Nhân Sinh Đa Biến, Kiên Thủ Bản Tâm

Chương 8

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ở cuối sách, ta chú ý đến một dòng chữ nhỏ được viết rất đậm —

 

Nguyện dùng cả đời, bảo vệ Đại Hạ quốc thái dân an, bách tính an cư lạc nghiệp, suốt đời không đổi.

 

Ta nhẹ nhàng vuốt ve dòng chữ này, nét chữ sâu đậm, có thể thấy tâm trạng của người viết lúc đó.

 

Nhiếp gia đời đời trung nghĩa, dùng má.o tươi xây dựng nên thái bình thịnh thế này, Nhiếp Hàn Sơn là người kế thừa cuối cùng của Nhiếp gia, cũng không phụ danh tiếng của tổ tiên chàng.

 

Đại Hạ triều hiện nay có thể yên ổn như vậy, một nửa là nhờ vào sự chinh chiến và trấn giữ của chàng.

 

Chàng là sát thần má.o chảy thành sông trong mắt Hung Nô, cũng là Trấn Bắc Vương lừng lẫy của Đại Hạ triều.

 

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

Thiếu nữ thanh xuân, có ai mà không ái mộ anh hùng?

 

Trước khi được ban hôn, nghe nhiều lời đồn đại, ta cũng phải thừa nhận, giống như những người khác, ta đã từng rung động.

 

Chỉ tiếc, chàng rất tốt, nhưng không phải là lương phối.

 

Thậm chí ta còn khó có thể nói ra một câu hòa ly.

 

Năm đó Hoàng thượng bác bỏ tấu chương của phụ thân, chỉ dùng một câu: "Hàn Sơn lẻ loi, Nhiếp gia hiện giờ chỉ còn lại một mình nó, ái khanh còn nhớ ân cứu mạng năm xưa của Nhiếp lão tướng quân không?"

 

Phụ thân im lặng, không thể nói thêm gì nữa.

 

Ta cũng là sau này mới biết được, khi còn trẻ, phụ thân từng được lệnh đến biên cương nhậm chức, lúc vô tình bị Hung Nô vây hãm, là Nhiếp lão tướng quân dẫn người xông vào, cứu phụ thân ra ngoài, nhưng Nhiếp lão tướng quân cũng vì vậy mà bị thương mấy nhát đao, tổn hại thân thể, sau này qua đời, cũng không phải không có nguyên nhân này.

 

Mà ta bây giờ là đang trả nợ, nghĩ đến kỳ vọng của Thái hậu nương nương, ta chỉ cảm thấy đau đầu.

 

Đứng trước cửa sổ, đêm nay không mây, mặt trăng trên trời vẫn sáng tỏ.

 

Ở Bắc Cương dường như cũng chẳng khác gì kinh thành, nhưng thật sự vẫn có chút khác biệt.

 

Một đêm không ngủ.

 

Nhiếp Hàn Sơn sau khi đến quân doanh, đã không quay lại, ta nghe người làm trong phủ nói, đêm qua Nhiếp Hàn Sơn dẫn đội bắt được hơn một trăm tên Hung Nô xuống phía nam, trong đó hình như còn có nhân vật quan trọng như hoàng tử gì đó, bây giờ đều bị giam trong đại lao trong thành, e rằng phải bận rộn vài ngày.

 

Những chuyện này không phải ta có thể quản.

 

Dành một ngày để sắp xếp mọi việc trong phủ xong, ngày hôm sau ta dẫn Hổ Phách ra khỏi phủ.

 

Dân phong Bắc Cương mạnh mẽ, so với các tiểu thư khuê các ở kinh thành không ra khỏi cửa, nữ tử ra ngoài buôn bán ở đây không phải là chuyện gì lạ.

 

Ta bỏ mũ nón che mặt xuống, cùng Hổ Phách và Vương thẩm ung dung đi trên đường lớn, trên đường người đi lại tấp nập, náo nhiệt phi phàm, có thể thấy được hạnh phúc và yên ổn trên khuôn mặt họ.

 

Bánh bao thịt dê nóng hổi, tỏa ra mùi thơm ngậy, thoang thoảng trong lớp vỏ bánh, trông vô cùng ngon mắt.

 

Ta kéo Hổ Phách đến xếp hàng, trong đám đông nghe mọi người bàn tán về chuyện Nhiếp Hàn Sơn và Hung Nô đêm hôm trước.

 

Người dân Hồn Dương thành lời nào lời nấy đều là sự ngưỡng mộ và kính trọng đối với Nhiếp Hàn Sơn, tự hào về chàng.

 

Hổ Phách mắt sáng long lanh kéo tay áo ta, cằm ngẩng cao, dù sao thì, với những thành tựu của Nhiếp Hàn Sơn, cũng thật sự đáng tự hào.

 

Đến lượt chúng ta, Hổ Phách gọi ba cái bánh bao thịt dê, người bán bánh bao nhìn chúng ta một cái, liên tục nhét thêm bảy, tám cái bánh bao vào túi, mãi đến khi không nhét thêm được nữa mới đưa vào tay Hổ Phách.

 

Hổ Phách trợn tròn mắt, ôm túi giấy đựng bánh bao có chút luống cuống, vừa mở miệng đã nói: "Tiểu ca, huynh làm gì vậy?! Ép mua ép bán sao?! Chúng ta chỉ gọi ba cái thôi, huynh nhét nhiều như vậy cho ta làm gì?!"

 

"Không, không." Người bán bánh bao thấy vậy liền cuống lên, liên tục xua tay, "Bánh bao này không cần tiền, không cần tiền."

 

"Không cần tiền?" Ta kinh ngạc hỏi, "Tại sao?"

 

"Phu nhân là từ Trấn Bắc Vương phủ đến? Là Vương phi của Trấn Bắc Vương?"

 

"Phải."

 

"Vậy thì không vấn đề gì rồi." Anh chàng bán bánh bao cười nói, "Phu nhân à, người đến ăn bánh bao của ta, đó là vinh hạnh của ta, Hồn Dương thành chúng ta nếu không có Vương gia và Trấn Bắc quân ở đây, đã sớm không biết bị đám Hung Nô kia giày xéo thành dạng gì rồi, thu tiền ai cũng không thể thu tiền của người."

 

"Hoan nghênh người đến Hồn Dương thành."

 

"Chuyện này..." Ta bật cười, "Sao được chứ? Đều là buôn bán nhỏ, không thể để huynh chịu thiệt. Hổ Phách!"

 

Hổ Phách đã hiểu ra chuyện gì, vội vàng lấy tiền từ trong người ra.

 

Những người xung quanh ban đầu không rõ đầu đuôi câu chuyện, lúc này nghe xong lời của anh chàng bán bánh bao, cũng đều vây lại, ánh mắt nóng bỏng nhìn ta.

 

Ít khi bị người ta nhìn như vậy, ta nhất thời có chút không quen.

 

Vương thẩm và Hổ Phách vội vàng che chắn cho ta.

 

Các cô nương và đại thẩm vây lại, lúc này cũng bắt đầu nhiệt tình khuyên ta.

 

"Đây là Vương phi sao? Thật xinh đẹp."

 

"Nhìn làn da trắng trẻo mịn màng này xem, Vương phi nương nương cứ nhận lấy đi, sao có thể lấy tiền của người được?"

 

"Nhận lấy đi, nhận lấy đi, Vương phi nương nương."

...

 

Sự nhiệt tình của mọi người xung quanh vượt quá sức tưởng tượng của ta, có thể thấy còn có những người bán hàng rong khác thu dọn đồ đạc, lại gần, muốn đưa những món ăn ngon nhất mà họ cho là tốt nhất cho ta.

 

Trên mặt họ đều là sự chân thành, hành động này của họ không phải nịnh hót, cũng không phải muốn có được gì từ ta, mà chỉ là sự cảm kích.

 

Mà trong khoảnh khắc này, ta cũng coi như hoàn toàn hiểu được danh tiếng của Nhiếp Hàn Sơn ở Hồn Dương thành tốt đến mức nào.

 

Trong tay Hổ Phách và Vương thẩm gần như chất đầy đồ, may mà Vương thẩm có kinh nghiệm, đã cho người lén đi theo phía sau chúng ta, lúc này mới coi như cứu được chúng ta.

 

Ta bị hộ vệ phái đến vây quanh ở giữa, nhìn những gương mặt chất phác nhiệt tình xung quanh, nghiêm túc chỉnh lại váy áo, cất cao giọng nói: "Mọi người đừng chen lấn, đừng chen lấn! Chú ý trẻ nhỏ! Chú ý an toàn!"

 

Thấy đám đông vẫn chen chúc hỗn loạn, không nhịn được lại lên tiếng: "Mọi người yên lặng, yên lặng, nghe ta nói vài câu được không?"

 

Hổ Phách cũng giúp ta gọi, lại thêm vài phút nữa đám đông cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, một đám người dùng ánh mắt chân thành nóng bỏng nhìn chằm chằm ta.

 

Ta khẽ ho một tiếng, bình tĩnh lại cảm xúc bối rối trong lòng, chậm rãi nói: "Sự cảm kích và kính trọng của mọi người đối với Vương gia, Như Vi biết, tâm ý ta thay phu quân nhận, nhưng đồ đạc xin hãy thu lại, bảo vệ đất nước là trách nhiệm của quân nhân, cũng chính là nhờ có sự ủng hộ của mọi người phía sau, Đại Hạ triều chúng ta mới có thể chống giặc ngoại xâm. Như Vi cảm kích sự ủng hộ của mọi người, ta thay phu quân bái tạ mọi người."

 

Nói xong, hai tay đặt ở bên hông, cung kính hành lễ.

 

Trong đám đông đột nhiên vang lên vài tiếng reo hò, kèm theo đó là tiếng vó ngựa.

 

Mọi người quay đầu lại nhìn, Nhiếp Hàn Sơn cưỡi tuấn mã từ xa chậm rãi đi tới.

 

"Trấn Bắc Vương!"

 

"Vương gia đến rồi!"

...

 

Ta nghe tiếng nhìn lại, thấy chàng đến rồi, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

 

Nhiếp Hàn Sơn nhanh nhẹn xuống ngựa, dặn dò hộ vệ xung quanh vài câu, rồi sải bước đi về phía ta.

 

Đám đông theo đó tản ra từ giữa.

 

"Cảm ơn ý tốt của mọi người, ta nhận rồi, mọi người giải tán đi, đừng làm phu nhân ta sợ, hôm nay thời tiết tốt, đừng đứng tụ tập ở đây."

 

Nhiếp Hàn Sơn nói xong, liền nắm lấy tay ta, dắt ta đến trước Bạch Tuyết.

 

Đây là chiến mã yêu thích của Nhiếp Hàn Sơn, không dễ dàng để người khác chạm vào.

 

Bạch Tuyết nghiêng đầu nhìn ta bằng đôi mắt to, dùng mũi cọ cọ, ta sờ đầu nó.

 

Giây tiếp theo liền cảm thấy người nhẹ bẫng, cả người bị Nhiếp Hàn Sơn ôm lên ngựa.

 

Ngay sau đó chàng cũng xoay người lên ngựa, ôm eo ta thúc ngựa đi về phía trước.

 

Ta giật mình, xung quanh vang lên tiếng cười đùa trêu chọc.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...