Lấy Thân Nuôi Rồng

Chương 78: Bức họa

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Chiến sự rất nhanh đã phát triển theo hướng Ứng phu nhân dự đoán. Phạm Dương quân ở bên kia đã dẹp xong Thanh Nguyên thành, U Châu cũng xuất binh, tuy rằng chỉ vây công chứ không tấn công nhưng đối với cục diện cuộc chiến cũng đã kiềm chế ít nhiều. Mà lúc này quần triều đình cũng chậm lại tiết tấu, bắt đầu cùng Đột Quyết đánh tiêu hao.

Chiến đấu tiêu hao thì thường thường sẽ có mấy cuộc tấn công nhỏ. Ứng phu nhân thường xuyên cầm chiến báo cùng Triệu Phác Chân chỉ điểm chút, phảng phất hoàn toàn không lo lắng Ứng tiết độ sứ cùng chín đứa con trai. Chiến cuộc vừa chậm lại thì tiết độ sứ phủ cũng nhàn nhã hơn. Từ khi biết Triệu Phác Chân học họa thì Ứng phu nhân liền rất cao hứng mà kêu người lấy giấy bút ở thư phòng vẽ tranh. Thuốc màu điều phối xong thì chính bà đi trước vẽ một bức tranh sơn thủy cho Triệu Phác Chân tới thưởng thức.

Người thạo nghề vừa ra tay là đã tạo ra kiệt tác. Triệu Phác Chân thật sự lắp bắp kinh hãi. Mấy ngày này ở chung, nàng thấy Ứng phu nhân có thể đàm đạo nhạc lý, thảo luận thi thư, thật đúng là tài hoa hơn người. Có điều hôm nay nhìn bức họa của bà, cả mặt giấy là hơi nước mờ mịt, sơn thủy xanh đậm, chim chóc bay lượn thản nhiên. Một bức họa như vậy thì không phải học trong một sớm một chiều có thể vẽ được. Ứng phu nhân lại cười nói: “Lâu rồi không vẽ, tay có chút vụng. Mấy đứa con trai kia của ta, đứa nào cũng chỉ thích giơ đao múa kiếm, hôm nay khó có được ngươi bồi ta vẽ tranh. Ngươi nhìn xem, vẽ thế này có được không?”

Sao lại có được không? Triệu Phác Chân bỗng nhiên cảm thấy tự biết xấu hổ. Nàng bỗng hiểu vì sao Ứng Khâm cùng với đám nghĩa tử kia lại ngưỡng mộ vị phu nhân này như thế. Tài hoa của bà là cỡ nào kinh người.

Nàng sửa sang lại suy nghĩ, thấp giọng nói: “Nô tỳ không hiểu lắm về tranh sơn thủy nhưng cem lại cảm thấy bức họa này của phu nhân còn đẹp hơn nhiều người. Phu nhân thật là tài hoa hơn người.”

Ứng phu nhân cười nói: “Ngươi không thích tranh sơn thủy sao? Vậy ngươi học cái gì, hoa cỏ chim chóc, cá tôm à? Hay là vẽ chân dung?”

Dưới đôi mắt sáng ngời của bà, Triệu Phác Chân không biết sao lại không muốn vị phu nhân này biết nàng chỉ có kỹ năng thường thường. Nghĩ lại thì chỉ có công phu vẽ tranh chân dung của nàng là còn tạm được nên nàng thấp giọng nói: “Nô tỳ có học qua vẽ chân dung.”

Ứng phu nhân cười nói: “Như thế rất tốt, lại nói ta cũng chưa gặp qua Tần Vương điện hạ, mấy năm trước ở trong kinh ta cũng chỉ thấy qua một lần, cũng không biết lớn lên là cái dạng gì, không bằng tiểu nương tử vẽ một bức cho ta xem được không?”

Triệu Phác Chân đang lo lắng, nghe thấy bà nói muốn nàng vẽ Tần Vương thì trong lòng lại buông lỏng. Rốt cuộc ở trong kinh nàng cũng đã luyện qua nên liền vui vẻ đồng ý. Nàng nhanh tay vẽ lên giấy, một lúc sau quả nhiên đã vẽ ra Tần Vương. Ứng phu nhân cầm lấy nhìn rồi cười nói: “Nhìn bút pháp này thì giống như phong cách của họa sư trong ngự hoa viên, nhưng lại có sự tinh tế. Ngươi nắm bắt thần thái rất tốt.”

Triệu Phác Chân cười nói: “Phu nhân thật tinh mắt, nô tỳ đúng là họ vẽ với La Khắc Chương tiên sinh, họa sư trong ngự viện.”

Ứng phu nhân gật đầu cười nói: “Hiện giờ thói đời thoải mái, đạo lý cũng thiên về đơn giản, lấy thần thái là chính. Đa số người sẽ nghỉ loại vẽ này quá mức tinh xảo, chỉ phù hợp với người thợ, sao ngươi lại thích học cái này?”

Triệu Phác Chân nói: “Hà tất một hai phải phân cao thấp? Nô tỳ lại không học vì người khác, muốn vẽ thế nào liền vẽ.”

Ứng phu nhân nghe vậy thì nhìn nàng thật sâu, cười nói: “Cũng đúng, chúng ta tự cầu đạo của mình, sao phải quan tâm người khác nói gì. Triệu nương tử cũng là người có chí hướng a.”

Triệu Phác Chân hơi hơi có chút ngơ ngẩn, cảm thấy Ứng phu nhân nói đến thập phần huyền diệu cao nhã, nàng đúng là ngượng ngùng nói lúc trước mình muốn học vẽ chân dung là để tương lai ra khỏi phủ sẽ có một món tay nghề, cũng không sợ đói. Dân chúng sẽ không thưởng thức những thứ tranh vẽ huyền diệu khó giải thích mà chỉ muốn vào thời điểm ăn tết có chút tranh vẽ hình đứa bé béo ôm cá chép hoặc thần tài hoặc Quan Thế Âm Bồ Tát để dán lên cửa xua đuổi tà ma là được rồi. Họ cũng muốn vẽ chút tranh cho cha mẹ để sau này thờ cúng……

Ứng phu nhân lại không biết ý tưởng con buôn trong đầu nàng, chỉ yêu thương mà nhìn nàng một cái cười nói: “Tiểu nương tử đã gặp qua Vô Cữu rồi, có thể vẽ một bức cho Vô Cữu không?”

Triệu Phác Chân liền vẽ một bức. Nàng học chính là bút pháp vẽ hỏa tốc, bởi vậy vẽ rất nhanh đã xong rồi. Mới chỉ vài phút mà một vị thiếu niên tướng quân oai hùng đã hiện lên mặt giấy, mày rậm tựa kiếm, ánh mắt sáng ngời có thần, Ứng phu nhân yêu thích không buông tay nói: “Quả nhiên rất giống, chờ ta đem cho Đại Lang nhìn xem. Chỉ chớp mắt hắn đã lớn như vậy. Năm đó ta gặp được hắn thì hắn vẫn là một tiểu khất cái, cả đầu đầy bệnh và mụn nhọt, tóc tai thưa thớt. Dưỡng mẫy năm mới tốt lên chút.” Bà nhớ lại hồi ức với Ứng Vô Cữu.

Bà lại nhìn Triệu Phác Chân, hơi hơi có chút do dự thẹn thùng, muốn nói lại thôi, rốt cuộc cũng không nói gì. Triệu Phác Chân nhìn thần sắc bà, lại bỗng nhiên hiểu ra: “Phu nhân có muốn nô tỳ vẽ cho ngài một bức không?”

Mắt Ứng phu nhân sáng lên, Triệu Phác Chân biết mình nói trúng rồi thì vội cười nói: “Nếu phu nhân không chê nô tỳ kỹ thuật nông cạn thì nô tỳ sẽ vẽ cho ngài một bức?”

Đôi mắt Ứng phu nhân rất nhanh lại ảm đạm xuống, lắc lắc đầu: “Hiện tại dung mạo ta thế này, đến gương cũng không muốn xem, lại bắt tiểu nương tử phải nhìn để vẽ tranh thì không phải sẽ làm khó ngươi sao?”

Ngày thường bà nói năng tự nhiên, cử chỉ ưu nhã khiến Triệu Phác Chân cảm thấy bà không bị vết thương trêи mặt làm ảnh hưởng nhưng rõ ràng đây là không có khả năng. Triệu Phác Chân để tay lên ngực tự hỏi, nếu mình cũng bị hủy dung thì đại khái cũng không thể thong dong bình tĩnh như vị phu nhân này. Không nghĩ tới hôm nay bà lại bỗng nhiên để lộ ra bộ dáng yếu ớt, Triệu Phác Chân trong lòng hơi hơi đau xót, an ủi bà: “Phu nhân giúp nô tỳ rất nhiều, nếu không ngại thì cứ để nô tỳ vẽ một bức về bộ dáng trước kia của phu nhân.”

Ứng phu nhân lại lắc lắc đầu, cười nói: “Cũng không cần lừa mình dối người.” Đang nói, bỗng nhiên bên ngoài có một nha đầu tiến vào cười nói: “Phu nhân, có chiến báo mới nhất đến.”

Ứng phu nhân cười nói: “Lấy vào đây xem nào.”

Phạm Dương quân bên này vẫn luôn có quân báo đưa tới mỗi ngày, đa phần là Ứng Khâm tự tay viết “Phu nhân như ngộ, ta hôm nay lại đánh một trận thắng nữa, đừng mong nhớ.” Còn có đám nghĩa tử cũng viết chút trở về, có người viết “Mẫu thân đại nhân tại thượng, hôm nay cùng Đột Quyết đánh giáp lá cà, thắng một trận nhỏ, được thưởng một thanh chủy thủ cực tốt, dâng lên mẫu thân đại nhân thưởng thức, mọi người đều khỏe mạnh.” “Nương, bên này không được đánh trận, rất là nhàm chán, thật nhớ món sườn gạo nếp và gà chưng lá sen nương làm.”

“Nương ta ở chỗ này nhàn đến chết rồi. Cầu ngài nói với a cha để ta đi đánh giặc đi! Ta bảo đảm sẽ không phạm sai lầm! Ta đã rảnh rỗi đến mức đi giúp ngựa đỡ đẻ rồi!”

Chữ viết có vài chỗ chẳng ra sao hết, xiêu xiêu vẹo vẹo, một chữ liền to như cái chén, thoạt nhìn giống như của người mới học chữ. Nhưng khó có được là bọn họ đều tự viết chứ không nhờ phụ tá viết giùm. Nội dung thư thì chủ yếu là những điều nghe được nhìn được, còn có cả chuyện sổ thu chi, rồi hôm nay ăn nhiều hay ít, luyện đá chân bao nhiêu lần, mang binh huấn luyện mấy vòng, cưỡi ngựa mấy dặm, ti tỉ thứ nhỏ nhặt khiến người ta buồn cười.

Đối với điều này, Ứng phu nhân nhưng thật có giải thích: “Huynh đệ bọn họ đều là cô nhi ta thu dưỡng, phần lớn đều không biết chữ. Vì dạy bọn họ viết chữ, ta vẫn luôn yêu cầu bọn chúng phải viết thư cho ta. Mỗi một phong thư phải viết hơn trăm chữ, không được tìm người viết hộ giùm, nếu không một chữ không biết ắt sẽ có hại. Sau này bọn họ trưởng thành, tuy lĩnh quân bên ngoài nhưng sợ ta ở nhà tịch mịch nên đều viết chút quân báo về cho ta biết.”

Rất nhiều đại quan quý nhân thu dưỡng nghĩa tử bất quá cũng chỉ phân phó hạ nhân an bài ăn ở, để bọn họ được ăn no mặc ấm, dưỡng đến lớn đã coi như có công lao nuôi nấng rồi. Nếu tốt hơn một chút thì có thể cho nghĩa tử đi tư thục hoặc thỉnh tiên sinh về nhà dạy học. Nhưng tự mình giáo dưỡng như Ứng phu nhân, lại không hề chê bai những cô nhi này, đối đãi như con thân sinh thì đúng là độc nhất vô nhị. Cũng khó trách đám nghĩa tử mỗi người đều một mực chung thành với bà.

Chiến báo hôm nay lại có chút mới. Ứng phu nhân vẫy tay để nàng tới xem: “Thượng Quan Lân mang theo một đội binh lính áp giải lương thảo, kết quả gặp phải mưa to bị lạc đường, vốn tưởng rằng hắn sẽ làm hỏng quân cơ nhưng không nghĩ bọn họ đánh bậy đánh bạ lại gặp một đám tàn binh của Hung nô, bắt làm tù binh rồi về thẩm vấn, phát hiện trong đó cư nhiên có con trai thứ ba của Ô Tác Khả Hãn. Đây chính là công lớn nha. Vô Cữu nói, Thượng Quan Lân cũng coi như là phúc tướng.”

Triệu Phác Chân tưởng tượng đến Thượng Quan Lân thì không khỏi cũng nhấp miệng thay hắn cao hứng. Ứng phu nhân nhìn mặt nàng, thần sắc chớp động, cười nói: “Triệu nữ quan cũng quen Thượng Quan công tử sao?”

Triệu Phác Chân cười nói: “Có quen.”

Ứng phu nhân nói: “Ngươi cảm thấy Thượng Quan công tử như thế nào? Là người có phúc sao?”

Triệu Phác Chân nhấp miệng cười nói: “Thượng Quan công tử tính cách chân thành, nhiệt tình, có hiệp nghĩa, là người tốt. Mà người tốt tự nhiên có phúc báo, chờ hắn lập công lớn, tương lai được phong hầu cũng không kỳ quái.”

Ứng phu nhân cũng cười, v**t v* vài cái nói: “Thượng Quan gia thanh quý, nếu thật sự có thể lập được chiến công để phong hầu thì cũng không tồi. Nhưng phỏng chừng Thượng Quan đại nhân không quá thích chuyện này. Con trai độc nhất lên chiến trường thì ông ta chắc cũng canh cánh trong lòng.”

Triệu Phác Chân nhớ tới vị Thượng Quan đại nhân hào hoa phong nhã đã gặp ở thôn trang của Thượng Quan dia thì gật đầu cười nói: “Thượng Quan công tử hẳn là thích võ không thích văn. Cùng Thượng Quan đại nhân không giống nhau.” Nói vậy Thượng Quan tiểu thư mới là kế thừa một bụng thi thư của Thượng Quan đại nhân đi, Triệu Phác Chân nghĩ ở trong lòng.

Ứng phu nhân cười một cái, không có tiếp tục nói nữa. Hai người nói giỡn một lúc rồi lại đã đến thời gian dùng bữa. Sau khi hai người dùng cơm xong thì nhóm иɦũ ɦσα già tiễn Triệu Phác Chân. Đúng lúc này bên ngoài lại có người tới truyền: “Đại công tử tới, nghe nói ngài cùng Triệu nương tử đang nói chuyện nên bảo bọn nô tỳ chờ không vào bẩm báo.”

Ứng phu nhân có chút ngoài ý muốn: “Bên ngoài chiến sự khẩn trương như vậy, sao hắn lại rảnh mà về đây chứ?” Bà nghĩ nghĩ rồi lại nhớ tới vừa rồi Triệu Phác Chân ở đây, đứa nhỏ kia chắc là sợ bất tiện, lúc này mới cười nói: “Đứa nhỏ này nghĩ nhiều rồi, để hắn vào đi.”

Truyện full

  • Tam Thiếu Cứu Vớt Cô Nàng Mồ Côi
    Tam Thiếu Cứu Vớt Cô Nàng Mồ Côi

    Converter: Ngocquynh520Edit: FrewBeta: mèo mỡĐối với anh mà nói phụ nữ chính là những người tạo ra phiền toái.Dính vào sẽ chỉ làm đàn...

  • Lãng Tử Phụ Tình
    Lãng Tử Phụ Tình

    Convert: ngocquynh520Edit: Hoàng Hôn Tím Beta: GI NASống nửa đời người, tiếc nuối lớn nhất của cuộc đời anh là phụ bạc cô!Có thể yêu...

  • Chồng Nuôi Từ Bé Của Nhóc Câm
    Chồng Nuôi Từ Bé Của Nhóc Câm

    Văn ánMọi người đều nói công là chồng nuôi từ bé của thụ, chỉ có công nghĩ rằng thụ mới là cô dâu nuôi từ bé của mình.Thụ mềm mại đáng...

  • Độc Quyền Chiếm Hữu
    Độc Quyền Chiếm Hữu

    Tên gốc: Sự chiếm hữu độc nhấtTruyện Độc Quyền Chiếm Hữu của tác giả Đinh Mặc còn có tên gọi là Sự chiếm hữu độc nhất. Tác phẩm có sức...

  • Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau
    Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau

    Thể loại: đam mỹ, hiện đại, huyễn huyễn, ấm áp, thanh thủy văn.  Số chương: 18 chươngEdit: Chen WanMột câu chuyện ngắn gọn kể về câu...

  • Giả Tiên Nô
    Giả Tiên Nô

    Hệ Liệt: Nhà có ác nôCovert: Meoconlunar (nguồn Tàng Thư Viên)Edit: Bà Bùm Bùm, Yên Vũ Phi PhiThể loại: ngôn tình, cổ đại, HESố chương:...

  • Điện Giật
    Điện Giật

    Tác giả: Tạp Bỉ KhâuThể loại: Đam Mỹ, Đô ThịGiới thiệu:Chuyện tình yêu như bao người khác của Dương Khác và Úc Tri Niên, một người...

  • Tra Công Trọng Sinh Sổ Tay
    Tra Công Trọng Sinh Sổ Tay

    Thể loại: Cường cường, hào môn thế gia, trọng sinh, điềm văn, trọng sinh Phượng Hoàng nam tra công X quỷ súc phú hào thụ, chủ...

  • Về Triều Đường Hành Nghề Y
    Về Triều Đường Hành Nghề Y

    Thể loại: Niên hạ, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, xuyên không, tiểu chó săn đồ đệ công x đệ nhất bao che đồ đệ tại Đường triều...

  • Cô Gái Trên Cây Sa Kê
    Cô Gái Trên Cây Sa Kê

    Thể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, HEEditor: minjay1608Ở châu Á và Châu Mỹ có một loại cây gỗ lớn tên là cây bánh mỳ.Có người nói rằng hạnh...

  • Tra Công Biến Miêu Ký
    Tra Công Biến Miêu Ký

    Tên gốc:Tra công biến miêu kýEditor: Sâu Xanh,  Tiểu Ma Bạc Hà, Ốc.Beta: Glicyne, Hàn, Huso13Thể loại: Đam mỹ, 1vs1, tra sau biến trung...

  • Phong Cảnh Giấu Trong Hồi Ức
    Phong Cảnh Giấu Trong Hồi Ức

    Bạn đang đọc truyện Phong Cảnh Giấu Trong Hồi Ức của tác giả Tố Quang Đồng. Từ thuở lọt lòng, Từ Bạch và Tạ Bình Xuyên đã là một cặp...

  • Con Mồi
    Con Mồi

    Thể Loại: hiện đại, phá án, HE, SủngSố Chương 17Điều đầu tiên tôi muốn nói với các bạn, đó chính là tôi thích bộ truyện này. Cực kì...

  • [Phần 4] Trọng Sinh Chi Giải Trí Tông Sư
    [Phần 4] Trọng Sinh Chi Giải Trí Tông Sư

    Văn Án:Xuyên qua đến giải trí sản nghiệp phát triển cao độ dị thế giới, Tiêu Vân Hải bằng vào kiếp trước ký ức, ở chỗ này hỗn hô mưa...

  • Viên Kim Cương Của Từ Tổng
    Viên Kim Cương Của Từ Tổng

    Tác giả: XaozuyenThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Nếu không phải vì cần trợ giúp để chữa bệnh cho cha mình, có lẽ cả đời cô cũng không bao...