Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa

Chương 12: Mặc tổng muốn đi bái phỏng nhạc phụ nhạc mẫu

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Editor: Gấu Lam

(?): cha mẹ đối phương.

"Là thế này này, ngài có phát hiện hay không, bộ dạng Cố Giai Mính cùng với 6 năm trước khi vừa xuất hiện, không hề thay đổi, tuy rằng bây giờ minh tinh đều bảo dưỡng rất tốt, không nhìn ra tuổi, nhưng trong lúc tôi tra, Cố Giai Mính cũng không đến thẩm mỹ viện. 6 năm,  một tí biến hóa cũng không có,  kỳ thật thực khả nghi. Sáng hôm nay tôi mới vừa tra được một việc, Mặc Trạch Dương không phải sinh ở bệnh viện, lai lịch cũng mơ hồ."

Mặc Uẩn Tề lạnh mặt trầm ngâm trong chốc lát, đôi mắt hơi hơi mị lên, "Không phải sinh ở bệnh viện ...... Vậy Trạch Dương từ đâu ra?"

Người trẻ tuổi khó xử nói: "Chúng ta vừa tới đến Hoa Quốc, rất nhiều ám tuyến tôi vẫn chưa sắp xếp tốt, ngài  cho tôi chút thời gian."

Mặc tổng thực khoan dung, "Vậy trước tra Mặc Trạch Dương từ đâu sinh ra, tôi cho cậu một tháng."

Người trẻ tuổi ngẩn người, sắc mặt nháy mắt liền suy sụp, cũng chỉ có Mặc tổng có thể sử dụng ngữ khí ôn hòa  nói ra lời tàn khốc như thế, đây quả thực là đòi mạng mà.

Nếu không phải Mặc tổng không tin quỷ thần yêu quái, hắn còn muốn nói, đừng tra xét nữa, hai ba con đó có khi do yêu tinh biến thành, bằng không sao một chút lai lịch cũng không tra ra được.

Nếu Cố Giai Mính biết suy nghĩ trong lòng hắn, khẳng định cho hắn một chưởng: Cậu thật là một con thú hai chân thông minh!

Đương nhiên, Cố đại ảnh đế bây giờ vẫn không biết Mặc tổng vì "hốt" ba con bọn họ về nhà, đang từng bước lột từng lớp da hồ ly đáng yêu của cậu.

Giờ điều cậu đang nghĩ chính là: Làm sao mới có thể khiến Mặc Uẩn Tề mở miệng.

Chẳng lẽ phải trực tiếp đè Mặc Uẩn Tề, hung hăng nắm lấy cổ áo hắn, nghiêm hình bức cung: Rốt cuộc anh nghĩ tôi thế nào , anh nói anh nói anh nói đi!

Không nói tôi sẽ cắn anh anh tin không?

————

Buổi tối khi Cố Giai Mính trở về đã hơn 9 giờ, Mặc Trạch Dương đã tắm rửa xong, chuẩn bị ngủ.

Đương nhiên,  là do Mặc tổng tự thân tắm cho, Mặc tổng vẫn chưa quen với việc này, lần đầu tiên ở trong phòng tắm đã gặp Waterloo(?), hai cha con cùng nhau chèm nhẹp, trong ánh mắt  ghét bỏ của con trai, rốt cuộc bọc Mặc Trạch Dương lại, ném vào ổ chăn.

(?): Chắc kiểu thủy chiến.

Cố Giai Mính không lo ăn cơm, trở về đã ôm Mặc Trạch Dương lăn một vòng trên giường.

Bụng nhỏ của thú con, xúc cảm siêu đã!

So với mông Mặc tổng thì mềm hơn nhiều!

"Ba ~~" Mặc Trạch Dương  mặc bộ đồ phùng phình bốn góc màu lam, ôm cô Cố Giai Mính làm nũng, thanh âm ngọt dính, suýt nữa đã biến thành nguyên thân lăn lộn trong lồng ngực Cố Giai Mính.

Cố Giai Mính ôm lấy bé, hôn khuôn mặt núng nính thịt , "Có nhớ ba không?"

Bạn nhỏ Mặc Trạch Dương cực phối hợp hôn cái bẹp lên mặt Cố Giai Mính , thanh âm giòn giòn: "Nhớ!"

Không chút nào che dấu thanh âm đượm sữa, khiến Cố Giai Mính sướng tới bay , lại cọ cọ con trai bảo bối .

Mặc Trạch Dương bị cậu cọ đến cười khúc khích, "Ba, con muốn biến hình để lăn lộn." Cố Giai Mính đã cảnh cáo bé, lúc Mặc Uẩn Tề ở nhà, không thể lộ nguyên thân, hồ ly ấy, chỉ có thể dùng ừm ừm để thay thế.

Cố Giai Mính nhìn ánh mắt mong đợi của bé, kỳ thật cậu cũng rất muốn biến thành nguyên thân để lăn, nhưng hiện tại hiển nhiên không thích hợp, "Nhịn một chút, chờ khi anh ta không ở đây, chúng ta đóng cửa, từ cửa lăn tới ban công luôn, còn có thể dạo quanh phòng khách!"

"Nhưng,  khi nào không có ở đây?"

"Sẽ có một ngày như vậy , cơ hội luôn để lại cho người có chuẩn bị ."

Mặc tổng cầm bình sữa đứng ở cánh cửa không cách âm tốt lắm, ôn tồn nhắc nhở bọn họ: " Lúc lăn nhớ tránh đi chân bàn , cẩn thận đụng đầu đầu."

Cố Giai Mính: "......"

Cũng may chỉ nói ừm ừm chứ không hóa nguyên thân, xem ra  mình vẫn  có dự kiến trước, Cố Giai Mính ở trong lòng yên lặng khen sự của mình, nhét Mặc Trạch Dương  vào ổ chăn, để bé nhanh chóng ngủ.

Cậu không muốn phải khách sáo nữa!

Nhưng vẫn chưa nghĩ ra phương pháp.

Mặc Uẩn Tề đóng cửa phòng ngủ, quay người lại, đối diện  Cố Giai Mính đang mặt ủ mày ê nhìn chằm chằm cậu, hắn quan tâm hỏi: "Làm sao vậy?"

"Không, không gì?" Cố Giai Mính theo bản năng lắc đầu, đôi tay nâng mặt, không dám nhìn đôi mắt Mặc Uẩn Tề . Hai người  ghé vào  nhau, khoảng cách cực kỳ gần, thậm chí có thể ngửi được hương vị trên người lẫn nhau. Trên người Mặc Uẩn Tề  có một loại nước hoa nam rất dễ ngửi, cùng đêm đó giống  như đúc,  người này vẫn luôn luyến tiếc cái cũ,  đã nhiều năm rồi cũng không đổi nước hoa,  làm cho Cố Giai Mính thực ngoài ý muốn, cũng có chút không biết làm sao.

Nguyên lai nhân loại vẫn có người chuyên tình như vậy mặc kệ là về mặt tình cảm , hay là đối với vật .

Mặc Uẩn Tề kề sát vào cậu, một tay chống trên khung cửa , cơ hồ nửa ôm Cố Giai Mính vào lòng, như vậy càng tiện càng quan sát sắc mặt của cậu, "Thật không có việc gì?"

Không nghĩ tới chỉ động tác như vậy, trực tiếp làm Cố Giai Mính đỏ mặt, đầu gật như trống bỏi , che lại trái tim nhảy thình thịch, nghẹn ngào nói: "Thật không có việc gì."

Lời nói khách sáo gì đó, quên mất.

Bây giờ khắp đầu óc cậu đều là  tiếng tim đập của mình, nhanh không bình thường, tựa như 5 năm trước, lần đầu tiên nhìn thấy Mặc Uẩn Tề .

Nhân loại này, nhất định đã dùng ma thuật đen với cậu !

Khóe miệng Mặc Uẩn Tề hơi cong, mỉm cười cúi đầu, môi đạm bạc nhẹ nhàng chạm vào bên sườn tai Cố Giai Mính , "Không có việc gì thì tốt, có việc nhất định phải  nói với anh, đừng cứng rắn." Nhìn ánh mắt kinh hoảng của Cố Giai Mính , Mặc Uẩn Tề cười sờ sờ  mặt cậu, "Ngoan ~ đi ăn một chút gì đi, ăn xong ngủ một giấc."

Cố Giai Mính: "......"

Muốn làm lại không làm, còn bị phản ngược, lần này Cố tiểu yêu không có lá gan trở về, mà vuốt cái tai sửng sốt đã lâu. Mấy năm nay cậu rất ít nhận phim  về tình yêu , dù đã từng cảm nhận được điều này trên người Mặc Uẩn Tề, nhưng cậu cũng chưa hề dùng tới. Sau khi cậu trở về đã nỗ lực xem điện ảnh cùng phim truyền hình nửa năm, lợi dụng khả năng đã từng thấy là không quên ghi tạc trong đầu những bộ phim từng đoạt giải xuất sắc, lấy đó sao chép lại biểu tình của diễn viên, bởi vì ít diễn , cậu cũng không bị người khác nhìn ra manh mối.

Cho dù không rõ cái gọi là tình yêu cao thượng của con người, nhưng cậu vẫn có thể nhìn ra Mặc Uẩn Tề  thật sự đối với cậu rất tốt, cứ tiếp tục như vậy,  nợ tình của cậu làm thế nào mới có thể trả hết?

Cố Giai Mính thật sự không muốn cùng phát sinh tình cảm với một người chỉ có thể sống một trăm năm .

Nếu thật sự yêu, về sau Mặc Uẩn Tề già rồi chết, cậu làm sao bây giờ? Ôm quan tài đối phương chịu đựng mấy  ngàn năm?

Không chờ Cố Giai Mính thoát khỏi tiểu thế giới của mình, Mặc Uẩn Tề một tay cầm laptop, một tay  bưng ly nước, đứng ở lên bậc thang thứ bảy thứ tám, cúi đầu hỏi: "Giai Mính, chủ nhật này anh có thời gian, muốn đi bái phỏng  nhà của em."

"A?" Cố Giai Mính ngửa đầu, vẻ mặt mờ mịt, "Người nhà? Tôi cũng không biết tôi có hay không."

"Không biết?" Nụ cười trên mặt Mặc Uẩn Tề  đạm dầ, đáy mắt hiện lên vài phần thất vọng,  ngữ điệu hắn khó nén tiếc nuối, "Xem ra muốn gặp hai vị trưởng bối, anh còn phải biểu hiện  tốt hơn."

"Không không không, anh như vậy đã rất tốt!" Cố Giai Mính vội vàng sửa lại ý niệm "Nguy hiểm" của đối phương, xin đừng tốt nữa, nếu tốt hơn thì cậu lại càng không rõ. Biểu tình khó hiểu của hắn làm Cố Giai Mính sinh ra cảm giác chột dạ, "Tôi  thật sự không biết, tôi đã quên, anh đừng hiểu lầm."

Mặc Uẩn Tề hơi hơi nhíu mày, đã quên?

Cố Giai Mính gật gật đầu, trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm đối phương, vẻ mặt nghiêm túc, "Đã quên, người nhà chỉ còn lại thú con." Ý ngoài lời chính là anh đừng giành với tôi,  nếu anh đoạt đi vậy tôi hai bàn tay trắng rồi.

Ánh mắt Mặc Uẩn Tề  lóe lóe, hơi gật đầu, "Em muốn biết chuyện trước kia không?"

"Không muốn," Cố Giai Mính tiêu sái buông tay, "Nếu  ký ức trước kia không tốt đẹp thì làm sao bây giờ? Vạn nhất tôi là đại ma đầu gϊếŧ người như ngóe thì sao? Bây giờ mỗi ngày đều vui vui vẻ vẻ, thật tốt."

Mặt mày nghiêm túc của Mặc Uẩn Tề  nháy mắt giãn ra , lộ ra tươi cười hiểu ý , hắn vừa cười, khí thế nghiêm thế nháy mắt tan rã, ánh mắt nhìn Cố Giai Mính có chút bỡn cợt, "Đại ma đầu? Em sao?"

Hắn lắc lắc đầu, cười dặn dò cậu: "Sớm đi ngủ đi, đừng chơi quá muộn."

Ngữ khí cưng chiều tựa như đang dỗ một đứa trẻ, trong lòng Cố Giai Mính nhảy dựng, giơ tay che hai mắt của mình , híp mắt nhìn bóng dáng hắn từ phía dưới, sắc mặt càng ngày càng ngưng trọng: Tôi vừa rồi vậy mà cảm thấy anh ta rất tuấn tú, rất đẹp trai,  nhất định là tôi có chỗ nào không ổn rồi!

Nhưng mà dù có đẹp trai cũng chỉ là một con người yếu ớt, Cố Giai Mính đột nhiên đồng tình , một người hoàn mỹ như vậy , nhưng  chỉ có thể kéo dài trăm năm mà thôi.

Đột nhiên , có  một chút cô đơn.

Không đúng! Vừa rồi hình như bị xem thường!

————

Giấc ngủ đối với yêu tinh mà nói, kỳ thật cũng không phải rất quan trọng, Cố Giai Mính ngủ chung với Mặc Trạch Dương, chẳng qua là vì thích ứng với sinh hoạt của con người tốt hơn, nên ăn cơm thì ăn cơm, nên ngủ thì ngủ, nên làm việc thì làm việc .

Khi cậu đóng phim thường ngủ rất ít, vào ban đêm đã tập lời kịch và suất diễn cho ngày hôm sau , không diễn tốt chỗ nào càng phải diễn thử vài lần trước, như vậy mới có thể vào ngày hôm sau một lần liền qua. Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân Cố Giai Mính được bầu là Tam Lang liều mạng nhất trong giới, quá chuyên nghiệp có đúng không? Chuyên nghiệp đến không ngủ được.

Mặc Trạch Dương đã ngủ, Mặc Uẩn Tề ở thư phòng lầu hai làm việc, Cố Giai Mính liền cầm kịch bản, Chung Ly Thiều bám vào người, một người ở dưới sảnh lớn lầu một tiêu sái bước đi vòng tròn hơn một tiếng đồng hồ. Chờ nhớ kỹ nội dung rồi, Cố đại ảnh đế cong khóe miệng lộ ra điệu cười lạnh âm trầm, hừ hừ, ngày mai diễn chung với người đóng Đặng thiếu gia, hy vọng hắn đừng quá khó ưa. Nhớ hồi mới vừa tiến vào vòng này bị Đặng Hưng xem như thằng ngốc tử xoay mòng mòng, hồ ly lòng dạ hẹp hòi nhớ lại chỉ muốn gϊếŧ cho bằng được.

Đặt kịch bản xuống, Cố Giai Mính trộm ôm mấy túi thức ăn và đồ hộp cho mèo, bưng trái cây cùng quả khô trong nhà, lại chuồn ra ngoài.

Mặc Uẩn Tề đứng ở bên cửa sổ, nhìn Cố Giai Mính không hề làm động tác gì, bên người đã vây quanh không ít động vật nhỏ, chúng nó không đoạt không nháo chờ Cố Giai Mính lấy đồ ăn ra, có hai con sóc con cầm quả khô, một trái một phải đứng ở trên vai Cố Giai Mính, còn đưa nhân cho Cố Giai Mính.

Một màn quỷ dị như thế, làm Mặc Uẩn Tề nhớ tới chuyện xảy ra ở nhà trẻ của Mặc Trạch Dương, đứa nhỏ đó cũng có sức hấp dẫn với động vật, chỉ đơn giản là hấp dẫn động vật sao? Ánh mắt màu đen dần dần trầm xuống, đáy lòng Mặc Uẩn Tề đột nhiên nhảy ra một ý niệm hoang đường, sau đó bị hắn ép xuống.

Không có khả năng, phố phường đồn đãi, bất quá là đề tài giải trí lúc mọi người trà dư tửu hậu, nào có chuyện hoang đường như vậy?

Nhưng mọi việc trước mắt, nên giải thích thế nào?

Tác giả có lời muốn nói:

Mặc tổng: " Luôn cảm vợ và con trai không đúng chỗ nào."

Cố Giai Mính: " Đó nhất định là ảo giác của anh!"

Mặc Trạch Dương: " Đúng! Ảo giác!"

Mặc tổng: " Hai người cùng nói vậy, anh càng cảm thấy không đúng rồi."

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...