Nhiệt Độ Trên Không - Hà Khuyết

Chương 38

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Rất nhanh sau đó, Vạn Hạ Trình nhận ra việc Bùi Tiểu Thập xác nhận với hắn việc cả hai ngủ chung chẳng phải vì lý do gì khác mà xuất phát từ một cảm giác nghi thức ù ù cạc cạc gì đó.

"Hôm nay là lần đầu tiên chúng mình ngủ cùng nhau!" Bùi Tiểu Thập nói. "Nay là ngày mấy nhỉ, em phải nhớ kỹ mới được."

Nhà của Vạn Hạ Trình không có điều hòa, chỉ trải chiếu ngủ, góc phòng đặt một chiếc quạt sắt màu xanh lá trông rất cũ.

Vốn Vạn Hạ Trình không có thói quen bật quạt khi ngủ, nhưng vì Bùi Tiểu Thập mùa đông sợ lạnh, mùa hè lại sợ nóng, thế là cuối cùng quạt được dời đến đầu giường, chỉnh chế độ quay chậm.

Bùi Tiểu Thập mặc pijama gấu nhỏ, đắp chăn hình mèo con trên bụng, ngay cả đôi dép được đặt gọn dưới giường cũng có hình chó Snoopy, trông như quản lý mới của Thảo Cầm Viên vậy.

Lần đầu tiên nằm chung giường với Vạn Hạ Trình, nửa đầu, quản lý sở thú vẫn còn hơi ngại, chỉ dám co ro nằm sát rìa giường. Song đến nửa sau, khi đã ngủ say, cậu lại nghiêng người quay mặt vào hắn, chân còn gác lên đối phương. Sáng dậy mới phát hiện chẳng biết từ lúc nào bản thân đã bị cái chăn hình mèo quấn chặt, bọc kín mít từ đầu đến chân.

Vạn Hạ Trình phải đi lúc 6 giờ sáng, nên thường 5 giờ đã rời giường. May thay, Bùi Tiểu Thập cũng phải dậy sớm để tập lái nên hai người thường dậy cùng lúc.

Thiếu niên lấy cốc, bàn chải, khăn mặt và sữa rửa mặt của mình rồi chen vào phòng tắm cùng Vạn Hạ Trình rửa mặt. Người nọ làm mọi thứ rất nhanh trong khi Bùi Tiểu Thập thì chậm rì rì, lại còn dùng bàn chải điện, đánh một lần chưa đủ mà phải tận hai lần. Mới sáng sớm, tiếng bàn chải điện kêu ong ong khiến Vạn Hạ Trình nhức đầu không thôi.

Hắn cầm khăn ra ban công rửa mặt, nhưng vừa bước một chân ra ngoài đã thấy Bùi Tiểu Thập ong ong ong bám theo sau.

"Anh làm gì thế..." Miệng Bùi Tiểu Thập đầy bọt, vừa ngậm bàn chải vừa nói lúng búng: "Trong kia có chỗ mà."

Bây giờ Bùi Tiểu Thập đang đánh răng, bồn rửa mặt để trống, cậu không hiểu vì sao Vạn Hạ Trình lại phải ra ngoài. Thế là bé tốt bụng bước đến, kéo nhẹ góc áo đối phương rồi chỉ vào trong phòng, ra hiệu còn chỗ trống.

Vạn Hạ Trình chẳng thèm để ý, bật vòi nước trên ban công, nhúng ướt khăn rồi lau mặt thật nhanh, chỉ vài giây sau đã xong.

Thiếu niên đứng bên cạnh ngơ ngác, sau đó lui vào phòng tắm nhổ bọt, súc miệng, quyết định không học theo kiểu "đại khái" của Vạn Hạ Trình, mà từ từ tạo bọt sữa rửa mặt, nhẹ nhàng thoa lên mặt.

Vạn Hạ Trình chỉ mất 5 phút để rửa mặt, còn Bùi Tiểu Thập cần ít nhất 15 phút. Hắn để ý sau khi rửa mặt, cậu thường ngồi ở sofa trong phòng khách, bày biện túi đồ cá nhân trên bàn trà rồi lôi đủ loại chai lọ vỗ vỗ lên mặt.

"Kia là serum, đó là kem dưỡng, còn đây là kem chống nắng."

Bùi Tiểu Thập chỉ từng thứ cho Vạn Hạ Trình, kể rằng nhiều nam sinh học diễn xuất quanh cậu đều khá thích trang điểm, nhưng bản thân thì không.

"Cậu thế này không phải trang điểm à?" Vạn Hạ Trình chỉ một mảng trắng chưa tán đều trên mặt đối phương.

"Em đang thoa kem chống nắng! Kem chống nắng để bảo vệ da chứ không phải trang điểm." Thiếu niên xua tay, ý bảo Vạn Hạ Trình ngồi xuống. "Không dùng thì da bị lão hóa nhanh lắm. Anh lại đây, để em bôi cho anh một ít."

Thấy Vạn Hạ Trình cười nhẹ, Bùi Tiểu Thập tưởng đã thuyết phục được hắn, ai ngờ đối phương xoay người đi thẳng.

Vạn Hạ Trình chưa bao giờ bôi bất kỳ thứ gì lên mặt, kể cả hồi năm nhất đi quân sự bị cháy nắng cũng nhanh chóng hồi phục trở lại.

Cái gương gấp mang theo được đặt trên bàn trà thấp. Mỗi lần dùng đều phải cúi rất bất tiện, nên cậu dứt khoát ngồi xổm luôn xuống đất.

Vạn Hạ Trình nói sẽ tìm cho cậu một chiếc ghế đẩu. Thiếu niên vui mừng khôn xiết, như thể thứ hắn sắp đưa không phải là cái ghế đẩu, mà là món quý giá nào đó.

Ghế được cất trong một căn phòng trông như phòng chứa đồ nhỏ hẹp không có cửa sổ, luôn đóng kín. Bùi Tiểu Thập gọi đó là "căn phòng tối", hôm nay là lần đầu tiên cậu theo Vạn Hạ Trình vào trong.

Khi đèn bật lên, bức tường hiện ra đầy những bằng khen từ thời tiểu học đến trung học. Đủ loại sách cũ với những trang giấy ố vàng, bốn góc sờn rách được xếp chồng lên nhau, chất đầy trên chiếc bàn học lâu đời bị mẻ hai góc. Ngoài chiếc bàn học có hộc bàn, bên cạnh còn có một bàn máy tính trông như bàn làm việc size lớn được cải tạo từ một giá sách, trên là tủ, dưới là bàn. Cánh tủ bên ngoài treo một khung sắt dạng lưới treo lủng lẳng đủ loại công cụ khác nhau, chỉ cần với tay là lấy được. Trên mặt bàn bên dưới có một chiếc máy tính để bàn màn hình lồi loại cũ, đằng sau là những đường dây điện chằng chịt giăng ngang dọc khắp bức tường.

Ngoài máy tính, trên bàn còn nhiều thứ khác. Bùi Tiểu Thập vốn tò mò, cậu ghé sát lại, chăm chú nhìn đống đồ trên bàn, hỏi hết chuyện này đến chuyện khác. Thiếu niên biết được rằng, mấy bóng đèn nhỏ trên bàn không phải để chiếu sáng mà để thí nghiệm; loa do Vạn Hạ Trình tự tái chế từ những chiếc loa cũ. Còn chiếc xe mô hình ở góc cũng không phải mua mà là nghịch từ dây nhôm, cuối cùng tiện tay cuộn lại, ráp thành hình khi rảnh.

Bùi Tiểu Thập thấy Vạn Hạ Trình rất khéo tay, bèn hỏi: "Những thứ này anh làm từ hồi cấp hai hả?"

"Cấp một." Vạn Hạ Trình ngồi xuống kiểm tra đống dây điện ở góc bàn. "Hồi đó có nhiều thời gian."

Bùi Tiểu Thập hồi tưởng lúc bản thân học tiểu học chỉ toàn chơi ở công viên trẻ em, nào là nhà phao, nhà bóng, các trò leo trèo... thậm chí bây giờ khi nghĩ lại vẫn còn muốn chơi tiếp.

Không ai so sánh cậu với Vạn Hạ Trình, nhưng Bùi Tiểu Thập lại tự ép mình làm bộ làm tịch, bĩu môi nói: "Hồi tiểu học, em cũng có tiết khoa học. Lần nào người ta cũng được điểm tuyệt đối đấy nhé..."

"Thật sao?" Vạn Hạ Trình đáp. "Vậy thì tốt rồi, trường tiểu học của tôi không có môn này."

Bùi Tiểu Thập bỗng cảm thấy buồn, rất muốn ôm Vạn Hạ Trình một cái, thế là thiếu niên thực sự vươn tay ôm chầm lấy đối người nọ.

Bùi Tiểu Thập luôn vượt quá giới hạn, nhiều việc cậu làm thực chất đã đi xa ranh giới mà Vạn Hạ Trình đặt ra cho người khác.

Hai cánh tay ôm vòng qua, má còn nghiêng sát vào hõm cổ của bản thân, đây là một tư thế ôm rất thân mật.

"Hôn cũng hôn rồi, ôm một cái chắc không sao chứ?" Bùi Tiểu Thập ấp úng.

Vạn Hạ Trình không nói có sao, cũng không đẩy cậu ra, nghĩa là không sao, điều này Bùi Tiểu Thập đã thừa biết từ lâu.

Ôm xong lại bắt đầu có voi đòi tiên. Thiếu niên ngẩng đầu, định hôn nhẹ lên môi đối phương một cái, nhưng lần này bị người nọ ấn vai ngăn lại.

Bùi Tiểu Thập chớp mắt, cười ra vẻ ngây thơ vô tội, rồi làm bộ làm tịch: "Hôn một miếng thôi mà, một miếng thôi, không sao đâu!"

Vạn Hạ Trình chỉ đơn giản là vừa đánh răng xong, miệng vẫn toàn mùi kem đánh răng nên không muốn hôn. Hắn từ chối, rồi lấy chiếc ghế xếp gọn trong góc, quay người rời đi.

Bùi Tiểu Thập không dùng được bao lâu, vì những chai lọ của cậu chẳng mấy chốc được Vạn Hạ Trình ngầm cho phép chuyển vào phòng, đặt trên chiếc bàn học của hắn.

Bùi Tiểu Thập phát hiện trong phòng Vạn Hạ Trình có thêm một chiếc máy tính nữa khác với chiếc đời cũ trong căn phòng tối, là do hắn tự lắp ráp, cấu hình hiện đại hơn một chút.

Sau này, Bùi Tiểu Thập dần hiểu, khả năng tự sửa mọi thứ của Vạn Hạ Trình không phải vì sở thích, hoặc vẫn có chút ít, nhưng chủ yếu là do "không còn cách nào khác". Trong nhà nơi đâu cũng có dụng cụ sửa đồ, mỗi thiết bị gia dụng đều có dấu vết từng bị tháo ra, sửa chữa hoặc thay đổi phần nào, đơn giản chỉ vì điều kiện kinh tế không cho phép.

Ngày đầu tiên, Bùi Tiểu Thập rất hào hứng dậy sớm cùng Vạn Hạ Trình, đến lúc chuẩn bị ra khỏi nhà thì cơn buồn ngủ lại ập đến. Nhìn đồng hồ chưa đến 6 giờ, người nọ cũng chưa ra ngoài, thiếu niên bèn nằm phịch xuống sofa, bảo sẽ chợp mắt một lát, dặn đối phương khi nào đi nhớ gọi mình dậy.

Chỗ Bùi Tiểu Thập học lái xe chỉ cách đây vài trạm xe buýt, lại không quy định thời gian cố định nên học viên có thể đến trễ 1, 2 tiếng cũng được. Nhưng thiếu niên cứ muốn đi cùng Vạn Hạ Trình. Ai ngờ khi mở mắt thì đã gần 8 giờ, Vạn Hạ Trình đã rời nhà từ lúc nào. Bản thân ngủ tận 2 tiếng mà chẳng ai gọi dậy, chỉ thấy trên người nhiều thêm một chiếc chăn – chính là chiếc chăn họa tiết mèo con của cậu. Rõ ràng sáng nay, Bùi Tiểu Thập đã gấp gọn, để trên giường Vạn Hạ Trình, vậy mà giờ nó lại chạy lên người cậu.

Khi Bùi Tiểu Thập ngồi dậy, điều dưỡng viên của Hứa Thục Anh đồng thời có mặt.

Dù có Bùi Tiểu Thập ở nhà thỉnh thoảng trông nom giúp yên tâm phần nào, nhưng hắn không thể thực sự giao việc chăm sóc người già cho cậu được. Vậy nên, Vạn Hạ Trình đã sớm thuê hẳn một điều dưỡng riêng, mỗi tháng tốn vài nghìn tệ. Ban đầu Hứa Thục Anh còn thấy phí tiền, nói có thể tự lo liệu. Sau đó, Vạn Hạ Trình bảo rằng nếu bà không đồng ý thì hắn sẽ xin dừng thực tập để ở nhà chăm sóc cho bà, bấy giờ đối phương mới chấp nhận.

Điều dưỡng đến từ 8 giờ sáng, làm đến 8 giờ tối. Ban ngày, Bùi Tiểu Thập đến trung tâm tập lái, không thì thỉnh thoảng ra ngoài đi dạo. Vùng quê này chẳng có gì để chơi, gọi xe cũng khó nên đôi khi cậu nhờ tài xế nhà họ Bùi đến đón. Song bất kể đi đâu, cứ đúng 8 giờ tối thiếu niên sẽ quay lại nhà của Vạn Hạ Trình.

Vạn Hạ Trình biết, mặc dù không phải hắn yêu cầu, nhưng Bùi Tiểu Thập làm vậy hoàn toàn là vì hắn.

Sức khỏe của Hứa Thục Anh đã kém đi nhiều, hầu hết thời gian trong ngày đều nằm trên giường. Mỗi khi rảnh, Vạn Hạ Trình lại dìu bà vận động một chút cho giãn gân cốt.

Hứa Thục Anh lén kể với cháu nội rằng, những lúc hắn không có ở nhà, thường là Bùi Tiểu Thập chủ động giúp bà đứng dậy đi lại.

"Thằng bé ngoan lắm, còn hay hỏi ta chuyện về con nữa." Hứa Thục Anh nói.

Vạn Hạ Trình không hỏi bà rằng Bùi Tiểu Thập đã hỏi những gì, vì hắn biết cuộc sống của mình quanh đi quẩn lại cũng chỉ có bấy nhiêu chuyện, và cũng chẳng có gì là không thể để cậu biết.

"Nó hỏi sau này học lấy bằng xong có thể đến ở đây nữa không. Ta bảo được, muốn đến thì cứ đến, ở bao lâu cũng được."

"Con biết rồi." Vạn Hạ Trình ngắt lời, dìu bà nằm xuống nghỉ ngơi, không cho bà nói nhiều nữa.

Chẳng phải Bùi Tiểu Thập chỉ muốn yêu đương thôi sao? Vạn Hạ Trình rời khỏi phòng của Hứa Thục Anh, đột nhiên cảm thấy hẹn hò với cậu không phải là chuyện không thể. Đơn giản chỉ là làm những việc mà các cặp đôi thường làm, bản thân cũng chẳng bị thiệt thòi gì.

Truyện full

  • Nhóc À! Em Sẽ Là Của Tôi
    Nhóc À! Em Sẽ Là Của Tôi

    Truyện kể về một cô học sinh người Việt đang học tập tại Trung Quốc đã tìm được nửa kia của mình.Nhưng người mà cô lựa chọn lại khác...

  • A Châu
    A Châu

    Tên truyện: [Thiên long bát bộ] A ChâuTác giả: Huyền Cơ Tiểu Ngư/ Thiên Nhai Lương TràThể loại: cổ đại, đồng nhân, trùng sinhEditor:...

  • Thuyền Vượt Gió Mưa
    Thuyền Vượt Gió Mưa

    Tác giả: Ngân Thần Tuyết/听晨雪Thể loại: truyện ngắn, zhihuSố chương: 16 chương Editor: The_MooniesssGiới thiệu:Tại buổi họp lớp, bạn trai...

  • Trọng Sinh Chi Tiện Nhân Muốn Nghịch Tập
    Trọng Sinh Chi Tiện Nhân Muốn Nghịch Tập

    Edit & Beta: A HoaSố chương: 101 chương (chính văn + phiên ngoại)Thể loại: cường cường, trọng sinh, báo thù, hào môn, sủng, 1×1, HENhân...

  • THIẾU SOÁI LẠNH LÙNG: SỦNG VỢ LÊN ĐẾN TẬN TRỜI
    THIẾU SOÁI LẠNH LÙNG: SỦNG VỢ LÊN ĐẾN TẬN TRỜI

    Truyện Thiếu Soái Lạnh Lùng: Sủng Vợ Lên Đến Tận Trời của tác giả Ngụy Ngọc Vy Hân kể về nhân vật Trần Thiên Ngọc phải sang thành phố A...

  • Thần Điển
    Thần Điển

    Giới thiệu Truyện - Lời tác giả: Nếu nhân sinh như bàn cờ, ta nguyện làm một con tốt, hành trình từ từ mà tiến, có ai thấy qua con tốt...

  • Xác Chết Loạn Giang Hồ
    Xác Chết Loạn Giang Hồ

    Tác giả: Ngọa Long SinhThể loại: Kiếm HiệpKhởi nguồn từ cái chết của Khâu Vân Cô, người nắm giữ chìa khoá Cấm cung, nơi tàng trữ bảo...

  • Gia Sư Băng Giá
    Gia Sư Băng Giá

    Tác giả: Thảo NhiThể loại: Truyện TeenGiới thiệu:Lệ Anh(LA): Là nhân vật tôi, rất cá tính, có khuôn mặt cực kì baby nhưng rất lạnh...

  • Người Thay Thế Hoàn Hảo
    Người Thay Thế Hoàn Hảo

    Bạn đang đọc truyện Người Thay Thế Hoàn Hảo của tác giả Mật Ngữ Ca. Vì được ở bên người mình yêu, tôi không ngại làm một người thay...

  • Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi Anh
    Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi Anh

    Bộ truyện Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi Anh của tác giả Riya Khan là bộ tiểu thuyết ngôn tình Trung Quốc kể về Y Lan - tiểu thư nhà...

  • Trúc Mã Chọc Thanh Mai
    Trúc Mã Chọc Thanh Mai

    Thể loại: Hiện đại, sủng, thanh mai trúc mã, HE,...Độ dài: 10 chươngConvert: ngocquynh520Editor: PeiriaDesigner: Ter.PCô đã hết sức...

  • Tắm Cho Đại Ca
    Tắm Cho Đại Ca

    Con người ta có thể vì tiền mà làm tất cả. Quả thật như vậy khi mà tác giả Kinh Thành Nam Sủng đã lấy một ví dụ...

  • Lôi Trà
    Lôi Trà

    Một lần đi biết bao lâuTrà xưa, hương cũ như ngâu vọng chờ*Đem vừng, đỗ xanh, gừng, lá trà, gạo rang bỏ vào cối sứ, dùng chày gỗ nghiền...

  • Hoa Hướng Dương Tinh Và Tiểu Đạo Sĩ
    Hoa Hướng Dương Tinh Và Tiểu Đạo Sĩ

    Edit: Lăng TâmBeta: Ka, HânThể Loại: Siêu đoản văn, ngọt, yêu x ngườiVai Chính: Hoa hướng dương tinh, Tiểu đạo sĩVai phụ: Đại đạo sĩ,...

  • Nhiệt Độ Trên Không - Hà Khuyết
    Nhiệt Độ Trên Không - Hà Khuyết

    Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Niên thượng, Gương vỡ lại lành, Dằm trong tim, Thụ theo đuổi công, 1x1, HE.Thuộc tính: Lạnh lùng lý trí...