Không Thể Buông Tay - Bán Tiệt Bạch Thái

Chương 5

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hè này, Trần Diệu không đi chơi được nhiều với Liễu Anh. Chủ yếu là do nhà Liễu Anh đi du lịch tới mười ngày, nửa tháng.

Liễu Anh là con một nên cha mẹ trao hết tình thương cho cô ấy, hoàn toàn là con gái rượu. Trần Diệu bị thiên vị hoàn toàn không thể so được với Liễu Anh.

Cũng không biết có phải tạo hoá trêu người hay không. Cha Liễu Anh và cha Trần Diệu làm việc cùng nơi. Hai người ở trong cùng một tổ, cùng nhau thăng tiến. Sau này, tổ chuyên môn thiếu người, hai người họ cùng cạnh tranh, cuối cùng rơi vào tay cha Liễu Anh.

Không lâu sau lại có một cuộc điều động nhân sự, cha Liễu Anh được điều đến tổng công ty, tiền lương cao gấp năm lần.

Bây giờ.

Trước khi giá nhà đất ở thành phố Y lên cao, gia đình Liễu Anh mua nhà mới, chuyển khỏi Thành Trung Thôn. Liễu Anh cũng sống cuộc sống của một gia đình trung lưu.

Còn gia đình Trần Diệu đến nay vẫn còn quanh quẩn ở Thành Trung Thôn.

Bởi vì Trần Diệu đến tháng nên khó chịu trong người, chỉ có thể về nhà nghỉ ngơi, không đi chơi với Liễu Anh được. Liễu Anh có hơi buồn nhưng vẫn đưa Trần Diệu về nhà. Họ gặp phải Trần Hân đang đi từ trên cầu thang xuống. Liễu Anh bĩu môi, nắm lấy Trần Diệu, miễn cưỡng chào Trần Hân.

Trần Hân thấy Trần Diệu, hỏi: "Ăn cơm chưa?"

Cô gật đầu qua loa. Trần Hân đáp lời, cầm túi bài thi rời đi.

Hôm nay cô ta xoã tóc, mặc chiếc váy mới được Chu Lệ đẫn đi mua lúc vừa nghỉ hè. Váy trắng hợp với vẻ tiên nữ của Trần Hân, tăng thêm khí chất cho cô ta, tạo cảm giác bồng bềnh.

Trần Diệu nhìn thấy ánh mắt của Liễu Anh, nói: "Chị ta đẹp như vậy à?"

Liễu Anh lập tức quay lại, ôm lấy Trần Diệu, nói: "Không. Tớ đang xem chị cậu giả nai thế nào."

Trần Diệu nhíu mày, "Đừng nói xấu sau lưng chị ta."

Liễu Anh cười, gật đầu: "Biết rồi. Nhưng mà...Cố gia biết chị cậu à? Quen lúc nào thế?"

Cô ấy nhớ đến những gì được nghe khi nãy.

Lời này đâm trúng chỗ đau của Trần Diệu. Cô mím chặt môi, không muốn trả lời, chỉ hỏi Liễu Anh: "Có muốn lên nhà ngồi không?"

"Không thèm. Tớ không muốn gặp cha mẹ cậu đâu."

Trần Diệu: "..."

Liễu Anh nhéo mặt Trần Diệu: "Hẹn gặp lại. Cậu về nhà nghỉ ngơi cho tốt nhé."

"Biết rồi."

Trần Diệu đẩy tay Liễu Anh.

Hai người tạm biệt ở cầu thang. Trần Diệu leo lên nhà.

Hôm nay Chu Lệ đổi ca, không đi làm. Trần Diệu đi vào. Chu Lệ ngồi ở ghế lật xem sổ sách mấy hôm nay, vừa thấy cô thì nói: "Hôm nay con không về ăn cơm sao không nói một tiếng?"

Trần Diệu phớt lờ Chu Lệ. Bây giờ cô rất đau, tay xoa bụng đi vào phòng.

Chu Lệ thấy cô xoa bụng, hỏi: "Đau dạ dày à?"

Trần Diệu thiếu điều muốn hét lên "Mẹ mới đau dạ dày đấy."

Cô sập cửa phòng. Dù sao xưa nay, Chu Lệ chẳng để ý mấy chuyện này của cô.

____

Ba ngày trước, Trần Diệu đau tái mặt tái mày, không đi ra ngoài. Ngày thứ tư khá hơn chút đỉnh, nhưng Trần Diệu vẫn ở nhà, bởi đi đâu cũng không tiện. Hơn nữa, cũng còn đang tức giận, không muốn chú ý đến Cố Diệc Cư.

Một tuần sau.

Liễu Anh hẹn Trần Diệu ra ngoài học bài.

Con gái làm gì cũng thích có bạn, làm bài cũng vậy.

Thành tích hai người không quá tốt, nhưng cùng nhau học, bàn tới bàn lui vẫn được.

Thời tiết tốt, nắng vừa đủ, có điều hơi nóng.

Liễu Anh và Trần Diệu tới được Bingsutt(*) cũng đổ đầy mồ hôi. Ngoài cửa có treo một cái chuông gió, đẩy cửa sẽ phát ra tiếng chuông.

(*) Bingsutt là một loại hàng quán kiểu Hồng Kông.





Hai người đi vào.

Trần Diệu lập tức thấy Trần Hân ngồi cùng bạn học ở gần cửa. Cô chuẩn bị gọi thì thấy Cố Diệc Cư và Triệu Nghĩa ngồi cách Trần Hân hai cái bàn.

Cố Diệc Cư gác chân lên chân bàn, trên bàn có laptop màu bạc, miệng ăn dâu. Hôm nay anh mặc áo đen cùng quần jean, trông vô cùng biếng nhác.

Triệu Nghĩa đang chơi game kế bên.

Lần đầu tiên Trần Diệu gặp được Cố Diệc Cư ở Bingsutt.

Đây là nơi Trần Hân thích đến nhất. Cô ta và những người bạn học giỏi đều thích tìm những quán bên ngoài để kiểm đề.

Trần Diệu chết đứng tại chỗ.

Liễu Anh ở sau nhìn thấy, hô một tiếng.

Cố Diệc Cư ngước lên, đôi mắt hẹp dài quét tới.

Lòng Trần Diệu nảy lên, trong giây lát chỉ muốn xô cửa chạy ra ngoài. Sau đó cô mím môi, kéo Liễu Anh tới chỗ ngồi, vừa khéo ngồi giữa bàn của Cố Diệc Cư và Trần Hân.

Triệu Nghĩa thấy Trần Diệu liền chào hỏi: "Haha, cô nhóc này, đã lâu không gặp, nhớ nhung vô cùng."

Trần Diệu quay lại, nở nụ cười: "Lâu lắm mới gặp, anh Triệu."

Cô gọi vô cùng ngọt ngào.

Triệu Nghĩa than, bả vai run lẩy bẩy: "Đừng gọi vậy. Chịu không nổi, chịu không nổi."

Cố Diệc Cư ngồi kế bên cười khẩy một tiếng, nuốt trái ô mai xuống, tiếp tục nhìn vào màn hình laptop.

Liễu Anh chọt Trần Diệu.

Cô nhìn Liễu Anh: "Gì vậy?"

Liễu Anh chỉ chỉ Cố Diệc Cư: "Không chào à?"

Trần Diệu mở sách ra, không thèm ngó ngàng.

Triệu Nghĩa sát bên cũng chọt Cố Diệc Cư, cười đê tiện: "Hai người còn giận dỗi à? Em ấy không thèm để ý tới cậu nữa."

Ngón tay thon dài của Cố Diệc Cư lấy một miếng xoài ướp đá(*), thờ ơ cắn, không biểu lộ cảm xúc.

(*) 碎冰上的青芒果块: Thật ra mình cũng không rõ món này phải gọi như thế nào. Đây là vài ảnh minh hoạ cho mọi người.





Trong lúc đó.

Trong Bingsutt chỉ có ba bàn, rất yên tĩnh, ai cũng lo chuyện mình. Trần Diệu cắn bút, đổi đề làm bài với Liễu Anh, thi thoảng có thể bắt gặp Trần Hân ngồi bàn bên kia. Trần Hân luôn cúi đầu, nghiêm túc kiểm đề, mấy người bạn của cô ta thì không tập trung lắm, cứ nhìn tới chỗ Cố Diệc Cư.

Dù sao, vị Cố gia này cũng là Đại Phật ở đây.

Tới học bá cũng phải tò mò.2

Một lát sau.

Trần Hân bàn bạc cùng với mấy người kia, hình như là giải không ra.

Việc này khiến cho Bingsutt vốn yên tĩnh trở nên ồn ào.

Trần Hân nói: "Không thì gọi hỏi thầy một chút?"

Triệu Nghĩa vừa mới từ bên ngoài về, cầm theo một túi kem, nghe vậy liền ló mặt vô: "Đề gì? Tôi có thể giúp không?"

Nguyên một hội bên đó bị giật mình.

Triệu Nghĩa lại nhìn vào bài thi số học trong tay Trần Hân, anh ta phì cười: "Đề này ấy à?"

Trần Hân nhếch môi, đương nhiên là rất khó chịu với thái độ của Triệu Nghĩa. Cô ta lẳng lặng dịch bài thi sang chỗ khác.

Thái độ ghét bỏ cộng thêm tự cho mình hơn người cũng khiến Triệu Nghĩa hơi bực bội. Anh ta cười ôn hoà, cứ thế cướp đi bài thi, "Để Cố gia giải cho. Chuyện đơn giản như vầy, không phải chỉ học bá Nhất Trung mấy người mới làm được."

Nói xong không thèm nhìn khuôn mặt trắng bệch của Trần Hân, cứ thế cầm bài thi tới trước mặt Cố Diệc Cư: "Cố gia, xem đề này xem."

Mọi người trong quán lập tức nhìn sang Cố Diệc Cư.

Nhiều người đã xem qua lập tức trở nên hiếu kì. Cố gia nổi danh với việc đánh nhau như vậy, có thể giải được bài à?

Cố Diệc Cư cũng nhìn đề, sau đó cong môi nhìn Triệu Nghĩa.

Triệu Nghĩa chỉ vào bàn kia: "Cố gia, giải giùm mấy em gái đi."

Trần Hân đứng dậy, ngập ngừng nói: "Trả lại cho tôi."

Nhìn Cố Diệc Cư như vậy, chắc là không đâu.

Trần Diệu không quen nhìn bộ dạng này của Trần Hân. Cô nhìn Cố Diệc Cư, cười ngọt ngào: "Cố gia, cố lên nha."

Cái giọng cố ý làm cho nhão nhoẹt như vậy nghe cũng thú vị. Cố Diệc Cư nghiêng đầu nhìn Trần Diệu. Nụ cười vẫn trên môi cô, anh cũng đáp lại, cầm bút lên.

Viết ý tưởng giải lên giấy.

Mấy phút sao.

Trần Hân nghiêm mặt nhìn công thức trên giấy.

Học bá là bạn tốt của cô ta còn thốt lên: "Hoá ra là như vậy."

Truyện full

  • Xuyên Sách, Tôi Chỉ Muốn Làm Một Con Cá Mặn
    Xuyên Sách, Tôi Chỉ Muốn Làm Một Con Cá Mặn

    Thể loại: Vô Tri, Mạt Thế, Xuyên Sách, Điền VănTeam dịch: Bé Hạt TiêuGiới thiệuXuyên vào quyển truyện mạt thế, đúng lúc vào đại dịch...

  • Mẫu Đơn Của Hắc Báo
    Mẫu Đơn Của Hắc Báo

    Truyện Mẫu Đơn Của Hắc Báo của tác giả Điển Tâm xoay quanh một cô nàng có tên là Mẫu Đơn, một cô nàng xinh đẹp, cá tính mạnh mẽ...

  • Con À, Cha Con Là Ai Vậy?
    Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

    Nguồn cv: tangthuvienEdit: tỷ muội dương dươngĐộ dài: 155 chương + KTChết dưới làn đàn của bạn vì chồng mình phản bội, Bạch Ngữ Thanh...

  • Đại Đường Song Long Truyện
    Đại Đường Song Long Truyện

    Đại Đường Song Long Truyện là một tác phẩm võ hiệp kinh điển của nhà văn Huỳnh Dị.Câu chuyện bắt đầu từ thời Tùy mạt, Hoàng đế đương...

  • Sếp, Tôi Không Muốn Tăng Ca!
    Sếp, Tôi Không Muốn Tăng Ca!

    Edit: Xích PhongBeta: BashoThể loại: 1v1, hiện đại, đô thị sinh hoạt, nhẹ nhàng, HE.Main couple: Ôn Nhã Nho x Bạch Hạo Lãng  *ôn nhu...

  • Câu Được Con Rùa Vàng
    Câu Được Con Rùa Vàng

    Dịch giả: Thanh LoanNhiều khi cuộc gặp gỡ anh chàng định mệnh trong đời bạn rất là.......Nói đúng ra bạn chẳng thể nào mong mỏi một anh...

  • Túng Túng
    Túng Túng

    Bạn đang đọc truyện Túng Túng của tác giả Phù Tô Dữ Liễu Diệp. Mọi người trong vòng đều biết nhà họ Đỗ có nhị thiếu gia bề ngoài bắt...

  • Cha Tui Nói Ổng Là Thần
    Cha Tui Nói Ổng Là Thần

    Thể loại: Huyền huyễn, Hiện đại, Không CP…Số chương:92 chương + 3 ngoại truyệnEditor:  kunieChúc Chúc để ý ba ba có một quyển sổ nhỏ,...

  • Thưởng Hôn
    Thưởng Hôn

    Convert: meoconlunarEdit: AnchanNhân vật: Hạ Nhược Tịnh x Trác Bắc DươngRating: H Một bộ câu đối, làm cho hắn ôm được mỹ nhân về nhà,...

  • Mắt Biếc
    Mắt Biếc

    "Mắt Biếc" là câu chuyện kể về cuộc đời của nhân vật Ngạn. Sinh ra và lớn lên ở một ngôi làn tên Đo Đo (cũng là nguyên quán của Nguyễn...

  • Đã Từng, Không Cách Nào Biến Mất
    Đã Từng, Không Cách Nào Biến Mất

    Thể loại: Xuyên không, ngôn tình, lãng mạn, nữ sủng namConverter: ngocquynh520Số chương: 18Editor: Phong Nhược HuyênCho đến giây phút...

  • Thời Đại Gái Ế Hưng Thịnh
    Thời Đại Gái Ế Hưng Thịnh

    Số chương: 26 chương +2 ngoại truyệnConvert: ngocquynh520Editor: lily58Một lần nữa chân thành cảm ơn, đã giúp tôi được lên trang...

  • Khang Hi Trùng Sinh Dưỡng Thái Tử
    Khang Hi Trùng Sinh Dưỡng Thái Tử

    Truyện Khang Hi Trùng Sinh Dưỡng Thái Tử của tác giả Phong Tăng là một câu chuyện trùng sinh, công sủng thụ, ấm áp xoay quanh hai nhân...

  • Siêu Mẫu Hàng Đầu
    Siêu Mẫu Hàng Đầu

    Cô người mẫu trẻ không nơi nương tựa và người đứng đầu làng giải trí, cô dùng thân thể mình đẽ đánh canh bạc này, cô muốn danh tiếng,...

  • Tiểu Nam Phong
    Tiểu Nam Phong

    Tên khác: VỊ GIÓ HÈCàng ngày thì mọi người sống trong thế giới này càng làm việc điên cuồng, mục nát, thối rữa, không còn tính người,...