Vong Xuyên - Mạt Hồi

Chương 4

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Trịnh Kỳ Uyên hít sâu một hơi, định thần lại, nhìn nghịch tử trước mặt, trầm giọng nói: "Hôm nay ta cùng mấy vị trong thương hội dùng cơm ở Phúc Thọ tửu lâu. Ngươi có biết ta nhìn thấy gì không?"

"Cha, người nhìn thấy gì vậy?” Y vẫn quỳ trên mặt đất, không nghĩ ngợi đã hỏi luôn, rồi mức sực nhớ ra “Khoan đã, Phúc Thọ tửu lâu, hôm nay?"

 

Sau đó y trợn tròn mắt nhìn phụ thân sắc mặt đang rất khó coi: "Không thể nào, cha, hôm nay, người…thấy…thấy….”

"Thấy ngươi mặc đồ nữ nhân đóng giả thành người hát rong, đánh con trai Huyện thái gia trọng thương rồi chạy trốn." Thấy y nửa ngày nói không xong một câu, tỷ tỷ ngồi bên cạnh hảo tâm tiếp lời.

Nghe đến đây, y không khỏi nơm nớp lo sợ liếc nhìn phụ thân một cái. Thấy con nhìn, Trịnh Kỳ Uyên lạnh lùng hừ một tiếng.

"Cha. . . . . ." Thấy thế, y dài giọng, nũng nịu kêu phụ thân.

"Ta lúc ấy tức giận đến nghẹn họng!" Trịnh Kỳ Uyên đập bàn cho hả giận: "Khách nhân lúc đó đều là người có danh tiếng, vậy mà ngươi cư nhiên ăn mặc nam không ra nam nữ không ra nữ chạy lung tung, còn đánh cả con trai Huyện lệnh ── thật sự là, thật sự là mất hết mặt mũi Trịnh gia ta!"

"Cái gì mà nam không ra nam nữ không ra nữ?" Y ngoác mồm cãi “Con mặc nữ trang còn đẹp hơn khối cô nương, bằng không con trai Huyện thái gia kia đã không tới chòng ghẹo ──"

"Ngươi còn dám cãi? !" Trịnh Kỳ Uyên trợn mắt tức giận nhìn thằng con vẫn chưa biết ăn năn hối lỗi.

"Trường Tiếu, ngươi nói ít đi mấy câu, đừng chọc cha giận nữa có được không hả?”

Thấy trượng phu tức giận đến mày kiếm dựng ngược, mặt đỏ cả lên, toàn thân run rẩy, Quý Yên Nhã (季烟雅: “Quý” trong một năm có bốn quý, Yên nghĩa là khói, Nhã trong tao nhã) xót đứa con mình yêu quý nhất, không khỏi nhắc một câu.

"Mẹ ──" Mẫu thân cũng muốn trách mình, Trịnh Trường Tiếu nhướn mày, "Chuyện này không như cha mẹ nghĩ đâu!"

"Sao? Chẳng lẽ có người kề đao vào cổ bắt ngươi mặc nữ trang?” Trịnh Kỳ Uyên trừng mắt liếc y một cái.

Y nhún nhún vai: "Không phải”

"Kỳ thật là tại thằng quý tử nhà Huyện lệnh sai! Cha mẹ biết không, hắn rất quá đáng. Lần nào tới tửu lâu cũng đùa giỡn ca nữ hát rong.”

"Cô gái này rất đáng thương, vì nhà nghèo nên không thể không ra đường bán nghệ, ai ngờ còn gặp phải chuyện này.” Nói đến đây, y tức giận đứng phắt dậy, nắm nắm tay, hận không thể đ.ấ.m cho tên đáng ghét kia một quyền.

"Vì thế nên con mới giả trang thành nữ tử, tới tử lâu xướng khúc, chờ tên kia xuất hiện, giáo huấn hắn một chút ── ha ha, thật dễ chịu a!"

Vừa nói vừa nhớ tới cảnh tên kia bị đánh, y nhịn không được cười ha ha, không thấy ai cười theo, không khí lại càng lạnh, y mới xấu hổ cúi mặt.

 

"Ai nha. . . . . ." Y chun chun mũi, gượng cười nói "Mọi người không thấy buồn cười sao, rất vui nha."

"Không thấy."

Trả lời y chính là phụ thân, sắc mặt vẫn hết sức nghiêm trang, giơ tay về phía con gái: "Sương nhi, gia pháp đâu?"

Một câu này của hắn khiến tất cả mọi người khẩn trương.

"Tướng công, Trường Tiếu nó cũng vì giúp người khác, tuy cách thức thực hiện có phần quá đáng – nhưng bản chất nó thiện lương ──"

"Đúng vậy, cha, đệ đệ còn nhỏ. Con nghĩ mắng nó mấy câu thôi, không cần phạt nặng như thế ──"

Hai người vừa khuyên bảo lão gia vừa nháy mắt với y đang quỳ dưới đất, ra hiệu cho y thức thời mà nhận sai, miễn bị ăn đòn.

Trịnh Trường Tiếu là ai chứ, vừa bắt được ánh mắt của mẫu thân và tỷ tỷ, lập tức lê gối về phía phụ thân, ôm chầm lấy chân hắn, “thành khẩn” nói:” Cha, con biết sai lầm rồi, lần sau không dám thế nữa. Cầu xin cha tha con một lần, đi cha.”

Ba hướng giáp công, người lạnh lùng đến đâu cũng mềm lòng, huống chi Trường Tiếu là đứa con Trịnh Kỳ Uyên thương yêu nhất, đâu nỡ trách phạt. Tuy y hay nghịch ngợm gây sự, nhưng tâm tính thiện lương, dù thường xuyên gây chuyện thị phi làm hắn đau đầu nhức óc, nhưng thấy con lớn lên khỏe mạnh khoái hoạt, hắn rất vui mừng.

Chính là ──

Nhớ lại màn ở tửu lâu hôm nay mà đau cả đầu.

Gặp con mặc nữ trang hát ở tửu lâu đã khiến hắn thiếu chút nữa hộc máu, lại thấy nó bị đám gia đinh hung thần ác sát rượt theo, tim hắn suýt ngừng đập.

Hắn sợ con bị đánh đuổi, sợ nó bị người ta tống vào phòng ngược đãi. Lúc ấy, mặc kệ khách nhân đang ngồi, hắn đuổi theo cho tới khi mất dấu con, trong lòng không biết có bao nhiêu lo lắng ──

Để phòng ngừa loại chuyện tổn thọ này tái diễn, hắn thấy phải giáo huấn thằng con này một trận.

"Ngươi!" Trịnh Kỳ Uyên chỉ con trai, trịnh trọng nói, "Tới Phật đường quỳ một đêm. Sáng mai mới cho ra. Còn nữa, hôm nay không ai được phép mang cơm cho nó. Để nó nhịn một bữa cho nó nhớ bài học bữa nay, miễn cho lần sau tái phạm!"

Gia chủ đã ra lệnh, ai dám không nghe?

Huống chi quỳ gối còn dễ chịu hơn so với ăn đòn nhiều.

Thế là, một lát sau, Trịnh Trường Tiếu đã sầu mi khổ kiểm quỳ gối trước Phật đường.

Trịnh Ngưng Sương (凝霜: Ngưng nghĩa là đông đặc lại, Sương trong sương tuyết) đứng bên cạnh, thấy thế cười cười, ngồi xổm trước mặt y, vỗ vỗ đôi má bầu bĩnh.

"Được rồi. Trường Tiếu, đừng tức giận nữa. Ngươi gây họa lớn như thế, còn bị cha bắt quả tang, không bị ăn đòn là may rồi.”

"Sương tỷ, ta không tức chuyện đó!" Trịnh Trường Tiếu nhăn nhăn khuôn mặt tuấn tú, "Cha cư nhiên không cho ta ăn. Ngươi biết không, từ trưa tới giờ ta chưa kịp ăn gì ---đói mờ cả mắt rồi nè.”

Ngưng Sương giật mình: "A, hóa ra ngươi tức là vì không được ăn a.”

"Đúng, đúng!" Trường Tiếu ra sức gật đầu, rồi mới chớp chớp mắt nhìn tỷ tỷ cầu xin.

Ngưng Sương dí dí mũi em, bất đắc dĩ nói: "Ngươi nha, thật sự là làm cho người ta vừa giận vừa yêu mà!"

"Bởi vì ta thực sự vừa đáng yêu vừa bướng bỉnh mà!"

Trường Tiếu nghiêng đầu, ra vẻ đáng yêu.

"Mười lăm tuổi rồi mà vẫn như tiểu hài tử bảy tám tuổi!" Ngưng Sương cười, lườm y một cái rồi đứng lên.

"Đói bụng thì để Sương tỷ đi lấy cho ngươi ít đồ ăn, nhưng không được cho cha biết nha!”

Trường Tiếu hai mắt sáng ngời, quỳ trên mặt đất nhào đến ôm lấy chân tỷ tỷ, vui vẻ nói: "Sương tỷ, ngươi quả nhiên vẫn tốt nhất!"

Ngưng Sương vừa bực mình vừa buồn cười nói: "Được rồi được rồi, đừng có phỉnh ta, còn không buông ra để ta đi lấy đồ ăn cho ngươi.”

"Hảo!"

Trường Tiếu buông Ngưng Sương ra, chăm chú nhìn nàng rời đi đến khi Ngưng Sương ra khỏi Phật đường, đóng cửa lại, còn mình y ở trong, y mới thu hồi nụ cười, vẻ mặt đau thương nhìn lên Phật tổ trên ban thờ ──

Một lát sau, y mệt mỏi nằm vật ra đất, bi ai nói nhỏ: "Phật tổ ơi Phật tổ, giả vờ cười hoài, , mệt mỏi quá, mệt mỏi quá rồi. . . . . ."

Nến vẫn cháy, khói hương vẩn vơ bay, thần phật từ ái tươi cười tĩnh tọa trên cao có nghe tiếng lòng y đang bi thống?

Có lẽ có, bởi vì thần phổ độ chúng sinh; cũng có lẽ không, bởi vì thần chỉ có một, mà người thì nhiều như thế.

Truyện full

  • Hoàng Đình
    Hoàng Đình

    Dịch: Tàng Thư Viện (Từ đầu => Q1C27), Bạch Ngọc Sách (còn lại)Trường sinh, ai có thể cưỡng lại được sự cám dỗ của nó? Biết bao thiên...

  • Nghi Gia Nghi Thất
    Nghi Gia Nghi Thất

    Mười tám tuổi, Lục Dĩ Ngưng mới vào đại học, tóc ngắn xinh đẹp, mỉm cười rạng rỡ. Lúc đó, thiên kim Lục gia đã tùy ý bỏ qua tất cả các...

  • Hãy Nghe Tôi Nói, Cô Sắp Chết Rồi
    Hãy Nghe Tôi Nói, Cô Sắp Chết Rồi

    Bạn đang đọc truyện Hãy Nghe Tôi Nói, Cô Sắp Chết Rồi của tác giả A Nguyễn. Một cảnh sát nhỏ tên Thạch Trình Hạ đột ngột xông đến nói...

  • Hiểu Châu Bùi Thất - Hoa Lý
    Hiểu Châu Bùi Thất - Hoa Lý

    Tác giả: Hoa LýThể loại: Cổ Đại, Chữa Lành, Xuyên KhôngTeam dịch: Tiểu Lạc LạcGiới thiệu"Thôi được rồi, ta gả."Lời vừa nói ra, các tỷ...

  • Sau Khi Vật Hy Sinh Công Lật Xe
    Sau Khi Vật Hy Sinh Công Lật Xe

    Sau Khi Vật Hy Sinh Công Lật Xe - Trích Tinh Quái炮灰攻翻车之后 - 摘星怪Thể loại: Đam mỹ, Xuyên Sách, Tu Tiên, Huyền Huyễn, Chủ Thụ#Vật hy sinh...

  • Trời Đất Tác Thành
    Trời Đất Tác Thành

    Truyện Trời Đất Tác Thành của tác giả Tang Giới kể về chuyện tình đầy sóng gió. Anh anh luôn tìm những thứ chưa biết đâu là...

  • Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?
    Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?

    Editor: Kẹo Sữa Dâu.Tác giả: Ma Vương Tang TangThể loại: Nhẹ nhàng, HE, ngôn tình, hiện đại…GIỚI THIỆU NHỎ00.Sếp của tôi là một người...

  • Cô Nàng Dj Của Anh
    Cô Nàng Dj Của Anh

    Cô Nàng DJ của Anh, tác giả chessmiling, kể về Đồng Dao, một DJ xinh đẹp, nồng nhiệt và rất tốt bụng. Hàng ngày, cô phải làm việc để...

  • Sai Loạn Hồng Trần
    Sai Loạn Hồng Trần

    Tác giả: Tây Bối Chân Tử (cùng tác giả với 2 Bộ Giả Phò Mã và Tẩu Tẩu)Thể Loại: Huyền huyễn (thần tiên luyến), NP, nữ nữ sinh tử, tà mị...

  • [12 Zodiac] Demon's Love
    [12 Zodiac] Demon's Love

    Thể loại: Truyện sáng tác.Đây chính là thế giới người, quỷ cùng tồn tại.Sáu chàng trai xuất thân từ gia tộc quỷ có dòng máu cao quý...

  • Phương Trình
    Phương Trình

    Tác giả: AtenSố chương: 61 +2 phiên ngoại.Văn án:Phương Trình Vũ - một nữ tội phạm kinh tế, thì ra tám năm trôi qua trong nhà tù, tám...

  • Trở Thành Vợ Của Tình Địch
    Trở Thành Vợ Của Tình Địch

    Nếu một ngày, bạn thức dậy, thấy giới tính của mình đã thay đổi thì sao?!Anh chàng nhân vật chính của chúng ta - Tô Giản sau khi thức...

  • Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng
    Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng

    Thể loại: Đam mỹ, Đô thị tình duyên, điềm văn, 1V1 hiện đại đô thị, đoản văn ấm áp, sung sướng, phúc hắc người mẫu công X ngốc manh...

  • Chiết Quế
    Chiết Quế

    Thể loại: Yêu tinhEdit: Mặc LamPairing: Mục Dung x Đan TêĐan Tê chính là cây quế đã tu luyện hơn năm trăm năm tuổi, chưa từng nghĩ có...

  • Nói Yêu Em 99 Lần
    Nói Yêu Em 99 Lần

    Số chương: bản raw 1092 (đang cập nhật...)Editor: Tuyết HânNguồn convert: yingcvLúc anh đến nhà cô ngủ nhờ, không cẩn thận còn mượn...