Nhất Hồ Thanh Trà Đảo Giang Hồ

Chương 15

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

000485

Qua ngày mồng tám tháng chạp, Vương gia có đất phong thần tử phải vào kinh thượng triều, đây là quy củ của tổ tiên, ai cũng ngăn không được.

Ân Dật giao cho quản gia chuẩn bị hành lí vào kinh, đem tiểu thế tử Ân  Tuyền ném cho nhũ mẫu giáo dưỡng, chính mình tại thư phòng viết tự. Bút lông tử hào thượng đẳng chấm mực, vận dụng ngòi bút như nước chảy, viết mấy cái phúc lộc an khang gì gì đó, lại nghĩ không có ý nghĩa, đem bút ném sang một bên, đem giấy tuyên thành được cống lên ném sang một bên.

Giấy kia lại không rơi xuống đất mà được một cây quạt đỡ lấy, rơi vào trong tay người nọ.

Thẩm Trầm Hân mở viên giấy, đọc lên: “Phúc trạch thiên hạ, hảo tự, nhất là ‘ thiên hạ ’ hai chữ, rất có Càn Khôn.”

Ân Dật chắp tay, lạnh lùng nói: “Ngươi thật đúng là đem Lạc Thanh vương phủ thành hậu viện của nhà mình, Thẩm hộ pháp… Bất, hẳn là nên gọi ngươi là Thẩm giáo chủ.”

“Địa phương này sao dám nói là nhà.” Thẩm Trầm Hân mỉm cười, “Nhưng thật Lạc Thanh vương phủ thì lại rất có ý tứ.” Hắn xem qua mấy tờ giấy, lại nói, “Giáo chủ tên quý không dám nhận, chỉ là gần đây nhiều lần xuất thủ tróc nã lục lâm thổ phỉ không biết Vương gia có thoả mãn?”

Ân Dật thản nhiên nói: “Ngươi nhưng thật ra để bụng, trên đất phong của ta cũng cài vào hai người, lại để đám kia suốt ngày bài bạc nhàn rỗi hoạt động một chút cũng được.”

“Bực này việc nhỏ tự nhiên không cần phiền phức Vương gia.” Hắn tiến sát tới bên người Ân Dật, cúi đầu nói, “Chuyện riêng của Vương gia mới là chuyện quan trọng hơn.” Hơi thở của người họ bên tai, Ân Dật rất là không được tự nhiên liền tránh đi, trừng mắt, “Thẩm giáo chủ xin giữ tự trọng, nơi này là vương phủ, không phải Câu Lan viện.”

Thẩm Trầm Hân thu liễm thần sắc, nói: “Câu Lan viện sao bì được với Vương phủ. Được rồi, ngươi bao giờ khởi hành vào kinh?”

“Liên quan gì đến ngươi.” Ân Dật nói, “Vương phủ thị vệ từng bước theo sát, sao có thể có sơ xuất?”

“Không phải chuyện này.” Thẩm Trầm Hân chơi đùa cây quạt, chậm rãi nói, “Ta nghe nói hoàng đế lão nhi bệnh cũng không nhẹ, Phó Nghi vương còn không cho các ngươi vào kinh thăm hỏi.”

Ân Dật cười lạnh một tiếng: “Hiện tại nếu không nhượng vào kinh, hắn đây làm trái với tổ tông,  là đại nghịch bất đạo. Ân Nhân tự cho là hảo thủ đoạn, nhưng thật ra lại là một nhược trí.” Hắn xưa nay tu sinh dưỡng tính, miệng cũng không nói lời thô tục, nhưng cũng không phải không nói mấy lời ác ý. (Vâng, đây gọi là cãi lộn một cách thanh tao)

Thẩm Trầm Hân cũng không nói lời nào, cười tủm tỉm nhìn hắn, thiếu niên hai mươi giận dữ, hai gò má hơi phiếm hồng, rất là mê người, hận không thể cắn một ngụm. Lại nghe hắn nói, “Phụ hoàng hiện tại bệnh tình làm sao?”

“Thủ hạ của ta đã đi do thám thử.” Thẩm Trầm Hân khoan thai nói, tra xét mấy cái việc nhỏ nhặt này sao làm khó được hắn, “Nằm ở trên giường, mấy người đại thần chịu trách nhiệm chính vụ, chỉ như vậy thôi.” Hắn chuyển tay, cầm lấy một cây bút, nhúng đầy mực nước, cẩn thận hạ xuống, nháy mắt thu bút, lại không viết tiếp, triển khai cây quạt phe phẩy, nhìn những nụ mai vàng đang hé nở, lẩm bẩm nói, “Vấn hứa lạc đắc kỷ điểm tâm, khước tác đạm ngân nhất mạc vô.”

(Dịch thơ:

Nhân đây ta hỏi tâm người,

Người lại lạnh lùng như không thấy.

Đây là bản dịch của ta, có dở thì cho thông cảm nhé)

Dứt lời, không nhanh không chậm ly khai thư phòng, nháy mắt, người đã đi.

Ân Dật cắn cắn môi dưới, làm như không có nghe thấy, xoay người trở lại trước bàn, chỉ thấy trên giấy một chữ “Nhất”, hùng hồn hữu lực, kết thúc công việc cũng phong lưu không kềm chế được. Hắn hơi nhíu mày, thu hồi giấy, đối với bên ngoài cất cao giọng nói: “Ôm tiểu thế tử đến đây.”

Vú nuôi bế tiểu thế tử đến, tiểu thế tử nằm trong lòng nàng nhu thuận, vừa đến tay lão đa (lão cha ấy) nhà mình, nhất thời thay đổi, miệng đầy nước bọt sung sướng túm lấy vạt áo loạn động không ngừng. Ân Dật nhíu nhíu mày, rồi lại nghe tiểu thế tử ê a kêu “Phụ vương… Phụ vương “, ngực không kềm được mà vui vẻ, lại nghe bé gọi “Tuyền… Ân Tuyền…”, mỉm cười: “Rốt cuộc là một hài tử thông minh.”

Mấy người quản gia vú nuôi cười cười nịnh hót: “Tiểu thế tử thông minh như vậy, Vương gia về sau không cần phải lo lắng nhiều.”

Tiểu oa nhi cũng nghe không hiểu lắm bọn họ nói, thấy cha nở nụ cười, lại muốn được khen: “Cây anh đào… Dương liễu…”

“Cái gì?” Ân Dật nghiêng tai tỉ mỉ nghe, lại nghe bé lặp lại một lần, “Miệng…Anh đào…Thắt lưng…dương liễu “

Khuôn mặt Ân Dật ngay lập tức trầm xuống, khiến cho mọi người trong phòng hoảng sợ: “Ai dạy những thứ dâm từ diễm ngữ này cho thế tử?”

Vú nuôi lập tức quỳ xuống, dập đầu không ngừng: “Vương gia minh giám, nô tỳ không dạy thế tử nói những thứ này a!”

Quản sự cũng quỳ xuống: “Vương gia, thường ngày vú nuôi dạy đều là lời hay ý đẹp, tiểu nhân xin đảm bảo!”

Tiểu oa nhi chớp chớp mắt to, kéo kéo ngọc bội bên hông của Ân Dật ngoạn ngoạn, Ân Dật nhìn tử tua, sắc mặt hòa hoãn hắng giọng, trong lòng mơ hồ đoán được một … hai …, trầm giọng nói: “Đã biết, các ngươi lui xuống đi.”

Vú nuôi cùng quản sự kinh sợ, tránh thoát một kiếp, nhanh chóng lui ra, cũng không dám tự hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì.

Ân Dật ôm tiểu oa nhi, nghiến răng nghiến lợi: “Hảo ngươi một Thẩm Trầm Hân, dĩ nhiên dạy Tuyền nhi loại ngôn ngữ này!” Tiểu oa nhi còn không hiểu chuyện, tiếp tục kéo kéo tử tua, lưa lại một đống nước bọt.

Tất cả đều chuẩn bị hoàn tất, Ân Dật mang theo tiểu thế tử cùng người hầu thị vệ lên thuyền theo đường sông lên phía bắc, vào kinh mừng tuổi, thăm phụ hoàng. Thuyền lớn sơn son vẽ rồng chậm rãi di chuyển, hòa vào dòng sông rộng lớn.

Ân Dật tựa ở quý phi tháp ngủ trưa, lại nghe bên ngoài rèm có tiếng bước chân, trong miệng nói: “Để nước trà ở bên ngoài rồi lui ra đi.” Nói xong lại trở mình, tiếp tục ngủ.

Tiếng bước chân dừng một chút, bức rèm che bị vén lên, ngọc châu va vào nhau tạo nên âm thanh thanh thúy dễ nghe. Ân Dật tức giận, trợn mắt nói: “Đã bảo là đi ra ngoài… Là ngươi?”

Thẩm Trầm Hân con mắt đầy tiếu ý, một tay nắm lấy tay Ân Dật, một tay ôm lấy bình trà, nói: “Vương gia đồng ý cho tại hạ hầu hạ?”

Ân Dật quay đầu đi chỗ khác, quát to: “Còn không buông tay.” Bên tai cũng hơi đỏ lên.

Đem ấm trà đặt ở trên bàn, Thẩm Trầm Hân hai tay kéo tay Ân Dật qua đầu, miệng ghé vào bên tai, đè thấp tiếng nói, nói: “Ân Dật, ngươi đợi đến bao lâu thì mới minh bạch?”

Ân Dật bỗng nhấc tay hướng về mặt của hắn, Thẩm Trầm Hân tay mắt lanh lẹ, khéo tay chế trụ, cười nói: “Là ta nóng nảy, cũng đừng như thế xuất thủ, cẩn thận bị thương gân cốt.” (bị đánh nhưng vẫn rất ôn nhu. Good!)

“Đây là thuyền của vương phủ, ngươi nên an phận một chút.” Ân Dật lạnh lùng nói, “Dù sao chúng ta còn có thỏa thuận trước đây.” Nói xong, hắn lấy chăn phủ trùm lên đầu, coi như không để ý người kia.

Thẩm Trầm Hân cười cười, cúi xuống đối người trong chăn nhẹ giọng nói: “Ước định tự nhiên là nhớ kỹ, thế nhưng là chưa thành nga.”

Ân Dật trùm chăn giả vờ ngủ, xem như không nghe thấy gì, trên mặt lại không biết thế nào nóng lên, trong đầu rồi lại tức giận, nghe Thẩm Trầm Hân cố ý bước mạnh ly khai, lúc này mới mở chăn, lăng lăng nhìn tấm rèm mà đờ ra.

Bản thân đã là người có hài tử, bực này sự tình đều không phải không rõ, nhưng thứ nhất làm trái với nhân luân tông pháp (trái với luân lí và gia giáo), thứ hai cũng không biết người nọ là hoàn toàn thật tâm, lòng vòng quanh co, mang theo vài phần chân vài phần giả, bản thân cũng không rõ ràng lắm, về sau này có chắc là vẫn còn như vậy không.

Hắn bất tri bất giác mà thở dài một cái, quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, hai bờ sông Tô Hàng (Tô Châu và Hàng Châu) vào đông là một bức tranh thủy mặc, như lưỡi mác kỵ binh đang xen lúc thì từ sông vung lên lúc thì từ trên trời đâm xuống, tầng tầng lớp lớp, trong cơn gió Bắc thổi cuồn cuộn, tiếng quạ kêu lên ba tiếng thê lương.

Thẩm Trầm Hân bảo là đến bảo hộ Ân Dật, nhưng suốt ngày ở trên thuyền đi qua đi lại không chịu ẩn thân, dù cho đây là thuyền của triều đình nhưng vẫn có rất nhiều thành phần, một đám người cứ như vậy nói ra nói vào. Hết lần này tới lần khác vị này ở trên thuyền không có một chút kiêng dè, da mặt lại còn rất dày, nói thẳng ra là khiêu chiến tính nhẫn nại của Ân Dật, khiến cho vị Vương gia này phải tìm hắn nói chuyện.

“Ngươi ở chỗ này hảo hảo đợi, để trên thuyền người ta đừng tiếp tục bàn tán.” Tiểu thế tử tại trên giường nhỏ quơ quơ tay, hoàn toàn không để ý tới hai người lớn đang nói chuyện.

Thẩm Trầm Hân ôm lấy tiểu thế tử đang hoa chân múa tay, cười nói: “Như vậy ta liền ở chỗ này bồi Vương gia ngắm hoa uống rượu.”

Ân Dật uống một ngụm trà, liếc mắt nhìn hắn: “Không cần mang dáng dấp giả bộ hồ đồ. Ta nhưng thật ra muốn hỏi ngươi, ngươi dạy cho Tuyền nhi dâm từ diễm ngữ?”

“Cái gì mà dâm từ diễm ngữ?” Thẩm Trầm Hân cầm lấy quả phật thủ đưa cho Ân Tuyền ngoạn,  cười nói, “Những từ này cổ nhân rất thích dùng nha, thi nhân Bạch Cư Dị nổi danh, cũng nói là thích dâm từ diễm ngữ?”

Ân Dật thiếu chút nữa phun ra một ngụm trà, để tách trà qua một bên nói: “Quả là khéo mồm khéo miệng, thật đáng tiếc.”

“Có gì đáng tiếc?” Thẩm Trầm Hân cười nói, “Do ta thì chính là vật tẫn kỳ dùng.” (ý anh nói là tài ăn nói phải do anh sử dụng thì mới là sử dụng đúng và hết giá trị của nó. Vâng, anh thật tự tin.)

“Gặp qua khẩu phật tâm xà, cũng gặp qua khẩu xà tâm phật.” Ân Dật diện vô biểu tình nói, “Nhưng chưa thấy qua khẩu xà tâm xà như thế này, hôm nay rốt cuộc kiến thức.”

Thẩm Trầm Hân lại không tức giận, trên mặt như trước mang theo cười: “Như vậy Vương gia? Tâm xà khẩu xà? Năm mươi bộ không cười trăm bộ, những lời này cũng đừng quên.”

Hai người im lặng, Ân Tuyền ôm lấy xiêm y khanh khách cười không ngừng, bên ngoài đêm đã khuya, nước chảy chậm rãi thuyền lớn, mơ hồ nghe được tiếng mái chèo quạt nước.

Truyện full

  • [Quỷ Dị Tạp Đàm Hệ Liệt] - Đệ Nhị Thoại - Long Quyết
    [Quỷ Dị Tạp Đàm Hệ Liệt] - Đệ Nhị Thoại - Long Quyết

    Editor: LợmThể loại: Mỹ cường, huyền huyễn, 1×1, H, sinh tử, đạo sĩ mỹ công x long vương cường thụ, ngược Độ dài: 88 chương —oO Spoil...

  • Vì Ngày Hoa Nở
    Vì Ngày Hoa Nở

    TRUYỆN GỐC CỦA PHIM VI HỮU ÁM HƯƠNG LAI - CHÂU DÃ, VƯƠNG TINH VIỆT ĐÓNG CHÍNHTên truyện gốc: Tẩy Duyên Hoa.**************“Hôn lễ kết...

  • Gặp
    Gặp

    Bạn đang đọc truyện Gặp của tác giả Giang Dạ. Là định mệnh chăng?Để ta có thể xuyên qua đến nơi này? Để ta gặp được người?Hứa Ngôn: "Vì...

  • Tào Tháo Thiên Bá
    Tào Tháo Thiên Bá

    Tác giả: Tào Trọng HoàiThể loại: Lịch sử, Quân sựGiới thiệu:Trên dưới sáu thế kỷ từ thời Minh đến nay. Ở Trung Quốc "đến đứa trẻ cũng...

  • Tiểu Bánh Kem
    Tiểu Bánh Kem

    Tên Hán việt: Tiểu đản cao (ABO)Tình trạng: Hoàn ( 3 chương chính văn + 3 phiên ngoại)Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE,...

  • No. 24
    No. 24

    Thể loại: hiện đại, phá án, hài, fanfic, HE, nhất công nhất thụTình trạng: 22 chương (2 phần)Người edit: tamsinnBeta: Hắc Mộc Tử LamCác...

  • Phù Hợp Nhất
    Phù Hợp Nhất

    Bạn đang đọc truyện Phù Hợp Nhất của tác giả Thập Cửu Dao. Thế giới của ABO, lại là thế giới Alpha được trời ưu ái, và ở đây tìm kiếm...

  • Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong
    Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong

    Chu Tiểu Bạch, 25 tuổi, hủ nữ chính hiệu, luôn mơ ước tìm được một anh chàng lưỡng tính để lấy làm chồng.Cơ hội đã đến khi Tiểu Bạch...

  • Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Biết Đọc Tâm
    Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Biết Đọc Tâm

    Ta mất mẫu thân do nàng khó sinh qua đời, di nương bất chấp ngăn cản mà gả cho phụ thân ta, trở thành kế thất.Về sau, di nương có mang,...

  • Anh Không Yêu Tôi
    Anh Không Yêu Tôi

    Biên tập: CandySau khi Dương Dương thành thạo quấn băng chân cho tôi xong, cậu ngước cặp mắt đen sâu thẳm liếc nhìn tôi một cái. Cậu...

  • Gần Như Vậy, Xa Đến Thế
    Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

    Dịch giả: YingLiTrong cuộc sống, có những lúc, ta cần phải học cách quên đi, quên đi chuyện cũ, người cũ hay tất cả những gì không còn...

  • Diễm Phu Nhân
    Diễm Phu Nhân

    Độ dài: 100 chươngConvert: ngocquynh520Edit: SulliGần đây rộ lên mốt xuyên không, nàng cũng là nạn nhân a.Người khác xuyên qua không...

  • Trọng Sinh Chi Hạ Trạch
    Trọng Sinh Chi Hạ Trạch

    Edit: Cáo Beta: RồngThể loại: đam mỹ, 1×1, trùng sinh, cường cường, hào môn thế gia, giới giải trí, ân oán tình cừu, [Thù đồ] hệ liệtHạ...

  • Củi Khô Lửa Bốc - Đường Quả Tuyết Sơn
    Củi Khô Lửa Bốc - Đường Quả Tuyết Sơn

    Thời điểm Lương Thi Vận và Sở Hạ xác định quan hệ yêu đương, hai người tựa như củi khô lửa bốc, bắt đầu mất kiểm soát từ lần đầu tiên...

  • Mối Tình Đầu - Chu Nguyên
    Mối Tình Đầu - Chu Nguyên

    Bệnh viện vừa tiếp nhận một anh chàng đội trưởng đội cảnh sát hình sự tên Lâm Yến Thù. Con người này không những anh tuấn đẹp trai mà...