Omega Thích Diễn Sâu - Thời Tự

Chương 5

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Nắng sớm xuyên qua tấm rèm che nhạt màu chiếu vào trong nhà, trải một tầng ánh sáng nhẹ nhàng trên mặt Tiêu Dương. Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, cậu hơi hơi rụt cổ, vùi cả nửa khuôn mặt vào trong tấm chăn mềm mại. 

Cảm giác chiếc chăn mỏng trên người không quá quen thuộc, không giống với ngày thường, cảm giác trên da cũng có vẻ mềm mịn hơn nhiều. 

Tiêu Dương cố gắng suy nghĩ với tìm đầu óc không mấy tỉnh táo của mình, muộn màng nhớ ra những chuyện xảy ra ngày hôm qua--

Cậu và Thẩm Bùi đã tổ chức lễ cưới. 

Cậu đã say tới mê muội đầu óc ở tiệc cưới hôm qua. 

Thế bây giờ cậu đang... 

Trong đầu cậu đột nhiên có một mớ phế liệu màu vàng chạy ngang, những tấm ảnh cậu từng xem thời niên thiếu cũng ngóc đầu chui ra khỏi kí ức. Tiêu Dương thử thăm dò cử động nửa người dưới của mình, lại đột ngột đưa tay lên sờ vào tuyến thể sau gáy. 

Không có gì xảy ra cả. 

Bên cạnh là chiếc gối đầu lạnh lẽo không một chút độ ấm. Khăn trải giường thậm chí còn chẳng nhăn nheo là mấy, không giống như đã có người từng nằm ở đó. 

Tiêu Dương có hơi thất vọng một chút, nhẹ giọng thở dài. Cậu không biết nên tiếc vì sức quyến rũ của bản thân quá kém hay Thẩm Bùi có định lực quá mạnh. 

Cậu ngơ ngác nhìn chằm chằm trần nhà giây lát, sau đó khởi động thân mình. 

Phòng ngủ chính trống trải trông thấy, chỉ cần nhìn một cái đã nắm hết đồ trang trí bày biện trong phòng. Được thiết kế theo phong cách Bắc Âu lạnh lẽo, cửa sổ sát nền khá lớn, gió thổi từ bên ngoài vào làm bay tấm rèm cửa màu xám nhạt, ánh nắng thi nhau chiếu vào căn phòng. Tiêu Dương nghiêng đầu né khỏi chùm nắng chói mắt này, cảm thấy nơi này coi như tạm được. 

Đang chuẩn bị xuống giường, cậu đã nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa. 

Mới gõ được ba tiếng cửa đã bị đẩy ra. 

Tiêu Dương nhìn về phía người đến nở nụ cười, giọng điệu như sắp bay lên: "Chào!" 

Trái ngược với cậu, người kia chỉ đáp lại với giọng điệu hờ hững: "Chào." 

Thẩm Bùi liếc nhìn cậu một cái, xoay người đi đến cạnh tủ quần áo, không thèm để ý ai lục tìm đồ trong tủ. Đa phần trang phục của Thẩm Bùi là trang phục nghiêm trang, đồ thường ngày cũng có, nhưng lại ít đến đáng thương. 

Hắn lấy ra một cái áo sơ mi đen và quần tây, treo trên cổ tay phải rồi đi mất. 

Tiêu Dương chỉ đành mở miệng gọi hắn lại, "Thẩm Bùi." 

Người sau quay đầu, ánh mắt đầy sự nghi vấn. 

"Chúng ta đã kết hôn rồi, mấy chuyện như thay quần áo-- còn cần phải tránh mặt ư?" Tiêu Dương lẩm bẩm bói, như là có hơi ngại ngùng, vành tai cậu đã đỏ bừng lên. 

Thẩm Bùi trầm mặc trong giây lát, cuối cùng thật sự ném quần áo lên giường, bắt đầu cởi chiếc áo tắm dài ra. 

Tối hôm qua hắn chạy trốn quá vội, cả đồ ngủ cũng không kịp lấy. Lúc sau lại lo ngại mùi trong phòng chưa tan, đi vào chỉ đổ thêm dầu vào lửa, cuối cùng hắn chỉ đành chấp nhận mặc áo tắm dài đi ngủ. 

Tiêu Dương lẳng lặng nhìn vào háng hắn, thứ kia đang ngủ đông mà đã có kích thước đáng sợ, có lẽ đặt ở giữa các alpha cũng được coi như "kỳ vật tuyệt thế". Cũng không biết khi hắn làm chuyện ấy sẽ là hình ảnh như thế nào. 

Thẩm Bùi mặc quần áo vào, tầm mắt cậu lại không nhịn được mà chạy dọc từ tay về đến cả người cơ bắp bên trên. Thân hình Thẩm Bùi có đường cong rất rõ ràng, hình dáng cơ bụng cũng rất đẹp, là kiểu mặc quần áo thì cao gầy, cởi ra thì có da có thịt điển hình. 

Cậu không tránh được cảm thấy mặt mình sắp bị thiêu cháy. 

Rung động từ tuyến thể sau gáy cậu nhanh chóng lan ra toàn thân, ăn mòn cả thân thể. Tiêu Dương không dám nhìn nữa, nhưng vừa mới cúi đầu lại không dằn nổi rung động trong lòng, cậu lại lặng lẽ quét mắt sang. 

Thẩm Bùi cài xong cái nút áo cuối cùng, ngăn cách ánh mắt chăm chú của cậu lại. 

Tiêu Dương hơi nuốt nước bọt, nửa rũ mắt yên lặng ngồi bên mép giường. 

Ánh mắt Thẩm Bùi dừng lại trên mặt cậu một lát, sau đó đột nhiên mở miệng, "Có chuyện, muốn nói với cậu một tiếng."

Tiêu Dương ngờ vực ngẩng đầu lên nhìn hắn. 

"Hôm trước không nói với cậu vì cảm thấy không cần thiết. Nhưng tôi..." Thẩm Bùi do dự một chút, tiếp tục nói, "Rất xin lỗi, tôi khá lãnh cảm về chuyện đó. Sau này ngoại trừ kì động dục của cậu, có lẽ chúng ta không cần ở ngủ chung đâu." 

Cái quỷ gì cơ? 

Anh trang hoàng phòng ngủ thế này là để lót đường cho tài hùng biện siêu phàm của mình đấy à? 

Tiêu Dương lặng lẽ phán xét ba chữ "chứng lãnh cảm" trong lòng, cảm thấy thật là dở khóc dở cười.

"Không ngủ chung, ý là, chúng ta không ngủ cùng nhau, hay là..." Những từ ngữ mĩ miều phía sau cậu nói không nên lời, chỉ có thể đỏ mặt nhìn Thẩm Bùi. 

Tất nhiên, đỏ mặt không phải vì cậu ngại ngùng gì, mà là vì đang cố nhịn cười. 

Trước giờ cậu không biết Thẩm Bùi lại đáng yêu như thế, vì trốn tránh không muốn có quan hệ với mình mà lại nỡ bôi đen bản thân như thế. 

"Đều có. Sau này tôi ngủ tạm phòng khách vậy." Thẩm Bùi nói xong bèn muốn xoay người đi. 

"Thẩm Bùi!" Tiêu Dương dồn dập gọi. 

"Còn việc gì à?" 

Tiêu Dương há miệng thở dốc, như là muốn nói gì đó, nhưng lời tới bên môi rồi lại nuốt vào. Thẩm Bùi quay đầu lại đối diện với đôi mắt đỏ bừng của cậu, như thể sắp sửa tràn ra nước mắt, không hiểu sao cảm thấy chói mắt vô cùng.

Trái tim hắn đột nhiên đập liên hồi, thình thịch thình thịch, giống như một giây sau sẽ chạy ra khỏi lồng ngực. 

Có phải mình làm vậy hơi quá đáng không? 

Thẩm Bùi nghĩ thầm.

Mình... 

Tiêu Dương nhỏ giọng nói, "Không có gì, anh chuẩn bị đi làm à?" 

Hắn trả lời: "Ừ."

Meocam

"Vâng, anh đi cẩn thận." 

Nụ cười bây giờ lại không đẹp như lúc trước. Trước đây mỗi nụ cười của cậu đều ngọt ngào như kẹo trái cây. Bây giờ lại như nhỏ sáp, còn có chút đắng, cứng đờ khó coi. Giống như chỉ cần hắn xoay đầu một cái, cậu sẽ có thể rơi lệ ngay lập tức. 

Hắn đang nghĩ cái gì vậy? 

Thẩm Bùi cố gắng thoát khỏi dòng suy nghĩ trong đầu, như chạy trốn rời khỏi phòng ngủ, muốn xua đi biểu cảm mất mát của Tiêu Dương ra khỏi đầu. 

Chắc hẳn là do tác dụng của chất dẫn dụ hôm qua vẫn còn tàn dư, mới làm hắn sinh ra cảm xúc như thế với Tiêu Dương. 

Thẩm Bùi lặng lẽ biện minh cho bản thân như thế. 

·

Cuộc sống của hai người sau khi kết hôn như một chén nước lã, không nóng không lạnh, chẳng mùi chẳng vị. Cùng lắm thì ngoại trừ sinh hoạt giường chiếu ra mọi thứ diễn ra rất hài hòa. 

Tiêu Dương vẫn giống như trước kia, sáng sớm thì đến phòng thí nghiệm của đại học A, đến chiều xong việc về nhà thì tùy ý làm vài món ăn, sau đó thì về phòng đọc sách. 

Thẩm Bùi thường xuyên về trễ, đa phần thời gian cậu đều ăn tối một mình. 

Dù sao cũng là chuyện bình thường thôi, với cậu chẳng có gì to tát cả. 

Nhưng đối với Thẩm Bùi mà nói thì là sự thay đổi rất lớn. 

Tiêu Dương luôn để phần thức ăn cho hắn. 

Vào lần đầu tiên kia, hắn vốn muốn mua đồ ăn ngoài giải quyết nhanh là được. Khi hắn nhìn thấy thức ăn vẫn còn độ ấm trên bàn cơm, thật sự cảm thấy kinh ngạc. 

Đồ ăn là món mà hắn thích, đáng kinh ngạc là hắn không ngờ Tiêu Dương sẽ để phần lại cho mình. 

Sau đó, từ từ cũng thành thói quen, hắn sẽ nhắn tin báo cho Tiêu Dương một tiếng mỗi khi về trễ, lúc về nhà luôn có thể tìm thấy bữa tối hợp khẩu vị của mình trong lồng giữ nhiệt. 

Đôi khi tan làm đúng giờ, hắn và Tiêu Dương hai người ngồi hai bên bàn ăn, không ai nói gì ăn xong bữa tối, sau đó hai người ngồi ở hai góc phòng làm việc xem các loại văn kiện các nhau. 

Cuộc sống bình đạm như thế đã muốn thấm vào trong tiềm thức của hắn. 

Cho đến một hôm nọ hắn đột nhiên nghĩ đến, mới nhận ra không có gì làm người ta kinh ngạc bằng "sự thay đổi trong vô thức". 

Đôi khi Thẩm Bùi sẽ cảm thấy kì lạ, Tiêu Dương nấu ăn không bao giờ cho hành. 

Thẩm Bùi không thích ăn hành tỏi, cũng không thích cà rốt, nấm chỉ ăn mỗi nấm hương. Hắn còn không thích ăn nội tạng. 

Nhưng rõ ràng hắn chưa từng nói với Tiêu Dương về sở thích hay thứ hắn ghét, vậy mà mỗi lần Tiêu Dương để lại bữa tối cho hắn đều luôn tránh đi thứ hắn không thích, thậm chí còn vừa lòng ngoài ý muốn.

Cũng không có gì không tốt.

Đôi khi hắn cũng nghĩ ngợi, cho dù hắn tìm được một omega tâm đầu ý hợp, có lẽ cuộc sống hôn nhân cũng thế này là cùng, nói không chừng còn chẳng tốt như Tiêu Dương. 

Lại là Tiêu Dương.

Người nọ đúng là chỗ nào cũng phù hợp với mong đợi của hắn, như là phản chiếu lại hình mẫu trong lòng hắn vậy. Nhưng mỗi khi nhớ đến hôm đó Tiêu Quân vừa đe doạ vừa dụ dỗ, hắn đều có thể mạnh mẽ bóp c.h.ế.t những ý nghĩ bất chợt trong đầu từ trong trứng nước. Hắn đã từng tưởng tượng ra rất nhiều điều giá như, nhưng tất cả đều dựa trên giả thiết rằng Tiêu Dương không phải em trai của Tiêu Quân.

Truyện full

  • Đầu Lang Tống Báo
    Đầu Lang Tống Báo

    Thể loại: đam mỹ, huyền huyễn, 3PEdit: Hồng Lâu (Lâu Nhi)Lãng Tiểu Tuấn là kẻ thừa kế ngôi vị Lang Đế, nên ngày  từ khi hằn còn nhỏ đã...

  • Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non
    Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

    Thể loại: hiện đại, ngụy phụ tử, niên thượng, cao phú suất kế phụ công x tiểu bạch đơn thuần kế tử thụ, sủng, HE ()Biên tập: HanbieTình...

  • Omega Thích Diễn Sâu - Thời Tự
    Omega Thích Diễn Sâu - Thời Tự

    Tác giả: Thời TựThể loại: Đam Mỹ, HE, Hiện Đại, Sủng, Cưới Trước Yêu Sau, NgọtTeam dịch: Mèo CamGiới thiệuOMEGA DIỄN SÂU CŨNG TỰ CÓ TU...

  • Bao Nhiêu Tiền Mới Chịu Bán Cho Ta?
    Bao Nhiêu Tiền Mới Chịu Bán Cho Ta?

    Văn ánTôi tên Kiều Tích, nhưng người yêu của tôi lại cứ gọi tôi "Bối Bối".Nghe tên giống như là con thú linh vật của Olympic ấy.Nhưng...

  • Đông Cung Tàng Kiều
    Đông Cung Tàng Kiều

    Cung nữ Vệ Chiêu tự nhận thấy bản thân có xuất thân thấp kém, cũng không có điểm hơn người, nàng chẳng qua chỉ có một gương mặt tươi...

  • Mạc Tầm Ca
    Mạc Tầm Ca

    Bạn đang đọc truyện Mạc Tầm Ca của tác giả Dương Lang. Một điệu Salsa vang lên, sự đồng điệu tâm hồn, từng rung động khăng khít…Trải...

  • Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi
    Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi

    Tên Hán Việt: Nhĩ nhi tử tại ngã thủ lí.Thể loại: Đam mỹ, ABO, cường cường, chủ thụ, thanh mai trúc mã, hai bên cùng đơn phương, cẩu...

  • Người Yêu Dấu
    Người Yêu Dấu

    Tác giả: Sara ZarrThể loại: Truyện TeenGiới thiệu:Con đường đến trường tuổi nhỏ, người bạn thân thiết thủa ấu thơ, niềm vui, nỗi buồn...

  • Phi Chính Quy Luyến Ái
    Phi Chính Quy Luyến Ái

    Thể loại: Đam mỹ, mau xuyên, tổng côngNội dung chính của câu chuyện kể về nhân vật chính gặp được cơ duyên ngoài ý muốn  bị hệ thống...

  • Hiệp Khách Vương Phi
    Hiệp Khách Vương Phi

    Thể loại: ngôn tình  cổ đại, Số chương : 56Ngay từ khi Doanh Mai còn nhỏ thì đã là trẻ mồ côi sống và lớn lên tại Bích Nguyệt sơn...

  • Tìm Chân Mệnh Thiên Tử
    Tìm Chân Mệnh Thiên Tử

    Thể loại: Xuyên không, cổ trang, lãng mạnGiới thiệu:Nàng, Trần Vân Anh, một nữ sinh đam mê tiểu thuyết xuyên không, tính tình trong...

  • Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây
    Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây

    Gặp bạn trai cũ khi du học làm sao đây? Vẫn còn lưu luyến với hắn làm sao đây?Tình cũ cháy lại, còn làm gì nữa.Lục Kha Tri x Trì Lê

  • Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi
    Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi

    Bạn đang đọc truyện Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi của tác giả Ninh Viễn. Ngay sau khi Diệp Hiểu Quân và tên gian thương đáng ghét Lục...

  • Thu Phục Người Chồng Tình Một Đêm
    Thu Phục Người Chồng Tình Một Đêm

    Converter: Ngocquynh520Editor: hongheechanSố chương: 10 chươngTrời ạ! Người mặc bộ đồ công sở màu đen, cô gái xinh đẹp ưu nhã giỏi...

  • Khi Rừng Cam Nở Rộ
    Khi Rừng Cam Nở Rộ

    KHI RỪNG CAM NỞ RỘTác giả: Thiện Tâm NguyệtTag truyện: Hiện thực; Nữ cường; Bình dân sinh hoạt; Điền văn; Hiện đại; HENội dung tóm...