Không Thể Buông Tay - Bán Tiệt Bạch Thái

Chương 29

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Pháo hoa được bắn đến 11: 30 tại quảng trường thành phố, hết đợt này đến đợt khác, toàn bộ quảng trường đều được phủ ánh đỏ. Đặc biệt là sự đa dạng của pháo hoa, đủ loại hình thù được bùng nổ trong không trung, sự kiện này chưa bao giờ diễn ra hoành tráng vậy. Liễu Anh rất phấn khích, cô lôi lôi kéo kéo Trần Diệu chỉ chỗ này chỗ kia, Trần Diệu cong môi nói chuyện với cô.

Giang Vũ chỉ trầm mặc, thỉnh thoảng cúi đầu nói chuyện với Trần Diệu, nửa thời gian còn lại cũng không nói nhiều, đi lấy hai cái ghế, mua ba ly trà hoa quả cùng bỏng ngô cho hai cô, Trần Diệu ngửa đầu nói cảm ơn, anh dựa vào lan cam, lắc đầu cười.

Ánh lửa loé lên trên đỉnh đầu, khuôn mặt cô lúc sáng lúc tối, nhưng cặp mặt kia lại sáng như sao trời, trong veo, sạch sẽ.

Trần Diệu cúi đầu uống trà trái cây, khoé môi bị ống hút đụng phải, có chút đau.

Cô bất đắc dĩ nhắm mắt lại như thể vừa trở về hiện thực.

Khoảng 11 giờ, không ít người rời đi bởi vì không biết từ khi nào, lối đi quanh quảng trường đã chật cứng, trên đường xe chạy chật ních, ô tô, xe đạp, người đi bộ đều khó chen lấn. Giang Vũ mang Trần Diệu và Liễu Anh đến một con đường khác dẫn hai cô ra ngoài.

Chiếc Land Rover màu đen của anh đậu ở đó cũng rất khó lái ra ngoài. Giang Vũ gọi một chiếc taxi đưa Trần Diệu và Liễu Anh về nhà.

Xe taxi đến chung cứ Ngọc Lan, Trần Diệu thò đầu sang nói với Giang Vũ: "Cảm ơn anh. Đêm nay tôi rất vui."

Giang Vũ quay đầu nhìn cô, thấy trên tóc mái của cô dính vụn pháo hoa nên định duỗi tay gỡ xuống cho cô. Trần Diệu theo bản năng lùi về phía sau, Giang Vũ cười nói: "Tôi chỉ giúp em nhặt mảnh pháo hoa."

Trần Diệu lập tức vươn tay phủi tóc.

Giang Vũ nhướng mày, nói: "Hy vọng lần sau có thể mời em ra ngoài."

Trần Diệu gỡ miếng pháo nhỏ dính trên tóc xuống, gật đầu nói: "Được."

Giang Vũ cong môi cười, trong lòng có điểm đắc ý. Anh mở cửa xe, Trần Diệu xuống xe. Liễu Anh đã ở bên ngoài đợi một lúc, nắm tay Trần Diệu, Trần Diệu tạm biệt Giang vũ, sau đó đi về phía căn hộ.

Giang Vũ hai tay đút túi, đi theo sau hai cô giống như hộ tống, nhìn đến khi hai người đi vào cửa.

Trần Diệu quẹt thẻ để mở cửa kính chung cư, quay đầu nhìn lại, Giang Vũ vẫn một thân áo sơ mi trắng, quần tây đen đứng đó, thân hình cao lớn, khoé môi nhếch lên có chút xấu xa.

Liễu Anh cũng nhìn lại, sau khi vào thang máy, cô nói: "Giang Vũ thật đẹp trai, hơn nữa cũng không có tật xấu như những công tử thiếu gia kia."

Trần Diệu chưa bao giờ gặp qua cái gì công tử đó, cũng không biết cái gì tật xấu đó nên không nói gì.

Liễu Anh cố ý va vào Trần Diệu: "Tớ nghĩ cậu nên cân nhắc anh ta."

Trần Diệu cười một cái, ừ một tiếng.

*

Ngày hôm sau không phải ngày nghỉ, Trần Diệu và Liễu Anh đều phải đi làm, lúc đến công ty thì thư ký mới đã đến làm việc. Trần Diệu nói chuyện với anh ta một chút, trưởng phòng Lý dẫn anh ta lên tầng cao nhất, sau khi xuống dưới lại nghe nói Cố Diệc Cư và Triệu Nghĩa mang thư ký mới đến sân bay, đi công tác.

Trần Diệu thở phào nhẹ nhõm.

Cô thích công việc này, không muốn nghỉ việc.

Giờ nghỉ trưa.

Trần Diệu đang nói chuyện phiếm với Tiểu Vân trong phòng trà thì di động reo, cô nghiêng đầu cầm lên, cuộc gọi đến là số điện thoại của thành phố Y.

Cô dừng lại một chút, bắt máy.

Vừa nhấc máy, đầu bên kia truyền đến giọng nói của Trần Kính Khang: "Diệu Diệu."

Trần Diệu lập tức cau mày: "Chuyện gì?"

Trần Kính Khang: "Ba đang ở dưới công ty con, con xuống đi, ba mang một ít đồ cho con."

Trần Diệu đến cửa sổ nhìn xuống, nhưng cao quá nên không nhìn rõ tình hình bên dưới, cô mím môi: "Tôi không cần những thứ đấy, mang về đi."

Trần Kính Khang: "Con không xuống ba cũng không đi, ba ngồi dưới lầu."

Trần Diệu: "...Tôi gọi bảo vệ đưa ông đi."

Cô nói chuyện tuyệt tình, Trần Kính Khang nghe, thở dài một hơi nói: "Con gọi bảo vệ, mai ba lại đến."

Trần Diệu: "..."

Tâm trạng dần bực bội, Trần Kính Khang càng già càng xấu tính. Trần Diệu đặt cốc cà phê xuống, xoay người đi xuống lầu. Vừa ra khỏi sảnh, cô đã thấy Trần Kính Khang đứng ở cửa, mặc áo sơ mi xám và quần jean đen, trên tay đúng là cầm gì đó, ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà.

Trần Diệu giẫm lên giày cao gót, Trần Diệu trịnh đi đến trước mặt ông, nói: "Tôi xuống rồi, ông có thể đi."

Trần Kính Khang nhìn Trần Diệu, đột nhiên phát hiện dường như cô đã cao thêm một chút, khí thế càng ngày càng mạnh, ông cau mày hỏi: "Lễ đính hôn bị hủy à?"

Trần Diệu khoanh tay, nhìn những người qua lại ở đây không ít người đứng lại xem, cô đem Trần Kính Khang kéo sang một bên: "Không phải chuyện của ông."

Thấy tư thế phòng thủ của cô, Trần Kính Khang nhíu mày càng sâu hơn, trong mắt lộ ra vẻ không đồng tình: "Chị con vẫn rất quan tâm con, chị con kể lễ đính hôn của con bị hủy, con đắc tội với ai sao?"

Trần Diệu vốn dĩ đang nhìn phong cảnh bên ngoài, không nhìn Trần Kính Khang, đột nhiên nghe ông nhắc đến Trần Hân, cô nghiêng đầu cười lạnh: "Không dưng chị ấy hỏi thăm tôi, chị ta còn nói tôi chuyển công ty, đúng không?"

Trước đây Trần Kính Khang chưa từng đến Trung Lập, ông chỉ chặn cô ở cửa chung cư, nhưng bây giờ ông trực tiếp đến tập đoàn Angel, khẳng định là do Trần Hân nói.

Trần Kính Khang phát hiện dù ông nói gì, Trần Diệu sẽ luôn bóp nặn ý của ông, ông thực sự muốn xoay người rời đi, nhưng lại nghĩ đến con gái lớn của mình say rượu khóc lóc, ông căng da đầu nói: "Đừng luôn nghi đoán ý tốt của chúng ta, nhiều năm như vậy, cuối cùng con vẫn mang họ Trần, là người của Trần gia.."

"Dừng dừng.. đừng nói nữa." Trần Diệu giơ tay ngắt lời ông: "Không có chuyện gì thì tôi về."

Giữa hai mày của Trần Kính Khang hiện lên tia tức giận, nhưng ông đã kìm nén được, siết chặt túi trong tay, trong đó là dưa chua mấy ngày nay Chu Lệ làm, trước đây Trần Diệu rất thích, ông nhìn Trần Diệu, đem dưa chua đưa cho cô, nói: "Mẹ con làm."

Trần Diệu cúi đầu nhìn cái lọ trong túi, trầm mặc mấy giây.

Nghiêm túc nhìn.

Đúng là Chu Lệ làm.

Loại dưa chua này là công thức của bà ngoại để lại, ngay cả sau khi phải nấu cơm, cô cũng chưa học được. Mùa Hè Chu Lệ thường làm một lọ để trong tủ lạnh, Liễu Anh rất ghét Chu Lệ, nhưng lại không thể không khen dưa chua Chu Lệ ngâm ngon.

Hơn tám năm.

Đây là lần đầu tiên Chu Lệ làm dưa chua cho cô.

Giọng nói của Trần Kính Khang đã ôn hòa hơn so với vừa nãy: "Mẹ con cũng biết mình sai rồi, nếu có thời gian, cả nhà bốn người cùng ngồi ăn một bữa đi?"

Trần Diệu không nói gì.

Trần Kính Khang nhân cơ hội đó lại nói: "Chị con muốn tiến vào tập đoàn Angel. Vì chị con nhờ vả công ty săn đầu người, nhưng bị công ty cũ phát hiện nên bây giờ bị thất nghiệp. Nghe nói con làm trong bộ phận nhân sự của công ty này, con xem có hỗ trợ chị gái con vào làm ở phòng ban nào không?"

Trần Diệu đột nhiên từ hũ dưa muối quay lên nhìn Trần Kính Khang.

Trần Kính Khang nhìn Trần Diệu nhìn ông, ông khẽ mỉm cười, nhưng trong mắt Trần Diệu, nụ cười kia thật giống của ác quỷ. Cô buồn cười nghiêng người sang một bên, dựa lưng vào tường, sau lưng là chậu cây đặt trong sảnh, che nửa người cô, cô cười lạnh: "Tôi còn nghĩ, Chu Lệ có lòng làm dưa chua cho tôi, đã hơn nửa tháng kể từ ngày tôi huỷ hôn, hôm nay ông mới xuất hiện, thì ra đều vì Trần Hân.."

Cô hơi cáu vì vừa rồi cô hơi bị phân tâm vì lọ dưa chua kia.

Năm đó Chu Lệ là người đánh cô, Chu Lệ ra tay đánh rất đâu, cái người chanh chua đó, người mẹ này trở này cái gai trong lòng cô.

Con người thật rẻ rúng, ngày nào đó nhận được một chút bố thí lòng tốt của người tàn nhẫn với mình nhất lại như nhặt được vàng.

Cô gần như vừa nghĩ rằng hũ dưa muối này là châu báu.

Cuối cùng rốt cuộc, vẫn là vì Trần Hân.

Bởi vì cô ta muốn vào làm ở tập đoàn Angel.

"Trần Diệu!" Trần Kính Khang lại nhíu mày, Trần Diệu lạnh lùng nhìn Trần Kính Khang một cái, lướt qua ông, đi đến đại sảnh.

Trần Kính Khang có chút bực bội, quay người hướng về phía cô nói: "Trần Diệu, vì cái tính này của mày mà đính hôn mới bị hủy, mày không cần chúng tao, còn ai có thể chăm sóc mày?"

Trần Diệu dừng lại.

Một giây sau, cô giẫm lên giày cao gót, hung hăng đi đến thang máy.

Đúng.

Chẳng ai chăm sóc cô, cũng chẳng ai nguyện ý.

Nhưng như vậy thì sao?

Một mình cũng tốt.

*

Chuyến bay từ Hải thị đến thủ đô kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ, xuất phát sớm, đến nơi là 11: 30 trưa. Quản lý khách sạn lái một chiếc Mercedes đến đón, vừa thấy Cố Diệc Cư, cung kính nói: "Cố tổng."

Cố Diệc Cư hơi nới lỏng cà vạt, giữa hai mày lộ ra chút mệt mỏi, anh ngậm điếu thuốc ngồi vào ghế sau.

Triệu Nghĩa cũng vươn vai ngồi vào ghế sau: "Mệt chết tao, hơn ba giờ bay."

Mặc dù ngồi khoang hạng nhất nhưng vẫn hơi say máy bay.

Thư ký mới được chi định lái xe, quản lý khách sạn ngồi ở ghế phụ lái, quay đầu nhìn Cố Diệc Cư, muốn nói lại thôi.

Cố Diệc Cư nhướng mi nhìn anh, nói: "Đưa hợp đồng cho tôi."

Quản lý khách sạn lập tức mặt mày hớn hở: "Cố tổng..."

Họ đã chờ đợi nhà đầu tư này đã lâu, vì vậy đưa ngay hợp đồng cho Cố Diệc Cư.

Tay mang đồng hồ của Cố Diệc Cư nhận lấy hợp đồng, để trên chân dài, tựa vào cửa sổ, miệng ngậm thuốc lá cúi đầu đọc.

Triệu Nghĩa ngáp, cùng anh đọc hợp đồng.

Anh rảnh tay bật điện thoại, đột nhiên phát hiện hai tin nhắn WeChat gửi vào tối hôm qua, tự lẩm bẩm: "Cô bé.."

Tay Cố Diệc Cư đang lật văn kiện dừng lại.

Anh nghiêng đầu nhìn Triệu Nghĩa, hỏi ngược lại: "Cô ấy làm sao?"

Triệu Nghĩa do dự một lúc, giơ điện thoại lên trước mặt Cố Diệc Cư: "Tối qua cô bé ăn tối với Giang thiếu, còn cùng nhau xem pháo hoa."

Hai tin nhắn WeChat này đều do Giang Vũ gửi.

Đều là video, còn chưa nói đến ăn cơm.

Trong video xem pháo hoa, Giang Vũ quay Trần Diệu mười phần hoàn mỹ, Trần Diệu đang uống trà trái cây, giơ tay lên che camera, tiếng nói kiều mị của Trần Diệu truyền từ video: "Đừng chụp..."

Giang Vũ còn cười đáp: "Chỉ một tấm."

Trong video, trong miệng cô gái đang cắn một lát táo, hai má ửng hồng, đôi mắt ngấn nước.

Cố Diệc Cư yên lặng xem, con ngươi dần dần nhiễm một tia âm lãnh.

Triệu Nghĩa ngẩng đầu định nói chuyện, lại thấy vẻ mặt anh liền sững người, vô thức đặt điện thoại xuống.

Nghĩ thầm.

Mẹ.

Cố Diệc Cư không nói gì, chỉ quay đầu tiếp tục đọc văn kiện trong tay, từ sườn mặt quan sát, nhìn không ra cảm xúc gì.

Triệu Nghĩa thấy lạnh.

Anh thấp giọng nhắc nhở: "Cố gia, mày có muốn nghĩ lại không? Có lẽ cô bé..."

Có lẽ thật sự không thích mày nữa, cưỡng ép chiếm giữ cũng vô dụng, hay là buông tay đi?

Văn kiện bị đóng lại.

Cố Diệc Cư nhắm mắt, lấy điếu thuốc từ khoé môi xuống bóp nát.

Triệu Nghĩa không dám nói tiếp.

Truyện full

  • Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương
    Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương

    Dịch: MaccaooVăn ánCông ty của gia đình Dụ Thần chỉ cách bờ vực phá sản một tờ hợp đồng thôi. Nếu ký hợp đồng thì sẽ khởi tử hồi sinh,...

  • Hoàng Cung Kỳ Ngộ
    Hoàng Cung Kỳ Ngộ

    Thể loại: Lãng mạn, vượt thời gian, hài hước*Chống chỉ định những ai thích nữ chính ngây thơ, mang hình tượng nữ thần cứu thế.**Chống...

  • Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng
    Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng

    Tác giả: Duy Hòa Tống TửSố chương: 16Câu chuyện kể về tình yêu thầm lặng và quá trình thay đổi đáng kinh ngạc của cô, phải lựa chọn...

  • Độc Chiếm
    Độc Chiếm

    Thể loại: Đô thị, ngôn tình, cưới trước yêu sau, cường thủ hào đoạt, thanh mai trúc mã, hắc bang, tàn bạo luyến.Converter:...

  • Béo Mới Là Đẹp
    Béo Mới Là Đẹp

    Thể loại: Hiện đại, cổ xuyên kim, hài hướcEditor: Minh HạĐộ dài: 46 chương 1 NTNhân vật chính: Lý Viện Viện – Yến Tư ThànhLý Viện Viện...

  • Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ
    Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ

    Thể loại: cổ đại, cung đấuTên Hán Việt: Cung vi huyết / lãnh cung kiều: Toàn quân thiên hạEdit: Ndmot99Design: Chopper57Quang Khải năm...

  • Tình Cờ Yêu Một Người
    Tình Cờ Yêu Một Người

    Tác giả: Anh LotusThể loại: Đam mỹ, khác...Giới thiệu:Truyện viết nối tiếp vào đoạn cuối phim "Love by chance".

  • Nhất Niệm Chân Ái
    Nhất Niệm Chân Ái

    [Thể loại: Đô thị, Ngôn Tình, Truyện Teen ]Bạn đang đọc truyện Nhất Niệm Chân Ái của tác giả Hạ Mẫn. Cuộc đời này, có thể là thật cũng...

  • "Thú" Y
    "Thú" Y

    Tên truyện: “Thú” Y (bác sĩ ác như thú =]])Thể loại: hiện đại đô thị , hài , H , nhất thụ nhất côngDịch giả: QT caca, từ điển H-V đại...

  • Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu
    Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu

    Tác giả: 别搞笑了Thể loại: Nữ Cường, OE, Hành Động, Học Đường, Trả ThùTeam dịch: Liễu Như YênGiới thiệuCon nhỏ chuyên bắt nạt kia dám tự...

  • Tuyệt Ngạo Diễm Thần
    Tuyệt Ngạo Diễm Thần

    Lão bản đứng đằng sau của phố hoa ( chậc, chính là phố thanh lâu  nhé, đừng nhầm * ha ha *) Lạc Dương  — Kỉ Thanh Diễm, diễm lệ tuyệt...

  • Mua Được Tiểu Đào Thê
    Mua Được Tiểu Đào Thê

    Thể loại: sủng, bá đạo, 1x1, heAnh là kẻ tài mạo song toàn, âm lãnh như băng sơn, trong giới hắc đạo lại là vị lão đại khét tiếng khiến...

  • Người Thay Thế Hoàn Hảo
    Người Thay Thế Hoàn Hảo

    Bạn đang đọc truyện Người Thay Thế Hoàn Hảo của tác giả Mật Ngữ Ca. Vì được ở bên người mình yêu, tôi không ngại làm một người thay...

  • Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp
    Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp

    Tên truyện: Định luật tình yêu trực tiếpTác giả: 数字七Người dịch: Hiên nhà mùa xuânThể loại: ngôn tình, hiện đại, vườn trường, đoản văn,...

  • Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ
    Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ

    Văn án:Làm một Alpha siêu cấp, giáo thảo trường Tam Trung - Giang Vân Biên khinh cuồng kiêu ngạo, không yêu sớm, tự chủ mạnh đến dọa...