Vong Xuyên - Mạt Hồi

Chương 43

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Trường Tiếu tê tâm liệt phế kêu lên, Trịnh Kỳ Uyên xả kiếm vừa nhanh vừa ngoan độc, nhưng cuối cùng lại đ.â.m vào một tấm gỗ sát sườn Bạch Thanh Ẩn.

Trường Tiếu hoảng hồn rơi lệ, Trịnh Kỳ Uyên gắt gao nhìn thẳng Bạch Thanh Ẩn. Người này suýt tang mệnh mà không hề sợ hãi.

"Vì sao ngươi không tránh?”

Thật lâu sau, Trịnh Kỳ Uyên thấp giọng chất vấn.

"Ta nói rồi, ta sẽ không rời xa Trường Tiếu." Bạch Thanh Ẩn nhìn thẳng vào mắt Trịnh Kỳ Uyên.

Trịnh Kỳ Uyên dùng sức đ.â.m mạnh vào tấm gỗ. Trường Tiếu sợ cha thực sự làm Bạch Thanh Ẩn bị thương, nhào đến chắn trước mặt Bạch Thanh Ẩn, trong mắt Trịnh Kỳ Uyên phản xạ hình ảnh đẫm nước mắt của y.

Trịnh Kỳ Uyên nhìn hai người chằm chằm hồi lâu, mới bất đắc dĩ thở dài một tiếng: "Các ngươi rốt cuộc muốn ta thế nào?"

Nhìn nhi tử ngày xưa lúc nào cũng bám lấy mình giờ lại che chở cho người khác, tâm tình Trịnh Kỳ Uyên kỳ thật phi thường phức tạp. Tuy mang theo một tia hận ý Bạch Thanh Ârn thương tổn nữ nhi của mình nhưng phần nhiều là cảm giác khó chịu mất mát khi Trường Tiếu tự nguyện che chắn cho hắn.

Nhưng, mặc kệ như thế nào, đối mặt với Trường Tiếu nhất quyết che trước Bạch Thanh Ẩn, không tiếc vì hắn mà chọc giận mình, Trịnh Kỳ Uyên hiểu người phải thỏa hiệp chính là mình.

Cho dù hắn có thể g.i.ế.c Bạch Thanh Ẩn, nhưng hắn cũng không thể làm thương tổn một cọng tóc của con. Đây chính là thiên vị và cưng chiều của phụ thân đối với nhi tử.

Thấy thái độ Trịnh Kỳ Uyên có chút dịu đi, Trịnh Trường Tiếu liếc Bạch Thanh Ẩn một cái, nói: "Cha, con muốn cùng Bạch đại ca ở một chỗ. . . . . ."

"Tuyệt đối không được!"

Trịnh Kỳ Uyên không chút nghĩ ngợi, trực tiếp kiên quyết phản đối.

"Cha. . . . . ." Nước mắt Trường Tiếu lại lã chã rơi xuống, y nắm c.h.ặ.t t.a.y Bạch Thanh Ẩn, uy h.i.ế.p nói, "Cho dù cha không cho, con cũng sẽ tự mình nghĩ cách đến với Bạch đại ca, dẫu phải c.h.ế.t cùng hắn cũng được."

"Ngươi không sợ ta từ ngươi sao?" Nghe y nói, lòngTrịnh Kỳ Uyên như bị quất một roi, không ngờ có ngày mình bị đứa con hết mực cưng chiều uy h.i.ế.p vì một kẻ khác.

Lời nói của Trịnh Kỳ Uyên khiến Trường Tiếu trầm mặc hồi lâu, cuối cùng, y dùng lực lau nước mắt, nhẫn tâm nói: "Cha, con hy vọng có thể cả đời làm nhi tử của cha , nhưng nếu cha không muốn nhận đứa con bất hiếu này, con cũng không thể nói gì hơn!"

"Ngươi, ngươi. . . . . ."

Trịnh Kỳ Uyên phát run, cơ hồ đứng không vững, nhìn gương mặt kiên quyết của Trường Tiếu, lại quay đầu thấy Bạch Thanh Ẩn yêu thương vô hạn nhìn y, kiếm trong tay xoảng một tiếng rơi xuống đất.

Không khí ngưng trọng, không ai nói gì, thậm chí dường như hô hấp chỉ cần lớn một chút cũng có thể gây ra chuyện. Tất cả đều đang chờ đợi, kiên nhẫn chờ. Nhưng đánh vỡ giờ khắc trầm tịch này vẫn là Trịnh Kỳ Uyên.

Hắn hít sâu một hơi, ra một quyết định, nhìn hai người đang quỳ, thấp giọng nói: "Năm năm. . . . . . Ta cho các ngươi năm năm. . . . . . Năm năm đó, các ngươi không được gặp mặt, cũng không được liên hệ. Sau năm năm, nếu các ngươi vẫn muốn cùng đối phương một chỗ —— ta sẽ không ngăn cản nữa. Nhưng trong kỳ hạn năm năm này, nếu có một bênthay lòng đổi dạ hoặc thú người khác, các ngươi liền vĩnh viễn không có cơ hội gặp lại. Các ngươi, có làm được không? Đây là nhượng bộ duy nhất ta có thể cho các ngươi. Nếu không, dù phải phế hai chân Tiếu nhi, ta cũng sẽ không cho nó đi theo ngươi!"

Trịnh Kỳ Uyên nhượng bộ làm cho Bạch Thanh Ẩn vàTrường Tiếu hai mặt nhìn nhau.

Bạch Thanh Ẩn cũng là thương nhân, hắn hiểu hy sinh mà Trịnh Kỳ Uyên đề ra. Không bao giờ có chuyện có được điều mình trân quý nhất mà không phải hy sinh cái gì. Hiện tại, có một cơ hội, hắn phải nắm chắc lấy, cũng nên có chuẩn bị.

Bạch Thanh Ẩn đứng lên trước, sau đó chậm rãi kéo Trường Tiếu.

"Ta hiểu."

Bạch Thanh Ẩn nói với Trịnh Kỳ Uyên xong, quay sang Trường Tiếu hỏi: "Trường Tiếu, năm năm, ngươi nguyện ý chờ không?"

Trường Tiếu nhìn Bạch Thanh Ẩn, tại thời điểm phụ thân muốn thương tổn hắn, y tựa hồ hiểu được tình cảm của mình. Dẫu không hoàn toàn hiểu đó là cái gì thì y cũng biết y không muốn xa Bạch Thanh Ẩn, muốn mãi mãi bên nhau.

Trường Tiếu nén khóc, gật gật đầu, nói: "Bạch đại ca, ta chờ."

Nghe Trường Tiếu cam đoan, Bạch Thanh Ẩn mới thả lỏng thâm tình, nhìn Trịnh Kỳ Uyên, nói: "Trịnh lão gia, ta nguyện ý tuân thủ ước định. Hiện giờ chia tay, năm năm sau ta sẽ tới gặp Trường Tiếu."

Trịnh Kỳ Uyên không nói lời nào, yên lặng nhìn hắn.

Biết Trịnh Kỳ Uyên vẫn chưa thể tha thứ cho mình, Bạch Thanh Ẩn mím môi, chua xót cười, không nói gì nữa.

Tuy không có bằng chứng, hắn không thể cam đoan rốt cục Trịnh Kỳ Uyên có thật sự đồng ý cho hắn và Trường Tiếu cùng một chỗ hay không. Nhưng hiện tại, hắn không thể để Trường Tiếu phải khó xử lựa chọn giữa mình và phụ thân. Hắn tình nguyện chọn cách tin tưởng.

Không phải sao? Vốn không dám hy vọng xa vời có được tình yêu của Trường Tiếu, hiện tại y đã bảo hộ mình, nguyện ý chờ mình, mình còn cầu mong gì hơn nữa? Vốn dĩ chỉ định cả đời yên lặng bảo hộ y, cho dù cuối cùng không thể cùng Trường Tiếu một chỗ cũng chỉ có thể nói bọn họ hữu duyên vô phận. Nếu lần này cược thành công, sẽ có thể cùng Trường Tiếu song túc song phi, cũng là đạt được sở nguyện….

"Trường Tiếu. . . . . ."

Bạch Thanh Ẩn nắm chặt hai tay Trường Tiếu, cẩn thận nhìn y một lần nữa.

Nghĩ đến lần này từ biệt chính là năm năm, muốn hôn y, nhưng ngại Trịnh Kỳ Uyên bên cạnh, cuối cùng vẫn nhịn xuống. Bạch Thanh Ẩn buông tay Trường Tiếu ra, nhìn y rưng rưng nước mắt, dứt khoát rời đi.

Hắn sợ chính mình nếu không đi, sẽ không đi nổi nữa.

Khi thân ảnh Bạch Thanh Ẩn biến mất, Trường Tiếu một bên rơi lệ, một bên vô lực ngồi phịch xuống ghế.

Trịnh Kỳ Uyên nhìn y, không nói gì hồi lâu mới đến trước mặt y, dùng ống tay áo lau nước mắt cho y.

"Hài tử, đừng trách cha. Cha cũng là vì con. “

"Con biết." Trường Tiếu đờ đẫn gật đầu.

"Trong năm năm, ngươi có thể hảo hảo ngẫm lại tình cảm với Bạch Thanh Ẩn. Nếu thật sự thương hắn, ngươi sẽ không để ý năm năm này. Nếu ngươi chỉ là nhất thời mê võng, cha tin tưởng năm năm này sẽ giúp ngươi suy nghĩ cẩn thận."

Trường Tiếu nghe xong, vùi mặt vào hai đầu gối, thương tâm khóc nức lên.

Cũng không hẳn là vì phải xa Bạch Thanh Ẩn, mà là đoạn tình cảm khiến y mê mang, không rõ vì lẽ gì để ý một người như vậy? Chẳng lẽ trước khi mất trí nhớ, y đã thật sự yêu Bạch Thanh Ẩn ư?”

Trịnh Kỳ Uyên cũng không khuyên nhủ, mặc y khóc, cuối cùng mới lấy tay xoa đầu y, thở dài một tiếng rồi nói: "Đêm khuya rồi, đừng ngủ muộn quá, mai còn phải lên đường.”

Dứt lời, Trịnh Kỳ Uyên xoay người rời đi, nhưng lại nhớ tới cái gì mà dừng bước.

"Hài tử. . . . . ." Trịnh Kỳ Uyên mở miệng, muốn nói cái gì, nhưng nhìn đến Trường Tiếu chỉ lo vùi đầu khóc, cuối cùng lắc đầu, cái gì cũng chưa nói.

Quên đi, chuyện kia bất quá là một giấc mộng mà thôi. Hắn cũng không nên suy nghĩ nhiều, Trường Tiếu là hài tử của hắn, không thể nào nói với hắn…nói điều đó với hắn.

Thấy mình vì một giấc mơ mà suy nghĩ, Trịnh Kỳ Uyên tự giễu cười, thương tiếc nhìn con, rồi mới nhặt thanh kiếm rơi trên mặt đất, rời đi.

Tuy nói rằng giấc mộng này không cần để ý, nhưng cơn mơ đó khiến Trịnh Kỳ Uyên cả đời thể nào quên.

Vì trong mộng, có một người bi thương khóc nói với hắn: ta yêu ngươi…

Truyện full

  • Hoàng Đình
    Hoàng Đình

    Dịch: Tàng Thư Viện (Từ đầu => Q1C27), Bạch Ngọc Sách (còn lại)Trường sinh, ai có thể cưỡng lại được sự cám dỗ của nó? Biết bao thiên...

  • Nghi Gia Nghi Thất
    Nghi Gia Nghi Thất

    Mười tám tuổi, Lục Dĩ Ngưng mới vào đại học, tóc ngắn xinh đẹp, mỉm cười rạng rỡ. Lúc đó, thiên kim Lục gia đã tùy ý bỏ qua tất cả các...

  • Hãy Nghe Tôi Nói, Cô Sắp Chết Rồi
    Hãy Nghe Tôi Nói, Cô Sắp Chết Rồi

    Bạn đang đọc truyện Hãy Nghe Tôi Nói, Cô Sắp Chết Rồi của tác giả A Nguyễn. Một cảnh sát nhỏ tên Thạch Trình Hạ đột ngột xông đến nói...

  • Hiểu Châu Bùi Thất - Hoa Lý
    Hiểu Châu Bùi Thất - Hoa Lý

    Tác giả: Hoa LýThể loại: Cổ Đại, Chữa Lành, Xuyên KhôngTeam dịch: Tiểu Lạc LạcGiới thiệu"Thôi được rồi, ta gả."Lời vừa nói ra, các tỷ...

  • Sau Khi Vật Hy Sinh Công Lật Xe
    Sau Khi Vật Hy Sinh Công Lật Xe

    Sau Khi Vật Hy Sinh Công Lật Xe - Trích Tinh Quái炮灰攻翻车之后 - 摘星怪Thể loại: Đam mỹ, Xuyên Sách, Tu Tiên, Huyền Huyễn, Chủ Thụ#Vật hy sinh...

  • Trời Đất Tác Thành
    Trời Đất Tác Thành

    Truyện Trời Đất Tác Thành của tác giả Tang Giới kể về chuyện tình đầy sóng gió. Anh anh luôn tìm những thứ chưa biết đâu là...

  • Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?
    Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?

    Editor: Kẹo Sữa Dâu.Tác giả: Ma Vương Tang TangThể loại: Nhẹ nhàng, HE, ngôn tình, hiện đại…GIỚI THIỆU NHỎ00.Sếp của tôi là một người...

  • Cô Nàng Dj Của Anh
    Cô Nàng Dj Của Anh

    Cô Nàng DJ của Anh, tác giả chessmiling, kể về Đồng Dao, một DJ xinh đẹp, nồng nhiệt và rất tốt bụng. Hàng ngày, cô phải làm việc để...

  • Sai Loạn Hồng Trần
    Sai Loạn Hồng Trần

    Tác giả: Tây Bối Chân Tử (cùng tác giả với 2 Bộ Giả Phò Mã và Tẩu Tẩu)Thể Loại: Huyền huyễn (thần tiên luyến), NP, nữ nữ sinh tử, tà mị...

  • [12 Zodiac] Demon's Love
    [12 Zodiac] Demon's Love

    Thể loại: Truyện sáng tác.Đây chính là thế giới người, quỷ cùng tồn tại.Sáu chàng trai xuất thân từ gia tộc quỷ có dòng máu cao quý...

  • Phương Trình
    Phương Trình

    Tác giả: AtenSố chương: 61 +2 phiên ngoại.Văn án:Phương Trình Vũ - một nữ tội phạm kinh tế, thì ra tám năm trôi qua trong nhà tù, tám...

  • Trở Thành Vợ Của Tình Địch
    Trở Thành Vợ Của Tình Địch

    Nếu một ngày, bạn thức dậy, thấy giới tính của mình đã thay đổi thì sao?!Anh chàng nhân vật chính của chúng ta - Tô Giản sau khi thức...

  • Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng
    Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng

    Thể loại: Đam mỹ, Đô thị tình duyên, điềm văn, 1V1 hiện đại đô thị, đoản văn ấm áp, sung sướng, phúc hắc người mẫu công X ngốc manh...

  • Chiết Quế
    Chiết Quế

    Thể loại: Yêu tinhEdit: Mặc LamPairing: Mục Dung x Đan TêĐan Tê chính là cây quế đã tu luyện hơn năm trăm năm tuổi, chưa từng nghĩ có...

  • Nói Yêu Em 99 Lần
    Nói Yêu Em 99 Lần

    Số chương: bản raw 1092 (đang cập nhật...)Editor: Tuyết HânNguồn convert: yingcvLúc anh đến nhà cô ngủ nhờ, không cẩn thận còn mượn...