Nhân Sinh Đa Biến, Kiên Thủ Bản Tâm

Chương 16

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tuy ở Hồn Dương thành, cùng nhau trải qua một số chuyện, quan hệ đã thân thiết hơn trước, nhưng vẫn chưa phá vỡ được lớp ngăn cách vô hình ở giữa.

 

Mà sau khi về kinh, hắn vào cung một chuyến, mọi thứ đã thay đổi.

 

Thực ra ta không để tâm đến cách sống như trước.

 

So với những người nam nhân sủng thiếp diệt thê khác, hắn thật sự rất tốt, sự tôn trọng nên dành cho ta đều đã dành đủ, sở dĩ bên Phương Viên có thể an phận như vậy, phần lớn cũng là do sự kiềm chế của Nhiếp Hàn Sơn.

 

Có lẽ ta nên tìm thời gian vào cung nói chuyện với Thái hậu nương nương.

 

Ta tin chắc có thể biết được vài điều từ bà ấy.

 

"Nghỉ ngơi xong chưa?"

 

"A." Ta đang thất thần, nhất thời chưa kịp phản ứng.

 

"Có thể đi được chưa?"

 

"Rồi."

 

Thì ra hắn đợi ở đây là để chờ ta nghỉ ngơi, tâm tư ta phức tạp.

 

Ngựa đã được chuẩn bị sẵn trước cổng phủ, Nhiếp Hàn Sơn dẫn ta ra ngoài.

 

Bạch Tuyết, tọa kỵ của Nhiếp Hàn Sơn đang đứng buồn chán đá vó trước cửa, thấy ta đến liền đưa đầu lại gần.

 

Ta xoa đầu nó, mỉm cười.

 

So với việc ở chung với con người, động vật vẫn chân thành hơn.

 

Nhiếp Hàn Sơn cười, không đợi ta lên ngựa, liền thành thạo bế ta lên, sau đó lật người lên ngựa, động tác dứt khoát gọn gàng.

 

Mọi người trước cổng phủ đều mỉm cười.

 

Đúng lúc Nhiếp Hàn Sơn kéo dây cương, chuẩn bị lên đường, thì từ trong phủ một bóng dáng yếu ớt loạng choạng chạy ra.

 

Liễu di nương thậm chí cũng không cần người đỡ: "Vương gia..."

 

13

 

Vừa nhìn thấy ta ngồi trên ngựa, ánh mắt nàng ta lập tức thay đổi.

 

"Vương gia."

 

Nhiếp Hàn Sơn cúi đầu nhìn nàng ta, nhưng không xuống ngựa: "Có việc gì sao?"

 

"Cũng không có việc gì, chỉ là Vương gia hồi phủ, thiếp thân vẫn chưa... bái kiến."

 

Đôi mắt to tròn long lanh nước, ngẩng đầu nhìn Nhiếp Hàn Sơn đầy mong đợi.

 

Thêm vào đó là bộ y phục trắng như ngọc, thật sự xứng với câu "thấy mà thương".

 

Ta nghiêng đầu nhìn Nhiếp Hàn Sơn.

 

Nếu là bình thường, hắn đã sớm xuống ngựa đi qua an ủi rồi.

 

Lúc này lại không có mấy phản ứng.

 

Chỉ thấy hắn cụp mắt xuống: "Vậy bây giờ đã gặp rồi, hôm nay trời lạnh, nàng thân thể yếu ớt, vẫn nên về phòng nghỉ ngơi sớm đi."

 

Nói xong cũng không đợi Liễu di nương mở miệng, trực tiếp sai người đưa nàng ta về.

 

Liễu di nương đứng sững tại chỗ, dường như không ngờ sẽ như vậy, đôi mắt chợt tối sầm lại.

 

Ta nhìn nàng ta, trong lòng không dấy lên chút thương cảm nào.

 

Hôm qua nghe quản gia nói, từ khi ta rời đi, không còn sự quản thúc của ta, vương phủ liền trở thành thiên hạ của nàng ta.

 

Mọi người đều biết nàng ta là bảo bối trong lòng Vương gia, ai dám đắc tội nàng ta?

 

Nhân lúc này, Liễu di nương cùng người biểu huynh của nàng ta không ít lần tác oai tác quái trong kinh thành, cướp bóc dân nữ, chiếm đoạt đất đai của bách tính ngoại ô, mua rẻ cửa hàng trên phố buôn bán... có thể nói là làm đủ mọi chuyện xấu.

 

Chỉ là Nhiếp Hàn Sơn đang trong giai đoạn then chốt giao chiến với Hung Nô, nên chưa truyền tin tức đến.

 

Chỉ là trong kinh thành cũng tích tụ không ít tấu chương vạch tội.

 

Ta thật sự không hiểu, rốt cuộc nàng ta cần nhiều bạc như vậy để làm gì?

 

Sự yêu thương và nuông chiều của Nhiếp Hàn Sơn dành cho nàng ta, mọi người đều thấy rõ, có Nhiếp Hàn Sơn ở đó, cả đời nàng ta cơm no áo ấm, thậm chí còn sống tốt hơn phần lớn mọi người.

 

Tham lam vô độ là có tội.

 

Người hầu có mặt đều lộ vẻ e dè, ánh mắt nhìn Liễu di nương có chút thay đổi.

 

Ta không nói gì, Bạch Tuyết đứng đã hơi sốt ruột, Nhiếp Hàn Sơn giật dây cương, nó liền chạy như bay ra ngoài, dù sao cũng đang ở trên đường lớn trong thành, vẫn phải kiềm chế động tác.

 

Trên ngựa gió lớn, Nhiếp Hàn Sơn nhẹ nhàng đội mũ áo choàng lên đầu ta.

 

Bạch Tuyết chạy về phía Bắc, ra khỏi thành liền hoàn toàn thả lỏng tốc độ.

 

Ta nhìn con đường phía trước, bên tai là tiếng gió rít, phía sau là lồng n.g.ự.c rắn chắc mạnh mẽ của hắn, nóng bỏng như lửa.

 

Bạch Tuyết chạy đến chân núi Phổ Đà mới chậm lại, trước mắt là một con đường nhỏ lát đá xanh hẹp, xung quanh mọc đầy cỏ dại mới nhú.

 

Bạch Tuyết rất quen thuộc nơi này, sau khi chúng ta xuống ngựa, nó tự mình đi lên.

 

Ta chỉ mừng vì dự tính trước của mình mà ăn mặc đơn giản.

 

Nhiếp Hàn Sơn vẻ mặt nghiêm nghị, như đang hành hương, cầm trường kiếm đi phía trước, mở đường cho ta, dọn dẹp cỏ dại trên đường.

 

Ta mơ hồ cảm thấy nơi sắp đến hôm nay không tầm thường, im lặng không hỏi nhiều, chỉ từng bước đi theo sau hắn.

 

Hơn nửa canh giờ sau, cuối cùng cũng đến nơi.

 

Chân ta mỏi nhừ, đứng tại chỗ nghỉ ngơi, trước mắt là một vách núi, dưới vách núi là một thung lũng lõm xuống, bên trong thung lũng cỏ cây xanh tươi, có thể thấy lờ mờ có không ít bia mộ cắm ở đó.

 

Nhiếp Hàn Sơn khó có được vẻ mặt buồn bã và thẫn thờ.

 

"Vi Vi, đi thôi, chúng ta xuống dưới."

 

"Được." Ta gật đầu.

 

Hắn đưa tay nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, ta theo bản năng muốn rút ra, do dự một chút cuối cùng vẫn từ bỏ.

 

Bạch Tuyết vốn hoạt bát lúc này cũng trở nên đặc biệt yên tĩnh, mỗi bước xuống thung lũng đều đi vô cùng thận trọng.

 

Nhìn từ trên núi xuống, hoàn toàn khác với khi ở trong thung lũng.

 

Lúc này ta mới nhìn rõ những bia mộ đó, trên đó viết từng cái tên, trong đất ẩm ướt còn lẫn lộn cán đao kiếm rìu mục nát, nói là thung lũng, nhưng có lẽ dùng từ bãi tha ma sẽ phù hợp hơn.

 

Nhiếp Hàn Sơn tháo bọc đồ trên lưng Bạch Tuyết, không ngẩng đầu nói: "Đây là nghĩa trang của Trấn Bắc quân, những binh sĩ nào không tìm thấy người thân, chúng ta đều sẽ lấy một vài vật dụng thân thiết của họ đặt ở đây."

 

"Tổ tiên nhà họ Nhiếp cũng ở đây."

 

"Vi Vi biết nấu ăn không?"

 

"Biết."

 

Ta đại khái đoán được hắn muốn làm gì, mở bọc đồ ra, bên trong quả nhiên là gạo thịt cùng d.a.o nồi các loại.

 

Bên trên cùng là một bó hương đỏ.

 

Nhiếp Hàn Sơn liền đó nhóm lửa, tìm củi xung quanh.

 

Ta dùng nồi đựng gạo đến bên suối rửa, vừa lúc thấy Bạch Tuyết đứng bên cạnh một tấm bia mộ, không ngừng dùng mặt cọ xát đầy lưu luyến.

 

Đi qua nhìn một cái.

 

Trên bia mộ viết những cái tên như "Truy Phong", "Đoạt Vân", "Hắc Thiên", bia mộ đã mục nát, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn ra được một số, còn có không ít cái tên đã mờ đi.

 

Ta xoa đầu Bạch Tuyết, để nó ở lại đó.

 

Sau khi rửa rau gạo bên suối xong, ta quay trở lại.

 

Nhiếp Hàn Sơn đã đào xong bếp, lửa cũng đã được nhóm lên.

 

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

Ta đặt nồi nước lên bếp, tìm một tảng đá bằng phẳng bắt đầu thái rau thái thịt, cơm còn lâu mới chín, ta chuẩn bị xong liền để qua một bên, chỉ chờ cơm chín rồi mới xào.

 

Nhiếp Hàn Sơn mang theo hai vò rượu.

 

Hắn lấy ra một vò: "Vi Vi, đi theo ta."

 

"Được." Ta không nói nhiều.

 

Trong thung lũng đã lâu không có người đến, đá lởm chởm khắp nơi, cỏ dại mọc um tùm.

 

Hắn dẫn ta đến dưới một gốc cây lớn sum suê, mở vò rượu, nhẹ giọng nói: "Tro cốt của những người nhà họ Nhiếp tử trận đều được chôn ở đây."

 

Tiếp đó vẻ mặt trang nghiêm nói: "Tổ phụ, tổ mẫu, phụ thân, mẫu thân, Hàn Sơn dẫn thê tử Như Vi đến bái kiến, Hung Nô đã bị đ.ánh bại, Bắc cương đã yên ổn, tâm nguyện của nhà họ Nhiếp đã hoàn thành, có thể an nghỉ rồi."

 

Trong lòng ta sớm đã đoán được, ngồi xổm xuống cung kính hành lễ: "Nhi tức Hứa Như Vi bái kiến... tổ phụ, tổ mẫu, phụ thân, mẫu thân."

 

Nhiếp Hàn Sơn giơ vò rượu lên, từ từ đổ xuống đất trước gốc cây lớn, sau đó quỳ xuống, dập đầu thật mạnh mấy cái.

 

Ta nằm sấp phía sau, cũng dập đầu theo, ta không có bất kỳ sự bài xích hay nghi ngờ nào về việc này.

 

Sự hy sinh của nhà họ Nhiếp đáng được như vậy.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...