Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia

Chương 46: Phiên ngoại thăm người thân 1

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Không biết vì cái gì, vương phủ tiểu thị vệ lâm Thanh Vân mấy ngày nay đột nhiên trở nên rầu rĩ không vui, không những khiến Vương gia lo lắng , còn khiến luôn nhất  bang hạ nhân cần xem Vương gia sắc mặt làm việc  cũng nớp nớp không yên  .



Tại thư phòng , Vương gia lòng nóng như lửa đốt  đem vương phủ  các vị quản sự triệu tập lại , bốn người tránh ở sau hòn non bộ , nhìn Thanh Vân ở chòi nghỉ mát nâng má thở dài.



“Ai…” Tay trái tựa vào má trái.



“Một trăm lẻ sáu “



“Ai…” Đổi tay phải tựa vào má phải .



“Một trăm linh bảy  “



“Ai…” Hai tay đều nâng má.



“Một trăm lẻ tám “



“Ai…” Trực tiếp nằm úp sấp ngã vào  trên mặt  bàn.



“Một trăm…”



“Đình, quản gia ngươi không cần đếm nữa  .” Vương gia phiền toái nói,  bảo bối  của hắn trong vòng một canh giờ đã thở dài hơn trăm lần , rốt cuộc hắn tâm sự gì a? Nhìn hắn hai ngày nay cứ rầu rĩ như vậy thật là khiến ta luyến tiếc à .

“Quản gia,  rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”  lão quản gia vừa rồi hảo tâm thay Vương gia đếm đếm bây giờ vinh dự trở thành nơi trút giận đầu tiên của Vương gia .



“Này, nô tài cũng không biết.” Nhìn cái mặt Vương gia đang dần dần chuyển sang một màu đen huyền bí , lại vội vàng nói: “Bất quá, Lâm thị vệ mấy ngày trước có tới hỏi tiểu nhân ở vương phủ kí chung thân khế ước có được xin phép nghỉ hay không .”



Ân? Xin phép? Vân nhi vì cái gì muốn xin phép, không lẽ  là muốn rời khỏi vương phủ sao? Vương gia khẩn trương  nghĩ .



“Lưu Xuân, ngươi có biết hay không?” Vương gia ngắm ngắm nạn nhân thứ hai đang cố gắng giấu mình sau lưng người bị hại số một .



“Chuyện này ? Lâm thị vệ trước đó hai ngày hỏi ta mùa đông nếu bị thở khò khè nên như thế nào trị liệu.” Lưu Xuân không dám giấu diếm, tuy rằng chính mình cũng không biết Lâm thị vệ vì sao lại đi hỏi chuyện này .



Thở khò khè? Chẳng lẽ Vân nhi  bị bệnh?  Chính mình như thế nào lại có thể không phát hiện, thật sự là rất thẹn với Vân nhi . Buổi chiều nhất định phải ra lệnh  thái y trong cung nhanh chóng  tới làm kiểm tra toàn thân choVân nhi mới được.



“Đồng Quế  , ngươi mỗi ngày đều hầu hạ Vân nhi, hẳn là biết chuyện rõ ràng nhất  đi?” Vương gia nhìn nạn nhân Đồng Quế đang cúi đầu giả tàng hình  , âm xót xa xót xa hỏi.



“Ách, bẩm Vương gia, Lâm công tử này hai ngày vẫn rầu rĩ không vui, ngày hôm qua lúc đọc sách  còn khóc , nô tỳ tuy rằng hỏi, nhưng công tử lại chết sống không chịu nói.” Đồng Quế  thật thà nói..



Đọc sách mà khóc? Vân nhi sẽ không là bởi vì đọc trong truyền thuyết  “Ngược tâm văn” mới mất hứng  đi? Sau này  lại nhất định phải nghiêm trị mấy thương gia xuất bản “Ngược tâm văn”  , chỉ cho bọn họ xuất bản ấm áp văn cùng thoải mái khôi hài văn. ( Còn đam mỹ văn nữa anh , loại sách này mới quan trọng nga , có đóng góp rất lớn với công cuộc kế hoạch hóa gia đình , độ thị hoa nông thôn , cong hóa giai thẳng , hủ hóa loài người a !!! )



“Vân nhi ngày hôm qua đã xem sách gì ?” Vương gia hỏi.



“Bẩm Vương gia, là  thi tập. Nô tỳ đem sách  mang đến , lúc ấy công tử chính là nhìn đến trang này thì ( lăn ra ) khóc .” Đồng Quế    may mắn chính mình sớm có chuẩn bị, chạy nhanh đem sách mở ra phủng cấp Vương gia.



Vương gia tiếp nhận thư, tinh tế  nhìn nhìn, nguyên lai không là cái gì “Ngược tâm văn “, mà là nhất thủ thi:

Từ mẫu thủ trung tuyến 

Du tử thân thượng y 

Lâm hành mật mật phùng 

Ý khủng trì trì quy 

Thùy ngôn thốn thảo tâm 

Báo đắc tam xuân huy

Vương gia trầm ngâm  sau một lúc lâu, nhìn ghé vào Thanh Vân đang ở  bên chòi nghỉ mát thở dài  , sủng nịch  nghĩ: nguyên lai Vân nhi nghĩ nhớ đến cha mẹ , chính mình thiếu chút nữa đã quên Vân nhi là một đại hiếu tử mà.



Cũng đúng , sau chuyện năm trước chính mình đem Vân Nhi trọng thương hôn mê  từ trong nhà bắt về đây đến nay , Vân nhi liền vẫn không quay về nhà lần nào , tính ra hắn đã sớm nên nhớ nhà. Tiểu đứa ngốc, nhớ nhà cũng không cùng chính mình nói, chẳng lẽ còn sợ  mình không nhất định không cho phép sao ?



Vương gia phất phất tay, ý bảo  quản gia bọn họ đi khỏi. Sau đó chậm rì rì tiêu sái đến chòi nghỉ mát, đem Thanh Vân vẫn đang còn ngây ngốc  ôm đến trên đùi  mình.



“Vân nhi, ghế đá rất lạnh , ngồi ở  trên đùi ta đi.” Vương gia ngăn lại  tiểu thị vệ đang không được tự nhiên vặn vẹo, ôn hòa nói.



Nhìn bà xã đang cúi đầu không nói, rầu rĩ không vui  , Vương gia thiện người am hiểu ý nói: “Vân nhi, ngươi  hai ngày nay mất hứng, có phải hay không bởi vì tưởng niệm cha mẹ ?”



Thanh Vân nghe vậy liền ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Vương gia: “Ngươi như thế nào lại biết?”



“Bởi vì ta là con giun ( phá hoại ) trong bụng  Vân nhi mà , ngươi nghĩ cái gì ta đều nhất thanh nhị sở.” Vương gia đắc ý nói.



“Ách,  so sánh thực ghê tởm.” Thanh Vân rất không nể tình  trở mình xem thường.



“Ha hả, Vân nhi nghĩ muốn về nhà vấn an cha mẹ sao?” Vương gia dụ dỗ hỏi.



“Ngươi sẽ thả ta trở về sao?” Vân nhi không đáp hỏi lại, trong mắt phiếm ra chờ mong  thủy quang, ô, hảo đáng yêu,thiệt giống con chó nhỏ.



“Vì cái gì lại không, ngươi nếu nghĩ muốn trở về, ngày mai là có thể khởi hành .” Nghe Vương gia nói xong , Thanh Vân hưng phấn mà nhảy dựng lên,  khủy tay trong một lúc ngoài ý muốn  đánh lên cằm  Vương gia .



“Thực xin lỗi, Lộc, có đau hay không? Ta không phải cố ý .” Tiểu thị vệ khi nãy chì còn thiếu hoan hô đi ra tung hoa tung cỏ vội vàng nhu a nhu cằm ông xã   , thật cẩn thận  giải thích, sợ Vương gia nhất thời sinh khí liền đem quyền lợi về nhà của hắn tước đoạt.



“Ách, không có việc gì. Vân nhi hôn ta một chút sẽ không đau .” Vương gia nhe răng nhếch miệng nói.



Tiểu thị vệ xem xét xem xét bốn phía, ân, không ai, vì thế nhanh  nhanh  ở chiếc cằm bị thương của Vương gia hôn một cái, sau đó mặt liền  đỏ. Thấy bà xã mê người như vậy, Vương gia sao có thể buông tha, thân thủ khơi mào cằmVân nhi  nhiệt tình  hôn xuống. Giống như có điểm hối hận phóng Vân nhi về nhà ,những ngày không có bà xã ở nhà biết qua làm sao đây .



Thật vất vả theo Vương gia dính nhân  hôn lý đào thoát đi ra, thuận tiện đem Vương gia vói vào chính mình ngực  thủ cũng lấy ra đến, Thanh Vân thở hổn hển nói: “Ta muốn đi ra ngoài cấp cha mẹ mua lễ vật, ngươi đi vội đi.”



“Muốn hay không ta cho ngươi tiền?” Vương gia săn sóc hỏi.



“Không cần, ngươi bình thường cho ta  rất nhiều rồi .” Vân nhi cũng không quay đầu lại ,  hướng Hi Xuân viện chạy tới, xem ra là trở về thủ tiểu kim khố của mình  . Vương gia đành phải ai oán  trở về thư phòng xử lý công vụ ,  hai ngày nay mải bận lo lắng chuyện của Vân nhi , công văn đều tích  một đống . Ân, quyết định , trước đêm nay  nhất định phải  hoàn thành , chừa thời gian buổi tối để làm chuyện trọng yếu hơn …

Ngày hôm sau, Vân nhi  mắt có chút buồn ngủ tung tăng  từ Hi Xuân viện đi ra, mang theo một tay nải thật to hí ha hí hửng leo lên xe ngựa. Ai, đêm qua hưng phấn  ngủ không yên, Vương gia cũng một đêm không quay về, không biết làm gì , ngay cả tìm người nói chuyện cũng không có. Thật vất vả mới ngủ trong chốc lát, đã bị Đồng Quế   dựng đầu dậy , nói là xe ngựa đã chờ sẵn ngoài cửa   .



Trời ạ, rất mệt nhọc. Đi lên xe ngựa, đem gánh nặng tùy tiện ném qua một bên , tiểu thị vệ liền ghé  mao thảm thiệt dày trên sàn tìm chu công nói chuyện phiếm .

Truyện full

  • Quản Gia - Kha Hải Tình
    Quản Gia - Kha Hải Tình

    Thể loại: 1×1, hiện đại, phúc hắc cường công x lắm mồm mỹ thụ, HETình trạng bản gốc: Hoàn 6 chương + 3 phiên ngoạiEdit: Tiểu Bối a.k.a...

  • Kén Cá Chọn Canh
    Kén Cá Chọn Canh

    Cái gì cũng rất công bằng, con người ta thường ghét của nào trời trao của ấy. Truyện Kén Cá Chọn Canh cũng không phải là...

  • Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh
    Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh

    Dịch giả: Lương HiềnNgày xuất bản: 23 - 5 - 2013Giới thiệuTiểu thuyết này không dành tặng những ai muốn nhanh chóng tìm kiếm một chuyện...

  • Niên Niên Hữu Dư
    Niên Niên Hữu Dư

    Truyện Niên Niên Hữu Dư của tác giả Minh Dã xoay quanh Niên Ấu Dư là fan cuồng của Ninh Dĩ Tầm 13 năm, Niên Ấu Dư cho là mình sẽ vẫn sẽ...

  • Tiểu Cửu
    Tiểu Cửu

    Chuyển ngữ: Du CaThể loại: Băng sơn thị vệ công vs bánh nếp nhỏ vương gia thụ, niên thượng, ngọt, ngược, HENội dung của câu chuyện xoay...

  • Tôi Biến Thành Mèo Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
    Tôi Biến Thành Mèo Của Đối Thủ Một Mất Một Còn

    Tên truyện: Tôi biến thành mèo của đối thủ một mất một cònTác giả: Ôn Đăng ĐăngThể loại: ngôn tình, hiện đại, truyện ngọt, biến thành...

  • Dẫn Lối Vào Tim Em
    Dẫn Lối Vào Tim Em

    Tác giả: Hoa Sen TrắngThể loại: Hài Hước, Truyện SủngGiới thiệu:Vì muốn trả ơn cho người đã có công nuôi dưỡng mình, Vệ Ngữ Đồng theo...

  • Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
    Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

    Thể loại: Ngôn tình, hiện đạiHai tháng sau một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời...

  • Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia
    Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia

    Tên gốc: Vương gia đich thiếp thân thị vệThể loại: Cổ trang, nhất công nhất thụ, cường công, HEEdit: Thất TịchTa vốn là người thành...

  • Nghịch Mệnh
    Nghịch Mệnh

    Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Huyền huyễn, Sinh tử, Cẩu huyết, Chủ thụ, Đoản văn, Cường thủ hào đoạt.VĂN ÁNCó một...

  • Tiểu Bánh Kem
    Tiểu Bánh Kem

    Tên Hán việt: Tiểu đản cao (ABO)Tình trạng: Hoàn ( 3 chương chính văn + 3 phiên ngoại)Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE,...

  • Trị Liệu
    Trị Liệu

    VĂN ÁNMột câu nói tóm tắt: Bạn trai có bệnh, mau đến trị!“Sáu năm trước, Dư Tuyển mười bảy tuổi gặp Tư Mậu Nam mười tám tuổi.Sáu năm...

  • Thay Thế
    Thay Thế

    Thể loại: Hiện đạiEditor: PimRaw: RabbitlynTruyện ngắn của Đinh Mặc, không có văn án.

  • Câu Chuyện Giữa Hắn Và Tôi
    Câu Chuyện Giữa Hắn Và Tôi

    Tác giả: yuyu27392Thể loại: Truyện TeenGiới thiệu:Vương Mẫn Nhi: Nhân vật nữ chính, là 1 người có quá khứ chẳng mấy tốt đẹp. Tuy nhiên...

  • Đô Thị Thần Nhân
    Đô Thị Thần Nhân

    - Lưu Vũ Phi, mười bảy tuổi, vừa bị thi rớt, lại bị bạn gái bỏ rơi, trong lúc đau khổ được cha mẹ cho tiền đi du lịch cho khuây khỏa....