Lịch Sử Phấn Đấu Của Mẹ Nhân Vật Phản Diện

Chương 26

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Chương 26


Nam sinh ngẩng đầu nhìn Quý Huyền, cười ngượng nói: " Tất cả chỉ là hiểu lầm, em thật sự không có ý định đánh chị dâu đâu?"


Quý Huyền: " Ai là chị dâu của cậu? Cậu là ai?"


Nam sinh khóc không ra nước mắt: " Em, em, em tên là Đỗ Việt, cái kia.... em chào anh ạ!"


Quý Huyền tiếp tục nhíu mày hỏi: " Cậu tìm vợ tôi có chuyện gì?"


" Không có chuyện gì, không có chuyện gì. Đại ca, em thề em thật sự chỉ đi ngang qua đây thôi." Đỗ Việt vội gần chết, Quý Huyền cao tận 1m9, biểu cảm lạnh lùng, làm người khác bất giác sinh ra cảm giác sợ hãi đối với anh.


Đỗ Việt cười khan hai tiếng, cậu bị Tạ Hải Vân phía sau đánh chửi: " Đồ vô dụng, là ả ta đuối lý, cậu sợ cái đếch gì!"


Tạ Hải Vân nói xong thì chìa bàn tay chảy máu đầm đìa cho Quý Huyền xem:" Con gái anh đẩy đấy, nhìn đi, anh biết tôi làm nghề gì không?"


Quý Huyền nhíu mày nhìn tay nữ sinh trước mặt, sau đó lạnh lùng nói: " Con gái tôi không bao giờ vô cớ đẩy người."


Quý Du thấy ba mình đến thì lá gan lớn trở lại, huống hồ cô bé vốn đã chẳng sợ. Cô bé nhảy ra hét lên: " Ba ơi, ba! Chị kia lúc nãy mắng mẹ đó ba."


" Ồ ~?" Quý Huyền quay đầu nhìn về phía Tạ Hải Vân.


Tạ Hải Vân lập tức mắng: " Vô học, mày đừng nói điêu, tao mắng mẹ mày lúc nào?"


Quý Du dậm chân, lớn tiếng lên án: " Lúc nãy chị mắng chân mẹ tôi không thể cử động, đây không phải mắng người thì là cái gì?"


Tạ Hải Vân cười miệt thị: " Nhà các người dạy con thật khiến tôi nể phục, câu đó mắng người ở chỗ nào?"


Quý Huyền lạnh lùng nhìn nữ sinh: " Chuyện này không tới lân miệng thối nhà cô phải dạy."


" Sao mà không phải mắng người" Quý Du lớn tiếng nói: " Đây chính là mắng người"


Tiêu Vũ kéo Quý Du qua một bên bảo: " Tiểu Du, câu đó đúng là không phải mắng người, cái đó gọi là châm chọc"


Quý Du sửng sốt hỏi lại: " Châm chọc là gì ạ?"


Tiêu Vũ nói chuyện với Quý Du ở bên này, phía bên kia bỗng nhiên truyền đến tiếng la thất thanh của Tạ Hải Vân. Tiêu Vũ nhìn lại, hoá ra là Tiêu Nhược Quang giẫm một chân lên chân Tạ Hải Vân.


Tạ Hải Vân kêu như lợn bị chọc tiết, Tiêu Nhược Quang hai mắt rưng rưng nói : " Rất xin lỗi chị, em không cẩn thận giẫm nhầm"


Tạ Hải Vân tin sao? Thằng bé này nhỏ như vậy, giẫm nhầm mà có thể giẫm mạnh như vậy? Con mẹ nó còn giẫm đúng vào ngón chân cô, Tạ Hải Vân đau ứa nước mắt.


Tiêu Vũ sửng sốt, tức tốc nói: " Cô đừng có quá đáng! Con trai tôi bé như thế này? Nó có thể giẫm cô tàn phế được chắc? Kêu to như vậy có phải ức hiếp tôi là người tàn tật đúng không?"


Đỗ Việt co rút khoé miệng, lời này nói ra trước khi chồng cô đến còn nghe được, bây giờ nói ai tin? Chỉ có điều, đứa nhỏ này đúng là gầy như con cò hương, nhìn cũng không giống mấy đứa đến tuổi biết nói dối. Không tính đến chuyện thằng bé cố ý hay không cố ý, kể cả dùng hết sức thì có thể giẫm đau bao nhiêu?


Nghĩ vậy nên Đỗ Việt bắt đầu nghi ngờ nhìn về phía Tạ Hải Vân, nghi ngờ có phải cô ấy đang cố ý ăn vạ người tàn tật hay không, vì dù sao bắt đầu cô ấy đã biểu hiện mình không thích chị gái tàn tật kia rồi.


Tạ Hải Vân rớt hai giọt nước mắt sinh lý, cô ta mắng Tiêu Vũ: " Cô để con trai cô giẫm thử xem? Đứa con hoang này nhất định muốn chống đối với tôi mà"


Quý Du nghe thấy thì tức giận vô cùng! Chạy tới tính đẩy cô ta thêm cái nữa, nhưng lần này Tạ Hải Vân có phòng bị, rất nhanh đã lùi lại phía sau. Đáng tiếc cô ta trốn được người nhỏ nhưng không trốn được người lớn, Quý Huyền giơ chân ngáng cô ta.


Chính vì vậy nên cái gáy của Tạ Hải Vân vô cùng" sung sướng" được tiếp xúc với mặt đất.


Lực ngã rất lớn, Tạ Hải Vân đau đến nổ đom đóm mắt, thậm chí đơ đến 20 giây vẫn chưa có phản ứng.


Quý Huyền đi đến cạnh cô ta, từ trên cao nhìn xuống: " Ngại quá! Trượt chân"


Tạ Hải Vẫn vẫn cố cãi: " Anh..... cố ý!"


Quý Huyền là người không sợ phiền phức nên vô cùng thẳng thắn thừa nhận: " Ừ". Anh mỉm cười thật tươi, tiếp tục nói: " Cô nên cảm thấy may mắn vì tôi xưa nay vẫn luôn nương tay với phụ nữ. Chỉ có điều, lần sau đừng để tôi nghe thấy mấy lời kia, tôi sợ tôi không nhịn được sẽ ra tay thật đó"


Đỗ Việt méo miệng, đi qua đỡ Tạ Hải Vân dậy: " Vân Vân, chúng ta về thôi!"


Tạ Hải Vân hất tay Đỗ Việt, khóc lóc lên án Quý Huyền: " Anh bắt nạt người khác, anh bắt nạt người khác, u huhu.... mẹ tôi còn chưa từng đánh tôi"


Tiêu Vũ thở dài, sờ sờ bàn tay nhỏ mịn màng của mình nói: " Chẳng phải vì thế nên mới thay mẹ cô dạy dỗ cô sao?"


Tạ Hải Vân bị một nhà bốn người bắt nạt đến không có chỗ phát tiết, cô ta lên án hỏi: " Cô, cô là cái thá gì mà dám thay mẹ tôi dạy dỗ tôi?"


" Đây chẳng phải học từ cô sao?" Tiêu Vũ cười hết sức đáng yêu trả lời


Tạ Hải Vân: "....."


Tạ Hải Vân ngồi giữa đám đông, run rẩy chỉ tay vào bốn người trước mặt nói: " Cô, các người, các người đợi đấy, tôi nhất định sẽ quay lại tính sổ với mấy người"


Sau đó thấy Tạ Hải Vân thương tâm muốn chết kèm theo kiêu căng ngạo mạn chạy đi, Tiêu Vũ sờ cằm, đây là định chạy về mách mẹ?


Quý Huyền nắm tay Tiêu Nhược Quang dắt đến bên cạnh Tiêu Vũ hỏi: " Cô gái kia là sao vậy?"


Tiêu Vũ cười lạnh: " Một kẻ ruồng bỏ sư môn, nghiệt đồ đốt kinh tạo phản"


Quý Huyền: "..... nói tiếng người"


" À, học sinh năm ngoái tôi dạy gia sư dương cầm ấy mà" Tiêu Vũ tỏ vẻ vô tội nhìn anh.


Quý Huyền hỏi Tiêu Vũ: " Cô ta gặp Tiểu Quang rồi? Ngày thường cũng gọi thằng bé như vậy?"


Tiêu Vũ lắc đầu: " Không phải, cô ta mới gặp thằng bé 1 lần, cũng chưa bao giờ gọi thế trước mặt tôi. Nhưng sau khi về nhà Tiểu Quang phô với tôi cô ta gọi thằng bé như vậy, nên....."


Quý Huyền nghi ngờ nhìn về phía Tiêu Vũ, Tiêu Vũ tiếp tục nói: " Nên tôi trùm bao tải đánh cô ta một trận"


Quý Huyền: "....."


Tiêu Vũ đáng thương kể nể: " Hic, sau đó còn bị chú cảnh sát bắt vào đồn giáo dục một hồi" Đột nhiên cô sửng sốt, tặc lưỡi hứng khởi nói: " Ơ nghĩ lại, cũng không thiệt nha! Cô ta bị tôi đánh, tôi chỉ bị mắng! Ai da da, kiếm lời rồi!"


Quý Huyền: "...."


Tiêu Nhược Quang cũng ngẩng đầu nhìn Quý Huyền: " Ba ơi, chị đó đáng ghét lắm! Toàn mắng con thôi, còn mắng mẹ sau lưng nữa. Con không thích chị ta mắng mẹ nên con mới mắng lại chị ta! Chị ta còn muốn đánh con, nhưng con chạy rất nhanh."


Quý Huyền nhìn cậu bé, tuy dạo này con trai nhà anh có béo lên một chút, nhưng một đứa trẻ có thể chạy nhanh đến mức nào? Chẳng qua là cô bé học sinh kia lười ra tay mà thôi.


" Đợi sau khi về nhà, ba dạy con đánh nhau" Quý Huyền sờ đầu con trai nói


Tiêu Vũ nghe thấy anh bảo thế thì vui vẻ nói: " Dạy cả Tiểu Du nữa nhé!"


Quý Huyền: " Con gái con đứa học đánh nhau làm gì?"


Tiêu Vũ phê bình Quý Huyền: " Anh nghĩ vậy là sai rồi! Xã hội bây giờ nguy hiểm lắm! Anh nhìn bên ngoài coi, bọn buôn người, bọn trộm cắp, bọn biến thái rồi còn lũ ẩu đả nữa. Chỗ nào mà chẳng nguy hiểm? Tiểu Du có thể sử dụng cả hai tay, học để lấy cái phòng thân, học vẫn tốt hơn không học chứ lị!"


Quý Huyền vẫn chần chừ như cũ, Tiêu Vũ ra đòn sát thủ: " Học càng tốt về sau nếu chồng con bé dám đánh nó? Một giây giết chết thắng đó"


Quý Huyền: "...." nghe xong lời Tiêu Vũ nói, không hiểu vì sao anh lại nghĩ đến cảnh Quý Du gả vào trong gia đình kẻ xấu, tức tốc gật đầu: " Đúng vậy, con gái cũng nên học một chút"


Mà lúc này, Quý Du vừa khôi phục lại từ trạng thái anh hùng, tiến lên sờ đầu Tiêu Nhược Quang, thuận tiện hất văng bàn tay Quý Huyền đang đặt trên đầu em trai.


Sau đó an ủi nói: " Em trai đừng sợ, chị đã báo thù thay em"


Tiêu Nhược Quang cọ cọ tay Quý Du, ngoãn ngoãn nói: " Cảm ơn chị, sau này Tiểu Quang lớn Tiểu Quang cũng sẽ bảo vệ chị"


Quý Du gật đầu, sau đó hai đứa nhỏ dắt tay nhau đi xếp hàng. Những người vây xung quanh sau khi xem xong náo nhiệt cũng tất bật quay lại xếp hàng, Quý Huyền bị con gái ghét bỏ nhưng chẳng hề đau lòng, dù sao cũng bị hắt hủi quen rồi.


Anh quay ngược lại đẩy xe cho Tiêu Vũ, hỏi cô: " Phía nhà cô ta thì tính sao?"


Tiêu Vũ cười đáp: " Không sao, nhà khá giả thôi mà, anh dư sức đập bẹp."


Quý Huyền: "..... chơi đập đi!"


Ở đây Quý Huyền chơi chữ, Tiêu Vũ bảo anh có thể đập bẹp nhà người ta nên anh rủ chị đi đập thật, lại còn dùng từ chơi ~|


Tiêu Vũ cười nói: " Quý tiên sinh, anh trẻ con quá đây!"


Quý Huyền: " TIÊU, VŨ"


" Ây ây, được rồi! Coi như tôi chưa nói gì cả." Tiêu Vũ nhanh chóng nhận sai, sau đó quay sang nhìn hai đứa nhỏ


Rất nhanh đã đến lượt của Quý Du và Tiêu Nhược Quang, xe lửa là trò chơi gồm có 6 toa xe nối liền nhau được trang trí bằng các nhân vật hoạt hình. Quỹ đạo giống như trò tàu lượn siêu tốc nhưng nhẹ nhàng hơn để phù hợp với trẻ nhỏ, tốc độ cũng bình ổn, đối với vài bạn nhỏ lớn hơn một chút thì trò này chơi chẳng khác gì đi hóng mát một vòng.


Quý Du lôi kéo Tiêu Nhược Quang bảo: " Em trai, em muốn ngồi đằng trước hay ngồi đằng sau?"


Tiêu Nhược Quang trả lời rất nhanh: " Em ngồi đằng trước, em muốn bảo vệ chị"


Quý Du bị cậu bé làm cho cảm động nói: " Em trai thật tốt, tý chị mua kẹo que cho em ăn nha!"


Hai mắt Tiêu Nhược Quang toả sáng lấp lánh: " Cảm ơn chị"


Vì thế hai chị em lên xe trong trạng thái lấp lánh trái tim, một vòng quay mất chừng 3 phút là xong. Lúc xoát vé, Tiêu Nhược Quang vụng trộm nói thầm với mẹ: " Mẹ ơi, đắt thật đấy! 30 tệ một lần mà chơi có tý, không tốt, quá lãng phí!"


Tiêu Vũ sờ đầu cậu bảo: " Không sao đâu con trai, ba con có tiền"


Quý Huyền đứng một bên nghe vậy thì cực kì đau lòng, dang tay ôm Tiêu Nhược Quang vào lòng: " Không sao đâu Tiểu Quang, ba con có rất nhiều tiền"


Tiêu Nhược Quang đau lòng nói : " Nhưng mà ba kiếm tiền rất cực khổ ạ"


Quý Huyền suýt chút nữa cảm động rớt nước mắt, ghì chặt Tiêu Nhược Quang vào lòng cọ cọ: " Vẫn là Tiểu Quang ngoan nhất"


Mới nói xong, Quý Huyền thành công lãnh chọn cú đá từ Quý Du: " Lão già, trọng nam khinh nữ"


Quý Huyền: "....." Rốt cuộc nó học thói này ở đâu không biết?


" Tiểu Du, con không thể nói với ba như vậy nha!" Tiêu Vũ cuối cùng cũng lên tiếng đòi lại công đạo cho Quý Huyền sau một thời gian dài bị Quý Du bắt nạt.


Quý Du nhíu mày hỏi: " Vì sao không được ạ?"


Tiêu Vũ nhìn về phía khoảng không xa xăm: " Hiểu tử thân tắc tử hiếu, khâm với người tắc chúng khâm. Con biết chúng có nghĩa là gì không?


Quý Du lắc đầu, Tiêu Vũ cười nhìn cô bé: " Những lời này có nghĩa là, con hiếu thuận với ba mẹ mình thì về sau con cái con sẽ học tập hiếu thuận với con y như vậy. Con kính trọng người khác thì tự nhiên người khác cũng sẽ kính trọng lại con. Những lời này trích trong quyển 《 Tỉnh Tâm Lục 》 [1] của Lâm Bô thời nhà Tống, mẹ xem xong vẫn luôn ghi nhớ trong lòng"


[1] Tỉnh Tâm Lục (省心录 ): " Tỉnh" trong " cảnh tỉnh"; " Tâm" trong " Tâm tính"; " Lục" trong "ký lục". ( Trans by tiểu tiên nữ @RinchanieJung)


Quý Du nghe xong thì ngẩn người ngẫm nghĩ, đương nhiên không thể hiểu hết câu danh ngôn cuộc sống đơn giản mẹ nói.


Tiêu Vũ hỏi Quý Du: " Tiểu Du, con hy vọng con cái của con sau này sẽ gọi con là bà già hay nói con bất công sao?"


Quý Du không thể nghĩ xa đến vậy, nhưng lời này cô bé nghe hiểu, cô bé lớn tiếng nói: " Không thích ạ!"


Tiêu Vũ cười bảo: " Cho nên ba con chắc chắn cũng không thích nghe con gọi như vậy? Mỗi lần con kêu như vậy có lẽ ba con đã rất đau lòng?"


Quý Du cả kinh, vội vàng quay đầu nhìn ba mình, nhỏ giọng hỏi: " Ba ơi, ba thật sự thấy đau lòng sao ạ?"


Ánh mắt Quý Du đáng thương vô cùng, nhìn Quý Huyền làm anh đau lòng không thôi, nhưng vấn đề lão già kia thì tính sao? Về sau nếu tiếp tục bị kêu lão già thì chẳng nhẽ đều phải nói không sao?


Tiêu Nhược Quang giành lấy phần nói trước: " Đau lòng chứ! Ai mắng em em cũng đều đau lòng hết, ba nhất định cũng cảm thấy như vậy."


Quý Du nước mắt lã chã: " Vậy, vậy về sau con sẽ không kêu ba như thế nữa. Ba ơi, ba đừng đau lòng. Tiểu Du, hu...huhu..... không muốn ba đau lòng."


Quý Huyền: "....." hai mẹ con nhà này......


2020/05/05

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...