Mang Theo Quầy Bán Quà Vặt Xuyên Đến Cổ Đại

Chương 53: Chuẩn bị mở cửa hàng 1

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Khi Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ về đến nhà, Trần Tiểu Thái đã nấu cơm xong.
Trước kia, thời điểm Trần Tiểu Mễ ra ngoài săn thú, Trần Tiểu Thái sẽ tự mình nấu cơm, bất quá, tay nghề không tốt lắm.
Sau khi Lục Lâm lại đây ở rể, chuyện nấu cơm cơ bản đều là do Lục Lâm làm, bất quá, nếu như Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ đều bận rộn, Tiểu Thái cũng sẽ nấu cơm.
Lúc Lục Lâm nấu cơm, có khi Trần Tiểu Thái cũng sẽ giúp châm lữa, đi theo Lục Lâm một khoảng thời gian, tay nghề của Trần Tiểu Thái cũng đi lên không ít.
"Đại ca, hôm nay sao các huynh về trễ vậy a?" Trần Tiểu Thái hỏi.
Trần Tiểu Mễ kể lại chuyện gặp được huynh đệ Tần Lãng.
Trần Tiểu Thái tràn đầy cảm thán nói: "Người miền núi cũng không dễ dàng a."
Trước khi Trần Tiểu Mễ đánh được lão hổ mua được nhà ở, ba huynh đệ đã ở trong núi một khoảng thời gian, trong khoảng thời gian đó, cuộc sống ba huynh đệ cực kỳ khó khăn cùng tuyệt vọng, nghe thấy tình huống của Tần gia, Trần Tiểu Thái không khỏi có vài phần đồng cảm.
"Trong thôn có chuyện gì không?" Gần đây Trần Tiểu Thái có rất nhiều bạn bè, tin tức cũng rất linh thông, cho nên Lục Lâm muốn biết cái gì, đều sẽ bảo Trần Tiểu Thái đi hỏi thăm.
"Lục gia muốn bán đất, một mẫu đất hạ đẳng giá mười lượng bạc, trong chốc lát cũng không có ai mua, tất cả mọi người đều nói là Lục gia đi ăn cướp." Trần Tiểu Thái nói.
"Hai mẫu đất hạ đẳng kia của Lục gia, muốn bán mười lượng bạc một mẫu, cũng quá đắc rồi." Trần Tiểu Mễ nói giá đất cũng không ổn định, nếu như gặp phải thiên tai, nông dân không có cơm ăn, vì sống sót chuyện đổi con lấy thức ăn cũng có thể xảy ra, chứ nói chi là chuyện bán đất giá rẻ, cái gọi là thổ địa diễn kịch*, sẽ dễ dàng phát sinh vào thời điểm này.
*Thổ địa diễn kịch: Cường hào, phú hộ lợi dụng thời cơ bỏ ra giá cao hoặc dùng bất cứ thủ đoạn nào để mua đất của người khác. Người không còn đất sẽ bán mình làm nô lệ hoặc trở thành người làm thuê cho người khác.
Lúc có trận thiên tai lớn, giá đất phi thường rẻ, hai ba lượng là có thể mua được một mẫu đất, nhưng lúc bình thường giá một mẫu đất hạ đẳng ước chừng khoảng bảy tám lượng, giá một mẫu đất trung đẳng ước chừng là mười một mười hai lượng, còn đất thượng đẳng thì khoảng mười lăm lượng, giá hai mẫu đất hạ đẳng kia của Lục gia đã muốn bằng giá của đất trung đẳng, đúng là có chút cao, nhưng hiện tại người muốn mua đất cũng không ít, đây cũng là một cơ hội tốt.
"Đáng tiếc là đất của Lục gia." Trần Tiểu Mễ có chút tiếc nuối lắc lắc đầu.
Lục Lâm nhìn Trần Tiểu Mễ, như đang nghĩ tới cái gì.
Ngày hôm sau, Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ mang chút gạo trắng và thịt khô lên núi, làm hai huynh đệ Tần gia thập phần cảm kích hai người.
Tình trạng của Tần Nghị đã chuyển biến tốt hơn một chút, cũng đã tỉnh táo lại.
Lúc Lục Lâm và Trần Tiểu Mễ đến, Tần Nghị ngồi ở trên giường phi thường chân thành nói cảm tạ hai người.
Lục Lâm không khỏi cảm thán thân thể người miền núi thật cường hãn, thương thế tương tự như vậy cũng không dễ dàng lành đâu.
Tần Nghị đã nghe nói chuyện ba lượng bạc, lúc gặp được hai người cũng có chút xấu hổ, hơn nữa cũng tỏ vẻ chờ đến khi hắn khôi phục lại, nhất định sẽ báo đáp.
Tần Nghị, thậm chí là hai cái tiểu hài tử đã dập đầu cảm tạ Lục Lâm, Lục Lâm bị dọa đến phát hoảng.
Là một người từ thế giới hòa bình xuyên đến, Lục Lâm cũng không phải là người tốt lành gì, nhưng việc trơ mắt nhìn người khác đói chết trước mặt mình thì hắn không làm được.
Rời khỏi nhà Tần Nghị, Lục Lâm thầm thở dài nhẹ nhõm.
Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ về đến nhà, liền thấy Trần Tiểu Thái ngồi ở cửa, trên mặt có vài phần ưu sầu.
Lục Lâm nhìn Trần Tiểu Thái, nói: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Người Lục gia tới." Trần Tiểu Thái nói.
Lục Lâm thở dài, người Lục gia nếu không có việc gì thì sẽ không đến tam bảo điện, tới đây cũng không có chuyện gì tốt.
"Người Lục gia tới nói cái gì a?" Trần Tiểu Mễ hỏi.
Trần Tiểu Thái bĩu môi, nói: "Người Lục gia nói, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, thấy nhà chúng ta không có đất rất đáng thương, nên muốn bán đất cho chúng ta."
Trần Tiểu Mễ rất có hứng thú hỏi: "Có nói bao nhiêu bạc không?"
"Mười hai lượng bạc một mẫu."
Trần Tiểu Thái trợn trắng mắt, "Cũng chỉ là hai mẫu đất hạ đẳng mà thôi a!"
Theo lý mà nói, trong thôn sẽ không thiếu người muốn mua đất, nhưng Lục gia ra giá quá cao, cho dù ở thời điểm tăng giá, đất hạ đẳng cũng chỉ có tám lượng một mẫu, giá hiện tại cũng chỉ khoảng sáu bảy lượng thôi. Giá Lục gia nói với thôn dân hình như là mười lượng một mẫu, đến phiên bọn họ thì lại tăng lên hai lượng.
Lục Lâm lắc lắc đầu, nói: "Mặc kệ bọn họ đi."
Trần Tiểu Thái gật gật đầu, nói: "Vâng."
Lục gia.
"Lục Lâm không muốn mua đất sao?" Vương thị hỏi.
Thang thị lắc lắc đầu, nói: "Hình như là không."
Thời gian Lục Lâm cùng Lục Trình Ngọc sinh ra không chênh lệch nhiều, thôn dân cũng thường xuyên lấy hai người ra so sánh, cho tới tận bây giờ Lục Trình Ngọc vẫn luôn thắng Lục Lâm tuyệt đối.
Ở trong mắt Thang thị, cái tên Lục Lâm này, xách dép cho nhi tử của nàng cũng không xứng, nhưng mà hiện tại nhi tử nhà mình lại lần nữa thi rớt, mà sau khi Lục Lâm ở rể cho Trần Tiểu Mễ, cuộc sống lại càng ngày càng tốt, nghe nói là kiếm được không ít tiền, điều này làm cho Thang thị rất là không phục.
Vương thị rầu rĩ nói: "Không phải Trần Tiểu Mễ rất có tiền sao? Sao lại không mua nổi hai mẫu đất."
"Có lẽ đồn đãi thôi, y căn bản là không có nhiều tiền như vậy." Thang thị nói.
Vương thị rất tán đồng nói: "Đúng vậy! Cái tên Lục Lâm vong ân phụ nghĩa, nghèo kiết xác kia chỗ nào có nhiều tiền chứ, ta thấy rất có khả năng là phùng má giả làm người mập."
Đất ruộng của Lục gia vẫn không bán ra được, hôn lễ lại cận kề, rơi vào đường cùng, Lục gia đành phải hạ giá xuống. Cuối cùng hai mẫu đất kia bán với giá lượng một mẫu, người mua đất của Lục gia chính là người đã từng hợp tác với Lục Lâm, Thẩm a bà.
Thẩm a bà vừa ra tay một cái chính là mười sáu lượng bạc, làm người trong thôn có cái để nghị luận sôi nổi một phen.
Không ít người cảm thấy một mẫu đất tám lượng bạc vẫn có chút cao, bất quá, cũng có người cảm thấy trước mắt đất ruộng rất khan hiếm, tuy rằng giá cao một chút, nhưng có thể mua được đất là tốt rồi.
Mọi người đều cảm thán, Lục gia vì muốn cưới được tiểu thư nhà giàu mà phô trương lớn như vậy, cư nhiên còn bán đất.
Trần Tiểu Thái nhìn khế đất trên tay, nói: "Huynh mua đất ruộng của Lục gia sao?"
Lục Lâm lắc lắc đầu, nói: "Cũng không hẳn."
Đất ruộng của Lục gia hắn không dám động vào, hắn chỉ là cho Thẩm a bà vay tiền, để bà mua đất của Lục gia, sau đó Lục Lâm sẽ mua lại đất của Thẩm gia, cũng có thể coi là hắn gián tiếp mua đất của Lục gia.
Trần Tiểu Thái có chút nghi hoặc nhìn Lục Lâm, nói: "Sao lại muốn mua đất?"
Lục Lâm nhìn Trần Tiểu Thái, nói: "Ca ngươi không phải muốn mua sao? Hơn nữa, chúng ta cũng không thiếu tiền."
Mỗi khi nhắc tới đất, hai mắt Trần Tiểu Thái sẽ sáng lên, tuy rằng Trần Tiểu Mễ che dấu tốt hơn Trần Tiểu Thái một chút, nhưng Lục Lâm vẫn nhìn ra được, Trần Tiểu Mễ cũng là muốn có đất. Trong mắt người ở đây, đất đai chiếm một vị trí rất quan trọng.
Trần Tiểu Mễ chớp chớp mắt, nói: "Đất đai luôn là thứ tốt."
Lục Lâm gật gật đầu, nói: "Có đất rồi là phải chăm sóc a."
Trần Tiểu Mễ liếc mắt nhìn Lục Lâm liếc, nói: "Trước kia một mình ngươi có thể lo liệu tới năm sáu mẫu đất lận a."
Lục Lâm biết Trần Tiểu Mễ đang nói đến nguyên chủ, mơ hồ có chút ngượng ngùng.
Tuy rằng hắn kế thừa kí ức của nguyên chủ, nhưng không có kế thừa tinh thần chịu khó của nguyên chủ a.
Có câu nói là, từ nghèo thành giàu thì cái gì cũng dễ, từ giàu thành thành nghèo thì cái gì cũng khó.
Chuyện Lục Lâm mua đất của Thẩm a bà, cũng không để lộ ra ngoài, bởi vì Thẩm a bà đã lấy đất của Thẩm gia trồng hoa màu rồi, hai bên ước định chờ đến khi Thẩm gia thu hoạch hoa màu rồi mới hoành thành chuyện mua bán. Thẩm a bà cảm thấy rất ngại khi chiếm tiện nghi của Lục Lâm, nhưng Lục Lâm lại không để ý, vốn dĩ khi kéo Thẩm a bà làm lá chắn, Lục Lâm cũng có chút băn khoăn.
Khuyên Thẩm a bà một hồi, Thẩm a bà liền đồng ý.
Lục gia vội vàng thu xếp hôn sự, Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ lại thương lượng chuyện khác, quyết định lên trấn trên mua một cái cửa hàng.
Bạc trên tay Lục Lâm đã nhiều hơn 300 lượng, có nhiều bạc như vậy, phải nên trù tính một phần sản nghiệp mới được.
Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ dạo phố một vòng, Trần Tiểu Mễ nói: "Hiện tại có ba cái cửa hàng muốn bán ra, chúng ta mua cái nào a?"
Cửa hàng rẻ nhất chỉ có 50 lượng, nhưng có chút nhỏ con đường cũng không phải rất tốt, cái đắc hơn một chút là 250 lượng, chẳng những đường đi tốt, hơn nữa, còn có một hai cái sân nhỏ, sân có chính sảnh, trái phải là sương phòng, còn có mấy phòng cho hạ nhân, hơn nữa cũng có đầy đủ mọi thứ.
Trần Tiểu Mễ đi xem phòng ở kia, vừa rộng vừa sạch sẽ, thoạt nhìn mọi thứ đều rất tốt.
Lục Lâm chớp chớp mắt, nói: "Gần đây cũng không thiếu tiền, không bằng dùng tiền đúng chỗ, trực tiếp mua cái 250 lượng đi."
Trần Tiểu Mễ nhìn Lục Lâm, bĩu môi, lựa chọn của Lục Lâm cũng nằm trong dự kiến của Trần Tiểu Mễ, thời điểm thấy cửa hàng kia, Lục Lâm đã tỏ ra rất động tâm rồi.
Chủ nhân của cửa hàng 250 lượng này là một địa chủ, năm nay trưởng tử của địa chủ kia thi đậu tiến sĩ, người trong nhà đều phải đi theo lên kinh, cho nên, mới đem cửa hàng bán với giá thấp, lúc bình thường sẽ không có cơ hội này.
250 lượng không phải là một số tiền nhỏ, người có tiền ở trấn trên không ít nhưng đa số đều là bất động sản, trong chốc lát, muốn lấy ra nhiều bạc như vậy cũng có chút quá sức, cho nên tòa nhà này để thật lâu cũng chưa bán đi được.
"Tòa nhà kia, rất gần học đường." Lục Lâm nói.
Trần Tiểu Mễ khẽ hừ một tiếng, nói: "Gần thì có ích gì a?" Trước kia Trần Tiểu Mễ muốn đưa Tiểu Thái đi học, kết quả, bởi vì y mà lão sư ở học viện không tiếp nhận, Trần Tiểu Mễ vẫn luôn nhớ thương a.
"Làm ăn với học sinh rất dễ a." Người Lục gia đều sống thắt lưng buộc bụng, nhưng đối xử rất tốt với người đọc sách, rất nhiều gia đình đều đặt hết hy vọng thăng quan tiến chức lên người người có học.
Trần Tiểu Mễ phồng quai hàm, nói: "Nếu như mở cửa hàng, ngươi tính toán mở cửa hàng gì a?"
Lục Lâm cười cười, nói: "Có thể mở cửa hàng văn phong."
Trần Tiểu Mễ chớp chớp mắt, nói: "Bán giấy và bút mực?"
Trần Tiểu Mễ thầm nghĩ: Giấy và bút mực, đều là mấy thứ quý giá a! Trước kia Trần Cảnh mua một cái nghiên mực, phải tốn mất hai lượng bạc. Trần Tiểu Mễ thấy qua cái nghiên mực kia, nhưng không có chạm qua, thứ quý giá như vậy, nếu y làm hỏng rồi, lão thái bà nhất định sẽ không để cho y sống yên ổn.
Lục Lâm lắc lắc đầu, nói: "Mấy thứ đó có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ!" Trấn trên đã có cửa hàng bán giấy và bút mực, đối phương đều có con đường nhập hàng cố định, nếu bọn họ chặn ngang, chẳng những không dễ kiếm được tiền, chỉ sợ còn đắc tội với người ta.
Trần Tiểu Mễ nhìn Lục Lâm, nói: "Không bán giấy và bút mực, vậy bán cái gì a?"
Lục Lâm chuyển động hai mắt, nói: "Có thể suy xét bán túi." Kiếp trước mấy cái túi hàng hiệu tùy tùy tiện tiện cũng bán được một, hai vạn, nếu như hắn làm ra được cặp sách, hẳn là sẽ tiêu thụ được.
Trần Tiểu Mễ phồng má, nói: "Bán túi, sẽ có người mua sao?"
Lục Lâm lắc lắc đầu, nói: "Không biết a, chắc là có."
Trần Tiểu Mễ bĩu môi, có chút không tín nhiệm nhìn Lục Lâm, "Ngươi biết làm túi sao?"
Lục Lâm chớp chớp mắt, nói: "Ta? Ta không biết a, bất quá, ta sẽ dạy người khác làm."
Trần Tiểu Mễ tràn đầy hoài nghi nhìn Lục Lâm, Lục Lâm cười cười, nói: "Tạm thời thử một lần xem sao."
Trần Tiểu Mễ gật gật đầu, nói: "Ân."
Trần Tiểu Mễ thầm nghĩ: Trong nhà có hơn 300 lượng bạc, cơ bản đều là do Lục Lâm kiếm được, cho dù thất bại, thì làm lại từ đầu thôi, nhiều bạc như vậy, trong chốc lát, chắc là không thể bại sạch đâu.

Truyện full

  • Mười Giờ Rưỡi Đêm Hè - Tần Tam Kiến
    Mười Giờ Rưỡi Đêm Hè - Tần Tam Kiến

    Giới thiệu:Đây là một câu chuyện về tình yêu, tình bạn, tình thân đầy mâu thuẫn. Có lẽ vì sự xuất hiện của một ai đó mà câu chuyện trở...

  • Vạn Năm, Vạn Năm
    Vạn Năm, Vạn Năm

    Thể loại: Xuyên không, tiên giới, huyền ảo, có yếu tố np nhưng kết thúc không phải np ^^!Muội muội duy nhất của Thiên Hậu – Diễm Hồ...

  • 11 Âm Binh
    11 Âm Binh

    Tác giả: Tống Minh Ngọc (Tống Mặt Than)Nguồn: sưu tầm ở nhóm tâm linhPhần 2 của #Giải ngải kíThể loại: kinh dị, bí ẩn, huyền huyễn, tâm...

  • Viễn Yên Vạn Sủng
    Viễn Yên Vạn Sủng

    Bạn đang đọc truyện Viễn Yên Vạn Sủng của tác giả Manh Tử. Hắn có chút không hiểu chuyện, vô tư vô lự, nhưng trong lòng lại chỉ có mình...

  • Ma Thú Lãnh Chúa
    Ma Thú Lãnh Chúa

    - Trong lúc vô tình đạt được một toà từ vạn năm Miêu Cương cổ mộ đào móc ra vu tháp sau, Dương Lăng xuyên qua đến dị giới. Người khác...

  • Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
    Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

    Cơn ác mộng đã bắt đầu tại một ngôi làng khi phát hiện ra một xác chết treo cổ trong khu rừng gần đó...

  • Truyện Kể Trong Câu Chuyện
    Truyện Kể Trong Câu Chuyện

    Thể loại: GL, Hiện đại, thực vănNgười dịch: Gia GiaSố chương: 20 chương chính + 1 ngoại truyện"Tình yêu lại có thể bị thay thế vậy điều...

  • Cuộc Hôn Nhân Nồng Cháy - Trì Anh
    Cuộc Hôn Nhân Nồng Cháy - Trì Anh

    Tác giả: Trì AnhTran / Editor: AI_GấcBeta: AI_Trúc ĐàoThể loại: HE, Hiện đại, Sủng Ngọt, Showbiz, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Góc nhìn...

  • Nhặt Được Tiểu Hồ Ly 5cm
    Nhặt Được Tiểu Hồ Ly 5cm

    Thể loại : nhân thú, huyền huyễn, 1×1Edit : Fam ( aka Hồng Lâu aka Lâu Nhi)Warning : Chống những bạn nào ko bịnh, ko chịu dc BL, ko xơi...

  • Tổng Tài: Anh Sai Rồi
    Tổng Tài: Anh Sai Rồi

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài: Anh Sai Rồi của tác giả Bạc Hà. Cách Cổ Lạp xuyên vào thân thể đã chết của thiên kim nhà Nghị Viên cấp...

  • Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết
    Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

    Thể loại: xuyên qua, thú nhân, tương lai, HENguồn: Hạ NguyệtEdit: Cáo khìnBeta: Rồng béoGiới thiệu:Nhan Tử Dạ - một tu yêu giả cuối...

  • Quân Hôn Bí Mật
    Quân Hôn Bí Mật

    Tên xuất bản: Ước nguyện của em là biển trời của tôi ( 你的诺言,我的沧海)Độ dài: 64 chương + 6 ngoại truyệnChuyển ngữ: Phong Tiếu Vô Ưu +...

  • Phu Nhân Của Giáo Chủ
    Phu Nhân Của Giáo Chủ

    Tác giả: akiakiThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Lâm Uyển Uyển là giáo chủ Ngũ độc giáo từ nhỏ. Đột nhiên đâu ra cái di nguyện bắt nàng...

  • Địa Hạ Phách Mại Sở
    Địa Hạ Phách Mại Sở

    Thể loại: hiện đại, điều giáo sư công x hung ác thụ, HE Edit: LunaCướp đi niềm kiêu ngạo của hắn, nắm lấy tự do của hắn.Nếu như là mèo...

  • Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi
    Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi

    Edit: Kogi - Superseme.comTrong cuộc sống luôn có rất nhiều bất ngờ dành cho ta, luôn nằm ngoài dự định kế hoạch của mình. Cũng như An...