Nhật Ký 'Tẩy Trắng' Của Ác Bá Xấu Xí

Chương 86: Phiên ngoại 2 Sinh thần tiểu vương gia 1

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Lâm Thành thường đưa Ly Uyên cùng mình vào cung đưa điểm tâm. Kể từ lúc Ly Uyên trở thành tiểu vương gia của Thành vương phủ đã bắt đầu được nhiều người chú ý hơn. Cậu nhóc đã bắt đầu có những người bạn trong cung, nhưng Lâm Thành vẫn luôn khuyên cậu nên chọn bạn mà chơi, vẫn giữ quan hệ nhưng không nên tin tưởng hoàn toàn. Ly Uyên là một cậu nhóc rất thông mình mặc dù bây giờ nó chỉ mới tám tuổi. Cậu nhóc biết những vương tôn công tử chỉ vì thân phận của cậu thay đổi mới quay qua chơi với cậu thì cũng không phải thật lòng yêu quý gì. Ngược lại, Ly Uyên có rất nhiều bạn là mấy cô cậu nhóc của những người dân sống gần Thành vương phủ. Lâm Thành thi thoảng vẫn hay đưa cậu ra bên ngoài chơi và tiếp xúc với người dân kinh thành.

Có vài lần Ly Uyên để ý mấy thái giám, cung nữ nhìn mình rồi thì thầm gì đó nhưng nó không bận tâm. Từ ngày còn nhỏ nó đã luôn sống trong sự dè bỉu, khinh thường của người khác rồi. Cha Lâm Thành cũng từng nói với nó không cần để tâm đến mấy kẻ ngu ngốc. Chúng đàm tiếu sau lưng chỉ vì chúng ghen tị mà thôi. Nhưng gần đây nó có lần đã tình cờ nghe được mấy tên thái giám nói chuyện.

“Thành vương gia cũng thật dũng cảm, nuôi con của kẻ mà mình đã giết. Ngài ấy không sợ thằng nhóc lớn lên sẽ trả thù hay sao?”

“Còn không phải là ngài ấy muốn chuộc lỗi hay sao? Thật ra Thành vương vẫn luôn cảm thấy rất hối hận vì ngày đó đã đâm chết đại hoàng huynh của mình a.”

“Nhưng ta nghe nói đó là do đại hoàng tử muốn giết bệ hạ nên Thành vương mới ra tay mà. Ngài ấy không cần phải cảm thấy có lỗi vì chuyện đó.”

“Ngươi đúng là buồn cười. Chính tay giết huynh đệ của mình thì có gì mà tự hào chứ. Ngày cả bệ hạ bây giờ cũng luôn áy náy về chuyện ngày đó.”

“Gan của các ngươi lớn quá nhỉ? Dám lén lút bàn luận chuyện của tiểu vương gia?”

Nghe tiếng người nói bọn họ giật mình quay lại. Nhìn thấy Nhậm Huyền tức giận đứng ở đấy, cả bọn hoảng sợ vội vàng quỳ sụp xuống cầu xin tha tội. Nhậm Huyền chạm tay vào chuôi kiếm định rút thì một bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy vạt áo của hắn kéo kéo. Ly Uyên ra hiệu với hắn không muốn tiếp tục ở đây, Nhậm Huyền nhíu mày quay qua nói với chúng:

“Còn để ta bắt gặp một lần nữa thì mạng của các ngươi không cần thiết phải giữ nữa.”

“Vâng. Vâng.”

Nhậm Huyền đi bên cạnh Ly Uyên, lo lắng nhìn biểu hiện của cậu nhóc, sợ cậu suy nghĩ linh tinh gì đó. Hắn suy nghĩ một lúc, quyết định mở lời:

“Tiểu vương gia không cần để tâm đến mấy lời nói vớ vẩn của bọn chúng. Vương gia và vương phi đều rất yêu thương người.”

“Ta biết. Ta không để tâm. Nhậm Huyền thúc thúc không cần lo lắng.” Ly Uyên mỉm cười nói như thế.

Nhậm Huyền không tin lắm. Những gì mà đám thái giám kia nói Ly Uyên nghe được gần hết, chắc hẳn trong lòng đã có những nghi ngờ gì rồi. Sau khi trở về phủ, Nhậm Huyền đem chuyện này nói lại cho Lâm Thành và Dương Kỳ Ngọc.

“Xem ra có rất nhiều người vẫn nghi ngờ việc bọn ta nhận nuôi Ly Uyên là có mục đích nào đó chứ không phải thực lòng yêu thương thằng bé.”

“Khoảng một tháng nữa là sinh thần đầu tiên của tiểu vương gia từ sau khi được nhận nuôi. Theo đệ, chúng ta có thể tổ chức nó thật ấm cúng và tình cảm, cần phải cho tất cả mọi người biết tiểu vương gia rất được mọi người yêu thương.”

Lâm Thành suy nghĩ cảm thấy ý kiến của Dương Kỳ Ngọc rất có lý, nhưng điều này không dễ làm.

“Cả ta và A Nguyên, thậm chí ta tin cả Uyên nhi cũng không thích có nhiều người lạ đến dự sinh thần của mình. Làm sao để nhiều người biết được chúng ta yêu thương nó thật lòng?”

“Huynh không cần lo lắng quá. Chúng ta không mời người lạ. Lần này tổ chức sinh thần cho tiểu vương gia khách mời ngoài người nhà thân thiết thì còn mời cả những người dân trong kinh thành mà có quan hệ thân thiết với tiểu vương gia. Để bọn họ chứng kiến rồi kể cho những người khác nghe, còn không sợ tin tức lan không nhanh ư?”

Ý kiến này rất hay. Những người dân trong kinh thành có nhiều người chơi khá thân với Lâm Thành và Ly Uyên nhưng không biết thân phận của họ. Nhân dịp này có thể để cho những người đó biết dù thân phận là hoàng thân quốc thích nhưng vô cùng thân thiện, như vậy chẳng phải sẽ giúp Ly Uyên càng được mọi người yêu thương hơn sao.

“Nhưng hiện tại có việc cần giải quyết trước. Sau khi nghe mấy tên thái giám kia nói bậy bạ ta nghĩ tiểu vương gia có lẽ sẽ suy nghĩ lung tung. Lâm Thành, ngươi nên trấn an thằng bé trước đã.” Nhậm Huyền vỗ vai Lâm Thành, nói.

“Ừm. Ta hiểu.”

Sau khi Lâm Thành rời đi rồi, Dương Kỳ Ngọc đột nhiên sán lại gần Nhậm Huyền khiến hắn giật mình.

“Chuyện gì vậy?”

“Giang thống lĩnh và Cố đại nhân đã thành thân rồi. Ta nghe nói Nhậm Vũ cũng đang rục rịch muốn tổ chức hôn lễ rồi. Vậy chúng ta…”

“Khụ khụ.” Nhậm Huyền che miệng ho nhẹ. “Chúng ta nói chuyện này sau được không?”

Kỳ Ngọc nhíu mày. Hắn cứ đề cập đến chuyện này là y lại lẩn đi. “Vậy ngươi muốn khi nào nói đến?”

Nhậm Huyền im lặng, có vẻ lúng túng không biết nói gì. Kỳ Ngọc bực mình nói:

“Ta sẽ đợi ngươi sau khi lo xong sinh thần của tiểu vương gia. Đến lúc đó ngươi đừng hòng trốn.”

Nhậm Huyền nhìn Kỳ Ngọc đang tức giận cũng thấy áy náy không thôi. Không phải hắn không muốn thành thân với Kỳ Ngọc, chỉ là hắn cảm thấy mình chưa sẵn sàng cho chuyện này. Dường như giữa hai người bọn họ vẫn còn thiếu một điều gì đó mà nếu không giải quyết được nó thì bọn họ khó mà sống cùng nhau hạnh phúc thời gian về sau. Và hắn cũng không thể để Kỳ Ngọc chờ mãi được.

“Ta biết rồi. Đợi sau một tháng nữa ta sẽ cho ngươi câu trả lời.”

...***...

Lúc Lâm Thành đi vào thì thấy Ly Uyên đang ngồi luyện chữ. Hắn bước từng bước rất nhẹ để không làm ảnh hưởng đến thằng bé. Dù vậy Ly Uyên vẫn biết là hắn đến. Nó đột ngột dừng bút, ngẩng đầu nhìn Lâm Thành, mỉm cười nói:

“Cha!”

“Ta đi vào nhẹ như thế mà con cũng nhận ra. Con quả nhiên rất có khiếu học võ. Giang thống lĩnh khen con nhiều lắm đấy.”

“Con đã là gì so với phụ thân đâu. Nghe nói phụ thân là thiên tài trăm năm có một của Đông Vân quốc. Lúc bằng tuổi con, phụ thân đã dùng kiếm rất thành thạo rồi.”

“Con không nên so sánh với hắn. Hắn được luyện võ từ lúc mới năm tuổi kia. Con rất có khiếu, phải tự tin vào bản thân.”

Lâm Thành nhìn vào những dòng chữ Ly Uyên đang luyện viết. Nét chữ rất nắn nót nhưng vẫn hơi run, còn có chút lệch, chứng tỏ tâm trạng của thằng bé lúc viết chắc chắn không thực sự ổn. Ly Uyên thấy Lâm Thành đang nhìn chữ mình viết vội vàng che tờ giấy lại.

“Con viết tệ lắm. Cha đừng nhìn.”

Lâm Thành kéo tay nó, dịu dàng nói: “Đừng viết nữa! Nghỉ tay ra nói chuyện với cha một chút.”

Ly Uyên có vẻ do dự một chút liền gật đầu. Hai người kéo nhau ra hành lang ngồi. Lâm Thành ngồi lên lan can với tư thế co một chân rất thoải mái. Ly Uyên hơi bất ngờ chút rồi cũng bắt chước theo. Tâm trạng dường như thoải mái hơn một ít.

“Ta biết con có nhiều điểu muốn hỏi. Cứ hỏi đi. Ta hứa sẽ trả lời thành thật với con.”

“Cha nói thật sao? Sẽ trả lời tất cả?”

“Trả lời tất cả. Không dấu giếm.”

Lâm Thành cũng đã nghĩ có thể Ly Uyên sẽ hỏi hắn những chuyện ngày xưa về cha nó mà mọi người vẫn đồn thổi. Hắn có lẽ vẫn còn lo ngại nhưng hắn tin vào Ly Uyên. Thằng nhóc này tuy còn nhỏ tuổi nhưng có lẽ do sinh trưởng trong hoàn cảnh đặc biệt nên trưởng thành và cách suy nghĩ sâu sắc hơn so với những đứa trẻ cùng lứa. Trong suốt một năm qua sống cùng nhau hắn và Thượng Nguyên dành cho thằng bé những tình cảm sâu sắc nhất, thương yêu nó không khác gì con ruột. Hắn tin thằng bé cũng cảm nhận được.

“Con chỉ có một câu muốn hỏi thôi. Sau này dù xảy ra chuyện gì đi nữa cha và phụ thân sẽ không bao giờ bỏ rơi con chứ?”

Lâm Thành hơi sững người, không ngờ câu Ly Uyên hỏi lại là câu đó. Có lẽ nó đã nghe đám thái giám kia huyên thuyên rằng hắn và Thượng Nguyên nhận nuôi nó chỉ vì muốn chuộc tội hay vì áy náy chuyện quá khứ giống như một sự thương hại, chứ không thực sự xem nó như con. Thằng bé không quan tâm chuyện quá khứ mà chỉ để ý hiện tại. Lâm Thành bật cười. Hắn cũng đã từng trải qua những ngày tháng đó, sao lại không hiểu được cảm giác của thằng bé. Bố mẹ hắn mất trong một tai nạn, hai anh em trở thành trẻ mồ côi từ khi còn rất nhỏ. Hắn một mình lo cho em gái, đi đến đâu cũng thường xuyên gặp lại cảnh bị bắt nạt, bị xem thường. Lúc ấy nhìn những cảnh gia đình người khác hạnh phúc, hắn đã luôn khao khát giá như mình cũng có gia đình yêu thương mình như thế. Đây cũng là điều mà Ly Uyên khao khát nhất. Lâm Thành ôm chầm lấy Ly Uyên mà nói trong sự xúc động nghẹn ngào:

“Làm sao mà bỏ rơi con được, vì con là con của chúng ta mà.”

Ly Uyên nghe những lời nói đó cảm động đến bật khóc. Đã rất lâu rồi nó không khóc. Từ lúc nghe những lời của đám thái giám kia nó đã rất sợ, sợ rằng hạnh phúc mà nó đang có sẽ không tồn tại được lâu, sợ một lúc nào đó cha và phụ thân sẽ hối hận không muốn nuôi nó nữa, nó sẽ lại bị bỏ rơi, sẽ chỉ có một mình như ngày trước. Chỉ một lời khẳng định này của Lâm Thành cũng khiến nó không kìm được hạnh phúc mà bật khóc.

Truyện full

  • Nguyện Yêu Em Hết Kiếp Này
    Nguyện Yêu Em Hết Kiếp Này

    Tác giả: Uy GiaThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Thành vợ chồng, nhưng lại không có tình cảm, là một trải nghiệm thế nào?Có người từng nói,...

  • Độc Vương Cốc
    Độc Vương Cốc

    Edit: Sa LaKhá lắm, lợi hại lắm Tiểu nha đầu!.Chỉ cần dùng một ít công phu đã có thể lấy lòng được các thủ hạ thân cận bên cạnh Ta .Một...

  • [YunJae - BinJae] Đắng Cay
    [YunJae - BinJae] Đắng Cay

    Thể loại:  thập cẩmBeta reader: Trịnh Kim Bảo HyParing: YunJae, BinJae (Huynbin)Jung Yunho là tổng giám đốc của ngân hàng lớn nhất Hàn...

  • Thành Ca, Nói Không Với Yêu Đương Cơ Mà
    Thành Ca, Nói Không Với Yêu Đương Cơ Mà

    Thể loại: Hiện đại, đoản văn, tinh anh công x binh lính càn quấy không thành thật thụ, tình yêu đầu, trước làm bạn tình sau yêu, công...

  • Giả O Sẽ Bị Cắn
    Giả O Sẽ Bị Cắn

    Editor: Lầu trên có XBBeta: CáThể loại: Học đường, Đam mỹ, ABO, đáng yêu, ngốc bạch ngọt, 1vs1, HE, song khiết.Văn án:Lâm Dữ vì...

  • (Tokyo Revengers) Kẹo Bông Hương Bạc Hà
    (Tokyo Revengers) Kẹo Bông Hương Bạc Hà

    Tác giả: Mắt BãoThể loại: Đam Mỹ, Truyện Khác...Trích đoạn:- Cái eo thon này của em đúng là quyến rũ lắm đấy....sẽ rất tuyệt nếu anh...

  • Xuyên Việt Chi Quy Đồ
    Xuyên Việt Chi Quy Đồ

    Thể loại: Xuyên việt, cổ trang, giang hồ, mỹ công anh tuấn thụ, cường cường, có ngược, 1×1, HEPairing: Phượng Thần Anh x Đường Phi...

  • Phượng Hoàng Cốt
    Phượng Hoàng Cốt

    Thể loại: hiện đại, nhất thụ nhất côngGhép đôi: Nghiêm Thập Nhị x Mạnh Phó KiềuChuyển ngữ: Phi NguyệtNghiêm Thập Nhị là một thanh niên...

  • Kế Hoạch Dụ Dỗ
    Kế Hoạch Dụ Dỗ

    Edit: Ổ Mèo Ăn MặnThể loại: đam mỹ, hiện đại, song tính, công sủng thụ, ngọt ngào, ấm ápNhân vật chính: Trung khuyển thành thật công...

  • Chị Ơi... Anh Yêu Em!
    Chị Ơi... Anh Yêu Em!

    Được phát triển từ truyện dài đăng trên vozforums của một thành viên nickname là Cusiu. Với lối viết của dân IT không hoa mỹ và lai...

  • Hôm Nay Trần Ca Lại Đi Công Tác Rồi
    Hôm Nay Trần Ca Lại Đi Công Tác Rồi

    Editor: HeyingThể loại: Thanh mai trúc mã, ngọt sủng, SC.Warning: Truyện ngắn có thể sẽ gây tổn thương cho những tâm hồn còn cô đơn,...

  • Ván Cược
    Ván Cược

    Tên gốc: 赌局 (Đổ cục)Biên dịch: Hồng và Hạ Vũ (với sự giúp đỡ nhiệt tình của anh trai QT)Thể loại: đam mỹ, nhất công nhất thụ, cung đình...

  • Eros Không Nói Dối
    Eros Không Nói Dối

    Tác giả: Tang GiớiThể loại: nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, đô thị tình duyên, tình chị em, HENguồn: Tấn GiangBiên tập: Thư QuânĐộ...

  • Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
    Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành

    Tên truyện: Thê tử của bề tôi trung thành.Thể loại: Cổ đại, trùng sinh.Số chương: 128 + 9NT.Gõ: Nàng fish 128c + uyenchap210 9c NT.Lưu...

  • Đừng Kiêu Ngạo Như Vậy
    Đừng Kiêu Ngạo Như Vậy

    Thể loại: Hiện đại, hài, hoán đổi linh hồn, HEConvert: Tangthuvien.vn, ngocquynh520 (LQĐ)Editor: BAT101126 + tiểu an nhiBeta: tiểu an...