Trúc Mã Rồi Sẽ Thành Đôi

Chương 7

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Lục Tuấn Tự, thà rằng anh lừa em cả đời.”

trans: Yu Yin

Thay đồ mặc ở nhà, Kỳ Mộ ra ngồi trên sofa phòng khách, đối diện Lục Tuấn Tự. Hai người cách nhau không xa, chỉ một cái bàn, nhưng không cách nào gần nhau để chỉ cần quay đầu là chạm tới tay đối phương như trước được nữa.

Bộ sofa này hai người cùng đi mua, Lục Tuấn Tự thích kiểu dáng, Kỳ Mộ thích màu sắc. Hai người có rất nhiều hồi ức đẹp trên chiếc sofa này, thậm chí có vài đoạn nhớ lại còn khiến người ta đỏ mặt.

Nhưng lúc này, hiển nhiên không ai còn tâm trạng nghĩ mấy chuyện đó nữa.

Lòng bàn tay Lục Tuấn Tự toát mồ hôi, Kỳ Mộ đang nhìn anh, chờ anh lên tiếng.

“Tiểu Mộ, anh… Xin lỗi.” Thật ra khi Lục Tuấn Tự ngồi ngoài này chờ cậu, anh đã tự lập ra vô số bản nháp, nghĩ ra rất nhiều câu chữ đẹp đẽ. Anh biết rất rõ Kỳ Mộ thích nghe gì, cũng biết làm cách nào để cậu mềm lòng, nhưng khi thấy đôi mắt đen trong suốt của cậu, tất cả đều hóa thành hư không, cuối cùng, ra được khỏi miệng, chỉ có ba chữ anh xin lỗi.

Kỳ Mộ im lặng nhìn anh, môi thậm chí còn mỉm cười.

Biểu hiện của cậu khiến tim Lục Tuấn Tự thắt lại, lòng đau không chịu nổi, “Anh… anh biết gần đây em không vui, xin lỗi, anh…”

Kỳ Mộ ngắt lời anh, “Anh không cần phải xin lỗi, từ nhỏ đến lớn anh luôn rất tốt với em. Nếu nói nợ, thì có lẽ em nợ anh nhiều hơn?”

“Không phải, Tiểu Mộ, không phải. Anh tốt với em là cam tâm tình nguyện. Em không được nói như vậy!” Em không thể… Dùng chữ nợ để đong đếm tình cảm của chúng ta. Lục Tuấn Tự không nói được câu cuối cùng, anh chỉ biết giải thích trong hoảng loạn.

“Thật ra, nếu anh che giấu tốt một chút, Lục Tuấn Tự, vậy thì hôm nay chúng ta căn bản không phải ngồi ở đây.” Kỳ Mộ phẩy tay, ngắt ngang lời Lục Tuấn Tự đang định nói, không sao che giấu được sự mệt mỏi trong giọng nói: “Em thà rằng mình không hiểu anh đến vậy, thì sẽ không phát hiện anh khác thường, ít nhất, cũng không nhanh đến thế.”

Nghe hết lời Kỳ Mộ, đầu Lục Tuấn Tự trống rỗng, tư duy cũng ngừng hoạt động, Tiểu Mộ… quả nhiên đã biết rồi, áy náy và đau đớn chằng chịt lan tràn trong lòng, cả ***g ngực đau buốt như cào xé. Giữa hoảng hốt anh nghe thấy giọng nói khô khốc của mình, “Tiểu Mộ, em…”

Kỳ Mộ như biết anh muốn hỏi gì, cậu đứng lên, giọng rất thấp, xen lẫn chút mỏi mệt, “Em biết không nhiều, chỉ vừa đủ để hiểu ý anh thôi.” Nói rồi, cậu đi vào phòng ngủ, khi đi ngang Lục Tuấn Tự, rũ mắt nhìn anh một cái, nét cười sinh động thường ngày hoàn toàn biến mắt, trong đôi mắt cậu chỉ còn buồn đau. Cậu nói: “Lục Tuấn Tự, thà rằng anh lừa em cả đời.”

Em không muốn biết, trái tim của anh, cũng… sẽ thay đổi.

Ánh mắt cậu lúc này khi chi chít những mũi kim đâm vào da thịt Lục Tuấn Tự, truyền cho anh trọn vẹn nỗi đau của Kỳ Mộ.

Thất vọng, khó chịu, đau đớn, ánh mắt luôn nhìn anh đầy tin tưởng ấy, bị anh hủy diệt rồi.

Rất nhiều rất nhiều năm sau, trong cơn mơ giữa đêm, Lục Tuấn Tự vẫn giật mình tỉnh giấc vì ánh mắt ấy, rồi ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Đêm hôm đó, đèn phòng ngủ không sáng, đèn phòng khách, sáng cả đêm.

Thật ra Kỳ Mộ nghĩ mình sẽ không ngủ được, nhưng rồi sau không biết bao nhiêu lâu thẫn người nhìn lên trần nhà trong đêm, cậu thiu thiu ngủ, lại còn ngủ rất sâu, không mộng mi đến khi trời sáng.

Có điều sáng hôm sau thức dậy thấy cổ họng đau rát, cậu ra ngoài rót nước, đồ ăn sáng đã dọn sẵn trên bàn, trong phòng tắm, kem đánh răng đã lấy sẵn.

Còn Lục Tuấn Tự, không có.

Không thể phủ nhận, trong lòng có chút thất vọng. Nhưng cũng chỉ thế thôi.

Rửa mặt xong, Kỳ Mộ thẫn thờ ngồi trên bàn ăn, cháo rau, trứng ốp la, bánh bao hấp. Cháo và trứng là sản phẩm của Lục Tuấn Tự, bánh bao là loại cậu thích nhất.

Thở dài, Kỳ Mộ không giận dỗi bỏ ăn, hết ngày mai, dù có muốn cậu cũng chẳng được ăn nữa.

Đồ ăn vẫn còn nóng, chứng minh anh ra ngoài chưa lâu. Kỳ Mộ thong thả ăn hết bữa sáng, nắng sớm chiếu vào qua cửa sổ, ban mai phủ một vầng sáng vàng ấm áp lên toàn bộ vật dụng trong nhà.

Giữa khung cảnh như thế, Kỳ Mộ chợt nhớ đến một câu, Phật nói: Đời có bảy cái khổ, sinh, lão, bệnh tử, biết oán ghét, xa người yêu, cầu không được. Bởi thế đa phần chùa miếu đều viết: nhân sinh khổ ải.

Ngẫm nghĩ chốc lát, cậu lấy di động ra gọi về cho mẹ, nhưng không ai nghe. Cười khổ, giờ này chắc cha mẹ mình và cha mẹ Lục Tuấn Tự đang đi du lịch ở Sipsong Panna[1]. Từ khi cậu và Lục Tuấn Tự trưởng thành, cuộc sống ổn định, gia trưởng hai bên bắt đầu du lịch theo mùa hằng năm, bảo là phải nhân lúc còn đi đứng được mà thăm thú non sông gấm vóc, thời gian họ ở nhà đếm trên đầu ngón tay.

Cậu đành phải gửi tin nhắn, đại khái nói mình phải đến thành phố X công tác ba tháng, cha mẹ đừng lo lắng này nọ.

Mẹ cậu chắc sẽ không lo gì, vì các vị đã sớm nhận định cậu và Lục Tuấn Tự dù có giận dỗi, cũng là do cậu vô lý, Lục Tuấn Tự thì luôn nhường nhịn cậu. Ha ha.

Dù sao cũng rảnh rỗi, cậu quyết định vào phòng bắt đầu dọn hành lý. Áp dụng quy tắc gọn nhẹ, cậu chỉ lấy vào bộ quần áo theo mùa, rồi không biết thêm gì nữa, đồ trong nhà, cái gì cũng có vẻ cần, cái gì cũng có vẻ không dùng tới.

Bỏ đi, thiếu gì thì đến đó rồi mua. Cậu lôi vali từ gầm phòng ngủ cho khách ra, xếp quần áo vào rồi vẫn trống rất nhiều chỗ, cậu ngẫm nghĩ, cho laptop vào, xem như nặng lên một chút rồi.

Sạc, pin, chuột máy tính, đồ lót, nhét hết vào, kéo khóa, thử kéo đi vài vòng trong phòng, tiếng bánh xe quay làm cảm giác muốn lập tức khởi hành dâng lên trong lòng.

Ngày mai, hay hôm nay… Có lẽ cũng chẳng khác gì.

Nghĩ vậy, Kỳ Mộ dứt khoát đặt vé máy bay gần nhất. Gọi điện cho chị Thịnh, đối phương không ý kiến gì, chỉ nhắc lại những chuyện cần lưu ý, hỏi thời gian máy bay đáp rồi báo sẽ có người đến đón cậu. Cười dặn cậu đi đường cẩn thận, chúc cậu thuận buồm xuôi gió. Kỳ Mộ vâng vâng dạ dạ, cảm giác được quan tâm luôn rất dễ chịu.

Nửa tiếng sau, Kỳ Mộ đã đứng giữa sân bay.

Mười phút nữa mới đến mười giờ.

Cầm vé, qua trạm kiểm soát, vô cùng thuận lợi, suốt khoảng thời gian đó điện thoại không chút động tĩnh. Khi sắp cất cánh, Kỳ Mộ nhìn sâu vào màn hình điện thoại, tắt máy.

Thành phố S vẫn phồn hoa tấp nập, sẽ không ai để ý, thành phố này đã vắng đi một người.

Lục Tuấn Tự, tạm biệt.

[1] Châu tự trị của dân tộc Thái phía nam tỉnh Vân Nam, giáp với Lào và Myanmar.

Đuổi mãi giờ thằng bé đi rồi đấy, hài lòng mấy người chưa:))))))

Truyện full

  • Nóng Lòng Chữa Trị Bậy
    Nóng Lòng Chữa Trị Bậy

    Converter: Ngocquynh520Editor: AlligatorNàng có vẻ đẹp tựa Phù Dung, nhưng lại là Phi Tuyết Cung chủ có trái tim như Tu LaHắn là sát...

  • Nhất Định Yêu Ngươi
    Nhất Định Yêu Ngươi

    ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại {domain} ========Warning: HNguồn convert:...

  • Sau Khi Dẫn Bóng Chạy
    Sau Khi Dẫn Bóng Chạy

    Editor: QuýtThể loại: Đam mỹ, hiện đại, điềm văn, sinh tửCover designer: NukalyĐộ dài: 33 chươngVăn ánHai người tưởng chừng như ở hai...

  • Chạm Đến Tim Anh
    Chạm Đến Tim Anh

    [Tác giả Diệp Kỳ Giang -- Thể loại: Ngôn Tình, Truyện trinh thám, Hiện Đại ]Vốn dĩ đã biết không đến được với nhau nhưng sao em vẫn cố...

  • Lão Thấp Của Tôi
    Lão Thấp Của Tôi

    Edit: Nhím Beta: Anne + NhímPS: 1 vs 1, hoàn cảnh mất quyền lực, cảm giác tồn tại thấp, rất trâu bò, xúc tu công X thầy giáo thụ Ở...

  • Nguyện Cùng Người Bạc Mái Đầu Xanh
    Nguyện Cùng Người Bạc Mái Đầu Xanh

    Cô mặc chiếc váy cưới trong ngày tân hôn của mình. Mà ngày này cũng là ngày đầu thất của chị cô.“Cô vẫn mong được gả cho tôi cơ mà? Vì...

  • Trúc Mã Rồi Sẽ Thành Đôi
    Trúc Mã Rồi Sẽ Thành Đôi

    Thể loại: hiện đại, thanh mai trúc mã, võng phối (ít), HE, ban đầu công hơi tra nhưng vẫn là ôn nhu trung khuyển công, tạc mao thụSố...

  • Sự Nham Hiểm Của Tiêu Đồ
    Sự Nham Hiểm Của Tiêu Đồ

    Nguồn cv: Mưa cầu vồngEdit & Beta: Trầm Thảo MySố chương: 92 chương và 2 ngoại truyệnCơ thể anh rất yếu ớt, anh mắc phải một chứng bệnh...

  • Theo Đuổi Tình Yêu
    Theo Đuổi Tình Yêu

    Thể loại: hiện đại, truyện ngắnEditor: SamTrần Tự —— một chàng trai anh tuấn, học giỏi, gia đình khá giả.Mạt Lê —— một cô gái kiên...

  • Cưới Ma Đầu Về Sống Qua Ngày
    Cưới Ma Đầu Về Sống Qua Ngày

    Thể loại: Xuyên việt thời không, linh hồn chuyển hoán, tình hữu độc chung, thiên tác chi hòa.Edit: SóiDiệp Dốc Thanh  đêm tân hôn với...

  • Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau
    Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau

    Thể loại: đam mỹ, hiện đại, huyễn huyễn, ấm áp, thanh thủy văn.  Số chương: 18 chươngEdit: Chen WanMột câu chuyện ngắn gọn kể về câu...

  • Dạo Bước Dưới Ánh Trăng
    Dạo Bước Dưới Ánh Trăng

    TÁC PHẨM: DẠO BƯỚC DƯỚI ÁNH TRĂNG | 踏着月亮的行板TÁC GIẢ: TRÌ TỬ KIẾN | 迟子建ĐỘ DÀI: 10 CHƯƠNGTHỂ LOẠI: HIỆN ĐẠI, LÃNG MẠNCHUYỂN NGỮ:...

  • Ràng Buộc
    Ràng Buộc

    Người dịch: Moonie Love – Chisachi_himeThể loại: Đam mỹ cường công cường thụĐộ dài: 28 chươngKỳ Dịch lần đầu tiên nhìn thấy người nam...

  • Không Thể Ngừng Yêu
    Không Thể Ngừng Yêu

    Tên gốc: Tình nan liễuSố chương: 10Nam 9: Đông Phương Lăng – Nữ 9: Lạc Băng NhiNguồn bản raw: Rich92 – TTVChao ôi! Đại họa xảy đến!...

  • Kiển
    Kiển

    Thể loại: Hiện đại đô thị, nhất thụ đa công, huynh đệ văn, anh tuấn ca ca thụ x niên hạ phúc hắc công, cao H.Tình trạng: 18 chương...