Mị Công Khanh

Chương 57: Danh sĩ ngâm

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Trần Dung không để ý đến ánh mắt càng ngày càng thương hại của hai tỳnữ, nàng chỉ chuyên chú làm đèn Khổng Minh, thả từng chiếc lên bầu trời.

Suốt một buổi tối, Trần Dung đều làm đèn, rồi thả đèn lên.

Làm tới tận giờ tý, khi nàng mệt mỏi ngủ say, tỳ nữ trẻ tuổi đẩy người bêncạnh, thấp giọng nói: “A Dung này cũng là một người đáng thương.” Tronggiọng nói mơ hồ có sự phiền muộn của tuổi thanh xuân.

Ngày hôm sau đảo mắt đã đến.

Sáng sớm, từng tiếng sanh nhạc lọt qua cửa sổ ùa vào, uyển chuyển bay lượn ở trong rừng cây. Trần Dung chậm rãi mở mắt ra, nhìn ra ngoài rèm cửa sổbằng lụa mỏng.

Bầu trời ngoài lớp lụa mỏng trên cửa sổ rất ảm đạm, rất âm u giống như sắp mưa.

Nàng chống tay ngồi dậy, ôm chăn xuất thần nhìn ngắm bên ngoài.

Lúc này, tỳ nữ trẻ tuổi gọi: “Nữ lang, có muốn rửa mặt không?” Giọng nóicủa nàng ta rõ ràng ôn hòa hơn hẳn so với hôm qua, ánh mắt nhìn về phíaTrần Dung có chút thương cảm.

Trần Dung lắc đầu, không nhìn nàng ta.

Tỳ nữ trẻ tuổi nhìn Trần Dung xuất thần một lúc, đột nhiên nói: “Nữ lang,mặc dù vương gia là người có mới nới cũ, lại có thói quen đưa người cũcho thuộc hạ yêu thích, nhưng rốt cuộc cũng có thể sống một cuộc sốngcẩm y ngọc thực mà.” Nàng ta nói tới đây, bỗng nghẹn lại, đột nhiên nhớra, A Dung trước mắt này cũng không phải là người nghèo, nàng thuộc vềmột đại gia tộc, đã sớm được hưởng loại che chở này.

A Dung ngẩng đầu lên.

Sáng sớm, khuôn mặt chưa chải đầu rửa mặt của nàng cũng vẫn trắng trẻo xinhđẹp kinh người, nàng nhìn tỳ nữ kia, khẽ nói: “Đa tạ.”

Tỳ nữ trẻ tuổi cúi đầu xuống, nàng ta lúng ta lúng túng nói: “Không cần.” Dứt lời thì vội vàng lui ra ngoài.

Dần dần, trong tiếng sanh nhạc lưu chuyển kia có thêm thêm tiếng tiêu,tiếng tiêu không xa triền miên, cùng tiếng sanh nhạc quấn quanh lẫnnhau, mang theo một loại sầu não khi xuân sang.

Trần Dung buôngrủ hai mắt, nói thầm: “Sáng sớm mà đã có sanh nhạc rồi, phủ Nam Dươngvương này thật đúng là cảnh ca múa mừng thái bình.”

Nàng đi guốc mộc, bước tới chỗ lụa mỏng bên cửa sổ.

‘Kẹt’ một tiếng, nàng đẩy cửa sổ ra. Cánh cửa vừa mở ra, đầu của hai mỹ nhân kia hiện ra ngay trước mắt.

Ánh mắt chớp chớp, hai mỹ nhân kia đã vội vàng xoay người. Khi các nàngxoay người đi vào một rừng đào trụi lủi, Trần Dung nghe thấy một mỹ nhân nói: “Mỹ nhân mới vào này mà vương gia lại không đến làm bạn ư? Thậtquái lạ.”

Một mỹ nhân khác nói: “Vừa hỏi rồi, nói là mỹ nhân này là khách khanh (khách có địa vị thấp hơn chủ nhà). Hì hì, khách khanhmỹ nhân, đã bao nhiêu năm, chiêu này của vương gia cũng đã dùng năm lầnrồi.”

Trần Dung hít một hơi, ra lệnh: “Lấy nước đến.”

“Vâng.”

Hai tỳ nữ đồng thời lên tiếng bước vào, các nàng cầm bồn nước, khăn mặt, còn có muối sạch trong tay.

Trong lúc hai nàng giúp Trần Dung rửa mặt, chải tóc, Trần Dung hỏi: “Trong vương phủ, chỗ nào ta không thể đi?”

Tỳ nữ lớn tuổi vừa giúp nàng vấn kiểu tóc hình đám mây, vừa nói: “Trừ chủviện ra, hậu viện cùng hai viện phía đông và phía tây, nữ lang đều cóthể đi.”

Trần Dung lên tiếng đáp ứng. Nàng chú ý tới, kỹ thuậtvấn tóc của tỳ nữ này rất cao minh, búi tóc kia khẽ rủ xuống, lộ ra mộtvẻ mỹ miều, phía trên không có trâm cài gì khác, tạo nên cảm giác như có gió lay động.

Trần Dung nắm thật chặt tay trong tay áo, nàng sớm đoán được điểm này nên đã tháo trâm cài xuống.

Lúc này, hai nàng đã làm xong việc, Trần Dung đứng lên, xoay người đi ra bên ngoài.

Tỳ nữ trẻ tuổi nhìn nàng vung tay áo dài, bóng dáng phần lưng tinh tế,nghiêng đầu thì thào nói: “Nữ lang này có dáng người rất yêu kiều, trách không được dù thế nào vương gia cũng phải đoạt nàng tới tay.”

Khi Trần Dung đi đến sân, đưa mắt nhìn lại, trên đường nhỏ, đình viện, khắp nơi đều có các cô nương mặc hoa phục.

Nhưng mà, lúc này, nàng dừng bước chân.

Thời điểm Trần Dung đứng đó, có hơn mười đôi mắt phát sáng nhìn về phíanàng. Đối mặt với mấy ánh mắt này, Trần Dung đột nhiên thầm nghĩ: “Ta ởphủ Nam Dương vương càng lâu sẽ càng tổn hại đến sự trong sạch. Nếu tagiao tiếp với đám nữ nhân này, tuy là có thể biết một ít chuyện, nhưngmà, sợ nhất đó là lời đồn đãi, nếu các nàng phóng đại mấy lời ta nói ratrong lúc vô ý, vậy đâu có gì tốt? Quên đi, vẫn nên trở về thôi.”

Nghĩ đến đây, nàng quay người bước đi.

Trở về phòng, Trần Dung liền ra lệnh: “Đóng cửa viện lại.”

Hai tỳ nữ khó hiểu nhìn về phía nàng.

Trần Dung nhìn các nàng chăm chú, lại ra lệnh: “Đóng cửa viện lại, mặc kệ là ai tới, nếu không được ta đồng ý thì không mở cửa. Nghe rõ chưa?”

Hai tỳ nữ nhìn nhau, đáp: “Vâng.”

Cửa viện được đóng lại, Trần Dung lại lệnh cho hai nàng chuyển cầm đến trong sân. Sau đó, nàng bắt đầu đánh đàn.

Khúc nàng tấu, là khi ở kiếp trước sau khi nàng gả cho Nhiễm Mẫn, trong lúcvô ý nghe thấy một danh sĩ tấu, khúc đó tên là “Danh sĩ ngâm”.

Khúc “Danh sĩ ngâm” này, âm thanh cao vợi xa xưa, có chút cao ngạo tự tại.Trong tiếng đàn khúc chiết uyển chuyển có sự hoa lệ, hợp với tâm ý củaTrần Dung, vì thế nàng vẫn nhớ rõ.

Tiếng đàn êm tai truyền đến, dần dần xen lẫn trong tiếng tiêu tiếng sanh nhạc, dần dần, hòa vào trong mây đen âm trầm.

Mỹ nhân nơi này, mặc kệ là người nào, cho dù không biết đánh đàn cũng đềuđã nghe quen. Khúc ‘Danh sĩ ngâm’ Trần Dung vừa đánh ra khiến chúng nữchỉ trỏ đối với cửa viện đóng chặt của nàng dần dần an tĩnh lại.

Các nàng lần đầu nghe, lập tức phát hiện khúc này là một khúc mới chưa từng nghe qua, hơn nữa có chút lịch sự tao nhã êm tai.

Dần dần, theo tiếng đàn lên cao, tiếng ca cùng tiếng tiêu ngừng lại.

Dần dần, toàn bộ tây viện, chỉ có tiếng đàn thanh cao, cô độc cao ngạo này phiêu đãng trong bầu trời u ám.

Một cô nương hoa phục nhắm mắt lại, lẳng lặng lắng nghe một hồi, thì thào nói: “Đúng là thanh cao như thế.”

Một cô nương khác diện mạo dịu dàng như nước cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Cũnglà một người chính trực, nữ lang như vậy, vương gia cũng muốn nạp vàosao? Xem ra mạng của nàng không còn kéo dài bao lâu nữa.”

Đứngphía sau các nàng, một phụ nhân hoa phục yêu mị tầm 30 tuổi cười lạnh:“Thanh cao thì thế nào? Chính trực thì đã sao? Đó là vương gia còn không chưa ngủ với nàng, chờ nàng bước lên giường của vương gia rồi, nàng sẽkhông đàn như vậy nữa đâu.”

Các nàng lại không biết rằng, TrầnDung tấu một khúc như thế, đó là muốn cho mỗi người đều rõ ràng, nàngvẫn là khách khanh của vương phủ, còn chưa từng thân cận với Nam Dươngvương.

Trong tiếng nghị luận, tiếng đàn phiêu đãng, bóng đêm dần dần buông xuống.

Ngay khi dùng bữa tối, bên ngoài cuồng phong gào thét, cuốn lá cây tung bay, cành cây va đập, nóc nhà khe khẽ rung động.

Trần Dung buông đũa, nhìn bầu trời bên ngoài, khẽ nói: “Đêm nay trời sẽ mưa đúng không?”

Tỳ nữ trẻ tuổi thấy ngữ khí của nàng mang chút thất vọng, không khỏi cười hỏi: “Nữ lang lại muốn thả đèn sao?”

Trần Dung gật đầu: “Uh.”

Hiếm khi thấy nàng hiền lành như thế, tỳ nữ trẻ tuổi hít một tiếng, khuyên nhủ: “Nữ lang, người nên quên hắn đi.”

Trần Dung không trả lời.

Đúng lúc này, cuồng phong bên ngoài dần dần dừng lại. Trần Dung buông bátđũa, đi ra sân, nhìn mây đen tan dần trên bầu trời, vui vẻ nói: “Sao đãra rồi.”

Nàng quay đầu, hai mắt sáng ngời: “Đi chuẩn bị đi, đêm nay ta muốn thả hơn mười chiếc đèn.”

Truyện full

  • Ngã Rẽ Cuối
    Ngã Rẽ Cuối

    Thể loại: Truyện tình cảm, đô thịAn của tôi, nói đúng ra An là một phần của tôi. Câu chuyện của tôi chẳng có yếu tố ngôn tình càng...

  • Vô Hạn Tháp Phòng
    Vô Hạn Tháp Phòng

    Truyện Vô Hạn Tháp Phòng của tác giả Khinh Vân Đạm kể về Vân Nhàn gặp sự cố ngoài ý muốn nên tạm thời "chết đi", sau đó bước vào trò...

  • Loạn Thế Giang Hồ
    Loạn Thế Giang Hồ

    Edit: Tuyết LiênTruyện lấy bối cảnh 1 game 3d có tiếng có tên là Loạn thế. Loạn thế được xây dựng trên cốt truyện thời cổ đại, đây là...

  • Ngang Ngược Độc Chiếm
    Ngang Ngược Độc Chiếm

    "Ban đầu ai là người đã tự mình nhận cô về nuôi, ai là người tự ý lôi cô cuốn vào vòng xoáy tình yêu. Anh là người đã dạy cô nhận thức...

  • Thất Gia
    Thất Gia

    Edit và beta:Tà Nguyệt Điện HạThể loại: Đam mỹ, cổ trang, huyền huyễn, kiếp trước kiếp này, cường cường, 1×1, HEĐộ dài: 76 chương chính...

  • Bạn Gái Hám Tiền Của Tổng Giám Đốc
    Bạn Gái Hám Tiền Của Tổng Giám Đốc

    Trên đời này ai mà chẳng thích tiền, càng nhiều tiền càng thích, nhưng tiền nhiều chưa chắc đã hạnh phúc. Đến với...

  • Nhật Bất Thăng Quốc Vương
    Nhật Bất Thăng Quốc Vương

    Beta: Yunjoong + Bê Ta Xì Táp Bí Ẩn Xinh Đệp Xến Xúa và Ưa Dỗi DẽoThể loại: đam mỹ tiểu thuyết, nhất thụ nhất công.Edit: Hoàng Tịch...

  • Quỷ Súc Đại Lão Và Tiểu Yêu Tinh
    Quỷ Súc Đại Lão Và Tiểu Yêu Tinh

    Thể loại: Cẩu huyết, trước ngược thụ sau ngọt sủng, độc miệng tổng tài tra công x xinh đẹp MB tiện thụ, HEEdit: SagittariusTổng tài đi...

  • Mất Trí Nhớ Đừng Quậy
    Mất Trí Nhớ Đừng Quậy

    Thể loại : Hiện đại, hào môn thế gia, giới giải trí, ông trời tác hợp, ấm áp, hài hước, 1x1, HECP: Chung Nghi Bân x Sở...

  • Người Đàn Ông Của Tôi
    Người Đàn Ông Của Tôi

    Truyện Người Đàn Ông Của Tôi của tác giả Dung Quang thuộc thể loại truyện ngôn tình, đề cập đến một vấn đề khá nhạy cảm trong tình yêu...

  • [Đam Mỹ] Hòa Thân
    [Đam Mỹ] Hòa Thân

    Bạn đang đọc truyện [Đam Mỹ] Hòa Thân của tác giả Hi Qua Bất Thị Qua.Hoàng Thượng vì muốn xoa dịu tộc khác, thế nên đưa hoàng tử nhỏ...

  • Ở Trong Lòng Anh
    Ở Trong Lòng Anh

    Ở TRONG LÒNG ANHTên Hán Việt: Tại nhĩ đích tâm thượng!Tác giả: Cửu Đâu TinhThể loại: Ngôn tình, hiện đại, thanh xuân vườn trường, nhẹ...

  • Bổn Cung Không Phải Kẻ Si Tình
    Bổn Cung Không Phải Kẻ Si Tình

    Ta trở thành Hoàng Hậu, còn nàng trở thành Hiền vương phi. Khi biết tin, ta không khỏi cười thầm trong bụng: Suốt mười tám năm qua, họ...

  • Chuyên Gia Chữa Trị
    Chuyên Gia Chữa Trị

    Thể loại: Hiện đại, hài, HE...Số chương: 45 chươngEditor: MisaliGiới thiệu:Văn Thố, nữ, người yêu qua đời làm cho cô vô cùng tổn...

  • Đơn Giản Yêu Hận
    Đơn Giản Yêu Hận

    Thể loại: đam mỹ hiện đại đô thị, nhẹ nhàng, nhất thụ nhất công, HECặp đôi: Chiêm Lạc x Ôn Đình VựcChuyển ngữ: QT và GG đại caEdit:...