Xuyên Không Lầm Chỗ, Mong Đại Nhân Tha Mạng

Chương 6

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Truyện mạng lừa ta!

Người khác xuyên không thì lên trời xuống đất, quân lữ hào hùng, cung đấu liều mạng, ngược luyến thống khoái. Còn ta? Xuyên không của ta sống động như một cuốn sách điều dưỡng.

Chương một: Chấn thương nghiêm trọng phải băng bó thế nào?

Chương hai: Làm sao hạ sốt nhanh cho bệnh nhân?

Chương ba: Phòng chống nhiễm trùng trong môi trường ẩm thấp, bẩn thỉu ra sao?

Chương bốn: Cho bệnh nhân hôn mê ăn uống thế nào?

Mỗi ngày ta bận đến choáng váng, mở mắt là đổi thuốc, đút thuốc, hạ nhiệt, lui sốt. Nhắm mắt là mệt đến gục luôn.

Càng nghĩ càng thấy cái nghề này đúng là vắt kiệt mạng người.

Đại phu kê thuốc mất mười phút, ta thì cho hắn uống thuốc, thay thuốc, băng bó tận mười mấy ngày.

Ta học được cách quấn băng, học cách rửa vết thương, thậm chí khi miệng vết thương của hắn nứt toác ra, ta còn mượn kim chỉ, vụng về khâu lại vài mũi.

Nghĩ mà xem, trước đây chỉ cần cúc áo rơi xuống, ta cũng phải ra ngoài tìm thợ may. Vậy mà giờ đây lại tự học thành tài, biết cả đường kim mũi chỉ.

Đúng là sự đời khó lường.

Ta sờ lên trán hắn, lẩm bẩm:

“Ta không phải đại phu, cũng chẳng biết gì về điều dưỡng, toàn dựa vào chút hiểu biết vớ vẩn mà cầm cự. Chúng ta cứ xem ngựa c.h.ế.t như ngựa sống mà chữa. Nếu ta lỡ tay chữa c.h.ế.t ngươi, ngươi đừng hóa thành quỷ về dọa ta—nghe chưa?”

Lồng n.g.ự.c hắn khe khẽ bật ra một tiếng động. Là “hừ” hay “hà” thì ta chẳng phân biệt được.

Môi trường trong lao thất quá mức khắc nghiệt, vết thương trên chân hắn mỗi ngày đều phải dùng rượu mạnh đổ vào để khử trùng.

Lần đầu tiên đổ rượu xuống, hắn đau đến mức ngất đi tại chỗ.

Hắn đau đến toát mồ hôi lạnh, ta cũng gấp đến đổ cả mồ hôi, tay run bần bật, không dám động thêm.

Cuối cùng vẫn là hắn tự tỉnh lại, nắm lấy tay ta, dứt khoát đổ nốt nửa bình rượu còn lại lên chân mình.

Khoảnh khắc đó, cơ thể hắn căng chặt, các cơ bắp nổi lên, trông hệt như một cây cung đã kéo đến cực hạn.

Ta cười khô khốc:

“Dũng sĩ à dũng sĩ, ta phải hát tặng ngươi một bài ca hào kiệt mới được!”

“Đại hà hướng đông lưu a—

Tinh tú trên trời rọi Bắc Đẩu a!

Hê hê! Rọi Bắc Đẩu a!

Sinh tử chi giao một chén rượu a!

Nói đi là đi a~ Có ta có ngươi không lo gì a!

Vào nước, vào lửa không ngoảnh đầu a!”

Càng hát, ta càng hăng.

Vịt Bay Lạc Bầy

Càng hát, lồng n.g.ự.c càng sục sôi.

Không phải khoác lác đâu—từ hồi mẫu giáo, ta đã là giọng ca chủ lực trong các buổi biểu diễn của lớp.

Lúc nhỏ, chỉ là giọng trong veo, khí thế mạnh. Lên tiểu học, ta học sáo hai năm, biết nhìn nốt nhạc, thế là chẳng thể dừng lại nữa.

Tiền tiêu vặt dành dụm được, toàn bị ta ép mẹ dẫn đi KTV.

Ba mẹ ta thấy thế, bàn bạc với nhau: “Thế này tốn kém quá!”

Rốt cuộc nghiến răng một cái, sắm luôn một bộ máy hát karaoke tại gia. Dàn thiết bị thì bình thường thôi, nhưng chi phí cách âm thì bỏ ra một khoản không nhỏ.

Cuối tuần, khi bọn trẻ nhà người ta đang bổ túc toán lý hóa, ta đóng cửa kín mít, hát đến long trời lở đất trong nhà.

… Khi ấy, chỉ nghĩ đó là điều bình thường.

Giờ đây nhớ lại, lại thấy như chuyện từ kiếp trước vậy.

Ta lau đi mấy giọt “nước mắt mèo”, lòng còn đang xót xa, thì bên tai chợt vang lên một giọng nói khàn khàn:

”… Đây là bài hát gì?”

Ta sửng sốt.

Bật dậy ngồi phắt lên:

“Trời đất ơi, ngươi mở miệng nói chuyện rồi?!”

Rượu mạnh vẫn đang xát lên vết thương, hắn nghiến răng chịu đau, không đáp.

Mồ hôi lạnh thấm đẫm tóc hắn, rồi men theo hai bên thái dương chảy xuống.

“Đây là bài Hảo Hán Ca.” Ta vội tiếp tục hát, như muốn cổ vũ cho hắn.

“Thấy chuyện bất bình hét một tiếng a!

Lúc cần ra tay phải ra tay a!

Gióng trống khua chiêng xông chín châu a!”

Hắn thở hắt ra một tiếng, cố gắng ổn định hơi thở, mở mắt nhìn ta.

“Nghe giống nhạc của phản quân, đừng hát nữa.

Thời buổi loạn lạc, bị người nghe thấy sẽ rước họa mất đầu.”

Ừm… Hảo Hán Ca có phải chính là bài ca phản quân không nhỉ…?

Ta vội bụm miệng, chạy ra cửa lao nhìn quanh, thấy bên ngoài không có ai mới hào hứng chạy lại trước mặt hắn.

Còn sống, biết nói!

“Ca, ngươi khát không? Uống nước nhé?”

“Hay là uống chút rượu? Rượu cũng có thể giảm đau đấy.”

Hắn nhìn ta hồi lâu, khẽ thở ra một hơi, rồi lại nhắm mắt, trở về bộ dạng im lìm như xác chết.

Thế sao được? Khó khăn lắm hắn mới chịu mở miệng cơ mà!

Ta tranh thủ đắc ý, hí hửng dựng hắn ngồi dậy, lấy gối kê cao chân hắn.

“Ngươi không thể cứ nằm mãi thế này đâu. Nơi này ẩm thấp, nằm lâu sẽ bị phong thấp, đau xương nhức khớp mất. Ngồi dậy đi, nói chuyện với ta một lúc.”

“Ngươi có phải thích nghe hát không? Có phải giọng ca tuyệt diệu của ta đã mang đến ánh sáng cho thế giới mờ mịt của ngươi không?”

“Sao không nói sớm! Kho bài hát của ta ấy à, không dám nói là ngàn tám trăm, nhưng ít nhất cũng có năm trăm bài!”

Ta hào hứng đến mức suýt nhảy cẫng lên, hát một mạch từ tình ca những năm tám mươi, đến các ca khúc kinh điển phong cách Hồng Kông.

Rồi lại từ nhạc pop hát sang nhạc thiếu nhi.

Quốc ca thì không dám hát, sợ vừa cất giọng đã có vài tên đại hán lực lưỡng xông vào đè ta xuống đất.

Ta hát đến khô cả họng, cháy cả môi, vắt sạch não để moi ra bài nào còn nhớ, rốt cuộc cũng dụ được hắn mở miệng nói thêm vài câu.

Hắn hỏi: “Đây là dân ca vùng nào?”

Ta hát: “Nhà ta ở trên cao nguyên đất vàng~ Gió lớn thổi vù qua đồi hoang~”

Hắn trầm ngâm: “Không nghe ra giọng vùng nào. Ngươi từng học ở quan học?”

Ta lại hát: “Nhỏ ơi là nhỏ hai lưng~ Mang cặp lên lớp ta cùng nhau đi~ Không sợ trời nắng, chẳng sợ mưa rơi~”

Hắn hỏi: “… Ngươi là kỹ nữ hát hí khúc trong phủ Thái tử?”

Câu này khó đáp quá.

Ta còn chưa rõ thân phận hắn, không thể tùy tiện lộ gốc gác của mình được.

Vậy nên ta bèn bẻ tay làm động tác lan hoa chỉ, cất giọng ẻo lả:

“Người dưới đài bước qua, chẳng thấy sắc hồng xưa~

Người trên đài cất giọng, hát khúc biệt ly xót xa~

Một chữ tình khó ngả nghiêng, chỉ có m.á.u hòa cùng điệu ca~

Màn hí kịch mở ra, khép lại, ai là khách?”

Hắn nhìn ta trân trân, mặt không cảm xúc.

Ta chớp chớp đôi mắt long lanh, ánh mắt tràn đầy mong đợi nhìn lại hắn.

Hắn thở dài, đưa tay bịt tai, xoay người úp mặt vào tường.

Hả?!

Khen ta đi chứ!!!

Hãy vỗ tay cổ vũ cho ca vương của lao thất này đi!!!

Aiz, khán giả duy nhất lại chẳng nể mặt.

Ta xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt, chỉ muốn cào tường trốn mất thôi.

Truyện full

  • Phấn Đấu Cho Khoa Học
    Phấn Đấu Cho Khoa Học

    Bạn đang theo dõi câu chuyện đầy hấp dẫn "Phấn Đấu Cho Khoa Học" của tác giả Nguyệt Hạ Điệp Ảnh.Trong một cuộc đối thoại, Thẩm Trường...

  • Hắn Đến Từ Nữ Tôn
    Hắn Đến Từ Nữ Tôn

    Thể loại: nữ tôn, ngược thân một chút, nam xuyên hiện đạiSố chương: 63 chươngEdit: naonaoConvert: meoconlunar _tangthuvienNàng...

  • Chinh Phục
    Chinh Phục

    Editor :LNThể loại: SM, ngắn, 1x1Hai người vốn là đối thủ cạnh tranh với nhau chức vụ xả trưởng. Nhưng đến cuối cùng thì Tiểu Điền...

  • Thế Gia Danh Môn
    Thế Gia Danh Môn

    Dịch giả: Đỗ Mai DungType: Tập 1 - Minnie pham; Tập 2 - zNguyệt TiếuNgười ta xuyên không thì không làm mỹ nhân quốc sắc thiên hương...

  • Năm thứ 7 Của Hai Vợ Chồng
    Năm thứ 7 Của Hai Vợ Chồng

    Tóm tắt: Thụ mang ám ảnh tâm lý vì bị gia đình vứt bỏ nên luôn giấu mọi chuyện vào lòng, đau khổ sợ bị bỏ rơi. Công là một chủ bá (*)...

  • Dụ Quân Hoan
    Dụ Quân Hoan

    Thể loại: Cổ đại, trùng sinhConverter: NgocQuynh520Editor: Tịnh Yên, Nhok Tinh Nghịch, Meo Miu CiuNgu Quân Duệ có thể vì Diệp Tố Huân...

  • Được Thiếu Gia Ngồi Cùng Bàn Bá Đạo Sủng Ái
    Được Thiếu Gia Ngồi Cùng Bàn Bá Đạo Sủng Ái

    Tình trạng: 81 chương chính văn + 6 phiên ngoại (hoàn thành)Editor: Bạch TuyếtThể loại: đam mỹ, hiện đại, hào môn thế gia, thanh xuân...

  • Nhàn Thê Bất Hạ Đường
    Nhàn Thê Bất Hạ Đường

    ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại {domain} ========Thể loại: Hiện đại, sủng, HE.Nguồn cv: bí...

  • Trọng Sinh Chi Phúc
    Trọng Sinh Chi Phúc

    Tác giả: Luna WongThể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Trọng Sinh, Truyện KhácVăn án:Niên Khai Điềm, một cái tên khiến người nghe nghĩ rằng nữ...

  • Cỏ Hương Thảo - Thù Vỉ
    Cỏ Hương Thảo - Thù Vỉ

    Cỏ hương thảo, đó là để tưởng nhớEm yêu à, xin nhớ mãi trong tim.                                 --- Hamlet ---Tag: Tình Yêu Duy Nhất,...

  • Nửa Đời Quen Thuộc
    Nửa Đời Quen Thuộc

    Convert: ngocquynh520 Edit: CellinaNăm ấy cô tiễn anh lên đường nhập học. Hai người ngồi dựa sát vào nhau cùng nghe MP3. Anh nhìn đồng...

  • [Đam Mỹ] Người Thứ Ba
    [Đam Mỹ] Người Thứ Ba

    Chuyển ngữ: diuiscaChỉnh sửa: andreaThể loại: Thâm tình công x dịu dàng thụ, mất trí nhớ, bánh ngọt, đoản vănSau khi bị tai nạn xe, Lục...

  • Thầy Giáo Yêu Nghiệt
    Thầy Giáo Yêu Nghiệt

    Thể loại: Tiểu thuyết lãng mạnHai người cách nhau 12 tuổi. Cả một khoảng cách dài về tuổi tác.Cô là Đại Tỉ chuyên phá phách ở trường...

  • Trò Chơi Sinh Tồn Đói Khát
    Trò Chơi Sinh Tồn Đói Khát

    Sau khi vong, Thẩm Tiêu xuyên vào một trò chơi sinh tồn, chỉ cần gom đủ tích phân là có thể được trọng sinh.Trong trò chơi là vô số...

  • Tro Tàn Của Yêu Thương
    Tro Tàn Của Yêu Thương

    Thể loại: Tiểu Thuyết,Truyện Tự Sáng TácrnĐây là câu chuyện kể về nhân duyên và mối quan hệ phức tạp của các nhân vật trong truyện.Mỗi...