Nông Gia Tiểu Phúc Bảo, Mang Theo Không Gian Thịnh Vượng Cho Cả Nhà

Chương 39: Đây là ai vậy Ông lão bà lão nhà ai mà đáng yêu thế này!

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Sau khi huyện lệnh nhận được câu trả lời chắc chắn liền vội vã quay về phủ, hắn vội vì phải nhanh chóng chuẩn bị lương thực mới để đổi lấy giống lúa của Vương gia. Nếu có thể phổ biến giống lúa tốt này, không dám nói là ai cũng ăn ngon, nhưng chí ít mọi người đều có cái ăn.

Ngay sau khi huyện lệnh rời đi, Vương Noãn Noãn tưởng rằng cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi. Tuy không cần phải lên tiếng, nhưng chỉ nhìn thôi cũng khiến nàng mệt lả.

Ai ngờ, vừa tiễn huyện lệnh xong, trưởng thôn đã dẫn theo một nhóm người rong thôn tới, Vương Noãn Noãn trao cho tổ phụ ánh mắt cầu mong gia gia tự lo liệu, rồi rón rén trốn vào trong phòng, nằm dài trên giường.

“Vương lão ca, ta lại mặt dày tới tìm ông đây!” Trần Đại Thụ gãi gãi mái tóc thưa thớt của mình, trong mắt Vương lão đầu trông chẳng khác gì kẻ tinh ranh.

“Biết là mặt dày mà còn đến tìm ta?” Vương lão đầu hơi nheo mắt, lạnh nhạt đáp, lão thực sự cảm thấy hơi mệt mỏi.

Trần Đại Thụ nghẹn họng, rồi cười xòa: “Haha lão ca đừng đùa ta nữa, ai chẳng biết ngươi lúc nào cũng nghĩ tới mọi người. Năm ngoái, nếu không có nhà ngươi, thôn ta không biết bao nhiêu người phải chịu đói khổ rồi.”

“Đúng vậy, thật sự nhờ có Vương bá bá.”

“Thôn mình đúng là có phúc lớn, có cả Trần thúc và Vương bá, thật sự là bảo vật của thôn.”

“Không sai, nếu năm ngoái không có Vương gia gia, ta cũng định dời thôn đi xin ăn rồi!”

“….”

Nghe tới đây, Vương lão đầu mở mắt, cười mà như không cười nói: “Sao? Không có nhà ta, các người định đi xin ăn?”

Người nọ nghe vậy thì sợ hãi, liền cầm ngay đế giày đập vào kẻ nói linh tinh, mắt trợn ngược, râu mép vểnh lên mắng: “Cái gì mà đi xin ăn? Tay chân lành lặn, chẳng lẽ không có Vương gia gia là đi xin ăn hả? Nếu vậy thì cứ đi xin đi, từ giờ trong thôn cũng không ai giúp ngươi nữa.”

Người bị mắng không tức giận, chỉ gãi đầu cười ngốc: “Tại ta nói sai, ý ta là mọi người đều nhờ Vương gia gia mà sống tốt, thật sự rất biết ơn ngài.”

Lúc này Trần Đại Thụ mới nguôi giận, hừ một tiếng: “Vậy mới phải.”

Vương lão đầu cũng chẳng muốn tiếp tục xem náo nhiệt, nghĩ chi bằng sớm về ôm tôn nữ. Nghĩ tới đây, lão đứng lên, phủi bụi trên quần.

“Thôi được rồi, ai về nhà nấy đi. Giống lúa nhà ta đã được huyện lệnh đổi rồi, nhưng ta có để lại ít giống cho thôn ta. Năm nay trồng thêm một vụ nữa, qua hai năm tới, mọi người đều có thể trồng loại lúa này.”

Trần Đại Thụ nghe vậy liền quay lại hô lớn: “Còn không mau cảm ơn Vương gia gia của các người đi!”

“Cảm ơn Vương gia gia!” Mọi người nở nụ cười, cùng nhau đồng thanh hô, rồi lần lượt quay đầu rời đi.

Vương lão đầu nhìn thoáng qua người vẫn còn đứng đó, mỉm cười: “Còn chuyện gì muốn bàn bạc sao?”

Trần Đại Thụ cười: “Không có gì, chỉ là cảm khái thôi.”

Vương lão đầu chỉ vào chiếc ghế bên cạnh: “Ngồi xuống nói chuyện đi.”

Trần Đại Thụ không khách sáo ngồi xuống: “Già rồi già rồi, lại làm nên chuyện lớn, thật tốt quá! Tất cả đều nhờ lão ca đấy.”

“Ngươi đừng nói vậy, nhà ta có giống tốt mới làm được việc này. Nhưng ngươi cũng vậy, bao năm qua nếu không có ngươi, thôn ta giờ không biết ra sao.” Vương lão đầu giọng có chút hoài niệm, ánh mắt thoáng xa xăm.

Trong lúc hai người hồi tưởng quá khứ, Vương Noãn Noãn lại phát hiện thêm một thứ quý giá trong không gian!

Nàng nằm trên giường, há miệng cười nhưng không dám phát ra tiếng. Nếu không sợ người nhà nghĩ mình bị làm sao, chắc chắn nàng sẽ ngửa mặt lên trời cười lớn!

Bởi vì, nàng đã phát hiện ra dưa hấu! Những quả dưa hấu chín mọng, và vô số cây dưa non mọc san sát. Hỏi rằng mùa hè còn có gì vui hơn là ăn dưa hấu không?

Thế nhưng, chợt nhớ ra điều gì đó, nàng liền ngậm miệng lại. Củ nhân sâm và giống lúa mà nàng lấy ra đã khiến mọi người ngạc nhiên, giờ mà lại xuất hiện dưa hấu thì biết giải thích ra sao?

Ôi…

Khi hai người Vương lão đầu và Vương lão thái bước vào phòng, cảnh tượng đầu tiên họ nhìn thấy chính là một nha đầu nhỏ nhắn, nằm dài trên giường, thở dài buồn bã, ai không biết chắc còn tưởng gặp chuyện gì ghê gớm lắm.

Vương lão thái không nỡ nhìn cảnh đó, lật đật bước tới, vuốt đầu tôn nữ: “Sao thế Noãn nha đầu, sao lại không vui?”

Vương Noãn Noãn bĩu môi, nhìn tổ mẫu với ánh mắt đáng thương.

Vương lão thái thực sự không chịu nổi ánh mắt đó, liền cười hiền hậu: “Nha đầu, bất kể là chuyện gì, đã có gia gia với nãi nãi đây, con cứ nói đi!”

Vương lão đầu đứng bên không hề lên tiếng. Lão biết rõ, chỉ khi nào tôn nữ thèm ăn mà không biết phải làm sao thì mới như vậy. Mọi chuyện trên đời cũng chẳng quan trọng bằng cái miệng thèm ăn của tiểu nha đầu này!

“Nãi nãi, con muốn ăn dưa hấu.” Vương Noãn Noãn nói xong, phẩy tay, một quả dưa hấu lớn xuất hiện trên giường.

Câu nói “cứ nói đi” của Vương lão thái vẫn còn vang lên trong không trung, nụ cười trên mặt cứng lại, bàn tay vuốt ve Noãn Noãn cũng dừng giữa không trung.

“Khụ khụ, Noãn à, lưng của ta hơi đau, cần phải ra ngoài vận động một chút.” Vương lão thái rút tay về, xoay người định bước đi, nhưng Vương Noãn Noãn nhanh hơn, nhảy từ trên giường xuống bám lấy bà.

“Nãi nãi, Noãn nha đầu muốn ăn, thật là ngon lắm! Nãi nãi cầm dao cắt ra cho con ăn đi, được không?” Vương Noãn Noãn vừa nũng nịu vừa chu miệng, hôn lên mặt bà.

Vương lão đầu đứng một bên cười mỉa mai: Hừm, ta đã nói rồi, chỉ khi nha đầu này thèm ăn mới ra bộ dáng như vậy, thật nghịch ngợm!

Tiếc thay, niềm vui của lão chưa kịp kéo dài, đã nghe thấy Vương lão thái nói: “Noãn à, con xem, quả dưa lớn như vậy ta cắt không nổi đâu, để gia gia con cắt cho, gia gia mạnh tay lắm, ngoan nhé.”

Nói là làm, bà lập tức chuyển cháu gái sang tay lão, rón rén bước ra ngoài.

Đùa sao, ăn xong quả dưa này chắc chắn sẽ phải đem giống ra trồng. Đến lúc đó tròn trịa như thế này, giải thích làm sao đây?

Vương lão đầu nhìn cháu gái nhỏ đang treo trên người mình, ánh mắt hai tổ tôn gặp nhau. Nhìn đôi mắt long lanh như biết nói của nàng, lão đành thở dài nhận mệnh nói: “Được rồi, ta đi lấy dao.”

Vương lão đầu đặt Noãn Noãn xuống giường, xoay người định ra ngoài, chưa kịp bước chân đã thấy bà quay lại với con dao trong tay.

“Này, lão…”

Vương lão thái nghe vậy liền giơ dao lên: “Ngươi bảo ai là già?”

“Ha ha, là ta, là ta chứ còn ai!” Vương lão đầu cười xòa, nhanh chóng đưa tay đón lấy con dao.

Vương Noãn Noãn nhìn cảnh tổ phụ mẫu đùa giỡn, nàng mỉm cười thích thú. Thật tuyệt, đây là ai vậy? Ông lão bà lão nhà ai mà đáng yêu thế! 

Truyện full

  • Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)
    Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)

    Văn án:"Khẩu vị của người này rốt cuộc nặng ra sao? Như thế này cũng có thể bỏ vào miệng được à?"Sau khi cô vừa tỉnh dậy lập tức nhìn...

  • Hương Sen - Thổ Kháng
    Hương Sen - Thổ Kháng

    Hán Việt: Liên HươngTác giả: Thổ KhángThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại, Dân quốc, Tình cảm, H Văn, Cao H, Thô tục, Song khiết,...

  • Bạn Thân Yêu
    Bạn Thân Yêu

    Chuyện xảy ra vào đầu năm. Mùng 3 tết đang bon bon trên đường đi Vũng Tàu về thì điện thoại reo lên... nhìn vào màn hình điện thoại thì...

  • Chiếc Bông Tai Định Ước
    Chiếc Bông Tai Định Ước

    Edit truyện: lan_huong + ngocquynh520Beta: L.A.JThể loại: Ngôn tình tiểu thuyết – hiện đạiĐộ dài: 20 chương – hoànHắn đã gặp 1 người...

  • Phi Trần
    Phi Trần

    Tác giả: Tiêu Đường Đông QuaTrans: Qt đại nhânEditor: Hàn VũThể Loại: nhất thụ đa công, ân oán giang hồ, xuyên không trá hình, thiên...

  • Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
    Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha

    Bạn đang đọc truyện Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha của tác giả Cật Hương Cô Đích Nha. Trở thành một học sinh vừa mới vào...

  • Tử Dạ Tình Triền
    Tử Dạ Tình Triền

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <> tại {domain}========Thể loại: hiện đại, cao H, sinh tử,sản...

  • The Sparkling One
    The Sparkling One

    Marcelli #1Thể loại: Lãng mạnNgười dịch: shiluo (peppercorn)Một kế hoạch tuyệt vời, Katie Marcelli luôn yêu gia đình lớn náo nhiệt của...

  • Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết
    Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết

    Tác giả: chạng vạngThể loại: Xuyên Không, Ngôn TìnhGiới thiệu:Nàng là trẻ mô côi, ông trời vẽ đường để người lãnh đạo ban tổ chức sát...

  • Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?
    Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?

    Tử đó tời giờ thường các bạn đọc truyện đều là những ông lớn bao nuôi những tiểu bạch thỏ thì câu chuyện này lại ngược lại khi  chàng...

  • Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương
    Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương

    Tác giả: Tạm Được ThôiThể loại: ngôn tình, 1v1, HE, hài ẻ, truyện ngắnSố chương: 10 chương + 01 ngoại truyệnChuyển ngữ: Thanh Ninh–...

  • Cặp Đôi Xấu Tính
    Cặp Đôi Xấu Tính

    Cặp Đôi Xấu Tính/ 最佳贱偶/ Tốt Nhất Tiện Ngẫu/Miệng Độc Thành ĐôiEditor: Qin Zồ, Tiểu Thiếp, Tâm Vũ Nguyệt LầuPoster: Qin ZồKết quả kiểm...

  • Án Bắt Cóc Tơ Hồng
    Án Bắt Cóc Tơ Hồng

    Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngọt sủng, song khiết, niên thượng, chủ thụ, linh dị thần quái, 1×1, HETình trạng: Hoàn - 21 chươngBiên...

  • Tẫn Xuân - Thịnh Xuân Thủy
    Tẫn Xuân - Thịnh Xuân Thủy

    A Thư tựa như nhân vật huyền bí trong Liêu Trai chí dị, cô xuất hiện trong thị trấn này, dáng vẻ xinh đẹp, khí chất ưu nhã, khiến cho...

  • Đại Nữ Chủ Sảng Văn
    Đại Nữ Chủ Sảng Văn

    Tên truyện: Đại Nữ Chủ Sảng Văn.Tác giả: Thích Sô Cô La.Thể loại: Truyện ngắn, Sảng văn, Đại nữ chủ, Không CP, Nữ cường.Số chương:...