Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ

Chương 23

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Giang Vân Biên kết thúc việc lang thang bên ngoài trường học, lúc trở về ký túc xá ngay tại lầu bảy bị người bịt kín miệng kéo đến chỗ cầu thang.

"Đứng lại, cướp đây! Mang đồ ăn vặt cậu mua ngoài trường giao hết ra đây!" Hứa Trạm hung dữ nói.

Khoe khoang chưa đến vài giây đã bị Giang Vân Biên siết lấy cổ tay đến mức không thể động đậy: "Gan lớn nha, cha cậu mà cũng dám cản."

Hứa Trạm bị kéo về ký túc xá 705, vừa đi vừa la lớn: "Đủ rồi anh hai à, tôi chỉ là một Alpha vô cùng bình thường, không chịu được loại Alpha cấp bậc tàn phá như cậu đâu."

Giang Vân Biên giống như nghĩ đến cái gì, buông tay ra, sau đó nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Trịnh Tinh Lẫm vừa từ ban công về.

"Xin chào, tôi tới làm khách." Cậu chào hỏi không hề có thành ý.

Trịnh Tinh Lẫm đẩy mắt kính: "Mời."

Hứa Trạm xoay cổ tay mình: "Vân Biên à, tôi phát hiện gần đây cậu ngày càng bạo lực nha. Như vậy là không được."

Giang Vân Biên im lặng một chút, bỗng nhiên cúi đầu nhìn xuống tay mình: "Phải không?"

Hứa Trạm nhìn cậu, thuận theo nói: "Đúng vậy, cậu phải biết rằng nếu bây giờ cậu không nghiêm túc tự khống chế bản thân hơn thì về sau nó sẽ càng trầm trọng, hôm nay cậu tổn thương là bạn bè nhiều năm của mình, ngày mai chà đạp là bạn đời chung thân nào đó..."

Trịnh Tinh Lẫm thấy Hứa Trạm càng nói càng lố, dựa theo logic bình thường, lúc này giáo bá nên nhấc ghế lên đập cho cậu ta thanh tỉnh, nhưng Giang Vân Biên lại bình tĩnh ngồi trên ghế giống như không có việc gì.

"Chúng ta đều phải yêu chuộng hòa bình, tránh xa bạo lực, cậu hiểu không?" Hứa Trạm yêu quý sờ đầu Giang Vân Biên.

Giang Vân Biên im lặng một lát, bỗng nhiên duỗi tay nắm lấy cổ tay cậu ta: "Hứa Trạm."

"Ừm?" Hứa Trạm cũng đã nhận ra Giang Vân Biên khác thường, gần đây cậu giống như uống lộn thuốc gì nên mới trở nên dịu ngoan như vậy?

"Nếu có một ngày tôi không khống chế được nữa, cậu làm ơn hi sinh bản thân, sau đó đưa tôi vào tù."

"Thật ra tôi có thể trực tiếp đưa cậu vào tù."

Giang Vân Biên còn muốn dạy dỗ cậu ta hai câu bỗng nhiên nghe được tiếng gõ cửa.

Theo bản năng, cậu đi đến ban công kéo cửa ra, hai mắt nhìn nhau với Trịnh Tinh Lẫm đang rửa mặt.

Hứa Trạm không hiểu gì đi ra mở cửa, cuối cùng phát hiện vì sao lời nói hành vi của Giang Vân Biên khác thường như vậy—— cậu thật sự khó chịu đối với Chu Điệt.

"Chu ca, có chuyện gì sao?" Hứa Trạm cười nói.

Chu Điệt đứng ở cửa, ánh mắt tối lại nhìn không thể trêu chọc được.

"Giang Vân Biên ở đây?"

Hứa Trạm thầm nói quả nhiên là vậy, lại trả lời: "Không có, cậu ấy còn chưa trở về sao?"

Cậu ta tự nhận thấy câu trả lời cùng với sắc mặt của mình không có vấn đề gì, không lố bịch cũng không nhạt nhẽo, nhưng Chu Điệt chỉ liếc mắt nhìn một cái lại làm cậu ta không hiểu sao thấy chột dạ.

Thiếu chút nữa đã muốn nhận sai xin lỗi rồi tóm Giang Vân Biên từ trên ban công đưa đến cho người trước mặt.

May mà Chu Điệt đã trở về ký túc xá, không hỏi nhiều.

Giang Vân Biên nghe được ngoài cửa yên tĩnh lại mới thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn thấy Trịnh Tinh Lẫm dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn mình.

"Giang ca, có thể là tôi nghĩ nhiều, tôi cảm thấy cậu và Chu Điệt..."

"Đúng vậy, cậu nghĩ nhiều." Giang Vân Biên vẫy vẫy tay.

Trịnh Tinh Lẫm dọn dẹp dụng cụ rửa mặt rồi cười: "Tôi vẫn luôn nghĩ rằng cậu là người rất lạnh lùng."

Giang Vân Biên không thể hiểu nổi: "Bây giờ nhìn tôi rất nhiệt tình sao?"

Trịnh Tinh Lẫm lại cười: "Không phải, không có gì."

Hứa Trạm gõ cửa ban công: "Cậu ấy đi rồi, cậu trốn đủ chưa?"

Giang Vân Biên thấy đầu Hứa Trạm bị lỏng viên ốc nào rồi mới có thể nghĩ rằng cậu đang "trốn".

Nói chuyện tào lao với Hứa Trạm đến lúc tắt đèn, cậu lại chờ mười phút mới đi về ký túc xá.

Chu Điệt mở đèn bàn ngồi trên bàn học, Giang Vân Biên về cũng không có phản ứng.

Vị tuyết tùng trong không khí như có như không làm cậu khó có thể thả lỏng, Giang Vân Biên sờ soạng đi ra rửa mặt.

Sau khi nằm trên giường hít sâu một hơi, Giang Vân Biên mới khép mắt lại. Chẳng qua là trở lại giai đoạn không thèm nhìn mặt nhau lúc mới khai giảng mà thôi, cậu thấy mình rất nhanh thì có thể thích ứng được.

Ngày hôm sau lúc tỉnh dậy, Giang Vân Biên lại ngồi trên giường im lặng thật lâu.

Cậu mơ thấy mình giam cầm Chu Điệt lại, ở trong mộng trên người người nọ có rất nhiều miệng viết thương, chỉ duy nhất đôi mắt là lạnh nhạt, hờ hững.

Mà mình lại giống như bị khiêu khích, nắm lấy tóc người nọ rồi nói: "Có tin tôi cắn cậu không?"

Fuck, phạm tội ở trong mộng.

Cậu quay đầu lại nhìn lướt qua Chu Điệt còn chưa tỉnh ngủ, lập tức dọn dẹp, rửa mặt rồi nhanh chóng chạy tới phòng học.

Khi cách cửa nhẹ nhàng đóng lại, Chu Điệt chậm rãi ngồi dậy giơ tay xoa xoa cái trán.

...

Cả buổi sáng Giang Vân Biên đều không quay đầu nhìn ra sau, suốt hai tiết học ngay cả một chút hứng thú cầm bút cũng không có.

Hứa Trạm hơi ngã người ra sau ghế dựa: "Cún con, cậu rất bực bội à?"

Giang Vân Biên dừng một chút, khó chịu trong lòng lại tăng lên. Từ trong bàn học cậu lấy ra một bịch kẹo nhét cho Hứa Trạm: "Nếu tiết này cậu còn quay đầu lại thì tôi sẽ đánh cậu đến phun hết kẹo ra."

Hứa Trạm: "..."

Giang Vân Biên kết hợp tình trạng sắp tới của mình cùng với giấc mộng đáng giận vô cùng đêm qua, đặt ra chứng bệnh cho mình.

Cậu như vậy có khả năng có chút nguy hiểm.

Mắt Chu Điệt từ bảng đen chuyển đến bàn phía trước, ánh mắt sâu thẳm nhìn bóng dáng nửa nằm nửa ngồi của Giang Vân Biên.

Đêm qua Từ Chiêu Nhược cho hắn nghe đoạn ghi âm, là giọng nói của Giang Vân Biên.

Vấn đề phía sau của Từ Chiêu Nhược, trong điện thoại phát ra tiếng gió hồi lâu mới nghe được âm thanh có chút xa xôi của Giang Vân Biên.

"Tôi không có nhiều thời gian đi chán ghét ai như vậy."

Nghe rất kiêu ngạo, nhưng thực tế là đang lảng tránh trả lời, Giang giáo bá cũng thật có ý tứ.

Người vẫn luôn lười biếng bỗng nhiên ngồi thẳng dậy, Chu Điệt thấy cậu xé từ trong hộc bàn ra một tờ giấy nháp, giống như không hài lòng phần mở đầu nên lại xé thêm một tấm. Mà tờ giấy vứt đi bị tay trái cậu đè lên lộ ra một góc.

Đơn xin đổi ký túc xá.

Bút trên tay Chu Điệt rơi xuống mặt bàn, mắt lại một lần nữa nhìn lên bảng đen, không tiếp tục nhìn người trước mặt.

Cuối cùng Giang Vân Biên cũng dùng một tiết học viết xong đơn xin đổi ký túc, lúc đi đến phòng giáo viên mới nổi lên nghi hoặc. Lúc trước cậu với Chu Điệt đánh một trận rất kịch liệt, sau đó lại xếp chung một ký túc xá, chủ nhiệm lớp cũng không hề một câu hỏi sinh hoạt của hai người họ có hòa thuận hay không?

... Nhưng bây giờ đến đổi ký túc xá, cậu cũng bớt thời gian đi làm kiểm tra tâm lý.

Giờ này học sinh đều đã đến nhà ăn, Giang Vân Biên vốn đã nghĩ đặt đơn lên bàn giáo viên xong sẽ chạy đi, lại không ngờ được gặp phải Chu Điệt ngay cửa cầu thang.

Giang Vân Biên nắm lấy tay vịn cầu thang, ngẩng đầu nhìn tóc Chu Điệt rơi xuống mắt hắn, từ góc độ này có thể nhìn thấy rõ ràng màu sắc con người.

Màu nâu nhạt, từng cọng lông mi đều nhìn được rõ ràng.

Phản ứng tiếp theo của Giang Vân Biên là quay đầu đi, giọng nói của Chu Điệt vang lên xen lẫn tiếng trào phúng: "Giang Vân Biên, cậu trốn cái gì."

"Hả? Tôi trốn? Cậu nói giỡn sao?" Giang Vân Biên quay đầu đi hai bước mới thấy mình thế mà lại thật sự tránh đi: "Tôi sống mười bảy năm không hề trốn tránh ai, cậu nhanh quyên tặng đôi mắt cậu đi."

"Giang Vân Biên, nói chuyện đi." Chu Điệt bình tĩnh như ra lệnh, rõ ràng cách nhau hai tầng nhưng Giang Vân Biên vẫn dừng bước chân.

Xuất phát từ bản năng thuần phục đối với Enigma, cậu dường như cảm nhận được cảm xúc của người này.

Nói chuyện thôi mà.

Lúc Chu Điệt bước đến cầu thang lên sân thượng, Giang Vân Biên nhìn hắn một lát, giống như là đã chuẩn bị tốt, sau đó lại do dự một chút rồi quay đầu đi vào toilet tầng trên.

Giang Vân Biên không xác định được tình huống của mình lúc này là gì, nhưng gian phòng WC là lựa chọn tránh nguy hiểm tốt nhất.

Chu Điệt nghe thấy âm thanh khóa cửa, cảm xúc đang lắng đọng không hiểu sao lại dâng lên, hắn nhìn gian phòng đó bỗng nhiên muốn xách người bên trong ra mặt đối mặt hỏi cậu rốt cuộc đang trốn tránh cái gì.

"Chu Điệt." Giang Vân Biên hô một tiếng: "Cậu đừng tới đây, chúng ta cứ nói như vậy là được rồi."

"... Nói đi."

"Khụ, về chuyện ngày đó ở nhà cậu."

"Không cần lo lắng, Chu gia sẽ không ép buộc cậu làm bất cứ chuyện gì, là tôi nợ cậu, cậu có quyền yêu cầu bất kỳ phương thức bồi thường nào."

Giang Vân Biên sửng sốt, nhận ra Chu Điệt đang nói việc Chu gia đưa thư giới thiệu học đại học.

"Không phải chuyện này. Là buổi tối, tôi không phải, không phải nói chuyện kia." Cậu nói nửa ngày lại gãi tóc: "Chuyện tôi muốn nói là ngày hôm sau kìa."

Chậc, chuyện này có gì khó nói đâu?

Chu Điệt hồi tưởng lại, nhướng mày như suy nghĩ gì đó.

Cảm xúc của Giang Vân Biên giống như không phải phản cảm, mà là không biết phải làm sao.

Chuyện cậu ấy bối rối không giống mình?

"Cậu từ từ nói đi, tôi nghe."

Giang Vân Biên lấy tay lau mặt: "Cậu biết đấy, tôi là Alpha, cấp bậc hình như còn rất cao. Tôi với cậu còn tồn tại quan hệ đánh dấu không tự nguyện, tin tức tố của hai chúng ta vẫn luôn ảnh hưởng lẫn nhau."

Giọng nói của Giang Vân Biên rất êm tai, giống như vị bạc hà tươi mát của cậu đều có chứa sự sạch sẽ độc đáo riêng.

"Cậu muốn nói cái gì."

"Chu Điệt, trước kia tôi đã làm báo cáo kiểm tra đo lường, có mấy hạng mục số liệu không đạt tiêu chuẩn." Giang Vân Biên ấn trán: "Có khả năng tôi là loại Alpha cấp tiến, sau khi chịu ảnh hưởng của tin tức tố sẽ dễ dàng làm ra chuyện khác người."

Chu Điệt bắt được từ ngữ mấu chốt: "Chuyện khác người?"

Giang Vân Biên dừng một chút, trong đầu lóe lên vài hình ảnh, là cậu trong một đêm mưa lúc mười lăm tuổi.

Trong trí nhớ của cậu, đó là ngày cậu mất kiểm soát nhất, Alpha khiêu khích cậu cả người đều là máu đang nằm trên mặt đất nói với cậu: "Giang Vân Biên, nếu cậu là tôi, cậu nhất định không thể khống chế được tốt hơn so với tôi."

Gáy Giang Vân Biên có chút ngứa, cậu thoáng nghiêng đầu, lúc này mới nhớ đến hôm nay còn chưa phun thuốc ức chế.

Ý nghĩ này vừa hiện lên, cảm giác khô nóng, phiền muộn dần bốc hơi ra khỏi lồng ngực, Giang Vân Biên chịu đựng khống chế tin tức tố bắt đầu đấu đá lung tung: "Tôi không muốn làm tổn thương cậu."

Chu Điệt ở ngoài cửa yên tĩnh một lát, mới xác nhận Giang Vân Biên trong tiết sinh lý đã không học tốt vấn đề này. Nhưng cũng không thể trách Giang Vân Biên, có lẽ cậu cũng không ngờ rằng mình sẽ gặp được Enigma.

Cho nên cậu mới có thể xem việc mình khát vọng tin tức tố trở thành du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu của Alpha, hơn nữa còn suy diễn ra một loạt ý tưởng sai lầm.

Đối với đề mục làm như thế nào để xoa dịu bản thân, Giang Vân Biên ngay từ đầu đã hiểu sai đề.

Hương vị bạc hà thấm vào trên da, Chu Điệt vẫn giữ nguyên tư thế, không hề có cảm giác bị "uy hiếp", nhưng người phía sau cửa lại dùng âm thanh càng thêm yếu ớt nói với hắn: "Tôi không muốn biến thành Alpha tổn thương người khác."

Rõ ràng là lời cảnh cáo, nhưng âm thanh của cậu vừa thấp vừa nhẹ lại càng thêm mềm mại làm cho người ta không nhịn được muốn dỗ dành cậu.

Có thể tự suy xét lại mình thì sao có chuyện trở thành Alpha cố chấp được?

Chu Điệt lấy thuốc ức chế ra gõ cửa: "Giang Vân Biên, mở cửa."

"Cậu điên rồi sao, còn chưa đi?"

"Tôi tương đối không biết tốt xấu, muốn nhìn mưu đồ gây rối của cậu một chút." Giọng nói Chu Điệt pha chút khiêu khích: "Có bản lĩnh thì cậu mở cửa ra đánh dấu tôi."

——————

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Chu: Đừng trốn trong đấy không mở cửa.

Truyện full

  • Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương
    Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương

    Dịch: MaccaooVăn ánCông ty của gia đình Dụ Thần chỉ cách bờ vực phá sản một tờ hợp đồng thôi. Nếu ký hợp đồng thì sẽ khởi tử hồi sinh,...

  • Hoàng Cung Kỳ Ngộ
    Hoàng Cung Kỳ Ngộ

    Thể loại: Lãng mạn, vượt thời gian, hài hước*Chống chỉ định những ai thích nữ chính ngây thơ, mang hình tượng nữ thần cứu thế.**Chống...

  • Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng
    Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng

    Tác giả: Duy Hòa Tống TửSố chương: 16Câu chuyện kể về tình yêu thầm lặng và quá trình thay đổi đáng kinh ngạc của cô, phải lựa chọn...

  • Độc Chiếm
    Độc Chiếm

    Thể loại: Đô thị, ngôn tình, cưới trước yêu sau, cường thủ hào đoạt, thanh mai trúc mã, hắc bang, tàn bạo luyến.Converter:...

  • Béo Mới Là Đẹp
    Béo Mới Là Đẹp

    Thể loại: Hiện đại, cổ xuyên kim, hài hướcEditor: Minh HạĐộ dài: 46 chương 1 NTNhân vật chính: Lý Viện Viện – Yến Tư ThànhLý Viện Viện...

  • Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ
    Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ

    Thể loại: cổ đại, cung đấuTên Hán Việt: Cung vi huyết / lãnh cung kiều: Toàn quân thiên hạEdit: Ndmot99Design: Chopper57Quang Khải năm...

  • Tình Cờ Yêu Một Người
    Tình Cờ Yêu Một Người

    Tác giả: Anh LotusThể loại: Đam mỹ, khác...Giới thiệu:Truyện viết nối tiếp vào đoạn cuối phim "Love by chance".

  • Nhất Niệm Chân Ái
    Nhất Niệm Chân Ái

    [Thể loại: Đô thị, Ngôn Tình, Truyện Teen ]Bạn đang đọc truyện Nhất Niệm Chân Ái của tác giả Hạ Mẫn. Cuộc đời này, có thể là thật cũng...

  • "Thú" Y
    "Thú" Y

    Tên truyện: “Thú” Y (bác sĩ ác như thú =]])Thể loại: hiện đại đô thị , hài , H , nhất thụ nhất côngDịch giả: QT caca, từ điển H-V đại...

  • Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu
    Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu

    Tác giả: 别搞笑了Thể loại: Nữ Cường, OE, Hành Động, Học Đường, Trả ThùTeam dịch: Liễu Như YênGiới thiệuCon nhỏ chuyên bắt nạt kia dám tự...

  • Tuyệt Ngạo Diễm Thần
    Tuyệt Ngạo Diễm Thần

    Lão bản đứng đằng sau của phố hoa ( chậc, chính là phố thanh lâu  nhé, đừng nhầm * ha ha *) Lạc Dương  — Kỉ Thanh Diễm, diễm lệ tuyệt...

  • Mua Được Tiểu Đào Thê
    Mua Được Tiểu Đào Thê

    Thể loại: sủng, bá đạo, 1x1, heAnh là kẻ tài mạo song toàn, âm lãnh như băng sơn, trong giới hắc đạo lại là vị lão đại khét tiếng khiến...

  • Người Thay Thế Hoàn Hảo
    Người Thay Thế Hoàn Hảo

    Bạn đang đọc truyện Người Thay Thế Hoàn Hảo của tác giả Mật Ngữ Ca. Vì được ở bên người mình yêu, tôi không ngại làm một người thay...

  • Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp
    Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp

    Tên truyện: Định luật tình yêu trực tiếpTác giả: 数字七Người dịch: Hiên nhà mùa xuânThể loại: ngôn tình, hiện đại, vườn trường, đoản văn,...

  • Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ
    Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ

    Văn án:Làm một Alpha siêu cấp, giáo thảo trường Tam Trung - Giang Vân Biên khinh cuồng kiêu ngạo, không yêu sớm, tự chủ mạnh đến dọa...