Thích Sủng Ái Phúc Hắc Tiểu Nương

Chương 168: Gặp Lão Bát

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ


Kiều Linh Nhi không ngờ mình vừa ra khỏi cửa lại chạm mặt Tư Đồ Hách!
Bảy năm không gặp, Kiều Linh Nhi cứ nghĩ Tư Đồ Hách sẽ không nhận ra mình, nàng đâu ngờ vừa bước ra khỏi cửa đã nghe được giọng nói của Tư Đồ Hách, “Linh Nhi.”
Kiều Linh Nhi dừng bước, nàng quay người lại nhưng không nói gì.
“Linh Nhi không nhận ra bổn vương?” Tư Đồ Hách nhìn dáng vẻ này của nàng, trong lòng y không khỏi tức giận.
Lúc này Kiều Linh Nhi mới ngẩng đầu, liếc mắt nhìn y rồi lại cúi đầu xuống, “Linh Nhi thỉnh an Bát vương gia.”
Năm đó nàng không nói câu nào đã theo lão Thất đến Liễu Thành.

Lão Bát rất tức giận, tuy thế y vẫn mong lão Thất sẽ bỏ rơi nàng để sau đó y lại có thể có nàng ở bên.

Ai ngờ đến cuối cùng, nàng bị lão Thất vứt bỏ nhưng lại đi tha hương, nhất định không muốn quay về bên y.
“Phải chăng Linh Nhi đang trách bổn vương?” Đôi mày Tư Đồ Hách nhướng lên, ánh mắt hừng hực lửa giận.
Trách y ư? Sao nàng phải trách y chứ? Y đã làm gì khiến nàng phải trách cứ sao? Chẳng lẽ…
Kiều Linh Nhi cúi thấp đầu rồi chớp mắt mấy cái, nàng không hiểu lắm, “Linh Nhi sao dám trách cứ vương gia?”
“Ngẩng đầu lên để bổn vương ngắm kỹ nàng.”
Kiều Linh Nhi cảm thấy bực bội trong lòng, nhưng thân phận của đối phương cao hơn nàng, nếu lúc này cứ cố chấp nói phải trái cùng y thì người thiệt không ai khác chình là nàng.
Khi cái đầu phía trước ngẩng lên, khi khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành xuất hiện, dường như Tư Đồ Hách cảm nhận được tim mình đập mạnh.

Cảm giác đó… biết nói sao nhỉ, đúng rồi, đó là rung động.
Bảy năm trôi qua, cô gái nhỏ đã lớn, đã trở nên xinh đẹp như vậy, hỏi sao người ta không động lòng?
Nàng vẫn như trước kia, dường như rất thích màu trắng.
Thấy Tư Đồ Hiên nhìn chằm chằm tiểu thư nhà mình không chớp mắt, Thời Thiến khó chịu bước đến, nàng ta khách sáo nói: “Xin Bát vương gia thứ tội, Thất gia đang chờ tiểu thư về dùng cơm.”
Chắc chắn Tư Đồ Hách nghe thấy những lời đó sẽ xem đó là vô lễ.

“To gan, chỉ là một nô tỳ nhỏ bé mà dám lên tiếng trước mặt vương gia?” Không chờ Tư Đồ Hách mở miệng, thị vệ bên cạnh liền quát Thời Thiến.
Kiều Linh Nhi liếc mắt nhìn hắn ta phát hiện người trước mặt không phải là tổng quản trước kia.

Nàng định lên tiếng nhưng Thời Thiến đã nhanh hơn.
“Bát vương gia, xin thứ tội.

Thất gia rất quan tâm đến tiểu thư, lo tiểu thư đói bụng nên mới sai thuộc hạ mới nhắc nhở tiểu thư về dùng cơm.

Nếu như đến chuyện nhắc nhở thuộc hạ cũng không làm được, sau khi trở về thuộc hạ tự khắc thỉnh tội với vương gia.”
Từ tận đáy lòng Kiều Linh Nhi ca ngợi sự gan dạ và sáng suốt của Thời Thiến, nếu để nha đầu Vân Lam kia gặp phải tình huống này, nàng ta nhất định sẽ lo lắng, sợ hãi, chẳng biết lo liệu thế nào.

Xem ra đưa Thời Thiến đến đây là điều đúng đắn.
“Ha ha ha, hóa ra Thất ca cũng ở đây, có lẽ bổn vương nên cùng Linh Nhi đến gặp Thất ca.” Câu trước của Thời Thiến khen ngợi sự quan tâm của Tư Đồ Hiên với Kiều Linh Nhi, câu sau lại nói đến Tư Đồ Hiên yêu Kiều Linh Nhi thế nào, Tư Đồ Hách nghe vậy trong lòng vô cùng khó chịu.
Phải biết rằng, Kiều Linh Nhi vốn là của y, nàng bị Tư Đồ Hiên lừa gạt, y tuyệt đối sẽ không để chuyện này tiếp tục kéo dài như vậy.
Nàng thuộc về Tư Đồ Hách này, cả đời đừng mong có thể tránh né.
Kiều Linh Nhi không ngờ Tư Đồ Hách lại có thể thốt ra một câu như thế.

Lúc này nàng thực sự không muốn gặp lại Tư Đồ Hách, chỉ muốn y đi ngay, đi càng xa càng tốt.
“Bát vương gia, chuyện là thế này, hiện tại Thất vương gia đang bận vài chuyện, chỉ sợ không thể gặp ngài.

Hay là thế này đi, mai là ngày đại hôn của Thái tử điện hạ, chi bằng lúc đó…”
Kiều Linh Nhi còn chưa dứt câu Tư Đồ Hách đã cắt lời, “Nếu Thất ca chưa có thời gian cùng nàng dùng bữa tối, nàng thấy sao nếu ta dùng bữa cùng nàng? Bổn vương nhớ không lầm thì Linh Nhi không thích ăn cơm một mình, vừa hay bổn vương cũng chưa ăn.”

Tư Đồ Hách nói xong, chẳng cho Kiều Linh Nhi cơ hội từ chối, y liền xoay người phân phó người bên cạnh, “A Tứ, mau đi tìm chỗ đi.”
A Tứ không dám nhiều lời liền nhanh chóng đi tìm chỗ.
Lòng Kiều Linh Nhi sục sôi lửa giận, người đàn ông này vẫn vậy, luôn tự cho mình là đúng, nàng nói thích ngồi cùng bàn, ăn cùng với người khác bao giờ chứ? Dù nàng có thích như thế nhưng chắc chắn không phải là hắn.

Sao hắn cứ tự cho là mình đa tình thế nhỉ?
“Xin Bát vương gia thứ tội, tiểu thư…”
Thời Thiến biết tiểu thư không muốn đi, nàng ta muốn từ chối thay tiểu thư nhưng không ngờ tiểu thư lại đồng ý, “Bát vương gia có lòng, nếu ta cự tuyệt thì thật không phải với tâm ý của Bát vương gia.

Thời Thiến, ngươi về bẩm báo với Thất vương gia rằng Bát vương gia mời ta dùng cơm.”
Thời Thiến cau mày, nàng ta không biết tiểu thư lại muốn giở trò gì đây.

Tiểu thư đã nói vậy nhất định đã suy nghĩ kỹ lưỡng, nhưng tiểu thư đi cùng với Bát vương gia như thế có nguy hiểm gì không?
“Đi thôi.” Kiều Linh Nhi nháy mắt mấy cái với nàng ta, kèm sau đó là một cái nhếch mép không cho Tư Đồ Hách thấy.

Khi Thời Thiến đã thấy rõ, nàng ta mới xoay ngoài rồi cười nhạt, “Bát vương gia, mời.”
Thời Thiến chẳng biết làm sao đành cầu nguyện trong lòng, trước khi Thất vương gia đến, cái sọt này không nên chọt mạnh.
Vừa ngồi xuống, Tư Đồ Hách lập tức nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Kiều Linh Nhi, đôi mắt ngập tràn muôn vàn nỗi nhớ, tất cả đều là tình cảm nhẹ nhàng, “Linh Nhi, hãy về bên bổn vương.”
Kiều Linh Nhi vừa định châm trà, nghe y nói thế chân nàng loạng choạng làm đổ cả trà ra ngoài.
Từ Đồ Hách thoáng nhìn, lạnh lùng phân phó thị vệ ngoài cửa tới thu dẹp rồi y lại tiếp tục nhìn Kiều Linh Nhi rất nồng nàn, “Linh Nhi, hãy quay về bên bổn vương.”
Kiều Linh Nhi ra sức giãy dụa, muốn rút lại bàn tay nhỏ bé của mình, nhưng tay của y vừa to lại vừa khỏe khiến nàng chẳng thể rút ra được nên nàng cảm thấy tức giận.


Sau khi thấy thị vệ bước ra cửa, nàng mới trấn tĩnh lại rồi cúi đầu, khẽ than thở, “Vương gia đã có nhiều thê thiếp, nơi đó vẫn còn chỗ cho ta sao?”
“Ai bảo không chứ? Bọn họ đều vô dụng, bổn vương nói thú là thú, chẳng ai có quyền ngăn cản.” Muốn là làm.
Giọng nói của Tư Đồ Hách có chút tự cao, vẻ mặt y rất kiên định.
Kiều Linh Nhi thở dài, “Nếu vương gia đã nói như thế, sao năm xưa ngài lại bỏ ta?”
Tư Đồ Hách không cách nào đáp trả câu hỏi này.
“Năm đó, trong lòng vương gia hoàn toàn không có chỗ dành cho ta, đúng không?” Kiều Linh Nhi ngẩng đầu, thẳng thắn nhìn Tư Đồ Hách, trong đôi mắt quật cường ấy có một thứ gọi là tố cáo chân tình, nhìn thấu tâm tư trống rỗng của Tư Đồ Hách.
Trước đây, vì Hoàng tổ mẫu yêu thương nàng nên dùng ý chỉ ép hắn thú nàng, bắt y phong cho nàng vị trí Bát vương phi dù y không muốn.
Tư Đồ Hách đường đường là Bát vương gia, đường đường là một nam tử hán, thú một cô nhóc tám tuổi để làm gì? Ngay cả việc hầu hạ đơn giản nhất mà nàng cũng chẳng thể làm, sao bì được với thê thiếp trong phủ y?
Nhưng cô nhóc tám tuổi này lại có thể khiến Hoàng tổ mẫu sủng ái, dù rằng người vốn không thích ở gần người khác; cô nhóc này lại có thể trộm lấy tình cảm của y; và cũng chính cô nhóc này đã cho y biết cái gì gọi là nhung nhớ.
Bảy năm qua, không khi nào y không nhớ đến nàng, lúc nào y cũng muốn trói nàng lại bên mình.
Nhưng nàng ở đâu? Nàng theo lão Thất đến Liễu Thành, dù bị lão Thất bỏ nhưng nàng cũng không quay về bên y.
Nhưng lúc này…
“Linh Nhi, đã nhiều năm như vậy, nàng còn không hiểu tâm ý của bổn vương?”
Với câu hỏi đó của Tư Đồ Hách, Kiều Linh Nhi chỉ muốn cười một trận cho đã.
Sao hắn ta lại có ý nghĩ như vậy? Thật điên rồ.
Đã nhiều năm như vậy, sao nàng không hiểu tâm tư của hắn chứ?
Ạch, chuyện như vậy hình như Tư Đồ Hiên cũng từng hỏi nàng.

Nhưng hắn ta và Tư Đồ Hiên có thể so sánh với nhau sao? Đương nhiên là không thể rồi.

Tư Đồ Hiên sẽ vì nàng nhảy vào dầu sôi lửa bỏng, sủng ái nàng hết mực.

Còn hắn ta đã cho nàng được gì? Ngoài việc bị người ngoài cười nhạo, ngoài cuộc hôn nhân, ngoài thể diện, thì chẳng còn thứ gì khác.
Chuyện như thế mà hắn ta cũng phải hỏi.
Tư Đồ Hách thấy Kiều Linh Nhi cúi đầu thật thấp, chẳng nói năng gì, trong lòng y liền nhen nhóm một tia hi vọng, y tiếp tục thao thao bất tuyệt những suy nghĩ của mình.
Lúc lâu sau, Kiều Linh Nhi mới ngừng đầu, nàng hỏi một câu rất vô tội, “Bát gia, ngài vừa nói gì thế?”

Đôi mắt như chú nai con vô tội khiến Tư Đồ Hách chẳng thể tức giận.

Thì ra những gì y vừa nói nàng đều không để tâm tới.
Khi Tư Đồ Hách vừa muốn lên tiếng chất vấn thì ở cửa vang lên giọng nói của tiểu nhị, “Khách quan, thức ăn tới rồi.”
Kiều Linh Nhi cười nhạt, nàng đứng lên bước sang bên cạnh rửa tay rồi mới quay về chỗ ngồi.

Lúc đó nàng bắt gặp ánh mắt phẫn nộ xen lẫn nghi hoặc của Tư Đồ Hách liền cười nhạt giải thích, “Rửa tay là điều phải làm trước khi ăn.”
Tiểu nhị chưa từng nghe qua điều này liền ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Kiều Linh Nhi.

Hắn ta không nên nhìn thì tốt hơn, vừa nhìn hai mắt đã đăm đăm, không khỏi sững sờ.
“Còn không mau lui xuống?” Tư Đồ Hách trầm giọng quát.
Tiểu nhị chẳng dám ở lại liền vội vội vàng vàng lui xuống.
“Nghe Linh Nhi nói bổn vương mới để ý, để ta đi rửa tay.”
Nói xong, Tư Đồ Hách liền đứng lên.
Kiều Linh Nhi gật đầu, nàng xoay người lấy từ trong ống tay áo ra một cái bình nhỏ, bỏ vào cái chén một chút bột phấn rồi mới cất bình nhỏ lại vào ống tay áo.

Sau đó, nàng bắt đầu múc canh, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng giải thích, “Trước khi ăn phải rửa tay, như vậy sẽ ít sinh bệnh, cơ thể sẽ khỏe mạnh.”
Trước khi Tư Đồ Hách trở lại bàn ăn y đã thấy trước mặt mình đã có một chén canh đầy, y liền cười, “Linh Nhi quả thật chu đáo.”
Kiều Linh Nhi cười nhạt, “Trước khi ăn phải uống một chén canh, chẳng lẽ vương gia không thích?
Nàng đã nói thế, Tư Đồ Hách có thể nói không sao?
Không nói được lời nào, y bưng chén lên, uống một ngụm lớn rồi nở nụ cười, “Quả nhiên có Linh Nhi ở bên, bổn vương dùng cơm thoải mái hơn nhiều.”
Kiều Linh Nhi khẽ cười, nàng gật đầu một cái, “Vương gia dùng vài món đi.”
Nói xong nàng liền gắp thức ăn cho y, nhưng trong lòng lại đếm ngược ’10, 9, 8… 1′
‘Rầm’ một phát, Tư Đồ Hách ngã lên bàn, Kiều Linh Nhi híp mắt nở nụ cười tươi rói, “Tốt lắm, vừa đúng giờ.”

Truyện full

  • Tiểu Phú Bà, Ta Tính Ra Ngươi Ngày Sau Sẽ Dưỡng Ta
    Tiểu Phú Bà, Ta Tính Ra Ngươi Ngày Sau Sẽ Dưỡng Ta

    Tác phẩm: Tiểu phú bà, ta tính ra ngươi ngày sau sẽ dưỡng taTác giả: Thượng Thang Oa Oa TháiTổng số chương: 44 chươngThể loại: Nguyên...

  • Chờ Anh Đến Cùng Gió
    Chờ Anh Đến Cùng Gió

    Ngày đó trên đường đến trường, Ôn Lê đã gặp Hạ Si Lễ.Hạ Si Lễ chuyển từ Kinh Bắc đến thị trấn Nam Đàn bé nhỏ này, anh lái một con mô tô...

  • Cuối Con Đường Tình
    Cuối Con Đường Tình

    Thể loại: Ngôn tình đô thị.Edit: kaffesuaTôi luôn là kẻ lạc đường, lạc vào con đường chẳng còn anh nữa.Tôi phải đến tìm con đường nào,...

  • Đông Hạ
    Đông Hạ

    Edit: NấmBeta: Nana.Thể loại: hiện đại, huynh đệ niên thượng, HE.Trình Hạ đã đi theo Trinh Đông nhiều năm từ lúc hắn còn là  một đứa...

  • Vừa Yêu Vừa Sủng - Nãi Hoàng Lưu Tâm
    Vừa Yêu Vừa Sủng - Nãi Hoàng Lưu Tâm

    Thể loại:Ngôn tình, Hiện đại, Cổ đại, H văn, Ngọt sủng, Song xử, HE, Kiếp trước kiếp này, Thanh xuân vườn trường, Thanh mai trúc mã,...

  • Phúc Khí Thần Bộ
    Phúc Khí Thần Bộ

    Editor : Lão Xung TửThể loại: Cổ trang, mỹ công, ngốc thụ, hài.Cổ nhân có câu làm người thì cần có thành tựu vang danh của riêng...

  • Có Biển
    Có Biển

    Thể loại: đam mĩ hiện đại, hiện thực hướng, niên thượng, thụ truy côngNhân vật chính: Thiện Kiều x Diệp Tiểu ThuyềnTình trạng:• Bản...

  • Tâm Manh
    Tâm Manh

    Thể loại: tình cảm, hiện đại, trinh thámĐộ dài: 39 chươngEdit: Cải TrắngBìa: Cải XanhMột câu chuyện tình yêu đan xen những vụ án gây...

  • Tiểu Thanh Mai Phật Hệ
    Tiểu Thanh Mai Phật Hệ

    Tác giả: Nghiên Linh NgọcThể loại: Thanh xuân vườn trườngDịch: Hoa TriêuVăn án:Từ lúc Lý Thanh Nhiễm phát hiện mình xuyên vào một cuốn...

  • Hoàng Tước
    Hoàng Tước

    Thể loại: Cổ đại, HEBìa: JasBiên tập: Nguyệt Vi YênChỉnh sửa: Vũ LinhSở Hi không bao giờ ngờ rằng mới ngày hôm qua thôi Thẩm Tranh vẫn...

  • Hôn Lễ Tháng 3
    Hôn Lễ Tháng 3

    Truyện Hôn Lễ Tháng 3 của tác giả Tào Đình là truyện ngôn tình hiện đại với cái kết thật ấm áp và tốt đẹp cho cả hai. Một cái kết...

  • Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám
    Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám

    Thể loại: hiện đại, ẩm thựcSố chương: chưa hoànnEdit: Meo; Beta: Hằng LêTrong giới ẩm thực không ai không biết tới chuyên gia ẩm thực...

  • A Thiền - Đinh Mặc
    A Thiền - Đinh Mặc

    Tên gốc: 阿禅Truyện: A ThiềnTác giả: Đinh MặcDịch: AsariThể loại: hiện đại, xuyên không thay đổi số phận, hoán đổi nam nữ, vòng lặp,...

  • Không Thể Nào Quên
    Không Thể Nào Quên

    Tác giả: Diệp Tích NgữThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Vườn trường, Oan gia, Đô thị, Học báEditor: tvanahhGiới thiệu:Vào...

  • Tàm Thực
    Tàm Thực

    Thể loại:R18, hắc ám, vặn vẹo biến thái, trọng khẩu vị, đoản ngắn, ngược luyến tình thâm, huyền nghi, bí ẩn, kinh dị, bất luân chi...