Quốc Sắc Sinh Kiêu

Chương 90: Nhà mới

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Đại Tần 16 đạo, phủ Vân Sơn nằm ở đạo Tây Sơn, giữa Quan Trung và Quan Tây, lệ thuộc địa khu Quan Trung nhưng không phồn hoa bằng.

Tuy nhiên nếu so sánh với Quan Tây, thì phủ Vân Sơn là nơi đô hội nhất, đường ngang ngõ dọc, phủ đệ như mây, ngay trong mùa đông cực lạnh này mà người đi đường còn tấp nập. So với huyện Thanh Liễu thì phồn hoa hơn rất nhiều.

Đâu đâu cũng thấy lầu son gác tía, trà phường tửu quán, khắp đường ngựa xe như nước, màu sắc sặc sỡ, xiêm y là lượt.

Đây là phủ thành phồn hoa, tuyết trắng bay phủ lại càng làm cho cảnh sắc ở đây thêm phần tuyệt mỹ.

Đường Vân Sơn tiến về phía tây chính là Tây Cốc quan, Tây Cốc quan chính là đất của Quan Tây, mà đường Vân Sơn chính là con đường số một của Tây Cốc quan, có thể nói vị trí chiến lược rất nặng.

Sở Hoan và Lâm Lang từ thị trấn vừa đi vừa nghỉ, cuối cùng cũng đến phủ thành. Trên đường tuyết bám đầy mặt đất khiến thời gian đi chậm hơn không ít. Lúc đến phủ thành đã gần hoàng hôn, sắc trời mờ tối. Các hồng lâu chu hộ của phủ thành đã thắp đèn, cưỡi ngựa ô đi theo xe ngựa của Lâm Lang trên đường cái, chỉ thấy đang lúc hoàng hôn vẫn mà người vẫn đi lại như thoi đưa. Có phố phường tục phu, cũng có áo dài văn sĩ, còn có những cỗ xe ngựa quý giá kẻ hầu người hạ xúm xít vây quanh.

Hai bên cửa hàng vẫn như cũ, mở rộng cửa, âm thanh tưng bừng, thoáng nhìn qua cũng thấy oanh thanh yến ngữ cười nói xôn xao. Thỉnh thoảng truyền đến tiếng tiêu trúc, xen lẫn giọng ca thánh thót.

Thời đại này hoạt động giải trí không thể so với đời sau, cao nhã nhất cũng chỉ có cầm kỳ thi họa để giải sầu. Đám người phú hộ giàu có phóng đãng lắm cũng chỉ có thể đến những chốn thanh lâu ca phường rạp hát tửu lầu mà thôi.

Qua một thời gian nữa, thì đi đến một con phố dài, bỏ lại đằng sau những ồn ào ca kỹ. Lâm Lang vén rèm xe lên, nhìn Sở Hoan đầu đội nón tre thân khoác áo choàng cưỡi ngựa đi bên cạnh cười nói:

- Người nhà của ngươi ở ngay đầu con phố này, ta dẫn ngươi đến đó.

Áo choàng nón tre trên người Sở Hoan là do Lâm Lang chuẩn bị cho hắn. Hai người cùng lên phủ thành, nam nữ bất thân, tất nhiên không thể ngồi chung xe. Lâm Lang đi xe Sở Hoan cưỡi ngựa, vì muốn đề phòng trên đường tuyết rơi dày nên Lâm Lang đã lo liệu chu đáo áo choàng nón tre cho hắn.

Nàng thật đúng là không đoán sai. Ra khỏi thị trấn không lâu, liền thấy tuyết bắt đầu rơi nhẹ. Sở Hoan đành khoác áo choàng đội nón tre vào. Cũng may cách phủ thành không còn xa thì tuyết đã ngừng rơi.

- Phủ đệ của Đại đông gia ở trên đường này?

Sở Hoan hỏi.

Hắn tất nhiên nghĩ mẹ và Tố Nương hiện giờ tá túc tại phủ đệ của Lâm Lang. Tuy rằng Lâm Lang đã nói sẽ lưu người nhà hắn ở lại phủ thành, nhưng Sở Hoan đã quyết định gặp người nhà rồi sẽ bàn luận việc này.

Lâm Lang cười mà không đáp, xe đi về phía trước một lát, liền dừng trước một tòa nhà.

Sở Hoan dừng ngựa lại, thấy tòa nhà này có vẻ cũng bề thế nhưng không thể nói là một đại viện quyền quý được.

Sở Hoan vốn tưởng rằng Tô Lâm Lang là kẻ quyền thế bậc nhất, Tô gia ở phủ Vân Sơn rất có uy vọng, Tô phủ hiển nhiên là nhà cao cửa rộng, phủ đệ khổng lồ, nhưng tòa nhà trước mặt này lại có vẻ tầm thường so với tưởng tượng của hắn.

Tòa nhà này chỉ như một phú hộ bình thường mà thôi, rất không xứng với thân phận của Tô Lâm Lang. Tuy nhiên, Sở Hoan đoán chắc là do nàng có tính khiêm nhường tiết kiệm, không muốn phô trương nên mới thế.

Sở Hoan xoay người xuống ngựa, Lâm Lang vẫn ngồi yên trên xe, mỉm cười nói:

- Đây là Nam phường, ở cách xa thị phường, rất yên tĩnh, sẽ không bị quấy rầy.

Nàng đưa ngón tay trắng như ngọc chỉ về cửa chính, tinh quái nói:

- Người nhà ngươi ở bên trong, người đi gặp đi, để các nàng khỏi lo lắng, xong đâu đó ta sẽ phái người đến mời ngươi.

Sở Hoan lúc đó không hiểu Nam phường là cái gì, nhưng nghe ý tứ của Lâm Lang thì nàng hiển nhiên không phải ở nơi này. Hắn đang định hỏi thì Lâm Lang đã buông rèm xuống nói với phu xe:

- Chúng ta đi!

Xe ngựa lập tức khởi hành.

Sở Hoan gãi gãi đầu, bán tin bán nghi, do dự một hồi, cuối cùng đến gõ cửa. Không quá lâu, nghe từ bên trong có người hỏi:

- Là ai?

Sở Hoan nghe giọng nói, lập tức kích động. Hắn nhận ra ngay đó là giọng Tố Nương.

- Tố Nương tỷ, ta là Nhị lang!

Cửa chính cọt kẹt hai tiếng rồi mở ra. Tố Nương đứng đằng sau cửa, nhìn thấy Sở Hoan, vui mừng rối rít:

- Nhị lang… đệ… đệ đúng là thoát rồi?

Sở Hoan lúc này mới yên lòng, thấy Tố Nương vẫn mặc áo bông màu xanh, hỏi:

- Tố Nương tỷ, mẹ có ở đây?

- Ở bên trong.

Tố Nương mở cửa rộng hơn, thấy Sở Hoan nắm dây cương một con ngựa ô, ngạc nhiên hỏi:

- Ngựa nhà ai vậy?

- Từ nay là ngựa của Sở gia.

Sở Hoan cười ha hả, dắt ngựa đi vào, gỡ nón tre xuống, thấy sau cửa có một đình viện, tuy không lớn nhưng cũng không nhỏ. Trong viện không ngờ có một gốc cây đại thụ. Sở Hoan đến cột ngựa ô vào gốc cây. Tố Nương cũng đã đóng cửa lại, nhìn con ngựa ô vài lần, trong mắt rõ ràng là hoài nghi, tất nhiên không tin con ngựa này thuộc sở hữu của Sở Hoan.

Sở Hoan biết nếu giải thích ngọn ngành cho Tố Nương thì lại càng rắc rối phức tạp, nên nói cho qua chuyện:

- Ừ, thẩm tra ra là đệ vô tội!

Tố Nương lúc này mới vỗ nhẹ lên ngực, thở ra một hơi:

- Thế thì tốt rồi, làm tội ta lo lắng mất hai ngày.

Nói xong trầm mặt xuống trách:

- Đều là do ngươi thích vũ lực. Lần này là nhờ huyện thái gia công chính liêm minh, nếu lại để xảy ra sự cố gì, còn có thể tha cho đệ sao? Đệ sau này phải cẩn thận hết sức mới được.

Sở Hoan biết Tố Nương hai ngày nay lo lắng cho mình, đang đi đột nhiên dừng lại. Tố Nương đi phía sau hắn, không kịp dừng lại, lập tức đụng phải hắn, bộ ngực đồ sộ chạm vào lưng Sở Hoan. Tố Nương ôi một tiếng, thối lui mấy bước, nhíu mày nói:

- Đi kiểu gì vậy, sao tự dưng dừng lại?

Sở Hoan xấu hổ, gãi gãi đầu:

- Là đệ không cẩn thận.

Thấy gương mặt xinh đẹp của Tố Nương ửng hồng thập phần kiều diễm, hắn dịu dàng:

- Hai ngày này, để tỷ phải lo lắng, là lỗi của đệ, sau này, nhất định sẽ không thế nữa.

Tố Nương hình như lại không quen cái thái độ quá đỗi dịu dàng đó của hắn, mặt lại đỏ lên, tức giận nói:

- Ta việc gì phải lo lắng cho ngươi. Ngươi dù có chọc vào ông trời, ta cũng không lo lắng. Ta chỉ là lo lắng vi nương ngươi sốt ruột mà thôi.

Sở Hoan cười ha hả, Tố Nương lời nói khác hẳn tấm lòng khiến hắn không nhịn được cười.

Vào trong phòng, thấy chính đường không nhỏ, bàn ghế đầy đủ hết, đèn cũng đã thắp, phòng trong sáng rỡ. Tố Nương vẫn còn rất tò mò, đi đến gần thấp giọng hỏi:

- Nhị lang, nhà này của ai vậy? Tô tiên sinh nói là đệ bảo chúng ta đến đây vài ngày, đây là nhà của Tô tiên sinh?

Sở Hoan cũng ghé sát bên tai cô, thấp giọng

- Tỷ thích nơi này không?

Hắn lúc này đứng sát Tố Nương, hương thơm từ cơ thể cô tỏa ra rất dễ chịu.

Tố Nương không trả lời, chỉ sang một tiểu gian bên cạnh, nói:

- Tô tiên sinh và cửu gia ở đó, ta đi xem nương đã dậy chưa, nương đến bây giờ cũng chưa biết đã xảy ra chuyện gì.

Cô xoay người, uyển chuyển rời đi.

Sở Hoan lúc này mới thả nón tre xuống bên cạnh bàn, nhẹ nhàng bước vào tiểu gian, thấy trong phòng sáng sủa, bếp lò tỏa hơi ấm áp.

Trên một cái bàn nhỏ bày một bộ cờ vây, hắc bạch phân chia rõ ràng. Người đang đánh cờ chính là cửu gia Lý phu tử, người còn lại hắn đã gặp nhiều lần: Tô bá.

Ngoài phòng vẫn có tiếng tuyết rơi khẽ, hơn nữa, hai lão già hiển nhiên là tập trung vào ván cờ, ngang tài ngang sức, chìm đắm trong đó, không phát hiện Sở Hoan đi vào. Sở Hoan nhìn thấy cảnh tượng đó, lòng thốt nhiên thấy thanh thản bình yên, nhẹ bước đi đến gần. Tô bá rốt cuộc phát hiện có động tĩnh, quay đầu lại nhìn, ngay lập tức đứng dậy vui mừng nói:

- Sở tiểu huynh, cậu đã trở lại!

Lý phu tử đang nghiên cứu thế cờ, nghe tiếng nói, quay đầu xem, cũng vui mừng ra mặt:

- Tô tiên sinh quả nói đúng. Ngươi nói không cần hai ngày Nhị lang có thể ra khỏi đó, quả thế!

Sở Hoan tiến lên hành lễ. Lý phu tử lập tức hỏi tình hình. Sở Hoan cũng thuật lại chừng mực. Có Tô bá ở đây, hắn đương nhiên không thể nói Tổng đốc đại nhân muốn sửa trị Hồ Vĩ, chỉ nói là nhờ Lâm Lang đánh trống kêu oan, phủ thành mới phái người đến, cuối cùng xét xử Hồ Vĩ.

Hai lão nhân vui mừng khôn xiết. Tô bá cười nói:

- Sở tiểu huynh, cậu có vừa ý tòa nhà này không?

Sở Hoan cảm thấy có ý tứ khác, vội hỏi:

- Đây là nhà của Tô tiên sinh? Hai ngày này người nhà Sở Hoan được chiếu cố, Sở Hoan lúc này mới tạ ơn được.

Nói xong, cúi đầu thi lễ thật sâu.

Tô bá vuốt râu lắc đầu:

- Sở tiểu huynhh sai rồi, tòa nhà này không phải của lão phu.

Lão lấy từ trong tay áo ra mấy tờ giấy, đưa cho Sở Hoan:

- Đây là khế đất và khế ước mua bán nhà, từ hôm nay trở đi, tòa nhà này thuộc quyền sở hữu của Sở tiểu huynh.

Sở Hoan ngơ ngác, Lý phu tử bên cạnh cũng kinh ngạc.

- Tô bá, việc này không thể đùa được.

Sở Hoan vội nói:

- Sở Hoan không có chút công gì, sao dám nhận cả tòa nhà của ngài.

Tô bá lắc đầu:

- Tòa nhà này không phải của lão phu. Sở tiểu huynh, nói thật với cậu, tòa nhà này là của Đại đông gia. Đại đông gia dặn dò, sau khi cậu quay lại, tòa nhà này thuộc về cậu. Khi Hòa Thịnh Tuyền gặp nạn, cậu động thân đứng ra cứu, Đại đông gia đây là muốn cảm tạ cậu.

- Quá quý giá!

Sở Hoan nghiêm mặt nói:

- Sở Hoan tuyệt không dám nhận.

Lý phu tử đứng bên cạnh cũng nói:

- Tô tiên sinh, Nhị lang cho dù là có nghĩa khí, nhưng tạ ơn bằng tòa nhà này thì quá lớn, không dám nhận.

Tô bá nhíu mày:

- Sở tiểu huynh, cậu phải biết rằng, vì Hòa Thịnh Tuyền, cậu suýt nữa ngay cả tính mạng cũng mất. Tòa nhà này so với tính mạng của cậu chẳng khác nào trời với đất.

Lão nhét toàn bộ khế ước mua bán nhà vào tay Sở Hoan, kiên quyết:

- Lão phu chỉ làm theo mệnh lệnh của Đại đông gia, cậu nếu có ý kiến khác, xin gặp Đại đông gia, đừng khiến lão phu khó xử.

Sở Hoan cầm khế ước trong tay, cực kỳ bối rối.

Truyện full

  • Vì Quân Tư
    Vì Quân Tư

    Edit: Nguyệt SắcCâu chuyện xưa về việc thu dưỡng đồ đệ của một người con gái bất tử ngàn năm.Nàng dựa vào sự tưởng niệm của bọn họ mà...

  • Sơn Nam Hải Bắc
    Sơn Nam Hải Bắc

    Thể loại: Hiện đại đời thườngEdit: Hamilk Số chương:68Nhân vật chính: Tiết Sơn - bệnh nhân cai nghiện và Trần Dật - bác sĩ tình...

  • Sau Khi Gặp Tiểu Tam
    Sau Khi Gặp Tiểu Tam

    Editor: LaurierThể loại: Hiện đại, đoản văn, ngược tra.Bạn sẽ nghĩ như thế nào khi một người đàng hoàng bỗng nhiên phát hiện trên đầu...

  • Trong Thôn Có Một Cô Nương
    Trong Thôn Có Một Cô Nương

    Bạn đang đọc truyện Trong Thôn Có Một Cô Nương của tác giả Nhạn Tề Thương Ngô. Từ nhỏ Lục Nguyên Sướng đã mồ côi cả cha lẫn mẹ, Cố Tiểu...

  • Ánh Trăng Sáng Của Lòng Anh
    Ánh Trăng Sáng Của Lòng Anh

    Tác giả: Mễ HoaEditor: Yne | Beta: À nhớ ra rồiThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Hài hước, Đáng yêu, Ngắn, Đô thị tình duyên, 1v1, HE,...

  • Lãng Tử Xinh Đẹp
    Lãng Tử Xinh Đẹp

    Phần 7 trong hệ liệt Nhật ký mãnh nam của Tiểu Phì PhìThể loại: Hiện đại, năng lực đặc biệt, H, HEEditor: mèomỡ & đỗ đỗ béoBetor:...

  • Ta Được Kế Thừa Một Hành Tinh
    Ta Được Kế Thừa Một Hành Tinh

    Bạn đang đọc truyện Ta Được Kế Thừa Một Hành Tinh của tác giả Phản Phái Tử Vu Thoại Đa Mạ.Là hậu nhân của Thần Nông, Thương Chi không...

  • Cùng Tấn Trường An
    Cùng Tấn Trường An

    Diễn viên: Lê Sương – Tấn An.Phối hợp diễn: Tần Lan, La ĐằngDịch: kaffesuaBeta: Ching LingTrái tim của tôi không có yêu mà chỉ có hình...

  • Tiền Sử Dưỡng Phu Ký
    Tiền Sử Dưỡng Phu Ký

    Tác giả: Quyết TuyệtEdit: TagoonVăn án:Coi trọng nam nhân xuất quỹ làm sao bây giờ? Đổi một người khác đi!Hùng Dã để tránh phiền toái,...

  • Im Thin Thít Và Lặn Mất Tăm
    Im Thin Thít Và Lặn Mất Tăm

    Vào ngày đẹp trời nọ, ít nhất là đối với tôi, nhỏ đã vuốt tóc tôi và nói: "Tớ thích cậu"...

  • Yêu Chiều Fan Hâm Mộ
    Yêu Chiều Fan Hâm Mộ

    Tình trạng: Hoàn raw, 63 chương.Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngọt sủng, giới giải trí, HE.Edit + Beta: Meow_teamCredit bìa truyện:...

  • Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực
    Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực

    Edit: BilunThể loại: Danmei, chủng điền, tình hữu độc chung.Vai chính: Khôn, TiếuNhân vật phụ: Quỳnh, Hạ, Kinh, Lục Hi, Phong...Số...

  • Mỹ Nhân Như Họa
    Mỹ Nhân Như Họa

    Thể loại: cổ đại - sủng, ngọtConverter: ngocquynh520Editor: Trang BubbleSố chương: 100Thẩm Họa là con gái của Thẩm gia. Tuy nghèo túng...

  • Vợ Chồng Cũ Trong Ngày Tận Thế
    Vợ Chồng Cũ Trong Ngày Tận Thế

    Vợ chồng cũ trong ngày tận thếTác giả: 布偶小姐Dịch: KharGiới thiệu:Tôi được tái sinh về 7 giờ trước khi tận thế ập đến, khi tôi mở mắt ra,...

  • Hoàng Hậu Trọng Sinh Sổ Tay
    Hoàng Hậu Trọng Sinh Sổ Tay

    Hoàng hậu trọng sinh thủ sáchTác giả: Mậu Lâm Tu TrúcĐộ dài: 61 chương + 4 phiên ngoại (Hoàn)- ----VĂN ÁNTruyện này giảng dạy một bài...