Mèo Xù Ngốc Nghếch

Chương 57

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

- Mày giải thích đi! Sợi dây chuyền nào? 

- Sợi dây chuyền của Ngọc mà hôm nọ mày đưa cho tao ý! Tao đang giữ! 

- Sao mày không đưa cho nó? 

- Tao giữ vì có việc của tao! Yên tâm rồi tao sẽ trả cho Ngọc mà! 

- Mày thôi đi! Hôm nọ tao bảo mày chỉ đến cửa hàng vừa đưa sợi dây chuyền rồi rủ nó đi chơi, ai biểu mày giữ luôn sợi dây chuyền đâu? Mày mau trả nó đi! Cái đó là của người mà nó yêu quý nhất đấy! 

- Tao biết! Tao biết! Mày nghĩ rủ suông thì cô ấy đi á? Mày có biết là phải dùng cách này thì cô ấy mới chịu nghe theo tao không? 

- Mày mau trả đi! 

- Yên tâm đi! Tao chỉ giữ 1 thời gian thôi! Tao không lấy luôn đâu mà! Xin mày đấy! Để cho tao giữ đi! Tao yêu cô ấy rồi mày có hiểu không? 

- … 

- Tao cần có Ngọc! Nhất định Ngọc phải là của tao! 

- Em tao là vật sở hữu của mày từ bao giờ thế?- Kevin nhíu mày. 

- Tao không cần biết! Tao không thể sống thiếu Ngọc được! Kevin ơi mày hãy hiểu cho tao! Chỉ 1 thời gian thôi! 

- … 

- Sợi dây chuyền đó… tao đang cất giữ rất cẩn thận, không mất được đâu! 

- … 

- Coi như mày đồng ý rồi nhé! Tao thề tao sẽ gắng hết sức mà! 

- Được! Tao tin mày! Chỉ 1 lần thôi đấy! 

*** 

- Woa! Chị Vy xinh quá! Mặc đẹp thật đó!- Huyền Anh cười tít mắt. 

- Vậy à? 

- Ừ! Chị tôi mà lại! 

- Đâu? 

- Kia kìa! Ở bên tay phải, cái người thứ 3 thấp thấp từ dưới lên ý, mặc cái bộ kẻ sọc đó!- Huyền Anh chỉ chỉ tay. 

- Không thấy! 

- Anh bị mù hả?- Huyền Anh tức giận quay sang đằng sau. 

Cô há hốc mồm nhìn người đằng sau đang nói chuyện với mình, tay cô vội rụt lại khi bắt gặp đôi mắt màu cà phê không chút cảm xúc ấy. 

Anh ở đây từ lúc nào vậy? Đôi khi cô còn tưởng anh là ma vì anh thoắt ẩn thoát hiện, ai mà chả giật mình chứ? 

“Chết rồi!” 

- Em… dám bảo tôi mù? 

Huyền Anh xấu hổ cúi gằm mặt xuống, từ từ đứng dậy đi ra chỗ khác. 

- Đứng lại!- Anh ra lệnh. 

Cô dừng lại, mắt nhắm chặt, 2 tay bám vào mép váy, run rẩy. 

“Thôi chết rồi! Mình đang mặc váy của anh ta! Sao anh ta lại đến đúng lúc thế nhỉ? Trời ơi là trời, nếu ông trời muốn giết con thì chọn cách khác đi chứ! Sao cứ nhất thiết phải chọn tên này để giết con như thế???”- Cô mím môi. 

- Anh đừng hiểu lầm nha! Cái váy này… cái váy này… À! Là do tôi thiếu váy nên mượn tạm thôi! Không có ý gì đâu! Tôi sẽ trả anh sớm mà!- Cô nói rồi tự bịt miệng mình lại. 

“Mình nói gì thế này? Chưa hỏi đã tự khai rồi! Ôi trời ơi! Chết mất thôi!”- Huyền Anh xấu hổ tự cốc vào đầu mình. 

Vì anh cứ nhìn chằm chằm vào cái váy Huyền Anh đang mặc nên cô tưởng rằng anh đang muốn “đòi lại” cái váy. 

- Em mặc đẹp lắm!- Duy ngẩng đầu lên nhìn cô, mỉm cười hiền từ. 

Huyền Anh ngơ ngẩn nhìn anh. Lại 1 lần nữa tim cô đập nhanh khi thấy nụ cười “giết người” này của anh. Cô đỏ mặt, vội quay ngay sang chỗ khác để không bị anh nhìn thấy. 

Anh khẽ nhíu mày nhìn cô. 

- Sao vậy? 

- Không có gì! Mắt tôi dính bụi ý mà! 

- Trong này làm gì có bụi? 

- Ai biết được! Có cái gì đó bay vào mắt tôi! 

- Vậy à? Để tôi thổi cho! 

- À không cần đâu! 

- Ra đây xem nào! Để lâu thì mù mắt đấy! 

- Không sao thật mà! Tôi khỏi rồi! 

- Vậy thì đi với tôi, tôi muốn đưa em đến 1 nơi! 

- Đi đâu? Buổi biểu diễn còn chưa kết thúc! Anh Kindy còn chưa xuất hiện cơ mà! 

- Em thích tên ca sĩ vớ vẩn đó? 

- Cái gì mà vớ vẩn? Ai cho phép anh chê anh Kindy của tôi hả? 

- Tôi sẽ mời hắn gặp riêng em! 

- Thật á? Ôi thật á?- Huyền Anh như bắt được vàng. 

- Ừ! 

- Nhưng tôi muốn nghe anh Kindy hát cơ! Gặp không thôi chưa đủ!- Huyền Anh phụng phịu. 

- 1 là đi, 2 là ngày mai trên báo sẽ đăng tin “Ca sĩ Kindy giải thể”! Em chọn đi! 

- Anh dám… anh dám đe dọa tôi ư?- Huyền Anh hét lên. 

- Chẳng có gì là tôi không làm được! Tôi có thể gọi điện cho giám đốc quản lý hắn ta ngay bây giờ! 

- Anh… Đi thì đi!- Huyền Anh hậm hực đi ra ngoài trước. 

Duy khẽ lắc đầu, anh từ từ đứng dậy, đút tay túi quần rồi thong thả đi theo sau cô. 

*** 

- Anh Kevin! 

- Ồ! Đây chẳng phải là bạn của Huyền Anh ư? Em đã đỡ mệt chưa? 

- Em đỡ rồi! Cảm ơn anh ạ! Anh có nhìn thấy Huyền Anh đâu không? 

- Không! Hình như đang ở chỗ sàn diễn hay sao ý! 

- Em tìm nhưng không thấy! 

- Sao lại thế? 

- Em cũng không biết nữa! Không biết Huyền Anh đâu rồi! Em lo quá! 

- Em gọi điện thử xem nào! 

- Điện thoại bạn ấy bị hỏng rồi! Không gọi được! 

- Không sao đâu! Anh nghĩ chỉ quanh quẩn trong này thôi! Linh tinh Huyền Anh cũng đang tìm em đấy! Sao em không ở trong lâu hơn chút nữa để đợi Huyền Anh? 

- Em… 

- Kevin! 

Kevin quay sang nhìn. Còn Trang, cô hoảng hốt khi nhận ra giọng nói ấy. 

- Em xin phép đi ạ! Chào anh!- Trang cười gượng rồi chạy vội đi. 

- Tìm thấy Huyền Anh thì nhớ bảo anh nhé! 

Trang không nói gì, có lẽ là do cô không nghe thấy. 

- Ai đấy? Mày quen à? 

- Ừ! Bạn của em họ Vy! 

- Vậy à?- Đạt dửng dưng. 

Kevin nhìn Đạt với ánh mắt khó hiểu. 

- Sao vậy mày? Mặt tao có dính gì à? 

- Mày không thích à? 

- Không thích là sao?- Đạt nhíu mày. 

- Mọi khi cứ nghe thấy con gái là mày sáng mắt lên cơ mà! Sao hôm nay lạ thế? 

- Tao không biết! Tao chẳng hiểu nổi tao nữa! Mà Vy đâu? Tao chưa gặp cô ấy lần nào! 

- Mày không xem Vy biểu diễn trang phục nãy giờ à? 

- Không! Tao ở ngoài suốt! 

- Vy chắc xong rồi đấy! Đằng sau sàn diễn ý! 

- Thôi tao về đây! Tao mệt rồi! Ở lại đi nhé! Tao ra đây có việc! 

- Ừ! 

Đạt chạy nhanh ra ngoài. Kevin lắc đầu nhìn anh. 

“Thằng này… chắc lại cảm nắng em nào rồi!” 

Chơi thân với nhau lâu như thế, anh còn lạ gì Đạt nữa? 

*** 

Đạt đuổi theo bóng dáng nhỏ bé ấy nhưng không thấy đâu. Anh đi hết nơi này đến nơi khác, tưởng chừng như muốn lục tung cả cái tập đoàn khổng lồ này để tìm người con gái đó. 

“Chết tiệt! Biết thế ban nãy đuổi theo luôn! Em đang ở đâu?” 

Đạt bất lực ngồi phịch xuống, anh thở hổn hển vì mệt mỏi. 

Anh nhớ lại giây phút ban nãy, khi anh đến phòng riêng của Kevin. Căn phòng ấy chỉ có anh, Long mới được quyền vào, còn lại không ai được phép vào. 

Anh cầm chìa khóa chuẩn bị mở thì nhìn thấy: cửa không khóa. 

Anh khẽ nhíu mày. Kevin đang ở ngoài kia tiếp khách, Long thì đi với Ngọc vào trong sàn diễn rồi, còn ai vào đây nữa? Ngoài anh, Kevin và Long ra thì còn ai có thể vào được căn phòng này sao? 

Anh nhẹ nhàng mở cửa bước vào, ngay trước mặt anh là 1 cô gái có mái tóc xoăn tự nhiên hơi ngả nâu, mặc chiếc váy trắng cổ tròn màu đen xinh xắn đang ngủ rất ngon. 

Anh tiến lại gần người con gái đó, đang định đánh thức nhưng lại thôi. Anh lấy tay vuốt nhẹ lên mái tóc xoăn đó, mỉm cười. 

Có lẽ nên để cô ấy ngủ, không nên đánh thức, làm thế sẽ rất vô duyên! 

Anh ngồi lên giường, chống tay vào thành giường để được nhìn cô gần hơn. Anh chưa bao giờ được nhìn con gái gần như thế này. 

Anh chợt nhận ra, đây chẳng phải là cô gái ban nãy đã đụng vào cô của anh đó sao? Sao cô ấy lại ở đây? Chả lẽ cô gái này quen Kevin sao? Lại còn đến mức được Kevin cho vào căn phòng này nữa. 

Hàng loạt câu hỏi hiện diện trong đầu anh, nhưng ngay lập tức bị anh gạt phăng ra. Trong vô thức, anh đưa môi mình sát vào môi cô, anh có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của cô khi khoảng cách giữa 2 người ngày càng gần. 

Khi môi chưa kịp chạm môi thì bỗng nhiên cô trở mình làm anh giật mình lùi ra đằng sau. 

- Huyền Anh à? Tớ khát quá! Lấy cho tớ cốc nước được không?- Cô nói trong cơn mê, tay nắm lấy áo anh, tay kia dùng làm gối để nằm lên. Có lẽ cô tưởng anh là Huyền Anh. 

Anh khẽ cười khi nhìn hành động này của cô mặc dù ban nãy cô làm anh suýt ngất vì… thót tim. 

Phải rồi! Cô ấy đang khát nước, có lẽ nên đi lấy nước cho cô ấy! 

- Chờ 1 chút!- Anh thì thầm vào tai cô. 

Anh nhẹ nhàng gạt tay cô ra rồi đứng dậy đi ra ngoài. 

Anh qua bên lễ tân để lấy nước mát và khay rồi mang vào cho cô. Nhưng khi quay lại thì cô đã hoàn toàn biến mất. 

Anh kéo cái ghế và ngồi xuống. 

- Lạ nhỉ? Cô ấy đâu rồi? Rõ ràng ban nãy còn ở đây mà? 

Anh thấy khó hiểu. Anh vừa mới ra chưa được 5 phút, quay lại thì không thấy cô đâu nữa. 

Anh giơ đồng hồ và xem giờ. Đã gần 10 giờ đêm rồi! 

- Thôi muộn rồi! Chắc tý nữa cô ấy sẽ quay lại, có lẽ mình nên để cốc nước ở đây! 

Anh đặt khay nước xuống rồi chậm rãi bước ra khỏi phòng. Anh nhớ lại giọng nói mê ngủ, những hành động đáng yêu của cô rồi cười 1 mình.

Truyện full

  • Đông Chu Liệt Quốc
    Đông Chu Liệt Quốc

    Tuyệt tác văn chương phản ánh một gia đoạn 550 năm bão táp của lịch sử Trung Hoa từ Xuân Thu đến Chiến Quốc, hàm chứa những vấn đề phổ...

  • Mê Đắm
    Mê Đắm

    VĂN ÁN:1.Cố Thanh Sương được mọi người ngợi khen là nữ thần trong giới showbiz, cô có vô số người hâm mộ, thường lọt vào hot search vì...

  • ABO
    ABO

    Thể loại: ABO, AxO, hiện đại, 1x1, HE. Ngoài lạnh trong trung khuyển công x cao lãnh e thẹn thụ (chậm nhiệt thành thục công x thâm tình...

  • Cõi Lòng Cô Đơn
    Cõi Lòng Cô Đơn

    Biên tập: CandyTrong tháng ngày niên thiếu ngát xanh.Tình yêu sâu sắc, quên lãng nhạt nhòa. Có những tình cảm cứ dần phai mờ trong dòng...

  • Chệch Hướng - Đường Quả Tuyết Sơn
    Chệch Hướng - Đường Quả Tuyết Sơn

    Bạn tình cũng có quy tắc của bạn tình.Không hôn môi, không ngủ lại, không tán tỉnh nhau nơi công cộng…Lên giường bung xõa thế nào cũng...

  • Cậu Ấy Là Của Tôi!
    Cậu Ấy Là Của Tôi!

    Thể loại: Truyện teen, truyện tự sáng tácHai con người hai tính cách hoàn toàn trái ngược.Nàng mạnh mẽ, chàng yếu đuối.Nhưng biết đâu...

  • Làm Nhân Vật Phản Diện Cũng Phải Nổi Tiếng Khắp Tu Chân Giới
    Làm Nhân Vật Phản Diện Cũng Phải Nổi Tiếng Khắp Tu Chân Giới

    Biên tập: Tiểu Vô Lại  Thể loại: đam mỹ, cường cường, tiên hiệp tu chân, song trọng sinh, ngụy huynh đệ, hệ thống, xuyên thư  Tình...

  • Vẫn Có Một Người Đợi Em Nơi Cuối Con Đường
    Vẫn Có Một Người Đợi Em Nơi Cuối Con Đường

    ⊹⊱ Phong, anh là ngọn gió mát lạnh thênh thang giữa đất trời trông trói buộc, thế nhưng không biết tự lúc nào, anh đã là ngọn gió ấm áp...

  • Thiếu Nữ Miệng Quạ Đen
    Thiếu Nữ Miệng Quạ Đen

    Tên truyện: Thiếu nữ miệng quạ đenTác giả: Lạc Khê NhiThể loại: ngôn tình, hiện đại, 1v1, HE, hài, truyện ngắnSố chương: 10...

  • Hạ Chí
    Hạ Chí

    Thể loại : Đam mỹ, hiện đại, ấm áp, nhẹ nhàng, ngọt ngào, ôn nhu  công x manh thụ, HE.Edit : Chanh MuốiThẩm Tu Viễn và Hạ Nhật  không...

  • Lập Quốc Ký I
    Lập Quốc Ký I

    Tác giả: Người Qua Đường AThể loại: Võng DuHắn là đệ nhất danh bộ của Châu thành. Không có vụ án nào vào tay hắn mà không phá được....

  • Cô Nương, Thỉnh Tự Trọng
    Cô Nương, Thỉnh Tự Trọng

    Tên: Thiên Hạ Tối Nhị (Nguyên danh: Cô nương, thỉnh tự trọng)Thể loại: ngôn tình, xuyên không, hài, HENgười convert: armelia – Tàng...

  • Chiếc Hôn Và Đóa Hồng
    Chiếc Hôn Và Đóa Hồng

    Nhà họ Giang và nhà họ Quý đã thân nhau mấy đời, truyền thống hai nhà cũng coi như môn đăng hộ đối. Hai người thông qua lời mai mối, đã...

  • Phía Dưới Hoang Đường
    Phía Dưới Hoang Đường

    VĂN ÁNVĂN ÁN 1: Hồi trung học, Vưu Niệm và nam thần cùng trường Lục Thanh Trạch đã có một tình yêu vô cùng nồng nhiệt.Lục Thanh Trạch...

  • Xướng Nữ Bất Tri - Nam Lễ
    Xướng Nữ Bất Tri - Nam Lễ

    Đại tướng quân muốn cưới đại tiểu thư Ôn gia, người đã làm quân kỹ suốt ba năm ở Bắc Địch.Nàng sớm đã bị hành hạ đến mức phát điên,...