Vợ Câm Đừng Bỏ Rơi Anh!

Chương 43: Không Có Lựa Chọn Nào Khác

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ



Lục Tư Phàm nhìn cánh cửa đóng sập trước mặt mình, thậm chí đối phương còn không cho anh ta nói hết câu thì trong lòng dâng lên mặc cảm tội lỗi.
Anh ta biết, so với nổi giận đùng đùng, sự lạnh nhạt và thờ ơ này của Đỗ Hiểu Linh đáng sợ hơn cả, nó cho anh ta biết cô đã hoàn toàn chết tâm.
“Xin lỗi.

Tôi không còn cách nào khác.

Nếu phải lựa chọn lại, e rằng tôi cũng không làm khác đi được.”
Lục Tư Phàm nhìn cánh cửa đóng im lìm trước mặt, khe khẽ nói.
Bất chợt điện thoại anh ta reo vang.

Từ túi áo, Lục Tư Phàm lấy điện thoại, liếc nhìn màn hình, đôi lông mày dày, rậm nhíu lại.
“Vâng.

Con đến ngay đây.”
Không rõ đầu dây bên kia nói gì, chỉ thấy Lục Tư Phàm nói một câu rồi vội vã bắt xe đi.
Nơi anh ta đến là một căn nhà ngoại ô.

Ở đó, khu vườn trông rất yên bình.
“Cậu Tư Phàm, mẹ cậu đang chờ trong phòng sách.”

Từ trong nhà, một người phụ nữ mặc vest đen, trông như là vệ sĩ tiến đến phía Lục Tư Phàm.
“Dì Liên Hoa, cháu biết rồi ạ.” Lục Tư Phàm cất tiếng nói, đưa lại cái áo khoác vào tay Phương Liên Hoa, anh ta nhanh chóng bước về phía phòng sách.
Trong phòng Đường Thanh Minh đang ngồi tỉa một bình hoa, nghe tiếng bước chân, bà ta nhíu mày lại, không hề dừng việc đang dang dở:
“Đến rồi đấy à?”
“Mẹ gọi con ạ?” Lục Tư Phàm lễ phép cất tiếng.
Người trước mặt chính là mẹ ruột anh ta, là người năm đó bị Tô Tố Như tính kế chiếm mất vị trí bà chủ nhà họ Lục, hại đến mức thê thảm để bà ta phải ra đường ăn xin, đến cái thai và cái mạng cũng suýt không giữ được.
“Nếu như không gọi con tới chắc con cũng quên luôn bà già này đúng không?” Đường Thanh Minh có phần ấm ức mà nói.

Ánh mắt sắc bén quét qua khuôn mặt Lục Tư Phàm.
“Mẹ nói gì thế? Mẹ biết thời gian này con bận rộn thế nào mà.” Lục Tư Phàm vội vã thanh minh.
Nhưng mẹ anh ta không những không tin, còn bật cười, từ trên bàn ném ra chiếc máy tính bảng còn sáng màn hình:
“Con bận nấu ăn cho Đỗ Hiểu Linh sao?”
Lục Tư Phàm vừa nghe mẹ nói lập tức biến sắc, khó trách hoảng hốt:
“Mẹ theo dõi con?”
“Hừm.

Nếu như không kèm cặp con sát sao, liệu con có thể làm được đại sự không? Con quên năm đó khi con còn nhỏ, con đã cùng mẹ bôn ba bao nhiêu để tránh sự truy sát của Tô Tố Như không? Thù còn chưa trả xong, con có thể ở đó nghĩ đến chuyện nhi nữ thường tình được à?”
Đường Thanh Minh cực kỳ nổi giận.

Chiếc kéo trong tay bà ta run lên rồi đập ầm xuống bàn.

Chiếc bình cũng rung lên bần bật suýt đổ vỡ.
Lục Tư Phàm biết mình mắc lỗi, cúi gằm xuống, ngoan ngoãn như một đứa trẻ:
“Con biết con sai rồi.

Chỉ là… con thấy chúng ta không nhất định phải lợi dụng một người yếu đuối không có khả năng tự vệ như Đỗ Hiểu Linh.”
“Rầm!”
Tiếng đập chói tai vang lên.

Lần này thì bình hoa đổ lăn lóc trên bàn.

Mặc dù không rơi xuống đất vỡ, nhưng nước thì đã chảy xuống thảm.
“Con mềm lòng? Người phụ nữ đó đáng thương thì mẹ không đáng thương à? Con không đáng thương à? Đỗ Hiểu Linh vốn chỉ là một phế vật, hy sinh cô ta, đổi lại được sự mất lý trí trong lòng Lục Thiếu Quân, chỉ khi tâm tư hắn bị ghen tuông che mắt, nghi ngờ điều khiển con mới có cơ hội đứng lên làm đương chủ nhà họ Lục, đuổi Tô Tố Như ra ngoài như năm đó chúng ta đã từng.

Hiểu chưa?”
Lục Tư Phàm mím chặt môi lại, thậm chí không dám nhìn đôi mắt đang long lên sự tức giận của mẹ mình.
“Con hiểu.”
Đường Thanh Minh hồi lâu mới dịu giọng lại, bà ta đưa tay đặt lại bình hoa lên chầm chậm nói:
“Dùng người cũng giống như tỉa hoa, cành chính giữ lại, thừa thãi tỉa đi như thế mới có được bình hoa đẹp, hoa úa rồi thì thay hoa khác.


Đạo lý đó con nhớ cho kỹ, nhớ kỹ rồi thì liệu mà làm.

Về đi!”
Đường Thanh Minh vẫy tay báo hiệu Lục Tư Phàm rời đi.

Anh ta không dám nói thêm gì, đi ra khỏi căn phòng đó, trong lòng có chút miễn cưỡng.
Hồi lâu ngồi trên xe ô tô trở về tập đoàn, Lục Tư Phàm thở dài, nhắm nghiền mắt nghĩ lại những năm tháng tuổi thơ cửa mình, nhớ đến con diều cô bé hàng xóm thả rơi xuống sân nhà anh ta.

Nụ cười trong sáng đó, cả đời này Lục Tư Phàm ghi nhớ, cũng rất ân hận.
“Đỗ Hiểu Linh… đừng trách tôi.” Lục Tư Phàm lẩm bẩm trong miệng.

Rồi anh ta lấy điện thoại của mình, đăng mấy bức ảnh lên facebook.

Môi mím lại.

Một lát lại quay lại với trạng thái ngưng thần và yên lặng.

Tại Lục thị, Lục Thiếu Quân ngồi trên tầng ba mươi lăm, đôi mắt thâm trầm nhìn xuống cửa kính trong suốt phía dưới.

Miệng nhàn nhạt hỏi.
“Phạm Bảo Trung, sáng nay tại sao Lục Tư Phàm không đến cuộc họp mà lại họp trực tuyến? Anh ta bận gì sao?”
Phạm Bảo Trung ở bên cạnh vừa nghe thấy vội vã cúi thấp người báo cáo:
“Tôi nhận được tin tức, sáng nay giám đốc Lục Tư Phàm họp trực tuyến vì bận đi về phía Giang Đô Thành có việc gì đó, đích thực là việc gì thì tôi cũng chưa tra được.”
“Giang Đô Thành?” Lục Thiếu Quân nhíu mày hỏi lại.
Đây không phải là nơi ở mới của Đỗ Hiểu Linh hay sao?
Ánh mắt anh đột nhiên trở nên u tối hơn.

Bàn tay cũng cuộn lại thành nắm đấm.
Vừa vặn lúc đó điện thoại phát thông báo.
Lục Thiếu Quân cầm lấy chiếc điện thoại trong tay mình, đưa tay chạm mấy cái.

Trên màn hình, dòng trạng thái Facebook của Lục Tư Phàm hiện lên:
“Bữa trưa giản dị…”
Kèm theo đó là một bức ảnh bàn cơm, thấp thoáng một bàn tay nhỏ nhắn đang đặt ở đó.
“Đỗ Hiểu Linh?” Lục Thiếu Quân nghiến răng tự hỏi.
Phạm Bảo Trung đứng bên cạnh có thể cảm thấy nhiệt độ trong phòng như xuống thấp đến âm độ.

Toàn thân cảm thấy hơi lạnh bao trùm, bất giác thu người lại, kéo cái vạt áo khoác che kín cổ hơn.

“Lục tổng… vậy… có cần điều tra thêm không?”
Phạm Bảo Trung nói xong câu này cảm thấy muốn tự vả miệng mình.
“Còn phải điều tra sao? Sự việc rành rành như vậy.

Cô ta thật sự phản rồi.

Dám ở bên cạnh Lục Thiếu Quân tôi mà làm nội gián, vừa bị đuổi đã ngang nhiên dùng cơm với Lục Tư Phàm, còn là nấu cơm nhà cùng nhau.

Cô ta chính là muốn chết.”
Lục Thiếu Quân hoàn toàn không kiểm soát được chính mình lúc này, anh chửi loạn trong phòng, mà Phạm Bảo Trung thì không khác gì cái thùng nước gạo để cho đối phương muốn trút cái gì thì trút.
“Còn không mau cút? Cậu ở đây làm cái quái gì? Rầm!”
Lục Thiếu Quân hét ầm lên.

Phạm Bảo Trung cũng giật bắn mình.

Anh ta thu người còn chưa kịp rời đi thì Lục Thiếu Quân đã rầm rầm lao ra.
Đuổi người đi nhưng chính mình lại đi.

Phạm Bảo Trung sợ quá đuổi theo:
“Lục tổng, anh mau ở lại đây, tôi đi, tôi đi.”
Nhưng Lục Thiếu Quân đã ra tới thang máy.

Bình thường chân anh đã rất dài bước rất nhanh, hôm nay còn tức giận vội vã, Phạm Bảo Trung theo không kịp.
“Chú Lâm không xong rồi, Lục tổng tức giận chuyện cô Hiểu Linh và cậu Tư Phàm đang tự lái xe ra khỏi tập đoàn tôi đuổi không kịp.”
Phạm Bảo Trung gần như hét lên trong điện thoại, không để ý Trình Nhã Thanh vẫn đang ở bàn trợ lý thư ký nghe rõ mười mươi.

Trình Nhã Thanh giật thót một cái, môi mím lại tự cầu nguyện:
“Tàng hình, mình tàng hình rồi.

Sếp không thấy mình.”
Chắc do ông trời thương xót cô mà Phạm Bảo Trung không quay lại phía đó, anh ta cũng vội vã lao theo thang máy, kéo theo hai vệ sĩ dưới sảnh lái xe đuổi theo Lục Thiếu Quân vì sợ lúc tức giận anh sẽ làm ra chuyện không nên..


Truyện full

  • Bật Thốt Lên Nói Yêu Em
    Bật Thốt Lên Nói Yêu Em

    TÊN TRUYỆN: Bật thốt lên nói yêu emHÁN VIỆT: Thoát khẩu thuyết ái nhĩTÁC GIẢ: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTHỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình,...

  • Khả Trì Hạ
    Khả Trì Hạ

    Tôi là nữ chính truyện ngược.Mọi thứ bắt đầu khi tôi đọc được cuốn sách đó từ trên giá sách.Bìa sách rất đơn giản, chỉ có hai...

  • Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ
    Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ

    Bạn đang đọc truyện Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ của tác giả Dạ Hành Đăng Hoa Tiêu. Nghĩ nghĩ một hồi, không...

  • Xuân Hòa Cảnh Minh
    Xuân Hòa Cảnh Minh

    Thể loại: Hiện đại, Kinh dị, Phá án, Thanh xuân vườn trường, Ngọt sủng, 1v1, HEEdit: Ngọc Diện HồBeta: Gấu TímVăn ánMột câu chuyện...

  • Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây
    Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây

    Gặp bạn trai cũ khi du học làm sao đây? Vẫn còn lưu luyến với hắn làm sao đây?Tình cũ cháy lại, còn làm gì nữa.Lục Kha Tri x Trì Lê

  • Hoa Baby - Mộ Nhạc Điểu
    Hoa Baby - Mộ Nhạc Điểu

    Hoa baby có hoa ngữ là tình nguyện làm một người lặng thầm bên cạnh người yêu, dù không được đáp lại, nhưng chỉ mong có thể nhìn thấy,...

  • Ngự Tỷ Quyết Đấu
    Ngự Tỷ Quyết Đấu

    Tựa gốc: Ngự Tỷ Quyết Đấu - 御姐对决Đồng nhân Pháp Chứng Tiên Phong 2 -法证先锋2同人Tác giả: Trình Xiển - 程阐Editor: DdilBeta: Tuyết Thiên Tầm (7...

  • Mỹ Sắc Liêu Nhân
    Mỹ Sắc Liêu Nhân

    Thể loại: đoản văn, hài, ngôn tình... trá hình!Chuyển ngữ: Sâu_Thanh Dao CácVừa mới sinh ra thì đã mang gương mặt xinh đẹp hại dân hại...

  • Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!
    Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!

    Giới thiệu nhân vật:1 - Trần Nguyễn Tiểu Nhi (17t)- nó: “đại tỉ quậy phá”, xinh đẹp đáng yêu-nghịch ngợm, phá phách, “khổng minh” trong...

  • Pho Mát Cắt Lát
    Pho Mát Cắt Lát

    Giới thiệuTrang Thu Bạch và Tưởng Vân Xuyên kết hôn năm năm, không có bất kỳ tình cảm nào. Một tai nạn bất ngờ xảy ra, khiến Tưởng Vân...

  • Cám Ơn Em Vì Vẫn Yêu Anh
    Cám Ơn Em Vì Vẫn Yêu Anh

    Thể loại: ngôn tình hiện đại, đoản văn...Alex cứ như thế mà xông thẳng vào phòng anh họ mình hò reo:"Anh họ, hôm nay em ngồi cạnh chị...

  • Manh Hậu
    Manh Hậu

    Thể loại: Xuyên Không, cung đình - hầu tướcSố chương: 35Editor: Nguyệt Viên HoaMộ Dung Khuê mới lên ngôi vua, đến mộ mẹ đẻ Đỗ Thị tế...

  • Hoán Thê
    Hoán Thê

    Truyện Hoán Thê của tác giả Thiên Du kể về Tiêu Chấn nợ ân tình của người, thế nên vì để báo đáp, chàng từ Nam Cương trở về kinh thành,...

  • Heo Yêu Diêm Vương
    Heo Yêu Diêm Vương

    Thể loại: Ngôn tình hiện đại xen lẫn cổ đại, huyền huyễn, HEĐộ dài: 3 tập – 49 chương 2 phiên ngoại600 năm trước, có một con heo con...

  • Cuồng Si
    Cuồng Si

    Văn ánThời Diên được ví như nữ thần sắc đẹp, xuất thân là nghệ sĩ múa cổ điển, có gương mặt thuần khiết không dính khói lửa nhân...