Tiểu Giao Nhân Bị Bạo Quân Nghe Thấy Tiếng Lòng

Chương 83

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Hiện tại chưa biết cũng không sao, về sau suy nghĩ cẩn thận rồi nói cho ta nghe.”

Tông Chính Tiêu xoa đầu Nhung Âm, trong lòng có chút bất an. Biểu hiện của y lúc này tựa như một đóa bồ công anh bị gió cuốn đi, phiêu bạt vô định, lúc gần lúc xa khiến người ta lo lắng chỉ cần không cẩn thận một chút thôi, y sẽ biến mất khỏi tầm mắt.

“Được.”

Nhung Âm gật đầu đáp, nhưng chính y cũng không chắc liệu đến khi suy nghĩ thấu đáo, Tông Chính Tiêu có còn chờ để nghe câu trả lời của y hay không.

Buổi tối hai người vẫn như thường lệ ôm nhau ngủ. Nhung Âm nhanh chóng chìm vào giấc mộng, còn Tông Chính Tiêu lặng lẽ ngắm nhìn y, mùi hương trên người y quen thuộc đến mức khiến lòng hắn mềm nhũn. Nghĩ đến dáng vẻ buồn bã khi nãy của Nhung Âm trong lòng bỗng nhiên dâng lên một khao khát mãnh liệt, hắn muốn Nhung Âm hoàn toàn thuộc về mình, muốn khắc y vào tận xương tủy, để dù đi đến đâu Nhung Âm cũng không thể tách khỏi hắn.

“A Âm…”

Tông Chính Tiêu cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên đỉnh tóc Nhung Âm. Một tay ôm chặt lấy y, tay còn lại khẽ vén áo y lên.

Trong căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng vải vóc ma sát khe khẽ. Hơi thở của Tông Chính Tiêu dồn dập nhưng vẫn cố gắng kiềm chế.

Trong đầu hắn như có trăm loài hoa đua nở, chim muông hót vang, nai con và thỏ trắng tung tăng chạy qua, dòng suối róc rách chảy xiết hòa quyện với hương nước và hoa cỏ khiến lòng người thư thái.

Bỗng nhiên, một trận mưa rào trút xuống, làm rung động cả mặt đất, cuốn theo những cánh hoa đang nở rộ. Mưa lớn đổ ào ào, một lúc lâu sau mới dần dần tạnh hẳn. Mây đen tan đi, để lộ bầu trời xanh thẳm tĩnh lặng.

Giọt mưa đọng trên tay Tông Chính Tiêu, nhưng vẫn có vài giọt vô tình rơi xuống chăn và vương lên người Nhung Âm. Hắn vội vàng lau đi với vẻ đầy áy náy, nhưng khi nhìn thấy gương mặt yên tĩnh của Nhung Âm đang say ngủ, hắn bỗng ngừng lại.

Trong lòng trào lên một ý nghĩ có phần xấu xa. Bây giờ trên người tiểu giao nhân của hắn đã nhuốm đầy hương vị của hắn rồi.

Có lẽ là do không kiềm chế được, cũng có lẽ là vì đã có ý định từ trước nên cuối cùng Tông Chính Tiêu không nhịn nữa, cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt Nhung Âm.

Tông Chính Tiêu ôm chặt y hồi lâu không nỡ buông. Nhưng thấy đuôi cá của Nhung Âm dần dần khô cạn do thiếu nước mà hắn lại không muốn khiến y khó chịu, đành phải thả y trở lại trong làn nước mát.

Không biết có phải vì bị ảnh hưởng bởi Tông Chính Tiêu hay không, đêm đó Nhung Âm cũng mơ một giấc mộng đầy ám muội.

Trước khi xuyên vào thế giới này, y chưa từng có kinh nghiệm yêu đương, vậy mà nay lại mơ thấy bản thân cùng người khác làm chuyện kia. Hơn nữa trong mộng y lại là người nằm dưới.

Người áp đảo y trong mộng trông thật hoang dã, dáng người cao ráo, tay chân dài, lưng hổ eo ong, làn da màu mật phủ một lớp mồ hôi lấp lánh. Theo từng động tác mạnh mẽ của đối phương, vẻ đẹp cuồng dã ấy càng trở nên quyến rũ đến mê hoặc.

Như yến mạch hòa cùng sữa bò… Hình ảnh ấy thật sự quá mức kích thích.

Nhung Âm nằm ngửa, không thấy rõ mặt của “cô nương” này, nhưng vì bị khí thế áp đảo của “nàng” làm kinh hãi, nơi đó của y vậy mà lại xuất hiện ảo giác đau đớn!

Trong lòng y không khỏi than thở, “cô nương” này không chỉ muốn cùng y trải nghiệm loại tình yêu bậc bốn, mà ngay cả đạo cụ cũng chọn loại quá mức hung hãn. Kích cỡ này… thực sự có chút không tưởng nổi.

Nhung Âm khó nhọc giơ tay vỗ vỗ lên bàn tay to đang bóp chặt eo mình, dùng giọng thương lượng nói:

“Nếu không… đổi loại nhỏ hơn một chút? Ta có vẻ không chịu nổi.”

Người kia không hề mải mê vùi đầu làm việc mà ngẩng mặt lên. Giây phút Nhung Âm nhìn rõ dung mạo đối phương, cũng là lúc y nghe thấy giọng nói trầm thấp của hắn.

“Trời sinh như vậy, đổi không được.”

Nhung Âm: “……”

“A!!!”

Nhung Âm hét chói tai rồi bật dậy, mở bừng mắt giữa thực tại.

Lúc này trời đã sáng rõ. Lục Nga túc trực ngoài cửa, khi nghe thấy tiếng la thất thanh liền vội vã chạy vào.

 

“Chủ tử! Ngài sao vậy? Có phải gặp ác mộng không?” Lục Nga quỳ xuống trước mặt Nhung Âm lo lắng hỏi.

Lúc này mặt Nhung Âm đỏ bừng, vành tai nóng ran, trên chóp mũi còn lấm tấm mồ hôi mỏng. Đôi mắt y trợn tròn, miệng hơi há ra, trông cứ như vừa gặp quỷ.

Thấy vậy Lục Nga càng chắc chắn rằng y vừa trải qua một cơn ác mộng. Nàng đau lòng đưa tay vỗ nhẹ lên lưng y, dịu giọng trấn an:

“Chủ tử đừng sợ, chỉ là mộng thôi. Mộng đều là giả, đã qua rồi.”

Nghe vậy Nhung Âm thoáng lấy lại tinh thần, cứng ngắc quay đầu nhìn Lục Nga, trên mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng không gì sánh được:

“Không qua được…”

“Gì ạ?” Lục Nga ngơ ngác không hiểu ý y.

Nhưng còn chưa kịp hỏi thêm thì Nhung Âm đột nhiên xoay người nhảy ùm xuống nước. Lục Nga hốt hoảng gọi với theo, hỏi y có chuyện gì không, nhưng Nhung Âm chẳng buồn ngoảnh lại, chỉ để lại một câu:

“Lục Nga, ngươi ra ngoài trước đi… Ta muốn yên tĩnh một chút.”

Lục Nga vẫn không yên tâm:

“Chủ tử thật sự không có vấn đề gì chứ? Ngài ở một mình có ổn không?”

“Không sao đâu, ngươi mau ra ngoài đi.” Nhung Âm đáp, giọng điệu còn mang theo chút cầu xin.

Thấy y như vậy Lục Nga nào còn dám do dự, vội xoay người rời đi nhường lại không gian cho Nhung Âm.

Đợi đến khi chắc chắn Lục Nga đã đi xa, Nhung Âm tuyệt vọng giơ tay vỗ vỗ vào mặt mình, đôi mắt tràn đầy hối hận:

“Nhung Âm, ngươi điên rồi sao?! Sao có thể mơ thấy loại chuyện đó chứ?!”

Tông Chính Tiêu coi y như một nửa sư phụ, đối đãi với y như bằng hữu tri kỷ, vậy mà y lại dám… dám đối với hắn như thế trong mộng!

Đây chẳng phải là một sự khinh nhờn với tình bạn của bọn họ sao?!

“hu hu… ta thật có tội mà…”

Nhung Âm ôm đầu rên rỉ sau đó úp mặt xuống nước, định tự trừng phạt bản thân bằng cách… c.h.ế.t đuối. Nhưng đáng tiếc y là tiên cá, úp nửa ngày cũng không có tác dụng gì.

Sau khi tự trách bản thân suốt nửa canh giờ, Nhung Âm cuối cùng cũng mơ màng bò lên khỏi mặt nước để Lục Nga hầu hạ rửa mặt rồi dùng bữa sáng.

Lục Nga thấy chủ tử của mình ủ rũ như một nhành cỏ héo, không nhịn được khuyên nhủ:

“Chủ tử, hay là ra sân phơi nắng một chút đi? Ánh mặt trời có thể xua tan vận đen, như vậy buổi tối sẽ không còn gặp ác mộng nữa.”

“Ánh mặt trời… đuổi ma…” Nhung Âm lặp lại một cách vô thức, đôi mắt bỗng nhiên sáng lên. Giây tiếp theo y như được tiêm m.á.u gà, kích động hô lên:

“Đúng! Ta muốn đi phơi nắng! Phơi đến khi nào thành cá khô thì thôi!”

Chỉ cần phơi khô thành cá ướp muối thì y sẽ không còn mơ những giấc mộng có lỗi với bạn bè nữa rồi!

Lục Nga tròn mắt tưởng mình nghe lầm:

“Hở? Phơi thành cái gì cơ?!”

 

 

 

Truyện full

  • Tối Chân Tâm
    Tối Chân Tâm

    Chuyện kể rằng, nơi biên ải xa xôi có người con gái lặng lẽ nhìn trời giữa ánh sáng lập lòe của bầy đom đóm. Nàng không khóc, chẳng bi...

  • Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân
    Về Quê Ẩn Cư - Quan Vân

    Zhihu Dịch: Về Quê Ẩn Cư (觀蕓)Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, NgọtEditor: Thị Con MaGiới thiệuNăm...

  • Yêu Tôi Xin Hãy Nói
    Yêu Tôi Xin Hãy Nói

    Có một câu nói như thế này: “Trong danh bạ điện thoại của bạn, có một dãy số như thế này, từ trước tới giờ bạn chưa từng gọi tới, nhưng...

  • Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em
    Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

    Truyện ngôn tình Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em của tác giả Đinh Mặc sáng tác . Cô rất đa tài có thể viết bất kỳ thể loại nào cô...

  • [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
    [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku

    Thể loại: Đồng nhân Inuyasha, có chút ngược, không muốn tiết lộ cái kếtNhân vật chính: Naraku, Takahshi Yuri | Phối hợp diễn: Kagome,...

  • Văn Khương Công Chúa - Yuying
    Văn Khương Công Chúa - Yuying

    Tác giả: YuyingEditor: Hoằng Vũ Truyện cải biên dựa theo căn cứ lịch sử về công chúa Văn Khương thời xuân thu - 1 công chúa nổi tiếng...

  • Tỏa Tình
    Tỏa Tình

    Editor: Tiểu Điệp nhiThể loại: cổ trang, huynh đệ văn, cường công lãnh thụ (?), HEPairing: Mộ Dung Viễn x Mộ Dung TríMọi sự việc bắt...

  • Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi
    Trọng Sinh Về Bên Tổng Tài Của Tôi

    Tác giả: Ltngoc154Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất nhưng rồi Triệu Bối Hi...

  • Trâm – Nữ Hoạn Quan
    Trâm – Nữ Hoạn Quan

    Thời xưa, người nào muốn bán mình thì cắm một cọng cỏ lên đầu làm dấu, ai muốn mua trông thấy sẽ hỏi và ra giá - Câu chuyện này xảy ra...

  • Cung Nghiệt
    Cung Nghiệt

    Thể loại: Cổ trang cung đình, nhất thụ lưỡng công, huynh đệ, thụ song tính, nam nam sinh tử, ngược luyến tàn tâm.Tình trạng: nhất bộ 33...

  • Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến
    Đợi Hoa Tàn Người Mới Đến

    Thể loại: Hiện đạiNgày tôi biết được Thẩm Nhật Minh chưa từng dành tình cảm cho tôi, thế giới như sụp đổ trước mắt.Ngày đó không khóc,...

  • Vị Chanh Bạc Hà
    Vị Chanh Bạc Hà

    Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE...

  • Chàng Lại Phụ Thiếp
    Chàng Lại Phụ Thiếp

    Chàng chọn thiên hạ, vì vậy phụ ta. Cả thiên hạ rộng lớn kia, ta không thể nào bì được.Nhưng tại sao?   Ta không là gì của chàng cả...

  • Săn Tình Tổng Giám Đốc
    Săn Tình Tổng Giám Đốc

    Người đàn ông tốt ai lại không muốn chiếm làm của riêng cho mình, nhưng điều khó nói trong truyện Săn Tình Tổng Giám Đốc...

  • Thiên Sứ Bị Thất Lạc
    Thiên Sứ Bị Thất Lạc

    Bạn có tin trên đời này tồn tại thiên sứ không? Để tôi kể bạn nghe một câu truyện về thiên sứ có đôi cánh trắng tinh khôi, mang một vẻ...