Nhà Tiên Tri Được Chọn

Chương 20

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Chưa hỏi người ta có muốn chơi hay không đã ném bóng cho người ta thế à?

Đoạn Dịch cự tuyệt lời mời của Minh Thiên. "Mới vừa cơm nước xong. Lát nữa tính."

Nói xong, Đoạn Dịch ném bóng trả cho Minh Thiên, xoay người đi về phía hàng ghế khán giả.

Tùy ý quan sát trận bóng giữa cao to và Minh Thiên, Đoạn Dịch dần bị Minh Thiên thu hút, bởi vì hắn chơi bóng quá đẹp. Tên đầu cắt moi cao lớn chắc nịch, to gần gấp đôi Minh Thiên, thế mà miệng cọp gan thỏ, mới đánh một tí đã thua Minh Thiên 6 điểm.

Điểm số tiếp theo không còn chênh lệch nhiều hơn, vì cao to đòi nghỉ giữa hiệp.

Cao to chạy đến chỗ Đoạn Dịch, chộp lấy vai anh kéo sang một bên.

"Gì đấy?" Đoạn Dịch hỏi.

Hắn vỗ vai Đoạn Dịch nháy mắt. "Người anh em chả nể nhau tí nào."

Đoạn Dịch thật thà: "Là tại kỹ năng không bằng người ta."

Cao to vội vàng nói: "Ở đây có mấy em gái mà cậu ta chẳng chịu cho tôi chút mặt mũi nào. Anh là sếp cậu ta, hai ta chơi một ván đi. Thương lượng một chút, anh nhường tôi thắng vài trái nha, để tôi khoe khoang trước mặt các em gái một tí."

Đoạn Dịch bật cười. "Cậu không bị hành động của các cô ấy dọa thành bóng ma à?"

Cao to nói: "Ui trời, tôi nghĩ thông rồi, game Ma Sói chính là tôi lừa bạn bạn lừa tôi. Với lại hai em gái đó có giết hại tôi đâu."

Đoạn Dịch trêu chọc hắn: "Chơi trò này mà cậu vẫn còn tâm tư yêu đương?"

"Không nên nói kiểu đó nha, còn sống ngày nào thì vui ngày đó. Lỡ có ngày mất mạng trong phó bản mà chưa từng yêu đương, chắc tôi chết không nhắm mắt mất."

"Cậu suy nghĩ thoáng thật đấy." Đoạn Dịch bội phục hắn từ tận đáy lòng.

"Tới cũng tới rồi, tâm trạng không tốt thì làm sao bây giờ? Đúng rồi ——"

Quay đầu lại liếc nhìn Minh Thiên đang vừa vào giá bóng rổ nghỉ ngơi, cao to nói tiếp, "Tâm trạng của người anh em kia cũng tốt lắm. Thật ra vừa nãy tôi có mời cậu ta đánh bóng nhưng bị từ chối. Anh xem xem có phải cậu ta cũng coi trọng cô bé nào nên mới chịu trình diễn kỹ thuật đánh bóng rổ?"

Đoạn Dịch lắc đầu: "Sao tôi biết chứ?"

Cuối cùng Đoạn Dịch vẫn đồng ý phối hợp diễn kịch. Dù sao anh đến đây là để vận động đổ mồ hôi, thế nào cũng được.

Nhưng hai cô gái không để anh có cơ hội phát huy nghĩ năng diễn xuất của mình.

Hai cô gái đi lên cầu thang lầu 3, chắc là ghé SPA thư giãn. Cơ mà nói đi nói lại, khu vực nghỉ ngơi không còn người sống nào khác, Đoạn Dịch nghi nhân viên phục vụ SPA toàn là người máy phục vụ.

Mắt nhìn hai cô gái sắp "tới tay" bay đi mất, cao to hít một hơi, ngửa mặt lên trời thở dài đau đớn, nhặt bóng rổ ném sang Minh Thiên. "Được rồi, hai anh chơi đi. Tôi nghỉ ngơi một lát rồi gia nhập sau."

"Ồ... Anh Tiểu Dịch muốn chơi bóng à?" Đứng cạnh giá bóng rổ, Minh Thiên nhìn về phía Đoạn Dịch.

Cởi áo khoác tiện tay ném xuống đất, Đoạn Dịch hất cằm với Minh Thiên, "Tới."

Đoạn Dịch, Minh Thiên, cao to, ba người lăn lộn ở sân bóng rổ hết buổi chiều.

Thông qua giao lưu, Đoạn Dịch biết cao to tên là Bành Trình, 26 tuổi, tiến sĩ chuyên ngành lịch sử học.

Giữa trận hắn có vào sân đánh vài trái, nhưng vì không có em gái nào làm khán giả, hắn mất hết động lực, sau lại than đau eo đau chân, nằm liệt trên ghế khán giả. Bởi vậy, trên sân chỉ còn hai người Đoạn Dịch và Minh Thiên.

Đánh bóng rổ lâu như vậy, Đoạn Dịch cũng rất mệt. Nhưng anh phát hiện Minh Thiên vẫn còn rất khỏe. Sao anh chưa từng biết thể năng của Minh Thiên bền đến thế nhỉ? Chẳng lẽ là tại mình già rồi nên không bằng người trẻ tuổi?

Đoạn Dịch nhất quyết không thể chịu thua, lòng ôm quyết tâm đánh bại hắn thê thảm, tốt nhất là thua không dậy nổi. Bằng không mặt mũi cấp trên là anh quả thực vứt hết vào sọt rác.

Đoạn Dịch không ngờ, mình thế mà thắng hắn thật.

Anh ôm bóng đột phá phòng thủ của Minh Thiên, xoay người nhảy lên, một tay úp rổ. Trong lúc đó Minh Thiên có nhảy lên muốn chắn anh, nhưng không ngăn được. Trái bóng cứ thế rời tay anh lọt qua rổ, rơi xuống đất. Trái bóng đập xuống đất thì nhảy lên vài cái, sân bóng rổ trống trải vang vọng âm thanh va chạm liên tục.

Cong lưng chống gối thở hổn hển mấy hơi, vô tư vén áo thun lau mồ hôi trên cổ, Đoạn Dịch nhìn Minh Thiên. "Đừng nói cậu nhường tôi đấy nhé? Xem thường tôi hả?"

"Không có." Minh Thiên ngồi xổm xuống trước mặt Đoạn Dịch, bàn tay che mắt cá chân. "Lúc nãy bật nhảy em bị trật khớp."

"Sao lại bị trật khớp? Để tôi coi." Đoạn Dịch bước đến gần hắn, thấy mắt cá chân hắn đang sưng lên.

Đoạn Dịch hỏi hắn: "Có bước đi nổi không? Để tôi cõng cậu?"

Xuyên qua hàng mi mướt mồ hôi, Minh Thiên nhìn Đoạn Dịch cười: "Anh cõng nổi em không?"

Đoạn Dịch nhìn hắn đánh giá, cũng cảm thấy việc hơi quá sức. Anh cao 1m84, nhưng Minh Thiên cao nhỉnh hơn anh một chút.

Minh Thiên lại nói: "Em có thể tự đi, anh đỡ em là được."

Ngồi ở hàng ghế khán giả uống nước nghỉ ngơi Bành Trình muộn màng nhận ra vấn đề, đi tới hỏi: "Không sao chứ?"

Lúc này Đoạn Dịch đã đỡ Minh Thiên đứng dậy.

Cánh tay Minh Thiên vòng qua cổ Đoạn Dịch, hơn nửa cơ thể dựa vào lưng anh. Nhìn Bành Trình, Minh Thiên nói: "Không sao. Tôi nhớ sảnh khách sạn có tủ đựng dụng cụ y tế, trong tủ có một số loại thuốc thường dùng."

"Đúng vậy, tôi cũng thấy. Để tôi đến đó kiếm dầu xoa bóp. Hai người đi từ từ thôi nhé, tôi đi trước."

Bành Trình nói xong lập tức chạy mất, bỏ lại Đoạn Dịch đỡ Minh Thiên chậm rãi bước từng bước.

"Có đụng đến gân hoặc bắp thịt không?" Đoạn Dịch vừa đi vừa hỏi Minh Thiên.

Minh Thiên nói: "Không. Chỉ trật nhẹ thôi. Lâu lắm rồi không vận động."

Đoạn Dịch gật đầu, đánh giá một câu: "Cậu thiếu vận động thật."

"Vâng, không so được với anh Tiểu Dịch. Đợi khỏe lại sẽ chơi bóng với anh tiếp."

Nghe Minh Thiên nói vậy, Đoạn Dịch khó kìm được tò mò mà nhìn hắn một cái.

"Làm sao vậy?" Minh Thiên hỏi.

Đoạn Dịch nói: "Hồi trước ở thế giới hiện thực, sao tôi không biết cậu tốt với tôi vậy nhỉ."

"Hồi trước anh thấy em thế nào?" Minh Thiên lại hỏi.

Đoạn Dịch đánh giá đúng sự thật: "Trẻ tuổi rất cao giá, rất khó ở chung. Lâu lâu phản nghịch và tự cho là đúng."

"Anh hiểu lầm em rồi." Minh Thiên thành khẩn nói.

Đoạn Dịch bật cười, chỉ nói: "Ừ. Xem như nhờ trò chơi này mà tôi được làm quen với cậu lần thứ hai."

Minh Thiên không nói nữa, im lặng đi cà nhắc theo bước chân của Đoạn Dịch.

Hắn rũ đầu, cằm sát bên lỗ tai Đoạn Dịch. Trước mắt hắn là cái đầu ổ gà Đoạn Dịch không thèm chải, cùng vành tai nhỏ ẩn dưới tóc mai đen nhánh.

Có vẻ bởi vì mới vận động xong, da cổ và vành tai Đoạn Dịch đều ửng màu phấn hồng.

Nhìn chằm chằm vành tai hồng phấn một lát, Minh Thiên nghe thấy Đoạn Dịch hỏi mình: "Đến nhà ăn luôn không. Ăn xong bữa tối tôi đỡ lên lầu. Buổi tối nếu cậu cần giúp gì cứ việc tìm tôi."

"Được." thanh âm Minh Thiên truyền ngay bên tai Đoạn Dịch, dòng khí ấm áp thổi vào lỗ tai gây ngứa ngáy. "Anh Tiểu Dịch quả là người tốt. Em cứ nghĩ vì chuyện trước đó anh sẽ sinh khúc mắc với em. Không ngờ anh vẫn chịu giúp em."

Đoạn Dịch sửng sốt một chút, cuối cùng chỉ nói: "Chuyện nhỏ không tốn sức mấy. Hơn nữa... Đây là hai chuyện khác nhau."

"Vẫn muốn cảm ơn anh." Minh Thiên nhẹ giọng nói, cánh tay cố ý hay vô tình siết chặt hơn.

Trong chớp mắt ấy, Đoạn Dịch ảo giác như Minh Thiên cố tình bán manh đáng thương.

Trước kia Đoạn Dịch có nuôi một con chó. Con chó này khá linh tính. Mỗi lần bị ai phê bình sẽ bán manh đáng thương, lúc thì giả què, lúc thì đau đầu. Nhìn nó muốn đáng thương bao nhiêu có đáng thương bấy nhiêu.

Đoạn Dịch thường phạt nó nhịn đói một bữa cơm, nhưng mỗi khi nhìn vào đôi mắt ấm ức của nó anh đều buông tay đầu hàng.

Cũng không hiểu tại sao anh lại liên tương Minh Thiên với con chó nhỏ trong nhà của mình.

Đoạn Dịch không khỏi bật cười.

Minh Thiên hỏi anh: "Anh cười gì vậy?"

"Tôi không cười, tôi chê cậu nặng quá." Đoạn Dịch nghiêm mặt nói.



Buổi tối cơm nước xong, Đoạn Dịch đưa Minh Thiên về phòng, bản thân về phòng tắm rửa, rồi đi cửa hàng đạo cụ.

Cửa hàng đạo cụ là một dãy các nhà trệt, nằm tách biệt bên cạnh khách sạn.

Mặt tiền các cửa hàng đều lắp kính thủy tinh trong suốt, nhìn xuyên qua cửa kính, Đoạn Dịch thấy bên trong không có đạo cụ thực thể, chỉ có màn hình tinh thể lỏng.

Vừa tới cửa hàng đầu tiên, Đoạn Dịch nhận ra có một người đi phía sau mình, là cô gái số 1.

Số 1 đã thay một chiếc váy thục nữ hơn, tóc thắt bím. Cô nhìn Đoạn Dịch mỉm cười, vươn tay: "Còn chưa chính thức tự giới thiệu nhỉ. Tôi tên Ổ Quân Lan."

Đoạn Dịch bắt tay với cô. "Đoạn Dịch."

Ổ Quân Lan nói: "Tôi muốn nói với anh một câu cảm ơn. Lúc ở lâm viên, là anh nghĩ cách giúp mọi người vượt ải và cứu mọi người."

"Không cần khách khí, mọi người giúp đỡ nhau là điều hiển nhiên."

Nói xong câu đó, Đoạn Dịch xoay người đi vào cửa hàng.

Cửa kính cảm ứng tự động tách ra hai bên, Đoạn Dịch đi vào, nhìn một loạt các màn hình điện tử.

Ổ Quân Lan đi vào theo: "Buổi sáng tôi đã ghé qua một lần. Tất cả đều là màn hình cảm ứng, chạm vào sẽ xuất hiện giao diện mua bán, phía trên liệt kê đủ loại đạo cụ. Nhấn chọn đạo cụ mình quan tâm sẽ hiện chi tiết hình ảnh, mô tả và công dụng."

"Như lướt web shopping." Đoạn Dịch giơ tay bấm bấm màn hình, đạo cụ đủ kiểu rực rỡ đến lóa mắt, "Khiếp, cái nào cũng mắc."

"Đúng thế. Tôi thấy 50 đồng vàng đủ để mua đạo cụ, mặc dù cực kỳ ít lựa chọn." ngón tay Ổ Quân Lan chỉ vào một chỗ, "Có thể chọn sắp xếp danh sách theo thứ tự từ rẻ đến mắc."

Đoạn Dịch nghe theo cô, ngón tay bấm nút sắp xếp theo giá tiền. Anh chăm chú đọc qua các loại đạo cụ đơn giản có thể mua, tạm thời không biết mua gì, rút tay về.

"Được. Anh cứ xem tự nhiên nhé. Tôi đến sân vận động. Vừa rồi nghe Khang Hàm Âm nói SPA ở đó không tồi, thật sự toàn là máy móc tự động hóa phục vụ." Ổ Quân Lan nói.

Vốn cô muốn đến sân vận động, lúc ngang qua cửa hàng thì thấy Đoạn Dịch, nên mới qua đây chào hỏi anh một tiếng.

Đoạn Dịch nhất thời chưa phản ứng kịp. "Khang Hàm Âm?"

Ổ Quân Lan: "Chính là cô gái số 4. Lần này cô ấy chơi khá được."

"À, ok, vậy cô đi trước nhé. Tôi xem mấy đạo cụ này."

Ổ Quân Lan rời đi, để Đoạn Dịch một mình ở cửa hàng đạo cụ.

Anh nhìn màn hình điện tử cân nhắc trong chốc lát, lựa chọn giá cả từ cao đến thấp... Tuy hiện tại anh mua không nổi, nhưng trước tiên cứ nhắm trước mấy đạo cụ giá cao để sau này mua.

Ánh mắt Đoạn Dịch lướt qua một đống đạo cụ, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh đạo cụ "Con rối nhiếp mộng".

Vô thức nhíu mày, Đoạn Dịch click mở chi tiết đạo cụ, xem hình ảnh mô tả và tác dụng.

Mẫu đạo cụ lập tức được phóng to trên màn hình lớn.

Mà giữa màn hình, chính là con rối bé gái hay ngại ngùng, giống y đúc con rối của Chu Chấn An.

Truyện full

  • Thiên sứ tầng dưới
    Thiên sứ tầng dưới

    Truyện Thiên Sứ Tầng Dưới của tác giả Tạc Tương Thảo là câu chuyện ngắn nhẹ nhàng về một cậu bé ngốc nghếch cùng một anh trai cô...

  • Xin Lỗi Nhé, Cút Rồi!
    Xin Lỗi Nhé, Cút Rồi!

    Thể loại: cổ đại, giang hồ, hàiChuyển ngữ và Beta: Sâu và RùaĐộ dài: 69 chươngHắn bảo nàng cút, nàng cút.Hắn bảo nàng quay lại. Xin lỗi...

  • Chỉ Yêu Mình Anh - Na Khẩu Trùng
    Chỉ Yêu Mình Anh - Na Khẩu Trùng

    Giới thiệu: Tình yêu hường phấn của đôi trẻ hai người ba chân.Mình từng đọc khá nhiều tiểu thuyết có nam chính khuyết tật, không phải...

  • Đào Hôn Tám Trăm Năm
    Đào Hôn Tám Trăm Năm

    Editor + Converter: ngocquynh520Beta: L.A.JXin thuyết minh một chút, bộ này có 2 phần, phần 1 cổ đại, phần 2 hiện đại. Về nội dung thì,...

  • Hộ Tâm
    Hộ Tâm

    “Trên thế gian này, hiểm ác nhất chính là lòng người. Nó có thể giết chết tính mạng trường sinh bất tử, có thể đả thương thân thể mà...

  • Bảy Kiếp Xui Xẻo
    Bảy Kiếp Xui Xẻo

    TRUYỆN GỐC CỦA PHIM "BẢY KIẾP MAY MẮN" - ĐINH VŨ HỀ, DƯƠNG SIÊU VIỆT ĐÓNG CHÍNHNàng là một áng mây lang thang mải mê rong chơi được...

  • Lão Công Là Sói
    Lão Công Là Sói

    Tên Truyện: Lão công là sóiTác giả: 南有星沉Dịch: Vịt khó ởSố chương: 9 chương***Sau khi nhận được giấy đăng ký kết hôn,cuộc sống độc thân...

  • Nhà Tiên Tri Được Chọn
    Nhà Tiên Tri Được Chọn

    Cây cầu bắc ngang sông Trường Giang dài 4000 mét đột ngột biến mất.Mấy trăm chiếc xe cùng hơn một ngàn cá nhân đều hóa thành bụi...

  • Kỵ Sĩ Trưởng Lại Bị Mắng Rồi
    Kỵ Sĩ Trưởng Lại Bị Mắng Rồi

    Số đo ba vòng: Ông trời tác hợp, phương tây, thanh mai trúc mã, tây huyễn, ngọt, HEHưởng thọ theo sổ tử thần: hoàn 15 tuổi + 0 lần chết...

  • Đợi Em Nói Yêu Anh
    Đợi Em Nói Yêu Anh

    Không ai biết đâu mới là con người thật của cô, họ dám khinh bỉ, cười nhạo cô. Cô ở dưới lớp mặt nạ chỉ thầm cười nhạo, cho họ là đồ...

  • Đếm Ngược Thời Gian T.ử V.ong
    Đếm Ngược Thời Gian T.ử V.ong

    [Zhihu] ĐẾM NGƯỢC THỜI GIAN T.Ử V.ONGTác giả: 海绵小裤衩Dịch: Wish You Always Happy_____________Người bạn cùng phòng suốt ngày so đo tính...

  • Sửu Thúc
    Sửu Thúc

    Thuộc tính phân loại: hiện đại / đô thị sinh hoạt / minh tinh. Sửu thụEdit : Ly btDung Thụy Thiên từng là người được vạn chúng chú mục,...

  • Thiên Kim Đại Chiến
    Thiên Kim Đại Chiến

    Người dịch: Mặc LamType-er: Nhược Lâm, MỀU, Recca, Hill"Tình yêu chính là một cuộc duyên phậnThời điểm không quan trọng, dù lúc đó bạn...

  • Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
    Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán

    Tác giả: 天山茶賓館Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, SủngTeam dịch: Tạ HuyênGiới thiệu:Kiếp trước, vì tình yêu mù quáng mà cô đã kết hôn cùng...

  • Thiên Nga Trắng Và Ông Xã Tâm Cơ Của Cậu Ấy
    Thiên Nga Trắng Và Ông Xã Tâm Cơ Của Cậu Ấy

    Truyện Thiên Nga Trắng Và Ông Xã Tâm Cơ Của Cậu Ấy của tác giả Trương Đại Cát là câu chuyện ngọt nho nhỏ về một "Thiên nga trắng" ngây...