Mê Vợ Không Lối Về

Chương 78: Có người trả nợ cho cháu

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tất cả mọi người ngẩng đầu lên nhìn Tông Triển Bạch xem định giải quyết thế nào, anh có thừa nhận hay không?

Thừa nhận, có mất mặt không chứ, lúc nào trên người cũng mang theo cái đồ chơi kia, là chuẩn bị cho việc động dục mọi lúc mọi nơi à?

Giám đốc Lý cảm thấy mỏi miệng, muốn cười, nhưng cũng không dám cười, chỉ có thể kìm nén.

Trợ lý của anh ta ở bên lấy điện thoại ra quay lại cảnh này, Quang Kình đang định đứng lên ngăn lại, nếu truyền ra ngoài, Tông Triển Bạch còn còn mặt mũi hay không chứ?

Ai biết, anh ta vừa động một cái, Tông Triển Bạch liền túm lấy: “Ngồi yên.”

Anh giơ tay ra lấy Durex trong tay Lâm Tinh Tuyệt, cầm trong tay, nhìn kỹ hai giây, cho vào trong túi: “Cảm ơn.”

“…”

Lâm Tinh Tuyệt khó hiểu, sao chú ấy không tức giận?

Rõ ràng mấy chú khác đều đang cười chú ấy.

Dường như nhận ra sự bối rối của nó.

Tông Triển Bạch đè thấp người xuống, sáp đến bên tai nó: “Có người sẽ trả nợ cho cháu.”

Lâm Tinh Tuyệt trừng mắt nhìn anh, chú có ý gì?

Đáng tiếc Tông Triển Bạch không định giải thích cho nó, cùng không vì sự hãm hại của Lâm Tinh Tuyệt mà lúng túng, ngược lại tâm trạng còn rất tốt.

Nhấc lên rượu giám đốc Lý vừa rót, ngửa đầu uống.

Quang Kình cũng ngớ luôn.

Giám đốc Lý ở bên cũng một ngẩn ngơ, gặp phải chuyện lúng túng như này, không phải là nên che giấu sao.

Sao anh lại thừa nhận một cách hào phóng?

Là giấu đầu hở đuổi, hay cây ngay không sợ chết đứng?

Giám đốc Lý thấy khó hiểu, cũng khó mở miệng hỏi, ngược lại cười mỉm với Lâm Tinh Tuyệt: “Anh bạn nhỏ, có muốn ở lại đây ăn cơm không?”

Lâm Tinh Tuyệt lắc đầu, liếc Tông Triển Bạch một cái, trong lòng nghi hoặc, tại sao chú ấy không tức giận.

Nó nghĩ không ra, chỉ có thể quay người rời khỏi phòng bao.

“Tinh…”

Lâm Tinh Tuyệt ra ngoài mãi không quay về, Lâm Tử Lạp đi tìm nó.

Ra khỏi cửa phòng bao, Lâm Tinh Tuyệt thấy tiếng gọi lo lắng của Lâm Tử Lạp, vội vàng chạy qua: “Mẹ.”

Lâm Tử Lạp nghe thấy tiếng quay người, thấy con trai chạy tới, thở hắt ra một hơi, cúi người xuống đón con trai, Lâm Tinh Tuyệt đâm đầu vào trong lòng cô.

“Con đi đâu đấy?” Lâm Tử Lạp nghiêm mặt lại.

Lỡ đi lạc thì sao?

Lâm Tinh Tuyệt cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Chỗ này to quá, con lạc đường.”

Lâm Tử Lạp rõ ràng không tin, trí nhớ của nó rất tốt, làm sao có thể lạc đường.

“Nói thật với mẹ.” Lâm Tử Lạp giữ đầu con trai, để nó nhìn mình.

“Nhà vệ sinh không có bồn cầu trẻ em, con không đi tè được, phải nhờ một chú giúp con, nên con mới trễ vậy.”

“Thế vì sao không nói thật?”

“Cũng phải chuyện hay ho.” Lâm Tinh Tuyệt bĩu môi.

Dáng vẻ có chút ngại ngùng.

Là tính cách của nó.

Lâm Tử Lạp đứng lên kéo lấy tay nó: “Đi thôi, nhanh đi ăn cơm.”

Đồ ăn đã sớm lên hết rồi.

Lâm Tinh Tuyệt có hơi lơ đễnh, vẫn còn rối rắm câu nói kia của Tông Triển Bạch.

Có người trả nợ cho nó?

Ai chứ?

Ăn xong cơm, Trang Kha Nguyệt dẫn theo bọn trẻ về trước, ngồi máy bay lâu đến thế cũng mệt, về tắm táp rồi nghỉ ngơi một chút.

“Tôi đưa họ đi trước, chờ chút đến đón cô.” Tạ Na nói.

Không cần, cô cứ về thẳng khách sạn là được, đợi chút tôi cũng tự mình về thẳng khách sạn.” LEO mở chi nhánh, có rất nhiều việc phải làm.

Cô là người phụ trách, có rất nhiều chuyện đều cần cô quyết định.

“Vậy được.” Tạ Na lên xe.

Lâm Tinh Tuyệt ngồi trong xe, nhìn ngoài cửa sổ xe Lâm Tử Lạp đứng bên cạnh Hà Khiếu Thiên mà thở dài một hơi.

Nếu Hà Khiếu Thiên giàu hơn Tông Triển Bạch, đẹp trai hơn chú ấy thì tốt biết bao.

“Có chuyện gì muốn nói với em sao?” Lâm Tử Lạp nhìn theo chiếc xe rời đi.

“Vừa đi vừa nói.” Hà Khiếu Thiên vươn tay định nắm lấy tay cô, nhưng nhấc lên nửa chừng, rồi lại bỏ xuống.

Biết được vụ tai nạn xe hồi trước là Hà Khiếu Ninh làm, anh chột dạ.

Cảm thấy hổ thẹn với cô.

“Anh có tâm sự à?” Lúc ngồi trong xe, anh cứ ngập ngừng, lúc ăn cơm cũng lơ đễnh, rõ ràng là trong lòng có chuyện.

Hà Khiếu Thiên cười một tiếng, anh đang phải chịu gánh nặng, một bên là người con gái mình thích, một bên là em gái ruột, tâm trạng phức tạp của anh, làm sao mà mấy chữ tâm sự có thể hình dung được.

“Lạp, anh có đối tốt với em không?” Hà Khiếu Thiên nhìn về con đường phía trước.

“Ừm, tốt.” Lâm Tử Lạp chân thành nói.

Hà Khiếu Thiên đối với cô tốt là thật, điều mà cô chưa bao giờ từng hoài nghi.

Hà Khiếu Thiên trầm lặng: “Nếu, anh nói là nếu như.”

Lâm Tử Lạp cười, Hà Khiếu Thiên trong ấn tượng rất ít khi như này: “Anh nói sao thì là vậy.”

Hà Khiếu Thiên trong lòng châm chước chút, làm sao để mở lời: “Nếu, sau này em phát hiện ra, anh chẳng hề tốt đến thế, em sẽ ghét anh sao?”

“Sao có thể.” Lâm Tử Lạp không nhận ra sự thăm dò trong lời nói của anh.

“Có lẽ anh quá lo được lo mất.” Anh cười khổ: “Anh phải làm sao để em yêu anh?”

Lâm Tử Lạp cúi đầu, cắn môi, sáu năm, thời gian cũng không ngắn.

Người đàn ông này cũng không còn là chàng thanh niên hai mấy tuổi.

Anh thật sự đã chờ cô rất lâu rồi.

Tuy không có tình yêu, có lẽ, cô không nên phụ lòng người đàn ông đối tốt với cô.

Trang Kha Nguyệt cũng rất để tâm đến chuyện chung thân đại sự của cô

“... Để em suy nghĩ chút.” Bảo cô đồng ý luôn, cô vẫn không làm được.

Hà Khiếu Thiên dừng bước chân: “Em nói gì cơ?”

Anh không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Lâm Tử Lạp.

Cô, cô đồng ý rồi?

Lâm Tử Lạp nhìn cây ngô đồng bên đường, bình thản nói: “Em biết anh đối tốt với em, mẹ em cũng mong em có thể ở bên anh, em... không muốn phụ lòng anh.”

Không phải là yêu, không phải là thích, càng không là rung động.

Chỉ bởi vì người đàn ông này đã ở bên cạnh cô rất lâu rồi, tiếp tục từ chối sẽ khiến cô có vẻ vô tình.

Nếu kiếp này, cô không có tư cách để có được tình yêu, thì không nên phụ lòng người đàn ông chuyên nhất này.

Khiến anh hạnh phúc, cũng là một loại báo đáp.

Nếu vẫn ở nước A, Hà Khiếu Thiên sẽ rất vui, nhưng giờ tâm trạng anh càng thêm trầm trọng.

Anh có thể cảm nhận được, giờ Lâm Tử Lạp đồng ý, không phải vì thích anh, mà vì sự chăm sóc mấy năm nay của anh.

Nói khó nghe chút, thì là báo ân.

Cô càng như vậy, áp lực phải chịu trong lòng Hà Khiếu Thiên càng lớn, dù sao thì anh lừa cô.

Nếu cô biết được sự thật rồi, sẽ thế nào?

Anh không dám nghĩ.

“Lạp.”

“Hử?”

Lâm Tử Lạp quay đầu, còn chưa kịp nhìn rõ mặt anh, liền bị anh ôm chặt vào lòng.

Rất chặt.

Tựa như sợ sẽ mất đi bất cứ lúc nào.

Lâm Tử Lạp không động đậy, cũng không phản kháng, chỉ đứng im, cô có thể cảm nhận được sự mâu thuẫn và bất an của Hà Khiếu Thiên.

Nghĩ rằng vì mình, cô vươn tay ôm lấy anh, vỗ lưng anh: “Sau này, em nhất định sẽ thử đối tốt với anh.”

Về phần mẹ của anh, sau này rồi lại nói.

Cơ thể Hà Khiếu Thiên cứng lại.

Đối tốt với anh sao?

Anh vùi đầu vào cổ cô: “Giờ anh sợ em đối tốt với anh.”

Biết sự thật rồi, giờ đối tốt với anh bao nhiêu, thì sẽ hận bấy nhiêu sao?

“Anh đưa em về khách sạn?”

“Không cần, em trở về muốn đi xung quang xem xem, một mình em đi là được.” Lâm Tử Lạp hời hợt nói.

Lời này cũng là thật, nơi này, không có chuyện gì tốt đẹp.

Nhưng lại có cảm tình đặc biệt.

“Vậy được, lúc nào khai trương, nhớ gửi thư mời cho anh.”

“Vâng.” Lâm Tử Lạp cười cười.

Nhìn theo Hà Khiếu Thiên lên xe, Lâm Tử Lạp hít một hơi thật sâu, đi đường, ngày vừa bước sang tháng tám vẫn có chút nóng, đầu cô toát ra cả mồ hôi.

“Muốn đi xe không?” Có tài xế taxi dừng bên cạnh cô chèo kéo.

Lâm Tử Lạp quay đầu, nhìn thấy mặt mũi của người tài xe taxi kia, vẻ mặt thay đổi, anh ta không phải là....

Truyện full

  • Luật Sư Và Bị Cáo
    Luật Sư Và Bị Cáo

    Thể loại: Trinh Thám Nguyên tác: Beach RoadDịch giả: Thanh Vân Nhà xuất bản:  NXB Phụ NữNhà phát hành:  Phương Đông Số trang:  388Tom...

  • Hồng Bài Thái Giám
    Hồng Bài Thái Giám

    Tác giả: Nam Mệnh VũThể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Bách Hợp, Truyện KhácVăn án:Lăng Giản là bác sĩ xuất thân từ Viên y học Trung Quốc,...

  • Y Kiến Chung Tình
    Y Kiến Chung Tình

    Nếu thanh xuân của bạn không có ai bên cạnh thì cũng đừng vội buồn. Hãy chờ đợi đến thời điểm có người nhìn thấy những ưu điểm của bạn...

  • Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay
    Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay

    TINH HÀ RỰC RỠ, MAY MẮN THAYĐÂY LÀ TIỂU THUYẾT GỐC CỦA BỘ PHIM "TINH HÁN XÁN LẠN" (NGÔ LỖI - TRIỆU LỘ TƯ ĐÓNG CHÍNH)Tác giả: Quan Tâm...

  • Vô Diệm Xinh Đẹp
    Vô Diệm Xinh Đẹp

    Truyện Vô Diệm Xinh Đẹp là một truyện khá hấp dẫn và thú vị của tác giả Lâm Gia Thành, đây là truyện lấy bối cảnh xuyên qua tuy không...

  • Cả Người Đều Là Bảo
    Cả Người Đều Là Bảo

    Nguyên tác: Vị lai chi toàn thân thị bảoThể loại: đam mỹ, hài hước, tương lai, chủ thụ, sinh tử, 1×1, HENhân vật chính : Nhậm Sinh,...

  • Thương Trường Đại Chiến
    Thương Trường Đại Chiến

    Buôn lậu, chứng khoán, bất động sản, v.v… – thương trường là chiến trường, thậm chí nhiều khi còn khốc liệt hơn chiến trường rất nhiều...

  • Gả Tam Thúc
    Gả Tam Thúc

    Văn án:Cố Trường Quân phát hiện, gần đây cửa nhà mình thường xuyên có một số thiếu niên kỳ quái quanh quẩn không đi. Ban đầu hắn cho...

  • Năm Ấy, Ánh Trăng Soi Vào Chốn U Tối
    Năm Ấy, Ánh Trăng Soi Vào Chốn U Tối

    Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Hài Hước, Sủng, Chữa Lành, NgọtTeam dịch: Xoăn dịch truyệnGiới thiệuTa xuyên không mà số...

  • Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi
    Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi

    Thể loại: Hiện đại, hàiEditors: hội bát tỷ muội Nguồn + Converter: ngocquynh520Số chương: 160 chươngCon bà nó, chẳng phải là lợi dụng...

  • Mở Mắt Thấy Thần Tài
    Mở Mắt Thấy Thần Tài

    “Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần...

  • Cổ Thiên Nga
    Cổ Thiên Nga

    Bạn đang đọc truyện Cổ Thiên Nga của tác giả Mộ Chi. Nhà hát Nam Thành, nơi trình diễn vô số ca kịch, hiện tại mọi người đều đang chăm...

  • Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công
    Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công

    Tên: Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công Tác giả: Đường Thố Tiểu Ngư Can 糖醋小鱼干Thể loại: Cẩu huyết, hiện đại, ABO, sinh tử, thanh mai trúc mã,...

  • Nữ Phụ Chạy Trốn
    Nữ Phụ Chạy Trốn

    Chuyện về một trạch nữ bị xuyên vào chính câu truyện của mình viết. Không những xuyên vào bộ truyện sặc mùi "máu chó" thời niên thiếu,...

  • Phù Vân Công Chúa
    Phù Vân Công Chúa

    Thể loại: Truyện Tình CảmMột mối tình tuy còn non nớt nhưng chính là khắc cốt ghi tâm...Nhưng tất cả cũng chỉ là hoa trong gương, trăng...