Năm Ấy Chúng Ta Lỡ Hẹn

Chương 88: lời hẹn ước năm ấy

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ



Tiếng nhạc sôi động vang lên, sân khấu choáng ngợp ánh đèn nhiều màu sắc không khí rất vui nhộn nhưng cũng không kéo được tâm tình của mọi người tốt lên tí nào, tâm trí của tất cả mọi người vẫn còn đang bi thương cùng tiếc vây lấy.

Trong hậu trường, Vân Tường vừa về tới phòng trang điểm riêng của lớp 11K1 thì Vương An Chi đã bay ra ôm chầm lấy cô reo lên: “Phantom của lòng em đã về rồi hahaha”.

Vân Tường ngạc nhiên đẩy nhẹ Vương An Chi ra: “Bà lại lên cơn điên gì vậy hả??”.

Vương An Chi giở giọng thám tử: “Ê Vân Tường bà hát hay như vậy sao trước giờ luôn che giấu vậy hả, khai mau…còn nữa tại sao bà không bao giờ học thuộc bài trên lớp mà lại thuộc nằm lòng lời thoại của vở nhạc kịch “Bóng Ma trong nhà hát” vậy hả??”.

Ánh mắt của Vân Tường trở nên phức tạp cảm xúc kèm theo cả bi thương: “Thuở thiếu thời tôi cùng người hẹn ước… hy vọng sau này cơ hội cùng nhau diễn vở “ Bóng ma trong nhà hát” lúc đó người sẽ là Raoul tôi sẽ là Christine cùng nhau có một tình yêu cảm động lòng người…chỉ tiếc là bây giờ cũng cùng nhau đứng trên một sân khấu người vẫn là Raoul nhưng Christine lại là một cô gái khác chứ không phải tôi”.


Vương An Chi nhíu mày cảm thấy khó hiểu: “Này bà lảm nhảm gì vậy tôi nghe không hiểu cái mô tê gì hết á?”.

Vân Tường nở nụ cười yếu ớt khẽ lắc đầu: “Không có gì, thôi tôi còn phải chuẩn bị cho tiết mục hát cá nhân nữa nói chuyện sau nha”.

“Uhm tôi ra ngoài trước chờ bà”.

Vương An Chi đẩy cửa đi ra ngoài thì thấy Đới Thiên Sơn đang đứng bên ngoài, cậu dựa người vào tường, hai tay cho vào túi quần dáng vẻ rất tiêu soái.

Vương An Chi hỏi: “Này đứng đây chi vậy???”.

Thiên Sơn lắc đầu: “Không có gì” rồi quay người bỏ đi.

Vương An Chi chạy theo phía sau: “Này Thiên Sơn có phải cậu đã nghe những gì Vân Tường nói đúng không?”.

Thiên Sơn hững hờ hỏi lại: “Nghe thì đã sao?”.

“Có lẽ cậu ấy vẫn buồn vì không được cùng cậu diễn cặp đôi đẹp nhất trong vở nhạc kịch “ Bóng Ma trong nhà hát” đó, cậu nên an ủi cậu ấy một chút đi”.

Thiên Sơn nhún vai tỏ vẻ vô tội: “Tại sao tôi lại phải đi an ủi trong khi chính bản thân cậu ấy lựa chọn như vậy chứ…Vân Tường luôn thích tự làm khó mình thôi”.

Cởi bỏ chiếc mặt nạ và phần hóa trang trên mặt cùng với bộ lễ phục áo đuôi tôm theo kiểu trung cổ trên người xuống, Vân Tường không còn mang vẻ đẹp của một chàng trai nữa, cô thay một bộ đầm trắng bằng chất liệu voan nên tạo cảm giác nhẹ nhàng bồng bềnh đây là thiết kế thứ 3 trong bộ sưu tập của RS mang tên “ Nguyên dạng của thanh xuân”, chỉ cần một lớp trang điểm nhẹ đã tôn lên tất cả vẻ đẹp trên gương mặt hoàn mỹ ấy.


Vân Tường vừa thay đồ xong thì có tiếng gõ cửa “cốc cốc” vang lên, cô nói vọng ra: “Vào đi”.

Cửa phòng mở ra một nhóm khoảng 6 người mặc đồ vest đen đi vào, một người lên tiếng nói chuyện: “Rosie tiểu thư, đồ mà cô cần đã được đem đến”.

Vân Tường đứng dậy đưa tay đón lấy một chiếc hộp bằng nhung màu đỏ rất sang trọng, tinh tế từ một người mặc đồ vest màu đen: “Cảm ơn anh rất nhiều”.

“Thưa tiểu thư chuyến bay sẽ khởi hành sau 3 tiếng nữa”.

Vân Tường có chút do dự rồi lên tiếng đáp: “Chờ tôi ở cổng sau của trường, khoảng 30 phút nữa tôi sẽ gặp mọi người”.

Mấy người mặc đồ vest đen đồng loạt gật đầu: “Dạ tiểu thư” rồi đi ra khỏi phòng.

Vân Tường một mình ngồi trước bàn trang điểm, cô mở chiếc hộp bằng nhung đỏ để trên bàn ra, bên trong mà một chiếc lắc tay có gắn những hạt kim cương nhỏ màu trắng lấp lánh nhìn rất đẹp mắt, cô đưa tay chạm vào ánh mắt rất dịu dàng…cả một thời thơ ấu đẹp đẽ như hiện lên trước mắt.

Trong vườn hoa Magnolia trắng của một ngôi biệt thự theo phong cách cổ điển La Mã, dưới ánh trăng tròn đang tỏa sáng chu du giữa triệu triệu vì sao đang lấp lánh trên bầu trời có một cậu bé và một cô bé mới vừa tròn 7 tuổi ngồi trên xích đu.

Cô bé vừa khóc vừa nói với cậu bé: “Thiên Sơn, ngày mai mình phải cùng ba mẹ ra nước ngoài rồi, mình thật sự không muốn rời xa cậu đâu”.

Cậu bé đưa tay lau nước mắt cho cô bé rồi ôm cô bé vào lòng: “Rosie, đừng khóc nữa mình sẽ chờ cậu quay lại mà…mình hứa đó”.

Cô bé chớp chớp mắt nhìn cậu bé: “Khi lớn lên mọi người đều sẽ thay đổi làm sao cậu nhận ra được mình?”.


Cậu bé lấy trong túi ra một chiếc lắc rất đẹp mắt có những hạt kim cương nhỏ màu trắng lấp lánh đeo vào tay cô bé nhưng chiếc lắc quá rộng cô bé đeo không vừa, thế là cậu mở tay cô bé ra để vào: “Lớn lên cậu cứ đeo chiếc lắc này đến tìm tớ, đây là vật đính ước giữa chúng ta nha”.

“Lỡ như có cái thứ hai giống như vậy rồi sao?”.

Cậu bé mỉm cười: “Trên chiếc lắc có một hình trái tim bằng bạc mặt trước khắc chữ “Núi” mặt sau khắc chữ “ Mây” đây chính là tớ tự làm không thể nhầm lẫn được đâu nha”.

Cô bé tỏ vẻ khó hiểu hỏi lại: “Tại sao lại là “ Núi” và “ Mây” vậy hả?”.

Cậu bé mỉm cười: “Thì tên tớ là Sơn có nghĩa là núi, còn cậu suốt ngày cậu cứ đòi làm mây xanh để luôn được ở bên cạnh núi cho nên chúng ta chính là “Núi” và “Mây” hiểu chưa?”.

Cô bé gật đầu nhoẻn miệng cười: “Hihi ừ sau này…tớ nhất định sẽ quay lại tìm cậu…tớ hứa đấy”.

Cậu bé cũng mỉm cười nói: “Chỉ cần là cậu tớ nhất định sẽ nhận ra, cho dù không có chiếc lắc tay này cũng nhất định nhận ra…bởi vì tớ thích cậu…lớn lên tớ nhất định sẽ lấy cậu làm vợ ”.




Truyện full

  • Đánh Tráo Thân Phận
    Đánh Tráo Thân Phận

    Khi bố tôi lái xe đến nhà bố nuôi, ông ta trìu mến nhìn cô gái nhỏ mặc chiếc váy bồng bềnh màu tím rồi nói với tôi:"Viên Viên, nhà...

  • Bạch Si
    Bạch Si

    Editor: Silver Moon (Vân Anh)Chú thích: Bạch si nghĩa thông thường là ngu ngốc, ngờ nghệch.Tóm tắt truyện:Ta vừa mới bao dưỡng một kẻ...

  • Đức Phật Và Nàng
    Đức Phật Và Nàng

    Đức Phật và nàngTên gốc: Không phụ Như Lai không phụ khanhTác giả: Tiểu Xuân (Tên thật Chương Xuân Di)Đây là câu truyện nói về tình yêu...

  • Định Viễn Đại Tướng Quân Truyện
    Định Viễn Đại Tướng Quân Truyện

    Văn án:Bạn đang đọc truyện Định Viễn Đại Tướng Quân Truyện của tác giả Vuongminhthy. Ngày 5 tháng 2 năm 1661, hoàng đế Thuận Trị băng...

  • Gửi Anh – Chàng Trai Giống Cánh Đồng Hoa Anh Túc
    Gửi Anh – Chàng Trai Giống Cánh Đồng Hoa Anh Túc

    Thể loại: Hiện đại, sâu lắng, truyện ngắn*** MAR – một thành phần khủng bố với trái tim mong manh bé nhỏ rất dễ bị tổn thương, thích...

  • Đích Nữ Vô Song
    Đích Nữ Vô Song

    Thể loại: Trùng sinh, cổ đại, báo thù, nữ cườngSố chương: 316 chươngEdit: Be YoursTừng ngón tay bị bẻ gãy, đau đớn lan khắp toàn thân,...

  • Dư Ôn
    Dư Ôn

    Văn án:Truyện Dư Ôn của tác giả Bất Thị Tri Canh kể về Thẩm Du Tu là thiếu gia nhà giàu, tự mình cố gắng nỗ lực, tới nay hai mươi lăm,...

  • Thiên Hạ Đệ Nhất Mĩ Nhân
    Thiên Hạ Đệ Nhất Mĩ Nhân

    Thể loại: cổ trang, xuyên không, giang hồ, cung đình, hài, HEHắn: “Người gặp nàng đầu tiên là ta, người cùng chung sống với nàng suốt...

  • Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được
    Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được

    Anh, Phương Lỗi, là bác sĩ đứng đầu cả nước, nhưng với phong thái của anh thì chắc chẳng ai nhận ra. Anh bộ dáng không tim không phổi,...

  • Chúng Ta Đã Ly Hôn Rồi
    Chúng Ta Đã Ly Hôn Rồi

    Thể loại: Tác phẩm gốc, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt ngào, Truyện ngắn, Ấm áp, 1v1Một kẻ ngốc và một kẻ "câm" yêu nhau, định...

  • Gia Gia Có Một Mái Ấm
    Gia Gia Có Một Mái Ấm

    Tác giả: 閑得無聊是仙女Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, HE, Hiện Đại, Sủng, Chữa Lành, Điền Văn, NgọtTeam dịch: Chuồng nhỏ của HoàiVăn ánSáu Năm...

  • Số Phận Phi Tần
    Số Phận Phi Tần

    Thể loại: xuyên không, cung đấu, ngược, sủng,…Độ dài: chưa xác địnhTình trạng: đang sáng tácĐến thời khắc này, Lưu Lạc Bình vẫn không...

  • Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa
    Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa

    Một người phự nữ mạnh mẽ muốn lấy anh hi sinh cơ thể cho nhưng vẫn thất bại chính là điểm thú vị trong truyện Cưng À, Đừng...

  • Vả Mặt Trà Xanh
    Vả Mặt Trà Xanh

    GIỚI THIỆU Cô bạn thân cổ vũ tôi tỏ tình với trúc mã tại buổi họp lớp.Nhưng thực ra hai người bọn họ đã sớm ở bên nhau.Cô ta chỉ muốn...

  • Công Lược Nữ Đế
    Công Lược Nữ Đế

    Một ngày trước khi kết hôn, hoàng huynh xông vào phòng kết hôn của ta, hai mắt đỏ hoe:“Muội đừng kết hôn có được không?”Nhưng ta lại...