Nguyên An - Hỉ Hoan Đường Đích Thiếu Nữ

Chương 14

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ta không dám tưởng tượng nàng sẽ phản ứng thế nào khi thấy quân đội tiến vào thành, ta thậm chí không dám tưởng tượng nàng sẽ phải chịu tổn thương dù chỉ là một chút. Cuối cùng, khi nghe tin quân biên giới không màng đến mệnh lệnh của ta mà tự ý tấn công, ta đã không màng đến sự phản đối của triều đình và dân chúng, viết xuống thư nghị hòa.

Dùng hoà thân để đổi lấy hòa bình; để đổi lấy mọi sự uy hiếp của hổ sói rình rập trong tương lai, đổi lấy nàng.

Nhưng như thể trời phạt sự bất tín của ta, không còn cho ta cơ hội nào nữa mà vội vã đẩy ta vào vực sâu.

Lặc Tư Ô Ni Cát Nhã đã đầu độc nguồn nước khiến dịch bệnh bùng phát.

Đại Lương chưa từng đối mặt với dịch bệnh, trong khoảng thời gian ngắn đã khiến tất cả mọi người trở tay không .

Mẫu hậu ta, là người ta đã sống nương tựa suốt bao năm, đã vì dịch bệnh mà qua đời vào mùa đông rét lạnh năm ấy. Cuối cùng nàng không thể sống sót qua mùa đông.

Tiếng kêu gọi thảo phạt vang lên từ khắp chốn, tướng quân ở biên giới cầm kiếm xông vào đại điện, dùng phản loạn làm mối đe dọa, chiến thư được gửi đến từ khắp nơi, cuối cùng thì cảnh tượng ấy không cho phép ta phản đối thêm được nữa.

Chiến tranh sắp bùng nổ.

Điều cuối cùng ta có thể làm chính là biến nàng trở thành công chúa hòa thân, yên ổn ở trong cung điện của Đại Lương, để nàng vĩnh viễn không phải chứng kiến cảnh tượng tàn nhẫn kia.

Trước khi xuất quân, ta nhìn thấy bóng dáng nàng từ phía xa, mũ phượng khăn quàng vai, từ trên kiệu bước xuống, là dáng vẻ không thể nào bị vấy bẩn.

Ta cưỡi ngựa ra trận, cuối cùng chạy về phía xa nơi chúng ta từng chia ly.

Quốc chủ Nhữ Lặc tham lam hưởng lạc, quốc lực dần suy yếu gần như không thể chống đỡ nổi, nhưng quân đội trong suốt cuộc hành quân lại nhiều lần bị ngăn cản.

Như một nữ tử luôn che mặt bằng tấm lụa trắng, dưới bộ áo giáp bạc lộ ra vài vệt đỏ không phù hợp, bên người nàng không có được bao nhiêu viện quân, chỉ dùng chiến thuật linh hoạt nhiều lần làm rối loạn thế tiến công của quân đội.

Chiến thuật tiến công lạ lùng nhưng ta lại có cảm giác quen thuộc với nữ tướng quân ấy, mặc dù ta không có cơ hội tiếp xúc với nàng, nhưng ta luôn cảm thấy có gì đó mất kiểm soát mà ta không xác định rõ được. Như thể tất cả đều đã thoát khỏi tầm tay, là nỗi lo lắng xen lẫn cùng bất lực.

Ta xem xét lại những gì đã xảy ra suốt chặng đường nhưng không phát hiện ra điều gì bất ổn, chỉ có thể kiềm chế cảm giác mơ hồ đó mà tiếp tục theo kế hoạch cũ.

Nàng quấy nhiễu khá nhiều, nhưng về tổng thể mà nói cũng chỉ là sự quấy rối nho  đối với cuộc tấn công của quân đội, càng tiếp thêm tinh thần hăng hái để quân đội nhanh chóng đánh đến bên ngoài cửa thành Nhữ Lặc.

Ngày hôm sau, khi vây hãm đô thành của Nhữ Lặc, ta nghe tin nữ tướng quấn ấy đã bị bắt sống. Nhưng khi ta đến trại giam tù binh thì không thấy nàng đâu nữa, nghe nói nàng đã bị đưa đi thẩm vấn, nhưng điều này hoàn toàn không phù hợp với quy trình thẩm vấn.

Nỗi lo lắng và hoảng sợ lại bao trùm, không gian mênh mông rộng lớn lại  như ngục tù, từng chút từng chút xiết chặt lấy ta.

Ta luôn có cảm giác nữ tướng này chính là nguyên nhân của những điềm báo mất kiểm soát ngày hôm ấy.

Ta thậm chí mơ hồ cảm thấy, ta phải gặp nàng.

Ta dựa vào trí nhớ tìm đến trại binh, trên đường đi qua một lều  trại, bỗng nghe thấy tiếng vải vóc cọ xát cùng hơi thở nặng nề đan quyện vào nhau, nghe kỹ một chút lại không hề thấy âm thanh của nữ tử.

Cuộc hành quân dài đằng đẵng không tránh khỏi những chuyện như vậy, ta đang định vào trại ngăn lại, nhưng bất thình lình nhận được một tin tức khiến mọi hành động của ta đều ngưng trệ.

Bọn họ nói, tân Hoàng hậu đã điều chế được thuốc giải, cứu được vô số người dân.

Họ cảm kích vui mừng, mang ơn đội nghĩa nói trời phù hộ Đại Lương, nhưng ta lại cảm thấy như cả trời đất dường như sụp đổ, như thể toàn bộ thế giới đều rơi vào bóng đêm vô tận.

Mồ hôi lạnh tuôn ra, gió đêm thổi qua khiến ta run rẩy vì sợ hãi.

Thuốc giải độc, trên đời chỉ có một người biết, chính là người đầu độc.

Trở về.

Ta phải trở về.

Lúc đó, trong đầu ta chỉ có một ý nghĩ này.

Mọi chuyện trong quân đội, mọi chiến lược đều bị ta quên lãng. Nếu người kia không phải là nàng, thì mọi thứ ta làm đều trở nên vô nghĩa.

Gió vù vù thổi bên tai, ta cưỡi ngựa trở về cung, không dám ngơi nghỉ, khi ta lảo đảo tiến vào cung, đã nhìn thấy nàng rồi.

Tươi sáng, tinh tế, nụ cười ngọt ngào, nhưng lại không phải là cô nương của ta.

Lặc Tư Ô Ni Cát Nhã, hết thảu đều do kẻ đầu sỏ này gây ra.

Nàng dừng trước mũi kiếm của ta, mỉm cười nhìn ta, hỏi lại: "Bệ hạ không muốn biết Lặc Tư Ô Hô Lặc hiện giờ đang ở đâu sao?"

Câu nói ấy giống như một lời nguyền, giam cầm ta suốt bốn năm qua.

Ô Ni Cát Nhã đã trở thành hoàng hậu thay cô nương của ta, hưởng thụ tất cả những thứ không thuộc về nàng ta ở trong Phượng Nghi cung.

Nàng ta muốn gì ta liền cho nàng ta thứ ấy, kỳ trân dị bảo, vàng bạc lụa là, tất cả đều có đủ, người ta đều đồn đại rằng ta và hoàng hậu tình sâu nghĩa nặng, nhưng chỉ có ta biết, ta dung túng nàng ta sống đến nay, chỉ mong chờ có được một câu trả lời.

Dù cho câu trả lời đó… có lẽ ta đã biết, nhưng không dám tìm hiểu kỹ, cuối cùng ta vẫn hy vọng vào một khả năng mong manh, nếu như cô nương của ta vẫn bình an sống sót thì sao? Nếu như… nếu như vậy thì sao?

Nhưng hy vọng mỏng manh ấy cuối cùng cũng bị cắt đứt bởi một chiếc áo cưới.

Một chiếc áo cưới từ tay những binh sĩ nhuốm đầy vết máu, bụi bẩn và những dấu hiệu của sự giãy giụa đến cùng.

Chiếc váy cưới ấy mang theo tuyệt vọng đến vô tận mà hiện ra trước mắt ta.

Những binh sĩ ức hiếp nàng đã khai ra tất cả.

Ô Ni Cát Nhã ngẩng đầu, đối diện với mũi kiếm của ta, kết thúc sinh mệnh của chính mình.

Lời cuối cùng của nàng, nói rằng cô nương của ta đã sớm biết rõ thân phận của ta, chẳng qua đến cùng nàng cũng không vạch trần mà thôi.

Vào khoảnh khắc ấy, ngoài cửa sổ gió mạnh cuốn tới, hệt như lần ta chạy về cung đêm hôm ấy. Lá khô bay đầy trời, mang theo sự vô vọng đến vô cùng vô tận rơi xuống thật sâu nơi địa ngục.

Máu tươi trào ra, ta tựa vào bình phong nhìn máu rải đầy đất, loạng choạng quỳ xuống, trong đầu chỉ có một chữ:

Giết.

Cô nương của ta tốt đẹp đến nhường nào, cuối cùng lại không đợi được mũ phượng khăn quàng vai, thập lý hồng trang nghênh đón.

Không sao, chờ khi ta chôn cất nàng với nghi thức long trọng nhất, sau khi giải quyết xong hết thảy mọi thua thiệt mà nàng phải gánh chịu, ta sẽ đi theo nàng.

Xin lỗi nàng, ta đến muộn rồi.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...