Tiểu Giao Nhân Bị Bạo Quân Nghe Thấy Tiếng Lòng

Chương 42

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Đồ ngốc.” Tông Chính Tiêu búng nhẹ một cái lên trán Nhung Âm.

 

“A!” Nhung Âm ôm trán, môi dẩu lên, tức giận trừng mắt nhìn Tông Chính Tiêu.

 

Nhung Âm nghĩ: Nếu đến mức này mà còn nhịn được, thì còn gì không nhịn được nữa! Ta vốn chỉ định cho ngươi nhéo má thôi! Ta nhất định phải trả thù!

 

Nghĩ vậy, cậu liền vươn tay, định búng lại vào trán Tông Chính Tiêu. Nhưng làm sao hắn có thể để cậu toại nguyện, hắn nhanh chóng nắm lấy tay cậu, đứng dậy ôm ngang Nhung Âm, bước đến bên ao rồi ném xuống.

 

Thình thịch một tiếng, nước b.ắ.n tung tóe khắp nơi.

 

Tông Chính Tiêu cười nói: “Dám đùa giỡn hoàng đế thì phải trả giá đắt.”

 

Hai đóa cúc hoa rơi xuống, lơ lửng đáng thương trên mặt nước, trong khi Nhung Âm ướt sũng từ đầu đến cổ.

 

“A!” Nhung Âm toan bò lên bờ để trả thù, nhưng Tông Chính Tiêu đã canh sẵn trên bậc thang, búng thêm một cái vào đầu cậu.

 

Thực ra, Tông Chính Tiêu búng không mạnh, Nhung Âm cũng chẳng đau là bao, nhưng vì không chịu thua, cậu mới liên tục tìm cách trèo lên.

 

Kết quả là cậu bị búng đầu thêm nhiều lần nữa.

 

“A!” Nhung Âm cuối cùng phát bực, dùng cái đuôi đập mạnh vào mặt nước, khiến bọt nước b.ắ.n lên ướt cả y phục Tông Chính Tiêu, rồi quay người lặn sâu vào trong ao.

 

Nhung Âm nghĩ: Không thèm để ý đến Tông Chính Tiêu nữa!

 

Tông Chính Tiêu đứng trên bờ, cười lớn vài tiếng, cười đến vô cùng ngạo mạn. Tiếng cười ấy càng làm Nhung Âm giận đến phát điên, quyết không chịu rời khỏi mặt nước dù đã đến giờ cơm tối.

 

Tứ Hỉ và Lục Nga thay nhau khuyên nhủ mấy lượt, nhưng Nhung Âm vẫn kiên quyết lắc đầu, không chịu lên bờ.

 

Tông Chính Tiêu lại không chút vội vàng. Hắn sai cung nhân dọn cơm, rồi phát hiện Nhung Âm đang len lén nhìn về phía này, mới từ tốn mở ra một chiếc hộp gỗ. Từ trong hộp, hắn lấy ra một viên dạ minh châu lớn bằng nắm tay, giơ lên trước mặt, chậm rãi ngắm nghía.

 

“Nghe nói viên dạ minh châu này giá trị liên thành, nhưng ta thấy cũng chỉ là hạt châu bình thường thôi. Dù sao cũng chẳng ai thích, Tứ Hỉ, đem ném đi.”

 

Nói rồi, hắn không bỏ lại viên châu vào hộp mà trực tiếp đưa cho Tứ Hỉ.

 

Tứ Hỉ nghiêm túc phối hợp diễn kịch, đáp: “Lão nô sẽ sai cung nhân ném đi ngay.”

 

Tông Chính Tiêu gật đầu: “Ném ngay tại đây.”

 

“Lão nô tuân mệnh.”

 

“A!” Khi Tứ Hỉ vừa giơ dạ minh châu lên, làm bộ sắp mạnh tay ném xuống đất, Nhung Âm—bị cám dỗ bởi báu vật quý giá—liền kêu to một tiếng, nhanh chóng từ trong nước bò lên bờ, vội vã chạy đến trước mặt Tứ Hỉ, giật lại viên châu.

 

Nhung Âm ôm viên ngọc vào lòng, tức giận nhìn Tông Chính Tiêu: “Đồ phá của. Bảo vật quý như thế mà cũng nỡ ném đi ư!”

 

Thực ra, Nhung Âm cũng hiểu rõ đây có lẽ chỉ là phép khích tướng của Tông Chính Tiêu, nhưng cậu thật sự lo Tông Chính Tiêu sẽ làm thật, ném viên dạ minh châu đi. Dù gì Tông Chính Tiêu cũng là hoàng đế, bảo vật chất đầy cung điện, một viên ngọc như vậy đối với hắn chẳng đáng là gì.

 

Tông Chính Tiêu phất tay, ra hiệu cho Tứ Hỉ rời đi. Tứ Hỉ lập tức hiểu ý, đứng qua một bên. Tông Chính Tiêu không nhắc gì đến viên châu nữa, chỉ vẫy tay gọi Nhung Âm: “Lại đây, ăn cơm.”

 

Nhung Âm vẫn không nhúc nhích, nghĩ thầm: Nếu ta đi ngay khi ngươi gọi, chẳng phải là rất mất mặt sao?

 

Tông Chính Tiêu nhấc một miếng cá sống cắt lát lên, kẹp giữa đôi đũa, giơ về phía Nhung Âm: “Vừa mới ướp lạnh, còn rất tươi, ngươi thật sự không muốn nếm thử sao?”

 

Nhung Âm nuốt nước miếng, nhưng vẫn không chịu qua.

 

Tông Chính Tiêu làm bộ tiếc nuối, thở dài: “Ngươi không thích, ta cũng không thiết tha lắm. Vậy đem đi đổ bỏ thôi.”

 

Nhung Âm: …Ngươi có thể nghĩ ra lời nói dối nào mới mẻ hơn không?

 

Tứ Hỉ bước lên, chuẩn bị cầm lấy đĩa cá sống mang đi. Nhung Âm không còn cách nào, đành ôm chặt viên dạ minh châu, hậm hực trườn đến, giật lại đĩa cá từ tay Tứ Hỉ, rồi đặt vào tay Tông Chính Tiêu. Sau đó, cậu ngồi xuống bên cạnh, miệng mở to đầy vẻ bất mãn.

 

Nhung Âm nghĩ thầm: Xem ngươi thành tâm như vậy, ta đành miễn cưỡng để ngươi đút ta vậy.

 

 

Tông Chính Tiêu khẽ cười một tiếng, thuần thục bắt đầu đút cho Nhung Âm vừa kiêu ngạo vừa dịu dàng.

 

Sau khi ăn uống no đủ, Nhung Âm thoải mái nằm trong lòng n.g.ự.c Tông Chính Tiêu, cảm nhận bàn tay ấm áp của hắn giúp mình xoa bụng tiêu thực.

 

Nhung Âm nhắm mắt lại, thầm nghĩ: Mặc dù không muốn để ý đến Tông Chính Tiêu, nhưng quả thật có thể làm hoàng đế tốt.

 

Trước khi ngủ, Tông Chính Tiêu đem chiếc hộp đựng dạ minh châu đưa cho Nhung Âm, như một lời ngầm trao cho cậu viên ngọc quý này.

 

Nhung Âm nhìn viên dạ minh châu, vui vẻ nghĩ thầm: “Ai, chỉ cần chịu vài cái búng trán không đau không ngứa mà có thể đổi lấy một viên dạ minh châu lớn như vậy, xem ra cũng thật có lời, he he.”

 

Nằm trên giường, Tông Chính Tiêu thở dài: “Ừm, tiểu giao nhân của ta vẫn ngốc như vậy.”

 

So với việc Tông Chính Tiêu có thể ngồi thong thả câu cá, ngắm hoa, tận hưởng cuộc sống, thì phía bên gia tộc lại không dễ dàng chút nào.

 

Cụ thể là, Hạ gia gần đây thực sự rất bực bội vì công việc liên lạc và thuyết phục các phe phái hợp tác.

 

Trong thư phòng, Hạ Diễn tức giận nói: “Những kẻ ngu ngốc đó thật không biết xấu hổ, dám đưa ra yêu cầu, đòi phòng ốc, đòi mỹ nhân, lại còn muốn mỗi tháng một ngàn lượng bạc. Quả là mơ tưởng hão huyền! Chúng không tự nhìn lại bản thân hiện giờ là cái gì, nghĩ mình vẫn là hoàng thân quốc thích của triều đại trước hay sao?”

 

Hạ phủ canh phòng nghiêm ngặt, vì thế Hạ Diễn mới dám nói ra những lời phẫn nộ như vậy. Gia chủ của Hạ gia cũng không ngăn cản hắn, vì ông biết Hạ Diễn đang cần có nơi để giải tỏa sự tức giận.

 

Triều đại trước đã sụp đổ, hoàng thất và các quý tộc có quan hệ thông gia đều bị g.i.ế.c sạch, chỉ còn lại những dư đảng hoàng thân quốc thích. Những người này tuy còn sống, nhưng chỉ là dòng dõi của hoàng thất, chẳng có quyền lực gì, do đó chưa đến lượt họ bị thanh trừng.

 

Tuy nhiên, dù sao họ cũng mang dòng m.á.u hoàng thất triều trước, mà những gia tộc lớn lại muốn lợi dụng họ để lật đổ Tông Chính Tiêu. Giai đoạn trước, họ đã được cấp cho không ít ân huệ, khiến họ dễ dàng nghe theo lời kêu gọi.

 

Việc liên lạc với các dư đảng rơi vào tay Hạ gia, bởi vì lần trước Hạ Diễn đã g.i.ế.c c.h.ế.t Tô Tiềm, gây ra không ít phiền phức cho các thế gia. Lần này, đây xem như một cơ hội để chuộc tội.

 

Vì vậy, dù Hạ gia có muốn hay không, họ vẫn phải tiếp nhận nhiệm vụ này.

 

Hạ Diễn vẫn đang mắng mỏ tức giận: “Nếu không phải cha ra lệnh cho ta, ta đâu muốn đi hầu hạ đám người sa cơ thất thế ấy. Hôm nay, bọn họ lại uy h.i.ế.p ta, bảo nếu ta không đáp ứng yêu cầu, sẽ ra ngoài tố cáo ta cấu kết với dư đảng triều trước, để hoàng đế c.h.é.m đầu ta!”

 

Hạ gia chủ bình tĩnh nói: “Bọn họ sẽ không làm vậy đâu. Nếu bọn họ có can đảm, sao còn phải co đầu rút cổ ở cái nơi khốn cùng này.”

 

Những dư đảng ấy sống tại khu phố nghèo nàn trong kinh thành, nơi tam giáo cửu lưu hội tụ. Khi Hạ Diễn lần đầu tiên đến đây, suýt nữa đã nghĩ mình đi nhầm chỗ. Một kinh thành hoàng tộc mà lại có nơi đổ nát như vậy.

 

Từng người ăn mặc tồi tàn, chẳng khác gì áo tang, lại còn giả vờ làm quý tộc. Nhìn cảnh tượng ấy, Hạ Diễn không nhịn được mà muốn cười.

 

“Ta biết rồi, chỉ là tức giận thôi.” Hạ gia là một thế gia trăm năm, Hạ Diễn tự xưng cao quý phong lưu, sao có thể coi trọng đám người nghèo khó, lại chỉ toàn là dư đảng của triều đại trước.

 

Hạ gia chủ liếc xéo hắn, nói: “Không vui cũng phải chịu đựng, đây là tai họa mà ngươi tự tìm đến.”

 

Hạ Diễn không dám nói thêm lời nào.

 

Ai cũng biết, việc hợp tác với dư đảng triều trước là tự đem cái đầu mình đặt lên lưng quần, chỉ chờ đợi thời cơ bị hoàng thất phát hiện, kết cục cuối cùng sẽ là bị diệt môn, c.h.é.m đầu.

 

Tuy nhiên, mặc dù Hạ gia muốn rời bỏ, những gia tộc khác sẽ không dễ dàng đồng ý.

 

Nếu không phải vì những sai lầm trước đó, việc này đã không rơi vào đầu Hạ gia.

 

Nếu giả sử mối quan hệ hợp tác với dư đảng bị phát hiện, Hạ gia sẽ bị đẩy ra làm bia đỡ đạn, bởi vì tất cả những việc này đều là do gia tộc họ làm, các gia tộc khác không hề dính dáng.

 

Hạ Diễn nhỏ giọng nói: “Cha, thực xin lỗi, tất cả đều là lỗi của con.”

 

“Không sao, mọi chuyện đều đã qua.” Hạ gia chủ không còn gì để nói, dù sao ông cũng đã nuôi dạy con trai, là rồng hay lợn, ông chỉ có thể chấp nhận.

 

Ông lại nói: “ Hạ gia ta không phải là người dễ bị bắt nạt. Dù có bị Tông Chính Tiêu phát hiện, Hạ gia rớt đài, thì các gia tộc khác cũng đừng hòng thoát, trong tay ta còn có không ít nhược điểm của họ.”

 

Muốn c.h.ế.t thì cùng chết, ai cũng đừng nghĩ chạy thoát.

 

Nghe cha nói vậy, Hạ Diễn cũng an tâm phần nào.

 

 

 

Truyện full

  • Mười Giờ Rưỡi Đêm Hè - Tần Tam Kiến
    Mười Giờ Rưỡi Đêm Hè - Tần Tam Kiến

    Giới thiệu:Đây là một câu chuyện về tình yêu, tình bạn, tình thân đầy mâu thuẫn. Có lẽ vì sự xuất hiện của một ai đó mà câu chuyện trở...

  • Vạn Năm, Vạn Năm
    Vạn Năm, Vạn Năm

    Thể loại: Xuyên không, tiên giới, huyền ảo, có yếu tố np nhưng kết thúc không phải np ^^!Muội muội duy nhất của Thiên Hậu – Diễm Hồ...

  • 11 Âm Binh
    11 Âm Binh

    Tác giả: Tống Minh Ngọc (Tống Mặt Than)Nguồn: sưu tầm ở nhóm tâm linhPhần 2 của #Giải ngải kíThể loại: kinh dị, bí ẩn, huyền huyễn, tâm...

  • Viễn Yên Vạn Sủng
    Viễn Yên Vạn Sủng

    Bạn đang đọc truyện Viễn Yên Vạn Sủng của tác giả Manh Tử. Hắn có chút không hiểu chuyện, vô tư vô lự, nhưng trong lòng lại chỉ có mình...

  • Ma Thú Lãnh Chúa
    Ma Thú Lãnh Chúa

    - Trong lúc vô tình đạt được một toà từ vạn năm Miêu Cương cổ mộ đào móc ra vu tháp sau, Dương Lăng xuyên qua đến dị giới. Người khác...

  • Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
    Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

    Cơn ác mộng đã bắt đầu tại một ngôi làng khi phát hiện ra một xác chết treo cổ trong khu rừng gần đó...

  • Truyện Kể Trong Câu Chuyện
    Truyện Kể Trong Câu Chuyện

    Thể loại: GL, Hiện đại, thực vănNgười dịch: Gia GiaSố chương: 20 chương chính + 1 ngoại truyện"Tình yêu lại có thể bị thay thế vậy điều...

  • Cuộc Hôn Nhân Nồng Cháy - Trì Anh
    Cuộc Hôn Nhân Nồng Cháy - Trì Anh

    Tác giả: Trì AnhTran / Editor: AI_GấcBeta: AI_Trúc ĐàoThể loại: HE, Hiện đại, Sủng Ngọt, Showbiz, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Góc nhìn...

  • Nhặt Được Tiểu Hồ Ly 5cm
    Nhặt Được Tiểu Hồ Ly 5cm

    Thể loại : nhân thú, huyền huyễn, 1×1Edit : Fam ( aka Hồng Lâu aka Lâu Nhi)Warning : Chống những bạn nào ko bịnh, ko chịu dc BL, ko xơi...

  • Tổng Tài: Anh Sai Rồi
    Tổng Tài: Anh Sai Rồi

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài: Anh Sai Rồi của tác giả Bạc Hà. Cách Cổ Lạp xuyên vào thân thể đã chết của thiên kim nhà Nghị Viên cấp...

  • Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết
    Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

    Thể loại: xuyên qua, thú nhân, tương lai, HENguồn: Hạ NguyệtEdit: Cáo khìnBeta: Rồng béoGiới thiệu:Nhan Tử Dạ - một tu yêu giả cuối...

  • Quân Hôn Bí Mật
    Quân Hôn Bí Mật

    Tên xuất bản: Ước nguyện của em là biển trời của tôi ( 你的诺言,我的沧海)Độ dài: 64 chương + 6 ngoại truyệnChuyển ngữ: Phong Tiếu Vô Ưu +...

  • Phu Nhân Của Giáo Chủ
    Phu Nhân Của Giáo Chủ

    Tác giả: akiakiThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Lâm Uyển Uyển là giáo chủ Ngũ độc giáo từ nhỏ. Đột nhiên đâu ra cái di nguyện bắt nàng...

  • Địa Hạ Phách Mại Sở
    Địa Hạ Phách Mại Sở

    Thể loại: hiện đại, điều giáo sư công x hung ác thụ, HE Edit: LunaCướp đi niềm kiêu ngạo của hắn, nắm lấy tự do của hắn.Nếu như là mèo...

  • Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi
    Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi

    Edit: Kogi - Superseme.comTrong cuộc sống luôn có rất nhiều bất ngờ dành cho ta, luôn nằm ngoài dự định kế hoạch của mình. Cũng như An...