Tối Chân Tâm

Chương 16: Tiến bảo cung hỉ phát tài

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tháng Tám,không biết Nhan Tử La lại móc ở đâu ra một con chó nhỏ nữa, thế là nghiễm nhiênđặt tên cho nó: “Tiến Bảo”. Vậy là gần như mỗi ngày, ngoài việc dỗ dành dạy ÁiTân Giác La Khuynh Thành nhận biết mặt chữ, thì nàng còn có nhiệm vụ dắt haicon chó con đi dạo. Có điều, chỉ khổ cho Bách Hợp, Ám Hương, Sơ Ảnh và đám ngườidưới, lông của hai con cún vương vãi khắp nơi, hại bọn họ ngày nào cũng phải kiểmtra lại cẩn thận kĩ càng sau khi quét dọn.

Hôm nay,Nhan Tử La ngủ trưa dậy, nhìn thấy Chiêu Tài, Tiến Bảo đang nằm trong ổ thở hồnghộc từng hồi, không có chút tinh thần nào cả. Lúc này nàng mới nhớ ra có lẽcũng đến lúc tắm cho chúng rồi. Thế là liền gọi đám a hoàn chuẩn bị nước tắm đểtrong sân. Đánh vật gần nửa canh giờ, nàng mới kéo được hai con chó ngang bướngkhông chịu đi kia ra ngoài. Sau khi tắm xong, Nhan Tử La lấy chăn mỏng quấnquanh người chúng rồi đặt vào ổ, sau đó đặt cả ổ chó lên trên bàn đá cho chúngtắm nắng.

Ái Tân GiácLa Mẫn Chỉ đi vào sân liền nhìn thấy hai mẹ con Nhan Tử La đang nằm bò ra bàn,nàng ta cố ý ho khẽ để đánh tiếng, Nhan Tử La quay đầu lại nhìn, sắc mặt trởnên vui vẻ, nói: “Trời ơi, Tiểu Mẫn Mẫn, là ngươi đấy à!”. Ái Tân Giác LaKhuynh Thành nhìn nàng ta khắp một lượt rồi mới chạy tới, Mẫn Chỉ bế KhuynhThành lên, để cô bé có thể thơm vào má mình được dễ dàng, “Khuynh Thành mũm mĩmhơn rồi, ngạch nương con cũng thật khéo nuôi”. Sau đó nàng ta lại nhìn nhìnNhan Tử La. Nhan Tử La trề môi: “Cứ làm như ta ngược đãi người nhà họ Ái TânGiác La các ngươi không bằng. Tiểu Mẫn Mẫn, sức khỏe của ngạch nương thế nào rồi?Không có trở ngại gì lớn chứ?”

“Có thể gặptrở ngại gì?”, Mẫn Chỉ bất lực nói một câu, sau đó dừng lại không nói nữa, chỉchơi đùa với Khuynh Thành.

“Không cógì là tốt rồi, không cần lo lắng nữa”, Nhan Tử La nói. Ái Tân Giác La KhuynhThành bắt đầu chỉ về phía các bàn đá, sau đó quay đầu nhìn cô cô của nó gọi hếtsức ngọt ngào: “Gâu gâu!”. Mẫn Chỉ cảm thấy trước mắt mình toàn sao là sao, đâylà do Nhan Tử La dạy sao?

“Đừng có lườmta, không phải ta dạy. Ta cũng đang sầu não muốn chết đây”, thấy Mẫn Chỉ trừngmắt nhìn mình, Nhan Tử La lập tức xua tay nói.

Mẫn Chỉ bếKhuynh Thành đến cạnh bàn, lúc này mới nhìn rõ hai thứ ở trong giỏ: “Ngươi… đâylà cái gì?”, hai mắt nàng ta mở to như hai đồng xu.

“Chó chứcái gì! Ngươi không phải đến chó cũng không biết đấy chứ?”, Nhan Tử La bực mìnhhỏi. Nha đầu này sao lại có vẻ mặt như thế, cứ như thứ mà nàng nuôi là hai conrắn chứ không phải hai con chó vậy.

“Ta biết là chó,nhưng chó ở đâu ra?” Mẫn Chỉ nhìn hai con chó đang lim dim mắt tận hưởng ánh nắngmặt trời ấm áp, tại sao nàng ta lại có cảm giác như tâm trạng hai con chó này rấtthoải mái nhỉ?

“Không biết là ởđâu chạy tới, thấy hay thì nuôi chơi thôi.” Nhan Tử La đi đến ngồi xuống cạnhbàn, “Con chó màu đen, to hơn chút tên là Chiêu Tài, con nhỏ hơn, màu tro gọilà Tiến Bảo”. Nghe cứ như “Hiến bảo” ấy, Nhan Tử La cười thích thú.

“Không biết ở đâura mà ngươi cũng dám nuôi?” Mẫn Chỉ cũng ngồi xuống cạnh bàn, vẫn nhìn chằm chằmhai con chó đang nhắm mắt thảnh thơi hưởng thụ.

“Lẽ nào nuôi chócòn phải tra xem tổ tông tám đời của nó là ai?”, Nhan Tử La liếc xéo một cáinói. Vẫn biết đám người trong hoàng cung nhiều phép tắc, nhưng đến nuôi một conchó mà cũng phiền phức đến thế sao?

“Ngộ nhỡ là ngườita cố ý thả vào đây để…” Mẫn Chỉ còn chưa nói xong, đã bị Nhan Tử La tiếp lờinói luôn, “Để hại mẹ con ta phải không?”. Mẫn Chỉ không nói gì, Nhan Tử La nóitiếp, “Tiểu Mẫn Mẫn, có phải ngươi lo lắng thái quá rồi không? Chẳng phải chỉnuôi một con chó thôi sao. Hơn nữa, hai mẹ con ta chẳng thù chẳng oán với ai, kẻnào nhàn rỗi, rảnh rang tới mức tìm cách hại chúng ta cơ chứ?”.

“Cẩn thận khôngphải là việc xấu. Nếu ngươi thích nuôi, ta sẽ bảo Tiểu Kim Tử tìm cho ngươi, hàtất phải nuôi chó không rõ lai lịch như thế!”, Mẫn Chỉ vẫn lo lắng, nhưng khinhìn kĩ lại, bộ dạng ngờ nghệch ngốc nghếch của Chiêu Tài và Tiến Bảo thậtkhông giống thứ chó xấu xa, có lẽ cũng chẳng ai ngu ngốc tới mức sử dụng loàichó quê mùa chưa qua huấn luyện này đâu.

“Thật không? Thậtlà có thể tìm thấy loài chó mà ta muốn chứ?”, Nhan Tử La lập tức rót trà cho MẫnChỉ.

“Hai con còn chưađủ sao? Ngươi còn muốn nuôi nữa?”, Mẫn Chỉ đón lấy tách trà rồi lại đặt xuống,không uống.

“Đương nhiên rồi,ta vẫn luôn muốn có một con chó uy phong lừng lững! Có điều…”, nàng kéo dài giọng,cố ý đợi người ta hỏi.

“Có điều cáigì?”, Mẫn Chỉ ngẩng đầu nhìn nàng.

“Có thể xin thêmhai con không?”, Nhan Tử La hỏi.

“Hai con? Ngươi địnhlàm gì, muốn làm trại chó à?”, Mẫn Chỉ kinh ngạc hỏi. Người phụ nữ này không phảiđịnh biến biệt viện của Tứ ca thành trại nuôi chó đấy chứ? Nếu để Tứ ca biếtthì… liệu Tứ ca có dùng ánh mắt bức chết tỷ ta không? Tứ ca luôn rất ghét độngvật.

“Không phải, nếuthêm hai con chó nữa, thì có thể đặt tên cho chúng là ‘Cung Hỉ’, ‘Phát Tài’. Haha, đến khi ấy, ta sẽ gọi một mạch ‘Chiêu Tài Tiến Bảo, Cung Hỉ Phát Tài’, nghethuận tai thế còn gì”

“Ngươi…” Mẫn Chỉbất lực, thật là … Đầu óc tỷ ta có phải có vấn đế rồi không?

“Đừng nhìn ta, nếungươi không giúp, thì ta sẽ tiếp tục nuôi những con chó không rõ lai lịch vậy.Dù sao sớm muộn gì ta cũng sẽ gom đủ bốn con.” Nhan Tử La cầm lại tách trà, vừa đưa lên đến miệng,thì nghe Mẫn Chỉ nói: “Hứ, coi như là ta nghĩ cho Tiểu Khuynh Thành, ta sẽ tìmcho người. Có điều sau này không được nuôi chó không rõ lai lịch nữa”. Sau đónàng ta liền thấy, tách trà được dâng hẳn tới trước mặt mình.

“Ta biếtngay Tiểu Mẫn Mẫn cứng miệng nhưng mềm lòng mà. Tiểu Mẫn Mẫn là Cách cách tốtnhất trên đời. Ai mà lấy được Cách cách thì người đó quả là có phúc lớn!”, NhanTử La lập tức nịnh nọt. Người ta chẳng đã nói “Thiên xuyên vạn xuyên mã thí bấtxuyên”[1] hay sao?

[1] Ý nóilà mặt dày.

“Thôi đi! Đừngcó nói linh tinh.” Mẫn Chỉ đảo đảo tròng mắt, vẻ mặt bối rối. Nhan Tử La thì lạilén mừng thầm.

Rất nhanh,chưa tới hai ngày, hai con chó to lừng lững oai vệ đã được đưa tới. Nhìn haicon chó lớn trước mặt, rồi lại nhìn Tiểu Kim Tử đầy nghi hoặc, Nhan Tử La nói:“Tiểu Kim Tử, ngươi có chắc là chúng sẽ không tấn công ta không?”. Hai con chócao gần bằng nàng, mặc dù dắt chúng đi dạo thì sẽ vênh vang lắm, nhưng xem rachúng không được thuần, liệu có ngoan ngoãn chịu để người ta dắt không đấy?

“Nhan chủnhân xin hãy yên tâm, Truy Phong, Truy Vân là hai con chó đã được huấn luyện,chỉ nghe mệnh lệnh chủ nhân mà thôi.”

“TruyPhong, Truy Vân?” Nhan Tử La thầm cười ha ha hai tiếng, không biết chúng có vuivẻ đón nhận tên mới không nữa. Mẫn Chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái, hiểu ngaynàng đang nghĩ gì, bất lực lắc lắc đầu. Truy Phong, Truy Vân đáng thương, thậtcó lỗi với chúng mày quá, để chúng mày phải đi theo vị chủ nhân đầu óc khôngbình thường thế này, haizz, tự cầu phúc cho mình đi.

“Ta có thểsờ sờ chúng không?”, Nhan Tử La nhìn Tiểu Kim Tử hỏi.

“Được ạ.Nhan chủ nhân, mời người. Truy Phong, Truy Vân rất nghe lời.” Tiểu Kim Tử làm mẫuvuốt đầu hai con chó.

Nhan Tử Lamạnh dạn từ từ lại gần hai con chó lớn, giơ tay ra, rồi dừng lại, rồi lại nhìnTiểu Kim Tử: “Ngươi chắc chắn?”

“Vâng”, TiểuKim Tử trả lời.

Nhan Tử Lasờ sờ đầu hai con chó, thấy hai con chó lớn đó chẳng phản kháng gì, nàng lập tứcmạnh dạn hơn, vuốt vuốt. “Ngoan quá, sau này ta là chủ nhân mới của chúng mày.Ha ha, chẳng phải nói người mới hoàn cảnh mới sao. Ta là chủ nhân mới của chúngmày, quyết định sẽ đổi tên cho chúng mày. Mày, là Cung Hỉ, còn mày là Phát Tài.Nhớ rõ chưa hả?”, Nhan Tử La vừa vỗ đầu hai con chó vừa nói, không để ý thấy miệngTiểu Kim Tử đang há to tới mức có thể nhét vừa một quả trứng ngỗng và ánh mắtkhinh bỉ của Mẫn Chỉ.

KhuynhThành thấy mẹ mình chơi đùa vui vẻ cũng sán lại góp vui, đáng tiếc đầu nó cònchưa cao bằng đầu con chó, còn hai con chó tự nhận là cao quý kia dù có bị dụ dỗthế nào cũng không chịu hạ thấp cái đầu cao quý của chúng. Nhan Tử La còn đứngbên cạnh luôn miệng khen ngợi: “Khá lắm khá lắm, nên làm một con chó đầy khí chấtnhư thế, đúng là ‘uy vũ bất năng khuất’[2]

[2] Uy vũ bấtnăng khuất: Một câu trong lời dạy của Mạnh Tử (Mạnh Phu Tử), nói tới một trongnhững phẩm chất của người quân tử: Uy phong, không bao giờ bị khuất phục.

Mẫn Chỉ lắclắc đầu, cũng may Mạnh Phu Tử sớm đi rồi, nếu không cũng sẽ bị Nhan Tử La làmcho tức chết.

Từ lúc cóthêm hai con chó lớn, Nhan Tử La lại càng có thứ để chơi, Truy Phong, Truy Vâncũng dần dần chấp nhận tên mới. Để bày tỏ lòng biết ơn đối với Mẫn Chỉ, Nhan TửLa đích thân xuống bếp làm cơm đãi khách.

“Thật khôngnhìn ra, ngươi còn biết nấu ăn nữa?” Mẫn Chỉ uống thứ nước đỏ ngầu không biếtlà canh gì.

“Thế gọi là‘chân nhân không lộ tướng’”, Nhan Tử La khoác lác.

“Đây làcanh gì? Sao cay thế. Còn nữa, đấy là cái gì?” Mẫn Chỉ nhìn mấy món ăn trênbàn, món nào cũng đỏ ngầu.

“Đĩa này hả,cái này là ‘Hồng hà mãn thiên’, đĩa kia là ‘Trân châu ngọa tử cẩm’[3]. Đĩa bênnày là ‘Nhân sinh bách vị’, cuốn với rau thơm thì ăn sẽ ngon hơn.” Nói xong,Nhan Tử La tự tay làm mẫu một lần. Chỉ thấy Mẫn Chỉ há mồm trợn mắt kinh ngạc.Ăn cơm như thế mà cũng được sao?

[3] Mónkimbap

“Học đượcchưa? Có cần ta dạy ngươi không?” Nhan Tử La nuốt miếng thịt bò thơm ngon. Mặcdù không có nguyên liệu làm sẵn, nhưng dựa vào bản lĩnh của Nhan Tử La nàng vẫncó thể làm được mùi vị giống thế, thật đúng là thiên tài.

“Không cầnđâu. Để ta tự làm.” Mẫn Chỉ lại nhìn đĩa rau thơm và đĩa thịt bò lần nữa, lấy hếtdũng khí cầm một lá rau… Quả nhiên, rất ngon! Nàng ta nhìn nhìn Nhan Tử La, ngườiphụ nữ này lẽ nào vì bị thất sủng nên mới luyện được khả năng nấu ăn ngon như vậy?Xem ra Tứ ca cũng có những lúc sai lầm.

“Nếm thửthêm cái này đi, rất ngon đấy.” Nhan Tử La gắp một miếng kimbap bỏ vào bát MẫnChỉ.

Sau đó, MẫnChỉ không cần Nhan Tử La phải chăm sóc nữa, bởi vì nàng ta còn đang bận nhai tớimức không ngừng nghỉ. Bách Hợp, Ám Hương đứng bên cạnh nhìn hai vị đại chủ nhânvà tiểu chủ nhân ăn uống nhồm nhoàm ngon lành thì không nhịn được phải hé môicười. Đây là vị chủ nhân đặc biệt nhất mà họ được hầu hạ từ khi vào phủ làm ahoàn tới nay.

Truyện full

  • Tối Chân Tâm
    Tối Chân Tâm

    Chuyện kể rằng, nơi biên ải xa xôi có người con gái lặng lẽ nhìn trời giữa ánh sáng lập lòe của bầy đom đóm. Nàng không khóc, chẳng bi...

  • Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân
    Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân

    Zhihu Dịch: Về Quê Ẩn Cư (觀蕓)Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, NgọtEditor: Thị Con MaGiới thiệuNăm...

  • Yêu Tôi Xin Hãy Nói
    Yêu Tôi Xin Hãy Nói

    Có một câu nói như thế này: “Trong danh bạ điện thoại của bạn, có một dãy số như thế này, từ trước tới giờ bạn chưa từng gọi tới, nhưng...

  • Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em
    Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

    Truyện ngôn tình Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em của tác giả Đinh Mặc sáng tác . Cô rất đa tài có thể viết bất kỳ thể loại nào cô...

  • [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
    [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku

    Thể loại: Đồng nhân Inuyasha, có chút ngược, không muốn tiết lộ cái kếtNhân vật chính: Naraku, Takahshi Yuri | Phối hợp diễn: Kagome,...

  • Văn Khương Công Chúa - Yuying
    Văn Khương Công Chúa - Yuying

    Tác giả: YuyingEditor: Hoằng Vũ Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng...

  • Tỏa Tình
    Tỏa Tình

    Editor: Tiểu Điệp nhiThể loại: cổ trang, huynh đệ văn, cường công lãnh thụ (?), HEPairing: Mộ Dung Viễn x Mộ Dung TríMọi sự việc bắt...

  • Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi
    Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi

    Tác giả: Ltngoc154Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất nhưng rồi Triệu Bối Hi...

  • Trâm – Nữ Hoạn Quan
    Trâm – Nữ Hoạn Quan

    Thời xưa, người nào muốn bán mình thì cắm một cọng cỏ lên đầu làm dấu, ai muốn mua trông thấy sẽ hỏi và ra giá - Câu chuyện này xảy ra...

  • Cung Nghiệt
    Cung Nghiệt

    Thể loại: Cổ trang cung đình, nhất thụ lưỡng công, huynh đệ, thụ song tính, nam nam sinh tử, ngược luyến tàn tâm.Tình trạng: nhất bộ 33...

  • Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến
    Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến

    Thể loại: Hiện đạiNgày tôi biết được Thẩm Nhật Minh chưa từng dành tình cảm cho tôi, thế giới như sụp đổ trước mắt.Ngày đó không khóc,...

  • Vị Chanh Bạc Hà
    Vị Chanh Bạc Hà

    Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE...

  • Chàng Lại Phụ Thiếp
    Chàng Lại Phụ Thiếp

    Chàng chọn thiên hạ, vì vậy phụ ta. Cả thiên hạ rộng lớn kia, ta không thể nào bì được.Nhưng tại sao?   Ta không là gì của chàng cả...

  • Săn Tình Tổng Giám Đốc
    Săn Tình Tổng Giám Đốc

    Người đàn ông tốt ai lại không muốn chiếm làm của riêng cho mình, nhưng điều khó nói trong truyện Săn Tình Tổng Giám Đốc...

  • Thiên Sứ Bị Thất Lạc
    Thiên Sứ Bị Thất Lạc

    Bạn có tin trên đời này tồn tại thiên sứ không? Để tôi kể bạn nghe một câu truyện về thiên sứ có đôi cánh trắng tinh khôi, mang một vẻ...