Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân - Đường Quả Tuyết Sơn

Chương 9: Tình đầu

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Bạn học của anh trai tôi.” Đối diện với tầm mắt của Tưởng Thừa Vũ, Lâm Gia Thanh vội vàng giải thích một câu.

Cô quên bén là anh đang bên cạnh, cứ tưởng anh ít nhiều sẽ trào phúng cô một phen nữa chứ.

Không ngờ lần này Tưởng Thừa Vũ lại rất hào phóng, chỉ nhìn theo bóng lưng Ôn Lê: “Bác sĩ Ôn, tôi biết.”

Lúc này Lâm Gia Thanh mới sực nhớ, Ôn Lê ngoại trừ là bạn học của Lâm Gia Nhiên còn là bạn học của anh trai Tưởng Thừa Vũ, Tưởng Thừa Trạch.

Hết cách rồi, vòng tròn của họ cũng chỉ nhỏ như thế thôi.

Lâm Gia Thanh không giải thích gì thêm.

Từ trai đường đi ra, ba người theo con đường ban đầu xuống núi.

Tài xế nhà họ Lâm và chú Khiêm từ sáng sớm đã chờ ở chân núi, Tưởng Thừa Vũ còn có công việc, nói xin lỗi chào tạm biệt mẹ Lâm.

Lâm Gia Thanh không đi cùng Tưởng Thừa Vũ mà lên xe của mẹ Lâm, cùng bà đi dạo trung tâm thương mại, spa, mãi cho đến tối mới về Mạn Duyệt Loan.

“Hôm nay trì trai, cho nên buổi tối không thể…” Trước khi đi ngủ, nhìn người đàn ông rửa mặt xong đi về phía giường, Lâm Gia Thanh nhắc nhở một câu.

“Ừ.” Tưởng Thừa Vũ đáp một tiếng, thuận tay tắt đèn bên cạnh.

Trong bóng tối, hai người đắp chăn, lẳng lặng nằm trên một chiếc giường.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi về nước, hai người nằm trên giường không làm gì cả, nhưng Lâm Gia Thanh lại không ngủ được.

Không phải vì cái gì khác, chỉ là đói.

Đã lâu không ăn kiêng, cảm giác bụng réo ùng ục làm cho cô không ngừng sinh ra kích động muốn ăn gì đó. Thật ra cô cũng không phải người tuân thủ quy củ quá, nhưng ban ngày mới ở trước mặt Tưởng Thừa Vũ khoe khoang, bây giờ mà đi tìm đồ ăn thì không phải mất mặt lắm sao?

Cố gắng vượt qua cơn đói vậy.

Lâm Gia Thanh nghĩ, vừa lăn qua lộn lại vừa cố gắng nghĩ ra thứ gì đó ngoài thức ăn để đánh lạc hướng sự chú ý.

Vô số đoạn ký ức ngắn thoáng qua đầu cô, cô không khỏi nghĩ tới cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên ở chùa hôm nay.

Ôn Lê.

Nếu nói rằng mỗi cô gái mới lớn đều có bí mật giấu kín trong lòng, luôn có một cái tên đọc thầm khi bói bài tarot.

Thì Ôn Lê chính là cái tên Lâm Gia Thanh đọc thầm kia.

—— Như là câu thần chú của cô.

Cuộc gặp gỡ của họ không có gì bất ngờ.

Ôn Lê là bạn học của Lâm Gia Nhiên, bạn tốt nhất, trước đây thường xuyên ra vào nhà họ Lâm, vậy nên từ nhỏ Lâm Gia Thanh đã biết anh ấy.

Cô cũng không rõ là bắt đầu từ khi nào anh ấy trở thành người trong lòng cô.

Cũng không biết bắt đầu từ chuyện gì mà lúc đối mặt với anh ấy cô lại có cảm xúc kỳ lạ, thẹn thùng, rồi lại ngọt ngào.

Sự thầm mến này không có ngọn nguồn, cũng không lý do để giải thích.

Thậm chí cô còn không rõ tại sao mình lại thích Ôn Lê. Có lẽ bởi vì anh ấy đẹp trai, có lẽ bởi vì anh ấy đẹp trai còn dịu dàng, có lẽ bởi vì trường trung học phụ thuộc vũ đạo cơ bản đều là con gái, và anh ấy lại là người khác phái mà cô tiếp xúc nhiều nhất trong thời kỳ trưởng thành ngoại trừ người nhà.

Nói tóm lại là cô thích anh ấy.

Có một số thứ một khi đã nảy mầm thì không thể vãn hồi, giống như măng mọc sau cơn mưa xuân, không ngừng sinh trưởng và phát triển.

Khi đó, chuyện cô mong đợi nhất chính là trưởng thành.

Chỉ khi trưởng thành mới có thể rút ngắn chênh lệch chiều cao giữa bọn họ, chỉ khi trưởng thành thì khoảng cách tuổi tác của bọn mới bớt rõ ràng, chỉ khi trưởng thành mới có thể quang minh chính đại yêu đương, mới có thể gả cho anh ấy.

Cô từng tưởng tượng vô số lần cảnh mình mặc áo cưới trắng tinh gả cho anh ấy…

Chứ ai ngờ sẽ là tình huống như hôm nay?

Đa số thời gian Lâm Gia Thanh đều vui vẻ hoạt bát, nhưng thỉnh thoảng cũng có lúc yếu đuối nhạy cảm.

Nhớ đến cảnh tượng bên ngoài chùa kia, cô lại cảm thấy lồng ngực hơi siết chặt, ánh mắt đang nhìn chằm chằm trần nhà rốt cuộc cũng hoàn hồn, quay đầu nhìn về phía người bên cạnh: “Anh ngủ chưa?”

“Em nghĩ sao?” Giọng điệu của Tưởng Thừa Vũ không được tốt lắm.

Từ lúc bắt đầu nằm xuống cô cứ lăn qua lộn lại, cô đoán anh cũng không ngủ được, ho khan hai tiếng muốn đáp lời.

Tưởng Thừa Vũ lại mở miệng trước một bước: “Nếu em đói bụng thì phòng bếp còn đồ ăn.”

“…”Anh đúng là hiểu rõ cô.

Từ lần trước trả lời câu hỏi của phóng viên cô đã nhìn ra, ở trước mặt Tưởng Thừa Vũ có lẽ cô giống như sinh vật đơn bào, anh có thể dễ dàng nhìn thấu cô.

Hôm nay cô ở bên ngoài trai đường thất thố, chỉ e là anh cũng nhìn ra rồi nhỉ?

Họ tuy là vợ chồng nhưng cũng không có tình cảm với nhau, hôn nhân chỉ là một cuộc làm ăn ——

Anh thờ ơ một cách khác thường, cũng không hề truy hỏi, có lẽ chính bởi vì anh đã nhìn ra, có một số việc không thích hợp đùa giỡn.

Ít nhất là khi có mặt mẹ cô thì càng không thích hợp.

Nhưng anh không hỏi, cô lại có một sự thôi thúc muốn nói ra.

“Này, hỏi anh một vấn đề.”

“Sao?”

“Ôn…bác sĩ Ôn mà hôm nay chúng ta gặp ở chùa ấy, anh có để ý không, vợ anh ấy đẹp thật nhỉ?”

“Ừ.”

“Nếu tôi nói, ý tôi là nếu…so sánh giữa tôi với cô ấy, thì ai đẹp hơn?”

Tưởng Thừa Vũ trầm mặc.

“Vấn đề này khó trả lời lắm à?” Lâm Gia Thanh chưa từ bỏ ý định truy hỏi.

Tưởng Thừa Vũ quay đầu nhìn cô.

Trong bóng tối, cô cũng không thấy rõ vẻ mặt của anh, nhưng có thể nhìn thấy anh khẽ nhíu mày, cực kỳ giống dáng vẻ không kiên nhẫn bình thường, rất có khả năng giây tiếp theo sẽ thốt ra những lời như “Cần gì phải tự rước lấy nhục”.

“Chẳng lẽ tôi không xinh đẹp chút nào sao?” Lâm Gia Thanh tức giận, “Vậy anh cưới tôi làm gì?”

Lời này của cô quả thật quá vô lý.

Hôn nhân của họ không phải là tự do yêu đương. Anh cưới cô là bởi vì lợi ích gia tộc, không hề liên quan đến việc cô có xinh đẹp hay không.

Nhưng cô thật sự ghét dáng vẻ này của Tưởng Thừa Vũ, ghét sự cay nghiệt chẳng phân biệt trường hợp của anh ——

Tốt xấu gì cũng là vợ chồng một thời gian, anh rõ ràng có thể nhận ra cô không vui, nhưng ngay cả dỗ cô một câu cũng không chịu. Cho dù anh không muốn trái lương tâm khen cô xinh đẹp hơn, ít nhất anh cũng có thể trả lời là mỗi người một nét riêng chứ.

“Anh đừng ngủ với tôi nữa.” Cô càng nghĩ càng giận, nhịn không được đẩy anh.

Tưởng Thừa Vũ vẫn không lên tiếng, cứ nằm im nhìn cô.

Cô dứt khoát cuốn chăn của anh, lúc này anh mới mở miệng nói: “Tôi thấy em xinh đẹp hơn thì có ích lợi gì đâu? Chẳng phải người em để ý kia đã đưa ra lựa chọn rồi sao?”

Lâm Gia Thanh á khẩu không trả lời được.

Quả nhiên, anh đã nhìn ra.

“Anh nói đúng.” Lâm Gia Thanh bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm.

Người bên cạnh không nói gì.

Cô lại tiếp tục nói: “Xinh hay không xinh gì chứ…Có lẽ anh ấy chưa từng xem tôi là phụ nữ. Tôi theo đuổi anh ấy đã nhiều năm, nhưng cho tới bây giờ chắc anh ấy chỉ coi tôi là em gái.”

Có một số việc tích tụ trong lòng quá lâu, cô cũng hy vọng có người tâm sự.

Người nhà không thể, nhất là anh trai…

Bạn bè cũng không được, bạn bè trong vũ đoàn New York của cô về mặt tình cảm đều thích thẳng thắn, không thể hiểu được kiểu thầm mến vừa hàm súc lại vô vọng này của cô.

Bây giờ cô chỉ có thể nói chuyện với Tưởng Thừa Vũ.

Mặc dù anh là người chồng trên danh nghĩa của cô, nói về mối tình đầu với anh quả thật không ổn.

Nhưng anh cũng không thích cô, chắc anh sẽ không để ý những thứ này đâu nhỉ ——

Chung quy cũng là sự yếu đuối và nhạy cảm mà màn đêm mang lại.

Lâm Gia Thanh quyết định chia sẻ tình yêu thầm kín không thành công của mình với người bên gối.

“Tôi thích anh ấy rất nhiều năm, nhưng chẳng được kết quả gì. Tôi vẫn cảm thấy, gặp được một người mình thích không hề dễ dàng, phải biết quý trọng duyên phận, cho nên chưa từng từ bỏ. Cho đến khi anh ấy từ chối tôi rõ ràng, nói cho tôi biết tôi sẽ tạo thành phiền nhiễu cho anh ấy. Tôi mới phát hiện —— hóa ra cứ gõ mãi cánh cửa không mở là một chuyện bất lịch sự như thế.”

“Anh biết không? Tôi đã thổ lộ với anh ấy tổng cộng ba lần.”

“Lần đầu tiên là thư tình, anh ấy trả lại cho tôi, nói tôi còn quá nhỏ, còn chưa thấy qua thế giới rộng lớn, căn bản không hiểu thế nào là thích. Lần thứ hai, tôi cố ý chọn sinh nhật trưởng thành để tỏ tình, nhưng anh ấy cũng không đến chỗ hẹn.”

“Tôi còn nhớ rõ, ngày đó tôi đã tỉ mỉ chuẩn bị rất lâu, từ váy đến tóc, từ nhà hàng đến quà tặng. Hôm đó tôi đã để tất cả những món quà mà những năm đó muốn tặng cho anh ấy nhưng không thể tặng vào trong một cái hộp, chiếc hộp đóng gói to bằng nửa người…”

Lâm Gia Thanh nói liền một mạch.

Nói về tình cảm thiếu nữ của những năm đó, những ngày đêm yêu thích và dày vò.

Trong không gian tối tăm, Tưởng Thừa Vũ cứ im lặng lắng nghe như thế, không nói lấy một tiếng. Nếu không có tiếng hít thở của anh, cô cho rằng anh đã ngủ rồi.

“Anh không muốn nói gì à?” Kể xong, cô hỏi anh.

“Nói cái gì?” Anh hỏi ngược lại.

Lâm Gia Thanh, “Tôi nói cả nửa ngày trời, anh ít nhiều cũng phải trả lời gì đi chứ?”

Họ cũng tính là bạn bè mà.

Tuy rằng đã từng chán ghét nhau, nhưng hiện tại họ bất đắc dĩ bị trói lại với nhau, ăn chung mâm ngủ chung giường, chẳng lẽ không nên biến chiến tranh thành tơ lụa?

“Khi bạn bè anh kể với anh về sự thất bại trong tình cảm, anh đều phản ứng như vậy sao?”

“Em muốn tôi an ủi thế nào?”

“…” Lâm Gia Thanh nghẹn lời.

Đúng thật, cô khó có thể tưởng tượng được những lời an ủi được thốt ra từ miệng Tưởng Thừa Vũ.

Có điều, cũng không đến mức chẳng thèm ư hử lấy một tiếng chứ. Tùy tiện phụ họa hai câu ừm ờ tỏ vẻ đang nghe cũng không được sao?

Cô đang định nói, nhưng vừa mới mở miệng, cằm đã bị vặn qua.

Là Tưởng Thừa Vũ hôn cô.

Truyện full

  • Phù Hợp Nhất
    Phù Hợp Nhất

    Bạn đang đọc truyện Phù Hợp Nhất của tác giả Thập Cửu Dao. Thế giới của ABO, lại là thế giới Alpha được trời ưu ái, và ở đây tìm kiếm...

  • [Quyển 1] Ý - Con Người Tôi
    [Quyển 1] Ý - Con Người Tôi

    Tến khác:  Nhật Ký Trưởng Thành Của ÝThể loại: đam mỹ, tâm lý, lãng mạn, tình bạn, gia đình, nhiều khía cạnh trong xã hội.Nhân vật...

  • Thời Gian Đúng Lại Yêu Em
    Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

    Tác giả: Nhung Vũ Nhi QThể loại: Ngôn Tình, Truyện TeenGiới thiệu:Truyện Thời Gian Đúng Lại Yêu Em là một truyện ngôn tình khá lạ nhưng...

  • Tôi Chạy Trốn Cùng Người Tình
    Tôi Chạy Trốn Cùng Người Tình

    Tác giả: Y Nhân Khuê KhuêTên gốc Hán Việt: Ta thế nhưng cùng pháo hôi tư bôn (Tư bôn (chạy trốn) thường dùng trong trường hợp hai người...

  • Trọng Sinh Chi Tôi Lười, Anh Lại Đây
    Trọng Sinh Chi Tôi Lười, Anh Lại Đây

    Thể loại: hiện đại, trạch đấu, chủ thụ, ôn nhu phúc hắc công x manh thụ, công sủng thụBiên tập: DoHiHiệu chỉnh: Hạ VũCặp đôi: Hoắc Hành...

  • Gặp Đại Thần Trong Nhà WC
    Gặp Đại Thần Trong Nhà WC

    Gặp đại thần trong WC (Hoàn)Tác giả: Thanh Khâu Thiên DạDịch: Quick TranslatorEdit: ZetBeta: Thù Nhi- -----------------Đại khái cái tên...

  • Độc Sủng Nam Hậu
    Độc Sủng Nam Hậu

    Edit: Cá Heo Mông Vịt .Thể loại: xuyên việt giá không, cổ trang, cung đình, đế vương cường công – vương gia mỹ thụ, sinh tử văn, 1×1,...

  • [Ansatsu Kyousitsu] Thiên Thê Truy Đuổi
    [Ansatsu Kyousitsu] Thiên Thê Truy Đuổi

    Tác giả: Quỳ TímThể loại: đồng nhân, lãng mạn, 1v1, action, OETình trạng: 56 chương tính cả phiên ngoại.Văn án:Sao chiếu mệnh hai con...

  • Người Tới Không Tốt
    Người Tới Không Tốt

    Editor: liufeiyang (::Fei::Yang::)Thể loại: Hiện đại, hàiPhương Dĩ đã trở lại, thành phố Nam Giang bị quậy long trời lở đất, mây đen...

  • [Thích Cố] Hồng Nhan
    [Thích Cố] Hồng Nhan

    Thể loại: Nghịch Thủy Hàn đồng nhân văn, 1×1, có ngược, HE“Vãn Tình, chúng ta về nhà đi…”Thiết Thủ nhìn theo hướng Cố Tích Triều rời...

  • Mất Trí Nhớ
    Mất Trí Nhớ

    Thể loại: Đồng nhân Natra chi Ma đồng giáng thế, ngược, HE.CP: Thiên đế x Long vươngEdit: Mèo XùBộ truyện này viết về cặp đôi Long...

  • Đại Xúc
    Đại Xúc

    Thể loại: Kỳ huyễn ma huyễn, điềm văn, hiện đại, ấm áp, HETình trạng bản gốc: hoàn 76 chương + 5 phiên ngoạiEditor: Socola chấm nước...

  • Nước Ngọt Vị Quýt Tuổi 18
    Nước Ngọt Vị Quýt Tuổi 18

    Tác giả: Bất Trừu Yên (Không hút thuốc)Editor: OGBabiiThể loại: Hiện đại, niên thượng, trúc mã thầm mến, H nhẹCa ca hàng xóm ôn nhu...

  • Mị Ảnh
    Mị Ảnh

    Mị Ảnh - Giới Thiệu Truyện Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không? Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không...

  • Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
    Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé

    Tên: Bé theo đuôi hướng nội cùng ông xã đỉnh A của béTên tiếng Trung: 社恐舔狗和他的顶A老公  (xã khủng thiểm cẩu hòa tha đích đỉnh A lão công)Tác...