Kẻ Săn Mồi Đỉnh Cấp

Chương 38

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ



Mấy ngày sau đó, Cù Mạt Dư liên tục đi sớm về khuya.

Toàn thân hắn chìm trong bầu không khí u ám, trầm mặc ít nói, tâm sự nặng nề.
Thẩm Đại lo lắng cho Cù Mạt Dư, nên buổi sáng chủ động dậy sớm ăn sáng cùng hắn, ban đêm phải chờ hắn về nhà mới an tâm chìm vào giấc ngủ.

Trái lại, Cù Mạt Dư gần như không còn tâm trí chú ý tới Thẩm Đại.
Anh biết hiện tại Cù Mạt Dư đang phải chịu áp lực rất lớn, giải quyết đủ loại công việc và đối tượng khó nhằn.

Anh lo lắng và đau lòng thay hắn, song lại chẳng thể đỡ đần giúp hắn việc gì.
Tin tức Cù lão gia qua đời bị phong tỏa toàn diện, đúng lúc thị trường chứng khoán đang nghỉ Tết, mấy ngày nay là cơ hội cho Cù gia chuẩn bị đối mặt với đủ loại nguy cơ.

Tình hình tổng quan toàn ngành vài năm gần đây không mấy khả quan.

Sáng Hải sống dở chết dở, giá cổ phiếu của các công ty khác trong nước cũng liên tục lao dốc.

Từ lâu bên ngoài đã rộ lên tin đồn hai người con trai của Cù lão gia bất hòa, chỉ đợi Cù lão gia qua đời là sẽ chia tách công ty.

Mặt khác, nhà nước ngày càng thắt chặt chính sách, vụ mua bán với Sáng Hải lận đận mãi chưa xong, các dự án nghiên cứu thì chưa có bước tiến mới.

Trong khi đó những tin tức trái chiều liên tục được tung ra, khiến thị trường mất dần lòng tin vào Tinh Châu.

Việc công bố người sáng lập tập đoàn Tinh Châu qua đời, nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng khó mà đoán trước đến giá cổ phiếu của tập đoàn.
Thế nhưng, tin tức trọng đại như vậy không thể che giấu quá lâu.

May mắn duy nhất là lão gia mất vào kỳ nghỉ Tết.

Giấu được ngày nào, bọn họ sẽ có thời gian trấn an cổ đông ngày ấy, cố gắng giảm thiểu ảnh hưởng tới mức tối đa.
Đây là câu trả lời của Cù Mạt Dư khi Thẩm Đại hỏi thăm trong lúc ăn sáng.

Thẩm Đại âm thầm cảm khái, người bình thường qua đời, thứ bị ảnh hưởng nhiều nhất chính là tình cảm, sau đó mới đến tài sản.

Còn Cù lão gia qua đời ảnh hưởng đến tất cả mọi thứ, từ tài sản đến quyền lực, tranh đấu gia tộc, giá cổ phiếu, phản ứng của dư luận.


Chỉ duy có tình cảm là không bị ảnh hưởng.

Anh không cảm nhận được nỗi tiếc thương từ bất kì người nào trong nhà họ Cù.

Đối với bọn họ mà nói, đây vừa là nguy cơ vừa là thời cơ.

Người nào cũng muốn nắm bắt cơ hội giành được thứ mình muốn.

Một người cả đời tạo ra vô số tài sản, con đàn cháu đống như Cù lão gia, đến khi rời xa trần thế lại không có lấy một người thật lòng xót thương.

Không biết nên gọi đây là thành công hay là thất bại.
Thái độ lạnh lùng và lí trí của Cù Mạt Dư khiến Thẩm Đại không biết nên nghĩ như thế nào.
Đến mùng bốn Tết, kỳ nghỉ đã trôi qua hơn nửa.

Thẩm Đại ngồi nhà đọc sách cả ngày, ban đêm nằm ở trong chăn, nhìn chằm chằm ngày tháng hiển thị trên điện thoại.

Anh phân vân không biết ngày mai có nên về nhà hay không.

Anh đã chuẩn bị sẵn lí do, đó là bởi vì người sáng lập công ty qua đời, các lãnh đạo cấp cao cùng đi khảo sát muốn về nước sớm nên anh cũng được về theo.
Tính toán xong xuôi, anh quyết định đêm nay không đợi Cù Mạt Dư về nữa.

Thay vào đó anh sẽ đi ngủ sớm, sáng mai còn dậy mua quà Tết mang về nhà.
Thẩm Đại đang ngủ thì tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên.

Giữa đêm khuya tĩnh lặng, tiếng chuông nghe chói tai gấp bội, đánh thức anh dậy ngay lập tức.
Thẩm Đại cầm điện thoại lên, cố mở to đôi mắt cay xè vì buồn ngủ.

Nhìn thấy người gọi tới là Cù Mạt Dư, anh vội vàng bắt máy, "Alo?"
Trong điện thoại truyền ra tiếng hít thở đều đều, sau ba giây im lặng, Cù Mạt Dư mới lên tiếng, "Xin lỗi vì đã đánh thức anh." Chất giọng trầm thấp quanh quẩn bên tai, mỗi một âm tiết như gõ thẳng vào tim.
Thẩm Đại tỉnh cả ngủ, anh nhìn đồng hồ, đã gần bốn giờ sáng.

Anh sốt sắng hỏi, "Có chuyện gì thế?"
"Tôi đau đầu không ngủ được, anh lên đây với tôi."
Qua đường truyền điện thoại vô hình, lần đầu tiên Thẩm Đại cảm nhận được sự yếu ớt từ Cù Mạt Dư.

Anh cảm thấy vô cùng xót xa, lập tức ngồi bật dậy, "Tôi tới ngay đây."
Thẩm Đại rón rén lên tầng, rồi đứng ngoài cửa phòng Cù Mạt Dư do dự hồi lâu.

Anh chưa từng đặt chân vào phòng riêng của hắn.

Nơi gần nhất anh được đến là thư phòng lần trước hắn gọi anh vào, từ đó có thể nhìn thấy cánh cửa thông với phòng ngủ.
Cù Mạt Dư không cho phép người ngoài tự tiện xâm phạm lãnh địa của hắn.

Thậm chí hắn từng không cho phép anh đi lên tầng ba, đến cả thời gian ăn cơm cũng phải lệch nhau, hạn chế chạm mặt dù sống chung dưới một mái nhà.

Có lẽ đây là minh chứng cho thấy anh được đối xử đặc biệt hơn so với người khác?
Thẩm Đại hít sâu ba lần mới bình ổn được cảm xúc.

Anh giơ tay lên gõ cửa.
"Vào đi."
Thẩm Đại đẩy cửa bước vào, hương gỗ lành lạnh chan chát tràn ngập căn phòng.

Đó là pheromone thuộc về Cù Mạt Dư.

Tiến vào căn phòng giống như tiến vào lãnh địa săn bắt của alpha đỉnh cấp.

Anh là khách, đồng thời cũng là con mồi.

Đãi ngộ anh nhận được khi ở đây hoàn toàn không phải do anh quyết định.
Rèm cửa ngăn chặn luồng sáng ở bên ngoài.

Trong phòng tối đen như mực, Thẩm Đại đành mượn chút ánh sáng ít ỏi từ màn hình điện thoại, tìm vị trí của chiếc giường.
"Mạt Dư?" Thẩm Đại thử gọi.
Cù Mạt Dư trầm giọng "Ừ" một tiếng.

Anh sờ đến mép giường, còn đang phân vân không biết có nên trèo lên hay không, thì Cù Mạt Dư đã tóm lấy tay anh lôi lên giường.

Thế là cả người anh chìm vào bóng tối, rơi vào cái ôm vững chãi, ấm áp.
Tiếng thở nặng nề và cơ thể đè nặng trên người giúp Thẩm Đại phần nào cảm nhận được tinh thần sa sút của Cù Mạt Dư, "Cậu có ổn không?"
Cù Mạt Dư ôm anh thật chặt, còn điều chỉnh lại tư thế sao cho cơ thể hai người dính chặt vào nhau không một khe hở.

Hắn nói, "Tôi bị đau nửa đầu."
"Cậu uống thuốc chưa? Hay tôi gọi chú Hằng lên nhé?" Dứt lời, Thẩm Đại định ngồi dậy thật.
"Không cần đâu." Cù Mạt Dư thấp giọng bảo, "Bệnh cũ thỉnh thoảng tái phát, phải cố mà chịu thôi."
"Uống thuốc giảm đau thì sao?"
"Không có tác dụng."
".....! Là do cậu mệt mỏi, áp lực quá à?" Thẩm Đại đau lòng khôn tả.

Anh biết mỗi ngày Cù Mạt Dư đi sớm về khuya, bận đến sứt đầu mẻ trán.

Anh biết Cù Mạt Dư gánh trên vai áp lực khổng lồ, xử lý vô số phiền phức có thể phát sinh.

Anh biết Cù Mạt Dư không chỉ sở hữu gen đỉnh cấp, mà còn nỗ lực vượt xa người bình thường.

Alpha đỉnh cấp gần như không gì không thể làm được, toàn thân tỏa ra ánh sáng hấp dẫn trí mạng.

Nhưng hắn cũng biết mệt mỏi, có những phút giây yếu đuối, đôi lúc vẫn mắc phải sai lầm.

Một Cù Mạt Dư chân thực như vậy khiến tình cảm anh dành cho hắn đạt đến cấp độ cao nhất của tình yêu, đó là "thương".
"Có lẽ vậy."
"Cậu khát nước không? Tôi rót nước cho cậu nhé."
"Ừ."
Cù Mạt Dư miệng thì đồng ý, song khi Thẩm Đại định ngồi dậy thì hắn lại không cho.

Thẩm Đại không thoát ra được, dở khóc dở cười, "Tôi không ngồi dậy làm sao rót được nước cho cậu đây."
Cù Mạt Dư lại im lặng, chắc là đang do dự.

Cuối cùng hắn quyết định, "Không uống."
Thẩm Đại dịu dàng trấn an hắn, "Tôi không đi đâu cả, tôi chỉ rót nước cho cậu thôi, hết đúng mười giây.

Cổ họng cậu khản đặc cả rồi, uống nước vào sẽ cảm thấy dễ chịu hơn."
".....!Thôi được."
Thẩm Đại chậm rãi gỡ tay Cù Mạt Dư ra.

Anh cảm nhận rõ là đối phương không tình nguyện.

Anh nhanh chân xuống giường, dùng điện thoại chiếu sáng để rót nước rồi nhanh chóng quay về giường, đưa cốc nước đến bên miệng Cù Mạt Dư, "Uống nước nào."
Cù Mạt Dư uống hai ngụm là hết cả cốc nước.
"Để tôi rót thêm cho cậu."
Cù Mạt Dư chẳng nói chẳng rằng cứ túm lấy tay Thẩm Đại.

Đôi mắt hắn là thứ duy nhất phát sáng trong bóng tối, tựa như mắt của thú săn đang cảnh giác không cho con mồi thoát khỏi tay mình.
"Nhanh thôi, vẫn chỉ hết đúng mười giây." Nếu là trước kia, Thẩm Đại không đời nào dám tưởng tượng Cù Mạt Dư còn có khía cạnh như vậy.

Anh kiên nhẫn dỗ dành hắn, "Ngoan nào."
Cù Mạt Dư uống hết cốc nước thứ hai.

Vừa đặt cốc xuống, hắn không thể chờ đợi hơn nữa, vội vàng kéo Thẩm Đại vào lòng, đè cả nửa người mình lên người anh.

Bấy giờ hắn mới yên tâm nhắm mắt lại, "Mấy giờ rồi?"
"Bốn giờ, cậu không ngủ được à?" Trong bóng đêm, Thẩm Đại chậm r.ãi v.uốt ve mặt Cù Mạt Dư.

Anh không nhìn rõ, nhưng có thể tưởng tượng ra khuôn mặt mệt mỏi của người anh yêu.

Đau đầu cộng thêm mất ngủ, chắc Cù Mạt Dư đang khó chịu lắm, làm anh cũng khó chịu theo.
"Muốn ngủ mà ngủ không được." Giọng Cù Mạt Dư bất lực rã rời.
"Cậu mệt mỏi, áp lực quá rồi."
"Ừm." Cù Mạt Dư nói, "Ngày mai sẽ đưa ra thông báo công khai.

Ba ngày nghỉ cuối cùng chúng ta phải làm dịu tin tức trái chiều, tranh thủ ổn định giá cổ phiếu."

"Ảnh hưởng lớn đến vậy sao?"
"Năm nay chính sách nhà nước về khai thác khoáng sản không mấy lạc quan.

Luật bảo vệ môi trường ngày càng khắc nghiệt.

Trong khi đó chúng ta phải đầu tư rất nhiều chi phí nâng cấp trang thiết bị, tối ưu hóa quá trình khai thác.

Vài năm gần đây thị trường không mấy xem trọng ngành khai thác khoáng sản.

Hiện tại, chỉ cần một ngọn gió thổi qua cũng có thể tạo nên ảnh hưởng sâu rộng."
"Thị trường có tính chất chu kỳ, sự suy thoái của ngành liên quan mật thiết đến xu thế chung.

Khi tình hình chung đang ảm đạm, Tinh Châu vẫn đạt được nhiều thành tựu xuất sắc.

Vậy nên cậu đừng lo lắng quá, các cổ đông sẽ có nhận định của riêng mình."
"Mong là vậy." Cù Mạt Dư day mạnh huyệt thái dương, định dùng đau đớn làm dịu đau đớn.
"Tôi bóp đầu cho cậu nhé?" Thẩm Đại nâng đầu hắn đặt lên đùi mình, "Biết đâu lại làm cậu dễ chịu hơn."
"Tay anh có đủ lực không đấy?"
Thẩm Đại cười, "Cậu cứ thử đi rồi biết.

Ngày xưa tôi thường hay xoa bóp cho ông ngoại."
Đầu tiên Thẩm Đại ấn ngón tay dọc theo mái tóc đen dày của Cù Mạt Dư, sau đó day từ ấn đường kéo sang hai bên, "Ông chủ có thấy hài lòng không ạ?"
Cù Mạt Dư khẽ cười, "Lực tay của anh khỏe lắm."
"Vì tôi là đàn ông mà." Thẩm Đại hơi khó chịu khi phải giải thích vấn đề này, nhưng anh vẫn muốn nói ra, "Omega chỉ là giới tính thứ hai của tôi, đương nhiên tay tôi phải có lực rồi."
"Anh nói đúng.

Thế là hôm nay tôi lại phát hiện ra thêm một ưu điểm của anh."
Trái tim Thẩm Đại như được đổ đầy mật đường, "Cậu cảm thấy đỡ hơn chưa?"
"Tôi thấy đỡ hơn nhiều rồi." Cù Mạt Dư thở ra một hơi.
"Sức khỏe là quan trọng nhất, ngày mai cậu ở nhà nghỉ ngơi một ngày, à không, nửa ngày, có được không?"
"Không được, ngày mai sẽ là một ngày bão tố." Cù Mạt Dư trầm giọng nói, "Anh có biết tin đồn bác cả tôi muốn chia tách công ty không?"
"Tôi có nghe nói qua, chẳng lẽ ông ấy định làm thật?"
"Ừ, bác tôi muốn tách ngành hóa chất ra khỏi Tinh Châu." Cù Mạt Dư lạnh lùng nói, "Tôi tuyệt đối không cho phép điều đó xảy ra."
Thẩm Đại định nhắc Cù Mạt Dư để mắt đến Cù Thừa Trần.

Nhưng bây giờ không phải là lúc đề cập đến kỳ nhạy cảm.

Giờ việc Cù Mạt Dư cần làm nhất là ổn định tâm trạng, ngủ một giấc thật ngon.
Thẩm Đại dẫn dắt hắn rời khỏi chủ đề công việc, chuyển sang nói những chuyện lông gà vỏ tỏi.

Cho đến khi ngón tay anh đã tê rần, còn chân thì đau ê ẩm.

Nghe thấy tiếng thở của Cù Mạt Dư dần dần chậm lại, nghĩ hắn đã buồn ngủ, anh mới nhẹ nhàng chuyển đầu hắn sang gối, khẽ bảo, "Đi ngủ thôi."
Cù Mạt Dư kéo Thẩm Đại dựa vào lồng ng.ực của mình, "A Đại."
"Sao vậy?"
"Cảm ơn anh." Lần đầu tiên Cù Mạt Dư hiểu được cảm giác vợ chồng nuơng tựa lẫn nhau là như thế nào.

Hắn biết Thẩm Đại không làm được gì.

Nhưng vào thời khắc hắn mỏi mệt, lo âu, trằn trọc đêm khuya vì đau đầu và mất ngủ hành hạ.

Chỉ cần vỏn vẹn một cái ôm ấm áp, một câu nói nhu tình của anh là đã đủ rồi.
Thẩm Đại đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán Cù Mạt Dư thay cho lời đáp lại..


Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...