Trẫm Lại Trở Về Rồi - Trường Nhạc Tư Ương

Chương 51

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Trong tâm trí Yến Vu Ca, không hiểu vì sao, bỗng hiện lên câu nói buột miệng thốt ra trong lúc tranh cãi với Hoàng thượng hôm nọ. Tiểu Hoàng đế chưa nói hết câu, nhưng lúc này, hắn cũng hiểu được đối phương muốn nói gì.

Chữ Yến Tần chưa kịp thốt ra, hẳn là “Ta” hoặc “cô”.

Nói đùa gì vậy, với thân hình gầy yếu của Yến Tần, sao hắn có thể để ý đến y được. Nhận ra điều này, Yến Vu Ca cảm thấy vô cùng hoang đường.

Nếu kể ra khuyết điểm của Yến Tần, hắn có thể kể ra cả trăm điều: dáng người thấp bé, dung mạo chẳng chút khuynh thành, tính cách nhu nhược, không có khí khái nam nhi đỉnh thiên lập địa, lại còn thích xem mấy loại thoại bản vớ vẩn…

Ưu điểm ư, vắt óc suy nghĩ cũng chỉ miễn cưỡng nghĩ ra được vài điều, đó là siêng năng lâm triều, cũng có chút thông minh, không đến nỗi quá ngu ngốc.

Yến Tần như vậy, ngoài dòng máu hoàng tộc cao quý, thì có điểm nào xứng với hắn!

Chắc là nhất thời hồ đồ, mới nghĩ đến chuyện hoang đường như vậy. Yến Vu Ca lập tức phủ định ý nghĩ ngu xuẩn này.

Chắc chắn là do hắn ngừng việc tìm kiếm ý trung nhân, dồn quá nhiều tâm tư vào tiểu Hoàng đế, rồi bị tiểu Hoàng đế ngốc nghếch dẫn dắt sai đường.

Nhiếp chính vương lập tức gọi quản gia đến: “Gần đây bổn vương có chút rảnh rỗi, ngươi sắp xếp lại những người trong danh sách cho bổn vương.”

Quản gia trợn tròn mắt, vẻ mặt mờ mịt: “Nhưng thưa Vương gia, người trong danh sách đó, không phải ngài đã gặp hết rồi sao?”

Hơn trăm mỹ nhân do ông cẩn thận lựa chọn đều bị Nhiếp chính vương từ chối, lấy đâu ra mỹ nhân nào để cho Vương gia xem mắt nữa.

Nhiếp chính vương: “Vậy sao ngươi không tiếp tục tìm, tìm hết kinh thành rồi, ngươi không biết tìm ở bên ngoài sao?”

Quản gia nhìn sắc mặt hắn: “Nhưng trước đây chẳng phải ngài đã bảo nô tài dừng việc này lại sao?”

Yến Vu Ca cứng đờ mặt, mơ hồ nhớ ra đúng là mình đã hạ lệnh như vậy, đều tại tiểu Hoàng đế, hại hắn quên cả chuyện này.

Quản gia khom người, cung kính hỏi: “Vậy chuyện danh sách này, có cần tiếp tục làm không?”

“Thôi, dừng thì dừng vậy.” Dù sao cũng đã xem mắt hơn trăm người, không chọn được ai thích hợp, hắn cảm thấy tình cảm loại này, vẫn phải xem duyên phận, cưỡng cầu không được.

Nhiếp chính vương phất tay: “Lui ra đi, bổn vương có việc sẽ gọi ngươi.” hắn còn nói để hắn một mình suy nghĩ cho kỹ.

“Tuân lệnh Vương gia.” Quản gia lui ra, lau mồ hôi trên trán, không biết có phải ảo giác của ông hay không, ông luôn cảm thấy Vương gia hôm nay có chút kỳ lạ.

Suy nghĩ kỹ, hình như người báo tin tức của vị kia trong cung vừa mới đi khỏi, chẳng lẽ là bị vị kia trong cung kích thích gì sao?

“Hắt xì!” Tiểu Hoàng đế bị mấy người nhắc đến hắt xì liên tục, khiến Thường Tiếu đứng bên cạnh lo lắng, vội vàng khoác cho hắn chiếc áo choàng dày ấm áp.

“Xuân hàn se lạnh, Bệ hạ nên bảo trọng long thể mới phải.”

Yến Tần cởi áo choàng ra: “Cô không lạnh.” Y không những không thấy lạnh, mà toàn thân còn nóng ran, tâm phiền ý loạn, cần ra ngoài hóng gió cho tỉnh táo.

Hôm qua tiễn Khổng Chiêu nghi đi, hôm nay y chắc chắn không có tâm trạng triệu kiến phi tần nào nữa, nhưng sau khi bình tĩnh lại, y lại ý thức được một vấn đề nghiêm trọng khác.

Dòng dõi hoàng tộc Đại Yến chỉ còn lại một mình y, nếu y không thể để lại hậu duệ cho giang sơn Đại Yến, chẳng phải là tương đương với việc dâng giang sơn Đại Yến cho người khác sao?

Nếu thực sự là vậy, ý nghĩa của việc y trọng sinh lần này là gì? Yến Tần hơi đau đầu, ybiết sinh lý của mình không có vấn đề gì, nhưng nếu mỗi lần gặp nữ nhân đều nôn mửa, vậy chẳng lẽ lần sau làm chuyện này, y còn phải uống thuốc trợ hứng sao.

Hoàng tộc Đại Yến vốn ít con cháu, phụ hoàng y phong lưu như vậy, gần như ngày đêm sủng hạnh phi tần, cũng chỉ có ba con trai, hai con gái, hai con gái sinh ra chưa đầy một tháng đã chết, ba con trai bây giờ cũng chỉ còn lại một mình hắn.

Một lần chắc chắn không thể thành công, vậy không thể nào lần nào cũng uống thuốc, thuốc ba phần độc, cho dù có mang thai, tỷ lệ đứa trẻ sống sót cũng rất thấp.

Vấn đề này thực sự khiến hắn đau đầu, nhưng lại không thể tìm ai để tâm sự. Yến Tần không phải là người gặp chuyện liền trốn tránh, đối mặt với vấn đề này, y thực sự vắt óc suy nghĩ cách giải quyết, đáng tiếc nghĩ cả đêm, y vẫn không nghĩ ra được chút manh mối.

Kết quả của việc thức trắng đêm là, sáng hôm sau thức dậy, Yến Tần không những buồn ngủ, đầu còn đau như búa bổ. Thường Tiếu thấy sắc mặt hắn không tốt, liền đề nghị: “Bệ hạ, hay là hôm nay đừng thượng triều.”

Thường Tiếu ít nhiều cũng biết tình hình thượng triều như thế nào, hiện nay Nhiếp chính vương nắm giữ triều chính, cho dù có thượng triều, những vị đại thần kia cũng sẽ không nói chuyện gì đặc biệt quan trọng.

Yến Tần lắc đầu, kiên trì muốn thượng triều: “Cô không sao, chỉ là hơi buồn ngủ, lát nữa ra ngoài hóng gió, chắc là sẽ ổn thôi.”

Tiểu Hoàng đế đã nói như vậy, Thường Tiếu cũng chỉ đành đồng ý, trên đường đi nhìn Yến Tần ngồi trên ngự liễn, sắc mặt từ tái nhợt trở nên hồng hào, trong lòng cũng yên tâm hơn vài phần.

Yến Tần đến sớm như mọi ngày, đợi đến khi mông chạm vào long ỷ, tâm thần thả lỏng, liền muốn nhắm mắt nghỉ ngơi một chút. Dù sao các đại thần cũng ồn ào, chắc chắn y sẽ nhanh chóng bị đánh thức, nghĩ như vậy, mí mắt trên dưới của hắn dần dần dính vào nhau.

Nhiếp chính vương cũng phiền lòng không kém hôm nay đến muộn hơn một chút, bởi vì ý nghĩ ngu xuẩn đột nhiên nảy ra tối qua, bây giờ hắn không muốn nhìn thấy tiểu Hoàng đế.

Nhưng vì một tâm lý kỳ lạ nào đó, khi bước vào điện Kim Loan, ánh mắt hắn vẫn không nhịn được nhìn về phía Yến Tần.

Tiểu Hoàng đế mặc long bào vàng rực rỡ, làn da trắng bệch, trên má cũng không có mấy thịt, tay chân nhỏ nhắn, trông rất gầy yếu. Vị thiên tử trẻ tuổi vốn dĩ đã không cao lớn, ngồi trên long ỷ to lớn, lại mặc long bào rộng thùng thình, càng bị hai thứ này làm cho nhỏ bé hơn.

Nếu đi cùng với mình, chắc chắn sẽ trông vô cùng không xứng đôi. Nhiếp chính vương kết luận trong lòng, đi thẳng lên đài cao, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Hoàng đế.

Đợi Yến Vu Ca ngồi xuống, văn võ bá quan bái lạy thiên tử: “Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế” “Nhiếp chính vương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”

“Chư vị ái khanh bình thân.” Yến Vu Ca lên tiếng ra hiệu cho các đại thần đứng dậy.

Nhưng khi lời nói vừa dứt, hắn liền nhận ra sự khác thường của đối phương. Thiên tử ngày thường luôn cùng hắn lên tiếng lại không có chút động tĩnh nào, yên tĩnh như người chết.

Mặc dù tự nhủ bản thân phải ít quan tâm đến Hoàng đế hơn, nhưng sự khác thường của Yến Tần hôm nay vẫn khiến Yến Vu Ca một lần nữa hướng ánh mắt về phía Yến Tần.

Sau đó hắn phát hiện, Yến Tần trông có vẻ đang ngồi ngay ngắn, nhưng đầu lại gật gà gật gù, vậy mà đang ngủ gật!

Thôi được, vốn dĩ đã không có mấy ưu điểm, bây giờ xem ra siêng năng cũng là giả.

Dù sao ý kiến của thiên tử đối với buổi triều sớm này cũng không quan trọng lắm, Yến Vu Ca không để ý đến tiểu Hoàng đế đang ngủ gật nữa.

Tuy nhiên có những chuyện, không phải hắn muốn không quan tâm là không quan tâm được. Buổi triều sớm diễn ra được một nửa, Yến Vu Ca đột nhiên cảm thấy vai nặng trĩu, quay đầu nhìn, tiểu Hoàng đế vốn dĩ đang ngồi ngay ngắn không biết từ lúc nào đã nghiêng người, đầu dựa vào vai hắn.

Yến Vu Ca cau mày, nhân lúc các đại thần phía dưới không ai ngẩng đầu nhìn thẳng thánh nhan, không chút lưu tình nâng đầu tiểu Hoàng đế khỏi vai mình, sau đó đẩy cả người đối phương sang phía bên kia ghế.

Bị đẩy một cái, Yến Tần tỉnh táo hơn nhiều, cố gắng mở mắt ra, mới phản ứng lại mình đang ở trên triều đình, vội vàng ngồi thẳng người.

Nhưng trạng thái tỉnh táo cũng chỉ duy trì được một thời gian ngắn, đầu Yến Tần nặng dần, người nghiêng một chút, lại nghiêng một chút, lại dựa vào người Nhiếp chính vương.

Lần này Yến Vu Ca đã có phòng bị, theo bản năng lùi về phía sau một bước, tay thì đẩy người về, kết quả tiểu Hoàng đế không có điểm tựa vốn dĩ đã ngồi ở mép ghế, bị hắn lùi một bước đẩy một cái, cả người liền ngã ra ngoài, suýt chút nữa là lăn xuống đài cao.

May mà Nhiếp chính vương nhanh tay lẹ mắt, trước khi xảy ra bi kịch đã giữ chặt lấy tiểu Hoàng đế, kéo người vào lòng mình.

Các đại thần phía dưới nghe thấy trên đài cao có động tĩnh, len lén ngẩng đầu lên, dùng khóe mắt liếc nhìn, vừa liếc đã giật mình.

Vốn dĩ tiểu Hoàng đế và Nhiếp chính vương đang ngồi riêng trên hai chiếc ghế trái phải, không biết từ lúc nào, cả người tiểu hoàng đế đều nằm gọn trong lòng Nhiếp chính vương, hai người trông vô cùng thân mật, mặt thiên tử còn đỏ bừng, đỏ vô cùng.

Lúc này, Yến Vu Ca mới phát hiện ra sự khác thường của Yến Tần, nếu thực sự là ngủ gật, động tĩnh lớn như vậy, không thể nào không tỉnh lại. Hắn đặt tay lên mặt thiên tử, nơi tay chạm vào, vừa mềm vừa nóng.

Hoàng thất đương thời còn chưa có người kế vị, Yến Tần không thể xảy ra chuyện gì được. Yến Vu Ca cau mày, lên tiếng: “Bệ hạ thân thể không khỏe, bãi triều.”

Thường Tiếu đang đợi ở lối vào phía dưới vọt lên, miệng kinh hô: “Bệ hạ!”

Đều tại hắn, Bệ hạ rõ ràng sáng nay đã không ổn như vậy, hắn lại không phát hiện ra, thật sự là quá thất trách.

Yến Vu Ca không để ý đến hắn, trực tiếp bế ngang tiểu Hoàng đế xuống đài cao: “Truyền thái y.”

Đợi đến khi bế tiểu Hoàng đế đang hôn mê bất tỉnh xuống đài cao an toàn, hắn liếc nhìn Thường Tiếu đang lo lắng đến mức sắp khóc, giọng nói lạnh lùng vô tình: “Tự mình lãnh hai mươi trượng, rồi quay lại chăm sóc Hoàng thượng!”

Thị vệ thân cận mà ngay cả chủ tử cũng không chăm sóc tốt, đáng bị phạt.

Yến Vu Ca nhìn tiểu Hoàng đế đang sốt đến bất tỉnh, trong lòng lại thở dài, lại tìm ra thêm một khuyết điểm của tiểu Hoàng đế: thân thể quá yếu ớt, không thích hợp.

※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※

Tiểu kịch trường vô trách nhiệm

Yến nhát gan: Ngươi không phải nói Cô khuyết điểm nhiều lắm, không thích hợp sao?

Nhiếp chính vương: Ta chỉ thích người khuyết điểm nhiều.

Cảm ơn!

Truyện full

  • Tối Chân Tâm
    Tối Chân Tâm

    Chuyện kể rằng, nơi biên ải xa xôi có người con gái lặng lẽ nhìn trời giữa ánh sáng lập lòe của bầy đom đóm. Nàng không khóc, chẳng bi...

  • Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân
    Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân

    Zhihu Dịch: Về Quê Ẩn Cư (觀蕓)Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, NgọtEditor: Thị Con MaGiới thiệuNăm...

  • Yêu Tôi Xin Hãy Nói
    Yêu Tôi Xin Hãy Nói

    Có một câu nói như thế này: “Trong danh bạ điện thoại của bạn, có một dãy số như thế này, từ trước tới giờ bạn chưa từng gọi tới, nhưng...

  • Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em
    Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

    Truyện ngôn tình Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em của tác giả Đinh Mặc sáng tác . Cô rất đa tài có thể viết bất kỳ thể loại nào cô...

  • [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
    [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku

    Thể loại: Đồng nhân Inuyasha, có chút ngược, không muốn tiết lộ cái kếtNhân vật chính: Naraku, Takahshi Yuri | Phối hợp diễn: Kagome,...

  • Văn Khương Công Chúa - Yuying
    Văn Khương Công Chúa - Yuying

    Tác giả: YuyingEditor: Hoằng Vũ Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng...

  • Tỏa Tình
    Tỏa Tình

    Editor: Tiểu Điệp nhiThể loại: cổ trang, huynh đệ văn, cường công lãnh thụ (?), HEPairing: Mộ Dung Viễn x Mộ Dung TríMọi sự việc bắt...

  • Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi
    Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi

    Tác giả: Ltngoc154Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất nhưng rồi Triệu Bối Hi...

  • Trâm – Nữ Hoạn Quan
    Trâm – Nữ Hoạn Quan

    Thời xưa, người nào muốn bán mình thì cắm một cọng cỏ lên đầu làm dấu, ai muốn mua trông thấy sẽ hỏi và ra giá - Câu chuyện này xảy ra...

  • Cung Nghiệt
    Cung Nghiệt

    Thể loại: Cổ trang cung đình, nhất thụ lưỡng công, huynh đệ, thụ song tính, nam nam sinh tử, ngược luyến tàn tâm.Tình trạng: nhất bộ 33...

  • Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến
    Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến

    Thể loại: Hiện đạiNgày tôi biết được Thẩm Nhật Minh chưa từng dành tình cảm cho tôi, thế giới như sụp đổ trước mắt.Ngày đó không khóc,...

  • Vị Chanh Bạc Hà
    Vị Chanh Bạc Hà

    Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE...

  • Chàng Lại Phụ Thiếp
    Chàng Lại Phụ Thiếp

    Chàng chọn thiên hạ, vì vậy phụ ta. Cả thiên hạ rộng lớn kia, ta không thể nào bì được.Nhưng tại sao?   Ta không là gì của chàng cả...

  • Săn Tình Tổng Giám Đốc
    Săn Tình Tổng Giám Đốc

    Người đàn ông tốt ai lại không muốn chiếm làm của riêng cho mình, nhưng điều khó nói trong truyện Săn Tình Tổng Giám Đốc...

  • Thiên Sứ Bị Thất Lạc
    Thiên Sứ Bị Thất Lạc

    Bạn có tin trên đời này tồn tại thiên sứ không? Để tôi kể bạn nghe một câu truyện về thiên sứ có đôi cánh trắng tinh khôi, mang một vẻ...