Nhất Hồ Thanh Trà Đảo Giang Hồ

Chương 29

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau những tháng ngày “lao đao” vì mạng mẽo quá kinh, ta đã trở lại rồi đây!

Osawa_Onsen_----

Trời mùa xuân se lạnh, qua mười lăm tháng giêng, cảnh vật dần thay đổi, trên đường đã thấy vài mảng xanh mơn mởn, làm cho cảnh đẹp ý vui.

Đan Tung chung quy không tới thành đông, hắn không muốn bởi vì chuyện của bản thân mà làm phiền người khác, dù sao lão đa cũng đã mất lâu lắm rồi, bản thân cũng không rõ ràng lắm rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Chuyện xưa đã qua hà tất gì phải vì hai chữ giao tình mà khiến người khác gặp phiền phức, cũng là cho chính mình gặp phiền toái.

Hắn nhìn ngọc bội lão đa lưu lại, xuất thần nhìn chằm chằm chữ “Húc” trên mặt, đau đầu thở dài.

Không khi càng ngày càng ấm dần lên, cũng có nhiều người xuất môn hơn, bên trong trà lâu lại náo nhiệt như năm trước, hai lão tú tài bàn về truyền thuyết của triều đình cũ, mọi người cũng là bộ dáng thích thú.

Một tháng sau là kỳ thi mùa xuân, trong quán trà có thêm nhiều khách là sĩ tử, quần tam tụ ngũ ngồi cùng một chỗ, thảo luận tình hình năm nay, lại có các loại thông tin nội bộ, tỷ như “Mỗ mỗ đại nhân tiết lộ đề mục là trong mỗ quyển sách “, “Mỗ mỗ đã điều động nội bộ tiến sĩ” vân vân, Đan Tung ở một bên nghe được cười thầm.

Chợt nghe một thư sinh nói: “Nhìn chung cổ kim, việc thiên hạ hưng vong không phải đều có mặt của bọn tham quan hay sao. Ta nghĩ nếu lập luận nghiêm hơn thì thiên hạ sẽ thái bình.”

Đan Tung nhìn qua, lại nghe một thư sinh khác nói: “Nhân huynh lời ấy rất có đúng, chỉ là tiền triều cũng có thưởng phạt chế độ cho quan lại, còn cho thanh liêm quan bạc, cuối cùng tham quan vẫn hoành hành, thiên hạ vì thế mà mất. Có thể thấy được phàm là luật pháp thì đều sẽ có điểm bất nghiêm, không bằng dùng đức trị thiên hạ, như vậy có thể ban đêm không cần đóng cửa không nhặt của rơi trên đường.”

Câu trước nghe được, câu sau thế nào lại thành mấy lời giảng của thánh nhân trên trời? Đan Tung lắc đầu, thư sinh quả nhiên đều là cổ hủ, nửa câu đầu thì là thấy đầu óc minh mẫn nhưng nửa câu sau đầu cứ như là bị cửa kẹp mấy lần.

“Lại nói tiếp, tại hạ từ gia hương lên phía bắc, trên đường may mà có bằng hữu tương trợ, bằng không đã bị bọn lục lâm lấy mất mạng.” Một thư sinh lên tiếng thay đổi trọng tâm câu chuyện, “Lục lâm tự do qua lại quả thật đáng sợ.”

“Nhân huynh nói như vậy, tiểu đệ cũng hiểu.” Lại một người nói, “Tiểu đệ từ Tô Chiết đến, đi qua sông Hoài, lục lâm nổi lên bốn phía, thật là làm lòng người sợ hãi. Ở quê hương cũng có nghe tới bọn chúng, chỉ là đất phong của Lạc Thanh vương ở Tô Chiết, nhiều lần xuất binh bình định lục lâm, cũng không nghĩ có gì to tát, hôm nay ra ngoài, mới biết lục lâm chi hoạn.”

“Lục lâm tùy ý, cùng với quan lại địa phương can hệ trọng đại, theo như tại hạ nghĩ, sợ là có quan lại cùng lục lâm cấu kết, hiếp đáp bách tính. Làm như vậy, quả thật đại nghịch bất đạo.”

Thế nào lại quay trở lại vấn đề này? Đan Tung đỡ trán, xoay người muốn ly khai, đột nhiên nghe thấy thanh âm thanh thúy vang lên: “Đã nói như vậy, vị huynh đài này sao không thay bách tính địa phương đó bất bình?”

Đan Tung quay đầu nhìn lại, cũng là một công tử quần áo tinh xảo, mặt mày có chút nhìn quen mắt, hình như ở nơi nào gặp qua, bên cạnh ngồi một thanh niên khá khôi ngô, vừa nhìn vóc dáng đã biết là con nhà võ.

Hắn nỗ lực nhớ xem đã gặp người này khi này, bên tai lại vang lên giọng của thư sinh hồi nãy: “Vị công tử này sợ là luôn được người nhà che chở không sợ mưa gió, hôm nay quan lại bao che cho nhau, tại hạ sợ là có bẩm báo cho tuần phủ đều không thể giúp được gì cho bách tính, huống chi tại hạ chỉ là một thư sinh nho nhỏ, tay trói gà không chặt, chỉ có gian khổ học tập để đề tên bàng vàng, rồi lại vì bách tính.”

Cái kia công tử cười lạnh một tiếng, cầm lấy chén trà tư thái ưu nhã xuyết một ngụm, các phía dưới tài chậm rì rì nói: “Ta sợ khi tên đề bàng vàng rồi, đường làm quan rộng mở, chỉ thấy bạc chứ không thấy bách tính.”

Những lời này độc ác cực kỳ, không ít sĩ tử ngồi đó đều thay đổi sắc mặt, Đan Tung vỗ đầu, rốt cục nhớ ra công tử này vì sao mà quan mắt. Không phải là nữ hài tử nữ phẫn nam trang ở trạm dịch sao!

Gương mặt thư sinh kia đỏ bừng, tức giận nói: “Công tử sao có thể nói ra lời ấy?! Mong công tử hãy nghĩ kĩ rồi nói!”

“Muốn ta nghĩ kĩ rồi nói?” Trong giọng nàng đầy mỉa mai, khẽ cười nói, “Những lời này ta còn muốn huynh đài giữ lại dùng.”

“Ngươi!” Thư sinh cả người run lên vì tức giận.

“Như vậy ta liền chờ huynh đài được đề tên bảng vàng.” Nói xong, nàng cười nhạt, đứng dậy phất tay áo ly khai. Khôi ngô thanh niên kia để trên bàn một ít bạc vụn, cũng không đợi tiền thối liền theo nàng rời đi.

Hỏa kế tiến lên thu thập bàn, Đan Tung nhìn chăm chú vào tiểu thư kia rồi chậm rãi đem ánh mắt thu hồi trở về.

Lúc hai người ly khai trà lâu, thanh niên không khỏi nói rằng: “Ngươi như vậy thật mạo hiểm, bị người ta biết được không hay.”

Tiểu thư mỉm cười, nói: “Hà tất như vậy khẩn trương, chúng ta là con nhà võ, tất nhiên là đại phóng đại thu, mới có khí độ. Hơn nữa, qua mười lăm tháng giêng, sự tình cũng náo nhiệt không ít.”

“Làm sao?” Thanh niên không khỏi nhíu nhíu mày, hiện nay thế cục hiện này thật làm người lo lắng.

Tiểu thư ngẩng đầu, trên mặt tràn đầy kiên định: “Lý Táp, ngươi nhớ kỹ, Ân Tử ta tiến vào Lý gia không cầu gì cả, nhưng cầu đối xử thật tình, bên nhau không rời.”

“Ta tất nhiên là minh bạch.” Thanh niên nắm chặt tay nàng, “Chỉ là ngươi nghìn vạn lần cẩn thận.”

Hai người không nói lời nào, đi ở trên đường, tay trái nắm tay phải, cũng gắn bó bền chặt.

Mấy ngày sau, trong triều quả nhiên xảy ra chuyện. Hoàng đế ôm bệnh vào triều, Ngự sử dâng tấu chương buộc tội Tể tướng Thạch Đình, tham ô giấu diếm khi quân phạm thượng nhiều không kể xiết. Long nhan giận dữ, Thạch gia không ngờ được tình huống này liền sụp đổ, những người làm quan trong Thạch gia thì bị biếm thiên lao, gia quyến bị đày đi Lĩnh Nam. Thạch Quý phi bị giáng xuống thành Thục Nghi, buộc phải bế môn. Thạch Thục nghi vì cha cầu tình, không người để ý tới, sau lại thắt cổ tự vẫn ở hậu cung.

Mà Phó Nghi vương nguyên bản uy phong cũng không tránh bị liên lụy, mẫu phi mất đi, trong triều lại có người mượn cơ hội bỏ đá xuống giếng, gièm pha đủ điều, hoàng đế tức giận đến hộc máu. Lạc Thanh vương bên giường chăm sóc, là huynh trưởng cầu tình, hoàng đế vì huynh đệ tình thâm, đáp ứng Lạc Thanh vương, lấy lại đất phong của Phó Nghi vương, từ thân vương thành quận vương, ở lại kinh thành bế môn suy nghĩ, này chẳng khác nào quyển cấm.

Chỉ trong vòng mười ngày, Thạch gia suy tàn khiến cho nhiều người không khỏi sợ hãi trước hoàng uy. Mà nguyên bản lưỡng vương chi tranh tới ta chết ngươi sống, hiện nay chỉ còn lại Lạc Thanh vương, người sáng suốt đều biết thời gian tới tân hoàng là ai.

Đan Tung nghe vậy mà trong lòng lạnh lẽo, phảng phất sau một khắc bản thân sẽ bị tai ương rớt xuống đầu. Cả gia tộc của Tể tướng cứ như vậy mà bị xử, huống chi bản thân chỉ là một dân đen tầm thường, muốn hắn chết, còn không tới một nén nhang.

Bọn tiểu nhị cứ như trước không biết gì, Trương chủ sự tinh tường mọi việc đã sớm có thu xếp. Đan Tung cứ đem các mục sổ sách giao lại, hôm nay sợ là cũng không có tác dụng gì, Bạch Nhược Khê tại giang hồ danh tính bất hảo, hắc bạch lưỡng đạo đều không muốn nhìn thấy hắn, nếu như dùng quan hệ trên giang hồ, dù cho là bằng hữu tri giao, cũng không có thể làm phiền người ta.

Nghĩ đến Bạch Nhược Khê ngay vừa mới gặp đã chế trụ mạch môn của hắn uy hiếp, Đan Tung không khỏi mỉm cười, lúc đó bản thân đúng là cái gì cũng không sợ, hôm nay thế lại nhát gan, theo lão đa nói, thật đúng là không có khí độ của nam nhân. Chỉ là dù cho mình chết cũng không hy vọng người kia theo cùng, người mình yêu nhất cũng là lo lắng nhiều nhất…

Trong giây lát, Đan Tung phát hiện một vấn đề, lúc trước lão đa tại sao không làm ngự trà sư lại ly khai kinh thành? Trước cái kia nhị bá nói qua, bản thân sinh ra ở kinh thành, như vậy lúc đó mẫu thân còn chưa qua đời, vậy tại sao nàng lại ra đi đột ngột như vậy?

Ngẫm nghĩ một hồi, cả người không khỏi một trận run rẩy, Đan Tung chỉ cảm thấy trái tim trong lồng ngực đập bình bịch, chân tướng tựa hồ ngay ở trước mặt hắn, chỉ còn cần hắn vạch ra tầng sa mỏng đó thôi.

Hắn kinh hồn táng đảm, cúi đầu vội vã đi tìm Bạch Nhược Khê, thình lình đụng phải một người, đầu đập vào người nọ kêu bịch một tiếng, thiếu chút nữa té ngã. Người nọ thân thủ kéo, Đan Tung vuốt cái trán, ngẩng đầu vừa nhìn, không khỏi ngây ngẩn: “Trần thúc?”

Người tới chính là Trần thúc đã cùng Nhị bá tới uống trà, trước không có nhìn kỹ, hôm nay lại bị người ta lôi kéo, Đan Tung cảm thấy người này gầy gò, nhưng lực lớn không gì sánh được, chỉ sợ cũng là một cao thủ.

Đang muốn hỏi chuyện gì xảy ra, Trần thúc thế nhưng lại lên tiếng trước, nói: “Ta biết tâm tính hài tử ngươi cùng cha ngươi như nhau, sở dĩ đặc biệt tới tìm ngươi, trước đi theo ta, cái gì đều đừng nói.” Nói tựu kéo tay của Đan Tung, cũng không quản hắn muốn nói gì, cất bước đi.

Đan Tung có chút khẩn trương, nhưng bản thân lại im lặng đi theo, chỉ là lực của Trần thúc quá mạnh, cổ tay hắn có điểm đau.

Truyện full

  • [Quỷ Dị Tạp Đàm Hệ Liệt] - Đệ Nhị Thoại - Long Quyết
    [Quỷ Dị Tạp Đàm Hệ Liệt] - Đệ Nhị Thoại - Long Quyết

    Editor: LợmThể loại: Mỹ cường, huyền huyễn, 1×1, H, sinh tử, đạo sĩ mỹ công x long vương cường thụ, ngược Độ dài: 88 chương —oO Spoil...

  • Vì Ngày Hoa Nở
    Vì Ngày Hoa Nở

    TRUYỆN GỐC CỦA PHIM VI HỮU ÁM HƯƠNG LAI - CHÂU DÃ, VƯƠNG TINH VIỆT ĐÓNG CHÍNHTên truyện gốc: Tẩy Duyên Hoa.**************“Hôn lễ kết...

  • Gặp
    Gặp

    Bạn đang đọc truyện Gặp của tác giả Giang Dạ. Là định mệnh chăng?Để ta có thể xuyên qua đến nơi này? Để ta gặp được người?Hứa Ngôn: "Vì...

  • Tào Tháo Thiên Bá
    Tào Tháo Thiên Bá

    Tác giả: Tào Trọng HoàiThể loại: Lịch sử, Quân sựGiới thiệu:Trên dưới sáu thế kỷ từ thời Minh đến nay. Ở Trung Quốc "đến đứa trẻ cũng...

  • Tiểu Bánh Kem
    Tiểu Bánh Kem

    Tên Hán việt: Tiểu đản cao (ABO)Tình trạng: Hoàn ( 3 chương chính văn + 3 phiên ngoại)Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE,...

  • No. 24
    No. 24

    Thể loại: hiện đại, phá án, hài, fanfic, HE, nhất công nhất thụTình trạng: 22 chương (2 phần)Người edit: tamsinnBeta: Hắc Mộc Tử LamCác...

  • Phù Hợp Nhất
    Phù Hợp Nhất

    Bạn đang đọc truyện Phù Hợp Nhất của tác giả Thập Cửu Dao. Thế giới của ABO, lại là thế giới Alpha được trời ưu ái, và ở đây tìm kiếm...

  • Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong
    Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong

    Chu Tiểu Bạch, 25 tuổi, hủ nữ chính hiệu, luôn mơ ước tìm được một anh chàng lưỡng tính để lấy làm chồng.Cơ hội đã đến khi Tiểu Bạch...

  • Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Biết Đọc Tâm
    Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Biết Đọc Tâm

    Ta mất mẫu thân do nàng khó sinh qua đời, di nương bất chấp ngăn cản mà gả cho phụ thân ta, trở thành kế thất.Về sau, di nương có mang,...

  • Anh Không Yêu Tôi
    Anh Không Yêu Tôi

    Biên tập: CandySau khi Dương Dương thành thạo quấn băng chân cho tôi xong, cậu ngước cặp mắt đen sâu thẳm liếc nhìn tôi một cái. Cậu...

  • Gần Như Vậy, Xa Đến Thế
    Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

    Dịch giả: YingLiTrong cuộc sống, có những lúc, ta cần phải học cách quên đi, quên đi chuyện cũ, người cũ hay tất cả những gì không còn...

  • Diễm Phu Nhân
    Diễm Phu Nhân

    Độ dài: 100 chươngConvert: ngocquynh520Edit: SulliGần đây rộ lên mốt xuyên không, nàng cũng là nạn nhân a.Người khác xuyên qua không...

  • Trọng Sinh Chi Hạ Trạch
    Trọng Sinh Chi Hạ Trạch

    Edit: Cáo Beta: RồngThể loại: đam mỹ, 1×1, trùng sinh, cường cường, hào môn thế gia, giới giải trí, ân oán tình cừu, [Thù đồ] hệ liệtHạ...

  • Củi Khô Lửa Bốc - Đường Quả Tuyết Sơn
    Củi Khô Lửa Bốc - Đường Quả Tuyết Sơn

    Thời điểm Lương Thi Vận và Sở Hạ xác định quan hệ yêu đương, hai người tựa như củi khô lửa bốc, bắt đầu mất kiểm soát từ lần đầu tiên...

  • Mối Tình Đầu - Chu Nguyên
    Mối Tình Đầu - Chu Nguyên

    Bệnh viện vừa tiếp nhận một anh chàng đội trưởng đội cảnh sát hình sự tên Lâm Yến Thù. Con người này không những anh tuấn đẹp trai mà...