Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 98: Mẹ con gặp nhau

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Editor: Lôi

Chương 99: Mẹ con gặp nhau

"Anh nói cho em biết đi, em tình nguyện tăng ca giúp anh." Đây là giới hạn cao nhất rồi, dù sao mình cũng có công việc mà.

Mục Diệu Tư đắc ý vội vàng “thu lưới”, mặc dù thu hoạch không lớn lắm, chỉ có một con cá mắc câu nhưng xem ra cũng không tệ.

"Tâm trạng anh hai em rất tốt, hình như đang yêu, nhưng chuyện tình cảm có chút rắc rối. Anh nhìn thấy mặt của anh ấy bị cào nát hết, nhất định là bị cô gái đó chán ghét rồi, haiz… chắc là tình đơn phương đây." Lặng lẽ nhích sát lỗ tai Hiên Viên Linh, Mục Diệu Tư nói rất nhỏ cơ hồ chỉ muốn ột mình cô nghe thấy, ai bảo cả một đống người cũng không có người nào chịu giúp đỡ.

Hơi thở ấm áp phả lên vành tai Hiên Viên Linh, hai tai cô lập tức đỏ ửng, thậm chí ngay cả trên mặt cũng đỏ lựng như bị nhuốm màu của ráng chiều.

"Anh hai ổn là tốt rồi." Nghe nói anh hai không sao, Hiên Viên Linh mừng rỡ, đồng thời ngồi nhích ra một chút. Ngồi sát tên đàn ông này như vậy hô hấp của cô có phần không thoải mái, thậm chí miệng lưỡi khô đắng hết cả lên.

Cười đắc ý, Mục Diệu Tư chớp mắt mấy cái, làm bộ ra vẻ ngây thơ hỏi: "Ơ, anh mới nói có vài câu mà sao em lại đỏ mặt."

"Tại vì em hơi sốt ruột chuyện của anh hai thôi." Thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi, Hiên Viên Linh nhanh chóng cách xa khu vực nguy hiểm: "Em sẽ giúp đỡ sau, hiện tại em có việc gấp nên đi trước."

Nhìn theo dáng vẻ vội vã bỏ chạy của Hiên Viên Linh, khóe môi Mục Diệu Tư cong lên cười nhàn nhạt, vẻ dịu dàng chợt lóe rồi nhanh chóng biến mất. Người con gái này thật tốt, nhưng cô không phải là người giành cho hắn.

Bên trong phòng làm việc Hiên Viên Hoàng lấy tay sờ lên vết thương trên mặt, có chút đau rát. Đêm qua hắn hoàn toàn không có cảm giác gì, đến bây giờ mới biết mình bị ấn ký của Miêu nữ lưu trên mặt rồi.

Nghĩ đến cuộc họp vào chiều nay hắn hơi uể oải, với tình trạng này, chắc chắn hắn không thể tham gia. Nhấc máy định gọi điện thông báo hủy bỏ cuộc họp thì đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến âm thanh ồn ào huyên náo.


Sau đó, cánh cửa bị đẩy mạnh ra, một phụ nữ mặt mày bự phấn thẳng bước đi đến trước mặt Hiên Viên Hoàng.

Hiên Viên Hoàng không nói gì, lạnh lùng ngước mắt nhìn người mới đến, đáy mắt xuất hiện tia sắc nhọn cùng lãnh khốc.

"Anh hai, là dì tự ý đi vào!" Hiên Viên Linh ló đầu ra từ phía sau người đàn bà, vẻ mặt áy náy lên tiếng. Dì đến, làm cô rất kinh ngạc, rõ ràng đã nhiều năm không thấy bà ta, tại sao đột nhiên hôm nay lại xuất hiện.

Phương Xuân Ý liếc nhìn vết trầy xước trên mặt Hiên Viên Hoàng, có chút khinh thường: "Thì ra còn có đàn bà có thể làm cho con bị thương, thật đúng là rất hiếm thấy."

Kẻ mới tới rõ rằng chẳng có thiện ý, mắt Hiên Viên Hoàng ánh lên tia lạnh lẽo nhìn mẹ của mình. Người đàn bà này nói là mẹ của hắn thì hơi quá, chẳng qua đơn giản chỉ là người sinh ra hắn mà thôi, bà ta chưa từng có ngày nào làm tròn trách nhiệm của một người mẹ.

Nếu không phải vì ham tiền tài cùng quyền lực thì bà ta sẽ không muốn sinh hắn ra. Mấy năm trước, lúc hắn mới tiếp quản toàn bộ thế lực khổng lồ của Hiên Viên gia, bà ta thừa dịp tình thế hỗn loạn cầm tiền bỏ trốn, có lẽ sợ rằng bản thân bà không có đủ khả năng chống chọi mà bị chết giữa cuộc chiến tranh giành quyền lực ở Hắc bang tàn khốc này.

"Có chuyện gì?"


Thấy Hiên Viên Hoàng không có ý đuổi mình đi, Phương Xuân Ý quay đầu lại, đắc ý nhìn thoáng qua Hiên Viên Linh: "Dù thế nào tôi cũng là mẹ của nó, lần sau nhớ nói chuyện với tôi khách khí một chút, cô đúng là tiểu nhân có mắt như mù."

Tất nhiên Phương Xuân Ý biết đó là Hiên Viên Linh, nhưng bà sẽ chẳng khách khí với cô dù chỉ một chút. Đối với gia tộc Hiên Viên, con gái hầu như không có địa vị gì, chẳng qua cũng chỉ là quân cờ phục vụ trong việc cưới hỏi liên kết thông gia có thế lực. Huống chi mẹ của Hiên Viên Linh lại là một người phụ nữ mềm yếu, ả không phải là đối thủ của bà, từ trước tới giờ ả đàn bà đó vẫn luôn thua dưới tay của bà.

Búng ngón tay ra hiệu, Hiên Viên Hoàng có ý bảo Hiên Viên Linh đi ra ngoài.

Cửa lại một lần nữa được đóng kín, trong phòng chỉ còn lại Hiên Viên Hoàng cùng Phương Xuân Ý. Mẹ con nhiều năm như vậy mới gặp mặt, nếu là người khác có lẽ sẽ làm cho người ta rất cảm động, nhưng giờ phút này hắn và bà chỉ lạnh lùng nhìn nhau như hai người xa lạ.

Hiên Viên Hoàng không nói lời nào, Phương Xuân Ý cắn môi chờ thật lâu, cuối cùng không nhịn được mở miệng trước.

"Hoàng, mẹ muốn trở về, mẹ con chúng ta đã lâu không gặp nhau rồi." Giờ phút này Phương Xuân Ý quyết không nói ra nguyên nhân chính khiến bà tìm tới đây.

Cúi đầu nhìn văn kiện trong tay, Hiên Viên Hoàng không ngẩng đầu nhìn người được gọi là mẹ của mình lấy một cái, trong ký ức của hắn, hắn không có mẹ, nếu có cũng chỉ là một người dì.

"Không phải bà đang sống ở Macau rất tốt hay sao?" Đối với người mẹ mang tính hình thức này, từ tận trong lòng Hiên Viên Hoàng cảm thấy rất chán ghét. Tham tiền, ham thế lực, thậm chí mê luyến đàn ông, từ nhỏ đến lớn hắn đã nhìn quen, không thèm đả động tới. Hôm nay tìm tới tận đây, trừ phi là có chuyện, nếu không bà ta tuyệt đối sẽ không nhìn mặt đứa con trai là hắn.


Đôi lông mày dài mảnh có chút bất mãn chau lên, Phương Xuân Ý tự nhiên ngồi xuống ghế Sofa.

"Mọi người đều nói hổ dữ không ăn thịt con, huống chi mẹ cũng lớn tuổi rồi, muốn ở cùng con thì có gì không đúng?"

Cho chút màu sắc, ngươi tựu cảnh xuân rực rỡ rồi, Phương Xuân Ý chính là dạng đàn bà như vậy. Giờ phút này bà trưng ra bộ dạng nghiêm nghị của một người mẹ, thậm chí toát lên vẻ uy quyền.

Hiên Viên Hoàng cười khẽ, vẻ châm chọc lộ rõ trên sườn mặt lạnh lùng của hắn. Hơn hai mươi năm, không có một ngày làm tròn bổn phận của một người mẹ, vậy mà hiện tại lại muốn làm một người mẹ tốt. Lời này nếu nói với đứa nhóc mười ba mười bốn tuổi có lẽ sẽ tin, nhưng đối với Hiên Viên Hoàng mà nói, chẳng khác nào đang nghe chuyện tiếu lâm.

"Được!" Hắn dễ dàng đồng ý làm Phương Xuân Ý có chút kinh ngạc. Trước kia bà cũng từng gọi điện thoại cầu xin hắn, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không một lần giúp bà, cùng lắm không để cho bà chết ở nơi đất khách quê người mà thôi. Vậy mà hiện tại hắn lại đáp ứng nguyện vọng của bà một cách sảng khoái, thật đúng là làm Phương Xuân Ý có phần không dám tin.

"Mẹ, nếu mẹ muốn ở cùng với con, muốn bồi đắp tình cảm mẹ con một chút, thì như thế này đi, thành bảo gần bờ biển vẫn đang bị bỏ trống, hiện tại con đang ở đó một thời gian, mẹ cũng đến đó an dưỡng tuổi già!" Ngoài cười nhưng trong không cười, Hiên Viên Hoàng càng làm như vậy thì càng khiến người khác cảm thấy sởn hết cả gai ốc. Da mặt Phương Xuân Ý trắng bệch, bà có cảm giác khi con trai nói chuyện tử tế thì đó là lúc nguy hiểm nhất. Giờ phút này bà chỉ có thể gượng gạo đồng ý, dù sao hoàn cảnh ở cổ bảo cũng rất tốt.

Lần này nếu không phải vì gã tình nhân cũ xảy ra chuyện, bà cũng không muốn tới, cộng thêm chuyện của Hiên Viên Long làm bà cũng muốn bày mưu tính kế một chút.

Hai mẹ con mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được nên ngoài mặt đồng ý với nhau. Hiên Viên Hoàng gọi người đưa bà ta ra ngoài, còn bản thân vẫn ở trong phòng giải quyết mớ công việc bận rộn.

Vết trầy xước trên mặt khiến hắn phải bỏ dở biết bao nhiêu dự định phải làm, chưa tới sáu giờ, Hiên Viên Hoàng đã ra khỏi phòng làm việc, đi về nhà.

Lên tới phòng thư ký, xuống đến phòng an ninh, ai ai cũng kinh ngạc. Tổng giám đốc mà cũng có ngày về sớm, hôm nay đến trưa mới vác bản mặt trầy nham nhở tới, vậy mà bây giờ đã ra về rồi.

Đi ngang qua shop hoa, Hiên Viên Hoàng dừng lại, ghé vào mua một bó hoa hồng trắng. Có lẽ đây là việc làm của một người đàn ông muốn làm hài lòng người phụ nữ. Đối với những người tình trước đây, hắn chưa từng mua bất cứ thứ gì cho họ, ngay cả việc tặng hoa đơn giản này.

Nhìn bó hoa hồng trắng đặt trên ghế bên cạnh, khóe môi Hiên Viên Hoàng lơ đãng toát ra một nụ cười nhàn nhạt.

Truyện full

  • Tối Chân Tâm
    Tối Chân Tâm

    Chuyện kể rằng, nơi biên ải xa xôi có người con gái lặng lẽ nhìn trời giữa ánh sáng lập lòe của bầy đom đóm. Nàng không khóc, chẳng bi...

  • Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân
    Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân

    Zhihu Dịch: Về Quê Ẩn Cư (觀蕓)Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, NgọtEditor: Thị Con MaGiới thiệuNăm...

  • Yêu Tôi Xin Hãy Nói
    Yêu Tôi Xin Hãy Nói

    Có một câu nói như thế này: “Trong danh bạ điện thoại của bạn, có một dãy số như thế này, từ trước tới giờ bạn chưa từng gọi tới, nhưng...

  • Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em
    Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

    Truyện ngôn tình Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em của tác giả Đinh Mặc sáng tác . Cô rất đa tài có thể viết bất kỳ thể loại nào cô...

  • [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
    [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku

    Thể loại: Đồng nhân Inuyasha, có chút ngược, không muốn tiết lộ cái kếtNhân vật chính: Naraku, Takahshi Yuri | Phối hợp diễn: Kagome,...

  • Văn Khương Công Chúa - Yuying
    Văn Khương Công Chúa - Yuying

    Tác giả: YuyingEditor: Hoằng Vũ Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng...

  • Tỏa Tình
    Tỏa Tình

    Editor: Tiểu Điệp nhiThể loại: cổ trang, huynh đệ văn, cường công lãnh thụ (?), HEPairing: Mộ Dung Viễn x Mộ Dung TríMọi sự việc bắt...

  • Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi
    Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi

    Tác giả: Ltngoc154Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất nhưng rồi Triệu Bối Hi...

  • Trâm – Nữ Hoạn Quan
    Trâm – Nữ Hoạn Quan

    Thời xưa, người nào muốn bán mình thì cắm một cọng cỏ lên đầu làm dấu, ai muốn mua trông thấy sẽ hỏi và ra giá - Câu chuyện này xảy ra...

  • Cung Nghiệt
    Cung Nghiệt

    Thể loại: Cổ trang cung đình, nhất thụ lưỡng công, huynh đệ, thụ song tính, nam nam sinh tử, ngược luyến tàn tâm.Tình trạng: nhất bộ 33...

  • Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến
    Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến

    Thể loại: Hiện đạiNgày tôi biết được Thẩm Nhật Minh chưa từng dành tình cảm cho tôi, thế giới như sụp đổ trước mắt.Ngày đó không khóc,...

  • Vị Chanh Bạc Hà
    Vị Chanh Bạc Hà

    Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE...

  • Chàng Lại Phụ Thiếp
    Chàng Lại Phụ Thiếp

    Chàng chọn thiên hạ, vì vậy phụ ta. Cả thiên hạ rộng lớn kia, ta không thể nào bì được.Nhưng tại sao?   Ta không là gì của chàng cả...

  • Săn Tình Tổng Giám Đốc
    Săn Tình Tổng Giám Đốc

    Người đàn ông tốt ai lại không muốn chiếm làm của riêng cho mình, nhưng điều khó nói trong truyện Săn Tình Tổng Giám Đốc...

  • Thiên Sứ Bị Thất Lạc
    Thiên Sứ Bị Thất Lạc

    Bạn có tin trên đời này tồn tại thiên sứ không? Để tôi kể bạn nghe một câu truyện về thiên sứ có đôi cánh trắng tinh khôi, mang một vẻ...