Nhiệt Độ Trên Không - Hà Khuyết

Chương 2

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Bầu trời âm u, gió rít cả một đêm. Sáng nay, khi Vạn Hạ Trình kéo kèm, đường phố sau bình minh là một mớ hoang tàn ngổn ngang.

Lúc 8 giờ 30, Vạn Hạ Trình xuống lầu tới nhà ăn của khách sạn. Hắn không thích bữa sáng kiểu Tây nên chỉ gọi một tô mì thịt bằm với dưa chua. Trong lúc đứng đợi tại quầy, một khách khác bước tới, order một phần giống hệt.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Vạn Hạ Trình quay đầu lại, nhìn thấy Bùi Tiểu Thập

Cậu nhanh chóng chào một tiếng rồi quay người lại, tỏ vẻ chăm chú nhìn đầu bếp, nhưng đôi tai đỏ bừng đã tố cáo rằng chủ nhân đang lo gần chết.

Vạn Hạ Trình cũng đáp lại: "Chào buổi sáng."

Thiếu niên lén nghiêng đầu nhìn Vạn Hạ Trình. Hôm nay hắn không mặc vest, chỉ chọn một chiếc polo xám. Chiếc áo ôm sát đôi vai rộng, đơn giản mà nổi bật.

"Tôi tưởng em đi rồi."

Thấy Vạn Hạ Trình lên tiếng, Bùi Tiểu Thập ngẩn ra một chút, lúng túng đáp. "Chưa... chưa đi luôn. Em vẫn còn công việc ở đây...chắc sẽ ở lại thêm hai ngày nữa."

"Hôm qua, khi ra đường gió lớn lắm không?"

Cậu lại lắp bắp. "Cũng... tạm ạ. May mà lúc em đi không lớn lắm."

Một lát sau, phần mì của Vạn Hạ Trình được đưa lên trước. Đầu bếp hỏi có cần thêm cay không. 

"Cay vừa thôi ạ." Bùi Tiểu Thập vô thức trả lời, nói xong cũng không thấy có gì sai.

Nhân viên tưởng hai người đi cùng nhau nên làm theo yêu cầu, thêm chút cay vào bát.

Vạn Hạ Trình không nói gì.

"Cậu thì sao?" Đầu bếp quay sang hỏi Bùi Tiểu Thập.

"Không cay nhé." Cậu lắc đầu. "Tôi không ăn cay được."

Hai tô mì được phục vụ cùng lúc. Vạn Hạ Trình bưng tô mì cay vừa, tìm một chỗ gần cửa sổ để ngồi.

Bùi Tiểu Thập bê phần mì nóng hổi đứng giữa các dãy bàn, có vẻ đang do dự không biết nên ngồi đâu, chính xác hơn là đang cân nhắc có nên ngồi đối diện với hắn hay không.

Cuối cùng, khi cậu quyết định ngồi vào bàn bên cạnh, gần chỗ Vạn Hạ Trình, hắn bỗng lên tiếng: "Ngồi cùng đi."

Hai người ngồi đối diện nhau, Bùi Tiểu Thập vẫn ăn từng sợi một bằng tốc độ rùa bò quen thuộc.

Trước đây, Vạn Hạ Trình thường ăn cay, khi ăn ngoài cũng hay gọi các món cay. Nhưng mấy năm gần đây, công việc bận rộn, sinh hoạt không điều độ kết hợp đi xã giao thường xuyên đã ảnh hưởng tới dạ dày của hắn, nên đành từ bỏ thói quen này.

Bùi Tiểu Thập gắp một sợi mì, nhai rề rà rồi nuốt xuống. Khi cậu ngẩng đầu, thấy người đối diện vẫn chẳng động đũa mấy. Thiếu niên vội đặt đũa xuống, nhẫn nhịn một lúc mới nghẹn ngào nói: "Anh ơi... anh..."

"Em học tính nói lắp từ bao giờ?"

"À, em không... không nói lắp." Bỗng Bùi Tiểu Thập thấy buồn não lòng, cụp mắt nhìn tô mì ăn mãi không vơi trước mặt. "Chỉ là em chưa nghĩ được nên nói gì."

"Vậy khi nào nghĩ ra hẵng nói."

Lúc này, lòng Bùi Tiểu Thập nhộn nhạo không yên vì những lời nói dối của mình – không muốn ăn mì nhưng vẫn ngồi ăn cùng hắn, các job cũng xong cả rồi. Hôm qua, trợ lý đã giúp cậu làm thủ tục check-out. Nhưng sau khi xong việc, cậu lại tự mình đặt một phòng nữa. 

Vạn Hạ Trình giống viên đá lướt ngang mặt nước, vô tình làm dậy lên những gợn sóng lòng mà Bùi Tiểu Thập không thể che giấu. 

Dù đã xin được cách liên lạc, cậu vẫn không dám chủ động nhắn tin hay gọi điện. Vì vậy, thiếu niên đành dậy sớm, ôm hy vọng mong manh đợi ở đây từ 6 giờ sáng, chỉ mong hai người sẽ gặp nhau. 

May mắn thay, tối qua Vạn Hạ Trình bận việc nên bữa sáng này coi như đền bù cho lời từ chối vừa rồi, nhờ vậy không khí giữa đôi bên không quá gượng gạo.

Bùi Tiểu Thập đặt hai tay lên bàn, khoanh lại với nhau, ngồi ngoan như một học sinh đang ngủ gật thì bị giáo viên gọi tên. Cậu từ từ sắp xếp lại suy nghĩ. "Em chỉ muốn hỏi sao anh không ăn... sợ anh bỏ bữa sẽ bị đói."

"Em nhớ ra rồi. Người Quảng Đông không ăn cay, nên anh cũng quen với khẩu vị như vậy nhỉ?" Bùi Tiểu Thập tự trách. "Hay để em order một phần khác nhé?"

Vạn Hạ Trình đáp. "Không phải. Sáng nay tôi không đói lắm, lát uống một ly sữa đậu là được."

Bùi Tiểu Thập ừm ừm hai tiếng, gật đầu rồi tiếp tục ăn mì một cách chậm chạp.

Vạn Hạ Trình cũng gạt bỏ lớp dầu ớt trong tô ra, ăn thêm vài miếng rồi đứng dậy lấy thức ăn từ quầy buffet. Hắn đặt một đĩa thịt xông khói, xúc xích và bánh khoai tây trước mặt Bùi Tiểu Thập. "Nếu không ăn được mì thì thôi."

Quả thật Bùi Tiểu Thật không quen ăn mì vào buổi sáng, dù bình thường cậu ăn chậm thế nào cũng không tới nỗi như vậy, rõ là không hợp khẩu vị. Bị Vạn Hạ Trình phát hiện, cậu đỏ mặt, lí nhí nói cảm ơn.

"Gì nhỉ, sao anh không đi Bắc Kinh..." Bùi Tiểu Thập sắp xếp từ ngữ. "Chẳng phải hồi trước anh nói sẽ cùng một anh khóa trên đến đó phát triển sao..."

Đột nhiên, Vạn Hạ Trình thấy cổ họng khô khốc, bèn uống một ngụm trà để dịu bớt. Nhiều năm trôi qua, hắn không biết phải nói thế nào, cũng thấy chuyện không còn quan trọng nữa, nên chọn cách trả lời đơn giản. "Sau này tôi nhận ra Thâm Quyến cũng không tệ. Thực ra, lĩnh vực tôi theo đuổi phù hợp để khởi nghiệp ở đó hơn Bắc Kinh."

Bùi Tiểu Thập hết gật rồi cúi, không biết nên tiếp tục câu chuyện thế nào.

Vạn Hạ Trình hỏi cậu: "Tốt nghiệp xong, em vẫn ở lại Thượng Hải à?"

Bùi Tiểu Thập ngốc nghếch ngẩng lên. "Thỉnh thoảng em đi công tác ở nơi khác, nhưng vẫn thường quay về đây."

Gia đình Bùi Tiểu Thập ở Thượng Hải, Vạn Hạ Trình cũng từ nơi này đi lên, việc hai người gặp lại nhau tại đây không phải quá bất ngờ. 

"Tôi không thường bay về đây. Công việc lu bu quá, mấy năm trước còn tranh thủ được, chủ yếu đi thăm nhà cũ."

Bùi Tiểu Thập thầm nghĩ, nhà cũ đã bị dỡ rồi.

"Hai năm nay, Thượng Hải thay đổi quá. Khu nhà cũ bên phố ăn vặt bị phá bỏ rồi."

Bùi Tiểu Thập nghĩ, tiệm kim khí* cũng không còn nữa.

(Chú thích: một trong những nơi bán các mặt hàng chủ yếu phục vụ trong đời sống, xây dựng, mộc, cơ khí...)

"Ông chủ Lưu đóng tiệm xong về quê làm ăn rồi. Quả thật khác trước rất nhiều."

Chú Lưu là chủ tiệm đồ kim khí, Vạn Hạ Trình từng làm chân chạy vặt ở đây.

Bùi Tiểu Thập lại nghĩ, còn em thì sao.

Có rất nhiều điều muốn nói, rất nhiều câu muốn hỏi, nhưng cậu sợ lèm bèm nhiều quá sẽ phiền đến đối phương.

Thấy hắn đứng dậy, Bùi Tiểu Thập vô thức nghĩ hắn sắp rời đi, ánh mắt vội dõi theo từng cử động. May thay, người nọ chỉ đứng lên để lấy thêm đồ ăn rồi quay lại, kèm theo hai ly sữa.

Một ly sữa đậu của bản thân và một ly sữa tươi cho Bùi Tiểu Thập.

Cậu vui mừng khôn xiết, cầm ly bằng cả hai tay, ngửa đầu uống một hơi hết sạch. Nghĩ đến việc hắn vẫn nhớ mình thích uống sữa tươi, Bùi Tiểu Thập mím môi, nở nụ cười đầu tiên trong hai ngày nay.

Ăn thì chậm mà uống nhanh không ai bằng.

"Trợ lý đâu rồi?" Vạn Hạ Trình hỏi.

"Cậu ấy... cậu ấy sẽ đón em sau." Bùi Tiểu Thập ôm cốc, chột dạ trả lời.

"Thời tiết hôm nay còn tệ hơn hôm qua, chiều sẽ có mưa lớn. Thượng Hải đã cho delay nhiều chuyến bay rồi." Vạn Hạ Trình ngả người, tựa lưng vào ghế, vừa uống sữa vừa đọc tin tức trên điện thoại. "Mấy ngày tới tốt nhất đừng ra ngoài."

Những lời này đang nhắc Bùi Tiểu Thập, vì cậu là người duy nhất đề cập đến công việc trong hai ngày tới. 

"Chắc lịch trình sẽ bị hoãn..." Vốn đang nói dối, Bùi Tiểu Thập cũng hèn hơn hẳn. "Để em xác nhận lại với trợ lý."

Vạn Hạ Trình im lặng, nhìn cậu một lúc rồi dời ánh mắt.

Họ biết nhau đã lâu, nếu muốn thì có rất nhiều chuyện để nói. Nhưng Vạn Hạ Trình hiểu không phải chuyện nào cũng nên nhắc lại, đặc biệt là những thứ đã thuộc về quá khứ.

Không phải câu hỏi nào cũng cần đặt ra, nhiều khi nhắc lại chỉ làm cả hai thêm khó xử.

Con người cần phải nhìn về phía trước.

Khoảng 9 giờ sáng, bên ngoài đột nhiên tối sầm, như thể bị một tấm vải đen che phủ. Đèn trong nhà hàng lần lượt bật lên. Vị trí cạnh cửa sổ có thể thấy ánh nước từ hồ bơi phản chiếu trên mặt kính, khiến bữa sáng như biến thành bữa tối dưới ánh nến.

Bữa tiệc nào cũng đến lúc tàn. Giữa chừng, trợ lý của Vạn Hạ Trình gọi đến, báo cáo lịch làm việc online hôm nay. Hắn sẽ có một cuộc họp video trong nửa tiếng nữa, và cần trở về phòng chuẩn bị.

Không biết là trùng hợp hay sao, cả hai người đều ở cùng một tầng. Khi thang máy dừng ở tầng 25, Vạn Hạ Trình bước ra trước, Bùi Tiểu Thập lững thững theo sau, cứ như sắp sửa đi theo hắn vào phòng. 

Càng đi, Bùi Tiểu Thập bắt đầu thấy tai mình nóng lên, giống như lần đầu cậu và Vạn Hạ Trình vào nhà nghỉ thời đại học. Khi đi bên cạnh Vạn Hạ Trình ở đó, tai cũng nóng giống vậy.

Hồi ấy, họ đâu có điều kiện ở những khách sạn sang trọng như bây giờ. Cả hai đều là lần đầu của nhau, chẳng ai có kinh nghiệm. Thậm chí, Bùi Tiểu Thập còn bị chảy một ít máu, mãi đến nửa đêm mới thoải mái hơn.

Bùi Tiểu Thập chưa bao giờ quên được khoảnh khắc Vạn Hạ Trình kề sát mặt cậu, thì thầm câu: "Anh yêu em."

Vạn Hạ Trình không phải gã đàn ông giữ lời yêu đầu môi, Bùi Tiểu Thập luôn tin tưởng điều đó. Vì vậy, dù sau này bị bỏ rơi, đã trở thành quá khứ của nhau, chỉ cần nhớ rằng đã từng được người này yêu, cậu sẽ không thấy hận chút nào.

Thiếu niên chỉ không hiểu, tại sao sau này Vạn Hạ Trình lại không cần mình nữa.

Thật ra, không hẳn là hoàn toàn không hiểu. Đôi khi Bùi Tiểu Thập nghĩ, Vạn Hạ Trình không có lỗi, người sai chắc chắn là cậu.

Hai người ở chếch đối diện nhau. Vạn Hạ Trình dừng bước, Bùi Tiểu Thập đi tiếp vài bước rồi quay lưng lại, đến phòng của mình.

Truyện full

  • Nhóc À! Em Sẽ Là Của Tôi
    Nhóc À! Em Sẽ Là Của Tôi

    Truyện kể về một cô học sinh người Việt đang học tập tại Trung Quốc đã tìm được nửa kia của mình.Nhưng người mà cô lựa chọn lại khác...

  • A Châu
    A Châu

    Tên truyện: [Thiên long bát bộ] A ChâuTác giả: Huyền Cơ Tiểu Ngư/ Thiên Nhai Lương TràThể loại: cổ đại, đồng nhân, trùng sinhEditor:...

  • Thuyền Vượt Gió Mưa
    Thuyền Vượt Gió Mưa

    Tác giả: Ngân Thần Tuyết/听晨雪Thể loại: truyện ngắn, zhihuSố chương: 16 chương Editor: The_MooniesssGiới thiệu:Tại buổi họp lớp, bạn trai...

  • Trọng Sinh Chi Tiện Nhân Muốn Nghịch Tập
    Trọng Sinh Chi Tiện Nhân Muốn Nghịch Tập

    Edit & Beta: A HoaSố chương: 101 chương (chính văn + phiên ngoại)Thể loại: cường cường, trọng sinh, báo thù, hào môn, sủng, 1×1, HENhân...

  • THIẾU SOÁI LẠNH LÙNG: SỦNG VỢ LÊN ĐẾN TẬN TRỜI
    THIẾU SOÁI LẠNH LÙNG: SỦNG VỢ LÊN ĐẾN TẬN TRỜI

    Truyện Thiếu Soái Lạnh Lùng: Sủng Vợ Lên Đến Tận Trời của tác giả Ngụy Ngọc Vy Hân kể về nhân vật Trần Thiên Ngọc phải sang thành phố A...

  • Thần Điển
    Thần Điển

    Giới thiệu Truyện - Lời tác giả: Nếu nhân sinh như bàn cờ, ta nguyện làm một con tốt, hành trình từ từ mà tiến, có ai thấy qua con tốt...

  • Xác Chết Loạn Giang Hồ
    Xác Chết Loạn Giang Hồ

    Tác giả: Ngọa Long SinhThể loại: Kiếm HiệpKhởi nguồn từ cái chết của Khâu Vân Cô, người nắm giữ chìa khoá Cấm cung, nơi tàng trữ bảo...

  • Gia Sư Băng Giá
    Gia Sư Băng Giá

    Tác giả: Thảo NhiThể loại: Truyện TeenGiới thiệu:Lệ Anh(LA): Là nhân vật tôi, rất cá tính, có khuôn mặt cực kì baby nhưng rất lạnh...

  • Người Thay Thế Hoàn Hảo
    Người Thay Thế Hoàn Hảo

    Bạn đang đọc truyện Người Thay Thế Hoàn Hảo của tác giả Mật Ngữ Ca. Vì được ở bên người mình yêu, tôi không ngại làm một người thay...

  • Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi Anh
    Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi Anh

    Bộ truyện Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi Anh của tác giả Riya Khan là bộ tiểu thuyết ngôn tình Trung Quốc kể về Y Lan - tiểu thư nhà...

  • Trúc Mã Chọc Thanh Mai
    Trúc Mã Chọc Thanh Mai

    Thể loại: Hiện đại, sủng, thanh mai trúc mã, HE,...Độ dài: 10 chươngConvert: ngocquynh520Editor: PeiriaDesigner: Ter.PCô đã hết sức...

  • Tắm Cho Đại Ca
    Tắm Cho Đại Ca

    Con người ta có thể vì tiền mà làm tất cả. Quả thật như vậy khi mà tác giả Kinh Thành Nam Sủng đã lấy một ví dụ...

  • Lôi Trà
    Lôi Trà

    Một lần đi biết bao lâuTrà xưa, hương cũ như ngâu vọng chờ*Đem vừng, đỗ xanh, gừng, lá trà, gạo rang bỏ vào cối sứ, dùng chày gỗ nghiền...

  • Hoa Hướng Dương Tinh Và Tiểu Đạo Sĩ
    Hoa Hướng Dương Tinh Và Tiểu Đạo Sĩ

    Edit: Lăng TâmBeta: Ka, HânThể Loại: Siêu đoản văn, ngọt, yêu x ngườiVai Chính: Hoa hướng dương tinh, Tiểu đạo sĩVai phụ: Đại đạo sĩ,...

  • Nhiệt Độ Trên Không - Hà Khuyết
    Nhiệt Độ Trên Không - Hà Khuyết

    Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Niên thượng, Gương vỡ lại lành, Dằm trong tim, Thụ theo đuổi công, 1x1, HE.Thuộc tính: Lạnh lùng lý trí...