Thiên Vạn Hận - Bạch Kình Mộng

Chương 8

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ta hoảng hốt, ngón tay khẽ co lại, dù cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng vẫn không thể kìm chế được mà lùi lại.

"Đừng trốn."

Hắn thì thầm, đưa tay giữ chặt lấy ta, hôn càng sâu hơn.

Lưng ta va vào tấm ván giường cứng rắn, phát ra âm thanh không đúng lúc, ta nhìn khuôn mặt trước mắt, không thể kiểm soát được mà nghĩ đến Hứa Ninh Chu.

Nếu như người trước mặt là Hứa Ninh Chu thì tốt biết bao.

Giang Nghiệt như trừng phạt, nhẹ nhàng cắn ta một cái, ta đau đớn rên lên, gục đầu vào vai hắn.

Lúc đó, cửa bị gõ.

Hắn buông ta ra, khẽ chạm vào chóp mũi ta, sau đó thản nhiên trở lại, bình tĩnh khoác chăn lên người ta.

"Có chuyện gì?"

Bên ngoài không có tiếng trả lời, Giang Nghiệt lạnh lùng hỏi thêm một câu.

"Có chuyện gì cứ nói."

Người bên ngoài lúc này mới đáp lại: "Có tin tức, Hoàng thượng lại phái người đến Ung Châu. Lúc này hẳn là đang trên đường đến."

Giang Nghiệt dừng lại trong giây lát khi đang nắm tay ta, một lúc sau mới nói: "Vào đi."

Một vệ binh đẩy cửa bước vào, tiến đến trước mặt Giang Nghiệt hành lễ.

Giang Nghiệt vừa quấn chăn cho ta như một chiếc bánh chưng, vừa tiếp tục hỏi: "Là người của nhà nào?"

"Không phải người nhà nào cả. Là tân khoa Trạng nguyên, nghe nói vốn là người Phượng Thành. Nhân dịp về quê, hắn tiện đường cùng với quan Phong Hiến trở về."

"Tân khoa Trạng nguyên," Giang Nghiệt nhặt chiếc quạt dưới đất lên, xoay xoay trong tay có vẻ suy tư, "Tên là gì?"

"Người ấy tên là Hứa Ninh Chu."

Sau khi nghe thấy cái tên ấy, thần sắc của Giang Nghiệt trở nên vô cùng phức tạp. Hắn lặng lẽ nhìn vào một khoảng không trống rỗng, khóe môi khẽ nhếch lên, nhưng lại vô cùng bi thương.

Ta cũng chẳng khá hơn.

Nếu không phải vì căn phòng tối tăm, ta nhất định đã lộ ra sự thất thố rất rõ ràng.

Khi ta cố gắng nắm c.h.ặ.t t.a.y để kiểm soát nhịp tim đang đập dữ dội, Giang Nghiệt đột nhiên quay đầu lại.

Tay hắn luồn qua mái tóc dài của ta, ánh mắt đầy cảm xúc đậm đặc như mực đen, sâu thẳm như m.á.u đỏ. Đó dường như là sự hận thù không thể kiềm chế đối với một người khác, nhưng trong đó còn lẫn lộn những điều khác mà ta không thể hiểu.

Hắn khẽ cười, vui vẻ nói:

"Cá đã cắn câu, sao có thể không kéo lưới?"

Tên vệ binh lặng lẽ rời đi.

Khi ta vẫn còn đang rối bời, Giang Nghiệt đã cởi giày, nằm xuống bên cạnh ta.

Hắn xoay người, ôm ta vào lòng, giống như đêm đầu tiên ta gặp hắn.

"A Nguyễn," hơi thở của hắn phả nhẹ lên đỉnh đầu ta, "nàng sẽ luôn nghe lời chứ?"

Ta chậm chạp chớp mắt trong vòng tay hắn, đáp lại bằng giọng điệu tê dại: "Thiếp sẽ luôn nghe lời."

"Không hỏi lý do sao?"

"Không hỏi."

Giang Nghiệt siết chặt vòng tay, ôm ta đến mức ta cảm thấy đau.

Hắn dùng cằm cọ nhẹ lên đầu ta, như muốn rút lấy chút hơi ấm từ ta. Ta im lặng ôm lấy lưng hắn, móng tay khẽ cào lên lớp áo thêu hoa văn của hắn.

Chúng ta giống như hai con thú nhỏ cùng loài, quấn quýt bên nhau trước khi mùa đông đến, thân mật đến mức vừa thuần khiết vừa tội lỗi.

Ta không hiểu tại sao Giang Nghiệt luôn khiến ta có cảm giác quen thuộc như vậy, cứ như thể ta đã biết hắn từ rất lâu rồi.

Cảm giác này thật sự rất kỳ lạ, nhưng lại rõ ràng đến mức không thể chối bỏ.

Xung quanh lặng ngắt như tờ, ta nằm trong vòng tay hắn mà không nói một lời, trong lòng chợt cảm thấy dường như hắn đang rất buồn.

Và ta lại thấy đau lòng một cách kỳ lạ.

Một lúc lâu sau, ta khẽ hỏi: "Điện hạ ngủ rồi sao?"

Hắn vùi đầu vào mái tóc ta, như một đứa trẻ, khẽ "ừ" một tiếng, ta không kìm được mà bật cười, trái tim như tuyết tan dưới nắng, dần dần sụp xuống.

"Có muốn nghe ta hát nữa không?"

Giang Nghiệt im lặng một lúc, rồi nói: "Muốn."

Vậy nên ta ôm lấy hắn, chậm rãi hát bài hát mà phụ thân đã dạy ta.

"Sắc lặc xuyên âm sơn hạ. Thiên tự khung lư, lung cái tứ dã.”

“Thiên thương thương, dã mang mang, phong xuy thảo đê kiến ngưu dương."

Giang Nghiệt dần chìm vào giấc ngủ.

Trong cơn mơ màng, ta mơ hồ nghe thấy Giang Nghiệt đang nói mơ.

Hắn khẽ gọi, giọng nói trầm buồn và dịu dàng như một tiếng vọng từ trong sương mù, mơ hồ đến mức dễ vỡ.

Hắn nói: "Ta cũng rất nhớ nàng, Nguyễn Nguyễn."

Ngày Hứa Ninh Chu đến Phượng Thành muộn hơn so với dự kiến.

Khi nhận được tin tức, trời đang vào giữa mùa hè, vậy mà giờ đây đã sang thu. Hai tháng trôi qua như viên ngọc bích mượt mà trôi qua kẽ tay, Giang Nghiệt vẫn như thường, ngang ngược phóng đãng, tự do tự tại.

Hắn luôn mang ta bên mình, không rời nửa bước, nhưng vẫn chưa tiến thêm bước nào.

Truyện full

  • Hôn Lễ Của Chúng Ta
    Hôn Lễ Của Chúng Ta

    [Zhihu] HÔN LỄ CỦA CHÚNG TATác giả: 小柒崽子Thể loại: ngôn tình, khác...Giới thiệuVào ngày diễn ra hôn lễ của chúng tôi, chú rể không hề...

  • Tiết Tử Hiên
    Tiết Tử Hiên

    Editor: Trúc Diệp ThanhKhông biết ai có còn nhớ đến đoạn kết của "Đả kiểm cuồng ma"?Chu Chu đã mang kho dữ liệu bị Chủ Thần phá hủy sửa...

  • Sự May Rủi Của Trái Tim
    Sự May Rủi Của Trái Tim

    Tiểu thư Serena Staverley nhận được tin dữ, cha cô đã tự sát sau khi thua toàn bộ gia sản và gả gán cả cô trong một ván bài về tay Ngài...

  • A Sơ
    A Sơ

    Giới thiệu:A Sơ là một tiểu yêu quáiCó một ngày, cậu bị Đại ma đầu ở trong núi bắt đi mất.(:з」∠)tag: Đại ma đầu Xà tinh công x Gà tinh...

  • Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút
    Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút

    Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HESố chương: 184 chương + 11 phiên ngoạiEditor: Dờ + CáoCP: Thiếu...

  • Ta Bị Lừa Hôn!!!
    Ta Bị Lừa Hôn!!!

    Văn án:Sau khi Linh Duyệt trưởng thành thì bị cha mẹ đuổi xuống núi. Cậu đành cầm giấy hôn thư tiến vào giới giải trí để tìm vị hôn...

  • Công Lược Trái Tim
    Công Lược Trái Tim

    Trang Tử Khâm: “Ngôn Ngôn,hôn nhân là chuyện lớn cả đời,mẹ không cho phép con làm như vậy”Trang Tử Khâm ít nhiều biết được dụng ý Lâm...

  • Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?
    Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?

    Edit + beta: Socola chấm nước mắm.Thể loại: Xuyên qua thụ x trọng sinh công, tiên hiệp tu chân, hệ thống, xuyên thư, phúc hắc bá đạo...

  • Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em
    Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em

    Tác giả: lyn_lyn25Thể loại: Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cô trong một buổi tối không nhớ nổi tại sao lại nằm trong phòng anh. Từ...

  • Trùng Sinh Sủng Vợ Hàng Ngày
    Trùng Sinh Sủng Vợ Hàng Ngày

    ♧VĂN ÁN♧Đời trước, Từ Lãng là con cưng của trời, là kỳ tài thương nghiệp, mà Hạ Đằng là ảnh hậu phái thực lực tin xấu bay đầy trời. Hai...

  • Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền
    Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền

    Editor: Hana mèo lười và khá xinh đẹp….Thật sự là quá ngu ngốc mà, cô không biết nghĩ như thế nào mà lại đồng ý với thanh mai trúc mã...

  • Thước Ly Xuân - Tam Mục
    Thước Ly Xuân - Tam Mục

    Cha địu ta trong cái thúng tre, cứ thế cõng ta đến tận Kinh Thành.Kẻ buôn người trả cho cha mười lạng.Trước khi rời đi, cha lay ta tỉnh...

  • Long Xà Diễn Nghĩa
    Long Xà Diễn Nghĩa

    Giới Thiệu Truyện- Đây là một bộ truyện về võ thuật của Trung Quốc, bối cảnh thời hiện tại. Các chiêu thức, đòn đánh trong truyện hầu...

  • Ngủ Ngon Nhé Mặt Trăng - Vượng Tử A Oai
    Ngủ Ngon Nhé Mặt Trăng - Vượng Tử A Oai

    Tên Hán Việt: Vãn an nguyệt lượngTác giả: Vượng Tử A OaiSố chương: 67 chươngThể loại: Ngôn tình, hiện đại, phá án, ngọt sủng, yêu thầm...

  • Trì Ái - Cẩu Huyết Thành Hà
    Trì Ái - Cẩu Huyết Thành Hà

    Hiệu chỉnh và biên tập: nntcmĐồng nghiệp văn của Trì Ái có rất nhiều, nhưng mình chỉ làm mấy cái ngăn ngắn, dễ thương, hồng hồng, chủ...