Trường An Từ, Âm Dương Bích Hoạ

Chương 12: Thanh canh là gì

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ôn Thứ biết chuyện mình làm lần này chắc chắn sẽ rước lấy tức giận của Lâm Lạc, nhưng hắn đã cưỡi lên lưng cọp rất khó leo xuống, trái không được phải cũng không xong. Hơn nữa, vụ án này vẫn luôn bị treo ở đó, không còn lựa chọn nào khác, hắn đành chưng khuôn mặt không có phong độ này ra.

Hiện tại tên đã trên dây, không cho phép hắn lui một bước, đành phải căng da đầu đi về phía trước.

“Lâm đại nhân, nếu không phải bất đắc dĩ, chúng ta cũng không muốn quấy rầy ngươi. Hiện tại vụ án lơ lửng nơi đó, mấy vụ án mạng đều không thể phá, thậm chí không có một chút manh mối. Nếu cứ tiếp tục không phá được án, một khi hoàng thượng vấn tội, xoá bỏ Đại Lý Tự là chuyện nhỏ, chỉ sợ mạng của ta cũng khó bảo toàn!”

Lửa giận trong lòng Lâm Lạc chưa tan, sau khi nghe thấy lời này, sắc mặt trở nên trầm xuống: “Từ khi nào Ôn đại nhân cũng học được cách bán thảm?” (*thảm trong bi thảm)

“Sự tình liên quan tới cái chết thái tử, toàn bộ trên dưới Đại Lý Tự còn hay mất đều dựa vào mấy vụ án này. Ta không phải đang nói chơi.”

“Ngươi biết rõ ta đã từ quan, không còn là Đại Lý Tự Khanh! Hiện tại ngươi ép ta như thế, muốn ta can thiệp vào chuyện phá án của Đại Lý Tự. Ôn Thứ a Ôn Thứ, ngươi đây là đang hại ta bất nghĩa.”

Dân can thiệp việc quan, tội lớn!

Ôn Thứ không có cách nào nữa, lập tức quỳ một đầu gối chấm đất, hai tay ôm quyền: “Sau khi ngươi từ quan, tiên hoàng và hoàng thượng vẫn luôn để trống Đại Lý Tự Khanh, chính là hy vọng sẽ có một ngày, Lâm đại nhân suy nghĩ cẩn thận, một lần nữa giám thị Đại Lý Tự. Hơn nữa lần này hoàng thượng đã mở miệng ám chỉ, chính là hy vọng ngươi có thể ra tay tiếp nhận vụ án này. Nếu như hoàng thượng có tâm, cho dù không có những tội danh đó, Lâm đại nhân, ngươi hãy xem chuyện này giống như một ân huệ đi.”

Bên trong thiện phòng, mấy tinh binh cũng đều lần lượt quỳ xuống.

Trăm miệng một lời: “Mong Lâm đại nhân tiếp nhận vụ án này.”

Lâm Lạc nhìn nhóm đồng liêu ngày xưa quỳ gối trước mặt mình, một chút cảm giác bực bội dâng lên, ánh mắt cũng lạnh thêm vài phần. Hắn chậm rãi đứng dậy nói: “Năm đó khai tổ hoàng đế cho phép Đường An Lâm rời núi vào triều, giúp đỡ giang sơn. Đầu tiên là tặng thiên kim, sau đó phong hầu lập tước, cuối cùng dùng mấy cuốn tranh chữ cùng với thành ý mới khiến Đường An Lâm cảm động, bái đường làm thái phó! Nhưng hôm nay, Ôn Thứ ngươi vì muốn ta tiếp nhận vụ án, dường như cũng học khai tổ hoàng đế để làm việc này, chỉ là thành ý của ngươi lại là hùng hổ doạ người.”

Từng câu từng chữ rõ ràng, cực kỳ châm chọc!

Ôn Thứ nghe hắn nói vậy, sững người một chút, nhưng mũi tên đã bay khỏi dây cung, không thể quay đầu lại: “Chỉ cần có thể thuyết phục được ngươi, ta sẽ không tiếc.”

“Đứng lên đi!”

“Nếu ngươi đồng ý, ta sẽ đứng lên.”

“Ta không đồng ý, có phải ngươi sẽ quỳ mãi không dậy hay không?”

“Đúng vậy!” Ôn Thứ là người nói được làm được.

Nhưng Lâm Lạc càng cứng đầu hơn hắn, cũng lạnh lùng hơn hắn. Hơn nữa, Lâm Lạc không thích bị người khác ép buộc, vì thế nói: “Được, vậy ngươi cứ quỳ đi! Chờ ngươi quỳ đủ rồi, hãy sai người đưa ta quay lại nhà giam Đại Lý Tự.”

Lâm Lạc ngồi trở lại, nhắm mắt dưỡng thần, thật sự lạnh nhạt vô tình.

Đám người Ôn Thứ vẫn tiếp tục quỳ, không tin không đả động được cục đá lạnh lùng Lâm Lạc kia.

Bên ngoài thiện phòng, gió lạnh thổi qua kẽ lá, phát ra tiếng sàn sạt, có chút quỷ dị, giống như tiếng mèo cào từng chút từng chút một từ trên bờ tường và trên cửa sổ, khiến người cảm thấy ngứa xương.

Đêm dần vào khuya, bất tri bất giác đã đến giờ Tý.

Lâm Lạc vẫn luôn im lặng, toàn tâm toàn ý tĩnh tọa ở trong thiện phòng. Cho đến một canh giờ sau, hắn nhìn một đám quỳ gối trước mắt, trong lòng không thể không thở dài một tiếng, cuối cùng vẫn mở miệng: “Đi mời tiểu tăng kia tới.”

Ôn Thứ đang quỳ trên mặt đất nghe thấy giọng nói truyền đến từ trên đỉnh đầu, sửng sốt một chút, hai mắt trợn to, lập tức ngẩng đầu kích động nói: “Vậy…… ngươi đồng ý tiếp nhận vụ án này?”

Ánh mắt Lâm Lạc co rút, nhấn mạnh nói: “Đừng hiểu sai ý ta.”

“Vậy……”

“Nếu ngươi vẫn không đi mời, ta sẽ thay đổi chủ ý!

“Được, ta sẽ đi ngay!” Ôn Thứ thấy hắn đã có chút nhượng bộ, không nên gây hấn nữa, nhanh chóng sai tinh binh bên cạnh đi mời người.

Rất nhanh, tiểu tăng kia đã được mời tới.

Mỗi tháng vào ngày 15, Lâm Lạc đều vào trong chùa tĩnh tọa, vì thế hắn gần như nhận ra các tăng nhân trong chùa Thiển Sơn. Tiểu tăng trước mắt pháp hiệu Mạc Không, khoảng 20 tuổi, từ nhỏ đã tu hành trong chùa. Mặc dù Lâm Lạc mới chỉ nói chuyện với hắn vài lần, nhưng nghe chủ trì từng nói, hắn cực có tuệ căn, ngộ tính cũng cao, là người thiền đạo.

Bởi vì chủ trì không may bị hại, mấy ngày qua các tăng nhân trong chùa đều đang tụng kinh siêu độ ở tiền sảnh, thức trắng đêm không ngủ.

Mạc Không lúc này được mời tới đây, vốn tưởng rằng Ôn đại nhân muốn hỏi chuyện mình, nhưng không ngờ lại gặp Lâm Lạc. Lúc này, chẳng phải hắn nên bị giam giữ ở nhà giam Đại Lý Tự hay sao?

Mặc dù thoáng có chút giật mình, Mạc Không vẫn chắp tay trước ngực, gọi một tiếng “Lâm thí chủ”.

Lâm Lạc luôn luôn kính trọng những người xuất gia, ánh mắt lạnh nhạt vừa rồi của hắn ôn hòa hơn một chút, bình thản nói: “Theo lý thuyết, hiện giờ ta đã trở thành hung thủ giết hại chủ trì, Mạc Không sư phụ nhìn thấy ta, nhưng dường như…… không xem ta là hung thủ.”

“Lâm thí chủ ngồi thiền nhiều năm trong chùa, làm người như thế nào, tiểu tăng tất nhiên biết, chỉ là đêm đó thật sự nhìn thấy, chỉ có thể nói đúng sự thật.”

“Vậy Mạc Không sư phụ có thể lặp lại một lần nữa những gì nhìn thấy đêm đó hay không?.”

“Vâng!” Mạc Không hơi gật đầu, trong đầu vừa nhớ lại tình hình đêm đó, vừa nói, “Tiểu tăng nhớ rõ, đêm đó gần tới cuối giờ Sửu, tiểu tăng rời giường đi thắp hương ở đại Phật đường, vừa lúc đi ngang qua gian thiện phòng chỗ Lâm thí chủ, nhìn thấy cửa sổ phản chiếu hình bóng hai người. Nhìn từ hình dáng, một người là Lâm thí chủ, một người khác là sư phụ chủ trì. Tiểu tăng cho rằng các ngươi có việc muốn nói, vì vậy không dừng lại lâu, đi thẳng tới đại Phật đường.”

“Nói như vậy, ngươi không phải tận mắt nhìn thấy!”

“Mặc dù không phải tận mắt nhìn thấy, nhưng thân hình không sai. Hơn nữa Lâm thí chủ đúng là đang tĩnh toạ trong gian thiện phòng kia.”

“Nếu Mạc Không sư phụ nói như vậy, ta thật sự đã trở thành hung thủ.” Không ngờ Lâm Lạc vô tâm cười một chút.

Mạc Không không nói nữa.

Một lúc sau, Lâm Lạc nhẹ nhàng hỏi: “Vậy sau đó thì sao?”

Mạc Không nói: “Sau khi thắp hương xong, tiểu tăng theo đường cũ trở về, nhưng lúc ấy chỉ nhìn thấy một mình Lâm thí chủ ngồi ở trong thiện phòng, không nhìn thấy sư phụ.”

“Vậy ngươi xác định khi đi ngang qua thiện phòng, chính là cuối giờ Sửu?”

“Không sai.”

“Chắc chắn như vậy?” Lâm Lạc nói.

“Bởi vì mỗi đêm trong chùa đều có người gõ thanh canh, tới gần cuối giờ Sửu, tiểu tăng nghe được bên tai có một tiếng thanh canh truyền đến, rõ ràng rành mạch, lúc này mới đứng dậy.” Mạc Không sư phụ có vẻ rất chân thành, không giống như đang nói dối.

Ôn Thứ một bên nghe thấy, tò mò hỏi: “Thanh canh là gì?”

“Trong chùa luôn luôn thanh tịnh, nếu dùng chuông đồng để gõ sẽ nhiễu Phật tâm, vì thế đã dùng thanh điệp (cái đ ĩa/mâm) làm chiêng, gõ nhẹ để biết canh giờ.”

“Chẳng trách mấy hôm nay ở chùa Thiển Sơn, ta đều không nghe thấy tiếng canh thanh.” Ôn Thứ đột nhiên hiểu ra.

~~~Hết chương 12~~~

Truyện full

  • Tối Chân Tâm
    Tối Chân Tâm

    Chuyện kể rằng, nơi biên ải xa xôi có người con gái lặng lẽ nhìn trời giữa ánh sáng lập lòe của bầy đom đóm. Nàng không khóc, chẳng bi...

  • Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân
    Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân

    Zhihu Dịch: Về Quê Ẩn Cư (觀蕓)Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, NgọtEditor: Thị Con MaGiới thiệuNăm...

  • Yêu Tôi Xin Hãy Nói
    Yêu Tôi Xin Hãy Nói

    Có một câu nói như thế này: “Trong danh bạ điện thoại của bạn, có một dãy số như thế này, từ trước tới giờ bạn chưa từng gọi tới, nhưng...

  • Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em
    Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

    Truyện ngôn tình Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em của tác giả Đinh Mặc sáng tác . Cô rất đa tài có thể viết bất kỳ thể loại nào cô...

  • [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
    [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku

    Thể loại: Đồng nhân Inuyasha, có chút ngược, không muốn tiết lộ cái kếtNhân vật chính: Naraku, Takahshi Yuri | Phối hợp diễn: Kagome,...

  • Văn Khương Công Chúa - Yuying
    Văn Khương Công Chúa - Yuying

    Tác giả: YuyingEditor: Hoằng Vũ Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng...

  • Tỏa Tình
    Tỏa Tình

    Editor: Tiểu Điệp nhiThể loại: cổ trang, huynh đệ văn, cường công lãnh thụ (?), HEPairing: Mộ Dung Viễn x Mộ Dung TríMọi sự việc bắt...

  • Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi
    Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi

    Tác giả: Ltngoc154Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất nhưng rồi Triệu Bối Hi...

  • Trâm – Nữ Hoạn Quan
    Trâm – Nữ Hoạn Quan

    Thời xưa, người nào muốn bán mình thì cắm một cọng cỏ lên đầu làm dấu, ai muốn mua trông thấy sẽ hỏi và ra giá - Câu chuyện này xảy ra...

  • Cung Nghiệt
    Cung Nghiệt

    Thể loại: Cổ trang cung đình, nhất thụ lưỡng công, huynh đệ, thụ song tính, nam nam sinh tử, ngược luyến tàn tâm.Tình trạng: nhất bộ 33...

  • Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến
    Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến

    Thể loại: Hiện đạiNgày tôi biết được Thẩm Nhật Minh chưa từng dành tình cảm cho tôi, thế giới như sụp đổ trước mắt.Ngày đó không khóc,...

  • Vị Chanh Bạc Hà
    Vị Chanh Bạc Hà

    Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE...

  • Chàng Lại Phụ Thiếp
    Chàng Lại Phụ Thiếp

    Chàng chọn thiên hạ, vì vậy phụ ta. Cả thiên hạ rộng lớn kia, ta không thể nào bì được.Nhưng tại sao?   Ta không là gì của chàng cả...

  • Săn Tình Tổng Giám Đốc
    Săn Tình Tổng Giám Đốc

    Người đàn ông tốt ai lại không muốn chiếm làm của riêng cho mình, nhưng điều khó nói trong truyện Săn Tình Tổng Giám Đốc...

  • Thiên Sứ Bị Thất Lạc
    Thiên Sứ Bị Thất Lạc

    Bạn có tin trên đời này tồn tại thiên sứ không? Để tôi kể bạn nghe một câu truyện về thiên sứ có đôi cánh trắng tinh khôi, mang một vẻ...