Kiều Nương Y Kinh

Chương 99: Không thấy

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Trần gia sau giờ ngọ, có vẻ im lặng khác thường, không khí so với sự trầm lặng vài ngày trước đó là khác nhau, bởi vì Trần lão thái gia tỉnh lại, cùng với nghe nói có thể trị khỏi, làm cho không khí im lặng của Trần gia lúc này thêm vài phần thanh thản.

Mặt trời lên cao, Trình Kiều Nương ngồi ở dưới hành lang, dựa vào ghế, một tay chống cằm, một tay tùy ý chuyển động.

Nha nụ hoa già ngồi ở một bên, nín thở im lặng.

Ngoài cửa viện có người thăm dò, đây là một nữ đồng tầm bốn năm tuổi, dường như có chút sợ hãi, liếc mắt một cái, lại lùi về, qua một khắc, lại thăm dò xem.

Nha nụ hoa già đều thấy được, nhưng đều coi như không thấy.

"Đan Nương." Trình Kiều Nương chợt gọi.

Bé gái lập tức cao hứng từ phía sau cửa viện đi tới.

"Tìm ta, có việc?" Trình Kiều Nương hỏi.

Đan Nương chạy tới gần, cởi guốc gỗ, ngồi chồm hỗm lại, giơ lên khuôn mặt tươi cười nhìn Trình Kiều Nương.

"Không việc gì." Nàng lắc đầu nói.

Thật sự là đồng ngôn vô kị, nha nụ hoa già phía sau cúi đầu, không việc gì chạy tới làm cái gì, tùy tiện nói chuyện gì.

Khóe miệng Trình Kiều Nương nhếch lên.

"Không việc gì là được rồi." Nàng nói, đổi tay viết.

Đan Nương hưng trí bừng bừng nhìn nàng.

"Tỷ tỷ, ngươi đang làm cái gì?" Nàng hỏi.

Thật sự là đồng ngôn vô kị, người ta thích làm cái gì thì làm cái đó, hỏi người ta nhỡ đâu bị cho rằng đang cười nhạo người ta ngu si, chẳng phải là chọc phiền toái?

"Viết chữ." Trình Kiều Nương nói.

Lấy tay đưa đi đưa lại trên bàn chính là viết chữ? Lời này cũng chỉ có tiểu hài tử tin đi.

Trong lòng vú già bên cạnh tự nhủ, quả nhiên nghe được tiếng hài đồng sợ hãi than.

"Tỷ tỷ dùng tay trái viết chữ sao?" Đan Nương thực kinh ngạc nói.

"Tay trái tay phải, đều là tay, đương nhiên đều có thể viết." Trình Kiều Nương nói.

Đan Nương giật mình gật đầu.

"À, đúng vậy, đúng vậy, sao ta không nghĩ tới chứ." Nàng nói.

Bởi vì ngươi chính là đứa nhỏ, không phải ngốc tử.

Vú già nha đầu đều hận không thể nhét đầu vào trong cổ.

Ngốc tử rốt cuộc đã khỏi. Nhưng vẫn không hảo lưu loát? Vì cái gì hết lần này đến lần khác nói ngốc đây?

Tỳ nữ kia sao vẫn chưa trở lại, các nàng ở trong này rất bất an.

Trình Kiều Nương trò chuyện với Trần Đan Nương tới thăm thật vui thì Trần Thiệu cũng nghênh đón khách tới thăm.

Hắn dẫn một người nam nhân đi ra khỏi phòng Trần lão thái gia, đi vào phòng khách ngồi xuống.

"Như thế, quả nhiên tốt hơn nhiều." Nam nhân nói, mang theo vẻ mặt vui mừng, "Bệ hạ rất là nhớ."

Trần Thiệu thi lễ.

"Thần có tội, làm cho bệ hạ lo lắng." Hắn nghẹn ngào nói.

"Điều nầy sao lại là tội của ngươi." Nam nhân vội xua tay nói, "Khỏe là tốt rồi, khỏe là tốt rồi."

Trần Thiệu gật đầu.

"Lần này là mời đến đại phu nào?" Nam nhân lại tò mò hỏi.

"Người Giang Châu. Cùng gia phụ gặp mặt trên đường một lần, khi đó nàng liền nói trong người gia phụ có bệnh, chính là, lúc ấy không biết." Trần Thiệu nói. Mang theo vài phần may mắn.

"Ồ, thế nhưng vẫn là người, nhìn mà ra bệnh, quả là thần y." Nam nhân kinh ngạc nói.

Thần y sao? Cũng là thật sự là thần kỳ, chính là còn có chút cổ quái, Trần Thiệu cười không nói chuyện.

Thật sự là không biết nên nói sao.

"Có thể gặp không?" Nam nhân lại hỏi.

Trần Thiệu chần chờ một chút.

"Gặp ta?" Trình Kiều Nương nhìn Trần Thiệu trước mặt. Vẻ mặt bình thản, "Vì sao?"

Trần Thiệu có chút không biết trả lời thế nào.

"Người này là đồng liêu (đồng nghiệp) của ta, giao tình rất tốt." Hắn nói.

"Chuyện này, có quan hệ gì với ta đâu?" Trình Kiều Nương ngắt lời hắn, hỏi.

Trần Thiệu cứng miệng.

"Không phải. Không phải ý tứ này." Hắn vội giải thích, trên trán toát mồ hôi.

Tiểu thư này, cổ quái ở chỗ giống như đứa bé ngây thơ bướng bỉnh không rành thế sự, theo ý mình mà làm, cũng không lo lắng chuyện khác.

Nhưng, đối với đứa bé bướng bỉnh, có biện pháp nào đâu?

"Nghe nói tiểu thư có tay nghề thần kỳ, muốn kết bạn một chút." Trần Thiệu nói.

"Ta không muốn kết bạn với hắn." Trình Kiều Nương nói. Đứng dậy."Ta muốn nghỉ ngơi rồi."

Trần Thiệu lau mồ hôi mà về.

"Trình Tiểu Thư, sau khi thi châm hao tâm tốn sức mệt nhọc, lúc này đi ngủ rồi. Thật sự là không khéo." Hắn giải thích nói.

Nam nhân cười ha ha, cũng lơ đễnh.

"Bệnh Lão thái gia quan trọng hơn, bệnh lão thái gia quan trọng hơn, ngày sau tái kiến đi." Hắn nói, vừa đứng dậy cáo từ.

Trần Thiệu vội lưu lại.

"Chậm đã." Hắn nói, "Nhiều ngày không thấy, hôm nay tâm sự hơi giải, chúng ta đối ẩm một ly."

Nói xong thở dài, vỗ vỗ cánh tay nam nhân.

"Ta tích góp từng tí một phiền lòng nhiều ngày nay, cũng muốn nói hết." Hắn nói.

Việc nhà chính sự mọi chuyện trong lòng, mấy ngày nay Trần Thiệu chịu đựng cũng không phải là ít, nam nhân lý giải gật đầu.

"Đi, uống rươu" Trần Thiệu nói.

Gã sai vặt vâng một tiếng.

"À, đưa tới một mâm chim sẻ nhắm rượu." Trần Thiệu lại dặn.

Nam nhân nghe xong có chút tò mò.

"Chim sẻ?" Hắn cười nói, "Được mấy lạng thịt? Lại làm đồ nhắm rượu ăn?"

"Kỳ diệu không phải nhiều hay ít thịt." Trần Thiệu cười nói, cầm tay hắn mà đi, "Ngươi nếm thử liền biết."

Tỳ nữ đưa tay sờ khúc vải chủ quán đưa ra.

"Đây là hoa văn đẹp nhất?" Nàng hỏi.

"Đúng vậy đúng vậy, Tiểu tiểu thư, đây là hoa văn thịnh hành một thời gian rồi." Chủ quán nói.

Cũng là quý nhất.

"Lấy một ít đi." Tỳ nữ gật gật đầu nói.

Chủ quán cao hứng vâng một tiếng, chỉ huy tiểu nhị.

"Còn muốn một ít. . ." Tỳ nữ lấy giấy ra nhìn nói, "Gấm, có gấm mỏng Thụy Cẩm hay không?"

Cái gì?

Chủ quán sửng sốt.

"Gấm? Gấm mỏng Thụy Cẩm?" Nàng hỏi, "Chưa bao giờ nghe qua."

"Cũng là gấm Tứ Xuyên." Tỳ nữ lại nhìn giấy nói.

"Gấm Tứ Xuyên thì có." Chủ quán vội nói, cho tiểu nhị đưa ra, "Chẳng qua đều là gấm dày."

Tỳ nữ nhìn giấy.

Có thì tốt, không có thì tùy ý.

"Vậy thì lấy gấm này." Nàng vỗ vỗ khúc vải, chọn vài kiểu.

Chọn xong vải dệt tỳ nữ không còn việc gì phải làm, nàng đi qua đi lại đợi, vừa đánh giá trên đường.

"Kinh Thành rất náo nhiệt." Tào quản sự nói, "Nếu không vội, có thể mang tỷ tỷ đi dạo."

Tỳ nữ mỉm cười.

"Không cần, ta rất quen thuộc Kinh Thành." Nàng nói.

Nụ cười trên mặt Tào quản sự có chút cứng lại.

Sao quen thuộc được? Không phải lần đầu tiên tới sao? Một tỳ nữ Trình gia còn từng tới Kinh Thành?

"Tào thúc?"

Một tiếng gọi từ bên ngoài truyền đến.

Tào quản sự vội nhìn lại, a một tiếng, bước nhanh qua.

"Lục công tử." Hắn thi lễ nói, lại nhìn thiếu niên trên kiệu, "Tần Lang Quân."

Không đợi hai người nói chuyện, hắn liền chủ động chỉ phía sau.

"Ta tới mua cho Trình Tiểu thư vài thứ." Hắn nói.

Trình Tiểu thư?

Chu Lục Lang nhìn cửa hàng, ánh mắt dừng ở trên người nữ tử đứng bên cạnh cửa xe.

Tần công tử trên kiệu thượng cũng nhìn qua, vừa ngồi thẳng người.

Cái kia, đó là sao?

"Bán Cần cô nương." Tào quản sự vội gọi sang bên này.

Đây là nhóm Bán Cần lặp lại không thay đổi sao?

Tần công tử hứng thú nhìn qua.

"Đây là Lục công tử nhà chúng ta." Tào quản sự nhiệt tình giới thiệu.

Tỳ nữ hơi có vài phần kinh ngạc nhìn Chu Lục Lang, Chu Lục Lang cũng nhìn về phía nàng.

Nha đầu này mặt mày linh động, không thi lễ, không cung kính, chỉ có thản nhiên cười.

"Không còn sớm rồi, Tào quản sự nếu có việc liền tự đi đi, ta phải đi về rồi." Nàng nói, hơi gật đầu xem như chào, cứ như vậy xoay người lên xe.

Sắc mặt Tào quản sự xấu hổ, sắc mặt Chu Lục Lang nặng trĩu, chỉ có Tần công tử cười rộ lên.

"Tào thúc, ngươi lại quên lời của ta rồi." Hắn cười nói.

Tào quản sự cười khổ hai cái.

"Là ta nhiều lời rồi." Hắn nói.

"Ngươi, đưa nàng trở về đi." Chu Lục Lang trầm mặt nói.

Tào quản sự vâng một tiếng, vội trở lại theo sau.

Nhìn xe ngựa lắc lư đi dọc trên đường, từ đầu đến cuối tỳ nữ này không nhìn lại một cái.

"Nhìn nha đầu này, ngươi cảm thấy sao?" Tần công tử cười hỏi.

Bán Cần, Bán Cần, người mà thôi, tên mà thôi.

"Giống như là thấy mặt cừu nhân." Chu Lục Lang cười lạnh nói, "Xài tiền nhà ta, dùng người nhà ta mà có thể dương dương tự đắc như thế?"

Tần công tử cười ha ha.

"Lục Lang, tiêu tiền cừu nhân, dùng người của cừu nhân, cũng không phải là dương dương tự đắc sao?" Hắn nói.

Truyện full

  • Quản Gia - Kha Hải Tình
    Quản Gia - Kha Hải Tình

    Thể loại: 1×1, hiện đại, phúc hắc cường công x lắm mồm mỹ thụ, HETình trạng bản gốc: Hoàn 6 chương + 3 phiên ngoạiEdit: Tiểu Bối a.k.a...

  • Kén Cá Chọn Canh
    Kén Cá Chọn Canh

    Cái gì cũng rất công bằng, con người ta thường ghét của nào trời trao của ấy. Truyện Kén Cá Chọn Canh cũng không phải là...

  • Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh
    Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh

    Dịch giả: Lương HiềnNgày xuất bản: 23 - 5 - 2013Giới thiệuTiểu thuyết này không dành tặng những ai muốn nhanh chóng tìm kiếm một chuyện...

  • Niên Niên Hữu Dư
    Niên Niên Hữu Dư

    Truyện Niên Niên Hữu Dư của tác giả Minh Dã xoay quanh Niên Ấu Dư là fan cuồng của Ninh Dĩ Tầm 13 năm, Niên Ấu Dư cho là mình sẽ vẫn sẽ...

  • Tiểu Cửu
    Tiểu Cửu

    Chuyển ngữ: Du CaThể loại: Băng sơn thị vệ công vs bánh nếp nhỏ vương gia thụ, niên thượng, ngọt, ngược, HENội dung của câu chuyện xoay...

  • Tôi Biến Thành Mèo Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
    Tôi Biến Thành Mèo Của Đối Thủ Một Mất Một Còn

    Tên truyện: Tôi biến thành mèo của đối thủ một mất một cònTác giả: Ôn Đăng ĐăngThể loại: ngôn tình, hiện đại, truyện ngọt, biến thành...

  • Dẫn Lối Vào Tim Em
    Dẫn Lối Vào Tim Em

    Tác giả: Hoa Sen TrắngThể loại: Hài Hước, Truyện SủngGiới thiệu:Vì muốn trả ơn cho người đã có công nuôi dưỡng mình, Vệ Ngữ Đồng theo...

  • Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
    Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

    Thể loại: Ngôn tình, hiện đạiHai tháng sau một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời...

  • Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia
    Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia

    Tên gốc: Vương gia đich thiếp thân thị vệThể loại: Cổ trang, nhất công nhất thụ, cường công, HEEdit: Thất TịchTa vốn là người thành...

  • Nghịch Mệnh
    Nghịch Mệnh

    Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Huyền huyễn, Sinh tử, Cẩu huyết, Chủ thụ, Đoản văn, Cường thủ hào đoạt.VĂN ÁNCó một...

  • Tiểu Bánh Kem
    Tiểu Bánh Kem

    Tên Hán việt: Tiểu đản cao (ABO)Tình trạng: Hoàn ( 3 chương chính văn + 3 phiên ngoại)Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE,...

  • Trị Liệu
    Trị Liệu

    VĂN ÁNMột câu nói tóm tắt: Bạn trai có bệnh, mau đến trị!“Sáu năm trước, Dư Tuyển mười bảy tuổi gặp Tư Mậu Nam mười tám tuổi.Sáu năm...

  • Thay Thế
    Thay Thế

    Thể loại: Hiện đạiEditor: PimRaw: RabbitlynTruyện ngắn của Đinh Mặc, không có văn án.

  • Câu Chuyện Giữa Hắn Và Tôi
    Câu Chuyện Giữa Hắn Và Tôi

    Tác giả: yuyu27392Thể loại: Truyện TeenGiới thiệu:Vương Mẫn Nhi: Nhân vật nữ chính, là 1 người có quá khứ chẳng mấy tốt đẹp. Tuy nhiên...

  • Đô Thị Thần Nhân
    Đô Thị Thần Nhân

    - Lưu Vũ Phi, mười bảy tuổi, vừa bị thi rớt, lại bị bạn gái bỏ rơi, trong lúc đau khổ được cha mẹ cho tiền đi du lịch cho khuây khỏa....