Quốc Sắc Sinh Kiêu

Chương 72: Chuyện bất thường xảy ra

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Hồ tri huyện giả bộ ngụy quân tử, Sở Hoan nhìn thấy phát buồn nôn, nhưng vẫn thản nhiên cười nói:

- Tri huyện đại nhân quả thật là công chính liêm minh khiến thảo dân rất khâm phục.

Hồ tri huyện gượng gạo cười, đang định nói, thì đã thấy Sở Hoan tiếp tục:

- Đại nhân, ngài là phụ mẫu của huyện, hiên giờ trong ngục có người không hiểu sao bị trúng độc chết, chuyện này khiến đại nhân đích thân đến tra án, thật sự có chút không thích hợp. Thảo dân tuy chỉ là một thôn phu, nhưng cũng hiểu đạo lý. Nếu phủ thành ti phái người tới điều tra, đại nhân mới không bị tỵ hiềm, việc đó mới là có lợi cho đại nhân.

Hồ tri huyện lúc này cũng bất chấp vì sao một thảo dân như hắn lại biết cơ cấu Hình bộ ti, lão chỉ nghĩ làm sao nhanh chóng đem thi thể ra ngoài, vuốt râu nói:

- Sở Hoan, bản quan nghe nói ngươi ngộ thương một mạng người, nhưng hôm nay có người trong này muốn hãm hại ngươi, xem ra, sự tình không đơn giản như vậy, bằng kinh nghiệm làm quan nhiều năm, ngươi có đến tám chín phần là bị oan uổng.

Sở Hoan nhìn chằm chằm vào ánh mắt Hồ tri huyện, mặt không chút thay đổi.

Hắn trong lòng minh bạch vô cùng, hôm nay mình bảo vệ thi thể Phạm mập mạp, sẽ nắm điểm yếu của Hồ tri huyện trong tay. Lão già này chắc chắn có liên quan, nên mới tự mình xuất thân, tìm đủ mọi cách để đưa thi thể ra ngoài.

Thấy Sở Hoan ung dung thản nhiên, vẫn không để lộ ý tứ của mình, Hồ tri huyện rốt cuộc không kiềm chế được cơn thịnh nộ đang dâng lên như ngọn lửa, nghiêm mặt lại nói:

- Sở Hoan, bản quan đây là muốn tra án, nếu ngươi phá nhiễu quá trình thụ án, tội lớn a. Ngươi hiện tại đang bị nghi ngờ là giết người, nếu thêm tội danh quấy rối quá trình tra án, bản quan cho dù muốn bảo vệ ngươi cũng khó.

Lão ho khan một tiếng, hạ giọng nói:

- Ngươi tránh ra, bản quan ở trong này nói cho ngươi biết một câu, chỉ cần ngươi không làm loạn, án giết người kia của ngươi cũng không phải không có chuyển cơ.

Ai biết Sở Hoan lại vẫn giả câm giả điếc không nói lời nào, vẫn lạnh lùng canh giữ cửa vào phòng ngục.

Hồ tri huyện thấy Sở Hoan ngoan cố, trong lòng càng thêm lo lắng, cười lạnh:

- Sở Hoan xem ra ngươi thật là muốn quấy nhiễu ban sai. Bản quan có thể nói cho ngươi, đây là đại lao huyện nha, không cho phép ngươi ở đây giương oai, ngươi nếu thật sự không tránh ra, đừng trách bản quan khách khí.

Lúc này lão tràn đầy sát khí, chỉ muốn đem Sở Hoan chém thành trăm mảnh.

Đường đường là tri huyện lại bị một tù phạm ức hiếp. Việc này nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ người trong thiên hạ phải cười rơi cả răng. Nhưng Hồ tri huyện lúc này đúng là cũng dở khóc dở cười không có cách gì xử trí.

Việc nãy lão cũng không thể nói toạc móng heo, chỉ có thể dựa vào mấy thuộc hạ âm thầm xử lý, nhưng thuộc hạ của lão lại không phải là đối thủ của Sở Hoan.

Lão làm quan nhiều năm nhưng chưa bao giờ gặp tình huống như vậy.

Lão nhìn chằm chằm vào Sở Hoan. Sở Hoan cũng không hề sợ hãi mà đối mắt. Hai bên nhìn nhau, không khí trong địa lao vốn đã âm trầm lại càng thêm áp lực.

Thời khắc Phạm mập mạp bị trúng độc mà chết, Sở Hoan hiểu cơ hội đã đến, chính hắn cũng không hiểu việc này sẽ dẫn hắn đến đâu nhưng hắn vẫn nhạy cảm đoán được rằng đây nhất định là nhược điểm trí mạng của Hồ tri huyện.

Triệu huyện thừa trước đó đi vào địa lao nói một câu chẳng hiểu ra làm sao cả, nhưng vẫn khiến Sở Hoan lờ mờ đoán được địa lao này đã bắt đầu nổi gió. Chính hắn cũng không biết tột cùng sẽ phát sinh ra chuyện gì, nhưng trực giác nói cho hắn biết, nếu mình nắm lấy cơ hội này, nhất định sẽ giáng cho Hồ tri huyện một đòn trí mạng.

Hắn không thể xác thực kế tiếp Triệu huyện thừa sẽ làm gì, nhưng hắn tin tưởng Triệu huyện thừa nhất định sẽ làm việc gì đó.

Hắn cũng có cái mũi tinh tường. Lúc này hắn ngửi được người gặp nguy không phải là mình mà chính là Hồ tri huyện.

Hồ tri huyện đêm hôm tự mình đến đây, càng làm cho Sở Hoan xác định tri huyện đại nhân chắc chắn là cực kỳ hoảng sợ, chỉ có hoảng sợ thì mới khiến lão khuya khoắt vẫn tới, cũng mới khiến lão xuất đầu lộ diện.

Hồ tri huyện càng sợ hãi, Sở Hoan lại càng xác định cái cán dao mình nắm trong tay này vô cùng quan trọng. Hơn nữa, Sở Hoan trong lòng cũng mơ hồ cảm thấy, tri huyện đại nhân nhất định không dám làm việc này một các đường đường chính chính, chỉ cần lão không dám công khai, thì nhất định cũng không dám gây chiến.

Hồ tri huyện thấy Sở Hoan vẻ mặt kiên định, đã biết việc này khó có thể giải quyết. Bị một tù phạm chèn ép, Hồ tri huyện vừa tức giận vừa bất lực. Lão chắp tay sau lưng, thật lâu sau, mới thở dài nói:

- Sở Hoan, ngươi ra điều kiện, bản quan sẽ thả ngươi.

Sở Hoan cười nói:

- Đại nhân muốn đẩy Sở Hoan vào chỗ chết ư?

Hồ tri huyện sắc mặt âm trầm:

- Vì sao nói vậy?

- Đại nhân biết rõ mà!

Sở Hoan bình thản cười:

- Thảo dân chỉ cần ra khỏi địa lao, đại nhân có thể khép thảo dân vào tội vượt ngục. Thảo dân chỉ sợ không còn giữ được cái mạng để ra khỏi chỗ này.

Hắn đương nhiên là giả vờ khiêm tốn.

Nhóm người Hồ tri huyện sớm biết Sở Hoan có võ công, nhưng vẫn coi thường thực lực của hắn. Nếu lúc này Sở Hoan muốn rời khỏi nơi này, đối với hắn mà nói, không phải là việc khó.

Hồ tri huyện khóe miệng co rúm lại, lão mềm nắn răn buông, nhưng Sở Hoan vẫn khăng khăng như cũ, lão cuối cùng không thể kiên nhẫn, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo quay về. Trương rậm râu vội vàng đuổi theo.

Hồ tri huyện đi đến phòng ngục tốt, đặt mông ngồi xuống ghế của Trương rậm râu, đập tay thật mạnh xuống bàn, mặt tái mét:

- Thật sự là buồn cười, buồn cười…

Trương rậm râu cẩn thạn nói:

- Đại nhân…việc này… nên xử trí thế nào?

Hồ tri huyện nhìn chằm chằm vào ngọn đèn trên bàn. Dưới ánh đèn, bóng của Hồ tri huyện in trên vách tưởng, nhảy nhót vặn vẹo trông rất quỷ dị.

- Sở Hoan phải chết!

Hồ tri huyện sau một lúc trầm ngâm, rốt cuộc nói:

- Thi thể và vật chứng cũng phải thiêu hủy.

Lão nhìn về phía Trương rậm râu, sắc mặt hung ác nham hiểm, lạnh lùng nói:

- Chuyện này là do ngươi xử lý không tốt. Ngươi phải nghĩ cách giải quyết. Nếu không nghĩ ra được, thì ta sẽ tống ngươi vào ngục.

Trương rậm râu trán đổ mồ hôi, lắp bắp nói:

- Đại nhân, tiểu nhân….

Đôi mắt gã lóe lên vẻ âm độc, đi lên, khẽ thì thầm:

- Đại nhân, việc đã thế này, chỉ có thể dùng độc chiêu.

- Cái gì?

- Tiểu nhân có hai chiêu.

Trương rậm râu thấp giọng:

- Chiêu thứ nhất, dùng lửa thiêu rụi nơi này. Không có nước ứng cứu, người bên trong sẽ bị chết cháy hết.

Hồ tri huyện há hốc mồm, liếc Trương rậm râu:

- Tiểu tử ngươi đúng là lòng lang dạ sói, nơi này có hơn 30 tù phạm, ngươi một phen hỏa thiêu, không phải những người này đều chết cháy hết sao?

Lão nheo ánh mặt lại, hơi trầm ngâm hỏi tiếp:

- Còn biện pháp kia?

- Triệu tập người, sử dụng cung tiễn, đến thẳng phòng chữ Giáp bắn chết hết bọn tù pham.

Trương rậm râu lạnh lùng:

- Sau đó, lấy thi thể Phạm mập mạp ra.

Hồ tri huyện hơi vuốt cằm, lại thấp giọng hỏi:

- Chuyện này, nếu trên điều tra xuống, làm sao? Không duyên cớ bắt chết bọn họ, phủ thành nhất định sẽ phái người lại điều tra.

- Vượt ngục!

Trương rậm râu thấp giọng nói:

- Sẽ nói đám tù phạm phòng chữ Giáp có ý đồ vượt ngục, đả thương người, chúng ta mới phải bắn chết.

Hắn sờ vào bộ mặt bầm dập của mình:

- Sở Hoan lúc trước ra tay đả thương thuộc ha, vẫn còn lưu chứng cớ.

Hồ tri huyện cười khẩy:

- Trương rậm râu, bản quan ngày thường vẫn chiếu cố ngươi, đến thời điểm mấu chốt quả nhiên có năng lực.

Trương rậm râu đắc ý, cười nói:

- Đại nhân, nếu ngài đồng ý, tiểu nhân sẽ đi triệu tập người đến kho binh khí, lấy cung tiễn.

Hồ tri huyện trầm ngâm, vẻ mặt âm trầm hẳn:

- Cứ làm vậy đi. Ngươi hiện tại đi điều động nhân sự, nhớ kỹ, lần này không được để xảy ra sai sót.

Trương rậm râu gật đầu, xoay người đi liền, đưa tay ra mở cửa phòng, thì thấy bên ngoài có một cái bóng đứng sững ở đó. Gã hoảng sợ lùi về phía sau hai bước. Soạt một tiếng, rút đao ra, quát lên:

- Là ai?

Hồ tri huyện cũng giật mình kinh hãi, vội đứng lên.

Cái bóng ngoài cửa bình tĩnh nói:

- Đường tôn cũng ở đây?

Cùng với tiếng nói, một người cái bóng chậm rãi đi vào, đúng là Triệu huyện thừa bình thường như du hồn rất ít khi gặp.

Triệu huyện thừa đột nhiên xuất hiện, Trương rậm râu há hốc mồm, Hồ tri huyện cũng giật mình kinh hãi. Nhưng rất nhanh trấn tĩnh lại, chắp tay sau lưng, ho khan một tiếng:

- Hóa là Triệu huyện thừa, khuya khoắt, ngươi tới nơi này làm gì?

Triệu huyện thừa thần sắc bình tĩnh, khẽ mỉm cười tiến lên, hướng Hồ tri huyện chắp tay nói:

- Hóa ra Đường tôn ở đây. Thuộc hạ hôm nay ở trong phòng kiểm tra sổ sách, phát hiện có một số thuế má chưa thu đủ, trái lo phải nghĩ, cả đêm ngủ không được cho nên đi nha môn tìm Đường tôn, thấy nói Đường tôn đến đại lao, nên thuộc hạ cũng đi theo.

Huyện thừa chính là trợ thủ của Tri huyện, nếu muốn, thì bất cứ việc gì cũng có thể nhúng tay vào. Ở huyện nha, từ hình, hộ, công, lại, lễ, binh sáu phòng, còn có các dạng huyện vụ đều có tư cách hỏi đến. Tuy nhiên, trợ thủ vẫn là trợ thủ. Tri huyện nếu để quyền thì không nói, nếu không thì Huyện thừa cũng chẳng có cơ hội can thiệp chuyện gì cả.

Mà trong các tình huống bình thường, gần như không có Tri huyện nào lại để quyền cho Huyện thừa, cho dù là thả ra chút quyền lực thì cũng là dạng quyền lực râu ria. Bởi thế xưa nay Huyện thừa chỉ là trang trí, thoạt nhìn có vẻ có quyền thế nhưng thực tế thì chẳng đáng là bao.

Cấp bậc Tri huyện mặc dù thấp, thoạt nhìn cũng là chức quan dùng tay bóp chết được, nhưng trên thực tế, là tôn sư một huyện, Tri huyện thật sự không nhỏ. Toàn huyện gồm công – thương – tài chính – thuế vụ - tư pháp – giao thông – dân sinh… đều nằm trong tay Tri huyện.

Hồ tri huyện khống chế huyện Thanh Liễu. Triệu huyện thừa dù là trợ thủ nhưng trên đỉnh đầu gần như không có bất luận chút quyền lực nào. Có thể nói toàn bộ hệ thống quan lại của huyện Thanh Liễu đều là mớ nhàn cư rảnh việc. Đối với một nhân vật hữu danh vô thực, Hồ tri huyện vốn không để trong lòng. Triệu huyện thừa ngày thường biểu hiện cũng cực kỳ khiêm tốn, nên Hồ tri huyện càng không để mắt. Có đôi khi, lão còn quên mất mình có một thuộc hạ như vậy.

Đúng lúc này, Triệu huyện thừa không hiểu sao lại xuất hiện ở trong địa lao. Hồ tri huyện hiển nhiên giật mình. Ở sâu trong nội tâm, thốt nhiên dâng lên một cảm giác bất an. Lão lăn lộn quan trường nhiều năm, lại không phải là dạng người vô mưu, hiện tượng khác thường này dĩ nhiên khiến lão cảm giác có điềm xấu.

Truyện full

  • Hoa Mãi Mãi Thuộc Về Gió
    Hoa Mãi Mãi Thuộc Về Gió

    Hoa Mãi Mãi Thuộc là câu chuyện tình yêu dễ thương của nó (Bi) và hắn (ken). Nó trở về Việt Nam sau nhiều năm, để rồi gặp lại hắn, cả...

  • Đệ Nhất Nương Tử
    Đệ Nhất Nương Tử

    [Thể loại: Ngôn Tình, Hài Hước, Cổ Đại]Bạn đang đọc truyện Đệ Nhất Nương Tử của tác giả Nhất Diệp Bồ Đề. Tô Thất Thất cảm giác mình đã...

  • Vòng Xoáy Đam Mê (A Passionate Marriage)
    Vòng Xoáy Đam Mê (A Passionate Marriage)

    Thể loại: Lãng mạnDịch: Nhóm VficlandQuản lý dự án: Vân charonRating: HNhà tài phiệt đẹp trai Leandros Petronades cưới Isobel vào lúc...

  • Cuộc Sống Mới Của Ái Ái
    Cuộc Sống Mới Của Ái Ái

    Thể loại: Ngôn tình hiện đạiNhân vật chính: Ái Ái tuổi trên 20+, Diệp Thành lớn hơn cô 3 tháng tuổi ^_^Nhân vụ phụ: Lâm Kha, Hoàng My,...

  • Những Ngày Lão Công Minh Hôn Bắt Tôi Đào Mộ
    Những Ngày Lão Công Minh Hôn Bắt Tôi Đào Mộ

    Tên gốc: 冥婚老攻逼我挖坟的日子Thể loại: Đô thị tình duyên, nghiệp giới tinh anh, chuyên tâm nhân sinh, chủ thụ, manh văn, ngọt.Nhân vật...

  • Hứa Với Em Một Đời Bình An
    Hứa Với Em Một Đời Bình An

    Tác giả: Từ Từ Đích Câm NgữEdit: SymBìa: SymRaw/Convert: Tâm Tít Tắp (Wikidich)Văn án:Ngô Dập Triết: Hứa với em một đời bình yên vô sự,...

  • Không Phụ
    Không Phụ

    Tựa gốc: Bất phụTác giả: Tắc MộThể loai: Cổ đại, ngược, SE chính văn, HE ngoại truyện...Editor: Tây AnVăn ánTuổi tôi đã không còn nhỏ,...

  • Tiểu Hầu Gia
    Tiểu Hầu Gia

    Thể loại: Chủ công, cường cường, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, trọng sinh, nghịch tập.Độ dài: 153 chương.Edit: SóiCó cơ hội...

  • Dược Yêu - Phi Yến
    Dược Yêu - Phi Yến

    Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Dược Yêu - Phi Yến> tại {domain} Thể loại: ngôn tình hiện đại, sạch,...

  • Những Con Bướm Đêm - The Moths
    Những Con Bướm Đêm - The Moths

    Thể loại: Truyện tình cảmTruyện không chỉ là tác phẩm ngôn tình bình thường mà nói còn nói về mối quan hệ gia đình, vợ chồng con cái và...

  • Sau Khi Đỗ Bắc Đại Tôi Chạy Rồi
    Sau Khi Đỗ Bắc Đại Tôi Chạy Rồi

    Sau Khi Đỗ Bắc Đại Tôi Chạy RồiTác giả: 丁十三Editor: Zan? - Dưa Hấu Chấm Mắm Tôm______________Chị gái tôi có bạn trai là học bá.Để có thể...

  • Nghe Nói Tôi Yêu Thầm Em
    Nghe Nói Tôi Yêu Thầm Em

    Tôi thích Kiều Triết hai năm..Nhưng trong buổi tụ họp cùng các bạn, cậu ấy lại chỉ chăm chăm nhìn về phía Khương Giang, không thèm nhìn...

  • Khủng Bố Cố Sự CHN
    Khủng Bố Cố Sự CHN

    Editor :  Bánh TiêuThể loại: Đam mỹ, kinh dị, 18+  (truyện có nhiều cảnh bạo lực, SM các bạn cân nhắc trước khi xem nhé)Sắc trời đã dần...

  • Thói Quen
    Thói Quen

    Biên tập: LamThể loại : Đam mỹ, hiện đại, tự sự, HECó người ví von cuộc sống giống như một tách trà, bạn cần phải chậm rãi thưởng...

  • Thiên Hoàng Quý Trụ
    Thiên Hoàng Quý Trụ

    Thể loại: 1×1, ấm áp, báo thù, công sủng thụ, cung đình, cung đấu, dưỡng thành, không ngược.Editor: Tiểu AnhBeta: Tiểu LinhThái tử Kỳ...