Lấy Tên Em

Chương 2

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Edit & Beta: The Mooniesss

Vốn là một người mê sắc đẹp, Trình Kiều làm việc chung với Lâm Sở Thành cũng chẳng dễ dàng. Không hiểu sao, khuôn mặt anh vô cảm như vậy mà cô vẫn đọc được đủ loại cảm xúc coi thường từ đó, chẳng hạn như:

“Loại phác thảo  này mà cô cũng dám chìa ra để làm ô nhiễm đôi mắt ông đây à?”

“Chủ đề ngớ ngẩn vậy mà sao cô vẫn nghĩ ra được hả?”

Hay

“Đến tư cách giao đồ ăn cho tôi cô còn chẳng có nói gì đến hợp tác với tôi?”



Trình Kiều cho rằng tố chất tâm lý của mình quá là mạnh mẽ  nên mới có thể chung sống trong hoà bình với anh ta.

Nhưng Lâm Sở Thành không phải không có ưu điểm, đừng thấy bình thường anh cao cao tại thượng mà tưởng anh luôn an nhàn sung sướng,  một khi thực sự tập trung thiết kế trang phục, anh lập tức trở thành nô lệ của chiếc máy may.

Gần hết học kỳ, Lâm Sở Thành có thể thức trắng cả đêm. Có nhiều lần, Trình Kiều dường như thiếp đi trong âm thanh phát ra từ chiếc máy khâu của anh, nhưng đến khi cô tỉnh lại, anh vẫn ngồi làm việc dưới cái máy khâu ấy.

“Này, cậu không biết mệt à?” Còn năm ngày nữa là đến deadline, sau khi về kí túc xá tắm rửa nghỉ ngơi, cô trở lại làm việc, cuối cùng Trình Kiều cũng  bước đến trước mặt anh: “Còn bao nhiêu việc nữa, cậu giải thích cho tôi được không? Phần còn lại để tôi làm cho, nhé! Cậu cũng về nghỉ ngơi một chút đi.”

Tay cô đã chìa ra trước mắt anh rồi nhưng Lâm Sở Thành không để ý, cũng chẳng nói chẳng rằng, cây kim trong tay anh vẫn liên tục đi lên đi xuống, tiếp tục xâu chuỗi hạt thủ công trên bộ trang phục.

“Này, Lâm Sở Thành!” Cô đưa tay ra trước mặt anh lắc lư: “Tôi đang nói chuyện với cậu đấy.”

Cuối cùng lần này anh cũng ngẩng đầu lên.

“Về nghỉ đi, những thứ này để tôi.”

Trình Kiều vừa nói vừa nhìn bộ lễ phục trong tay anh một cách khó hiểu, hình như có gì đó sai sai. Vì vậy cô không nhịn được cầm lên tay xem, vẻ mặt nhanh chóng thay đổi: “Khoan đã! Không đúng! Đây là gì vậy, không phải đã thống nhất dựa theo bản thiết kế ban đầu của chúng ta sao? Chuyện này là thế nào?”

Cô liên tục chất vấn, ban đầu chỉ là một chút nghi hoặc, đến câu cuối cùng lại mang theo sự vạch trần: “Tôi vừa về ngủ một lát thôi mà? Cậu sẽ không…”

“Tôi sửa lại nó rồi.” Anh nhàn nhạt nói, đôi mắt đã đỏ ngầu.

“Sửa lại á? Cậu có ý gì chứ? Cậu thay đổi tất cả đấy à?” Trình Kiều thấy anh ngầm thừa nhận thì ngẩn người rồi bỗng phát hoả: “Còn những bộ quần áo chúng ta đã may đâu rồi?”

“Vứt rồi.”

“Vứt?” Trình Kiều càng lồng lộn: “Nhưng cậu ném nó ở đâu chứ? Sao cậu có thể làm vậy hả? Chúng ta hợp tác làm một nhóm, cậu đổi thiết kế mà không hề hỏi ý kiến của tôi? Tôi về ngủ một lát, quay lại đã…”

Cô nói vậy, bắt đầu tìm kiếm xung quanh.

“Cậu không tìm được đâu.” Có lẽ là do thức đêm quá lâu, giọng nói của Lâm Sở Thành không còn sự đả kích như lúc mới gặp nữa, thay vào đó là sự bình tĩnh và mệt mỏi.

“Cậu điên rồi à, có biết còn bao nhiêu thời gian nữa không? Cậu muốn quay xe làm lại toàn bộ đấy à?”

Trình Kiều tìm khắp mọi nơi cũng không ra được tung tích của thiết kế cũ, đành phải trở về cầm bản thiết kế mới mà anh đặt bên cạnh bàn lên xem, hai tay cô liền run run: “Cậu… Coi như làm lại, nhưng thiết kế mới này còn phải cắt xén phức tạp hơn thiết kế cũ nhiều, đã vậy còn rất nhiều chi tiết khó, chúng ta hoàn thành kiểu gì? Nếu không nộp đúng thời hạn, giáo sư sẽ chấm 0 điểm đấy, cậu biết không hả?”

“Chỉ vì chạy cho kịp deadline mà đem nộp tác phẩm bản thân không ưng ý, đó mới là thất bại thực sự! Có sức lực để nổi giận thì mau ngồi xuống giúp một tay đi.”

Lâm Sở Thành nói xong liền cầm cây kim bắt đầu xâu lại chuỗi hạt. Mãi một lúc lâu sau Trình Kiều vẫn chưa đáp lại, cũng không đi tới giúp đỡ.

Lâm Sở Thành bất lực ngẩng đầu, lại thấy Trình Kiều vừa rồi còn  đang nhìn mình bỗng nhiên quay mặt đi, mí mắt đỏ ửng.

“Cậu khóc cái gì?” Anh dừng tay, có chút không hiểu nổi, hỏi: “Có gì đáng để khóc sao?”

“Cậu thì cần gì phải quan tâm? Tôi phải tốn rất nhiều tiền mới được đi học, chứ có phải con nhà giàu như cậu đâu, dù có tốt nghiệp hay không, điểm số đối với cậu có là gì?”

Anh không hỏi thì không sao, đằng này vừa mới hỏi xong, Trình Kiều không cầm được, nước mắt cứ thế lã chã rơi xuống. Nghĩ đến việc bài tập của mình khả năng cao không nộp được, cô cảm giác như trời sắp sập vậy.

Có lẽ người kia từ nhỏ đến giờ chưa từng bị con gái mắng như vậy, có một giây phút, qua đôi mắt đẫm nước, Trình Kiều có thể nhìn thấy sự lạnh lùng toát ra trên người anh, đôi môi mím chặt, vẻ mặt u ám. Nhưng cuối cùng, đôi môi mỏng không khoan nhượng kia chỉ ngập ngừng một lát rồi chậm rãi, lại có chút không nhịn được nói: “Sẽ không để cậu phải nghỉ học đâu, yên tâm đi.”

Lâm Sở Thành không thất hứa, bọn họ nộp bài trước hạn cuối cùng một giờ đồng hồ.

Đi ngược với những thiết kế chuẩn mực từ xưa, bộ sưu tập “Đi hay ở” này sử dụng hai màu hồng và đen làm chủ đạo, những đường cắt may được làm vô cùng tỉ mỉ, lại thêm điểm nhấn là các hoạ tiết lấy cảm hứng từ thời nhà Tống Trung Quốc được làm bằng những chất liệu thượng hạng nhất, cho nên khi được trình diễn trong buổi biểu diễn trước toàn trường, tất cả mọi người đều phải trầm trồ.

Trong show trình diễn, Lâm Sở Thành giao tất cả những việc make up, thử đồ và giao lưu với người mẫu cho Trình Kiều phụ trách. Sau khi người mẫu bước ra ngoài, cô vẫn hồi hộp căng thẳng, đến tận lúc chứng kiến phản ứng của khán giả, cô mới thở phào nhẹ nhõm được.

Bộ sưu tập của bọn họ đã được trình diễn xong xuôi, bắt đầu đến những tác phẩm của những bạn học khác, Trình Kiều mới nhớ mình còn nợ Lâm Sở Thành một lời xin lỗi.

Cô quay lại tìm anh, chỉ thấy anh vẫn ngồi trong góc, đang dựa lưng vào vách ngăn ngủ thiếp đi. Cô rón rén đến gần, ngồi xổm xuống ngắm khuôn mặt lúc ngủ của anh. Ai mà ngờ được, chỉ vừa mới ngồi xuống anh đã mở mắt ngay lập tức.

Ánh mắt hai người chạm nhau, yên lặng một lúc, trong lòng Trình Kiều bỗng nảy sinh một loại cảm xúc khác thường.

“Xong rồi à?” Anh nhíu đôi lông mày xinh đẹp lại, giọng cũng khàn khàn.

“Xin lỗi cậu, lúc trước tôi không nên nói những lời đó.” Trình Kiều mở lời, tuy là hơi lạc đề, nhưng cô thực sự muốn xin lỗi vì sự bốc đồng của mình.

Có lẽ do đang ở trạng thái nửa mê nửa tỉnh nên cả người Lâm Sở Thành đều rất mềm mại. Anh sững sờ nhìn cô, đột nhiên mỉm cười, rồi bỗng đưa tay ra véo mặt cô như một đứa trẻ bướng bỉnh. Cuối cùng anh nghiêng đầu, nhắm mặt lại ngủ tiếp. Còn Trình Kiều cứ như bị sét đánh, đứng tại chỗ ngẩn người một lúc lâu.

Truyện full

  • Xuyên Sách, Tôi Chỉ Muốn Làm Một Con Cá Mặn
    Xuyên Sách, Tôi Chỉ Muốn Làm Một Con Cá Mặn

    Thể loại: Vô Tri, Mạt Thế, Xuyên Sách, Điền VănTeam dịch: Bé Hạt TiêuGiới thiệuXuyên vào quyển truyện mạt thế, đúng lúc vào đại dịch...

  • Mẫu Đơn Của Hắc Báo
    Mẫu Đơn Của Hắc Báo

    Truyện Mẫu Đơn Của Hắc Báo của tác giả Điển Tâm xoay quanh một cô nàng có tên là Mẫu Đơn, một cô nàng xinh đẹp, cá tính mạnh mẽ...

  • Con À, Cha Con Là Ai Vậy?
    Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

    Nguồn cv: tangthuvienEdit: tỷ muội dương dươngĐộ dài: 155 chương + KTChết dưới làn đàn của bạn vì chồng mình phản bội, Bạch Ngữ Thanh...

  • Đại Đường Song Long Truyện
    Đại Đường Song Long Truyện

    Đại Đường Song Long Truyện là một tác phẩm võ hiệp kinh điển của nhà văn Huỳnh Dị.Câu chuyện bắt đầu từ thời Tùy mạt, Hoàng đế đương...

  • Sếp, Tôi Không Muốn Tăng Ca!
    Sếp, Tôi Không Muốn Tăng Ca!

    Edit: Xích PhongBeta: BashoThể loại: 1v1, hiện đại, đô thị sinh hoạt, nhẹ nhàng, HE.Main couple: Ôn Nhã Nho x Bạch Hạo Lãng  *ôn nhu...

  • Câu Được Con Rùa Vàng
    Câu Được Con Rùa Vàng

    Dịch giả: Thanh LoanNhiều khi cuộc gặp gỡ anh chàng định mệnh trong đời bạn rất là.......Nói đúng ra bạn chẳng thể nào mong mỏi một anh...

  • Túng Túng
    Túng Túng

    Bạn đang đọc truyện Túng Túng của tác giả Phù Tô Dữ Liễu Diệp. Mọi người trong vòng đều biết nhà họ Đỗ có nhị thiếu gia bề ngoài bắt...

  • Cha Tui Nói Ổng Là Thần
    Cha Tui Nói Ổng Là Thần

    Thể loại: Huyền huyễn, Hiện đại, Không CP…Số chương:92 chương + 3 ngoại truyệnEditor:  kunieChúc Chúc để ý ba ba có một quyển sổ nhỏ,...

  • Thưởng Hôn
    Thưởng Hôn

    Convert: meoconlunarEdit: AnchanNhân vật: Hạ Nhược Tịnh x Trác Bắc DươngRating: H Một bộ câu đối, làm cho hắn ôm được mỹ nhân về nhà,...

  • Mắt Biếc
    Mắt Biếc

    "Mắt Biếc" là câu chuyện kể về cuộc đời của nhân vật Ngạn. Sinh ra và lớn lên ở một ngôi làn tên Đo Đo (cũng là nguyên quán của Nguyễn...

  • Đã Từng, Không Cách Nào Biến Mất
    Đã Từng, Không Cách Nào Biến Mất

    Thể loại: Xuyên không, ngôn tình, lãng mạn, nữ sủng namConverter: ngocquynh520Số chương: 18Editor: Phong Nhược HuyênCho đến giây phút...

  • Thời Đại Gái Ế Hưng Thịnh
    Thời Đại Gái Ế Hưng Thịnh

    Số chương: 26 chương +2 ngoại truyệnConvert: ngocquynh520Editor: lily58Một lần nữa chân thành cảm ơn, đã giúp tôi được lên trang...

  • Khang Hi Trùng Sinh Dưỡng Thái Tử
    Khang Hi Trùng Sinh Dưỡng Thái Tử

    Truyện Khang Hi Trùng Sinh Dưỡng Thái Tử của tác giả Phong Tăng là một câu chuyện trùng sinh, công sủng thụ, ấm áp xoay quanh hai nhân...

  • Siêu Mẫu Hàng Đầu
    Siêu Mẫu Hàng Đầu

    Cô người mẫu trẻ không nơi nương tựa và người đứng đầu làng giải trí, cô dùng thân thể mình đẽ đánh canh bạc này, cô muốn danh tiếng,...

  • Tiểu Nam Phong
    Tiểu Nam Phong

    Tên khác: VỊ GIÓ HÈCàng ngày thì mọi người sống trong thế giới này càng làm việc điên cuồng, mục nát, thối rữa, không còn tính người,...