Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

Chương 57

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cái này xem như là cầu hôn sao?

Thẩm Ninh Hinh sửng sốt, căn bản không nghĩ tới nàng sẽ hỏi như vậy, cả người tức khắc liền ngây dại.

Có điểm thất thần, một hồi lâu cũng không nói được gì, chỉ là hốc mắt dần dần đỏ lên, nước mắt lạch cạch lạch cạch rơi xuống.

Vừa lúc rơi ở trên mặt của Khâu Diệc Bạch.

Thực mau, Khâu Diệc Bạch nâng mắt lên nhìn nàng.

Người này nguyên bản còn đang khổ sở vì chuyện là nhà hay không phải là nhà của nàng đây.

Cái mũi cũng có chút lên men, bởi vì không muốn ở nơi này thiếu chút nữa liền khóc một trận.

Thẳng đến khi đột nhiên nhìn thấy bạn gái của mình muốn khóc.

Khâu Diệc Bạch sửng sốt, đáy lòng tức khắc liền đau một chút. . Truyện Xuyên Không

Sau một lúc lâu hít hít cái mũi, lại ngạnh sinh sinh đem nước mắt nghẹn trở về.

Không đợi Thẩm Ninh Hinh mở miệng nói chuyện, liền thò qua duỗi tay nhẹ nhàng ôm lấy nàng.

Cũng chậm rãi vòng đến phía sau, từng cái vỗ lên lưng nàng, ôn nhu nói với nàng: "Ngươi đừng khóc......"

Thanh âm đặc biệt ôn nhu.

Động tác cùng ánh mắt cũng vậy, trong chốc lát nhẹ nhàng hôn nàng hai cái, một lát sau lại thật cẩn thận xoa xoa đầu nàng.

Thoạt nhìn giống như rất thanh tỉnh, làm Thẩm Ninh Hinh một lần nữa hoài nghi nàng có phải đã rượu tỉnh rồi hay không.

Vừa chuẩn bị mở miệng nói chuyện.

Kết quả còn chưa kịp làm gì, đã thấy Khâu Diệc Bạch ngồi ngay ngắn lại.

Giống như đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, cúi đầu tìm kiếm khắp nơi một trận, cuối cùng từ trên bàn cầm lấy di động của Thẩm Ninh Hinh.

Một bên trịnh trọng đưa cho Thẩm Ninh Hinh, một bên mở miệng nhỏ giọng nhắc mãi: "Ngươi đừng khóc, cũng đừng lo lắng, về sau ta nhất định sẽ đối tốt với ngươi......"

"Nếu như ngươi không yên tâm liền quay một cái video giám sát ta!"

Lại còn chủ động yêu cầu quay video làm bằng chứng.

Ngươi không sợ sau khi thanh tỉnh nhìn thấy video sẽ trực tiếp xấu hổ mà bốc hơi ngay tại chỗ sao?

Thẩm Ninh Hinh đột nhiên có điểm muốn cười.

Đáy lòng cũng dần dần tràn ra một trận sung sướng, còn rất phối hợp với Khâu Diệc Bạch cầm lấy di động ấn xuống ghi hình.

Sau đó đem cameras nhắm ngay nàng bắt đầu quay, theo bản năng ngừng thở muốn nghe xem người này đến tột cùng sẽ nói cái gì.

Ai ngờ đợi nửa ngày cũng không thấy có động tĩnh.

Liền mở miệng hỏi, nguyên lai tiểu khóc bao đang đợi nàng nói bắt đầu.

Đột nhiên Thẩm Ninh Hinh cảm thấy dở khóc dở cười, vội vàng gật gật đầu hô bắt đầu.

Lúc này người nọ mới chịu mở miệng, nhìn bộ dáng còn rất khẩn trương, trạng thái hoàn toàn không khác gì lúc cầm thư tình thổ lộ cùng nàng.

Vừa mở miệng, quả nhiên cũng giống như lần đó, kêu nàng: "Thẩm Ninh Hinh nữ sĩ......"

Thẩm Ninh Hinh vừa nghe đôi mắt liền cười cong cong.

Chẳng qua vẫn như cũ phối hợp với nàng, người này nói một câu chính mình liền gật đầu một cái.

Bao gồm về sau ai nấu cơm ai rửa chén, khi cãi nhau sẽ nghe ai, trong nhà ai nắm giữ tài chính quyền to......

Vậy mà ngoài ý muốn không có mắc kẹt.

Đây là ở trong lòng lén lút suy xét bao lâu rồi nha.

Thẩm Ninh Hinh đầu tiên là cảm thấy cảm động, hốc mắt cũng bắt đầu lên men.

Lúc sau, đáy lòng lại có một dòng nước ấm nhàn nhạt lan tràn mở ra.

Tiểu khóc bao thật sự rất thích nàng.

Vô luận là việc lớn hay việc nhỏ suy xét đều thực chu đáo, khắp nơi đều đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ, cả một con tim đều đặt ở trên người nàng.

Một người tốt như vậy, như thế nào chính mình có thể không thích đây.

Đang lúc nghĩ ngợi, tiểu khóc bao ở trước mắt cuối cùng cũng dong dài xong rồi.

Gương mặt cũng nhàn nhạt phiến hồng, đặc biệt ngượng ngùng mà nhìn nàng, sau một lúc lâu lại hỏi ra vấn đề kia.

Đặc biệt chân thành: "Ngươi nguyện ý cùng ta kết hôn sao?"

Lần này tiếng nói vừa dứt liền thấy Thẩm Ninh Hinh gật đầu đáp ứng.

Còn thấy nàng cười rộ lên, tiến lại gần một chút, đặc biệt ôn nhu hôn lên trán của chính mình một cái.

Đôi mắt sáng lên ứng một câu: "Ta nguyện ý."

Trong mắt tất cả đều là nàng nha.

Không khí thật sự ái muội, người ở trước mặt thật sự làm người động tâm.

Dù sao ngày mai cũng là cuối tuần.

Hơn nữa, hai người cũng đã dán đến gần như vậy.

Thẩm Ninh Hinh không nhịn xuống nữa, liền dây dưa đi lên.

Môi hôn ban đầu là thành kính cũng dần dần biến thành tràn đầy ái dục, càng về sau càng thêm nhiệt liệt, pha lẫn giữa vị ngọt nhàn nhạt cùng mùi rượu.

Trường hợp một lần nữa mất khống chế.

Ban đầu Thẩm Ninh Hinh còn ứng phó được, càng về sau thân thể càng mềm nhũn đến mức hòa tan thành một bãi nước.

Chỉ mơ hồ nhớ rõ chính mình nhấn kết thúc video.

Sau đó đi đâu như thế nào cũng không biết, đáy lòng trừ bỏ Khâu Diệc Bạch không không chứa thêm những đồ vật khác.

Nghe bên tai, thấy trong mắt, tất cả cảm nhận được đều là nàng.

Điên cuồng đến cực điểm, thật lâu không có kết thúc.

Cũng không biết chính mình làm như thế nào có thể trở lại trên giường.

Cũng không biết chính mình ngay cả trước lúc sắp ngủ vẫn luôn nhỏ giọng nói với Khâu Diệc Bạch yêu ngươi.

Chỉ nhớ rõ chính mình mơ một giấc mộng.

Giống như lúc trước, lại là dòng sông lạnh băng kia, tiếng cười bén nhọn, cảnh tượng bất lực giãy giụa cùng tuyệt vọng đến sắp chết.

Nhưng lúc này đây không dừng lại ở đó.

Cuối giấc mộng không phải là hắc ám, mà là ký ức kéo dài.

Nàng từ trong dòng sông giãy giụa bò lên.

Người ở trên bờ đều đã đi hết, xung quanh không có lấy một bóng người.

Quần áo của Thẩm Ninh Hinh nho nhỏ đã bị ướt hết, giày trong lúc giãy giụa cũng bị ném mất một chiếc, cái mũi chua xót, cánh tay rất đau, toàn thân một chút sức lực cũng không có.

Ngay cả trên lông mi cũng dính đầy nước mắt cùng nước sông.

Phải nhanh trở về thay quần áo, lúc này gia gia còn chưa trở về, không thể làm hắn lo lắng.

Cũng nên sớm ngừng nước mắt một chút, nếu không nhất định sẽ lưu lại dấu vết.

Nghĩ như vậy, nàng nỗ lực hít hít cái mũi.

Nhưng không có tác dụng gì, mặc kệ nàng lau đi bao nhiêu nước mắt, nước mắt vẫn như cũ không ngăn được tiếp tục chảy xuống.

Trên người cũng càng ngày càng đau, đến cuối cùng nàng thật sự chịu không nổi nữa, bất đắc dĩ chỉ có thể dựa vào một gốc cây đại thụ để nghỉ ngơi.

Khi đó ánh mặt trời chói chang.

Chiếu xuống người nàng cũng tính là ấm áp, đủ để xua tan rét lạnh trên người.

Nhưng lại không xua tan được rét lạnh nơi đáy lòng.

Thẩm Ninh Hinh dựa vào gốc cây kia khóc thật lâu, thẳng đến khi...... Đột nhiên phát hiện từ phía nam có một tiểu cô nương cũng giống như nàng đang khóc chít chít chạy tới.

Vóc dáng so với nàng lùn hơn một chút, trên người mặc một tiểu váy khá xinh đẹp, lớn lên vừa đáng yêu lại xinh đẹp.

Chẳng qua là khóc quá hung, làm Thẩm Ninh Hinh hoảng sợ, cho nên đột nhiên làm nước mắt ngừng lại.

Sau một lúc lâu thậm chí còn tiếp đón nàng cùng ngồi xuống, giơ tay áo vừa mới phơi khô xong giúp nàng xoa xoa nước mắt.

Sau đó phóng nhẹ thanh âm hỏi nàng ngươi làm sao vậy? Có phải cũng bị người khác khi dễ hay không?

Vừa dứt lời liền thấy tiểu cô nương kia dùng sức gật gật đầu.

Động tác có chút lớn, làm dây cột tóc ở trên đầu bị tuột xuống một cái.

Nguyên bản đang cột hai cái đuôi ngựa, một nửa cột chắc, một nửa bung ra, mạc danh tạo thành cái đầu rối bời.

Chính là làm tiểu cô nương kia xấu hổ đến hỏng rồi, trộm nhìn nàng, lập tức liền ôm lấy chân sục thành một đoàn.

Chẳng qua nước mắt vẫn không nhịn được, lại tiếp tục khóc.

Đến cuối cùng làm cho Thẩm Ninh Hinh không có biện pháp, ở trên người s* s**ng một trận, sau đó kéo ra khóa kéo, từ trong túi lấy ra một con tiểu lam cẩu.

Không lớn lắm, lúc mua mì ăn liền thì trúng được, đồ thủ công thực thô ráp, ngay cả cái tên cũng không có.

Nhưng Thẩm Ninh Hinh vẫn như cũ thực bảo bối.

Bởi vì mì ăn liền là mẹ mua cho nàng.

Lần này thật sự là bất đắc dĩ, chỉ có thể lấy ra để hống tiểu bằng hữu ở trước mắt.

Thẩm Ninh Hinh nho nhỏ thở dài, sau một lúc lâu nhẹ nhàng nâng tay vỗ vỗ vai tiểu bằng hữu đang cuộn tròn kia, nói: "Xem".

Cầm lấy tiểu lam cẩu lắc lắc ở trước mắt nàng, ôn nhu hỏi một câu: "Ngươi cảm thấy tiểu cẩu này đẹp không?"

Vừa nói hết lời, tiểu cô nương từ trong khuỷu tay nâng mặt lên khẽ meo meo nhìn hai mắt, cuối cùng nãi thanh nãi khí nói: "Đẹp......"

Là đang phối hợp với nàng!

Thẩm Ninh Hinh thấy thế tức khắc vui mừng khôn xiết, vội vàng thừa thắng xông lên hỏi nàng: "Vậy ngươi muốn không?"

Tiểu cô nương lại gật đầu: "Muốn."

"Muốn liền đừng khóc!" Thẩm Ninh Hinh theo tiếng gật đầu, trong thanh âm tràn đầy kiên định nói với nàng: "Tiểu hài tử mới khóc nha, chúng ta là tiểu đại nhân, mới sẽ không động một chút liền khóc nha!"

Rõ ràng vừa rồi chính mình vừa khóc đỏ mũi.

Chẳng qua lời này vẫn có thể dùng được.

Nghe thấy nàng nói như vậy, tiểu cô nương nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cuối cùng nhẹ nhàng ứng thanh, cắn môi nỗ lực nghẹn nước mắt vào trong.

Bộ dáng vừa đáng yêu lại vụng về.

Thẩm Ninh Hinh thấy thế không khỏi nở nụ cười, giống như trao giải đem tiểu lam cẩu đặt vào trong lòng của nàng, nói với nàng: "Đây là khen thưởng!"

Liền như vậy đem người hống hảo.

Sau đó tiểu cô nương kia cũng không vội vàng rời đi, giống như thật vất vả mới kết được bằng hữu, thực vui vẻ cùng nàng hàn huyên thật lâu.

Thời gian quá xa xăm, hơn nữa lúc đó Thẩm Ninh Hinh thật sự còn quá nhỏ, cụ thể như thế cũng không nhớ rõ nữa.

Chỉ nhớ rõ lúc cuối cùng, hai người nhẹ nhàng ngoắc tay.

Thậm chí còn phi thường trịnh trọng làm một cái ước định, cổ vũ lẫn nhau nhất định phải kiên cường lên.

Người xấu là số ít, thế giới này khẳng định vẫn có thật nhiều người tốt.

Chúng ta sẽ luôn làm người thiện lương ấm áp, như vậy một ngày nào đó sẽ được trời cao chiếu cố.

Một người không có khả năng mãi mãi là số con rệp.

Chúng ta càng phải nỗ lực đi yêu thế giới này nha.

Thời điểm Thẩm Ninh Hinh tỉnh lại đã là tờ mờ sáng hôm sau.

Khâu Diệc Bạch ở bên cạnh vẫn chưa tỉnh, đầu rúc vào trong lòng ngực của nàng, thân thể cuộn tròn, ngủ ngon lành.

Khả năng cũng đang nằm mơ giống nàng.

Là mơ thấy mộng đẹp đi, Thẩm Ninh Hinh thấy khóe miệng của nàng thường thường hướng lên trên dương lên, lông mi cũng đi theo nhẹ nhàng rung rung.

Thật sự là quá đáng yêu.

Thẩm Ninh Hinh nhìn nàng, sau một lúc lâu tâm niệm khẽ nhúc nhích, sau đó thật nhẹ nhàng nâng tay lên.

Túm lấy phần tóc bên phải của nàng chậm rãi hướng lên trên, cau mày nghiêm túc quan sát một hồi lâu.

Tổng cảm thấy...... Rất giống tiểu hài tử ở trong mộng nha.

Thậm chí thích khóc giống nhau, ấu trĩ giống nhau, còn giống nhau thích tiểu lam cẩu nữa.

Thẩm Ninh Hinh nhìn tức khắc liền cười.

Sau một lúc lâu mới buông ra, đưa tay vòng đến phía sau lưng nàng vỗ vỗ vào cái trấn an.

Suy nghĩ cũng dần dần chạy xa, trong lúc nhất thời suy nghĩ rất nhiều.

Kỳ thật đối với nàng thời thơ ấu không thể nói là hạnh phúc.

Cha mẹ ra ngoài làm công, chỉ khi ăn tết mới có thể nhìn thấy, ngày thường căn bản không thấy được mấy lần, từ nhỏ Thẩm Ninh Hinh liền đi theo gia gia nãi nãi.

Về sau cha mẹ ly hôn, từng người ở bên ngoài có gia đình riêng, số lần trở về càng ngày càng ít.

Sau đó nãi nãi ung thư, gia gia lúc làm việc bên ngoài lại quăng ngã hỏng mất chân, cộng thêm tưởng niệm thê tử quá độ, không bao lâu cũng lần lượt qua đời.

Thẩm Ninh Hinh lập tức liền không có nhà.

Cho dù lúc sau nàng được nhận vào trong thành phố.

Tháng ngày trôi qua cũng chỉ là ở chỗ mẹ mấy tháng, lại ở chỗ ba ba mấy tháng.

Nhưng nàng biết kia trước sau đó không phải là nhà.

Đó là nhà của ba ba, nhà của mẹ, không phải...... nhà của Thẩm Ninh Hinh.

Vì thế bắt đầu từ sơ trung nàng liền lựa chọn ở trọ trong trường, cao trung cùng đại học cũng vậy, lúc được nghỉ thì nỗ lực làm thêm tự nuôi sống chính mình, hy vọng không phiền toái đến cha mẹ.

Cứ như vậy nhiều năm qua đi.

Cho tới bây giờ, thẳng đến một khắc kia khi nàng gặp được Khâu Diệc Bạch liền bắt đầu.

Cuối cùng dần dần tìm lại được cảm giác gia đình.

Đều là bởi vì có ngươi ở đây.

Nghĩ như vậy, Thẩm Ninh Hinh thật cẩn thận dịch chuyển, tiến đến gần Khâu Diệc Bạch.

Cánh môi nhẹ nhàng nhấp nhấp, mang theo ý cười hôn lên trán Khâu Diệc Bạch một cái.

Thân người nọ đầu tiên là run lên, sau đó nửa tỉnh nửa mê cọ cọ mặt nàng.

Môi cũng khẽ mở, đặc biệt nhỏ giọng nỉ non một câu: "Ta có hảo hảo nghe lời......"

Tiếng nói vừa dứt Thẩm Ninh Hinh liền cười.

Nhẹ nhàng sờ sờ đầu nàng, nói: "Ta biết."

Biết ngươi có nghe lời, nhiều năm như vậy vẫn luôn giữ vững lời hứa kia.

Lại nói một người không thể vẫn luôn là số con rệp.

Không phải một lần nữa ta lại gặp được ngươi sao......

Truyện full

  • Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa
    Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa

    VĂN ÁNVăn án được edit bởi Châu Về Hợp Phố.Trong showbiz, Cao Phỉ nổi tiếng là cô diễn viên ngực bự não teo, chỉ là bình hoa không biết...

  • Vì Người Trí Trí Trở Về
    Vì Người Trí Trí Trở Về

    Bạn đang đọc truyện Vì Người Trí Trí Trở Về của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử. Hỏi em yêu anh bao đậm sâu, giảm 75 kg nói hộ lòng em...

  • Tiểu Trượng Phu
    Tiểu Trượng Phu

    Thể loại: cổ trang, 1 x 1, cường cường, tướng quân thụ, có H, HEEdit: Tiếu Tử Kỳ + Beta: Tuyết LâmCó một tướng quân dũng mãnh thiện...

  • Long Du Giang Hồ
    Long Du Giang Hồ

    Edit: Nhu Đức cơDịch: Quành / JodieBeta: Mòe Mòe ^ↀᴥↀ^ / Linh Gấu ʕ⊙ᴥ⊙ʔTướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ...

  • Đơn Phương Không Vô Nghĩa
    Đơn Phương Không Vô Nghĩa

    Tác giả: Tú VyThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Tình yêu tuổi trẻ là sự pha lẫn giữa yêu và ghét, giận hờn, bồng bột và bướng bỉnh; vui đó...

  • Bỏ Qua Đích Chờ Đợi
    Bỏ Qua Đích Chờ Đợi

    Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, ngược tâm, HEEdit: LãnhBeta: Lãnh, Tử HoaEm từng nói rằng em sẽ đứng dưới tàng cây này đợi anh...

  • Ba Lần Gả
    Ba Lần Gả

    Thể loại: Cổ đại, HEĐộ dài: 94 chươngNhân vật chính: Long Nhị, Cư Mộc NhiNữ chính lên kiệu hoa tất cả ba lần nhưng đều là gả cho một...

  • Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng
    Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng

    Năm mười sáu tuổi, ta bị bà chủ lòng lang dạ sói bán vào Nhà họ Triệu ở thôn Đào Thủy. Nghe đồn Nhà họ Triệu có ba thiếu niên  độc thân...

  • Búp Bê Cầu Nắng
    Búp Bê Cầu Nắng

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, HE, Showbiz, Song khiết, Ngọt sủng, Ấm áp, Tình cảm, Duyên trời tác hợp, Nhẹ nhàngSố chương: 74...

  • Ánh Tà Dương
    Ánh Tà Dương

    Biên tập: CandyCon người sống trong một cộng đồng, họ cùng sinh hoạt với nhau như một tập thể, nhưng họ lại là những cá thể riêng biệt,...

  • Nhất Niệm Hy Oa
    Nhất Niệm Hy Oa

    Nhất niệm Hy OaTác giả: 颜自迩— Bảy năm sau khi kết hôn, chồng tôi ngoại tình.Tôi vác theo bụng bầu đi bắt gian. Ngay khi mở cửa ra, đập...

  • Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng
    Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng

    Tên gốc: TwilightThể loại: Lãng mạn, huyền bí, ma cà rồngChưa bao giờ tôi nghĩ nhiều đến việc  mình sẽ chết như thế nào - dù rằng trong...

  • Nương Tử Uy Vũ
    Nương Tử Uy Vũ

    Tác phẩm: Nương tử uy vũTác giả: Mèo ăn cá gỗThể loại: Cổ đại, hài hước, sinh con, nữ giả nam trang, HE.Độ dài: 15 chương + 2 phiên...

  • Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít
    Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít của tác giả Lý Thu Lang. Làm việc trong công ty rất tốt, không gian làm việc...

  • Mùa Xuân Của Tiểu Trư
    Mùa Xuân Của Tiểu Trư

    Tên gốc: Nho nhỏ trư mùa xuânThể loại: Đô thị hiện đại, khá hài hước nhẹ nhàng, HEĐộ dài: 10 chương dài Editor: SiaConverter:...