Trẫm Lại Trở Về Rồi - Trường Nhạc Tư Ương

Chương 7

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Đại Yến không hề thịnh hành phong tục nam phong, Yến Tần cũng chưa từng nuôi nam sủng, dù rằng y đã làm hoàng đế ba kiếp. Đặc biệt là kiếp thứ hai, để giết chết Nhiếp chính vương, y đã không ngần ngại dùng mọi thủ đoạn với quan lại và quý tộc. Y tự nhiên biết rằng trên thế gian này có những người đàn ông không yêu phụ nữ xinh đẹp, mà lại thích nam nhân.

Nhưng dù là những quý tộc yêu nam nhân đến mức độ đó, cũng không có ai vì nam nhân mà không lấy vợ. Những người con trai trong gia tộc có thể nuôi nam sủng, nhưng không thể cưới nam nhân làm vợ, bởi họ cần con cháu để kéo dài dòng họ của mình.

Bất hiếu có ba, không con là lớn nhất. Dòng họ của Yến Vu Ca đã truyền từ nhiều đời chỉ có một người, dù rằng hắn thật sự không thể cương trước phụ nữ, thì hắn cũng nên tự mình uống một bát thuốc, nhắm mắt để người khác sinh hạ người kế vị.

Kiếp trước, trước khi hắn chết, trong phủ của Nhiếp chính vương Yến Vu Ca cũng không có phụ nữ và con cái, điều này thực sự đáng để suy ngẫm.

Nhưng Yến Tần nghĩ lại, y rảnh rỗi lo chuyện nhà Nhiếp chính vương làm gì. Nhiếp chính vương không có con, thì càng tốt với y chứ sao.

Nếu Nhiếp chính vương không có hậu duệ, dùng nhiều tâm tư để cướp ngôi vị hoàng đế mà lại phải chịu chỉ trích của người khác, đây là việc vô cùng vất vả mà không được gì. Chỉ cần não không làm bằng bột, chắc chắn sẽ chọn tiếp tục làm Nhiếp chính vương dưới một người trên vạn người.

Yến Vu Ca là người thông minh như vậy, chắc chắn sẽ đưa ra lựa chọn có lợi hơn. Nếu tiếp tục suy nghĩ theo hướng này, nếu Nhiếp chính vương không thích phụ nữ, chỉ thích nam nhân, và sau đó yêu một nam nhân nào đó, cả đời này không có con, thì khi Nhiếp chính vương chết, không phải sẽ không còn hậu duệ, không còn đe dọa gì đối với giang sơn xã tắc của Đại Yến nữa sao.

Đầu của hoàng đế trẻ tuổi nhận ra điều này, đầu y đột nhiên đập vào bàn cứng ngắt, trong ngự thư phòng yên tĩnh phát ra một tiếng động giòn tan.

Tiếng động này làm cho thái giám tổng quản Thường Tiếu bên cạnh giật mình, hắn vội vàng chạy tới, cúi người nhẹ nhàng hỏi: “Bệ hạ, ngài có sao không?”

Chủ tử đang ngồi yên, đột nhiên dùng đầu đập vào bàn, dọa hắn nhảy dựng lên.

Yến Tần ngồi bật dậy: “Cô không sao, tạm thời không phê tấu chương nữa, mau mang bảng chữ mẫu mà thái phó gửi cho cô vài ngày trước đây đến đây.”

“Dạ.” Thường Tiếu nhìn trán của hoàng đế nhỏ, trên đó chỉ còn lại một vệt đỏ nhẹ, rõ ràng là không có chuyện gì, hắn đáp một tiếng, rồi lui xuống lấy thứ mà Yến Tần dặn dò.

Yến Tần lúc này hoàn toàn không có tâm trí phê tấu chương, y đang cố gắng suy nghĩ xem hai kiếp trước có bất kỳ dấu hiệu nào chứng minh Nhiếp chính vương thích nam nhân hay không. Trước đây y không nghĩ về hướng này, nhưng một khi đã mở cánh cửa của thế giới mới, khi nhớ lại, y cảm thấy Yến Vu Ca dường như có mối quan hệ mờ ám với không ít đàn ông.

Chẳng hạn như Tiêu Túc, người sẽ trở thành trạng nguyên vào năm sau, cũng như một số tướng quân không coi y, hoàng đế này, cứ vô tri vô giác đi theo Nhiếp chính vương. Thậm chí là kiếp trước khi y giết chết Nhiếp chính vương, cũng có hai, ba người đàn ông lập tức chết theo Nhiếp chính vương.

Y lúc đó cũng không nghĩ nhiều, còn phải thốt lên một câu trung thần khó tìm, bây giờ nghĩ lại, không chừng những người này và Yến Vu Ca có mối quan hệ nào đó không thể nói được.

Tất nhiên, hiện tại những điều này chỉ là suy đoán của riêng y, Nhiếp chính vương cuối cùng thích nam hay nữ, y cũng không có bằng chứng chắc chắn.

Nhưng trước đây y vẫn nghĩ đến việc gửi một đống phụ nữ cho Nhiếp chính vương, bây giờ nghĩ lại, may mà y tỉnh ngộ sớm, chưa kịp thử kế hoạch này, nếu không, nếu Nhiếp chính vương đột nhiên muốn sinh con, sau đó thay đổi ý định muốn tranh giành ngôi vị hoàng đế của y thì phải làm sao.

Quả nhiên, để Nhiếp chính vương cô đơn cả đời vẫn là tốt nhất.

Yến Tần nghĩ mà sợ, vỗ nhẹ vào ngực mình, vừa đúng lúc Thường Tiếu mang bảng chữ mẫu đến, chờ hắn chuẩn bị mực cho mình, y liên tục viết một số chữ ‘tĩnh’ lớn trên giấy Tuyên Thành trắng như tuyết, từ chữ viết lơ mơ dần dần trở nên đều đặn, trái tim y cũng dần trở nên tĩnh lặng.

Dù sao đi nữa, phụ nữ chắc chắn không thể gửi, cả đời này không thể gửi nữa, nhưng muốn gửi nam nhân cũng không phải dễ tặng.

Bản thân nam nhân quá kém, Yến Vu Ca chắc chắn sẽ chướng mắt, nhưng nam nhân có sức hút, lại có thù với Nhiếp chính vương và sẵn lòng chịu nhục thì thật sự khó tìm.

Dù không muốn thừa nhận, nhưng Yến Tần vẫn phải công nhận sức hút của Nhiếp chính vương. Tình cảm vốn dĩ là thứ không thể nắm bắt được, lỡ như người y cài vào vì cảm xúc mà phản bội theo địch thì sao.

Bị chó mình nuôi cắn ngược, Yến Tần đã nếm qua không chỉ một lần, có một số con chó điên còn để lại cho y nỗi ám ảnh nghiêm trọng, không vội, không vội, từ từ suy nghĩ kĩ đã.

Tiểu hoàng đế suy nghĩ rất lâu để chọn người, đến nỗi khi luyện chữ, y không tự chủ được viết mấy chục tên nam nhân lên giấy, trong đó không thiếu nhân vật tuyệt sắc.

Trong số này, có một số người y chưa từng gặp, cũng không nên nghe, sau khi viết xong, Yến Tần lại ra lệnh cho người lấy chậu than đến, tự mình đốt, đốt sạch những tờ giấy đầy mực.

Có lẽ là ngày có suy nghĩ, đêm có giấc mơ, ban ngày nghĩ về Nhiếp chính vương, ban đêm nghĩ về nam nhân có thể chinh phục Nhiếp chính vương, ngày hôm sau khi y nghỉ trưa, y lại mơ thấy Nhiếp chính vương.

Y mơ thấy là việc sau khi y chết ở kiếp thứ nhất, bởi vì thiên tử trẻ tuổi uất ức mà chết, lại không có con nối dõi, Yến Vu Ca làm Nhiếp chính vương được mọi người nâng lên ngôi vị hoàng đế.

Ai cũng nghĩ rằng Nhiếp chính vương sẽ thuận thế mà lên ngôi, nhưng Yến Vu Ca lại từ chối yêu cầu của văn võ bá quan, hắn tìm một người có huyết mạch trong hoàng thất, sau khi đưa người đó lên ngôi vị hoàng đế, hắn vẫn kiên trì nắm giữ triều chính, tiếp tục làm Nhiếp chính vương của mình.

Trong giấc mơ, Yến Tần chỉ là một hồn ma, chỉ nhìn thời gian trong mơ trôi qua, trên triều đình đã thay đổi ba đời hoàng đế, Yến Vu Ca vẫn kiên trì ngồi ở vị trí Nhiếp chính vương.

Trong thời gian đó, Nhiếp chính vương tiếp tục từ chối tứ hôn, bên cạnh cũng không thấy có phụ nữ nào, trong giấc mơ, Yến Tần vẫn không hiểu rõ, cuối cùng Yến Vu Ca vì lý do gì mà cứ cố chấp kiên trì làm Nhiếp chính vương này.

Sau khi Yến tần tỉnh lại từ trong mơ, nội dung cụ thể dần dần trở nên mơ hồ, điều duy nhất y cảm nhận rõ ràng là, vào cuối giấc mơ, Yến Vu Ca dường như có thể nhìn thấy y, sau đó y là hồn ma, bị ánh mắt vô cảm của đối phương đánh thức… tỉnh… rồi.

Trời biết tại sao trong giấc mơ của mình, y vẫn sợ Yến Vu Ca đến thế, chắc chắn là vì trong hai kiếp trước, y chết vì người đó, để lại bóng ma quá nặng.

Không biết làm sao, Yến Tần đột nhiên có chút hối hận vì đã để Nhiếp chính vương đến dạy võ cho mình, cả ngày sống chung với bóng ma lớn như vậy, liệu y có gặp ác mộng mỗi ngày không.

Tiếc là vua không nói chơi, lời đã nói sao có thể thu hồi, y lề mề cả buổi chiều, cuối cùng chờ đến thời gian học cưỡi ngựa.

Vì y thực sự lề mề quá, đến khi y đến, Nhiếp chính vương đã chờ rất lâu.

Đây là lần đầu tiên trong 24 năm qua, có người khiến Yến Vu Ca chờ lâu như vậy. Khi hắn sắp mất hết kiên nhẫn, muốn phất tay áo rời đi, tiểu hoang đến khiến hắn chờ lâu mới lững thững đến.

Đến muộn thì thôi đi, quan trọng là vẻ mặt tiểu hoàng đế không tình nguyện, như thể người đã dùng mọi cách để khiến hắn đến đây dạy võ  chẳng phải là y.

Có lẽ là đầu hắn bị lừa đá, mới lãng phí thời gian vào tên ngốc này. Nghĩ vậy, mặt Yến Vu Ca không vui vẻ lắm.

Sự không vui của Nhiếp chính vương là loại mà chỉ cần không mù mắt ai cũng có thể nhìn thấy, nhìn thấy đối phương xung quanh đều bị mây đen che phủ, chủ tử của mình vẫn có vẻ mơ màng, Thường Tiếu đi theo hầu hạ lo lắng gần chết.

Dưới áp lực của Nhiếp chính vương, hắn vẫn cố gắng giảm âm lượng để nhắc nhở tiểu hoàng đế: ‘Bệ hạ, thời gian thực sự đã không sớm nữa.’

‘Ồ.’ Yến Tần cuối cùng thoát khỏi trạng thái tồi tệ đó, chờ khi y hồi thần lại, y phát hiện Nhiếp chính vương mặt đã đen như mực.

Đắc tội Nhiếp chính vương chắc chắn không có kết quả tốt, ngay cả khi y là hoàng đế, đối phương cũng có cách trừng phạt y. Tiểu hoàng đế đã chịu thiệt nhiều lần, vội vàng chạy tới trước mặt Nhiếp chính vương.

“Vương thúc, cô đến muộn.” Trước khi Nhiếp chính vương buông lời cay đắng từ đôi môi mỏng đẹp của mình, y vội vàng nói tiếp, “Nhưng cô không cố ý, cô có lý do chính đáng!”

Tiểu hoàng đế nói chuyện giống như pháo hoa nhỏ, trông rất hợp tình hợp lý.

Yến Vu Ca vẫn còn tức giận, nhưng lời của y đã gợi lên chút hứng thú của hắn: ‘Ồ, bệ hạ có lý do gì?’

Yến Tần thì nói: “Giữa trưa hôm nay, cô gặp ác mộng rất dài.”

Nếu là người khác nói chuyện với y, ngay lập tức sẽ tiếp lời hoàng đế hỏi ác mộng gì, nhưng người đang đứng trước mắt y là Nhiếp chính vương cần người khác tâng bốc nịnh hót, sau khi y nói xong, trên mặt Yến Vu Ca càng thêm u ám.

Yến Tần cũng không quan tâm đến những điều này, không ai cho y bậc thang, y tự hỏi tự trả lời: “Vương thuc chắc muốn biết cô mơ thấy gì, cô mơ thấy Vương thúc, sau đó gặp ác mộng, cho nên mới tới trễ.”

Khi hai người này nói chuyện, không ai dám làm tiếng ồn làm phiền trên võ trường. Do đó, mặc dù giọng của họ không lớn, Thường Tiếu đứng cách hai mét, vẫn có thể nghe rõ cuộc trò chuyện của hai người.

Vốn hắn đã lo lắng, sau khi Yến Tần vừa nói xong, hai chân hắn mềm nhũn như con chi chi, cia chả biết Nhiếp chính vương nắm chắc dã tâm triều chính, nhưng Yến Tần sao dám đứng trước mặt Nhiếp chính vương nói mình bị hắn yểm..

Thường Tiếu tuyệt vọng quỳ xuống đất, tiểu chủ tử đáng thương của hắn, chẳng lẽ là bị Nhiếp chính vương ép điên rồi sao?

Yến Tần dường như không nhận ra bầu không khí xung quanh càng lúc càng lạnh, y tự mình nói tiếp: “May mắn là cuối cùng vương thúc giúp cô chém đứt cơn ác mộng đó, cô mới thoát khỏi.”

Tiểu hoàng đế nói liên tù tì không chớp mắt, nghỉ một hơi rồi tiếp tục: “Cii mấy ngày nay ngủ không ngon, ăn cũng không ngon, mãi đến khi nhờ có vương thúc mới thoát khỏi cơn ác mộng, cô lo rằng tối nay lại gặp ác mộng, sáng mai lên triều muộn, làm lỡ việc nước, phụ lòng tiên hoàng và liệt tổ liệt tông…”

Thấy tiểu hoàng đế càng nói càng đi xa, Yến Vu Ca không nhịn được mà cắt ngang lời y: “Cho nên?”

Yến Tần im lặng, sắp xếp lại suy nghĩ: “Hôm nay cô đến muộn, đợi đến giờ học võ thì qua rồi, cho nên hôm nay vương thúc hãy ở lại trong cung, ở trong tẩm cung của cô. “

※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※

Yến hoảng sợ: Phiền quá, suy nghĩ cả ngày trời cũng không biết Nhiếp chính vương thích nam hay nữ, tin đồn cũng không đáng tin, vẫn nên đặt ở bên cạnh quan sát thì tốt hơn.

Hôm qua lúc cập nhật thì quá muộn, cho nên chưa viết xong, nhưng ngày mai hẳn là có thể trở lại thời gian bình thường.

Truyện full

  • Tối Chân Tâm
    Tối Chân Tâm

    Chuyện kể rằng, nơi biên ải xa xôi có người con gái lặng lẽ nhìn trời giữa ánh sáng lập lòe của bầy đom đóm. Nàng không khóc, chẳng bi...

  • Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân
    Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân

    Zhihu Dịch: Về Quê Ẩn Cư (觀蕓)Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, NgọtEditor: Thị Con MaGiới thiệuNăm...

  • Yêu Tôi Xin Hãy Nói
    Yêu Tôi Xin Hãy Nói

    Có một câu nói như thế này: “Trong danh bạ điện thoại của bạn, có một dãy số như thế này, từ trước tới giờ bạn chưa từng gọi tới, nhưng...

  • Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em
    Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

    Truyện ngôn tình Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em của tác giả Đinh Mặc sáng tác . Cô rất đa tài có thể viết bất kỳ thể loại nào cô...

  • [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
    [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku

    Thể loại: Đồng nhân Inuyasha, có chút ngược, không muốn tiết lộ cái kếtNhân vật chính: Naraku, Takahshi Yuri | Phối hợp diễn: Kagome,...

  • Văn Khương Công Chúa - Yuying
    Văn Khương Công Chúa - Yuying

    Tác giả: YuyingEditor: Hoằng Vũ Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng...

  • Tỏa Tình
    Tỏa Tình

    Editor: Tiểu Điệp nhiThể loại: cổ trang, huynh đệ văn, cường công lãnh thụ (?), HEPairing: Mộ Dung Viễn x Mộ Dung TríMọi sự việc bắt...

  • Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi
    Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi

    Tác giả: Ltngoc154Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất nhưng rồi Triệu Bối Hi...

  • Trâm – Nữ Hoạn Quan
    Trâm – Nữ Hoạn Quan

    Thời xưa, người nào muốn bán mình thì cắm một cọng cỏ lên đầu làm dấu, ai muốn mua trông thấy sẽ hỏi và ra giá - Câu chuyện này xảy ra...

  • Cung Nghiệt
    Cung Nghiệt

    Thể loại: Cổ trang cung đình, nhất thụ lưỡng công, huynh đệ, thụ song tính, nam nam sinh tử, ngược luyến tàn tâm.Tình trạng: nhất bộ 33...

  • Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến
    Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến

    Thể loại: Hiện đạiNgày tôi biết được Thẩm Nhật Minh chưa từng dành tình cảm cho tôi, thế giới như sụp đổ trước mắt.Ngày đó không khóc,...

  • Vị Chanh Bạc Hà
    Vị Chanh Bạc Hà

    Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE...

  • Chàng Lại Phụ Thiếp
    Chàng Lại Phụ Thiếp

    Chàng chọn thiên hạ, vì vậy phụ ta. Cả thiên hạ rộng lớn kia, ta không thể nào bì được.Nhưng tại sao?   Ta không là gì của chàng cả...

  • Săn Tình Tổng Giám Đốc
    Săn Tình Tổng Giám Đốc

    Người đàn ông tốt ai lại không muốn chiếm làm của riêng cho mình, nhưng điều khó nói trong truyện Săn Tình Tổng Giám Đốc...

  • Thiên Sứ Bị Thất Lạc
    Thiên Sứ Bị Thất Lạc

    Bạn có tin trên đời này tồn tại thiên sứ không? Để tôi kể bạn nghe một câu truyện về thiên sứ có đôi cánh trắng tinh khôi, mang một vẻ...