Lão Vương Không Muốn Lạnh

Chương 31

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Vương Chiêu Vân ngẩn người, nhìn kỹ hơn.

“Ồ đúng nha.”

Dừng một lát, Vương Chiêu Vân bỗng phản ứng lại rồi quay ra lườm tên đàn em.

“Mày mới là số lẻ, cả nhà mày mới là số lẻ ấy!”

Vương Chiêu Vân nổi giận đùng đùng lao ra khỏi toà nhà dạy học, muốn gọi điện cho anh trai kể lể, nhưng bấm gọi, đầu dây bên kia vẫn luôn báo bận.

“Sao cứ bận liên tục vậy!” Vương Chiêu Vân giận muốn ném điện thoại, nhưng ba phút sau lại gọi lại, đầu dây bên kia vẫn báo bận.

Hai tên đàn em của Vương Chiêu Vân nhìn đại ca đang nổi bão.

Đàn em không nhịn được mở miệng, cẩn thận hỏi.

“Hay là…..

Anh Vương, anh là người ta chặn anh rồi?”

“Cái gì?!” Vương Chiêu Vân cầm điện thoại sững sờ tại chỗ, lời tên đàn em như sét đánh giữa trời quang, khiến cậu ta choáng váng.

“Anh tôi tốt với tôi như thế, làm gì có chuyện chặn tôi!”

Hai tên đàn em nhìn nhau rồi lại nhìn Vương Chiêu Vân, mỗi người nối một câu.

“Anh em ruột.”

“Ở trong lòng.”

“Nếu gặp chuyện.”

“Gọi không nghe.”

Nhìn hai tên đàn em mới của mình, Vương Chiêu Vân rưng rưng nước mắt.

Quá đáng lắm rồi nhá!

×××

“Vương tổng, đây là lý lịch của những người ứng tuyển vị trí giáo viên khai phá trí lực mà ngài muốn tuyển.” Trợ lý đặt một chồng sơ yếu lý lịch đến trước mặt Vương Chiêu Mưu, “Tôi đã phân loại sơ bộ rồi, bên trên là những người tương đối có ưu thế hơn.”

Vương Chiêu Mưu hơi gật đầu, rút tờ lý lịch ở cuối cùng ra.

Trợ lý thấy thế, mí mắt vô thức giật giật.

Xem qua một chồng lý lịch sơ lược, Vương Chiêu Mưu đã thấy người này tốt nghiệp chính quy, đã có ba năm kinh nghiệm, còn có một số giải thưởng.

Đảo mắt một cái, Vương Chiêu Mưu đã biết.

Quý Đại Bảo không xứng.

“Còn nữa không?” Vương Chiêu Mưu đặt lý lịch xuống, nhìn trợ lý.

“Vẫn….vẫn còn….” Trợ lý mỉm cười đầy khó xử.

“Nhưng những lý lịch đó cực kỳ đơn sơ, thậm chí còn không phải là một bộ hồ sơ đủ tiêu chuẩn.”

“Cứ mang tới đây.” Vương Chiêu Mưu đan tay trước mặt, ngón cái nhẹ dựa lên chóp mũi.

Tôi chính là muốn nhân tài kiểu đó.

“Ngài….chắc chứ?” Vẻ mặt trợ lý đã hơi méo mó.

Vương Chiêu Mưu nhìn theo ánh mắt trợ lý, thấy thùng rác ở cạnh chỗ làm việc của cô.

Mười phút sau, mấy bản lý lịch nhăn nhúm được mang tới trước mặt Vương Chiêu Mưu.

Vương Chiêu Mưu nhìn mấy vệt dầu mỡ nước chấm không rõ trên đó, im lặng lấy găng tay ra đeo lên.

Sau khi xem hết chỗ lý lịch nhàu nhĩ này, Vương Chiêu Mưu chọn ra ba người rồi ghi lại phương thức liên lạc của họ trên một tờ giấy sạch sẽ, sau đó đưa cho trợ lý.

“Liên hệ ba người này chiều tới phỏng vấn.”

Trợ lý nhận lấy tờ giấy, bối rối gật đầu, "Tôi sẽ sắp xếp ngay lập tức."

Trợ lý sắp xếp 30 phút quý báu của Vương tổng rồi gọi điện hẹn ba người kia tới phỏng vấn, nhưng đến giờ hẹn lại chỉ có hai người tới, trợ lý đơn giản để họ cạnh tranh phỏng vấn.

Vương Chiêu Mưu nhìn hai vị ứng viên, hỏi câu thứ nhất.

“Việc làm gần nhất của hai người là gì?”

Người đàn ông mặc bộ tây trang không vừa người tranh nói trước, “Dạy trẻ nhỏ!”

Người đàn ông nói xong, đắc thắng nhìn sang người phụ nữ ăn mặc hơi lôi thôi kia.

Người phụ nữ vuốt lại mái tóc xoăn rối, lúng túng nhìn vị lãnh đạo trẻ trung dịu dàng trước mặt.

"Tôi coi như là……bác sĩ thú y."

“Xin hỏi cụ thể là làm gì?” Vương Chiêu Mưu vẫn mỉm cười.

“Chủ yếu là…..” Người phụ nữ nhìn hai người đàn ông trong phòng, ngại ngùng giơ tay thành hình cái kéo, “Ừm, là, thiến chó mèo.”

Ứng viên nam im lặng dịch xa ra chút, còn vô thức khép chân.

“Vậy tại sao giờ lại muốn làm giáo viên khai phá trí lực?” Vương Chiêu Mưu vẫn mỉm cười.

“Vì tôi rất thích trẻ con!” Ứng viên nam tranh nói, nỗ lực muốn thể hiện bản thân.

"Tôi có tình yêu và sự quan tâm đối với mọi đứa trẻ. Những đứa trẻ ở trường mẫu giáo rất thích tôi, và bố mẹ chúng cũng hết lời khen ngợi tôi."

Người phụ nữ im lặng một lúc, rồi nghiêm túc ngẩng lên nhìn vmn.

“Nói thật ư?”

Vương Chiêu Mưu cười ấm áp, gật đầu.

Vẻ mặt người phụ nữ nhăn nhó.

“Tôi chỉ triệt sản miễn phí cho bầy chó hoang, ai ngờ chúng cứ tụ tập ở ngoài cửa hàng của tôi sủa vang trời, không buôn bán gì được, tôi về nhà chúng nó cũng chạy theo sủa, không chịu nổi.”

“Một chuyện cuối cùng.” Vương Chiêu Mưu nghĩ đến Quý Đại Bảo luôn tươi cười đáng yêu.

“Nếu gặp một đứa bé nghịch ngợm không coi ai ra gì, các người sẽ làm thế nào?”

“Trẻ con còn nhỏ, đương nhiên không thể so đo.” Ứng viên nam trả lời, “Nghịch ngợm là thiên tính của trẻ con, tôi sẽ làm gương để đứa nhỏ chậm rãi sửa đổi.”

“Còn tôi…..có lẽ tôi sẽ trả lại những gì nó làm.” Người phụ nữ nghiêm túc suy nghĩ, “Nếu nó phá hỏng đồ của tôi, tôi cũng sẽ phá của nó, cũng sẽ để nó nếm thử cảm giác bị người khác không coi ra gì, để nó học được cách tôn trọng người xung quanh.”

“Rất tốt.” Vương Chiêu Mưu gật đầu với hai người, “Tôi đã hiểu tình huống của hai vị rồi, giờ hai vị cứ về, muộn nhất là ngày mai, bên tôi sẽ thông báo kết quả phỏng vấn.”

“Cảm ơn Vương tổng.” Ứng viên nam khom người, còn cười rất tươi như đã nắm chắc.

Người phụ nữ cũng cúi người, không mang bất kỳ hy vọng gì rời khỏi văn phòng.

“Tôi thấy vị ứng viên nam kia cũng không tệ lắm.” Trợ lý ghi chú hết lại rồi dò hỏi Vương Chiêu Mưu, “Vương tổng cảm thấy sao ạ?”

“Tôi thích nữ bác sĩ thú y kia hơn.” Vương Chiêu Mưu đặt phần còn lại của bản lý lịch lên bàn, “Thông báo cho cô ấy, ngày mai đến làm việc.”

“Vâng.” Trợ lý vô thức gạch bỏ số điện thoại của cô thú y kia, chờ phản ứng lại thì ánh mắt đã đầy khiếp sợ.

Gì thế này!

Sao Vương tổng lại mời một thú y tính tình không tốt đến làm giáo viên cho đứa nhỏ?

Chẳng lẽ không phải con ruột thì đều sẽ như vậy sao?!

Người đó chính là một người tàn nhẫn, còn triệt sản cả chó mèo lang thang đó!

Để người như thế đến khai phá trí lực cho trẻ thực sự ổn sao?!

Vương Chiêu Mưu vừa chọn xong giáo viên cho Quý Đại Bảo thì nhận được điện thoại của chủ nhiệm.

“Thời gian này trò Quý Liên Hoắc học tập vô cùng tốt.” Chủ nhiệm khen không dứt miệng, “Tinh thần học tập rất tốt, bài tập hoàn thành cũng rất có chất lượng, giáo viên bộ môn nào cũng khen.”

“Làm phiền thầy rồi.” Vương Chiêu Mưu gật đầu đáp lại.

“Ấn theo trạng thái hiện tại của Quý Liên Hoắc, hoàn toàn có thể thi đậu mấy chuyên ngành khó.” Chủ nhiệm nói rất chắc chắn, “Chỉ cần trong nhà không có việc gì thì chắc chắn có thể.”

Chủ nhiệm vẫn sợ chuyện lần trước cậu của Quý Liên Hoắc đã làm.

Nếu còn bị như vậy lần nữa, đứa nhỏ này sẽ sụp đổ mất.

“Sẽ không.” Vương Chiêu Mưu đầu bên này mỉm cười, “Thầy đừng lo.”

Để khen thưởng cho sự tiến bộ gần đây của Quý Liên Hoắc, Vương Chiêu Mưu đã bảo tài xế chạy quanh thành phố và mua tất cả sách bài tập và đề luyện thi cần cho nửa năm cuối cấp.

Hiện tại chẳng có mấy loại sách tham khảo, ngay cả cuốn sách nổi tiếng "Kiểm tra đầu vào đại học 5 năm và mô phỏng 3 năm" cũng phải đến năm 2008 mới xuất bản.

Học sinh thời này cũng khá thiệt thòi.

Cơ mà không ảnh hưởng gì tới Quý Đại Bảo hết.

Vương Chiêu Mưu mang sách tham khảo về đến biệt thự thì thấy Quý Liên Hoắc và Quý Đại Bảo đang chơi trốn tìm.

Quý Liên Hoắc quay lưng ra cửa, nấp sau ghế sofa, Quý Đại Bảo bò đến nấp bên cạnh tủ TV, cẩn thận thò nửa đầu ra quan sát tình hình của đối phương.

Tivi đang chiếu “Phong Vân”, tiếng chiu chiu vang lên liên tục, một lớn một nhỏ chơi vô cùng tập trung, không phát hiện ra có người vào.

Quý Liên Hoắc đang trêu chọc Quý Đại Bảo, đột nhiên thấy nó cười toe toét, anh không biết có chuyện gì, hơi nâng người, đột nhiên cảm giác sau lưng có gì đó.

Cảm giác quen thuộc đang vây quanh, Quý Liên Hoắc cố nén vui vẻ trong lòng, anh quay đầu, nhìn thấy người mình vẫn luôn thương nhớ đang đứng ngay trước mắt!

“Anh Chiêu Mưu!” Quý Liên Hoắc nhịn nỗi xúc động muốn ôm lấy người kia, nhưng ánh mắt anh tràn đầy quyến luyến.

“Cho anh thứ này.” Vương Chiêu Mưu đưa túi giấy qua, Quý Liên Hoắc vội nhận lấy, cúi đầu nhìn, là các loại sách tham khảo.

Anh Chiêu Mưu……

Thật sự rất quan tâm đến việc học hành của mình!

Nhìn dáng vẻ thiếu niên xúc động, Vương Chiêu Mưu đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, mở điện thoại nhìn ngày.

Âm lịch là mùng 2 tháng 2, chỉ một ngày nữa là tới tiết Kinh Trập.

Vương Chiêu Mưu đi đến phòng bếp, nhìn thoáng qua đồ ăn trong tủ lạnh, sau đó gọi tài xế và yêu cầu tài xế mang về một ít bánh cupcake.

Đến bữa tối, Quý Liên Hoắc trông thấy cupcake trên bàn, tò mò hỏi Vương Chiêu Mưu.

“Anh Chiêu Mưu, hôm nay là sinh nhật ai sao?”

Vương Chiêu Mưu không đáp, chỉ đặt một chiếc bánh cupcake kem hồng trước mặt Quý Liên Hoắc, một chiếc kem vàng đặt trước mặt Quý Đại Bảo.

Vương Chiêu Mưu cầm nĩa nhựa nho nhỏ múc một ít bơ, cho vào miệng nhấm nháp.

Quý Liên Hoắc thấy vậy cũng học theo Vương Chiêu Mưu, nhấm nháp kem bơ trước mặt.

“Quý Liên Hoắc.”

Đột nhiên nghe thấy người kia gọi tên đầy đủ của mình, Quý Liên Hoắc vô thức ngồi thẳng rồi nhìn về phía chủ vị.

“Tôi muốn đặt một mục tiêu cho anh.” Vương Chiêu Mưu kiên định nhìn thiếu niên.

“Khoa kinh tế chuyên nghiệp - Đại học Tô Thành.”

Đại học Tô Thành ban đầu là một trường đại học trọng điểm trực thuộc Bộ Giáo dục, đứng thứ ba trong số các trường đại học trong cả nước. Kinh tế chuyên nghiệp là chuyên ngành đứng đầu. Vương Chiêu Mưu đã xem xét điểm tuyển sinh của chuyên ngành này trong những năm gần đây, tổng điểm tối thiểu cũng là 684.

Quý Liên Hoắc gật đầu không chút do dự.

Vốn dĩ mục tiêu của mình cũng là Đại học Tô Thành, nơi này gần anh Chiêu Mưu nhất.

“Nếu anh có thể đạt yêu cầu của tôi, trúng tuyển khoa Kinh tế Đại học Tô Thành, tôi có thể đáp ứng một nguyện vọng của anh.” Vương Chiêu Mưu bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt thiếu niên, đưa ra hứa hẹn của mình.

Quý Liên Hoắc trầm mặc một lúc lâu, dần dần, một ngọn lửa bắt đầu bùng cháy trong đôi mắt đen của anh.

“Đương nhiên, yêu cầu này phải nằm trong khả năng của tôi.” Vương Chiêu Mưu ăn xong chiếc bánh cupcake trong tay, rũ mắt mỉm cười.

"Nếu anh yêu cầu tôi chế tạo bom nguyên tử gì đó, tôi chắc chắn không thể làm được."

“Tôi, tôi có thể!” Quý Liên Hoắc vội vàng đồng ý, như thể người chết đuối vớ được cọc.

“Được.” Vương Chiêu Mưu đứng dậy, đặt vỏ giấy rỗng xuống rồi lên lầu.

Quý Liên Hoắc vẫn còn đang chìm trong vui sướng, tuy không rõ vì sao Chiêu Mưu bỗng nhiên đưa ra chuyện này, nhưng anh biết nỗi lòng mong mỏi thứ gì đó xa xôi không thể với tới trong lòng mình đã có hy vọng được chạm đến.

“Ôi chao!” Lúc Trình tẩu đến dọn bàn, nhìn thấy bánh kem mà vỗ đầu, than thở không thôi.

“Sao vậy Trình tẩu?” Quý Liên Hoắc đứng dậy dọn bàn phụ Trình tẩu.

“Xem trí nhớ của tôi này.” Trình tẩu áy náy, “Sao tôi có thể quên ngày này chứ.”

“Hôm nay là sinh nhật ai sao?” Quý Liên Hoắc cẩn thận hỏi.

“Nói là sinh nhật thì cũng không hẳn.” Trình tẩu thở dài, vô thức nhìn lên lầu hai rồi hạ giọng nói với Quý Liên Hoắc.

“Hôm nay là ngày giỗ của mẹ đẻ thiếu gia.”

Quý Liên Hoắc vô thức nhìn mấy chiếc cupcake.

“Mẹ đẻ của thiếu gia qua đời vì khó sinh lúc sinh em gái cậu ấy.”

Trình tẩu hơi buồn bã kể lại, “Lúc ấy thiếu gia vẫn còn nhỏ, khi mẹ cậu ấy đau bụng rồi được đưa đến bệnh viện, mọi người đều nói là sắp sinh nhật em gái cậu ấy rồi, thiếu gia vui vẻ đòi mua bánh kem nhỏ mang đến bệnh viện mừng sinh nhật em gái.”

Quý Liên Hoắc cau mày nhìn cupcake trong tay, không nói nên lời.

Quý Đại Bảo trừng mắt, có hơi không tưởng tượng nổi.

Bé trai vui vẻ mang bánh kem nhỏ đến mừng sinh nhật em gái, lại nghe tin mẹ và em gái mình đều đã chết, đau đớn biết chừng nào.

Cả thế giới này đều lừa cậu, nhưng cậu vẫn cố chấp giữ lời hứa vào đúng ngày này.

Quý Liên Hoắc nhìn lên lầu hai, thật lâu cũng chưa hoàn hồn. 

Truyện full

  • Cậu Đàn Em Lắm Chiêu Nhiều Trò
    Cậu Đàn Em Lắm Chiêu Nhiều Trò

    Tác giả: Toán Liễu Bất An ToànThể loại: Hiện đại, ngọt, hài hước, thanh xuân vườn trường, tình chị em, HESố chương: 8 chươngDịch: Tiểu...

  • Xuyên Qua Nhà Có Hảo Phu
    Xuyên Qua Nhà Có Hảo Phu

    Tác Giả: Phi Thiên Thể loại: Xuyên việt, không gian, chủng điền, 1 x 1, ngọt, hài, ấm áp, có H. Edit: NTVăn ánKhông thể tin được rằng...

  • Bỏ Qua Đích Chờ Đợi
    Bỏ Qua Đích Chờ Đợi

    Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, ngược tâm, HEEdit: LãnhBeta: Lãnh, Tử HoaEm từng nói rằng em sẽ đứng dưới tàng cây này đợi anh...

  • Tình Yêu Trong Bóng Tối
    Tình Yêu Trong Bóng Tối

    Tên gốc: Love In The DarkĐánh máy: thasquall, poko-poko5000, hpsaomai, XUONGRONGDENHắn luôn là một mối hiểm họa.Stephanie đã đi nửa...

  • Truyện Kể Chín Đêm
    Truyện Kể Chín Đêm

    Nguyên tác: Lâm song dạ ngữ – 临窗夜语)系列Thể loại: Danmei, huyền huyễn, cổ đại, 1 vs 1, thanh thủy văn, HE.Tình iu: Tiêu Tịnh Thủy x Kiều...

  • Anh Trai Em Gái - Mộc Đầu Khai Hoa
    Anh Trai Em Gái - Mộc Đầu Khai Hoa

    Tác giả: Mộc Đầu Khai HoaChuyển ngữ: Minh Tiểu LanTag: Duyên trời tác hợp, Đại thúc vs loli - Trâu già gặm cỏ non, Hài hước, Hào môn...

  • Đắm Chìm
    Đắm Chìm

    Bố tôi đã dẫn đứa con gái ngoài gi.á thú của mình đến tham gia bữa tiệc của gia tộc.Cô ta mặc một bộ lễ phục không đúng size, sợ hãi...

  • Phi Gien Hoàn Mỹ
    Phi Gien Hoàn Mỹ

    Thể loại: trùng sinh, cường cường, 1×1, có cơ giáp.Editor: meoconxuixeoMọi chuyện đều dựa vào gien để định đoạt.Vinh Thanh cứ nghĩ mình...

  • Dị Thế Chi Tiện Nam Nhân
    Dị Thế Chi Tiện Nam Nhân

    Thể loại: Sinh tử, xuyên qua thời không, cường cường, dị thế đại lục .Tình trạng bản gốc:  94 chương (Hoàn)Edit: kybangha54321.Mục Mộc...

  • Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế
    Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế

    Nhân vật chính: Ngọc Thiên Di, Triệu Hàng, An Thế Kiệt, Ngô Lâm, Đường Nhiên, Đường Hiên, Âu Dương Hạo, Âu Dương Minh.Giới thiệu: Sống...

  • Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi
    Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi

    Bạn đang đọc truyện Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi của tác giả Giang Hoa Tự Hỏa. Mọi người đều biết Thịnh Diễn Chi có một người yêu tên...

  • Ăn Miếng Trả Miếng
    Ăn Miếng Trả Miếng

    Bạn đang đọc truyện Ăn Miếng Trả Miếng của tác giả Thập Tam Cửu Nguyệt. Tại võ đường, ai cũng thán phục và ngưỡng mộ trước sự cần cù,...

  • Bộ Đồ Mới Của Hoàng Hậu
    Bộ Đồ Mới Của Hoàng Hậu

    Editor: Song Ngư + NgáoTô gia là một danh môn vọng tộc, nhiều đời ra các vị tướng môn chiến công hiển hách, được người người ca ngợi.Tô...

  • Mackenzie's Mission
    Mackenzie's Mission

    Mackenzie Family #2Chuyển ngữ và đánh máy: portuguese & xraineeAnh là một đại tá tài năng, “cục cưng” trong Không quân Hoa Kỳ bất chấp...

  • Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần
    Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần

    Công chúa hồ ly Tang Chỉ - à không, bây giờ phải gọi là thổ thần Tang Chỉ mới đúng - ngay lúc này đây, ở cái trấn Bình Lạc khỉ ho cò...