Nam Phụ Luôn Nhận Được Kịch Bản Si Tình

Chương 75

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Edit: Lune

Tuần thứ hai sau khai giảng, mọi thứ đã bước vào quỹ đạo.

Hôm nay Quý Miên dậy hơi muộn, trên đường đi học vừa hay gặp Tạ Hành, tay người nọ còn cầm theo cả bữa sáng của cậu.

"Tạ Hành." Quý Miên bước tới.

Thấy là cậu, Tạ Hành tiện tay đưa túi bữa sáng đang cầm trong tay qua, không nói năng gì.

Nhận ra hắn đang bận suy nghĩ gì đó, Quý Miên thuận miệng hỏi một câu: "Nghĩ gì thế?"

"... Tôi đang nghĩ xem có nên trả giường ở ký túc xá không." Mặc dù tiền ở của một học kỳ trong trường không cao lắm nhưng tính 4 năm thì vẫn khá nhiều.

Nếu đã muốn rút khỏi ký túc xá thì tốt nhất vẫn nên quyết định sớm.

"Ồ." Quý Miên hút sữa đậu nành: "Trả cũng được, bình thường cậu chỉ thỉnh thoảng về nghỉ trưa, giữ lại giường mỗi học kỳ lại tốn thêm mấy trăm tệ cũng chẳng cần thiết lắm."

"Ừm."

Quý Miên đi cùng Tạ Hành, vừa đi vừa giải quyết xong bữa sáng, vài giây trước khi bước vào phòng học thì uống xong nốt ngụm sữa đậu nành cuối cùng.

Ngay khi bước vào phòng, Quý Miên nhạy bén cảm thấy bầu không khí trong lớp hơi kỳ lạ, còn gần năm phút nữa mới vào học mà bên trong lại rất yên tĩnh.

Chỉ có ở góc cuối lớp, một mình Hà Trí Khải đang cười nói gì đó, giọng điệu hết sức quái gở.

Có chuyện gì thế nhỉ?

Đang thấy khó hiểu thì ánh mắt Quý Miên vô tình trông thấy Tống Ngọc ngồi ở hàng đầu tiên bên phải, sắc mặt còn tái nhợt.

Tống Ngọc nắm chặt bút, đốt ngón tay trắng bệch.

Cậu cúi đầu nhìn giáo trình mở trên bàn nhưng lại như thể không đọc vào được, hồi lâu không thấy cử động.

Hàng mày Quý Miên lập tức nhíu lại.

Hôm vừa rồi, lúc cậu đi cùng với Tống Ngọc đến thư viện rõ ràng người này vẫn ổn mà.

Cậu vứt cái túi nhựa trong tay vào thùng rác, đi tới: "Tống Ngọc."

Ánh mắt Tạ Hành dõi theo bóng lưng của Quý Miên nhưng không bước lên trước.

Tống Ngọc ngẩng đầu, môi thậm chí còn đang run nhẹ.

"Cậu thấy khó chịu trong người à?" Quý Miên quan tâm hỏi.

Cậu vừa nói xong thì bỗng cảm thấy có rất nhiều ánh mắt trong lớp đang nhìn về phía mình, giọng nói của Hà Trí Khải cũng im bặt.

"Không." Tống Ngọc miễn cưỡng nói: "Cậu mau tìm chỗ ngồi đi, sắp vào học rồi."

Còn năm phút nữa mà học gì?

Quý Miên càng thấy có gì đó không ổn, nhưng cậu nghe hiểu ý đuổi khéo trong lời nói của Tống Ngọc nên đành phải đi ra hàng sau với Tạ Hành.

Ngồi bên cạnh là lớp phó học tập của lớp 4 Phạm Đào, môi cô nàng mím chặt, trên khuôn mặt bầu bĩnh còn ẩn chứa vẻ tức giận.

Quý Miên hạ giọng hỏi: "Đào Tử, chuyện gì thế? Sao cảm giác bầu không khí hơi lạ..."

Phạm Đào thấy là cậu thì vẻ mặt thoáng dịu đi.

Cô cúi đầu xuống, che miệng bằng lòng bàn tay, nhỏ giọng đáp: "Cậu không đọc tin nhắn trong nhóm của khóa mình à?"

"Không, có chuyện gì à?"

Phạm Đào nói: "Cậu... vào đọc đi, tin nhắn sau 8 giờ tối qua ấy."

Quý Miên mở điện thoại, bấm vào nhóm của sinh viên năm nhất viện kinh tế.

Bắt đầu lướt lên tìm tin nhắn khoảng 8 giờ tối qua.

Nhóm của viện kinh tế chỉ sôi nôi vào mấy tháng đầu khi năm nhất vừa nhập học thôi, nghỉ Tết xong, trong nhóm đã chẳng còn mấy ai hoạt động.

Sau 8 giờ, người nhắn tin nhiều nhất lại là một người để ảnh đại diện kiểu boy anime, nhưng ngôn luận phát biểu lại hoàn toàn trái ngược với ảnh đại diện mỹ miều kia.

[Mẹ nó, trong phòng ký túc của tôi có một thằng đồng tính, tởm chết đi được.]

Quý Miên nhìn thấy câu này, lại liên tưởng đến biểu cảm của Tống Ngọc ban nãy, lòng cậu chợt thót một cái.

Bên dưới có người gửi một hàng dấu chấm hỏi, cũng có người hỏi là ai.

[Tống Ngọc. Đm, thế mà tôi ở cùng phòng với nó nửa năm rồi!]

[Tôi muốn ói quá, bảo sao bình thường ở phòng nó cứ uốn a uốn éo như đàn bà...]

Phía sau là một đống lời tục tĩu, Quý Miên nhìn mà thấy ghê.

Có người ở bên dưới đốp lại rằng xu hướng tính dục là chuyện riêng tư của người ta, thế là càng khiến y gắt lên.

[Gì mà chuyện riêng tư? Nó dám thích đàn ông mà tao còn không được nói à?]

[Đâu phải mày ở chung với nó, mày cũng giỏi bao dung hộ người khác quá nhỉ?]

[Ông nói cho mày biết, ông không sợ bị áp đặt đạo đức đâu.]

Trong nhóm có người nhìn ngứa mắt bèn đứng ra nói vài câu, nhưng lập tức đã bị tên kia nhắn lại chửi một thôi một hồi, y tóm được ai là bắt đầu công kích cá nhân người đó.

Đại khái là chẳng ai thèm để ý đến con chó điên này nữa nên lúc sau không còn ai lên tiếng.

Quý Miên hít sâu một hơi, máu nóng sôi sùng sục.

Cậu kìm nén lửa giận, hỏi Phạm Đào: "Tên nói chuyện này là Hà Trí Khải phải không?"

"Ừm." Phạm Đào nhẹ gật đầu.

Dù Hà Trí Khải có chửi bới khó nghe đến đâu thì Quý Miên cùng lắm chỉ coi tên này văn hóa lùn, nhưng bây giờ Hà Trí Khải đã nhắn tin vào nhóm của cả khóa. Lúc trước bị động công khai trước mặt bố mẹ, Tống Ngọc đã hoảng sợ lo lắng rất lâu, vậy mà giờ nguyên khóa gồm năm lớp, cả trăm con người đều đã biết hết.

Cậu vô thức nghiến răng, gân xanh trên cổ cũng nổi cả lên.

"Lộ Chu, bình tĩnh chút đi." Tạ Hành nhẹ nhàng giữ vai cậu lại, chau mày.

Cái nhóm kia ít hoạt động, chắc không đến nỗi cả khóa đều biết. Nếu Hà Trí Khải chỉ nói vậy trong nhóm thì trong phòng cũng không đến mức yên ắng thế này.

Hắn đang suy nghĩ, mười mấy giây sau quả nhiên nghe thấy giọng Hà Trí Khải oang oang phía sau: "Mẹ nhà nó, tao còn muốn đổi phòng cơ."

Nghĩ lại thì có vẻ như trước khi họ vào lớp thì Hà Trí Khải đã lan truyền lời tương tự rất lâu rồi. Hà Trí Khải bình thường toàn trốn học, hôm nay tự dưng đi học, lại còn tới rõ sớm, tất cả chỉ vì lý do muốn làm cho Tống Ngọc bẽ bàng.

Trước Hà Trí Khải có mấy bạn nữ lộ vẻ mặt căm ghét, nhưng biểu cảm này không phải nhắm vào Tống Ngọc mà là nhắm vào Hà Trí Khải.

Dù Tống Ngọc thường ngày khá hướng nội nhưng quan hệ với mọi người thật ra rất tốt. Trong lớp cũng có người muốn ra mặt bênh vực cho cậu nhưng lại không biết mở lời thế nào. Để lên tiếng bảo vệ cho một người khác giữa một phòng học lớn thế này cần rất nhiều can đảm.

Hơn nữa, tuy biết có đồng tính luyến ái tồn tại nhưng trong hiện thực nhóm thiểu số này luôn che giấu rất cẩn thận, đa số mọi người chỉ nghe hay nhìn thấy trên mạng thôi, thành thử trong phút chốc cũng không biết nên giúp kiểu gì.

Đúng lúc này, cô giáo vào lớp.

Là cô dạy kinh tế vi mô kỳ trước, còn học kỳ này tới dạy kinh tế vĩ mô cho bọn họ.

Môn vĩ mô không học ở giảng đường lớn, trong phòng chỉ có sinh viên của lớp 3 và lớp 4.

Cô đến rồi, Hà Trí Khải cuối cùng cũng ngậm miệng.

Y đến lớp không phải để học nên cầm cốc giả vờ ra ngoài lấy nước chuẩn bị chuồn luôn.

Đi qua hàng ghế giữa, lúc nhìn thấy Quý Miên, thậm chí y còn quái gở "tốt bụng" nhắc nhở cậu: "Cậu cũng phải cẩn thận đấy, đừng ở gần với một số người quá, biết đâu người ta lại thích nam thì sao."

"Ồ." Quý Miên bị tức cười.

Trước cả phòng, cậu lên tiếng: "Thích nam thì sao?"

"Tôi cũng thích nam đây."

Giọng cậu bình thản, âm lượng lại chẳng hề nhỏ, khiến cả căn phòng đều nghe rõ lời cậu nói.

Bầu không khí trong lớp bỗng chốc yên lặng.

Ở hàng ghế đầu, Tống Ngọc kinh ngạc quay đầu lại, nhìn về phía người vừa nói ra lời gây sốc ở giữa lớp.

Cô giáo trên bục giảng không rõ tình huống hiện tại thế nào, nhưng thấy người vừa nói chuyện là sinh viên mình quý nên không ngăn cản.

Hà Trí Khải sững sờ: "Cậu..."


Lúc này, lại có một giọng nói trầm hơn vang lên.

"Tôi cũng thích nam đây, thì sao?" Giọng nói này cũng đến từ giữa lớp, ung dung không vội.

Quý Miên vô thức nhìn về phía người bên cạnh, chậm rãi chớp mắt.

Trong căn phòng im phăng phắc, sau khoảnh khắc tĩnh lặng ban đầu, lần lượt vang lên giọng của cả nam lẫn nữ.

"Đúng vậy, thích nam thì làm sao, tôi cũng thích nam nè." Một cậu bạn có xu hướng tính dục phổ thông sờ sờ người anh em bên cạnh, nháy mắt ra hiệu.

"Má nó, tôi cũng thế."

Hai người đều học lớp 3, cũng quen biết với Tống Ngọc.

Phạm Đào đảo mắt: "Có mấy người lo rộng thật, mình thì trông như cái đế giày ấy, đừng bảo là tưởng người ta thích cùng giới nên nghĩ người ta sẽ để ý đến mình đó chứ?"

"Phụt —— ha ha ha, đế giày..."

"Đúng đấy, bản thân còn không biết mình trông thế nào à? Hèn hạ không hả?"

Bị sáu mươi mấy con người của cả hai lớp nhìn với ánh mắt khinh bỉ, Hà Trí Khải bị kích đến mức mặt đỏ lựng tới mang tai, vẻ mặt khó coi cực kỳ.

Y trừng mắt nhìn hai người đẩy mình lâm vào tình cảnh này: "Hai người có cần thiết phải đùa như thế không?"

"Đùa?" Quý Miên nghe vậy thì nhướng mày, cậu ôm chặt Tạ Hành một cái, tư thế thân mật vô cùng, nhưng vì chênh lệch chiều cao nên đầu cọ đúng vào cằm của người kia: "Ai đùa với cậu?"

Tạ Hành thoáng khựng lại, sau đó tự nhiên như không mà cúi đầu xuống, hôn lên tóc Quý Miên một cái.

Nói là hôn nhưng thật ra chỉ chạm nhẹ một cái thôi, hắn cảm giác được thiếu niên đang ôm mình đột nhiên cứng đờ.

"Á!!!"

Trong lớp vang lên một loạt tiếng reo hò, trong đó giọng nữ chiếm đa số. Tuy biết Quý Miên và Tạ Hành không hề mập mờ với nhau, chỉ đơn thuần là giúp Tống Ngọc giải vây thôi, nhưng trông thấy hai bạn đẹp trai "ôm hôn" nhau thế này vẫn khiến bọn họ bấn loạn không chịu nổi.

Mấy tên trai thẳng trước đó nói đùa rằng mình thích nam thấy vậy thì nổi da gà. Nói mồm còn được chứ cái này thì bọn họ thực sự không làm nổi.

Trên bục giảng, cô giảng viên hắng giọng.

Đang ở nơi đông người, chú ý một chút.

Chẳng qua cô đã hiểu được tình hình đại khái rồi.

Cô nhìn Hà Trí Khải đang cầm cái cốc: "Bạn này trông hơi lạ mặt nhỉ, sinh viên lớp ta à?"

"..."

Có người phía dưới phát ra tiếng cười chế giễu.

Học kỳ trước Hà Trí Khải chỉ đến lớp vi mô vài lần nên đương nhiên là lạ mặt rồi.

Chuông vào học vang lên.

"Vào học rồi, bạn chờ đến giờ giải lao thì ra nhé."

Hà Trí Khải ủ rũ quay về chỗ ngồi, biểu cảm nhếch nhác méo mó.

Bắt đầu lên lớp.

"Các em còn nhớ nội dung tiết trước không? Cô hỏi mấy câu đơn giản thôi." Cô nheo mắt cười nhìn về hàng ghế sau: "Bạn lạ mặt kia lên trả lời đi."

Mọi người ở dưới cười ầm lên, trong phút chốc đã chuyển sự chú ý từ Tống Ngọc sang Hà Trí Khải.

Quý Miên lại không, cậu đang bận làm chuyện khác.

Cậu có bạn với người quản lý nhóm kia, lúc này đang nhắn tin cho người đó, giải thích sơ qua tình huống, nhờ người ta xóa giúp tin nhắn của Hà Trí Khải tối qua.

Đối phương nhanh chóng trả lời.

[Vãi, mấy hôm nay tớ không vào nhóm.]

[Xong luôn đây, thằng ngu kia nhắn nhiều thật.]

Vài phút sau.

[Ok, tớ cũng đá thằng ngu kia ra luôn rồi đấy.]

[Xin lỗi nhé Tiểu Chu, nhưng mà nhóm này ít hoạt động lắm, chắc chỉ ít người đọc được thôi, mong là không ảnh hưởng nhiều đến bạn cậu.]

Quý Miên nhắn lại câu "cảm ơn" rồi mới tắt điện thoại bắt đầu nghe giảng.

Tạ Hành nhìn cả quá trình: "Xong rồi à?"

"Ừm."

Qua hai phút, Quý Miên xụi lơ: "Không được rồi anh Hành ơi..."

"Sao?"

"Tớ vẫn thấy tức, muốn đánh người." Quý Miên nói xong thì gác cằm lên bàn, tức đến mức hô hấp cũng bất ổn.

Khóe môi Tạ Hành hơi cong lên, đưa tay xoa tóc cậu.

Quý Miên nghiêng đầu nhìn hắn nhưng không tránh.

Nhìn mái tóc đen mềm mượt dưới lòng bàn tay mình, Tạ Hành nhớ lại cảm giác khi chạm môi vào tóc Quý Miên.

Vốn tưởng rằng sẽ rất khó chấp nhận, thế nhưng khi chạm môi vào những sợi tóc mềm mại, chóp mũi ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên tóc Quý Miên trong khoảnh khắc ấy, hắn chỉ thấy miệng mình khô khốc.

Rõ ràng người này đứng ra bênh vực người khác, nhưng sao... tim hắn lại loạn nhịp?

Truyện full

  • Hoàng Hậu Lười Mặc Viên
    Hoàng Hậu Lười Mặc Viên

    Huỳnh Mặc Viên chính là một con sâu vô cùng lười. Trong một lần ăn bỏng ngô cô đã xuyên không đến cổ đại.Cô thực sự hận, hận món bỏng...

  • Phía Sau Một Vai Phản Diện
    Phía Sau Một Vai Phản Diện

    Thể loại: Hành động, viễn tưởng, tình cảmTôi đã mất tất cả. Từ thần dân, bằng hữu, gia đình, đồng đội. Nhưng tôi vẫn sẽ cầm vũ khí để...

  • Trạch Thiên Ký
    Trạch Thiên Ký

    Dịch giả: vipnd2003Thái Thủy nguyên niên, có thần thạch từ không gian bay tới, phân tán khắp nhân gian, trong đó có thần thạch rơi vào...

  • Cha Tôi Là Đại Ca Xã Hội Đen (Ngã Đích Lão Ba Thị Lão Đại )
    Cha Tôi Là Đại Ca Xã Hội Đen (Ngã Đích Lão Ba Thị Lão Đại )

    Tựa gốc: Ngã đích lão ba thị lão đạiEditor: Tiểu MộcThể loại: hiện đại, hắc bang, phụ tử niên thượng, 1×1, cường cường, bá đạo ôn nhu...

  • Đông Sang Có Xuân Về Chăng
    Đông Sang Có Xuân Về Chăng

    Đông sang Xuân đến, là lẽ của tự nhiên tuần hoàn theo chu kỳ. Thế nhưng, cũng là Xuân nhưng Thừa Xuân lại ra đi không trở lại. Vĩnh...

  • Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
    Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

    - Cuộc đời bạn sẽ ra sao khi luôn gặp xui xẻo, nhất là khi giúp người khác? Phải bỏ cuộc sao?Thế nhưng Đỗ Cầm càng xui thì lại càng.....

  • Sa lậu
    Sa lậu

    Edit: Phong MyThể loại: Đam mỹ (nam x nam), cổ trang, giang hồ, mỹ công sửu thụ, HE.Truyện là phần tiếp theo của Sa Lạp cùng tác giả,...

  • [Kỳ Duyên Hệ Liệt] Ô Long Kỳ Duyên
    [Kỳ Duyên Hệ Liệt] Ô Long Kỳ Duyên

    Edit: Hồ Ly Thuần KhiếtThể loại: cổ trang, lãnh khốc cường công, ôn nhu bình thường thiện lương thụ, sinh tử văn, điềm văn có chút...

  • Bà Xã Nghịch Ngợm
    Bà Xã Nghịch Ngợm

    Truyện Bà Xã Nghịch Ngợm của tác giả Lâm Phỉ xoay quanh nhân vật nữ chính tên Tất Hạnh Trừng, một cô gái có dáng người thon...

  • Tâm Ngứa
    Tâm Ngứa

    Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, sủng ngọt, nữ truy, HE.Số chương: 64 chươngEditor: TBBPoster: Tâm Tít TắpNhân vật chính:...

  • Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Kiêu Ngạo
    Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Kiêu Ngạo

    Thể loại: Đồng nhân Tuổi trẻ bao thanh thiên, trinh thám, cường, HEĐộ dài: 70 chươngConverter: U Tịch CốcEdit: Kiri + YukiraXuyên qua...

  • Cây Và Đất
    Cây Và Đất

    Tên khác: Anh muốn là một thân câySố chương: 47 chươngThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình chú cháu, Ngược, SE.Edit: ShiBìa: AuroraVăn...

  • Tinh Linh Tuyết
    Tinh Linh Tuyết

    Thể loại: Ngôn Tình cổ đại, nhẹ nhàngNam chính: Dương Minh Nhật, Nữ chính: Bạch Linh TuyếtNàng từ nhỏ luôn mang mặc cảm vì bản thân...

  • Sau Khi Bị Chàng Quân Nhân Thô Lỗ Mua Về Nhà
    Sau Khi Bị Chàng Quân Nhân Thô Lỗ Mua Về Nhà

    🥑 Hán Việt: Bị tháo hán quân nhân mãi hồi gia chi hậu (lục linh niên đại)🥑 Tác giả: Kiểu Kiểu🥑 Nguồn: Vespertine + Hàn Lạc 🥑 Thể loại:...

  • Lại Trán Mai
    Lại Trán Mai

    Thể loại: xuyên không, điền văn, HEEditor: Hoàng Hiểu PhongBeta: Ellizza“Ta đã sớm biết, tình yêu là một thứ không thể dời đổi. Nếu như...