Phò Mã 16 Tuổi

Chương 67: Sau Đó B

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tô Hạo nghe được tiếng của Tiểu Kiều, ngớ ngẩn, thu lại tầm mắt đang nhìn Trường Ninh hướng về phía Tiểu Kiều, không khỏi ngạc nhiên, "Tiểu Kiều ngươi. . . . . ."
Tiểu Kiều chưa mở miệng, lại nghe Trường Ninh khẽ nói, "Dùng lời giải thích của dân gian thì Tiểu Kiều bây giờ là chị dâu Phò Mã."
Tiểu Kiều luôn luôn không ưa sắc mặt lãnh đạm của Trường Ninh, nhất thời không cam tâm, tay nhỏ chống nạnh nói, "Ta là chị dâu Phò Mã chẳng lẽ cũng không phải là chị dâu của Trường Ninh công chúa ?" 
Còn giả bộ không liên quan tới mình, hết thảy đều là chủ ý của ngươi.
Trường Ninh, ". . . . . ."
"Phụ hoàng, "
Tiểu Kiều chỉ chỉ vào Trường Ninh chu cái miệng nhỏ nhắn hướng về Hoàng đế kiện cáo, "Trường Ninh nàng không coi ta là chị dâu ! Nàng không hiểu lễ!"
"Khục Khục"
 Hoàng đế ho khan hai tiếng, nhìn về phía Trường Ninh, một mặt nghiêm túc nói, "Trường Ninh a, không phải phụ hoàng nói ngươi, đây đúng là ngươi không đúng...."
"Được, "
Trường Ninh đánh gãy lời nói của Hoàng đế, hướng về tiểu Kiều nói, "Đại tẩu, " 
Nói xong nhìn một chỗ trống duy nhất trong bữa tiệc, mặt không thay đổi nói, "Mời ngồi." 
Cảm thấy tiểu Kiều đứng bên trong cung điện thật chướng mắt.
"Ngươi nói ta an vị thì ta phải ngồi sao, ta tại sao phải nghe lời ngươi nói ?"
 Tiểu Kiều hai tay ôm ngực gân cổ lên nói, "Ngươi bảo ta ngồi, ta không ngồi," 
 Ngược lại khuôn mặt nhỏ của Tiểu Kiều treo lên nụ cười tươi hướng về Hoàng đế nói, "Phụ hoàng, hôm nay là đại thọ 60 của phụ hoàng, nhi thần nguyện lên múa một khúc, chúc phụ hoàng thọ sánh Nam Sơn, chúc Đại Tề quốc thái dân an."
"A ha ha ha. . . . . ." Hoàng đế vuốt râu cười to, "Được được được, tiểu Kiều mau mau múa !"
Hoàng thái hậu cũng nói, "Bất kể nói thế nào, ngày hôm nay dù sao cũng là ngày mừng thọ của Hoàng đế, thêm vào là Phò mã cùng tam hoàng từ ngàn dặm trở về, lại mang đến tin đại thắng của quân Đại Tề ta, là nên hảo hảo ăn mừng một trận."
Cùng lúc này Tiểu Kiều cũng thay xong y phục múa, đang chỉ phường ty cách đệm nhạc, bước lên sàn múa biểu diễn.
"Phiên Nhược Lan điều thúy, bay mệ tuyết oanh phong, lưỡng lự lúc lưu chuyển, chậm thái không thể nghèo, "
 Tiểu Kiều múa xong Tô Hạo là người vỗ tay đầu tiên, nói "Hảo!" Nói xong chợt cảm thấy bên cạnh có hàn khí bức người, không khỏi thu lại nụ cười trên mặt.
Hoàng đế cùng mọi người *****̃ng đồng loạt khen hay, Hoàng thái hậu đem vòng ngọc được đeo từ thời còn trẻ làm phần thưởng cho Tiểu Kiều.
Tiểu Kiều lĩnh phần thưởng còn đặc biệt đi qua trước mặt Trường Ninh, hướng về Trường Ninh làm mặt quỷ, mọi người cười phá lên, Tô Hạo không khỏi *****̃ng cười theo, nhìn lén Trường Ninh một cái chợt thấy nàng đang lấy tay đỡ huyệt thái dương, liền thu hồi nụ cười, cầm đũa gắp lấy một miếng "Hoa Quế Ngó Sen" đưa tới đĩa trước mặt Trường Ninh, biết nàng luôn luôn thích ăn.
Trường Ninh cũng không động đến  Hoa Quế Ngó Sen, lấy đũa gắp một miếng "Hấp đầu sư tử" bỏ vào trong miệng.
Tô Hạo không khỏi nở ra nụ cười, quay đầu lại, khịt khịt mũi, lại hắng giọng một cái.
Trường Ninh liếc mắt hướng về phía Tô Hạo, đã thấy Tô Hạo ngồi nghiêm chỉnh, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, một mặt nghiêm nghị, dường như động tĩnh vừa nãy không phải do nàng làm ra vậy, Trường Ninh thu tầm mắt lại, mím mím môi, nở một nụ cười nhạt.
"Ngó sen cứng như vậy, Phò mã cũng muốn để Bổn cung ăn sao ?"
Sau khi tiệc mừng thọ kết thúc, Tô Hạo đi theo phía sau Trường Ninh rời Càn Cùng cung, đi qua Thái Dịch Trì Trường Ninh bỗng dừng bước, tháo xuống túi thơm hoa mai trên người Tô Hạo, ném xuống Thái Dịch Trì.
Trong lòng  Tô Hạo  cảm thấy khó xử nhưng trên mặt vẫn cố gắng bình tĩnh.
"Ở chỗ này chờ Bổn cung một hồi."
Trường Ninh nói xong đi ra, đến Khôn Bình cung thay đổi một thân nhung trang trở lại, áo bào trắng Ngân Giáp, tóc buộc thành đuôi ngựa được xuyên qua mũ giáp sắt dựng thẳng lên trời.
Tô Hạo nhìn đến thất thần.
"Phò mã không đưa Bổn cung đi xem binh sĩ phò mã huấn luyện như thế nào sao ?"
"Ơ. . . . . . Được."
Tô Hạo lấy lại tinh thần, đi trước dẫn đường.
Trường Ninh nhàn nhạt hỏi, "Thần Cơ Doanh cũng không vượt qua năm vạn người chứ?"
"Ừ, "
Tô Hạo gật gù, "Thần Cơ Doanh căn bản chỉ có 50 ngàn, sau đó trên đường hợp nhất thêm với quân triều đình cùng với quân tam vương đầu hàng, hai bộ tính gộp lại có 12 vạn người." 
Dừng một chút, lại nói, "Bất quá ta lần này trở về chỉ dẫn theo hai vạn người, mười vạn người khác do Võ thánh vệ dẫn dắt, nếu như không có bất thường xảy ra, trong vòng nửa tháng tới sẽ trở về kinh thành."
Trường Ninh gật gù.
Tô Hạo nhìn Trường Ninh một chút,  "Ta mang về hai vạn người bên trong có 4000 binh lính có hỏa khí."
"Hỏa khí ?"
"Đúng vậy, "
 Tô Hạo đem súng hỏa khí nói lại một lần, "Binh lính của  Hỏa khí doanh  mỗi người cầm một hỏa súng."
Trường Ninh cười yếu ớt, "Khó trách Đỗ Vũ nhanh như vậy liền thua trận." 
Lại nói, "Lát nữa cho ta xem qua thần uy của hỏa súng."
Tô Hạo gật đầu, "Hảo"
Đỗ Vân cùng các tướng sĩ ở xa xa nhìn thấy Tô Hạo, không khỏi như thường ngày cười tiến lên tiếp đón
"Đề đốc đại nhân. . . . . ."
Cho đến khi chú ý bên cạnh còn có Trường Ninh, nụ cười trên mặt không khỏi bị đông cứng lại, lời chưa kịp ra khỏi miệng lại nuốt trở vào, cũng không dám đi về phía trước.
Vị tướng quân trẻ tuổi mang phong thái thanh nhã, phú quý này là ai ? Trông rất tuấn tú.....Chỉ tiếc là mặt như tầng băng sương.
Chúng tướng sĩ trong lòng buồn bực.
Tô Hạo nhìn chúng tướng sĩ một chút, hướng về Trường Ninh nói, "Bọn họ đều là dũng sĩ lấy một địch trăm, đợi một thời gian nữa, tương lai đều sẽ trở thành dũng sĩ của Đại Tề ta."
Trường Ninh gật gù, vẫn chưa đưa ra lời bình.
Tô Hạo lệnh cho binh lĩnh biểu diễn hỏa súng, "Cộc cộc cộc!" , 300 chì phát ra sau một tiếng cò, tảng đá cách 400 bước thoáng một cái bị bắn tan tành bắn vụn ra.
Trường Ninh lạnh nhạt nói, "Quả thực xứng đáng với hai chữ 'Thần uy' quay đầu nhìn Tô Hạo, "Sao có thể phát minh ra?"
Tô Hạo lại đem chuyện Cơ Quan thuật sư cùng hỏa dược sư cùng chế tạo hỏa súng nói lại một lần.
Trên môi  Trường Ninh   trồi lên một nụ cười yếu ớt, "Làm khó ngươi có thể nghĩ ra được, " nhìn chăm chú Tô Hạo chốc lát, "Nếu là Thái Bình Thịnh Thế, Phò mã chỉ cần an hưởng phú quý, bây giờ....phò mã chịu khổ."
"Điện hạ. . . . . ."
"Chúng tướng sĩ cũng có việc cần ngươi thương nghị, Bổn cung đi về trước."
Trường Ninh nói xong không đợi Tô Hạo đáp lại liền rời đi.
Vốn đáng lẽ Phò mã được sống trong nhung lụa hưởng phú quý, bây giờ lại ăn sương nằm gió cùng yên ngựa, mỗi ngày xuất hiện trước mặt đám nam tử thô lỗ.
Trường Ninh trong lòng có cảm giác  cay đắng .
Tuy rằng loại tâm tình này từ khi Tô Hạo đi rồi luôn tích tụ trong lòng, ngày hôm nay tận mắt chứng kiến không khỏi đau lòng, bởi vậy không muốn ở lâu.
Tuy rằng không biết Trường Ninh tối nay có ở lại phò mã phủ hay không, nhưng buổi tối Tô Hạo vẫn về phủ phò mã.
Trong lòng nàng, nơi này là nhà của nàng và Trường Ninh, ở Thái Sơn ngày nhớ đêm mong, hiện tại đang ở kinh thành, dù có trăm công nghìn việc như thế nào cũng phải về nhà.
Lão canh cửa nhìn một chút liền nhận ra Tô Hạo, vui vẻ nói, "Phò mã trở về !"
Trong phủ luôn nói phò mã là ốm đau liệt giường không dậy được, mãi đến tận khi tin tức đại thắng ở Tuyết Y cốc truyền vào kinh thành, gia đinh phò mã phủ mới biết Phò mã thân mang trọng trách  dẫn binh lính ở bên ngoài.
Tô Hạo gật đầu nở nụ cười.
Lão canh cửa nói, "Có muốn lão gọi người vào thông báo cho công chúa một tiếng ? Làm cho công chúa cao hứng một chút."
Tô Hạo cảm thấy kinh hỉ, "Điện hạ ở trong phủ?"
"Đúng vậy a, hơn một năm nay đều vậy, ngoại trừ có một lần nửa tháng không trở lại, các thời điểm khác Đại Hạ mỗi đêm đều sẽ trở về Phò mã phủ."
Tô Hạo  ấm áp trong lòng, cơ hồ rơi lệ.
Đến Ngọc Hiên tắm rửa thay y phục xong đi về phòng ngủ, nhìn thấy Trường Ninh đang nằm trên giường, nghiêng người nằm hướng vào phía trong, đoán trừng đã ngủ, Tô Hạo rón rén vén 12 phiến màn che lách người đi vào, lên giường, xốc lên chăn ngủ bằng gấm, nằm xuống chỗ trống bên người Trường Ninh.
Lúc đó đã vào thu, đêm lạnh như nước, chạm vào chăn ngủ, lập tức cảm thấy mềm nhẹ thư thái như nước, đã hơn một năm không được hưởng thụ cảm giác này.
Tóc Trường Ninh xõa xõa một bên, Tô Hạo nhịn không được đưa tay nhẹ nhàng *****.
Một lúc lâu, thân thể Trường Ninh giật giật.
Tô Hạo cho rằng nàng đang nằm mơ muốn dịch chuyển thân thể, liền thu tay về, chỉ lo đã quấy rầy mộng đẹp của nàng.
Không ngờ Trường Ninh xoay người lại, bắt được bàn tay đang thu về của Tô Hạo, nhẹ nhàng nắm chặt, con mắt trong suốt như sao trời chăm chú nhìn nàng, ánh mắt trong sáng động lòng người, "Trong thời gian hơn một năm, Phò mã có nhớ về bản cung hay không ?"
". . . . . ." Tô Hạo đầu tiên là bất ngờ Trường Ninh chưa ngủ nên có chút  ngẩn ngơ, sau đó ôn nhu nói, "Nhớ chứ, mỗi ngày đều nhớ."
Trường Ninh chăm chú nhìn Tô Hạo, trong con ngươi lóe lên một màu óng ánh, khóe môi khẽ mở nói, "Ơ? Ngươi nhớ như thế nào ?"
Tô Hạo bộ dạng phục tùng, nuốt một ngụm nước bọt, sau đó mau lẹ ngẩng đầu, hôn lên môi mềm như nước của Trường Ninh, môi Trường Ninh hơi khẽ rung động, sau đó nhắm hai mắt, đáp lại khát vọng của Tô Hạo, hai đôi môi mềm mại hòa hợp giao nhau, gắn bó quấn quýt, gần như nghẹt thở.
Tay Trường Ninh thăm dò vào trong cổ áo của Tô Hạo, xoa xoa lấy ***** trắng mịn mềm mại.
Tô Hạo giống như bị điện giật, thân thể trong nháy mắt nóng bừng, không khỏi hôn càng thêm triền miên.
Trường Ninh lúc này cũng mở ra đôi mắt đẹp, hơi nằm nghiêng về phía sau, môi rời đi môi Tô Hạo, ôn nhu nói. 
"Phò mã trưởng thành rồi."
Giọng điệu này. . . . . .
Tô Hạo mở đôi mắt đẹp nhìn về phía Trường Ninh, nhìn thấy bờ môi vừa tách khỏi bờ môi mình đang nở một nụ cười trêu tức, ngẫm lại địa phương đang bị tay Trường Ninh *****, không khỏi ửng hồng khuôn mặt, giọng nói  nhỏ nhỏ cất lên, "Vẫn là....Không có Điện hạ. . . . . . Đại. . . . . ."
Ý cười trên môi Trường Ninh càng đậm, "Phò mã vĩnh viễn sẽ không lớn hơn Bổn cung..."
Môi nhỏ Tô Hạo lơ đãng hếch lên, cho thấy nội tâm không cam lòng gật đầu bừa.
Trường Ninh nói tiếp, "Phò mã dù có trưởng thành như thế nào đi nữa, cũng vĩnh viễn ít hơn Bổn cung năm tuổi, vĩnh viễn không thể lớn hơn được Bổn cung."
Tô Hạo, ". . . . . ."
Đôi tay đang dừng của Trường Ninh bỗng chốc chuyển động, lực đạo cũng gia tăng.
Tô Hạo không kìm lòng được từ cổ họng phát ra một tiếng "Ưm", cơ thể hơi rung động.
Tay Trường Ninh nhanh chóng cởi bỏ đi ràng buộc trên người Tô Hạo, quần áo ngủ trắng bạch khiết như cánh hoa nhẹ nhàng rơi xuống, để lộ ra làm da thiếu nữ trơn bóng như mỹ ngọc.
Da thịt trực tiếp chạm vào chăn gấm gây lên cảm giác tê tê khó nhịn, làm cho Tô Hạo không kìm nổi, hai tay nâng lên khuôn mặt Trường Ninh, dùng sức hôi lên môi Trường Ninh, thân thể sau đó dính chặt vào người Trường Ninh, tựa hồ như muốn đem hơn một năm nhớ thương này phóng thích ra.
Tô Hạo đột nhiên bạo phát nhiệt tình là nằm ngoài dự liệu của Trường Ninh, tay trắng ở giữa không trung dừng một chút, sao đó ôm lấy eo Tô Hạo, đưa cơ thể của nàng và mình ngày càng dán chặt.
Môi Tô Hạo một đường hôn đến ***** ***** của Trường Ninh, lưỡi mềm tham lam như muốn nuốt lấy đỉnh ngọc phấn hồng đẹp như viên san hô của Trường Ninh, Trường Ninh đè ném thân thể, cuối cùng ngân ra một tiếng "Ưm" nhẹ nhàng.

Truyện full

  • Lãnh Đế Cuồng Thê
    Lãnh Đế Cuồng Thê

    Thể loại: Xuyên không(Nam9, Nữ9 đều xuyên), Sủng, Nam cường, Nữ cường, HEEditor: kayleeNạp Lan Yên, ngoại hiệu Huyết Hồ, là vương giả...

  • Nồng Độ Bão Hoà
    Nồng Độ Bão Hoà

    GIỚI THIỆUTùy Xán Nùng gặp mặt trực tiếp bạn qua game, nào ngờ lại gặp trúng đồng nghiệp của mình.Không chỉ vậy, anh phát hiện ra hình...

  • Chú À! Mau Cho Ngón Tay Vào Đi
    Chú À! Mau Cho Ngón Tay Vào Đi

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC Chú À! Mau Cho Ngón Tay Vào Đi tại {domain}========Một câu...

  • Rạng Sáng Chiều Hôm
    Rạng Sáng Chiều Hôm

    Bạn đang đọc truyện Rạng Sáng Chiều Hôm của tác giả Sơ Hòa. Đây là một câu chuyện lữ hành, xem như mang ý đồ dẫn dụ, thôi thúc bạn đến...

  • Cự Gả Vương Gia Phu
    Cự Gả Vương Gia Phu

    Thể loại: ngôn tình, he, khoảng 10 chươngConvert: meoconlunar (tàng thư viện)Edit: snowflowerTrên ba cái khay màu đỏ có ba quả tú cầu...

  • Trở Lại Ngọt Ngào - Hồi Cam
    Trở Lại Ngọt Ngào - Hồi Cam

    Editor: Den ShìBeta: Hoại BăngThể loại: Minh tinh điện ảnh em trai thụ (ngôi thứ nhất) x thợ chụp ảnh anh trai công.Khi cậu quay phim...

  • Tử Động
    Tử Động

    Tác giả: Cổ LongThể loại: Kiếm hiệpGiới thiệu:Hoàng Thạch sơn, một vùng núi đá cằn cỗi với từng lớp đá nhấp nhô lổn nhổn thay cho nền...

  • Bạn, Thầy Hay Chồng?
    Bạn, Thầy Hay Chồng?

    Thể loại: Truyện teen, truyện tình cảm, truyện tự sáng tácChuyện kể về một cô gái mồ côi cha, mẹ khi vừa mới lên ba. Nhưng phép màu đã...

  • Vương Gia Ta Giúp Chàng Cưới Người Khác
    Vương Gia Ta Giúp Chàng Cưới Người Khác

    Truyện Vương Gia Ta Giúp Chàng Cưới Người Khác của tác giả Y Vân kể về Lạc Vũ Yên vốn là một sinh viên của nhạc viện âm nhạc cổ truyền...

  • Kiêu Phong
    Kiêu Phong

    Kiêu Phong! Hắn là một cánh chim bằng lướt gió, bay vút lên trời xanh, ngạo nghễ ngắm nhìn thiên hạ quy phục dưới chân mình!Kiêu Phong!...

  • Trò Chơi Khuy Quang [Vô Hạn Lưu]
    Trò Chơi Khuy Quang [Vô Hạn Lưu]

    Tác giả: Dã NgãThể loại: Đam Mỹ, Đô Thị, Huyền HuyễnGiới thiệu:Giang Húc gặp sự cố, không còn kí ức, vô tình đi vào một toà nhà không...

  • Hương Sen - Thổ Kháng
    Hương Sen - Thổ Kháng

    Hán Việt: Liên HươngTác giả: Thổ KhángThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại, Dân quốc, Tình cảm, H Văn, Cao H, Thô tục, Song khiết,...

  • Đào Sắc Hãm Tỉnh
    Đào Sắc Hãm Tỉnh

    Thể loại : huyền huyễn, thâm tình tuyệt mỹ  công, đầu gỗ diêm vương cường thụ, pink, có chút ngược, HE.Editor: Lệ Cung ChủThần gió Phỉ...

  • Quỷ Thuyết
    Quỷ Thuyết

    Thể loại: hiện đại, kinh dị, ma quái, ghê rợn (tránh chỉ định đối với người yếu tim), nhất công nhất thụ, HEEditor: Dạ HỏaKiều Cương...

  • Vị Hôn Thê Trà Xanh Của Thái Tử
    Vị Hôn Thê Trà Xanh Của Thái Tử

    Tác giả: Sương NhạcThể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Sủng, Trả Thù, Ngọt, Sảng VănTeam dịch: Lộn Xộn pageGiới...