Trường An Từ, Âm Dương Bích Hoạ

Chương 35: Ngăn Bí Mật

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Lý thái y đã từng gặp hàng trăm loại cổ trùng kỳ lạ, nhưng loài trùng nhỏ bé đủ màu sắc này lại là thứ ông chưa từng thấy qua. Để xác định chính xác đây là loại cổ trùng gì, ông cần thời gian nghiên cứu kỹ lưỡng.

 

Lâm Lạc ra lệnh cho người của Đại Lý Tự:

 

"Thu dọn sạch sẽ số trùng trên mặt đất, không để sót dù chỉ một con. Để phòng ngừa bất trắc, tuyệt đối không được chạm tay vào."

 

"Rõ."

 

Đám binh lính lấy một tấm vải lớn cùng một chiếc nhíp nhỏ, cẩn thận nhặt từng con trùng bỏ lên tấm vải, không để sót bất kỳ con nào.

 

Lâm Lạc nhìn bức bích họa Đôn Hoàng còn nguyên vẹn trước mặt, ánh mắt càng thêm trầm trọng.

 

Ôn Thứ đứng bên cạnh, không nhịn được hỏi:

 

"Chuyện này rốt cuộc là sao?"

 

"Chờ Lý thái y điều tra rõ tình trạng của lũ trùng này, mọi thứ sẽ sáng tỏ."

 

"Ngươi lúc nào cũng thần bí như vậy, khiến ta sốt ruột không yên."

 

Đây vốn là thói quen của Lâm Lạc khi phá án. Trước khi có đầy đủ chứng cứ, hắn không bao giờ tiết lộ manh mối, thường khiến người khác thấp thỏm không yên.

 

Đột nhiên, con mèo đen ngoan ngoãn trong lòng Lương Khải Chi bỗng dưng như bị k1ch thích. Nó há miệng, để lộ hàm răng sắc nhọn, bốn móng vuốt duỗi căng, cơ thể co giật dữ dội như phát cuồng, miệng phát ra những tiếng kêu thảm thiết chói tai rợn người!

 

Lương Khải Chi cau mày, định đưa tay xoa đầu con mèo để trấn an, nhưng không ngờ đúng lúc ấy, nó vung móng quào mạnh lên mu bàn tay hắn. Cơn đau bất ngờ ập đến, giống như bị một cây ngân châm đâm sâu vào tận xương, khiến hắn nhíu mày thật chặt.

 

Hắn lập tức buông con mèo điên loạn ra khỏi vòng tay, vừa lúc nó lao vọt xuống đất, bật người nhảy lên nhanh như chớp.

 

"Meo~!"

 

Một tiếng rít chói tai vang lên, con mèo đen thẳng hướng lao về phía tấm vải chứa lũ trùng năm màu.

 

Hai binh lính đang thu dọn số trùng trên đất nhanh chóng phản ứng, lập tức tránh sang một bên.

 

Những người khác cũng theo bản năng lùi lại vài bước, ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào con mèo.

 

Nó vung móng cào xé điên cuồng, như thể bị kinh động k1ch thích đến nỗi phát cuồng. Lũ trùng bị quào tung tóe, máu văng ra loang lổ. Con mèo cào đến mức cả móng vuốt lẫn mặt đất đều nhuốm đầy máu, đến khi lớp thịt trên chân nó trở nên nhầy nhụa mới ngừng lại.

 

Sau đó, nó bật người nhảy vọt ra khỏi cửa, biến mất không thấy bóng dáng.

 

Ôn Thứ lập tức hạ lệnh:

 

"Mau đuổi theo!"
    
Hai binh sĩ nhận lệnh, lập tức lao đi đuổi bắt.

 

Một màn vừa rồi khiến ai nấy đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng trong lòng Lâm Lạc, suy đoán của hắn lại càng thêm chắc chắn.

 

Lương Khải Chi che vết thương trên tay, bước đến gần Lâm Lạc, trầm giọng hỏi:

 

"A Lạc, con mèo đó... có phải bị điên rồi không?"

 

Lâm Lạc hờ hững đáp:

 

"Nó... có lẽ thực sự điên rồi."

 

"......?"

 

Lâm Lạc sai người thu dọn lại lũ trùng bị cào nát, đồng thời bảo người đưa Lý thái y về phủ. Cả Kiền Đường phút chốc trở nên yên ắng hẳn đi.

 

Ngay sau đó, hắn đột nhiên hỏi Ôn Thứ:

 

"Đêm trụ trì bị giết, trước và sau giờ Tý, ai là người bảo vệ Kiền Đường?"

 

Ôn Thứ suy nghĩ giây lát, rồi cất giọng gọi ra ngoài cửa:

 

"Vệ Võ, Vệ Hiên, vào đi."

 

Hai người lập tức tiến vào.

 

Một người là Vệ Võ, thân hình cao lớn.
Một người là Vệ Hiên, dáng người gầy hơn một chút.

 

Cả hai đều là huynh đệ ruột, từng là thuộc hạ cũ của Lâm Lạc khi hắn còn ở Đại Lý Tự.

 

Ôn Thứ chỉ vào bọn họ nói:

 

"Ca trực trước và sau giờ Tý hôm đó chính là bọn họ."

 

Lâm Lạc tiến lên một bước, hỏi:

 

"Đêm đó, trước và sau giờ Tý, trụ trì có từng đến đây không?"

 

Vệ Hiên trả lời:

 

"Không có."

 

"Cẩn thận nhớ lại đi."

 

Hai huynh đệ liếc nhìn nhau, rồi đồng loạt lắc đầu, kiên định nói:

 

"Lúc ấy, chỉ có ngài và Ôn đại nhân từng vào đây, ngoài ra không có ai khác."

 

Lâm Lạc biết bọn họ là những người cẩn trọng, tuyệt đối không nói dối hay để xảy ra sơ suất. Vậy mà, trong lòng hắn vẫn thấy có điều gì đó bất thường, giống như một đám sương mù dày đặc bao phủ lên vụ án.

 

Vệ Hiên hỏi:

 

"Đại nhân, vì sao ngài lại hỏi như vậy?"

 

Lâm Lạc không trả lời, mà bắt đầu đi quanh Kiền Đường, vừa quan sát tỉ mỉ, vừa lặng lẽ gõ vào các bức tường.

 

Kiền Đường không lớn không nhỏ, mái vòm gần như bịt kín, cửa sổ cũng đã bị khóa từ bên trong. Trong điện chỉ thờ một pho tượng Phật nhỏ, xung quanh có giá đỡ đặt nến và đèn dầu, ánh sáng chiếu rọi khắp gian phòng.

 

Lâm Lạc tiếp tục gõ vào tường, ánh mắt trầm tư, như thể đang nghi ngờ phía sau lớp tường có điều gì đó bí ẩn.

 

Mọi người đều dõi theo hắn bằng ánh mắt tò mò, nhưng hắn không hề để tâm. Khi đi đến bức tường treo tranh Phật, hắn đưa tay chạm vào mặt sau bức tranh, nhẹ nhàng gõ một cái.

 

Âm thanh phát ra nặng nề, khác hẳn những chỗ khác.

 

Sắc mặt Lâm Lạc lập tức thay đổi. Hắn tháo bức tranh xuống, giao cho một binh sĩ cầm lấy, sau đó quan sát kỹ bức tường vừa được che phủ.

 

Ánh mắt hắn nhanh chóng quét qua các giá đèn xung quanh. Khi nhìn thấy một ngọn đèn dầu nằm phía ngoài cùng, hắn chợt nheo mắt, đưa tay cầm lấy đế đèn, nhẹ nhàng vặn thử.

 

Không ngờ, chiếc đèn dầu thực sự xoay chuyển!

 

Cùng lúc đó, một âm thanh nhỏ vang lên, giống như tiếng kim loại cọ xát vào bánh răng.

 

Ngay khoảnh khắc ngọn đèn xoay hết vòng, bức tường đột nhiên dịch chuyển, để lộ một ngăn bí mật!

 

Cả đám người trố mắt nhìn cảnh tượng trước mặt.

 

Ngăn bí mật không lớn, chỉ cao khoảng một mét, rộng chưa đến nửa thước, chỉ đủ để một người chui qua.

 

Ôn Thứ lập tức ra lệnh triệu tập tất cả các tăng nhân trong chùa để hỏi chuyện. Tuy nhiên, ngay cả những vị lão tăng đã sống ở đây hàng chục năm cũng không biết đến sự tồn tại của nó.

 

Lương Khải Chi, vốn có hiểu biết về kiến trúc, tiến đến quan sát các đường nét trên vách ngăn, rồi trầm ngâm nói:

 

"Ngăn bí mật này có lẽ đã tồn tại hơn năm mươi năm."

 

Có người hỏi:

 

"Lâu như vậy? Phía sau đó là gì?"

 

"Bên trong tối đen như mực, không nhìn thấy gì cả."

 

Hắn quay sang Lâm Lạc, hỏi:

 

"Ngươi làm sao biết ở đây có cơ quan bí mật?"

 

Lâm Lạc bình tĩnh phân tích:

 

"Nếu cái chết của chủ trì giống với Thái tử, vậy chắc chắn có liên quan đến bức bích họa này. Nhưng theo lời Vệ Võ và Vệ Hiên, chủ trì chưa từng đến Kiền Đường trong đêm xảy ra án mạng. Điều đó có nghĩa, ông ta đã vào đây bằng một con đường khác."

 

"Vậy làm sao ngươi xác định được chiếc đèn dầu là chốt mở cơ quan?"

 

"Các đèn dầu khác đều phủ đầy bụi, chỉ riêng ngọn đèn này tro tàn rất ít, chứng tỏ có người thường xuyên chạm vào nó."

 

~~~Hết chương 35~~~

Truyện full

  • Tối Chân Tâm
    Tối Chân Tâm

    Chuyện kể rằng, nơi biên ải xa xôi có người con gái lặng lẽ nhìn trời giữa ánh sáng lập lòe của bầy đom đóm. Nàng không khóc, chẳng bi...

  • Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân
    Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân

    Zhihu Dịch: Về Quê Ẩn Cư (觀蕓)Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, NgọtEditor: Thị Con MaGiới thiệuNăm...

  • Yêu Tôi Xin Hãy Nói
    Yêu Tôi Xin Hãy Nói

    Có một câu nói như thế này: “Trong danh bạ điện thoại của bạn, có một dãy số như thế này, từ trước tới giờ bạn chưa từng gọi tới, nhưng...

  • Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em
    Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

    Truyện ngôn tình Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em của tác giả Đinh Mặc sáng tác . Cô rất đa tài có thể viết bất kỳ thể loại nào cô...

  • [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
    [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku

    Thể loại: Đồng nhân Inuyasha, có chút ngược, không muốn tiết lộ cái kếtNhân vật chính: Naraku, Takahshi Yuri | Phối hợp diễn: Kagome,...

  • Văn Khương Công Chúa - Yuying
    Văn Khương Công Chúa - Yuying

    Tác giả: YuyingEditor: Hoằng Vũ Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng...

  • Tỏa Tình
    Tỏa Tình

    Editor: Tiểu Điệp nhiThể loại: cổ trang, huynh đệ văn, cường công lãnh thụ (?), HEPairing: Mộ Dung Viễn x Mộ Dung TríMọi sự việc bắt...

  • Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi
    Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi

    Tác giả: Ltngoc154Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất nhưng rồi Triệu Bối Hi...

  • Trâm – Nữ Hoạn Quan
    Trâm – Nữ Hoạn Quan

    Thời xưa, người nào muốn bán mình thì cắm một cọng cỏ lên đầu làm dấu, ai muốn mua trông thấy sẽ hỏi và ra giá - Câu chuyện này xảy ra...

  • Cung Nghiệt
    Cung Nghiệt

    Thể loại: Cổ trang cung đình, nhất thụ lưỡng công, huynh đệ, thụ song tính, nam nam sinh tử, ngược luyến tàn tâm.Tình trạng: nhất bộ 33...

  • Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến
    Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến

    Thể loại: Hiện đạiNgày tôi biết được Thẩm Nhật Minh chưa từng dành tình cảm cho tôi, thế giới như sụp đổ trước mắt.Ngày đó không khóc,...

  • Vị Chanh Bạc Hà
    Vị Chanh Bạc Hà

    Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE...

  • Chàng Lại Phụ Thiếp
    Chàng Lại Phụ Thiếp

    Chàng chọn thiên hạ, vì vậy phụ ta. Cả thiên hạ rộng lớn kia, ta không thể nào bì được.Nhưng tại sao?   Ta không là gì của chàng cả...

  • Săn Tình Tổng Giám Đốc
    Săn Tình Tổng Giám Đốc

    Người đàn ông tốt ai lại không muốn chiếm làm của riêng cho mình, nhưng điều khó nói trong truyện Săn Tình Tổng Giám Đốc...

  • Thiên Sứ Bị Thất Lạc
    Thiên Sứ Bị Thất Lạc

    Bạn có tin trên đời này tồn tại thiên sứ không? Để tôi kể bạn nghe một câu truyện về thiên sứ có đôi cánh trắng tinh khôi, mang một vẻ...