Kiếp Trước Vì Yêu Hóa Mù, Kiếp Này Vì Yêu Từ Bỏ

Chương 20 Hoàn

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tôi tỉnh dậy khi trời bên ngoài đã tối đen.

 

Tay phải đang truyền nước, tay trái bị một bàn tay to lớn ấm áp siết chặt.

 

Tôi khẽ cựa mình, không ngờ lại làm người đang gục đầu bên giường ngủ giật mình tỉnh giấc.

 

Hứa Ngôn Sinh ngẩng lên, đôi mắt còn hơi mơ màng bỗng chốc sáng bừng: “Nguyệt Ngôn, em tỉnh rồi?”

 

Tôi nhìn quầng thâm dưới mắt anh ấy, còn có chút sưng đỏ, không khỏi cau mày: “Anh khóc đấy à?”

 

Không nhắc còn đỡ, tôi vừa mới nói một cái là hốc mắt của người nào đó lại nóng lên.

 

Hứa Ngôn Sinh cố gắng nhịn xuống, lắc đầu: “Nguyệt Ngôn, vất vả cho em rồi.”

 

Anh ấy nghĩ bản thân có thể nhịn được, nhưng lời này vừa thốt ra, nước mắt đã không kìm được lại rơi xuống.

 

“Sau này chúng ta không sinh nữa, em sẽ đau lắm.”

 

Trước đây Hứa Ngôn Sinh chẳng hiểu gì, khi tôi nói muốn có một đứa con, anh ấy còn nghĩ đến chuyện sinh thêm vài đứa, dù sao anh ấy cũng đủ sức nuôi.

 

Nhưng bây giờ, anh ấy chỉ muốn quay về lúc đó, tự vả cho mình một cái.

 

Nếu sớm biết tôi sẽ phải chịu khổ thế này thì Hứa Ngôn Sinh thà không có đứa nào còn hơn.

 

Thậm chí khi nghe tin một sản phụ khác được đưa vào nhưng bị khó sinh, cuối cùng một xác hai mạng, cả người anh ấy túa đầy mồ hôi lạnh.

 

Anh ấy không dám tưởng tượng, nếu như tôi…

 

Cho đến tận bây giờ, mỗi khi nhắm mắt lại, trong tai tôi vẫn văng vẳng tiếng la hét của mình khi ở trong phòng sinh.

 

Đây là lần đầu tiên tôi thấy Hứa Ngôn Sinh khóc.

 

Từng giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống mu bàn tay tôi, kéo tôi về thực tại.

 

Nhưng trong phòng sinh, tôi đã dùng hết sức lực của mình, lúc này chỉ có thể gắng gượng giơ tay lên, lau đi nước mắt trên mặt anh ấy.

 

Tôi hé môi, giọng vẫn khàn khàn: “Nghe theo anh.”

 

Hứa Ngôn Sinh vội rót nước ấm từ bình giữ nhiệt đã chuẩn bị sẵn: “Em uống chút nước đi.”

 

Nhờ có anh ấy đỡ, tôi nửa ngồi dậy tựa vào đầu giường.

 

Nước đường ấm áp chảy xuống cổ họng, làm dịu đi cái lạnh trong dạ dày tôi.

 

Cổ họng cũng bớt khô rát hẳn, cuối cùng tôi cũng lấy lại được giọng của mình: “Con chúng ta đâu rồi?”

 

Hứa Ngôn Sinh đỡ tôi nằm xuống lại: “Mẹ đang trông con mình rồi, em đừng lo lắng. Em có muốn ăn gì không, anh đi chuẩn bị ngay.”

 

......

 

[Ngoại truyện]

 

Ngoài phòng bệnh.

 

Dụ Lâm Châu vừa mới đến không lâu, lúc này đang dựa vào tường, bộ quân phục cọ vào một mảng tường đầy bụi trắng.

 

Gió bên ngoài thổi vào, chiếc đèn treo trên hành lang lay động, ánh sáng vàng mờ nhạt đổ xuống mặt anh ta, ánh sáng chớp tắt khiến người ta khó mà nhìn rõ biểu cảm trên gương mặt ấy.

 

Anh ta cứ lặng lẽ đứng đó, lắng nghe những âm thanh truyền ra từ trong phòng bệnh.

 

Trong đầu, những ký ức về quãng thời gian bên Tống Nguyệt Ngôn liên tục hiện về.

 

Là hình ảnh cô lúc nhỏ, vừa mới đến nhà họ Dụ.

 

Là dáng vẻ cô ngồi một mình trong góc đọc sách sau giờ tan học.

 

Là khoảnh khắc khi anh ta điều động về quân khu An Huy, cô nói rằng mình muốn lấy anh ta…

 

Từng mảnh ghép ấy, xâu chuỗi lại thành hình ảnh của một Tống Nguyệt Ngôn hiện tại—bình thản, dịu dàng, bao dung và rộng lượng.

 

Dụ Lâm Châu nhớ lại một lần nói chuyện với mẹ Dụ, lúc ấy anh ta đã bảo rằng lẽ ra Hứa Nguyệt Ngôn phải là vợ của mình mới đúng.

 

Cũng chính vào lúc đó, mẹ Dụ đã hỏi anh ta một câu then chốt: “Vậy con nhớ lại xem khi còn ở bên con, con bé Nguyệt Ngôn có được sống một cuộc sống như nó mong muốn, nó có hạnh phúc không?”

 

Nghe bà hỏi vậy, kí ức của anh ta quay về năm Tống Nguyệt Ngôn học cấp ba, lúc đó anh ta đã hỏi cô rằng:

 

“Sau khi tốt nghiệp em muốn làm gì?"

 

Hồi đó, việc thi đỗ đại học không hề dễ dàng, nhưng hai mắt của cô lại sáng rực, đáp lại anh ta rằng:

 

"Em muốn giành được suất giới thiệu vào đại học, sau đó học hành thành tài để theo đuổi được niềm đam mê công nghệ, nghiên cứu ra những thứ có ích cho người dân."

 

Và hiển nhiên, Tống Nguyệt Ngôn đã dựa vào năng lực của mình để vào đại học… Thế nhưng sau khi học xong, lại vì anh ta mà từ bỏ lý tưởng ban đầu.

 

Anh ta cũng nhớ rõ, đã rất nhiều lần, nửa đêm anh ta thức giấc thường nhìn thấy cô ngồi bên cửa sổ, lặng lẽ nhìn ra bên ngoài.

 

Lúc đó Dụ Lâm Châu tự hỏi, liệu có phải cô đang hối hận vì đã đồng ý kết hôn với mình không?

 

Anh ta không biết được câu trả lời.

 

Nhưng ngẫm lại, những ngày tháng ở bên anh ta… Tống Nguyệt Ngôn không hề hạnh phúc.

 

Dụ Lâm Châu hoảng loạn lục lại ký ức, cố tìm chút bằng chứng rằng cô đã từng vui vẻ khi ở bên mình.

 

Những khoảnh khắc vui vẻ, không phải là không có.

 

Khi anh ta đi ngang qua cửa hàng bách hóa và mua quà về cho cô, dù chỉ là một chiếc khăn lụa hay hộp kem tuyết nho nhỏ, cô cũng đã rất vui.

 

Hơn nữa, ngày nào Tống Nguyệt Ngôn cũng cười, chẳng phải đó là bằng chứng cô hạnh phúc sao?

 

Anh ta muốn bấu víu vào điều đó để an ủi bản thân, nhưng đều vô ích.

 

Dụ Lâm Châu siết chặt môi, cuối cùng chỉ có thể trả lời mẹ Dụ rằng: "Con không biết…"

 

Mẹ Dụ muốn nói thêm vài câu, mong anh ta có thể nghĩ thông suốt mà buông bỏ chấp niệm với Tống Nguyệt Ngôn.

 

"Vừa rồi, con cũng thấy cách Nguyệt Ngôn và Ngôn Sinh đối xử với nhau rồi đấy. Một Nguyệt Ngôn như vậy, con đã từng thấy chưa?"

 

Dụ Lâm Châu mở to mắt nhưng trong đáy mắt chỉ là khoảng trống mênh mang, im lặng không đáp.

 

Thấy anh ta như vậy, mẹ Dụ cũng hiểu rằng có nói gì lúc này cũng vô ích, có những chuyện chỉ có thể để anh ta tự nghĩ thông suốt thôi.

 

……

 

Sau đó, lời Tống Nguyệt Ngôn từng nói 'Bây giờ anh chỉ là anh trai tôi', lại vang lên bên tai Dụ Lâm Châu.

 

Tựa như mặt nước yên tĩnh bị một viên đá nhỏ ném xuống.

 

Bóng dáng cô một lần nữa tan thành vô số tia sáng li ti, không cách nào ghép lại được.

 

Từ sau cuộc trò chuyện cùng mẹ Dụ và Tống Nguyệt Ngôn, anh ta đã hiểu rõ rằng... Giữa cô và anh ta, đã không còn khả năng nữa rồi.

 

Nhưng chấp niệm muốn cô quay về bên mình đã ăn sâu trong tim anh ta suốt 5 năm, không thể nói bỏ là có thể bỏ được.

 

Nếu muốn được ở lại bên Tống Nguyệt Ngôn, được trông thấy cô, vậy thì… anh ta chỉ có thể giấu đi mọi tình cảm của mình và trở thành một người anh trai tốt mà thôi

 

……

 

Nghe thấy tiếng bước chân bên trong phòng bệnh đang đi về phía cửa, Dụ Lâm Châu lập tức đứng thẳng dậy rồi rời đi.

 

Rời khỏi trạm xá, anh ta sải bước vào màn đêm.

 

(Hoàn)

Truyện full

  • Đại Thúc Ngự Lang Chiến
    Đại Thúc Ngự Lang Chiến

    Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị, NP, niên hạ, chủ thụ, đại thúc thụ.Số chương: 240Nhân vật: Lăng Vũ x Lam Phi, Bách Tiêu, Lãnh Giác,...

  • Ái Khuyển
    Ái Khuyển

    Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết (nam x nam), hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, ôn nhu công trung khuyển thụ, mỹ công mỹ thụ, huyền...

  • Ảnh Đế Ngày Hôm Nay Cũng Thẻ Đen
    Ảnh Đế Ngày Hôm Nay Cũng Thẻ Đen

    ẢNH ĐẾ NGÀY HÔM NAY CŨNG THẺ ĐEN (Ảnh đế hôm nay cũng report rồi)Tác giả: Tây Tây Đặc 西西特Thể loại: Tình hữu độc chung, vòng giải trí,...

  • Giang Hạc Nhất, Em Thích Anh!
    Giang Hạc Nhất, Em Thích Anh!

    GIANG HẠC NHẤT, EM THÍCH ANH!Tác giả: 一只倦儿意Thể loại: truyện ngắn ngôn tình, thanh xuân vườn trường, từ đồng phục đến váy cướiĐộ dài:...

  • Cưới Ma (Minh Hôn)
    Cưới Ma (Minh Hôn)

    “… Dù cùng ai người nguyện cầu vĩnh viễn,Sau vĩnh viễn người lại thuộc về anh.Dù người hẹn với ai cả lai sinh,Thì kiếp này cũng cho anh...

  • Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử
    Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

    Thể loại: Hiện đại, HE."Đây là cái gì?" Lưu Lăng nhìn giấy tờ trước mặt."Giấy thỏa thuận ly hôn" Tô Mạt giải thích đơn giản tên gọi của...

  • Bánh Su Kem - Cô Chi Tàn Diệp
    Bánh Su Kem - Cô Chi Tàn Diệp

    Tác giả: CÔ CHI TÀN DIỆPTran / Editor: AI_GấcBeta: AI_Tử Đinh HươngThể loại: HE, Sủng Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Sạch, Góc nhìn nữ...

  • Âm Dương Miện
    Âm Dương Miện

    Giới thiệu Truyện: - Hoàn toàn trái ngược với lối hành văn mạnh mẽ của Lão Cà Chua: Dồn nén đến tận cùng để rồi nổ tung trong những cảm...

  • Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao?
    Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao?

    Nội Dung Truyện:Thảo quyết minh, 20 tuổi, xinh xắn, đáng yêu, ngốc nghếch và rất nhát gan sợ chết. Khi cô vừa xuống sân bay, thì nhìn...

  • Tình Nhân Đầu Gỗ Nhà Em
    Tình Nhân Đầu Gỗ Nhà Em

    Truyện Tình Nhân Đầu Gỗ Nhà Em thuộc thể loại ngôn tình với sủng, sạch và đặc biệt là sắc. Một cô nàng mạnh mẽ quyết...

  • Mê Điệp
    Mê Điệp

    Nội dung: Tận thế, kinh hoàng, bí ẩn, cường thủ hào đoạt, thanh mai trúc mã.Độ dài: năm ngày, năm đêm.Editor: Supernana (Na...

  • Xuyên Sách Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt
    Xuyên Sách Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt

    Lý Tuyết Y đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tình tiết lỗi thời, trở thành nữ phụ lót đường. Nữ phụ trong khi còn là học sinh, đã bắt...

  • Độc Giả Thứ 7
    Độc Giả Thứ 7

    Độc giả thứ 7 thực chất là tác phẩm đầu tay của Lôi Mễ, được đăng tải nhiều kì trên tạp chí truyện trinh thám của Trung Quốc. Tuy...

  • Tiểu Nam, Tiểu Nam
    Tiểu Nam, Tiểu Nam

    Người dịch: PhongCô gái như Tiểu Nam vừa xinh đẹp vừa tốt bụng, có công việc tốt, tính cách lại tốt, nhân phẩm càng không phải chêBạn...

  • Dám Kháng Chỉ? Chém!
    Dám Kháng Chỉ? Chém!

    Một vị vua ăn sung mặc sướng ngày nào giờ chỉ vì một cái đùi gà mà bị tống giam.Một tướng quân oai dũng ngày nào giờ một người đi đôi...