Ký Ức Đẹp Nhất

Chương 33: Thuở chớm yêu

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Biên tập: Thiên Duyên

____

Một chiêu chụp tay người này của Vệ Lăng Dương vô cùng thuần thục, vừa chụp liền chuẩn. Hắn đè ép bả vai Cận Hạo, đặt lên tường, nổi giận đùng đùng hỏi:

“Cậu muốn làm gì?”

Vừa rồi hắn đi WC xong đã xuống tìm Từ Gia, không ngờ lại thấy Cận Hạo áp sát Từ Gia lên tường, từ góc độ của hắn nhìn cứ như Cận Hạo đang cúi đầu hôn Từ Gia, lập tức giận dữ, bước nhanh xuống kéo tay hắn ra.

Đối mặt chất vấn của hắn, Cận Hạo lại chẳng có chút bối tối, mặc hắn ấn mình cũng không thèm giãy, chỉ cười nói:

“Tới cũng nhanh thật, chưa kịp để tôi làm gì.”

Ý của lời này chính là muốn làm gì đó, nhưng Vệ Lăng Dương tới quá nhanh hắn chưa kịp làm. Vệ Lăng Dương nghe xong liền nổi điên, mắng “mẹ nó”, rồi xoay Cận Hạo lại, đấm một cú lên mặt hắn.

Cận Hạo bị đánh cho lui về mấy bước, chỉ cảm thấy hàm răng có mùi tanh, liền biết răng bị đánh chảy máu, thế là cũng phát nóng, dùng đầu lưỡi liếm nơi chảy máu trong khoang miệng, nghiêng đầu tránh cú đấm thứ hai của Vệ Lăng Dương, nhân cơ hội bắt lấy cổ tay Vệ Lăng Dương định đánh trả, không ngờ bị Từ Gia bên cạnh dùng sức đá một cước vào đầu gối, Từ Gia đá rất ác, làm hắn bất ngờ không kịp đề phòng quỳ một gối trên đất.

Khi hắn quỳ, Vệ Lăng Dương lại mau tay nhanh mắt bẻ ngoặt hai tay hắn ra sau lưng, giơ nắm tay lên định đánh tiếp, sau lưng đột nhiên truyền giọng nói:

“Các cậu ở trong này làm gì đó?”

Ba người quay đầu nhìn lại, phát hiện Lục Đình Xuyên đang đứng sau lưng, trên tay cầm túi đồ, bên trên in LOGO siêu thị Nam Hồ.

“Cận Hạo?” Lục Đình Xuyên thấy người bị Vệ Lăng Dương đè bèn sửng sốt, “Sao lại là cậu?”

Cận Hạo nhìn thấy Lục Đình Xuyên liền mắng thầm trong lòng một câu, sắc mặt lại tươi cười như thường:

“Ồ, Lục đại tài tử, thật trùng hợp nha.”

Nghe họ chào hỏi, Vệ Lăng Dương giận dữ hỏi Lục Đình Xuyên:

“Lục Đình Xuyên, cậu quen thằng nhóc này à?”

“Quen.” Lục Đình Xuyên gật đầu, đến gần ba người họ, “Đã xảy ra chuyện gì, các cậu làm gì vậy?”

“Tên khốn nạn này vừa nãy chiếm tiện nghi Từ Gia.” Vệ Lăng Dương nghiến răng nghiến lợi nói, “Tôi mặc kệ các cậu biết nhau hay không, hôm nay tôi không lột da nó là không được.”

… Lục Đình Xuyên nghe xong liền nhướn mày, liếc sang Cận Hạo, đối phương vẫn tỏ vẻ không hề hấn nhìn thẳng y, dường như tuyệt đối không để tâm lời Vệ Lăng Dương nói, mà nói với Lục Đình Xuyên:

“Này, cậu không cứu tôi ư?”

“Dù chỉ có mình tôi tôi cũng phải đánh cậu!” Vệ Lăng Dương siết chặt lực tay, ấn vai hắn đè mạnh xuống.

Cánh tay bị bẻ ngoặt làm Cận Hạo đau tới mức “shhh” một tiếng, ánh mắt lại cố chấp nhìn Lục Đình Xuyên.

Lấy hiểu biết về Cận Hạo của Lục Đình Xuyên, cộng thêm lời vừa rồi của Vệ Lăng Dương, y cũng đoán ra hắn nhất định gây chuyện nữa rồi, y thu hồi ánh mắt nhìn hắn, rồi lại nhìn Từ Gia:

“Cậu không sao chứ?”

“Không sao.” Từ Gia lắc đầu, “Chỉ xảy ra chút xung đột, không phải chuyện gì …”

“Xung đột gì?” Cận Hạo lên tiếng ngắt lời cậu, “Tôi rõ ràng hỏi cậu có muốn yêu đương với tôi không, cậu vẫn chưa trả lời tôi đâu.”

Từ Gia: “…”

Vệ Lăng Dương: “…”

Lục Đình Xuyên: “…”

“Cậu cmn ngại mạng dài quá đúng không!” Vệ Lăng Dương nổ súng đầy đất, trực tiếp đẩy Cận Hạo trên mặt đất, muốn tiến lên chơi chết hắn, Lục Đình Xuyên vội vàng chắn trước mặt Cận Hạo, ngăn Vệ Lăng Dương lại: “Cậu chờ đã.”

“Tránh ra.” Mắt Vệ Lăng Dương lộ ra hung ác nhìn Lục Đình Xuyên, dường như nếu y còn muốn ngăn thì đánh y luôn.

“Vệ Lăng Dương.” Cận Hạo lại chẳng hề có vẻ lo lắng cho tình cảnh của mình, hắn ngồi dưới đất, ngẩng đầu nhìn Vệ Lăng Dương, “Đừng chỉ lo đánh tôi thôi chứ, cậu không muốn biết vừa rồi tôi và Từ Gia đã nói gì sao?”

“Không rỗi hơi nghe cậu nói nhảm!”

“Thế nhưng vừa rồi bọn tôi nói về cậu đó.” Cận Hạo vẫn tiếp tục nói, “Tôi hỏi cậu nè, cậu cũng chơi với Từ Gia lâu vậy rồi, không biết cậu ta vẫn luôn … A!”

Hắn vừa nói được một nửa, Từ Gia đột nhiên đẩy Lục Đình Xuyên ra, nhấc chân giẫm lên vai hắn, sau đó dùng sức, đạp cả người hắn lên tường, nhìn hắn từ trên cao, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lẽo:

“Không ai từng dạy cậu phải câm miệng như thế nào sao?”

Một loạt hành động liên tiếp này của cậu vừa nhanh vừa ác, lúc nói câu này, một chân còn giẫm trên vai Cận Hạo, mặt không biến sắc, trong mắt mang theo tàn nhẫn chưa từng có, như thể nếu Cận Hạo nói thêm câu nào nữa, cậu có thể làm ra vài chuyện không thể khống chế.

Trước đó Cận Hạo gặp Từ Gia hai lần, hai lần đều đi cùng với Vệ Lăng Dương, cho rằng tính cậu như con cừu non được Vệ Lăng Dương bảo bọc, không ngờ lại dữ tới vậy, đối diện hung tợn trong mắt cậu, trong lúc nhất thời Cận Hạo quên cả phản kháng.

Từ nhỏ Từ Gia đã là trẻ ngoan trong mắt trưởng bối, là học sinh tốt trong miệng thầy cô, tuy bình thường làm người ta cảm thấy hơi xa cách, nhưng vẫn lễ độ với người ngoài. Lần này cậu đột nhiên nổi loạn làm Lục Đình Xuyên cũng sửng sốt, thấy Cận Hạo bị cậu đạp, muốn tiến lên ngăn cậu, vừa gọi một tiếng “Từ Gia” đã bị Vệ Lăng Dương ở bên cạnh chặn lại.

“Đây là chuyện giữa bọn tôi, cậu tốt nhất đừng xen vào.” Vệ Lăng Dương làm mặt lạnh ngăn cản Lục Đình Xuyên. So với hai người họ, hắn không hề ngạc nhiên với hành động kia của Từ Gia, hồi còn bé hắn chỉ gọi Từ Gia một tiếng công chúa nhỏ thôi mà Từ Gia đã xù lông bổ nhào lên người mình, huống chi mồm Cận Hạo còn thối cỡ đó.

“Ha ha.” Cận Hạo đột nhiên bật cười, hai tay làm động tác đầu hàng, cam đoan với Từ Gia, “Được, tôi không nói, đừng gắt quá, không biết còn tưởng tôi và cậu có bí mật không thể cho người ta biết.”

“Cận Hạo.” Lục Đình Xuyên thấp giọng quát, “Cậu còn nói hưu nói vượn, tôi liền mặc kệ cậu.”

“…” Cận Hạo hừ một tiếng, thầm nghĩ làm như cậu từng quan tâm tới tôi không bằng, có điều hắn không tiếp tục lên tiếng nữa.

Thấy hắn im lặng, Lục Đình Xuyên nói với Từ Gia:

“Từ Gia, tôi thay cậu ta xin lỗi cậu, nếu cậu chưa hết giận, cậu có thể đánh cậu ta.”

“Ê!” Cận Hạo nghe xong liền bùng nổ, “Đánh tôi là ý gì hả? Tôi chưa có làm gì, Lục Đình Xuyên cậu là ai mà quản tôi?”

“Câm miệng cho tôi.” Lục Đình Xuyên liếc ngang hắn.

“…” Cận Hạo trợn mắt, dứt khoát ngồi dưới đất giả chết.

Từ Gia không định đánh Cận Hạo, chỉ muốn để hắn đừng nói lung tung nữa thôi, hơn nữa vừa rồi Cận Hạo cũng bị Vệ Lăng Dương đấm một phát rồi. Cậu thu chân về, nói với Vệ Lăng Dương: “Đi thôi.”

“Cứ vậy buông tha nó à?” Vệ Lăng Dương không quá bằng lòng.

“Về trước thôi nào.” Từ Gia nói, thấy hắn không muốn nhúc nhích, lại bảo, “Nghe lời.”

“Ờ.” Vệ Lăng Dương cúi đầu lườm Cận Hạo, cảnh cáo hắn về sau cách xa Từ Gia chút, lúc này mới cùng Từ Gia xuống lầu.

Hai người đi rồi, Lục Đình Xuyên nhìn Cận Hạo ngồi bất động dưới đất, cau mày nói, “Mọi người đi hết rồi, cậu còn ngồi trên đất làm gì?”

“Không cần cậu lo.” Cận Hạo cười lạnh một tiếng, “Dù sao cậu cũng chẳng quan tâm.”

“Thế ư? Vậy cậu tiếp tục ngồi đi.” Lục Đình Xuyên hời hợt vứt lại câu này, cầm đồ trên đất đi xuống lầu.

“Đm, thật sự mặc kệ tôi đó à.” Cận Hạo mắng, bò dậy từ mặt đất, bước nhanh theo, cùng y sóng vai đi, ngữ điệu khó chịu hỏi, “Nếu vừa rồi họ ra tay, cậu thực sự mặc họ đánh tôi hả?”

“Sao lại không?” Lục Đình Xuyên nhìn hắn, “Cho cậu nhớ lâu chút, đỡ gây chuyện khắp nơi.”

“Đừng để tôi chịu thiệt chứ.” Cận Hạo kêu oan, “Tôi chưa làm cái gì cả, chẳng qua tôi cảm thấy thú vị nên muốn trêu Từ Gia tí thôi. Ê này, Lục Đình Xuyên, cậu có biết Từ Gia đối với …”

“Cận Hạo.” Lục Đình Xuyên đột nhiên ngừng lại, xoay người nhìn Cận Hạo, giọng điệu lãnh đạm nói, “Có vài lời để trong bụng cũng không thối rữa, nhưng nếu nói ra, cậu sẽ bị người ta đập nát, nhớ kỹ chưa?”

“…”

Lục Đình Xuyên nói xong, lười dong dài với hắn, bước mấy bước bỏ lại người phía sau, Cận Hạo đứng tại chỗ một lúc rồi đi theo.

……

Từ Gia cùng Vệ Lăng Dương xuống xe buýt, hai người sóng vai về nhà, trong lúc đó Vệ Lăng Dương dùng khóe mắt nhìn trộm Từ Gia mấy lần, muốn nói rồi lại thôi, đi được một đoạn vẫn nhịn không được lên tiếng hỏi:

“Gia Gia, tớ hỏi cậu chuyện này nha.”

Hai người cách rất gần, Từ Gia đã sớm phát hiện hành động của Vệ Lăng Dương, nhưng không vạch trần, nghe hắn mở miệng mới nói:

“Chuyện gì?”

“Cậu và Cận Hạo … vừa rồi đang nói gì thế?” Vệ Lăng Dương hỏi.

“Cậu nghe được gì?” Từ Gia hỏi lại.

“Gì cũng không nghe thấy.” Vệ Lăng Dương thành thật nói, vừa rồi hắn chỉ lo đánh người, không chú ý hai người đang nói gì, chỉ nghe cái gì mà thanh mai trúc mã, thanh mai trúc mã của Từ Gia không cần nói nhất định là mình, lại thêm lời Cận Hạo, làm hắn luôn cảm thấy có chuyện gì đó mà mình không biết.

Nghe hắn bảo không nghe thấy, Từ Gia mới thả lỏng, điềm nhiên như không có gì bảo, “Không nói gì cả.”

“Thế nó bảo các cậu đang nói về tớ …”

“Cậu tin cậu ta hay tin tớ?”

“Tin cậu nha.”

“Vậy được rồi.”

“… Cũng phải.” Vệ Lăng Dương nhức đầu, lại hỏi, “Thằng nhóc Cận Hạo kia có làm chuyện xấu với cậu không?”

“Chuyện xấu gì?”

“Thì là …” Vệ Lăng Dương tạm ngừng, đè thấp giọng, “Cậu ta không hôn cậu chứ?”

“…” Từ Gia dừng bước, quay đầu nhìn hắn, “Cậu nói cái gì?”

“… Không phải cậu nghe thấy sao?” Vệ Lăng Dương sờ mũi, vừa rồi tư thế Cận Hạo ép Từ Gia lên tường rất giống đang hôn.

Từ Gia hiểu ý hắn, không trực tiếp trả lời:

“Nếu cậu ta hôn, cậu sẽ làm gì?”

“Hôn?!” Vệ Lăng Dương nghe vậy mắt trừng to, không nói hai lời xoay người trở lại, “Tớ con mẹ nó phải đánh chết thằng đó!”

Động tác hắn rất nhanh, bước chân như gió kéo một khoảng với Từ Gia, ra vẻ muốn đi đánh chết Cận Hạo, Từ Gia bị hắn chọc cười, cao giọng hô:

“Gạt cậu thôi, mau về nào.”

Cơ thể Vệ Lăng Dương khựng lại, quay đầu nhìn.

Từ Gia đứng cách mình chỉ khoảng 50 mét, trên người cậu bận cái quần yếm hắn mua, mặc áo màu trắng, giày vải màu đen, đứng ngược sáng mỉm cười với mình, ngoại hình lẫn thanh giọng ôn hòa làm cửa lòng ấm áp, cây đại thụ bên cạnh rơi những chiếc lá bay múa chung quanh cậu, mang đến cảm giác tươi đẹp năm tháng tĩnh lặng.

Khoảnh khắc ấy, Vệ Lăng Dương nghe thấy ngực mình truyền tiếng va đập kịch liệt, tựa như phiến lá bay bay rơi trên vai Từ Gia, trên chiếc lá viết hai chữ —— Từ Gia.

_____

Tác giả có lời muốn nói:

Vệ Lăng Dương: Tiêu rồi, tim đập thiệt nhanh.

Truyện full

  • Tội Nghiệt Của Ta
    Tội Nghiệt Của Ta

    Biên tập: CandyThiếp muốn một tòa đài cao trong mây, với tay có thể bắt được sao.Xây.Thiếp muốn một đóa tuyết liên ngàn năm, ăn vào để...

  • Yêu Em Từ Bao Giờ
    Yêu Em Từ Bao Giờ

    Tác giả: Lani An DiệpThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Vương Cảnh Nghi làm nhân viên pha chế tại một bar cao cấp, hôm ấy cô giúp đồng...

  • Ký Ức Đẹp Nhất
    Ký Ức Đẹp Nhất

    Nguyên tác: Độc gia ký ức Chuyển ngữ: Thiên DuyênThể loại: Từ vườn trường đến xã hội, đôi bên thầm mến, đô thị tình duyên, song khiết,...

  • Dã Lang Ái Cật Nộn Đậu Hủ
    Dã Lang Ái Cật Nộn Đậu Hủ

    Thể loại: nhất thụ nhất công, hiện đại, HEThuyền Kiều Quang chưa từng gặp ai mà giống cái tên Vũ Điền Khải Thái vừa xấu xa lại vô cùng...

  • Chuyện Tình Tristan & Iseut
    Chuyện Tình Tristan & Iseut

    Tác giả: Rosemary SutcliffThể loại: tình cảm, lịch sử, nhiệt huyết...Giới thiệu:Ngày xửa ngày xưa theo hôn ước từ nhỏ vua xứ Co ish cử...

  • Come Lie With Me
    Come Lie With Me

    Dịch giả: k_musicEdit: boduaKhông có văn án.

  • Người Tôi Yêu, Đang Đứng Ở Một Nơi Không Xa Chờ Tôi
    Người Tôi Yêu, Đang Đứng Ở Một Nơi Không Xa Chờ Tôi

    Biên tập: CandySau khi đi ra khỏi tòa nhà thực nghiệm, cô mới phát hiện ngoài trời bắt đầu đổ mưa.Mưa cũng không lớn, nhưng tí tách lộp...

  • Hải Đường Hoa Lệ
    Hải Đường Hoa Lệ

    Tên truyện: Hoa Hải Đường / Hải Đường Hoa LệThể loại: Trùng sinh, hiện đại, sủng.Số chương: 22 chương + 1 ngoại truyện. Cô và anh tình...

  • Trúc Mã Là Sói
    Trúc Mã Là Sói

    5 tuổi, vì lỡ tay mà Nhan Tiếu để xảy ra một mối hận ngàn năm: Trong lúc tranh giành đồ chơi với Văn Dịch, không may làm sứt trán đối...

  • Chỉ Yêu Mình Anh - Na Khẩu Trùng
    Chỉ Yêu Mình Anh - Na Khẩu Trùng

    Giới thiệu: Tình yêu hường phấn của đôi trẻ hai người ba chân.Mình từng đọc khá nhiều tiểu thuyết có nam chính khuyết tật, không phải...

  • Kỵ Sĩ Của Ma Nữ
    Kỵ Sĩ Của Ma Nữ

    Ma Ảnh Mị Linh của Hắc Khiết Minh là bộ huyền huyễn độc đáo và đáng đọc vô cùng. Bộ truyện trải dài từ cổ đại đến trung cổ rồi hiện...

  • Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc
    Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

    Truyện Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc có nội dung rất lôi cuốn, đặc sác nhất là giai đoạn Gia Tuyền và Cẩm Hiên học bên Đức khoảng...

  • Khi Nghi Lâm Gặp Đông Phương Bất Bại
    Khi Nghi Lâm Gặp Đông Phương Bất Bại

    Thể loại: Cổ đạiEdit: Dương Tử Nguyệt aka Yun HakuBeta: thesecretofepochMột câu chuyện kể về Nghi Lâm và Đông Phương Bất Bại mang theo...

  • Bảy Năm
    Bảy Năm

    Editor: Den ShìThể loại: Tình hữu độc chung, vòng giải trí, thất niên chi dương, ngưu lang, hiện đại.Độ dài: 41 chươngNhân vật chính:...

  • [Thanh Vũ] Thanh Phù
    [Thanh Vũ] Thanh Phù

    Trans & Edit: @holabat (aka /ca.man.310)Thể loại: 1 x 1, đồng nhân văn, phụ tử, ấm áp, HEĐộ dài: 27 chươngCP: Vương Thanh | Phùng Kiến...